← Ch.0206 | Ch.0208 → |
Trưởng lão họ Vương do dự một lúc sau nói thật:
- Vũ Giả song hệ tuy bất phàm nhưng ít nhất phải đến Vũ Phách mới hoàn toàn phát huy thực lực vốn có. Đến đẳng cấp Vũ Phách thì Vũ Giả song hệ mạnh hơn Vũ Giả đơn hệ nhiều. hiện tại Lục Thiếu Du mới có tu vi Vũ Sư tứ trọng, tuy rằng lực phản ứng và tốc độ không tệ, nhưng nói chung Vũ Sư tứ trọng và lục phẩm cách biệt hai tầng. Nếu gặp phải Vũ Sư ngũ trọng thì vấn đề không lớn, nhưng Vũ Sư lục trọng chỉ sợ cơ hội thắng không lớn.
Lữ Tiểu Linh mỉm cười nói:
- Vậy sao? Vương trưởng lão, chúng ta đánh cuộc đi. Nếu Lục Thiếu Du thắng thì các người không được giục ta về ngay, nếu hắn thua thì ngày mai ta theo các người trở về.
Trưởng lão họ Lưu xen lời:
- Tiểu thư, mặc kệ thế nào tóm lại tiểu thư phải sớm theo chúng ta về, nếu không chưởng môn sẽ tự mình đến đón tiểu thư.
Lữ Tiểu Linh phồng má trừng hai trưởng lão rồi lại không biết lam sao:
- Hừ!
Giờ phút này, tất cả chưởng môn, trưởng lão môn phái đều nhìn chằm chằm chính giữa quảng trường. Đôi mắt Mạc Thiên Vấn lạnh băng, hận không thể cổ vũ đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng giết Lục Thiếu Du ngay.
Trên quảng trường, thanh niên Vũ Sư lục trọng khinh thường nhìn Lục Thiếu Du, không thèm để hắn vào mắt:
- Nếu ngươi đầu hàng bây giờ còn kịp, không thì không kịp nữa. Phi Linh Môn nho nhỏ, ngươi trở về làm tiểu chưởng môn đi!
Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn thanh niên Vũ Sư lục trọng, mắt lóe sát ý. Sau lưng Cửu Hoa Môn chắc chắn là Quỷ Vũ tông, hôm nay hắn sẽ cho Quỷ Vũ tông chút cảnh cáo, không thì Quỷ Vũ tông còn được một tấc lại muốn tiến một thước. Lục Thiếu Du có đánh chết người này thì Quỷ Vũ tông cũng không nói gì được.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:
- Nếu ngươi đầu hàng, ta nể Quỷ Vũ tông sẽ tha mạng cho ngươi.
Lục Thiếu Du mặt không biểu tình, sát khí vô hình khuếch tán.
Dưới quảng trường, đám đệ tử Quỷ Vũ tông hò reo:
- Tam sư huynh mau đánh đi, một chiêu giết chết tiểu tử đó!
Trên khán đài, đám cường giả Quỷ Vũ tông Đới Đường nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du. Cường giả Quỷ Vũ tông chỉ biết trong Phi Linh Môn có cường giả Linh Suất, môn phái khác tạm thời không biết gì.
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng lạnh lùng quát:
- Cho mặt mà không biết điều, tự ngươi tìm cái chết!
Chân khí bộc phát từ người đệ tử Quỷ Vũ tông, khí thế hung bạo khuếch tán. Chân khí vàng đất tuôn trào, thanh niên là Vũ Giả thổ hệ. Chân khí như vầng sáng bao phủ nguyên người Vũ Sư lục trọng, áp lực sinh ra từ chân khí lan tràn. Đệ tử Quỷ Vũ tông đứng gần quảng trường thoáng chốc nín thở, chân khí trong người chảy chậm lại.
Lục Thiếu Du không nhúc nhích gì nhưng trong đan điền khí hải chân khí cuộn trào, chân khí cường đại chảy nhanh trong kinh mạch dày rộng. Sát khí vô hình trên người Lục Thiếu Du càng đậm đặc hơn.
