Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2147

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2147: Đột phá thành Đế
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ah...

Trong khoảng thời gian ngắn, bên trong Hóa Vũ tông đã máu chảy thành sông, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục. Tuy rằng đệ tử Hóa Vũ tông có rất nhiều, thế nhưng tu vi thực lực lại không được tốt lắm, cho nên hoàn toàn không phải là đối thủ.

Từng tiếng kêu gào quanh quẩn trên không trung. Thoáng chốc cả Hóa Vũ tông giống như địa ngục.

- Giết.

Mấy trăm đạo thân ảnh Đế Đạo minh xuất động, tất cả đều là cường giả tinh anh trong các sơn môn lớn. Lần này Đế Đạo minh đã nổi giận thật sự, thực lực khủng bố cũng hiển hiện ra. Thiên Địa minh liên tiếp bị trọng thương. Lúc này nếu so thực lực, rốt cuộc không có cách nào có thể so sánh được với Đế Đạo minh. Huống chi lúc này chỉ có một mình Hóa Vũ tông.

Trong Hóa Vũ tông, sát khí ngập trời, lực lượng khủng bố tràn ngập không trung, khiến cho không gian run rẩy. Đế Đạo minh liên thủ phái ra mười bốn cường giả Chuẩn Đế, thực lực của Hóa Vũ tông lúc này chỉ có thể chờ bị san bằng thành bình địa.

Máu chảy thành sông, mùi máu tươi ngập trời lan tràn trên không trung. Đại chiến ngập trời kéo dài suốt ba canh giờ.

Ba canh giờ sau, đại chiến cơ bản đã gần như chấm dứt.

Đại chiến kéo dài ba canh giờ, mùi máu tươi khuếch tán ra ngoài vạn dặm. Lúc này có lẽ Hóa Vũ tông đã bị san bằng thành bình địa.

Cơ nghiệp vạn năm của Hóa Vũ tông ngày hôm nay bị hủy diệt triệt để. Mãi sau khi đại chiến chấm dứt, Hóa Vũ tông vẫn hy vọng Thiên Địa minh có thể phái ra viện binh tới. Thế nhưng tới lúc kết thúc, cũng không có bất kỳ cường giả Thiên Địa minh nào tới cứu viện. Về phần có thám tử Thiên Địa minh có mặt hay không thì không nhất định.

Trong đại chiến, đám người vây xem phía xa ngày càng nhiều. Người Hóa Vũ tông bắt đầu chạy thục mạng, thế nhưng lại không có bao nhiêu người có thể đào tẩu. Đặc biệt là người có thực lực mạnh hơn một chút thì bị cường giả Đế Đạo minh tập trung, dùng thủ đoạn sấm sét tiêu diệt cường giả Hóa Vũ tông.

Trong Hóa Vũ tông lúc này cũng tràn ngập thi thể ngổn ngang, máu chảy thành sông.

Sau khi tất cả cường giả tiêu diệt Hóa Vũ tông, lại tìm kiếm trong Hóa Vũ tông mấy thời thần rồi mới nghênh ngang rời đi.

- Hóa Vũ tông bị diệt, bị diệt hoàn toàn.

- Về sau không còn Hóa Vũ tông nữa. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, Đế Đạo minh tại sao lại đột nhiên tới diệt Hóa Vũ tông?

Mãi một lúc lâu sau đám người vây xem phía xa mới phục hồi tinh thần lại, nhìn Hóa Vũ tông hùng vĩ khi trước lúc này đã không còn tồn tại.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du đang chìm đắm trong lĩnh ngộ, hỏa diễm màu xanh da trời cuồn cuộn, thế nhưng có kim đao màu vàng bảo hộ, Lục Thiếu Du có thể tĩnh tâm lĩnh ngộ. Lĩnh ngộ như vậy không biết khi nào Lục Thiếu Du mới có thể tỉnh táo lại.

