Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2227

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2227: Sóng êm biển lặng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vào thời điểm này Huyết Kiếm Đại Đế đã cảm thấy tim mình đập nhanh. Mỗi một người bên cạnh Lục Thiếu Du này đều không phải là người bình thường. Tuy rằng hắn có tu vi Vũ Đế tứ trọng, thế nhưng hết lần này tới lần khác linh hồn phân thân lại bị áp chế, không có cách nào nhúc nhích.

Huyết Kiếm Đại Đế nghẹn khuất, nhưng hắn lại vô cùng lo lắng, trong lúc mơ hồ trong lòng còn xuất hiện dự cảm không tốt. Thậm chí bản thể Huyết Kiếm Đại Đế muốn nhanh chóng thu hồi linh hồn phân thân. Thế nhưng bị Dương Đỉnh Thiên và linh hồn phân thân của hắn vây khốn, không có cách nào thoát thân. Mà linh hồn phân thân thì đang giãy dụa, vẫn bị áp chế không có cách nào nhúc nhích.

Ngao.

Không có một chút trì hoãn nào, dưới đạo quang mang trong mi tâm của Tiểu Long, một tiếng long ngâm vang lên, trong quang mang ngập trời có hư ảnh Thanh Long rít gào.

Hư ảnh Thanh Long mang theo long uy khủng bố, cường hãn vô cùng tiến vào trong huyết kiếm kia.

Hư ảnh Thanh Long xuyên qua, huyết kiếm khổng lồ run lên, dường như linh hồn đang chịu ảnh hưởng cực lớn.

Đang Đang.

Trên thần khí hình tỳ bà của Độc Cô Cảnh Văn, từng đạo quang nhận bằng linh hồn lập tức xuyên qua sự ngăn cản của huyết kiếm, tiến vào trong trường kiếm màu đỏ.

Xoẹt.

Cùng một lúc, dị thú do Thanh Lôi Huyền Đằng rít gào, khói độc cùng với điện mang trong miệng hung hăng phóng về phía huyết kiếm kia.

Sưu.

Trong miệng cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời có một đạo quang trụ bằng dung nham màu xanh da trời hung hăng đánh vào trên thân huyết kiếm.

Ba đạo linh hồn áp chế khủng bố cùng với công kích, tăng thêm công kích của Thái Cổ U Minh Viêm, chính thức rơi vào trên thân huyết kiếm. Trong nháy mắt này, huyết kiếm khổng lồ kia không có cách nào nhúc nhích được nữa, khí tức trên người giảm sút.

Thân ảnh Lục Thiếu Du khẽ động, chân đạp nát không gian, Huyễn Ảnh Thanh Vũ chấn động, tựa như diều hâu chụp mồi lao thẳng từ trên xuống. Huyết Lục giơ lên cao, chẳng biết từ khi nào thuộc tính kim ngập trời cuồn cuộn kéo tới không dứt, tất cả đều tụ tập sau lưng Lục Thiếu Du. Thân ảnh Lục Thiếu Du phóng xuống, kim quang lập tức theo đuôi.

Trong khoảnh khắc, không gian sau lưng Lục Thiếu Du gió nổi mây phun, kim quang rực rỡ.

Đột nhiên thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trên không trung linh hồn phân thân của Huyết Kiêm Đại Đế, Huyết Lục kéo theo một đường vòng cung huyền ảo, sau lưng gió nổi mây phun, tiếng nổ từ trong Huyết Lục vang lên, tác động tới năng lượng thuộc tính kim ngập trời trên không trung.

- Đáng chết, tránh ra cho ta.

Linh hồn phân thân cảm thấy tim đập nhanh, bản thể Huyết Kiếm Đại Đế hét lớn, muốn đánh về phía Lục Thiếu Du cứu linh hồn phân thân, bản thân thúc dục thần khí huyết kiếm, không gian chung quanh bị kiếm quang phá hủy.

