Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2162

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2162: Thiên Địa rung chuyển
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Không thành vấn đề, vậy các ngươi cẩn thận một chút.

Bạch Toa Toa, Đoan Mộc Hồng Chí, Hoàng Tĩnh Ngọc gật đầu nói.

- Bối Nhi chúng ta đi.

Lục Kinh Vân nói xong lập tức lăng không nhảy lên, cùng một lúc, bàn chân Niếp Phong khẽ điểm mặt đất, thân hình phóng lên trời, đứng ở bên cạnh Lục Kinh Vân.

Bối Nhi cùng với ca ca Bảo Nhi nhìn nhau, thân thể hai người lan tràn ra quang mang, nhanh như thiểm điện phóng lên trời.

Ngao.

Hai tiếng long ngâm vang vọng, thanh âm tựa như chuông đồng khiến cho không ít yêu thú trong nước run sợ.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, hai đạo thanh âm vừa dứt, Bối Nhi và Bảo Nhi nhanh chóng hóa thành bản thể khổng lồ chừng bảy trăm thước, lăng không đứng trên không trung.

Toàn thân bản thể của Bối Nhi và Bối Nhi trà ngập long lân màu vàng, khí tức bàng bạc không ngừng phóng ra, bộ dáng dữ tợn, uy mãnh, trên đầu có hai chiếc sừng. Hai chiếc sừng tráng kiện, dưới bụng là ngũ trảo xé rách gợn sóng trong không gian. Lưu quang màu vàng quanh quẩn, gợn sóng quanh thân vặn vẹo.

Rống.

Ô...

Bản thể hai người Bối Nhi, Bảo Nhi hiện lên, đàn yêu thú phía dưới run sợ, từng đầu yêu thú run sợ rít gào.

Bản thể Bảo Nhi và Bối Nhi đều là Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ, trong đám yêu thú viễn cổ, Hoàng Kim Yêu Long tuyệt đối là yêu thú long tộc. Tuy rằng không phải yêu thú long tộc có huyết mạch chính thống nhất. Thế nhưng huyết mạch so với Quỳ Long Như Hoa cao hơn không ít. Huyết mạch chỉ dưới Thanh Long mà thôi. Đối với yêu thú khác tuyệt đối có uy áp.

Giờ phút này trên bản thể Bảo Nhi, Bối Nhi lan tràn ra kim quang rực rỡ, trên thân thể khổng lồ lan tràn ra một cỗ uy áp bàng bạc, khiến những đầu yêu thú thất giai trong đàn yêu thú không nhịn được bắt đầu run rẩy.

Nhưng mà tu vi của mấy đầu yêu thú thất giai kia không thấp, có hai đầu tới thất giai hậu kỳ, huyết mạch dường như cũng không kém, có thể chống lại uy áp của Bảo Nhi và Bối Nhi.

Ngao Ngao.

Hai tiếng gầm gừ trong nước phóng lên cao, hai đạo thú ảnh khổng lồ từ trong nước nhảy ra, một đầu Hổ Yêu Sa cùng với một đầu Yêu Vưu trăm trảo lập tức công kích Bảo Nhi và Bối Nhi.

Bản thể khổng lồ của Bảo Nhi và Bối Nhi lơ lửng trên không trung, thân thể vặn vẹo, uy áp nồng đậm lan tràn ra, cả không trung lúc này dường như cũng run rẩy.

Lục Kinh Vân và Niếp Phong liếc nhìn nhau, lập tức có động tác. Trong tay Niếp Phong xuất hiện một cái bao tay Vũ linh khí, trong chớp mắt tay phải đánh ra một đạo trảo ấn xuyên tháu không gian, mang theo tàn ảnh hung hăng đánh vào cái râu cực lớn của Yêu Vưu trăm trảo.

Ken Két.

Trên không trung lập tức vang vọng thanh âm bạo liệt cực lớn, đồng thời lực lượng va chạm bắn ra quang mang chói mắt. Một trảo này của Niếp Phong không thể bẻ gãy râu của Yêu Vưu trăm trảo, thân thể còn bị đẩy lùi về phía sau, bổ nhào mấy cái trên không trung mới có thể đứng vững được.

- Huyết Hồn Ấn.

Trong chớp mắt một cỗ khí tức bàng bạc quanh thân Lục Kinh Vân tuôn ra, cả không gian dưới cỗ khí tức cường hãn này thoáng run rẩy, một đạo huyết sắc quang mang mang theo uy thế tuyệt đối từ trong tay hắn bắn ra.

Huyết Hồn Ấn là do Thánh Thủ Linh Đế truyền lại, trong Phi Linh môn, trình độ tu luyện của Lục Kinh Vân khắc khổ không kém sư phụ, lại được Thánh Thủ Linh Đế chỉ điểm từ rất sớm, cho nên đã tu luyện thành công Huyết Hồn Ấn.

