Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2246

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2246: Trao đổi Thiên Thư
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hai mắt Huyết Kiếm Đại Đế lúc này tràn ngập quang mang đỏ tươi, mùi máu tươi lan tràn khiến cho lòng người rung động.

- Huyết Kiếm, có bản lĩnh thì động thủ với ta. Thả mẫu tử các nàng ra.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua không trung, ánh mắt nhìn vào huyết trì sau lưng Huyết Kiếm.

Huyết Trì đỏ tươi này hình kiếm giống như một thanh kiếm lớn ở trong không gian này. Bên trong tràn ngập khí tức ngập trời, khói đen trong không gian chung quanh lượn lờ, khiến cho tim mọi người đập nhanh hơn, đồng thời ánh mắt của Lục Thiếu Du cũng run rẩy.

- Muốn người sao? Không dễ như vậy đâu.

Huyết Kiếm Đại Đế âm trầm nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt tràn ngập sát ý, giờ phút này hắn khẽ mỉm cười. Trong mắt hắn, lúc này Lục Thiếu Du hẳn phải chết không cần nghi ngờ.

- Huyết Kiếm, ta cảnh cáo ngươi. Nếu như mẫu tử các nàng thiếu một cọng tóc, thì tất cả đệ tử Thiên Kiếm môn, cho dù là chôn sâu ba thước ta cũng phải nghiền nát bọn chúng thành tro bụi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, nhìn thấy mẫu tử Du Thược bị cấm chế, ánh mắt hắn đã tràn ngập hàn ý.

- Hừ.

Nhìn Lục Thiếu Du, Huyết Kiếm Đại Đế khẽ mỉm cười nói:

- Sợ rằng ngươi không có tư cách này, muốn cứu hai tiện tỳ này sao? Rất đơn giản, thứ nhất là mạnh mẽ đoạt. Nhưng mà đừng nói ngươi đoạt được hay không, huống chi chỉ cần ngươi khẽ động ta lập tức có thể khiến cho hai tiện tỳ này tan thành mây khói.

Hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du dần dần nồng đậm, hàn ý trong mắt bắn ra.

Nhìn qua Lục Thiếu Du, lúc này Huyết Kiếm cũng không để ý tới ánh mắt tràm ngập hàn ý, dường như nhìn thấy Lục Thiếu Du như vậy trong lòng hắn càng thỏa mãn, hắn thản nhiên nói:

- Thứ hai, ngươi có thể trao đổi với ta.

Huyết Kiếm Đại Đế dứt lời đột nhiên phất tay một cái, mùi máu tươi bắt đầu lan tràn, nắm lấy Lăng Thanh Tuyền và Du Thược vào trong tay.

- Hai tiện tỳ, không ngờ lại có thủ đoạn đụng tới cấm chế của ta, thế nhưng các ngươi còn quá non.

Ánh mắt Huyết Kiếm Đại Đế trầm xuống, quang mang huyết sắc trong tay lóe lên, hung hăng trút xuống cơ thể nhị nữ.

Phụt.

Nhị nữ Lăng Thanh Tuyền và Du Thược đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt lập tức trắng bệch.

- Huyết Kiếm lão cẩu, dừng tay cho ta.

Nhìn thấy Du Thược và Lăng Thanh Tuyền phun ra máu tươi, Lục Thiếu Du biến sắc, thân hình không nhịn được run lên, hàn ý trong mắt ngập trời. Đột nhiên tập trung vào trên người Huyết Kiếm Đại Đế, khí tức bắt đầu khởi động.

- Lục Thiếu Du, nếu như ngươi muốn hai tiện tỳ này còn sống, tốt nhất nên thành thật một chút cho ta.

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh nhạt cười, hai tay đánh ra hai cỗ sương mù đỏ như máu bao phủ thân thể Lăng Thanh Tuyền và Du Thược, chỉ cần tâm niệm hắn khẽ động là có thể đánh chết nhị nữ. Lục Thiếu Du càng đau lòng, hắn càng vui vẻ.

- Trao đổi như thế nào?

Giờ phút này Lục Thiếu Du nhìn thấy khóe miệng mẫu tử hai nàng tràn ra máu tươi, sát ý trong lòng hắn ngập trời, hai tay nắm chặt. Đầu móng tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay, có tia máu bắt đầu tràn ra. Thế nhưng lúc này hắn biết mình chỉ có thể tỉnh táo mà thôi.