- Huyết Kiếm, ở trước mặt của ta mà ngươi muốn đi sao? Nằm mơ.

Dương Đỉnh Thiên lần nữa hét lớn một tiếng, khí tức bàng bạc trên thân linh hồn phân thân và bản thể tuôn ra, mang theo uy thế kinh người, đáng sợ, không gian chung quanh Phong Thần tiễn xuất hiện động sâu đen kịt. Vết nứt không gian lộ ra quang mang đen kịt, một bước cũng không cho Huyết Kiếm thoát khỏi.

Huyết Kiếm Đại Đế muốn cứu linh hồn phân thân, Dương Đỉnh Thiên nhìn thấy linh hồn phân thân của Huyết Kiếm Đại Đế không ổn, cho nên muốn thừa cơ làm Huyết Kiếm Đại Đế trọng thương.

Ầm ầm.

Cho nên giờ phút này công kích của hai người hầu như đều liều mạng, Huyết Kiếm và Phong Thần Tiễn, hai kiện thần khí này không ngừng ngạnh kháng, không gian bị nghiền nát, cơn lốc năng lượng khủng bố khuếch tán.

Cùng lúc đó, ở không gian bên cạnh.

- Duệ Kim Hồn Đao. Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, chân khí thuộc tính kim phô thiên cái địa rót vào trong Huyết Lục, giờ phút này Huyết Lục khống chế thuộc tính kim ngập trời, một đạo đao mang bắn ra.

Sưu Sưu...

Đao mang màu vàng vừa xuất ra, cả không gian run lên. Đao mang màu vàng mang theo khí tức sắc bén, lạnh lẽo ầm ầm xẹt qua không trung. Bên trong ẩn chứa linh hồn lực vô hình, nhanh như thiểm điện đánh vào trên thân huyết kiếm.

Đao mang màu vàng đánh xuống, khí tức sắc bén lạnh lẽo trong nháy mắt phô thiên cái địa bộc phát, huyết kiếm cực lớn cũng không thể chống đỡ được bao lâu, đao mang màu vàng bổ qua, Huyết Kiếm run lên, lập tức bị phá vỡ.

Ken Két.

Huyết kiếm cực lớn tán loạn, hóa thành lực lượng linh hồn cùng với máu tươi ngập trời, giống như pháo hoa màu đỏ, rực rỡ mà tươi đẹp. Khi đám năng lượng này khuếch tán tới một phạm vi nhất định lập tức ngừng lại, lặng lẽ biến mất trong thiên địa.

- Linh hồn phân thân của Huyết Kiếm Đại Đế bị diệt.

Ánh mắt chúng Đế giả run lên, kinh hãi không thôi. Linh hồn phân thân của Huyết Kiếm Đại Đế không ngờ lại bị đám người Lục Thiếu Du liên thủ tiêu điệt, mấy người này quả thực quá kinh khủng.

Phụt.

Cùng một thời gian, bản thể Huyết Kiếm Đại Đế đang giao thủ với Dương Đỉnh Thiên lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt lập tức trắng bệch, toàn thân lảo đảo lui lại.

Phanh.

Linh hồn phân thân của Dương Đỉnh Thiên như quỷ mị xuất hiện, một đạo chưởng ấn dẫn động năng lượng thiên địa xuất hiện, ống tay áo vung lên, chưởng ấn lập tức vỗ vào trên hộ thân cương khí phòng ngự của Huyết Kiếm Đại Đế.

Phanh Phanh.

Một đạo âm thanh trầm thấp quanh quẩn trên không trung, hộ thân cương khí của Huyết Kiếm Đại Đế vỡ nát, thân thể hắn lập tức bị đánh bay về phía sau. Không có một chút lực chống cự nào, lảo đảo lui về phía sau hơn trăm thước, không gian chung quanh thân thể chấn động rồi bị nghiền nát.