Vù vù vù!
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, ánh mắt kiêu căng tự tin giờ giảm bớt, áp lực vô hình bao phủ gã, làm gã thấy hơi cứng người. Vũ Sư lục trọng đã là mũi tên trên dây buộc phải bắn ra, lao nhanh như tia chớp hướng tới Lục Thiếu Du.
Vũ Sư lục trọng Quỷ Vũ tông từ khi nào trong tay cầm thanh trường thương, khí thế dời núi lấp biển ập đến. Trường thương đâm mạnh, mấy thương ảnh xé rách dòng không khí, thương ảnh cắt vỡ không gian, thế công liên miên bất tận đâm hướng Lục Thiếu Du.
Mạc Thiên Vấn Cửu Hoa Môn ngồi trên khán đài kinh ngạc nói:
- Đây là Phá Vân Thương vũ kỹ hoàng cấp sơ giai của Quỷ Vũ tông đúng không? Tu vi Vũ Sư lục trọng, tu luyện đến trình độ này thật là hiếm thấy.
Tôn Tử Sơn của Thiên Sơn Môn mở miệng nói:
- Phá Vân Thương có uy lực siêu phàm, đệ tử Phi Linh Môn sẽ khó khăn đây.
Thực lực như bọn họ nhìn ra được đệ tử Quỷ Vũ tông có tu vi Vũ Sư lục trọng, cộng thêm vũ kỹ hoàng cấp sơ giai, có đủ sức đánh với Vũ Sư thất trọng. Lục Thiếu Du của Phi Linh Môn tuy có chút thực lực, giết năm đệ tử Cửu Hoa Môn. Nhưng mấy đệ tử Cửu Hoa Môn một người là Vũ Sư tứ trọng, mấy người khác toàn là Vũ Sư nhị trọng tam trọng. Lục Thiếu Du giết các đệ tử Cửu Hoa Môn chưa đủ rung động mọi người.
Thương ảnh phô thiên cái địa đổ ập xuống. Cách gần mười thước thì thương ảnh đầy trời kèm theo kình phong sắc bén đụng vào gợn sóng quanh thân Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đột nhiên nhúc nhích. Lục Thiếu Du mở mắt ra, sát khí hoàn toàn bộc phát. Sát khí vô hình cuồng bạo tuôn ra, không gian như đông lại.
Thương ảnh rợp trời ập đến, Lục Thiếu Du nhanh chóng kết thủ ấn. Vảy giáp vàng bao trùm người Lục Thiếu Du, ánh sáng vàng rực rỡ che đậy cả người hắn.
- Đây là vũ kỹ phòng ngự, đẳng cấp không tầm thường!
Đám người trên khán đài ánh mắt sắc bén, nhận ra ngay Thanh Linh Khải Giáp trên người Lục Thiếu Du, bọn họ rất ngạc nhiên.
Đới Đường, Đới Cương Tử, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhíu mày, nhìn chằm chằm Khải Giáp Thanh Linh trên người Lục Thiếu Du. Trong mắt bọn họ có kinh ngạc, giật mình, vì không nhìn thấu được đẳng cấp Thanh Linh Khải Giáp.
Lục Thiếu Du trầm giọng quát:
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn!
Mắt Lục Thiếu Du bắn ra sát ý, thủ ấn đánh ra. Năng lượng thuộc tính thổ trong không khí tụ tập lại, toát ra lực lượng cuồng bạo như thủy triều tụ tập vào chưởng ấn.
Năng lượng thuộc tính thổ hùng hồn tụ tập lại, khí thế Lục Thiếu Du tăng vọt, chưởng ấn màu vàng đất phóng lên cao.
Thương ảnh ập đến, Lục Thiếu Du không lùi còn tiến lên trước, chưởng ấn giơ cao hóa thành mấy chưởng ấn mơ hồ như tàn ảnh ghép thành đóa sen bao phủ giữa hư không trước mặt Lục Thiếu Du.
