Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2177

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2177: Thiên Thư phong ấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Bức bình chướng bằng dung nham màu xanh da trời này giống như sắp bị nghiền nát, thế nhưng lại lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.

- Khặc khặc, ta nói rồi, ngươi không có cách nào đâu, cho dù lúc này ta tiêu hao rất nhiều, cũng không phải là tồn tại mà các ngươi có thể chống lại.

Thái Cổ U Minh Viêm triệt để yên tâm, nhân loại này không có cách nào làm gì hắn, đến lúc đó chỉ cần hắn khôi phục lại một ít, triệt để phá bỏ phong ấn, là có thể đối phó với những người này.

Phụt.

Trong miệng Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu tươi, chống cự lại nhiệt độ nóng bỏng đã là một chuyện cực kỳ gian nan, tăng thêm vừa rồi ra tay, máu tươi trong cơ thể Lục Thiếu Du đã sôi trào. Chân khí tán loạn, hỏa diễm màu xanh da trời này nhìn thấy cơ hội, lập tức kịch liệt thiêu đốt trong cơ thể hắn.

- Ah...

Dưới sự đau đớn kịch liệt này, trong khoảnh khắc Lục Thiếu Du kêu thảm một tiếng.

Cũng tại thời điểm này, dường như cảm nhận động tĩnh của Lục Thiếu Du, kim đao màu vàng lần nữa có động tĩnh, kim quang lan tràn ra. Kim quang lan tràn toàn thân Lục Thiếu Du.

Dưới kim quang, nhiệt độ nóng bỏng cùng với hỏa diễm màu xanh da trời trong cơ thể Lục Thiếu Du lập tức bị chôn vùn không thấy. Bị đao mang màu vàng phá hủy, cùng một thời gian, quanh thân Lục Thiếu Du được kim quang bao phủ, lực lượng ngăn cản trước ngươi cũng biết mất giống như không thấy.

- Khặc khặc, nhân loại, ngươi buông tha đi. Ngươi không có cách nào làm gì được ta.

Thái Cổ U Minh Viêm còn chưa nói xong lập tức thấy thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, dưới sự bao phủ của kim quang, xuyên qua bức bình chướng bằng dung nham màu xanh da trời kinh khủng kia.

- Đây rốt cuộc là vật thần bí gì? Sao có thể tiến vào trong thế giới của ta? Làm sao có thể?

Thái Cổ U Minh Viêm kinh ngạc hét lớn, hắn phát hiện ra trong chớp mắt ngắn ngủi này, nhân loại này đã tiến vào trong thế giới của hắn.

- Thổ phỉ có động tĩnh, tìm kiếm linh hồn bổn nguyên a.

Trong lòng Lục Thiếu Du lập tức kinh hỉ, hắn không ngờ thời điểm này lần nữa kim đao màu vàng lại có phản ứng. Dường như một khi ý thức được hắn gặp nguy hiểm, kim đao màu vàng sẽ lập tức xuất hủ tương trợ vậy.

Thừa dịp kim đao màu vàng trong đầu lần nữa phát uy, Lục Thiếu Du cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, có kim đao màu vàng bảo hộ, hắn không phải sợ nhiệt độ nóng bỏng của Thái Cổ U Minh Viêm nữa.

Sưu.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, thân ảnh Lục Thiếu Du dưới sự bao phủ của kim đao màu vàng, thân ảnh như thiểm điện tìm kiếm linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm. Dưới sự bao phủ của kim đao màu vàng, Thái Cổ U Minh Viêm căn bản không thể ngăn cản.

Một lát sau, trong không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời cuồn cuộn, nhiệt độ trong không gian này so với bất kỳ địa phương nào khác còn cường hãn hơn nhiều.

Cả không gian bị dung ham màu xanh da trời bao phủ, nhiệt độ kinh khủng không có cách nào hình dung tràn ngập không gian. Trong không gian này, một khi Đế giả tới gần, sợ rằng ngay cả xương cốt cũng không còn, thân thể sẽ hóa thành tro tàn.

Mặc dù Lục Thiếu Du được quang mang của kim đao màu vàng bao phủ thế nhưng cũng có thế cảm nhận được nhiệt độ khủng bố, nóng bỏng, Thái Cổ U Minh Viêm quả nhiên không phải hữu danh vô thực. Ngay trong lúc Lục Thiếu Du dò xét, ánh mắt hắn run lên, đột nhiên nhìn thấy trong không gian hỏa diễm này có một đầu cự long bằng lửa lớn hai trượng.

