← Ch.2057 | Ch.2059 → |
Thân ảnh Lăng Thanh Tuyệt lặng lẽ xuất hiện bên người Lăng Thanh Tuyền, ánh mắt nhìn vào thân ảnh xinh đẹp bé nhỏ kia, ánh mắt có chút khiếp sợ:
- Thiên phú của Dụ Thược quả thực khủng, lúc này nó mới bao nhiêu tuổi a, không ngờ đã là Vũ Phách tứ trọng, tu vi Linh Phách ngũ trọng, sợ rằng trước mười lăm tuổi cho dù muốn đạt tới Vương cấp cũng là chuyện dễ dàng.
- Muội tình nguyện để nó giống như một hài tử bình thường, có thể sống một cuộc sống vô ưu vô lo.
Lăng Thanh Tuyền nói.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyệt khẽ biến hóa, nhìn Lăng Thanh Tuyền rồi nói:
- Muội muội, lâu như vậy rồi cha của Du Thược là ai muội còn không muốn nói sao? Chẳng lẽ ngay cả Du Thược muội cũng muốn dấu?
- Phụ thân Du Thược đã chết, nó chỉ là hài tử không có phụ thân.
Lăng Thanh Tuyền nói.
- Được rồi, ta biết rõ muội không muôn nói.
Lăng Thanh Tuyệt không hỏi nhiều, nếu như muội muội hắn muốn nói thì nhiều năm trôi qua đã nói rồi.
- Ca ca, huynh tới đây có lẽ là có chuyện gì đó đúng không?
Lăng Thanh Tuyền nói.
- Đúng vậy, bên ngoài đại loạn, mười hai Chuẩn Đế vây giết Lục Thiếu Du...
Lăng Thanh Tuyệt còn chưa nói xong, Lăng Thanh Tuyền lập tức biến sắc, hỏi:
- Mười hai Chuẩn Đế? Vậy thì hắn thế nào rồi?
- Muội đối với Lục Thiếu Du có chút bận tâm đúng không?
Lăng Thanh Tuyệt nghi hoặc nhìn Lăng Thanh Tuyền hỏi.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền khẽ biến, trầm giọng nói:
- Muội và Lục Thiếu Du có thâm cừu đại hận, muội cũng không hy vọng hắn chết ở trong tay người khác, muội muốn tự tay giết hắn mới hả giận.
Lăng Thanh Tuyệt nghi hoặc nhìn qua Lăng Thanh Tuyền rồi nói:
- Sợ rằng sau này muội không nên trêu vào Lục Thiếu Du kia thì tốt hơn. Ngay khi chúng ta từ thành Cự Giang trở về, Lục Thiếu Du ở bên ngoài thành Cự Giang đã đụng phải mười hai Chuẩn Đế của Thiên Địa minh chặn giết. Kết quả Lục Thiếu Du được Tứ đại Thú Hoàng tộc tương trợ, cuối cùng Lục Thiếu Du tự tay đánh chết vài Chuẩn Đế. Mười một Chuẩn Đế của Thiên Địa minh bị đánh chết, hồn anh không thể chạy thoát, chỉ còn lại Linh Sát Tôn giả nghe nói đã sớm âm thầm cấu kết với Phi Linh môn cho nên Lục Thiếu Du mới thả đi mà thôi.
- Thật sao?
Lăng Thanh Tuyền nghẹn họng một lúc lâu rồi nói nhỏ:
- Thực lực của Lục Thiếu Du chẳng lẽ đã tới Chuẩn Đế rồi hay sao?
- Hình như không có.
Lăng Thanh Tuyệt nói:
- Hiện tại cả đại lục rung chuyển, Đế Đạo minh bắt đầu phản kích, mấy trăm vạn người của Phi Linh môn, Linh Thiên môn, Vân Dương Tông đang tiến vào Đông Hải. Muốn diệt Thần Kim các, Khôn Dương đảo và Nguyệt Long các, ba sơn môn này hiện tại đang sứt đầu mẻ trán.