Ngao.

Tiếp theo trong nháy mắt một tiếng thú minh giống như hổ gầm, phượng minh từ trong lòng bàn tay Lục Kinh Vân mơ hồ truyền ra. Trong khoảnh khắc trong lòng bàn tay Lục Kinh Vân có một hư ảnh giống rồng mà không phải là rồng, giống hổ mà không phải là hổ lướt đi, một cỗ uy áp từ bên trên khuếch tán ra.

Tay Lục Kinh Vân đánh ra Huyết Hồn ấn, thanh âm thú minh vang vọng, lập tức hóa thành một đạo huyết sắc quang mang nho nhỏ, đánh vào trong đầu Hổ Yêu Sa.

Phanh.

Huyết Hồn Ấn đánh vào đầu, Đầu Hổ Yêu Sa chịu uy áp, cặp mắt đỏ vĩ đại trong nháy mắt ngốc trệ, thân thể khổng lồ bị đẩy lui.

- Sư huynh, Bối Nhi, mau lui lại, chúng ta tới hải đảo phía trước rồi nói sau.

Lục Kinh Vân biết thực lực mình, Đầu Hổ Yêu Sa này chính là yêu thú thất giai hậu kỳ gần tới đỉnh phong. Có Huyết Hồn Ấn cũng khó có thể chống lại yêu thú khủng bố này. Trên hải vực lại là địa bàn của bọn chúng. Đối với chúng càng có lợi, tốt nhất cứ lui về phía hải đảo rồi nói sau.

Sưu Sưu.

Lục Kinh Vân và Niếp Phong lập tức nhanh chóng lui lại, bản thể khổng lồ của Bảo Nhi và Bối Nhi cũng nhanh chóng lui lại.

Rống.

Từng đầu yêu thú trong nước đang muốn đuổi theo, thế nhưng lúc này trên hải vực đột nhiên chấn động kịch liệt, hải vực vô biên bắt đầu có sóng nước cuồn cuộn, cả không gian đột nhiên tràn ngập áp lực.

Đám yêu thú đang định đuổi theo run sợ, thân thể đình trệ một lát.

Sưu.

Thân thể Lục Kinh Vân đáp xuống hải đảo, lập tức lảo đảo lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống mặt đất.

- Kinh Vân, dường như đệ có chút không ổn.

Niếp Phong đáp xuống bên người Lục Kinh Vân rồi nói.

- Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, chúng ta nhanh nghĩ biện pháp đối phó với đám yêu thú trong nước này mới được.

Lục Kinh Vân vội vàng nói, hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn cảm thấy máu mình nóng lên, dường như sôi trào rồi lại lập tức khôi phục, hắn cũng không biết chuyện này là như thế nào.

Trong thiên địa, biến hóa vô hình càng ngày càng rõ ràng, cơ hồ bao phủ cả không gian.

Bao phủ không gian đương nhiên không phải không gian bên ngoài, dù sao bên ngoài không gian này còn tồn tại một không gian khác, sợ rằng còn chưa có ai trên đại lục này làm được một bước này.

Bao phủ không gian chỉ là bao phủ không gian trong thiên địa này, giống như mặt trăng và mặt trời vậy, chỉ là người bình thường không có cách nào nhìn thấy không gian này mà thôi.

Biến hóa trong thiên địa, cơ hồ bao phủ tất cả không gian, tất cả đều có biến hóa kinh người.

Ba ngày, trong vòng ba ngày, bầu trời xám trắng, không có mặt trăng hay mặt trời, trời xanh được một cỗ kim quang nhàn nhạt bao phủ. Trong vòng ba ngày mặt đất lay động, mặt nước cuồn cuộn, không gian khẽ run rẩy, cơ hồ tất cả dấu hiệu đều cho thấy trong thiên địa dường như sắp xảy ra biến cố cực lớn nào đó.

Trong thiên địa, từng đạo thiên ảnh hiện lên trên không trung. Không ít người đang trao đổi, thế nhưng không ai biết chuyện này là như thế nào, thiên địa đột nhiên rung động.

- Thiên địa biến hóa khác thường, rốt cuộc có chuyện gì

- Đây cũng không giống như là dị tượng thiên địa a. Trước nay chưa từng có hiện tượng này xuất hiện.

- Chẳng lẽ trong thiên địa sắp xảy ra chuyện gì sao?

Trong Thập đại Hoàng tộc, từng đạo thanh âm mang theo sự nghi hoặc vang vọng, thế nhưng cũng không thu hoạch được gì, không có ai biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Trên trấn Thanh Vân, không ít người Lục gia đã bắt đầu tụ tập trong đại điện ở quảng trường ba ngày trước.

