Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2231

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2231: Lão đại thật ngưu bức
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Hắc hắc.

Lục Thiếu Du mỉm cười, quả thực hắn đã nóng vội. Kinh Vân còn đang bế quan, hắn cũng không vội. Về phần tu vi và tiền đồ, Lục Thiếu Du cũng không lo lắng là bao. Coi như sau này nhi tử mạnh hơn mình thì trong lòng Lục Thiếu Du cũng vô cùng cao hứng và tự hào.

- Việc này con nên xử lý cho tốt. Tốt nhất nên quan tâm tới cảm nhận của Kinh Vân. Nếu như xử lý không tốt, đối với tu vi của Kinh Vân sau này sẽ bị ảnh hưởng.

Thánh Thủ Linh Đế nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, ý tứ của sư phụ hắn hiểu rõ. Kinh Vân cũng không còn nhỏ, đột nhiên nói cho nó biết sư phụ nó chính là phụ thân ruột của nó. Chuyện này sẽ như thế nào, ngay cả bản thân Lục Thiếu Du cũng không biết. Nếu như Kinh Vân hỏi mẫu thân mình, hắn nên trả lời thế nào? Nhớ tới chuyện này, trong lòng Lục Thiếu Du cũng có chút lo lắng.

- Còn chuyện Huyết Kiếm Đại đế kia ngươi tính thế nào? Người này chưa diệt, khó có thể khiến cho lòng người yên tâm.

Nam thúc nghiêm túc nói với Lục Thiếu Du, hai hàng lông mày nhíu lại. Lục Thiếu Du thu hồi tâm tư, chuyện Huyết Kiếm Đại Đế kia quả thực khiến cho hắn phiền muộn. Dùng tu vi cùng với thực lực của Huyết Kiếm Đại Đế kia, nếu như điên lên, đến lúc đó đại lục này sẽ không yên bình. Đặc biệt là Phi Linh môn sợ rằng sẽ phải đứng mũi chịu sào. Nếu như Huyết Kiếm Đại Đế muốn trả thù, người thứ nhất hắn muốn trả thù chính là Phi Linh môn.

- Vân Dương Tông cùng với tất cả cường giả trong các sơn môn lớn đều chú ý, một khi có tin tức sẽ thông báo tới Phi Linh môn.

Lục Thiếu Du nói.

- Lần này Huyết Kiếm Đại Đế bị trọng thương, trong khoảng thời gian ngắn sợ rằng sẽ phải trốn đi chữa thương. Muốn tìm được hắn cũng không dễ.

Nam thúc nói, dùng tu vi của Huyết Kiếm Đại Đế, nếu như muốn ẩn thân sợ rằng tuyệt đối khó có thể tìm được.

- Người này khó đối phó, chỉ có thể cố gắng nghĩ biện pháp khác.

Lục Thiếu Du hiểu rõ, tu vi thực lực của người này quá mạnh mẽ. Nếu như muốn chạy trốn giữ mạng, trừ phi thực lực cường hãn hơn hắn nhiều, hoặc là có chuẩn bị, bằng không sẽ không làm gì được người này. Nếu không, dùng tu vi của Huyết Kiếm Đại Đế, một khi tự bạo có lẽ không có ai chịu đựng nổi. Đây cũng là nguyên nhân mà Dương Đỉnh Thiên của Vân Dương Tông không ép Huyết Kiếm Đại Đế quá mức.

Nhưng mà trong lòng Lục Thiếu Du suy nghĩ, bây giờ hắn mới là Vũ Đế nhất trọng, nếu như có thể đột phá tới Vũ Đế nhị trọng, có lẽ cơ hội sẽ lớn hơn nhiều. Nếu như linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm có thể khôi phục một ít, cơ hội cũng lớn hơn.

- Tất cả các sơn môn lớn trong Thiên Địa minh lúc này chỉ là hữu danh vô thực. Trên cơ bản đều bị phá hủy, ngươi định làm thế nào?