- Tốt lắm, nếu như chúng ta động thủ vào thời điểm này nhất định sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Lăng Thanh Tuyền nói.
- Đáng tiếc phụ thân không để cho chúng ta động thủ, vốn đã sắp xếp vô số kế hoạch thế nhưng lại trì hoãn lần nữa. Cũng không biết phụ thân muốn thế nào, nếu như thời điểm này chúng ta động thủ tuyệt đối là ngư ông đắc lợi.
Lăng Thanh Tuyệt nói.
- Sự sắp xếp của phụ thân đương nhiên không sai, chúng ta cứ đợi là được rồi. Để cho bọn chúng đánh cho ngươi chết ta sống trước, đến lúc đó đối với chúng ta càng thêm có lợi, có lẽ phụ thân đã sớm biết sớm muộn gì hai minh cũng có đại chiến.
Lăng Thanh Tuyền nói.
- Chúng ta cứ lặng lẽ theo dõi kỳ biến.
Lăng Thanh Tuyệt nói.
- Phù.
Trên quảng trường, bé gái kia thu kiếm lại, thân thể đứng lại, trường kiếm trong tay thu vào trong cơ thể rồi biến mất không thấy, trên khuôn mặt non nớt tràn ngập mồ hôi, khí tức cực kỳ vững vàng.
- Cữu cữu, làm sao cữu cữu lại tới đây?
Thân ảnh nho nhỏ lóe lên, một đôi cánh bằng chân khí được ngưng tụ sau lưng, hai cánh chấn động lập tức đi tới bên người Lăng Thanh Tuyệt.
- Du Thược, tới cữu cữu ôm một cái nào.
Nhìn thấy tiểu cô nương này, trong mắt Lăng Thanh Tuyệt hiện lên sự yêu thương.
...
Trên Đông Hải, trong lúc nhất thời trên vùng biển yên tĩnh đột nhiêng vang lên thanh âm bạo liệt kinh thiên động địa, giống như tiếng sấm vang vọng ở trên Đông Hải.
Có người vừa lúc đi ngang qua, lúc này mới nhìn thấy phía xa có người kịch chiến, tổng cộng có tám người đem hơn mười đạo thân ảnh vây khốn vào bên trong. Mỗi một chiêu ra tay đều xé rách không gian, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng bài sơn hải đảo. Một mảng lớn hải đảo bị phá hủy, đội ngũ hơn mười người kia tuyệt đối là cường giả, thế nhưng lại không ngừng có người vẫn lạc.
Thanh âm bạo liệt kinh người một lát sau mới bình tĩnh trở lại.
Biết rõ tất cả mọi người biến mất lúc này mới có người có dũng khí tới gần, cả phiến hải vực vẫn còn cuồn cuộn không ngớt.
...
Trong một đình viện, tám đạo thân ảnh rơi xuống, lập tức có một đám thân ảnh đi ra nghênh đón, đúng là đám người Vân Khiếu Thiên.
Khí tức trên người tám người này lúc này có chút hỗn loạn, có mấy dường như có chút chật vật. Khóe miệng mang theo vết máu nhàn nhạt.
- Đại sư huynh, sao rồi?
Long Dương Tôn giả nhìn một lão giả rồi hỏi.
- Cường giả chín sơn môn kia tổng cộng có hơn bốn mươi người, tổng cộng đã bị chúng ta đánh chết hơn ba mươi người. Nhưng mà Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn kia đã đào tẩu.
Lão giả này nói nhỏ.
- Huyễn Hồn môn vẫn còn có Chuẩn Đế xuất ra, hồn anh tự bạo, may mà chúng ta có thể tránh đi nhanh, thế nhưng còn gần chục người lại tiếp tục đào tẩu.
Cùng Kỳ Tôn giả nói.
- Thế cũng đủ rồi, lần nữa khiến cho bọn chúng bị trọng thương.