- Đại ca, Tam ca, cơ hồ tất cả người của Lục gia, chỉ cần có huyết mạch của Lục gia đều có những biến hóa này.

Ngoài đại điện, Lục Tây nói với hai người Lục Trung và Lục Đông.

*****

- Chỉ có người có huyết mạch Lục gia mới có biến hóa này, chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới thiên địa sao?

Trong lòng Lục Trung nghi hoặc, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng.

- Đã ba ngày rồi. Ba ngày này thiên địa vô cùng dị thường, chẳng lẽ trong thiên địa có biến hóa kinh người nào sao?

Lục Đông vô cùng nghi hoặc, không có cách nào hiểu được những chuyện này.

Trong hư không bí cảnh, trong cả không gian tràn ngập khí tức sắc bén, lạnh lẽo.

Sưu Sưu.

Trên không trung bắt đầu phong vân biến sắc, vô số mây đen dày đặc kéo tới.

Mây đen dày đặc bao phủ, không gian đột nhiên lờ mờ, trong không gian có một cỗ năng lượng vô hình chấn động. Mặt đất lắc lư, trong sơn mạch, mặt nước nổi lên sóng to gió lớn.

Không gian lờ mờ, trong tầm mắt ngày càng có nhiều kim quang hội tụ, càng lúc càng chói mắt. Dần dần kim quang giống như là mặt trời ban trưa không ngừng phóng ra quang mang chói mắt. Thế nhưng lại không có bất kỳ một người nào nhìn thấy.

Sưu Sưu.

Biển mây bao la vốn bị Thái Cổ U Minh Viêm nóng bỏng lan tràn, lúc này dưới sự bao phủ của kim quang, hỏa diễm màu xanh da trời bắt đầu có dấu hiệu lui bước. Trên không trung, từng đạo kim quang không ngừng trút xuống cửa vào kia, sau đó không ngừng lan tràn ra không gian chung quanh trong Hư không bí cảnh.

- Tại sao có thể như vậy? Khí tức này sao lại khủng bố như thế?

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, lúc này một cỗ khí tức lạnh lẽo sắc bén xuyên qua bản thể là biển lửa màu xanh da trời của Thái Cổ U Minh Viêm tiến vào bên trong, căn bản không thèm để ý tới sự ngăn cản của Thái Cổ U Minh Viêm.

Quang mang màu vàng không ngừng rót vào, cơ hồ tất cả hành động ngăn cản của Thái Cổ U Minh Viêm đều không có hiệu lực.

Quang mang màu vàng chiếu rọi, Thái Cổ U Minh Viêm ngày càng run sợ. Cỗ khí tức này khiến cho hắn có cảm giác giống như đã từng quen biết. Hắn xác định khí tức này mình chưa bao giờ gặp, thế nhưng cảm giác lại rất giống.

Sưu.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, quang mang màu vàng xuyên thấu không gian kéo tới, lập tức trở thành một thông đạo bằng quang mang màu vàng cực lớn, xuyên thấu qua biển lửa nóng bỏng màu xanh da trời, lập tức bao phủ bên ngoài quang tráo của kim đao màu vàng đang bảo vệ Lục Thiếu Du.

Sưu..

Quang mang trên kim đao màu vàng sau khi bị quang mang màu vàng va chạm, đao mang lập tức biến mất không thấy gì nữa. Mà kim đao màu vàng cũng chậm rãi hóa thành một đạo quang mang màu vàng tiến vào trong mi tâm của Lục Thiếu Du.

Kim đao màu vàng biến mất không thấy gì nữa, quang mang màu vàng tràn ngập khí tức sắc bén, lạnh lẽo bao phủ lấy người Lục Thiếu Du. Dưới sự bao phủ của quang mang màu vàng, dung nham màu xanh da trời trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm không có cách nào xuyên thấu qua quang mang.

Thái Cổ U Minh Viêm thậm chí cực kỳ kiêng kỵ, toàn thân phát run, thế cho nên hỏa diễm trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm cuồn cuộn không ngớt, vô số bọt khí nóng bỏng nổ tung, dung nham khủng bố bắn tứ tung.

Sưu.

Dưới sự bao phủ của quang mang màu vàng tràn ngập khí tức sắc bén và lạnh lẽo, bên trong quang mang giống như có một cỗ lực lượng mạnh mẽ lập đem thân hình Lục Thiếu Du hút ra bên ngoài. Mạnh mẽ hút thân thể Lục Thiếu Du trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm đi ra. Thái Cổ U Minh Viêm không có một chút sức lực nào ngăn cản. Giống như cỗ quang mang màu vàng này dường như có thể tự do ra vào trong thế giới của hắn vậy.