Hai bóng người ẩn trong kình khí cường đại lao nhanh vào đối thủ như mũi tên các đệ tử Quỷ Vũ tông quanh quảng trường thực lực thấp chỉ nhìn thấy hai bóng người mơ hồ bay vút đi.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong khoảnh khắc thương ảnh rợp trời và chưởng ấn va chạm trực tiếp. Lực lượng ngút trời cùng với xung lực không gì sánh bằng đụng mạnh vào nhau, vang tiếng nổ điếc tai trong không gian. Kình khí cuồng bạo khuếch tán trên bầu trời.
Hai lực lượng va chạm, hoa lửa bắn tung tóe. Một vòng sóng năng lượng nhỏ bé khuếch tán hóa thành kình phong mãnh liệt xé rách dòng không khí, tiếng xé gió sắc nhọn vang lên.
Các cường giả trên khán đài kinh thán:
- Vũ kỹ hoàng cấp cao giai!
Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ đến đẳng cấp hoàng cấp cao giai.
Trong kình khí cuồng bạo chỉ có vài cường giả là hắn rõ ràng thương ảnh rợp trời đụng phải chưởng ấn đầy trời thì bị đánh tan, kình khí hùng hồn tan tác. Lục Thiếu Du phóng lên cao mặc cho những kình khí cuồng bạo ập vào người, trong chưởng ấn đầy trời vỗ ra một chưởng đụng mạnh vào một cây trường thương.
Mặt Lục Thiếu Du vặn vẹo dưới vảy giáp, sát khí dâng trào:
- Chết đi!
Răng rắc!
Trường thương tan vỡ, kình khí tiết ra ngoài đập vào ngực Vũ Sư lục trọng. Hộ thân cương khí rạn vỡ, ánh mắt Vũ Sư lục trọng ngây dại nhìn Lục Thiếu Du, giờ gã mới biết thực lực của đối phương nhưng đã muộn rồi.
*****
Cảm giác sát khí trong mắt đối phương và sát khí vô hình, nỗi sợ hãi trào ra từ tận linh hồn, tim Vũ Sư lục trọng đập nhanh. Nhưng khi lực lượng cường đại ập xuống thì mọi cảm giác rời xa gã.
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng phun ra búng máu xen lẫn mảnh nhỏ nội tạng.
- Phụt!
Vũ Sư lục trọng bị đánh bay đi, không cam lòng khép mi mắt, thân thể như diều đứt dây bay theo kình khí cuồng bạo.
Rầm bịch!
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng rớt xuống quảng trường cách xa năm mươi thước, mặt đất rung rinh. Cơ thể đập xuống làm nền đá dày nứt rạn. Thân thể đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng đã hoàn toàn biến hình, không có cơ hội sống lại.
Tất cả biến cố bất ngờ khiến ngàn đệ tử Quỷ Vũ tông hút ngụm khí lạnh, lạnh lẽo từ phần đầu chạy xuống gan bàn chân. Vũ Sư lục trọng, chỉ một chiêu đã bị giết.
Kình khí cuồng bạo tan biến, một bóng sáng màu vàng xuất hiện. Chỉ có người tu vi Vũ Tướng trở lên mới thấy rõ cảnh chiến đấu trong kình khí cuồng bạo, những người khá mơ hồ thấy hai bóng người.
Ánh sáng vàng biến mất, bóng áo xanh đập vào mắt mọi người, chính là Lục Thiếu Du.
Thấy mặt Lục Thiếu Du, tâm tình các đệ tử Quỷ Vũ tông nặng trĩu. Đối phương bình yên, Vũ Sư lục trọng của Quỷ Vũ tông bị Vũ Sư tứ trọng một chiêu nghiền nát.
Giờ phút này, các trưởng lão, môn chủ các môn phái trên khán đài biểu tình ngạc nhiên nhìn Lục Thiếu Du. Chính bọn họ cũng rất bất ngờ trước kết quả.