Nam thúc lần nữa nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Ý nghĩa phụ muốn nói là...

Lục Thiếu Du hỏi.

- Thiên Địa minh nhiều địa bàn như vậy, chẳng lẽ ngươi không có sắp xếp gì khác?

Nam thúc nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, nói:

- Đợi một ít ngày nữa rồi tính, Huyết Kiếm kia không chết, những chuyện này cũng không cần vội.

- Ngươi có ý định là tốt rồi, bất quá ta sợ rằng đến lúc đó sẽ có một ít sơn môn có ý định này.

Thánh Thủ Linh Đế nói.

- Tất cả các sơn môn lớn một khi có ý định này nhất định sẽ nói qua với con một tiếng.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói, có thực lực là có tất cả, địa bàn của Thiên Địa minh đương nhiên tất cả các sơn môn lớn đều có ý định. Thế nhưng cũng phải xem xét thực lực của mình mới được. Các sơn môn lớn này cũng không phải là kẻ ngu, nên làm như thế nào, trong lòng Lục Thiếu Du cũng đã phán đoán ra. - Đến lúc đó tự con xử lý, đừng lấy lòng người khác.

Thánh Thủ Linh Đế nói, quả thực hắn sợ đến lúc đó Lục Thiếu Du sẽ lấy lòng người khác, dù sao Lục Thiếu Du đều có quan hệ với các sơn môn lớn, có vài sơn môn lại là họ hàng.

- Sư phụ, con hiểu rồi. Đến lúc đó có việc con sẽ thông báo cho người, Phi Linh môn và Thánh Linh giáo chúng ta nhất định sẽ không phải chịu thiệt.

Lục Thiếu Du cười nói, xem ra sư phụ đã bắt đầu biết tính toán, quả thực không đơn giản.

- Hắc hắc, chuyện này tới lúc đó rồi nói sau.

Thánh Thủ Linh Đế cười hắc hắc nói:

- Chỗ tốt trên đại lục Linh Vũ là lớn nhất, con nên sớm đề phòng nhạc phụ con, ta có cảm giác tiểu tử kia không đơn giản. Nhạc phụ con vô cùng khó đối phó.

- Ài, sư phụ thế nào thì đồ đệ như vậy.

Thánh Linh lão tổ nhìn hai thầy trò, dứt lời, lập tức rời khỏi đình viện.

Màn đêm buông xuống, Phi Linh môn được ánh trăng bao phủ. Lúc này trong Phi Linh môn không còn vẻ ủ rũ như khi trước nữa. Đệ tử Phi Linh môn lúc này còn đang phấn khởi. Sau khi chúng cường giả Phi Linh môn quay về, cảnh tượng chưởng môn quét ngang Vạn Thú Tông, Thiên Kiếm môn như hiện lên chân thật trước mắt mọi người.

Biết được tất cả mọi chuyện, một mình chưởng môn đồ sát trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn, tiêu diệt tất cả cường giả Thiên Địa minh, đánh chết Đế giả như trở bàn tay, chuyện này khiến cho máu tươi trong cơ thể tất cả đệ tử Phi Linh môn sôi trào, hưng phấn thật lâu không thể bình tĩnh lại được. Giống như được nghe chuyện thần thoại.

Đặc biệt là chưởng môn có thể phóng ra Thiên hỏa, hỏa diễm có thể thiêu đốt trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn cùng với mấy trăm Tôn giả. Mấy ngàn Vương giả, chuyện này khiến cho mọi người há hốc mồn, không thể tưởng tượng nổi.

Trong màn đêm, trong đình viện dưới thác nước, sau khi Lục Thiếu Du trở lại đình viện, chúng nữ đều có mặt. Mọi người đang nói chuyện với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh sắp rời đi. Chúng nữ đều hy vọng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có thể ở lại. Giờ phút này trong đình viện, Long Bích Hàm và Huyền Hạo cùng với Tiểu Long cũng có mặt ở bên trong.