Chỉ thấy quang mang bốn loại thuộc tính mộc, thủy, hỏa, thổ quanh người Lục Thiếu Du vây quanh mang thuộc tính kim, càng ngày càng chói mắt. Trong không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, khí tức sắc bén, lạnh lẽo ngày càng đậm.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, giống như cát chảy.

Trên đại lục, đại chiến trên Đông Hải, Vạn Đảo nhai, Phi Linh môn, tăng thêm Hóa Vũ tông bị diệt, bốn chuyện lớn trong chớp mắt đã trôi qua năm năm.

Thời gian năm năm, bốn chuyện này vẫn là tiêu điểm bàn luận của tất cả mọi người. Đại chiến được người ta thêm mắm thêm muối, quả thực giống như thần thoại.

Năm năm, Hóa Vũ tông bị diệt, cơ hồ tất cả địa bàn của Hóa Vũ tông bắt bầu bị Đế Đạo minh tiếp thu, trong đó Linh Thiên môn coi như được lợi lớn nhất. Phi Linh môn bị trọng thương, cường giả vẫn lạc không ít, bản thân bị tổn thất quá nặng, cũng không có bao nhiêu tinh lực và thời gian bành trướng ra bên ngoài.

Ngược lại đám người Vân Dương Tông, Nhật Sát các, cùng với các sơn môn khác đều đạt được chỗ tốt từ địa bàn của Hóa Vũ tông trong Cổ Vực.

Đối với chuyện Hóa Vũ tông bị diệt, Thiên Địa minh lại không có bát kỳ một động tác nào. Coi như là không biết vậy. Mà địa bàn Hóa Vũ tông bị chia cắt, Lan Lăng sơn trang và Hắc Sát giáo không có một chút hành động nào, chỉ bảo vệ địa bàn của mình từ trước mà thôi.

Vốn mọi người còn cho rằng trên đại lục sẽ xảy ra đại chiến không ngừng, thế nhưng trong vòng năm năm lại yên tĩnh khiến cho tất cả mọi người bất ngờ. Trừ một ít phân tranh nho nhỏ ra, cũng không xảy ra bất luận đại chiến gì.

Thời gian năm năm, Lục Thiếu Du còn chưa xuất hiện qua, vẫn không tìm thấy cửa vào của hư không bí cảnh.

Lục Thiếu Du vẫn lạc, tin tức Linh Vũ Chiến Tôn thiên phú chưa từng có trên đại lục vẫn lạc trong Hư không bí cảnh cũng truyền vào trong tai của tất cả mọi người, có người âm thầm cao hứng, có người tiếc hận. Thế nhưng thời gian hơn năm năm này, Lục Thiếu Du cũng không xuất hiện trên đại lục, đã sớm không còn ai tin rằng Lục Thiếu Du còn sống sót.

Thế nhưng danh xưng Linh Vũ Chiến Tôn cũng không biến mất trên đại lục.

Chuyện Phi Linh môn năm đó bị đánh lén truyền ra. Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song sau khi nhận được tin tức lập tức đi tới Phi Linh môn. Hai người mới biết được trước đó Lan Lan thị và Lục Trung đều ở Lục gia, cho nên cũng không có chuyện gì xảy ra.

Sau đó Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh hộ tống nhị nữ Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn đi tới Lục gia.

Chuyện Phi Linh môn làm kinh động đại lục, Lục gia đương nhiên cũng biết. Kể cả chuyện Lục Thiếu Du lành ít dữ nhiều cũng khó có thể dấu được La Lan thị.

Đối với những chuyện này, Lục Trung, Lục Đông và người Lục gia có tâm mà không có lực. Phi Linh môn bị đánh lén, đối mặt với Thiên Địa minh Lục gia căn bản không thể nào nhúc nhích. Ở trong Hư không bí cảnh ngay cả thập đại Hoàng tộc cũng phải bó tay, Lục gia càng không có cách nào.

Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn ở lại Lục gia bầu bạn với Lan Lan thị mấy tháng mới rời đi, đồng thời hy vọng chờ tin tức trong tộc. Bắc Cung Vô Song cố tình mới La Lan thị cùng mọi người đi tới Bắc Cung gia tộc. Thế nhưng lại bị Lục Trung, Lục Đông cự tuyệt. Lúc này Lục gia cũng đang ở trong thời điểm biến cố, bọn họ thực sự không thể đi được.

Đối với Lục gia, chúng nữ và Bắc Cung Vô Song vô cùng yên tâm, có lời hứa hẹn của Bắc Cung gia tộc, tăng thêm tình thế của đại lục hiện tại. Có lẽ Lục gia cũng không đến mức gặp nguy hiểm. Sau khi sắp xếp một ít chuyện, Bắc Cung Vô Song cùng với Độc Cô Cảnh Văn mới yên tâm rời đi.

Phi Linh môn, trong thời gian hơn năm năm đã khôi phục được gần như cũ. Mà ngay cả Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại trận cũng được Thánh Thủ Linh Đế một lần nữa dùng vô số tài liệu chữa trị, so với trước kia càng thêm cường hãn.

Chỉ là lúc này Phi Linh môn có chút khác biệt với khi trước, tuy rằng vẫn là một kiến trúc to lớn, hùng vĩ giống như đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên, thế nhưng trong lúc vô hình lại có cảm giác kém hơn rất nhiều.

Thời gian năm năm này tuy rằng Phi Linh môn vẫn là đại môn đại phái trên Cổ Vực, có Thánh Thủ Linh Đế tọa trấn, thế nhưng cũng không có cảnh tượng phồn vinh náo nhiệt như trước kia. Chung quy vẫn có cảm giác thiếu thứ gì đó.

*****

Giữa hè, trời xế chiều bỗng nhiên mưa rào, từng giọt tí ta tí tách, mưa rơi không ngừng kéo dài tới đêm mới dừng lại. Trăng sáng chiếu vạn dặm, từng ngôi sao le lói trên bầu trời. Mọi âm thanh như hợp xướng vang vọng, tiếng dế kêu, ếch kêu du dương tạo thành một giai điệu động lòng người. Thanh âm quanh quẩn trong Phi Linh sơn mạch, mãi đến sáng sớm hôm sau.

Mùa hè, thời tiết vô cùng nóng bức. Gió sớm mai thổi qua mang theo cảm giác mát mẻ. Ban ngày, cả sơn mạch nóng bỏng, dã thú không buồn xuất hiện, lá cây phơi nắng ủ rũ, mà ngay cả trên mặt đất cũng xuất hiện không ít khe nứt.

- Nóng quá. Đã lâu không có nóng như vậy.

- Đúng vậy, nóng đến mức mà người tu luyện như chúng ta cũng không chịu nổi, hay là nghỉ ngơi một chút đi.

Trong Phi Linh môn, mặt trời nhô lên cao, một đệ tử mồ hôi đầm đìa dừng tu luyện, đến đình viện nghỉ ngơi một lát.

Ầm ầm.

Lúc này trên không trung yên tĩnh của Phi Linh môn đột nhiên xuất hiện động tĩnh cực lớn. Phía hậu sơn, trên một ngọn núi khổng lồ có một cỗ năng lượng chấn động phóng lên trời.

Năng lượng ngập trời trong khoảng khắc tràn ngập không trung, hóa thành một cơn lốc bằng năng lượng trong thiên địa khuếch tán ra chung quanh. Năng lượng kinh người mang theo khí tức lạnh lẽo khiến cho không gian nóng bỏng lập tức lạnh lẽo giống như rơi vào trong hầm băng. Nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng, cảm giác nóng bỏng vừa rồi biến mất không thấy gì nữa.