- Lục Thiếu Du, Dương Đỉnh Thiên, chỉ cần ta còn sống, ta sẽ không để yên cho các ngươi. Ta nhất định sẽ báo thù.

Cùng một lúc, một tiếng rít gào giận dữ thê lương của Huyết Kiếm Đại Đế quanh quẩn trên không trung, gợn sóng sau lưng thân thể đang lảo đảo lóe lên, thân thể lập tức biến mất tại chỗ.

Nhìn Huyết Kiếm Đại Đế chạy trốn, Dương Đỉnh thiên không có một chút chậm chễ nào, bản thể và linh hồn phân thân lập tức xé rách không gian đuổi theo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du thoáng run rẩy, cũng không có một chút do dự nào mà xé rách không gian biến mất trên không trung. Nhất định không thể để cho Huyết Kiếm Đại Đế còn sống, bằng không hậu hoạn vô cùng.

Những Đế giả khác thì không đuổi theo, bọn họ hiểu rõ, tuy rằng bọn họ là Đế giả, thế nhưng so với Huyết Kiếm Đại Đế mà còn, còn kém quá xa.

Sưu Sưu.

Bản thể Lục Thiếu Du biến mất tại chỗ, cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời cũng nhảy vào trong biển lửa bao la, sau đó trong biển lửa ngập trời có một đạo thân ảnh hiện ra.

Trong biển lửa màu xanh da trời giống như dung nham nổi lên sóng to gió lớn, dung nham không ngừng cuồn cuộn, cự nhân bằng hỏa diễm há mồm hút biển lửa ngập trời vào trong miệng. Từng đạo hỏa diễm nhanh chóng hội tụ về một phía.

Mà trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên không trung xuất hiện một bóng người chừng ngàn thước, đạo thân ảnh này chính là một cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ.

Cảnh tượng này lần nữa khiến cho mọi người kinh hãi. Trong giây lát ngắn ngủi, hỏa diễm màu xanh da trời mênh mông trong Thiên Kiếm môn biến mất. Cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ lần nữa biến hóa thành Lục Thiếu Du, khiến cho mọi người trợn mắt há hốc mồm.

*****

Thân thể khổng lồ của Tiểu Long cũng được thu hồi, thân ảnh xuất hiện bên người Lục Thiếu Du.

Giờ phút này không trung bắt đầu yên tĩnh trở lại, gió nổi mây phun, mây đen tán đi, không gian khôi phục ánh sáng.

Trong nội thành Thiên Kiếm thành, sơn mạch bao la khi trước lúc này trở thành một sơn mạch trọc, ngọn núi bị phá hủy, phàm là nơi Thái Cổ U Minh Viêm đi qua, vạn vật bị phá hủy, chỉ còn lại mặt đất bị tàn phát.

Kiến trúc mênh mông, bao la trong Thiên Kiếm môn lúc này đã hóa thành tro tàn, chó gà không tha. Trăm vạn đệ tử vẫn lạc, chỉ còn lại ngoại thành Thiên Kiếm thành. Đối với ngàn vạn cùng với hơn trăm triệu bình dân bá tính ngoài ngoại thành Thiêm Kiếm thành, Lục Thiếu Du cũng không ra tay, cho nên cũng không bị bao nhiêu ảnh hưởng.

Trong ngoại thành Thiên Kiếm Thành vô cùng yên tĩnh, bên trong sự yên tĩnh này có vô số người nhìn chăm chú về không trung xa xa. Cũng có vô số người trốn trong phòng run rẩy không ngừng. Cỗ khí tức hủy diệt cùng với tiếng sấm minh vang vọng không ngừng giống như tận thế, bọn họ chỉ có thể trốn tránh, cầu nguyện có thể sống sót.

- Thiên Địa minh bị diệt, triệt để bị diệt.