Sưu...

Hố sâu cực lớn giống như nối thẳng xuống lòng đất, trong hỏa diễm màu xanh da trời đột nhiên có một đạo quang mang màu vàng bao phủ một đạo thân ảnh đột nhiên phóng lên trời, sau đó lập tức lơ lửng trên không trung. Đạo thân ảnh này xuất hiện, một đạo quang mang màu vàng từ trên chín tầng trời trút xuống. Bên trong kim quang rực rỡ có khí tức sắc bén, lạnh lẽo vô cùng vô tận lan tràn.

Ầm Ầm.

Đồng thời mặt đất trong không gian này dường như có thứ gì đó tỉnh lại, mặt đất bao la vô tận run rẩy, sau đó lập tức rạn nứt tạo thành một cái khe lớn.

Khe nứt đen kịt, khủng bố, dưới sự chiếu sáng của kim quang, mặt đất vô tận bỗng nhiên vỡ ra từng khe nứt lớn.

Từng đạo quang mang màu vàng từ trong khe nứt bắn ra, hội tụ lại một chỗ, từng trong lòng đất lao ra tạo thành một đạo quang tụ màu vàng bao phủ lấy thân thể Lục Thiếu Du, khí tức hùng hậu bức nhân lan tràn.

Lập tức kim quang quanh thân Lục Thiếu Du kết nối giữa trời và đất, trong chốc lát cả không gian cuồng phong rít gào, kim quang đại thịnh.

Kim quang tràn ngập không gian, cùng với thiên địa vừa mới lờ mờ tạo thành một thể, kim quang rực rỡ, tựa như che khuất bầu trời, bao phủ không gian, vô cùng thần dị, huyền ảo không nói nên lời.

Lúc này cả thiên địa bỗng nhiên biến sắc.

Trên hải đảo, bốn phía xanh biếc, chung quanh ngẫu nhiên truyền đến tiếng thú rống, khiến cho không khí trở nên căng cứng.

Ở giữa có một quảng trường hình hạp cốc, bốn phía đều là vách núi đá, vách núi này đối với người có tu vi Vương cấp, Suất cấp mà nói không thành vấn đề.

Bất quá đối với người có tu vi Vũ Tướng, Vũ Phách mà nói, đường ra duy nhất chỉ có một chỗ, thế nhưng lại không thể chạy thoát. Huống chi bốn phía lại là đàn yêu thú rậm rạp, chằng chịt.

Giờ phút này trong hạp cốc có hơn chục đạo thân ảnh, sắc mặt tái nhợt, có người trong lòng đã sinh ra sự sợ hãi. Nhưng trong đó vẫn có mấy thanh niên nam nữ có thân thể cao ngất, trong mắt không có bao nhiêu sợ hãi.

- Sắc trời như thế nào, không có mặt trăng, mặt trời, bao la mờ mịt, tại sao lại có thể như vậy?

- Thiên địa biến đổi sao?

Một thanh niên nhìn lên bầu trời, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc, bọn họ chưa từng nhìn thấy thiên địa xảy ra biến hóa bực này.

- Mọi người cứ nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này trước. Hiện tại chúng ta đã bị đàn yêu thú vây quanh, nếu như tất cả yêu thú vây công, chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.

Đoan Mộc Hồng Chí nhìn bốn phía, sắc mặt ngưng trọng.

- Đại sư huynh, những yêu thú này vây quanh chúng ta đã hai mươi mấy thời thần rồi mà không phả động công kích, chuyện này có chút kỳ quái.

Niếp Phong nói với đám người Đoan Mộc Hồng Chí, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.

- Chẳng lẽ những yêu thú này vì thiên địa dị biến cho nên mới chịu ảnh hưởng sao?

Hoàng Tĩnh Ngọc nhíu mày, lúc này khuôn mặt có chút tái nhợt, dung nhan tuyệt mỹ khiến cho người ta động lòng, khiến cho người ta không khỏi thương hoa tiếc ngọc.

- Ta thấy không hoàn toàn giống như vậy, những yêu thú này dường như cố ý vây khốn chúng ta, dường như đang đợi người khác.

Lục Kinh Vân cân nhắc một hồi, sắc mặt ngưng trọng nhìn bốn phía, hắn muốn rời khỏi đàn yêu thú này có lẽ cũng không khó. Nhưng vì lúc này có nhiều đệ tử Phi Linh môn như vậy, hắn không có cách nào mang đi toàn bộ.

- Bây giờ chúng ta cũng không có cách nào thông báo cường giả trong môn tới đây cứu viện, phiền phức lớn rồi.

Bạch Toa Toa nói.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-3468)