- Lục Thiếu Du, ngươi nói xem nếu như ta giết hai tiện tỳ này ngươi sẽ như thế nào.

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh lùng cười với Lục Thiếu Du, ánh mắt lạnh lẽo, tất cả hiện tại đều đang nằm trong lòng bàn tay hắn.

- Huyết Kiếm lão cẩu, ta nhất định sẽ băm vằm ngươi thành vạn đoạn, nghiền nát ngươi thành tro bụi.

Lục Thiếu Du nhìn thẳng vào mắt Huyết Kiếm, âm thanh có chút run rẩy, sát ý cùng với hàn ý ngập trời giờ phút này lấy thân thể hắn làm trung tâm hung hăng khuếch tán. Cả không gian bắt đầu rung động, có dấu hiệu phong vân biến sắc.

Hàn ý cùng với sát khí ngập trời bắt đầu khởi động khiến cho ánh mắt Lăng Thanh Tuyền và Du Thược biến hóa. Có lẽ nhị nữ thật không ngờ Lục Thiếu Du lại tức giận như vậy.

- Đừng quá khẩn trương, ngươi còn có cơ hội a.

Huyết Kiếm Đại Đế không quan tâm tới Lục Thiếu Du đang tức giận, một mình Lục Thiếu Du tới đây, hắn không đặt vào trong mắt. Ở trong không gian này, lúc này cho dù Dương Đỉnh Thiên có tới, tuyệt đối cũng không tiến vào trong không gian này được.

Huyết Kiếm nhìn Lăng Thanh Tuyền và Du Thược bị cấm chế trong tay mình, nhíu mày, lập tức nhìn Lăng Thanh Tuyền rồi nói:

- Đây là nữ nhân của ngươi đúng không? Nếu như ngươi muốn nàng ta sống, rất đơn giản, giao ra một vật.

- Nói, ngươi muốn thứ gì?

Ánh mắt Lục Thiếu Du bắt đầu lạnh lẽo nhìn Huyết Kiếm Đại Đế, âm thanh bắt đầu khàn khàn.

- Rất đơn giản, Vô Tự Thiên Thư của Lục gia.

Huyết Kiếm Đại Đế nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự khác thường, một mùi máu tươi bao phủ Lăng Thanh Tuyền, hắn nói:

- Ngươi đừng có nói ngươi không có. Lúc trước Độc Cô gia tộc và Linh Vũ giới nhìn chằm chằm vào Lục gia nho nhỏ của ngươi. Vân Dương Tông và Linh Thiên môn cũng tình nguyện dùng nữ nhân để đánh bạc với ngươi. Cho nên ngươi không có Vô Tự Thiên Thư mới là lạ. Huống chi Thiên Kiếm môn ta đã sớm nhận được tin tức Lục gia các ngươi có Vô Tự Thiên Thư.

Trong sát na, Lăng Thanh Tuyền nghe vậy trên khuôn mặt trắng bệch biến hóa, tự nhiên nàng biết rõ Vô Tự Thiên Thư, cũng biết rõ giá trị của nó.

Trong lòng Lục Thiếu Du giờ phút này cũng trầm xuống, hắn không ngờ Huyết Kiếm Đại Đế này lại muốn Vô Tự Thiên Thư. Xem ra đây mới là mục đích chính thức của Huyết Kiếm Đại Đế. Hắn ta cũng biết sự tồn tại của Vô Tự Thiên Thư. Ngày hôm nay nếu như không đưa cho hắn Vô Tự Thiên Thư, sợ rằng mẫu tử các nàng sẽ mất mạng.

Thế nhưng Vô Tự Thiên Thư này quá mức quan trọng, trong lòng Lục Thiếu Du ngưng trọng.

- Nếu như ngươi không quyết định, hoặc là nói không có, ta sẽ giết nữ nhân này.

Huyết Kiếm Đại Đế nhìn Lục Thiếu Du, nở nụ cười lạnh lẽo. Cảm giác này rất tốt, tất cả đều nằm trong sự khống chế của hắn, từng bước từng bước.

- Tốt, thả mẫu tử các nàng ra, Vô Tự Thiên THư này sẽ là của ngươi.

Lục Thiếu Du không có bao nhiêu do dự, Vô Tự Thiên Thư quan trọng, thế nhưng coi như mất đi thì ngày sau hắn cũng có cơ hội thu lại. Nếu như mẫu tử hai nàng gặp chuyện không may, về sau hắn sẽ phải hối hận. Một bản Vô Tự Thiên Thư ở trong lòng Lục Thiếu Du còn xa mới quan trọng bằng mẫu tử hai nàng.