- Thiếu Du, biết rõ chuyện của Kinh Vân chưa?

Nhìn thấy vẻ mặt của Lục Thiếu Du, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi.

- Tiểu tử đã biết.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, nhìn chúng nữ, cũng không có dấu diếm mà nói chuyện của Lục Kinh Vân với chúng nữ.

- Thiếu Du, chàng nói Kinh Vân là con của chàng sao?

Vân Hồng Lăng và Lữ Tiểu Linh lập tức trợn mắt há hốc mồm, Kinh Vân là hài tử mà nàng cùng đám người Tiểu Linh nhặt được ở trong sơn mạch Vụ Đô. Thế nào lại là con của Thiếu Du, huống chi chuyện của Thiếu Du, là do ai sinh?

Đám người Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Toa Toa, Lục Tâm Đòng, Dương Quá, Tiểu Long cũng nghẹn họng nhìn trân trối l Thiếu Du.

- Có lẽ không sai.

Lục Thiếu Du gật đầu, vẻ mặt ngượng ngùng. Có huyết mạch làm chứng, chuyện này tuyệt đối không sai. Nếu như không có lời nói trước kia của Lăng Thanh Tuyền, có lẽ Lục Thiếu Du còn không tin tưởng, có lẽ còn khiếp sợ một hồi. Thế nhưng có câu nói của Lăng Thanh Tuyền, lúc này Lục Thiếu Du đã tin tưởng tuyệt đối.

- Lão đại, huynh thật ngưu bức.

Tiểu Long trợn mắt há hốc mồm, lập tức giơ ngón tay cái với lão đại, ánh mắt khẽ đảo, nói:

- Chuyện này đệ cũng không biết, khó trách trước kia đệ luôn có cảm giác tiểu gia hỏa Lục Kinh Vân rất giống huynh trước kia.

*****

- Ta cũng vậy, trước kia mẫu thân đã từng nói, Kinh Vân rất giống ca ca khi còn bé.

Lục Tâm Đồng bỗng nhiên nhớ ra, khẽ nở nụ cười mà đã lâu mọi người chưa nhìn thấy, nàng nói:

- Nếu như phụ mẫu biết được Kinh Vân chính là con của ca ca, nhất định sẽ càng thêm cao hứng.

- Nhị đệ, đệ quả thực rất có nghề, ta cũng cảm giác tiểu gia hỏa Kinh Vân cực kỳ giống đệ.

Dương Quá nói, trong âm thanh có chút khiếp sợ, trên khuôn mặt tuấn lãng bất phàm lập tức hiện lên sự vui vẻ.

- Thật ngưu bức.

Lúc này Mẫu Đơn cũng có trong sảnh, nghe mọi người nói chuyện, coi như nàng đã biết rõ chuyện xảy ra, đôi mắt đỏ như máu có chút khác thường nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Đứa nhỏ này, con cũng là tiểu gia hỏa đó.

Long Bích Hàm nhìn Tiểu Long khẽ mỉm cười, đối với Thú tộc mà nói, luận tuổi tác, hiện tại tuổi của Tiểu Long còn rất nhỏ, lại nhìn qua Lục Thiếu Du nói:

- Thiếu Du, ta không quá hiểu việc này. Thế nhưng con phải nhớ kỹ, con nên xin lỗi tiểu gia hỏa này cùng với mẫu thân nó. Bằng không về sau con có hối hận cũng muộn.

Huyền Hạo nhìn Tiểu Long và Đại công chúa Long Bích Hàm, ánh mắt có chút thâm ý nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, trong lòng có chút xúc động.

- Có Kim Hoàng khí, điều này đã chứng minh tất cả, chuyện này không sai.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Độc Cô Cảnh Văn hiện lên sự chấn động.

Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du, nói:

- Thiếu Du, mẫu thân Kinh Vân là ai? Có phải chàng đã biết rồi hay không? Có phải là Lam Linh hay không?

- Không phải Lam Linh, là một người hoàn toàn khác, ta đã biết một chút.