Nhìn lên trên không trung, cường giả Đế Đạo minh lúc này mới phục hồi tinh thần lại, sau khi hít sâu một hơi, cố gắng nén sự rung động trong lòng. Lúc này bọn họ mới ý thức được giờ phút này Thiên Địa minh đã hoàn toàn bị diệt. Về sau không còn sự tồn tại của Thiên Địa minh. Mấy ngàn cường giả của Thiên Địa minh bị đánh chết, tất cả các sơn môn lớn trong Thiên Địa minh chỉ còn trên danh nghĩa. Đế Đạo minh muốn phá hủy mây sơn môn này là chuyện quá dễ dàng, không tốn một chút sức lực nào.

Mà cường giả Đế Đạo minh cũng ý thức được một chuyện, lần tru diệt cả Thiên Địa minh này bọn họ không ra tay, hoàn toàn chỉ là xem trò vui. Nghiêm túc mà nói, Lục Thiếu Du dùng sức một mình đánh chết chín Đế giả của Thiên Địa minh. Dường như mười Đế giả tiến vào trong thần khí cũng bị Thái Cổ U Minh Viêm trên người Lục Thiếu Du nuốt vào, có lẽ mười người này cũng lành ít dữ nhiều.

Tất cả chuyện này đều là Lục Thiếu Du làm một mình, dùng sức một người tru sát chúng Đế Thiên Địa minh. Đồ sát mấy ngàn cường giả đỉnh cấp của Thiên Địa minh, mấy trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn. Ngoài việc mọi người kinh hãi vì thực lực khủng bố của Lục Thiếu Du ra, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh khủng là sát ý trên người Lục Thiếu Du, nếu ai đắc tội Lục Thiếu Du, kết cục sợ rằng không tốt một chút nào.

- Xem ra ta đã tới chậm.

Vết nứt không gian trên không trung lóe lên, lập tức xuất hiện một đạo thân ảnh gầy gò, cao ngất, trên người mặc một bộ trường bào màu tím. Trên trường bào còn thêu hoa văn tinh mỹ, sau lưng là mái tóc dài cùng với áo choàng màu đen, mái tóc trắng bạc, khuôn mặt hồng hào, trắng nõn.

- Tử Hiên lão tổ.

Ánh mắt linh hồn phân thân Lục Thiếu Du biến đổi, trước kia hắn không nhìn ra thực lực cụ thể của Tử Hiên lão tổ, lúc này hắn mới nhìn ra được, tu vi của Tử Hiên lão tổ cũng đã là Yêu Đế.

- Tử Hiên lão tổ.

Thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh lóe lên, đi tới bên người Tử Hiên lão tổ rồi khẽ gật đầu nói.

- Không có việc gì là tốt rồi. Thanh Mặc lão tổ và ta lo lắng cho ngươi, mấy ngày trước ta đoán có lẽ ngươi cũng không có việc gì, thế nhưng nhất thời không thể nhanh chóng tới được, không ngờ cơ duyên của ngươi không nhỏ, lại thừa dịp đột phá.

Tử Hiên lão tổ nhìn Bạch Linh, dò xét khí tức trên người Bạch Linh cũng kinh ngạc không thôi. Đồng thời trong mắt hiện lên sự vui vẻ.

- Tử Hiên lão tổ, Thanh Mặc lão tổ đâu rồi?

Ánh mắt Bạch Linh quét về bốn phía, dường như đang tìm kiếm người nào đó.

- Lúc này nàng đang ở thời điểm quan trọng đột phá, cho nên ta mới không có cách nào rời đi.

Tử Hiên lão tổ nói.

- Lão hồ ly, ngươi tới muộn.

Thân ảnh Nam thúc lóe lên, nhảy tới bên người Tử Hiên lão tổ.

- Sau khi thu được tin tức của ngươi, lại thêm mấy ngày trước có chút động tĩnh, ta cũng đoán được là việc này cho nên mới định ngày hôm nay tới đây. Lại có một ít chuyện trì hoãn cho nên mới tới chậm. Huống chi ngươi cũng biết một mình ta tới cũng vô dụng, tăng thêm một ít nguyên nhân khác, cho nên ta cũng chỉ có thể một mình đi tới đây.