Đầu cự long bằng lửa này toàn thân sáng rực rỡ, không có bất kỳ khí tức nóng bỏng nào, thậm chí còn mang theo khí tức âm hàn, tạo thành trạng thái đối lập với nhiệt độ nóng bỏng chung quanh, thế nhưng lại cực kỳ hài hòa.

Trên cự long àu xanh da trời phía trước, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng trong cơ thể cự long màu xanh da trời này có âm thanh giống như trái tim đang đập, giống như một đứa trẻ, cực kỳ yêu dị và âm hàn, rõ ràng có thể nhận thấy lực lượng khủng bố kinh người ẩn chứa bên trong.

- Linh hồn bổn nguyên, đây là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm.

Cảm nhận tiếng tim đập từ trong đầu cự long màu xanh của Thái Cổ U Minh Viêm, trái tim Lục Thiếu Du cũng nhảy lên, trong lòng cố nén sự kinh hỉ.

- Nhân loại, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Trong ánh mắt thanh tịnh của cự long màu xanh da trời kia lúc này tràn ngập vẻ hoảng hốt, vô cùng cảnh giác nhìn về phía Lục Thiếu Du. Hỏa diễm màu xanh da trời chung quanh cũng từ từ sôi trào, nhiệt độ trong không gian cùng với khí tức âm hàn bắt đầu kéo lên.

Thế nhưng đầu cự long nhỏ toàn thân sáng long lanh này lúc này toàn thân lại vặn vẹo, vẫn có cảm giác giống như không thể nhúc nhích, dường như bị một loại lực lượng nào đó giam cầm, không thể nhúc nhích.

- Khí tức rất quen thuộc.

Khí tức nóng bỏng và âm hàn cùng tồn tại, Lục Thiếu Du rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, đột nhiên trong mắt Lục Thiếu Du tuôn ra vẻ kinh ngạc cùng với mừng rỡ, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía xa, phía trên đầu cự long nhỏ màu xanh da trời sáng long lanh này có một khối ngọc giản lớn bằng bàn tay đang xoay quanh đầu nó. Ngọc giản này hình vuông giống như một quyển sách, bề mặt trơn nhẵn vô cùng, bốn phía giống như tự nhiên mà thành, bên trên lan tràn ra một cỗ khí tức mênh mông vô cùng.

Mà dưới cỗ khí tức này bao phủ, đầu cự long nhỏ màu xanh da trời kia khó có thể giãy dụa ra ngoài.

- Vô Tự Thiên Thư, là Vô Tự Thiên Thư ở trong này.

Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, hắn đã sớm cảm nhận được khí tức của Vô Tự Thiên Thư, không ngờ Vô Tự Thiên Thư lại ở trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, nhìn trận thế này dường như khí tức bên trên Vô Tự Thiên Thư trói buộc Thái Cổ U Minh Viêm.

Lục Thiếu Du rung động vô cùng sâu, chỉ có một giải thích duy nhất, có người mang Vô Tự Thiên Thư xông vào trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm. Sau đó đem gia hỏa khủng bố này phong ấn lại.

Thời kỳ Thái Cổ U Minh Viêm toàn thịnh khi trước a, phong ấn Thái Cổ U Minh Viêm, lại phong ấn chặt linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm, muốn làm được điều này cần thực lực mạnh như thế nào, Lục Thiếu Du cũng không dám tưởng tượng.

Lục Thiếu Du mang theo ánh mắt kinh ngạc, cẩn thận nhìn vào Vô Tự Thiên Thư, Vô Tự Thiên Thư này cùng với ba quyển Vô Tự Thiên Thư trên người hắn giống như đúc. Cẩn thận nhìn lại, lúc này hắn mới phát hiện ra bên trên Vô Tự Thiên Thư này cũng xuất hiện vô số bí văn. Ở giữa bí văn còn xuất hiện một chữ "Liệt". So với ba chữ "Linh", "Tề", Thiên" trên ba quyển Vô Tự Thiên Thư của hắn lại không giống nhau.

Cẩn thận cảm giác, Lục Thiếu Du không khó phát hiện ra, chữ "Liệt" trên Vô Thự Thiên Thư cũng có khí tức mênh mông. Thế nhưng cỗ khí tức mênh mông này lại không giống.

- Ngươi bị nó phong ấn sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du xoay chuyển, mắt nhìn Thái Cổ U Minh Viêm, ngược lại cũng không quá khẩn trương, thực sự là trời giúp hắn, Thái Cổ U Minh Viêm này bị phong ấn linh hồn bổn nguyên. Nếu như hắn muốn động thủ thì sẽ đơn giản hơn không ít.