Lữ Tiểu Linh đắc ý liếc trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu:
- Hừ! Ta biết ngay kẻ lừa đảo không đơn giản.
Mắt Lữ Tiểu Linh chứa ý cười.
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhìn nhau, trợn to mắt. Đám người Đới Đường, Đới Cương Tử nhíu mày suy tư.
Lục Thiếu Du thu về Thanh Linh Khải Giáp, ngoái đầu nhìn thẳng Đỗ Vân Sơn đứng ở phía xa.
Đỗ Vân Sơn thừ người, sau đó tuyên bố:
- Trận thứ ba, Phi Linh Môn Lục Thiếu Du thắng!
Biểu tình Đỗ Vân Sơn tràn đầy ngạc nhiên.
Đới Trường An, Đới Trường Vân lạnh băng nhìn Lục Thiếu Du:
- Hừ!
Hai người không mong thấy điều này xảy ra.
Lục Thiếu Du hờ hững nhìn toàn trường, cảm nhận Lữ Tiểu Linh nhìn mình thì trừng mắt nhìn lại.
Lữ Tiểu Linh bướng bỉnh cố ý loay hoay Không gian thú nang của Lục Thiếu Du:
- Hừ!
Lục Thiếu Du không biết nên nói cái gì, hắn không nhìn Lữ Tiểu Linh nữa, tập trung điều tức thân thể. Lục Thiếu Du giết Vũ Sư lục trọng khi đối thủ lơ là thì trong một chiêu cũng không khó khăn. Tin tưởng việc của này của hắn đã đem lại rung động đủ lớn cho Quỷ Vũ tông.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
- Bắt đầu trận thứ bốn đi.
Hai bóng người lập tức lao lên, là Đới Trường An và một đệ tử Thiên Nhất Môn Vũ Sư tứ trọng.
Hai người ra sân, Đới Trường An tấn công dồn dập ngay. Từng đợt công kích như sóng đổ ập vào đối thủ, thuộc tính hỏa hệ với nhiệt độ nóng cháy va chạm. Dường như vì Đới Trường Vân không chiến mà thắng, Lục Thiếu Du một chiêu giết đối thủ kích thích Đới Trường An nên gã quyết tâm khoe tài trước mặt Lữ Tiểu Linh. Ngay từ đầu Đới Trường An đã trút xuống công kích cuồng bạo như mưa rào, thi triển ba loại vũ kỹ, một loại tinh cấp cao giai, hai loại hoàng cấp sơ giai.
Bùm bùm bùm!
Lực công kích cuồng bạo kèm theo tiếng nổ đì đùng. Vũ Sư tứ trọng của Thiên Nhất Môn không thể đối kháng lại, liên tục thụt lùi. Đến chiêu thứ ba thì đệ tử Thiên Nhất Môn bị trúng một quyền ấn bay ra xa.
Mắt Đới Trường An lóe tia sáng lạnh lao theo, dường như gã vận dụng vũ kỹ thân pháp, tốc độ nhẹ nhàng tựa hồn ma. Đới Trường An thẳn tay giết Vũ Sư tứ trọng của Thiên Nhất Môn.
Lục Thiếu Du hờ hững nhìn mọi thứ diễn ra. Đới Trường An là Vũ Sư ngũ trọng, thực lực của gã không chỉ có bấy nhiêu. Mới rồi Đới Trường An tấn công dồn dập nhưng gã còn chưa dốc hết sức, gã là nhi tử của Đới Đường Quỷ Vũ tông chủ, e rằng trên người giấu vũ khí bí mật nào đó.
Đỗ Vân Sơn tuyên bố:
- Trận thứ bốn, Đới Trường An thắng.
Đới Trường An đắc ý đi xuống, nhưng lúc này các đệ tử Quỷ Vũ tông không mấy hưng phấn, bọn họ còn chìm trong lạnh lẽo trận trước đệ tử Quỷ Vũ tông bị giết trong một chiêu.