Lục Thiếu Du gật đầu, mẫu thân Kinh Vân tuyệt đối không phải là Lam Linh, trừ Lăng Thanh Tuyền ra, sợ rằng cũng không có ai khác ngoài nàng. Hắn cũng không có quan hệ gì khác với nàng, chỉ có lần trả thù kia mà thôi.

Mà lần trả thù kia hắn lại để giọt máu của mình lại, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du có chút suy nghĩ, lại có chút khó tin, không thể không thầm than, trên đời này có quá nhiều chuyện trùng hợp.

- Biết đại khái? Rốt cuộc ở bên ngoài chàng có bao nhiêu nữ nhân?

Hai mắt Lữ Tiểu Linh lập tức nhìn hằm hằm vào trên người Lục Thiếu Du, đường cong mê người hiện ra, nói:

- Trước tiên thiếp sẽ không tính sổ với chàng chuyện chàng có bao nhiêu nữ nhân bên ngoài. Dù sao bây giờ chàng cũng phải tìm được mẫu thân của Kinh Vân. Đồ không có lương tâm nhà chàng.

- Ca ca, việc này Tiểu Linh tỷ nói đúng. Việc quan trọng nhất hiện tại là tìm được mẫu thân của Kinh Vân.

Lục Tâm Đồng nhìn ca ca, nói:

- Đợi sau khi Kinh Vân xuất quan, sợ rằng chuyện này cũng khó mà dấu được Kinh Vân.

- Thiếu Du, mẫu thân Kinh Vân là ai?

Độc Cô Cảnh Văn nhìn Lục Thiếu Du, im lặng một chút rồi nói:

- Vậy cũng là một chuyện vui, nhiều năm như vậy mà chàng cũng không nói chuyện bên ngoài, chúng ta cũng không hỏi nhiều. Kinh Vân hiện tại cũng đã lớn như vậy, thiếp thấy chàng cũng nên có một câu trả lời thỏa đáng cho mẫu thân của Kinh Vân. Băng không chúng ta sẽ không tha cho chàng.

- Hẳn là Lăng Thanh Tuyền, chỉ là hiện tại ta cũng không tìm thấy nàng ta.

Lục Thiếu Du nói với chúng nữ.

- Ồ? Là nàng...

Lục Thiếu Du vừa mới nói ra, khiến cho mọi người trợn mắt. Lăng Thanh Tuyền là ai, người ở đây, ngay cả Đại công chúa Long Bích Hàm cũng biết, người này là ai hắn không cần phải nhiều lời. Mọi người đều biết quan hệ của Phi Linh môn và Linh Vũ giới, đặc biệt là Tiểu Long và đám người Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng, Bắc Cung Vô Song... Mọi người đều biết mỗi một lần Lục Thiếu Du và Lăng Thanh Tuyền gặp mặt đều động thủ, không chết không thôi. Lúc này nghe thấy Lục Thiếu Du nói ra tên Lăng Thanh Tuyền, chuyện này khiến cho mọi người không có cách nào bình tĩnh được.

- Lão đại, huynh thật ngưu, ngay cả đệ cũng không biết.

Tiểu Long không khỏi bội phục lão đại của mình, chuyện này ngay cả một chút manh mối cũng không có, ngay cả hắn cũng mơ mơ màng màng.

- Thiếu Du, chàng nói thật sao?

Vân Hồng Lăng kinh ngạc đứng dậy, đôi mắt xinh đẹp mở to ra, nàng nhớ rõ lúc đại hội Tam tông Tứ môn cùng với thi đấu chọn ra thập đại cường giả trẻ tuổi, Lục Thiếu Du và Lăng Thanh Tuyền hầu như là gạch đá cùng tan, hung hăng chà đạp lẫn nhau.

- Giống như ta đang nói đùa sao? Lục Thiếu Du nheo mắt, hít sâu một hơi rồi nói:

- Lúc này nói ra rất dài dòng, đợi sau này rồi nói đi.