Lão phụ nhân của Nhật Sát các trầm giọng nói.
...
Ầm ầm.
Trong Huyền Vũ Hoàng tộc yên tĩnh đột nhiên ầm ầm rung chuyển, đất núi rung chuyển, cơ hồ ánh mắt của tất cả tộc nhân Huyền Vũ Hoàng tộc đại biến.
- Động tĩnh từ nơi nào?
Ánh mắt Huyền Vũ đại biến, tâm thần dò xét, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.
Ầm ầm.
Cùng một lúc, mặt đất trong Lục đại Nhân Hoàng tộc, Chu Tước Hoàng tộc, Bạch Hổ Hoàng tộc, Thanh Long Hoàng tộc rung chuyển, run rẩy không ngừng.
- Phong ấn hư không bắt đầu dao động, mật cảnh hư không sắp mở ra.
Thân ảnh Huyền Vũ xuất hiện ở trong một thạch thất yên tĩnh, chỉ thấy một khối ngọc giản màu trắng bên trong thạch thất bị nứt vỡ. Sắc mặt Huyền Vũ lập tức đại biến.
- Hoàng thúc, Hư Không Bí Cảnh có lẽ còn quá sớm để mở ra. Cho dù muốn mở ra thì cũng luôn do Tứ đại Thú Hoàng tộc ta cùng Lục đại Nhân Hoàng tộc mới có thể mở ra. Tạo sao lại có thể tự động mở ra được chứ?
Huyền Kình, Huyền Doanh cũng xuất hiện ở trong mật thất, mắt nhìn ngọc giản bị nghiền nát trong thạch thất, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.
- Phong ấn trên Hư Không Bí Cảnh bị rạn nứt, Hư Không Bí Cảnh cũng tự nhiên mở ra, lần này cực kỳ không bình thường.
Sắc mặt Huyền Vũ biến hóa, lập tức nói:
- Nhanh liên hệ Bạch Hổ tộc, còn có Thanh Long, Chu Tước nhất tộc, để xem tình huống bên bọn họ như thế nào.
...
Trong sơn mạch yên tĩnh, trên ngọn núi xanh biếc cao tới dạo người, trên cả ngọn núi khổng lồ này giống như có hỏa diễm nóng bỏng đang thiêu đốt, khiến cho không khí trong không gian không ngừng biến hóa, sương mù màu trắng lan tràn ra chung quanh.
*****
Trên ngọn núi, một đạo thân ảnh màu xanh khoanh chân mà ngồi, trước mặt hắn là một dược đỉnh màu xanh, linh hỏa hừng hực thiêu đốt, sóng lửa nóng bỏng khuếch tán. Nhiệt độ kinh khủng trên không trung chính là từ chỗ này lan tràn ra.
Ở trên ngọn núi cạnh đó có không ít thân ảnh, ánh mắt chăm chú nhìn về phia dược đỉnh và thân ảnh mặc áo bào xanh kia, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng và khẩn trương.
- Đã là ngày thứ mười bảy rồi, chỉ mong có thể thuận lợi luyện chế thành công.
Thân ảnh xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song lóe lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Lục Thiếu Du ở ngọn núi phía trước.
Độc Cô Cảnh Văn nói:
- Đan dược Chuẩn Đế phẩm cực kỳ khó luyện chế, dùng tu vi Linh giả hiện tại của Thiếu Du, muốn luyện chế ra đan dược Chuẩn Đế phẩm đúng là không dễ. Bất quá ta có thể cảm giác ra được đan hương trong dược đỉnh ngày càng nồng nặc, chắc hẳn sắp thành công. Nhất định chàng có thể làm được.
- Đương nhiên chắc hẳn không thành vấn đề, đệ tin tưởng lão đại.
Thân ảnh Tiểu Long từ phía xa đáp xuống, nhìn thân ảnh lão đại phía xa, trong mắt hiện lên sự kiên nghị.