- Lạnh quá, dường như sắp đóng băng vậy, xảy ra chuyện gì?

Trong Phi Linh môn, vô số đệ tử khiếp sợ, từng ánh mắt nhìn về phía hậu sơn.

Trên ngọn núi khổng lồ, năng lượng lạnh lẽo kinh người phóng lên trời, phiến thiên địa này dường như cũng bị liên lụy, lập tức chìm vào trong bóng tối.

Giờ phút này thiên địa chìm vào trong bóng tối, chỉ có một cỗ năng lượng lạnh lẽo lan tràn ra quang mang màu lam. Mây đen tràn ngập bầu trời, một cỗ năng lượng vô hình ở trong thiên địa chấn động, mặt đất lắc lư, không gian run rẩy. Mặt nước trong phiến thiên địa này bắt đầu nổi lên sóng to gió lớn, mặt đất rạn nứt.

Ầm ầm.

Vô số ánh mắt kinh hãi, trong chớp mắt, trong mây đen vang vọng tiếng sấm minh, giống như linh hồn lúc này cũng run rẩy nhè nhẹ, gió nổi mây phun, dị tượng thiên địa.

...

Trên trời cao, một đạo quang trụ bằng năng lượng trong thiên địa xuyên qua không gian bắn xuống.

Trong chớp mắt, trong Cổ Vực, lập tức có không ít khí tức mịt mờ hội tụ về phía Phi Linh môn. Trên đại lục Linh Vũ, trên Đông Hải, trong khoảng thời gian ngắn không ngừng có khí tức mịt mờ xuất hiện.

Mây đen che lấp mặt trời, cả thiên địa vang vọng tiếng sấm khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Ầm ầm.

Trong quang trụ bằng năng lượng ở ngọn núi có một đạo thân ảnh phóng lên trời, mang theo năng lượng vô hình, cùng với năng lượng bàng bạc trong thiên địa hô ứng lẫn nhau.

- Dị tượng thiên địa, đây là dị tượng thiên địa.

Trong Phi Linh môn, người có thực lực thấp đã bắt phủ phục, linh hồn run rẩy. Chúng cường giả cũng không nhịn được mà rung động lên tiếng, đây chính là dị tượng thiên địa.

- Đồn rằng có thể khiến cho thiên địa xảy ra dị tượng chỉ có thể là Đế giả xuất thế. Đan dược Đế phẩm xuất thế, còn có thần khí xuất thế.

- Không có người nào đang luyện chế đan dược và thần khí a. Dị tượng thiên địa, đây rõ ràng là Phi Linh môn ta lại có Đế giả xuất hiện.

Dị tượng thiên địa khiến cho mọi người run sợ. Một đám cường giả nhìn về phía hậu sơn, tất cả đều nghẹn họng nhìn trân trối.

- Hàn Băng Tôn giả thành Đế.

Trên một ngọn núi khác ở hậu sơn, Thánh Thủ Linh Đế chắp tay đứng đó từ bao giờ, trong mắt hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt.

- Tiểu tử Hàn Băng này đại nạn không chết tất có phúc, rốt cuộc cũng thành Đế.

Trên ngọn núi, trong mắt hai người Tạ Thiên, Tạ Địa rung động. - Sư phụ sắp thành Đế.

Toàn thân Sát Phá Quân kích động tới mức run rẩy, thân ảnh bên trong đạo quang trụ như kết nối giữa trời và đất kia chính là sư phụ hắn - Hàn Băng Tôn giả.

Ầm ầm.

Trên không trung, tiếng sấm vang vọng, năng lượng trong thiên địa hội tụ, cuối cùng đều rót vào trong thân ảnh bên trong đạo quang trụ kết nối giữa trời và đất kia.

Tiếp đó trong nháy mắt trên đạo thân ảnh kia có một cỗ năng lượng bàng bạc mênh mông lan tràn ra chung quanh. Năng lượng bàng bạc tràn ngập trên không gian, tựa như thiên địa rung chuyển, khí tức không ngừng tăng lên.