- Mau chóng tìm Lăng Thanh TUyền, Kinh Vân không biết khi nào mới xuất quan, ngươi định làm thế nào?

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Ta cũng không biết.

Trong lòng Lục Thiếu Du vừa mừng vừa sợ, thế nhưng đối mặt với chuyện này như thế nào lại khiến cho tâm hắn loạn như ma.

Một lát sau, trong phòng, Bắc Cung Vô Song cùng với Lục Thiếu Du có mặt, chúng nữ hiểu ý cười cười rời đi.

- Chuyện của Kinh Vân có lẽ nên nói với phụ mẫu a, ngày mai bọn thiếp cùng với Tâm Đồng định tới Lục gia thăm mẫu thân.

Trong phòng, Bắc Cung Vô Song nói với Thiếu Du.

- Các nàng cứ quyết định là được rồi, dù sao mẫu thân sớm muộn cũng sẽ biết.

Lục Thiếu Du cười khổ, không biết sau khi mẫu thân biết rõ chuyện này sẽ như thế nào.

- Ngày mai chàng muốn đi cùng bọn thiếp tới Lục gia hay không?

Bắc Cung Vô Song gật đầu, lại nhìn qua Lục Thiếu Du rồi hỏi.

- Có lẽ ta không có thời gian, gần đây có nhiều chuyện phải sắp xếp, các nàng đi trước đi.

Lục Thiếu Du nói.

- Được.

Bắc Cung Vô Song gật đầu, nhìn nam tử trước mắt rồi nói:

- Phía Lăng Thanh Tuyền thiếp tin chàng sẽ sắp xếp tốt.

Lục Thiếu Du không nói gì, nhìn Bắc Cung Vô Song nói:

- Ta sẽ làm vậy, cảm ơn nàng.

- Giữa chúng ta còn phải nói lời cảm ơn sao?

Bắc Cung Vô Song nhẹ nhàng tiến lên, khẽ tựa vào ngực Lục Thiếu Du nói:

- Ta biết ngay Hư không bí cảnh không trói buộc được chàng. Thế nhưng lần sau cũng đừng quá mạo hiểm, chung quy sẽ khiến cho người ta lo lứng.

- Mạng của ta rất lớn, không dễ dàng chết được đâu.

Lục Thiếu Du cười cười, nhẹ nhàng ôm nữ tử động lòng người này vào trong ngực.

- Đúng rồi, Lam Linh khôi phục thế nào rồi?

Bắc Cung Vô Song hỏi.

- Phải cần một ít thời gian, muốn khôi phục cũng không dễ dàng.

Nhớ tới Lam Linh, trong lòng Lục Thiếu Du vẫn còn có chút đau đớn, tám năm đau đớn a.

- Nhất định Lam Linh sẽ không có việc gì, chàng không nên suy nghĩ nhiều.

Bắc Cung Vô Song cảm nhận cánh tay Lục Thiếu Du ngày càng siết chặt cho nên ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Về sau ta sẽ không để cho bất luận một người nào trong các nàng chịu tổn thương, ta thề.

Lục Thiếu Du nói. Người bên cạnh hắn tuyệt đối không thể bị thương tổn, cho nên phải mau chóng tìm ra Huyết Kiếm Đại Đế, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

- Chúng ta cũng không dễ dàng bị thương tổn như vậy đâu.

Bắc Cung Vô Song cười nói, bằng vào tu vi vào thủ đoạn của nàng, lời này tuyệt đối không phải khoác loác.

Lục Thiếu Du nhìn nữ tử trước mắt, gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, Đông Vô Mệnh rời đi khiến cho Lục Thiếu Du hiểu được, những năm này hắn vùi đầu vào trong tu luyện, thời gian ở cạnh mọi người quá ít, cho nên hắn đã bỏ qua rất nhiều thứ. Về sau, ít nhiều hắn cũng phải ở bên cạnh người thân nhiều hơn.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-3468)