- Tiểu Long, vừa rồi người Chu Tước nhất tộc vội vàng tới đây, chẳng lẽ có việc gì sao?
Độc Cô Cảnh Văn hỏi, Lục Tâm Đồng cùng với Dương Quá ở trong Chu Tước Hoàng tộc cho nên trong lòng nàng có chút bậntâm.
- Không chỉ là người của Chu Tước nhất tộc mà ngay cả Bạch Hổ nhất tộc, Huyền Vũ nhất tộc cũng tới.
Tiểu Long cũng không giấu diếm, nói:
- Bọn họ nói cái gì mà phong ấn trên Hư Không Bí Cảnh tự động rạn nứt, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ triệt để mở ra.
- Cái gì, mật cảnh hư không?
Sắc mặt Bắc Cung Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh biến hóa, dường như đối với mật cảnh hư không cũng biết không ít.
Ông.
Lúc này ở trên ngọn núi phía trước vang lên tiếng sấm nổ mạnh, tiếng sấm nổ vang vọng trên không gian. Động tĩnh này khiến cho ánh mắt mấy người Tiểu Long, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song lập tức nhìn về phía ngọn núi phía trước.
Chỉ thấy ở trên ngọn núi phía trước lúc này từ trong dược đỉnh trước mặt Lục Thiếu Du vang lên tiếng ầm ầm, một cỗ đan hương nồng đậm từ trong Chất Linh Cốc đỉnh truyền ra. Năng lượng bàng bạc ở trong Chất Linh Cốc đỉnh lan tràn ra.
Ầm ầm.
Cùng một lúc trên không trung, một tiếng sấm sét hung hãn vang vọng.
Lập tức trên ngọn núi phong vân biến sắc, vô số mây đen kéo tới, cả ngọn núi khổng lồ run rẩy bất định.
Mây đen dày đặc kéo tới, lăng không bao phủ không gian, xen lẫn tiếng sấm sét. Lúc này cả không gian đột nhiên lờ mờ, giống như cả thiên địa bị thứ gì đó bao phủ, năng lượng vô hình chấn động, mặt đất lắc lư, trong khắp sơn mạch, mặt nước bắt đầu cuồn cuộn, nổi lên sóng to gió lớn.
Ầm ầm.
Trong Chất Linh Cốc đỉnh đột nhiên có một đạo lưu quang màu đỏ phóng lên trời, mang theo một cỗ năng lượng bàng bạc vô hình, cùng với sấm sét trong những đám mây đen dày đặc hô ứng với nhau.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy trong mây đen dày đặc, trong tiếng sấm vang vọng có một khỏa đan dược màu đỏ xuất hiện, năng lượng kinh người từ trong khuếch tán ra không trung.
- Thành đan.
Cảm nhận năng lượng kinh người lan tràn ra, ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn đại hỉ.
Trên không trung, động tĩnh kinh người kia khiến cho cả Thanh Long Hoàng tộc kinh sợ, lập tức biến mất không thấy gì nữa, mây đen dày đặc cũng bắt đầu khuếch tán.
Cùng lúc này con mắt của Lục Thiếu Du cũng chậm rãi mở ra, nhìn qua khỏa đan dược màu đỏ trên không trung, trên mặt hiện lên sự vui vẻ.
Sưu.
Mây đen biến mất, khỏa đan dược màu đỏ kia không ngờ lại muốn chạy trốn, nhanh chóng xẹt qua không gian định rời đi.
- Còn muốn chạy trốn sao?
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, khẽ phất tay một cái, từ trong lòng bàn tay tuôn ra một cỗ hấp lực ngập trời, gợn sóng trong không gian bị thôn phệ tới. Khỏa đan dược màu đỏ trên không trung cũng bị hút tới lòng bàn tay, cuối cùng rơi vào trong tay Lục Thiếu Du.
- Lão đại.
Từng đạo thân ảnh lập tức rơi xuống ngọn núi, Tiểu Long đi đầu tới bên người Lục Thiếu Du.