Tất cả cũng không có bao lâu, dị tượng trong thiên địa dần dần bình tĩnh trở lại. Không gian lần nữa khôi phục lại như ban đầu, mặt trời nhô lên cao. Không biết là chuyện gì xảy ra, giữa mùa hè nóng nức, không gian nóng bỏng. Thế nhưng lúc này trong Phi Linh môn lại mát mẻ không thôi. Như là có một cỗ năng lượng vô hình mà mênh mông, đem nhiệt độ nóng bỏng kia ngăn cản trên không trung.

Một lát sau, trong đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn có mấy đạo thân ảnh ngồi xuống.

- Đệ tử bái kiến sư phụ, chúc mừng sư phụ thành Đế.

Sát Phá Quân kinh động hành lễ với Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu. Đế giả, đây chính là tồn tại đỉnh phong nhất trên Đại lục. Đương nhiên trừ Thiên Đế đại nhân ra.

- Đứng lên đi.

Hàn Băng Tôn giả nói.

- Hàn Băng, chúc mừng.

Thiên Địa nhị lão chúc mừng, giao tình giữa bọn họ cũng không phải nông cạn.

- Đại nạn không chết, đạt được một ít cơ duyên, các ngươi cũng sẽ có ngày này.

Hàn Băng Tôn giả mỉm cười, thân thể hùng vĩ, tuổi chừng bảy mươi, mái tóc trắng xóa, hai mắt như sao, có khí tức lạnh lẽo lặng lẽ lan tràn ra chung quanh. Hàn Băng Tôn giả lập tức nhìn Thánh Thủ Linh Đế nói:

- Đoan Mộc huynh, lão quái và Thiếu Du hiện tại như thế nào rồi?

Thánh Thủ Linh Đế khẽ lắc đầu, nói:

- Không có tin tức gì, hơn năm năm rồi...

Trong phòng nhỏ lập tức chìm vào trong yên tĩnh. Sắc mặt mọi người ngưng trọng, thời gian hơn năm năm, tất cả mọi người đều nghĩ biện pháp, thế nhưng chỉ có thể bất lực.

- Chẳng lẽ lúc này lão quái vật sẽ vẫn lạc sao?

Ánh mắt Hàn Băng Tôn giả ảm đạm, lão quái vật vì đi cứu hắn mới như vậy. Nếu như lão quái vật gặp bất trắc, trong lòng của hắn làm sao có thể yên được.

- Việc này cũng không ai biết, hy vọng bọn họ được ông trời thương xót.

Thánh Thủ Linh Đế nói.

- Đúng vậy, Thiếu Du cũng bị vây khốn ở bên trong. Nó có yêu thú tọa kỵ, nếu như Thiếu Du vẫn lạc thì bọn chúng sẽ biến được tình huống đại khái.

Ánh mắt Hàn Băng Tôn giả sáng ngời nhìn mọi người.

Thánh Thủ Linh Đế cười khổ, nói:

- Thủ đoạn khống chế yêu thú của Thiếu Du chính là Huyết Hồn Ấn mà ta sáng chế ra. Cũng không phải là liên hệ linh hồn đơn thuần. Tăng thêm sự ảnh hưởng của không gian, ta đã kiểm tra Thiên Sí Tuyết Sư của Thiếu Du, cũng không có cách nào biết được tình huống hiện tại của Thiếu Du. Chỉ có Tiểu Long của Thanh Long Hoàng tộc, Thiếu Du cùng với Tiểu Long kết thành huyết khế, một khi xảy ra chuyện cũng có thể biết rõ. Thế nhưng hiện tại Tiểu Long cũng bị nhốt ở bên trong.

- Như vậy có chút phiền phức.

Ánh mắt Hàn Băng Tôn giả dần dần ngưng trọng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)