Ánh mắt Tử Hiên lão tổ có chút áy náy nhìn Nam thúc nói.

- Ta hiểu rồi, ngươi có thể tới đã không dễ rồi.

Nam thúc không nói nhiều mà cảm kích nhìn về phía Tử Hiên lão tổ rồi gật đầu. Hắn cũng chỉ phòng ngừa vạn nhất cho nên mới thông báo cho lão hữu của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc. Bởi vì có một chút nguyên nhân mà hắn cũng rõ, cho nên lúc này Tử Hiên lão tổ có thể tới đây, hắn đã rất cảm kích, cũng chứng minh giao tình giữa hai người không cạn.

Trong Phi Linh sơn mạch được một tầng sương mù mỏng bao phủ, mang theo cảm giác lạnh lẽo.

Sâu trong núi, cơ hồ tất cả cường giả Phi Linh môn đều có mặt, tất cả đang đứng trước mộ Đông Vô Mệnh.

Trước mặt mọi người chính là Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Tiểu Long, Dương Quá, Mẫu Đơn. Ba người đứng đầu là Lục Thiếu Du và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, cùng Lục Tâm Đồng.

Mà lúc này trước mộ của Đông Vô Mệnh còn có một người đang quỳ dưới mặt đất, vẻ mặt xám như tro tàn, toàn thân không có cách nào nhúc nhích, thế nhưng vẻ sợ hãi trong mắt thì không có cách nào che dấu được. Đây chính là Phi Kiếm Tôn giả bị Lục Thiếu Du bắt rồi nhốt vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.

- Lão cẩu, ngươi có biết đây là mộ của ai không?

Lục Thiếu Du nhìn Phi Kiếm nói.

Nhìn mấy chữ trên bia mộ, Phi Kiếm Tôn giả cũng đã sớm biết là ai. Mấy ngày nay từ tin tức trong môn hắn cũng đã biết được Đông Vô Mệnh kia là ai. Trước khi hắn động thủ, quả thực hắn thật không ngờ một Linh Tôn nhất trọng nho nhỏ lại quan trọng như vậy với Lục Thiếu Du. Lúc đó hắn còn đang vô cùng kỳ quái, vì sao trong tay Linh Tôn nhất trọng kia còn có vật quỷ dị giống như hồn anh, đủ để chống lại Linh Tôn cửu trọng. Hiện tại hắn mới biết được, hóa ra người nọ gọi là Đông Vô Mệnh, người Lục Thiếu Du coi trọng nhất, sư phụ của Độc Linh Ma Nữ Lục Tâm Đồng.

- Lão cẩu, Thiên Kiếm môn bị diệt, cũng chỉ còn có mình ngươi. Ta đã từng thề qua, phải đem ngươi đánh chết trước mặt Đông lão. Hiện tại ngươi cũng chết được rồi.

Lục Thiếu Du nói vơi Phi Kiếm Tôn giả, lần nữa đạp hắn té xuống mặt đất, lại nhìn Lục Tâm Đồng nói:

- Tâm Đồng, động thủ đi, báo thù cho Đông lão.

- Lão cẩu, đền mạng cho sư phụ ta. Ta muốn ngươi chết thật thê thảm.

Một tiếng quát vang lên, một đạo khói độc trong tay Lục Tâm Đồng lập tức rơi vào trên người Phi Kiếm Tôn giả, khói độc bao phủ, đều thẩm thấu vào trong cơ thể Phi Kiếm Tôn giả rồi biến mất không thấy.

Một giây sau, sắc mặt Phi Kiếm Tôn giả đại biến, thân thể không có cách nào nhúc nhích. Khuôn mặt dữ tợn, trong giây lát, toàn thân chuyển thành màu đen, sưng vù, thối rữa, có máu đen chảy ra.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)