Trận thứ năm chỉ có hai đệ tử Quỷ Vũ tông lên sân. Một người mặc trường sam màu trắng, một người mặc áo ngắn màu đen. Hai người cùng tu vi Vũ Sư tứ trọng. Tuy là đệ tử đồng môn nhưng hai người không khách sáo, ra tay thì lực lượng tương đương, trong đòn công kích dồn dập chứa sát ý.
Hai người đánh nhau tuy dữ dội nhưng trước mắt các đệ tử trên khán đài lại không đem đến nhiều bất ngờ. Cuối cùng đệ tử áo ngắn màu đen bắt lấy một sơ hở của đối thủ tấn công dồn dập giành chiến thắng. Tuy nhiên Vũ Sư tứ trọng mặc áo đen này cũng kiệt sức.
Năm trận so tài, cuộc tỷ thí thứ hai đã kết thúc. Năm người cuối cùng vào vòng thứ ba trừ Lục Thiếu Du ngựa ô, những người khác toàn là người Quỷ Vũ tông. Trong vòng thi thứ hai các môn phái khác đã bị loại bỏ. Chưởng môn mấy sơn môn khác biểu tình cực kỳ khó xem.
Đỗ Vân Sơn hỏi năm người:
- Vòng thứ ba bắt đầu, Quỷ Vũ tông sẽ bày một trận pháp cỡ nhỏ gọi là Tam Hệ Ngũ Hợp trận, do mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày ra. Năm người ở trong trận, dưới tình huống bình thường sẽ không nguy hiểm mạng sống nhưng khó tránh khỏi xảy ra ngoài ý muốn. Hiện tại rút lui còn kịp, đi vào trong ai ra trước là thắng, nghe rõ không?
Lục Thiếu Du hỏi:
- Đỗ trưởng lão, có phải trong trận này vẫn là bất luận sinh tử?
Đỗ Vân Sơn trả lời:
- Về mặt lý luận là vậy.
Lục Thiếu Du thì thào:
- Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Trận pháp này dường như được ghi trong Thiên Linh Lục, đầu óc Lục Thiếu Du lục tìm thông tin về Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận do năm Vũ Giả ba hệ thủy, hỏa, thổ bài bố. Mười lăm Vũ Sư ngũ trọng phối hợp lực lượng thuộc tính, tác dụng thần dị của trận pháp sinh ra uy lực dù là Vũ Phách nhất trọng cũng sẽ bị vây khốn trong đó chờ chết.
Lục Thiếu Du thầm cười nhạt:
- Chỉ là trận pháp cấp thấp nhất.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận chỉ là trận pháp cấp thấp nhất trong Thiên Linh Lục, mặc dù Tam Hệ Ngũ Hợp trận có uy lực mạnh nhưng nó vẫn chỉ là trận pháp cấp thấp. Thiên Linh Lục có rất nhiều loại trận pháp tương tự, trong đó có một tên là Ngũ Hệ Ngũ Hợp trận, tác dụng giống Tam Hệ Ngũ Hợp trận nhưng uy lực mạnh gấp chục lần. Tam Hệ Ngũ Hợp trận phối hợp ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ. Ngũ Hệ Ngũ Hợp trận cần có thuộc tính năm hệ thủy, hỏa, thổ, phong, mộc phối hợp với nhau.
Thiên Linh Lục có ghi cách phá giải Tam Hệ Ngũ Hợp trận, Lục Thiếu Du nhớ kỹ. Muốn phá Tam Hệ Ngũ Hợp trận không khó khăn gì. Lòng Lục Thiếu Du thầm hưng phấn.
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận có vài thứ sẽ giúp ích rất lớn cho Lục Thiếu Du, nếu hắn không đoán sai thì có lẽ sẽ nhận được niềm vui bất ngờ.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
- Nếu không có vấn đề gì thì bắt đầu.
← Ch. 0206 | Ch. 0208 → |