*****

Lục Thiếu Du phỏng đoán, Mẫu Đơn sợ rằng tuyệt đối cũng không biết Thái Cổ U Minh Viêm bị phong ấn, mà còn là linh hồn bổn nguyên bị phong ấn. Loại chuyện này Thái Cổ U Minh Viêm tuyêt đối sẽ không tiết lộ cho người khác biết.

- Hừ, ngươi quản làm gì.

Cự long màu xanh da trời nhỏ kia nhìn Lục Thiếu Du rồi quát một tiếng.

- Xem ra quả thực đúng là như vậy.

Lục Thiếu Du mỉm cười, trước mắt hắn không thể động vào Vô Tự Thiên Thư kia. Vô Tự Thiên Thư phong ấn linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm. Nếu như đụng vào Vô Tự Thiên Thư, linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm sẽ không bị phong ấn, đến lúc đó có lẽ hắn sẽ gặp phiền phức.

- Nhân loại, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ngươi còn không cút ra ngoài? Cẩn thận ta sẽ khiến cho ngươi không còn xương cốt, tan thành mây khói.

Cự long màu xanh da trời nhỏ là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, cự long màu xanh da trời lúc này hầu như là rít lên với Lục Thiếu Du. Thân hình giãy dụa, trong lúc mơ hồ giống như có thể xé rách không gian. Thế nhưng vẫn không có cách nào thoát ra khỏi sự trói buộc của khí tức mênh mông trên Vô Tự Thiên Thư.

- Nếu như ngươi có bản lĩnh đó thì sợ rằng hiện tại ta cũng không còn sống khỏe như hiện tại.

Lúc này Lục Thiếu Du lại yên lòng hơn không ít, đứng chắp tay, toàn thân lan tràn ra một cỗ uy áp hoàng giả, khóe miệng nhếch lên, mỉm cười, nhìn linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, nói:

- Kỳ thực muốn ta không làm gì cũng có thể, ta chỉ muốn cứu ngươi ra mà thôi. Thế nhưng vì sự an toàn của ta, ta muốn bố trí một ít thứ.

- Hừ, nhân loại nhỏ bé, ngươi nằm mơ sao?

Thái Cổ U Minh Viêm cả giận nói.

Lục Thiếu Du cười cười, không tiếp tục nói mà dứt khoát khoanh chân ngồi xuống. Có kim đao màu vàng hộ thân, Lục Thiếu Du cũng không lo lắng nguy hiểm. Giờ phút này, hắn nên ngưng tụ ra linh hồn phân thân trước thì tốt hơn.

Cấp độ Đế giả, Vũ giả, Linh giả, yêu thú, linh thú, kể cả là linh vật trời sinh đều có thể ngưng tụ ra linh hồn phân thân. Loại linh hồn phân thân này so với linh hồn phân thân bình thường vô cùng khác biệt.

Tại cấp độ Tôn giả, Vương cấp, có một ít Linh giả linh hồn lực cường hãn, tăng thêm bí pháp là có thể ngưng tụ ra linh hồn phân thân. Thế nhưng loại linh hồn phân thân này so với linh hồn phân thân của Đế giả có bản chất khác nhau.

Linh hồn phân thân của Đế giả nghiêm khắc mà nói, trừ thân thể ra, cùng với bản thể là độc nhất vô nhị. Linh hồn đầy đủ, tăng thêm cảnh giới Đế giả, hồn anh mới có thể từ một phân thành hai, tạo ra một đạo linh hồn phân thân.

Mà linh hồn từ một phân thành hai, đối với linh hồn lực lại không có bất luận sự ảnh hưởng gì. Đường tu luyện vốn ảo diệu vô cùng, có một ít chuyện ngay cả tu luyện giả cũng không có cách nào nói rõ ràng.

Linh hồn phân thân bình thường rời khỏi bản thể quá xa, hoặc là thời gian quá lâu đều tiêu tán, không có cách nào chống đỡ thời gian quá lâu. Mà linh hồn phân thân của Đế giả mới có thể chính thức được cho dù là phân thân, cho dù tính mạng thứ hai của Đế giả. Cho dù xa như thế nào cũng không sao.

Mà quan trọng nhất chính là linh hồn phân thân của Đế giả, cho dù bản thể bị diệt, linh hồn phân thân vẫn tiếp tục tồn tại. Đồng thời còn có thể đoạt xá người khác tiếp tục tồn tại. Linh Tôn bình thường, linh hồn của Linh Vương, nếu như bản thể chết, linh hồn phân thân tán loạn.