- May mắn không làm nhục mệnh, đan dược Tụ Yêu Đế linh đan Chuẩn Đế phẩm đã được luyện chế thành công.
Lục Thiếu Du khẽ phất tay, một khỏa đan dược màu đỏ cực lớn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
- Cảm tạ lão đại.
Ánh mắt Tiểu Long kích động, rốt cuộc hắn cũng luyện chế thành công Tụ Yêu Đế linh đan, phụ thân có cơ hội khôi phục.
Một lát sau, trong đình viện trong Bách Hoa cốc, Huyền Hạo nhìn Tụ Yêu Đế linh đan trong tay, ánh mắt có chút kích động, lúc trước hắn tự bạo yêu đan cũng là hành động bất đắc dĩ. Tu vi Chuẩn Yêu Đế, lúc này có cơ hội khôi phục, tâm tình hắn kích động thế nào có thể nghĩ.
Tụ Yêu Đế linh đan đã được luyện chế thành công, Lục Thiếu Du cũng định rời đi. Hắn đã ở trong Thanh Long Hoàng tộc lâu như vậy rồi, bên ngoài còn có chuyện cần giải quyết. Đế Đạo minh đang khai chiến với Thiên Địa minh, Lục Thiếu Du cũng có chút lo lắng, mặc dù nói Thiên Địa minh gần đây liên tiếp bị trọng thương, thế nhưng hiển nhiên đám người này còn chưa tới mức không có sức hoàn thủ.
Mà ngay khi Lục Thiếu Du đang muốn rời khỏi Thanh Long Hoàng tộc, mọi người lại nhìn nhau, Độc Cô Cảnh Văn khẽ mở miệng, dịu dàng cười nói:
- Thiếu Du, chàng không cần phải sốt ruột như vậy. Đoán chừng giữa Thiên Địa minh và Đế Đạo minh hiện tại cũng không đánh nhau tiếp dược.
- Tạo sao lại như vậy?
Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Thiếu Du, là như thế này, chuyện Hư Không Bí Cảnh có lẽ chàng cũng đã biết.
- Hư Không Bí Cảnh?
Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, không không bí cảnh này Lục Thiếu Du cũng biết một chút. Lúc trước khi lần đầu tiên biết sự tồn tại của Hư Không Bí Cảnh, hắn đã được biết từ trong miệng nghĩa phụ Nam thúc và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn.
Trong đầu Lục Thiếu Du nhớ tới tin tức về Hư Không Bí Cảnh từ trong miệng sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn cùng nghĩa phụ Nam thúc. Đồn rằng Hư Không Bí Cảnh chính là địa phương do Lục đại Nhân Hoàng tộc cùng Tứ đại Thú Hoàng tộc thay phiên trấn thủ, Hư Không Bí Cảnh thường cách một thời gian sẽ mở ra một lần, chỉ khi đó mới có thể đi vào.
Muốn đi vào Hư Không Bí Cảnh ít nhất cũng cần thực lực đã ngoài Tôn cấp, Vương cấp đi vào chỉ có đường chết.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, lập tức nói:
- Hư Không Bí Cảnh ta cũng biết rõ một chút, đồn rằng Hư Không Bí Cảnh này chính là thứ mà đại chiến thượng cổ lưu lại. Nghe nói cơ hồ tất cả cường giả trên đại lục đều tham dự vào trong đó. Cuối cùng Tứ đại Thú Hoàng tộc và Lục đại Nhân Hoàng tộc hi hữu liên thủ với nhau. Địa phương đại chiến khi đó chính là Hư Không Bí Cảnh này.
Lục Thiếu Du nhìn qua Huyền Hạo và Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song, do dự một chút rồi tiếp tục nói:
- Nghe nói trận đại chiến khi đó cơ hồ tất cả cường giả của Tứ đại Thú Hoàng tộc và Lục đại Nhân Hoàng tộc đều vẫn lạc trong đó.
← Ch. 2057 | Ch. 2059 → |