Cho nên nói linh hồn phân thân bình thường, không được coi là phân thân chính thức. Nhiều nhất chỉ cho dù một loại thủ đoạn về linh hồn mà thôi. So với linh hồn phân thân của Đế giả có bản chất khác nhau.

Nhưng mà linh hồn phân thân của Đế giả cũng không có giải quyết hoàn toàn tai hại, cũng không cách nào một mình tu luyện. Linh hồn phân thân nhưng mà linh hồn phân thân mà thôi, vẫn khác bản thể, chỉ có thể thu nhận năng lượng từ trong bản thể, bản thể đột phá, linh hồn phân thân cũng theo đó mà đột phá. Thế nhưng lại không cách nào tự mình tu luyện, cho dù là sau khi đoạt xá người khác cũng không có cách nào tu luyện.

Thủ ấn Lục Thiếu Du biến hóa, đây là lần đầu tiên hắn ngưng tụ ra linh hồn phân thân.

Ngưng tụ linh hồn phân thân, cũng không phải là thủ đoạn phức tạp gì cho lắm. Từng đạo thủ ấn biến hóa, trong đầu, tiểu hồn anh của đang xảy ra biến hóa, một đạo quang mang huyền ảo lan tràn, từ từ bắt đầu phân thành hai, hóa thành hai đạo linh hồn thể.

Sưu.

Từ trên tiểu hồn anh chia ra một đạo linh hồn thể, tiếp đó ở trong mi tâm Lục Thiếu Du chui ra. Ở bên người Lục Thiếu Du, dưới sự bảo hộ của kim đao màu vàng hóa thành một Lục Thiếu Du mặc áo bào xanh thứ hai.

Giữa hai Lục Thiếu Du, khí chất, thần thái đều giống nhau như đúc, không có bất kỳ sự khác biệt nào.

- Thật sự là huyền ảo.

Lục Thiếu Du nhìn linh hồn thể của mình mỉm cười, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Cảm giác giữa cả hai là tương liên một thể, giống như là tay trái và tay phải trên thân thể vậy.

Linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Minh Viêm nhìn thấy hành động của Lục Thiếu Du, ánh mắt ngày càng khó coi, trong lúc mơ hồ dường hư có thể suy đoán ra hành động của Lục Thiếu Du, biết rõ Lục Thiếu Du muốn làm gì.

Nhìn bản thể Thái Cổ U Minh Viêm trước mắt, trong mắt Lục Thiếu Du có chút ngưng trọng, trên khuôn mặt bản thể và linh hồn phân thân dều ngưng trọng. Nếu như thất bại, nhẹ thì tổn thất một đạo linh hồn phân thân, bản thể bị trọng thương. Nếu nặng thì bản thể hắn gặp nạn, kết cục không cần phải nói.

- Động thủ.

Đã quyết đoán từ trước, lúc này tuy rằng Lục Thiếu Du biết rõ sự nguy hiểm, thế nhưng cũng không có bao nhiêu do dự, linh hồn phân thân được quang mang của kim đao màu vàng bảo hộ.

Sưu.

Linh hồn phân thân vừa mới đi ra, nhiệt độ khủng bố lập tức bao phủ, linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du lập tức run lên, nhiệt độ khủng bố này khiến cho linh hồn của hắn run rẩy.

Trên linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, một đạo quang mang lập tức bao phủ, nhiệt độ khủng bố này bị ngăn cản ở bên ngoài một ít, thế nhưng nhiệt độ khủng bố, cuồn cuộn không dứt vẫn không ngừng kéo lên, khiến cho tác dụng của quang mang cũng không lớn.

- Địa hồn biến.

Mà lúc này Lục Thiếu Du lập tức thúc dục Địa hồn biến. Địa hồn biến cũng không có tác dụng gì đặc thù. Địa hồn biến của hắn được hỏa diễm trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm rèn giũa, linh hồn phân thân lại từ tiểu hồn anh tách ra, đương nhiên cũng có thể thúc dục Địa hồn biến.

Thúc dục Địa hồn biến, trên linh hồn phân thân lập tức có một đạo quang mang màu lam nhàn nhạt tràn ra.

Trong khoảnh khắc này Lục Thiếu Du có cảm giác trên người linh hồn phân thân, nhiệt độ giảm một mảng lớn, dường như linh hồn phân thân đã quen nhiệt độ khủng bố này vậy.

- Ồ?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)