Dứt lời trong tay Lục Thiếu Du xuất hiện bản Vô Tự Thiên Thư của Lục gia, không có chân khí và linh lực đưa vào nó chỉ giống như một khối ngọc thạch bình thường. Không có quá thu hút sự chú ý của mọi người.

- Vô Tự Thiên Thư, thật sự là Vô Tự Thiên Thư.

Mà nhìn thấy Vô Tự Thiên Thư, Huyết Kiếm Đại Đế lập tức nhận ra, ánh mắt run lên, tràn ngập nóng bỏng nhìn chăm chú vào Vô Tự Thiên Thư trong tay Lục Thiếu Du.

- Vô Tự Thiên Thư.

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền nhìn vào Vô Tự Thiên Thư trong tay Lục Thiếu Du, nàng lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:

- Lục Thiếu Du, Vô Tự Thiên Thư rất quan trọng, dùng để đối lấy ta, ta sẽ không cảm kích ngươi.

*****

- Mẫu tử hai nàng so với Vô Tự Thiên Thư còn quan trọng hơn.

Lục Thiếu Du nhìn Lăng Thanh Tuyền nói.

Trong sát na, trên khuôn mặt trắng bệch, thanh xuân của Du Thược khẽ chấn động, ánh mắt nhìn chăm chú về phía Lục Thiếu Du.

Lăng Thanh Tuyền nghe vậy ánh mắt trên khuôn mặt trắng bệch lóe lên, nói:

- Cho dù ngươi giao nó cho Huyết Kiếm, không nhất định người này sẽ bỏ qua cho chúng ta. Ngươi đừng tin Huyết Kiếm.

- Khặc khặc.

Huyết Kiếm Đại Đế nở nụ cười âm lệ, lập tức nói:

- Lục Thiếu Du, ngươi không còn lựa chọn nào khác, giao ra Vô Tự Thiên Thư đi.

- Lục Thiếu Du, còn có Thiên Linh Kim Kiếm của ta, đem Thiên Linh Kim Kiếm trả cho ta.

Phía xa, Cổ Kiếm Phong nhìn Lục Thiếu Du lớn tiếng quát. Tín vật chưởng môn Thiên Linh Kiếm Kiếm của hắn đã bị Lục Thiếu Du đoạt đi trong Hư Không Bí Cảnh. Thiên Linh Kim Kiếm trong tay hắn lúc này chỉ là hàng chế tác lại mà thôi.

- Ngươi nghe thấy không? Giao ra đây.

Huyết Kiếm Đại đế nhíu mày, ánh mắt đỏ tươi mang theo sự nóng bỏng nhàn nhạt tập trung vào trên Vô Tự Thiên Thư.

- Thả hai người bọn họ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du âm trầm, lần nữa lấy ra Thiên Linh Kim Kiếm mà hắn đoạt của Cổ Kiếm Phong trong Hư Không Bí Cảnh. Thanh trường kiếm này giống thanh trường kiếm màu vàng trong tay Cổ Kiếm Phong như đúc.

- Ta chỉ nói thả một mình nàng ta mà thôi. Về phần nữ nhi của ngươi cần đồ vật khác đổi. Một đổi một, không nên gấp.

Huyết Kiếm Đại Đế cười cười.

- Ngươi...

Hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du ngập trời, thế nhưng giờ phút này hắn không thể không áp chế sự tức giận trong lòng.

- Lục Thiếu Du, không nên tin Huyết Kiếm, ngươi giao Vô Tự Thiên Thư cho hắn, chưa chắc hắn đã bỏ qua cho chúng ta. Đến lúc đó hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ngươi chết, ta và Du Thược cũng khó có thể thoát khỏi cái chết.

Lăng Thanh Tuyền nói với Lục Thiếu Du.

Du Thược nhìn Lục Thiếu Du, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, muốn nói cái gì đó, thế nhưng cũng không thể thốt lên thành lời.

Lục Thiếu Du nhìn mẫu tử Lăng Thanh Tuyền, không để ý tới Lăng Thanh Tuyền nữa mà nhìn Huyết Kiếm Đại Đế nói.

- Một tay giao vật, một tay giao người.

- Khặc khặc, ta sẽ hào phóng một chút, giao người trước cho ngươi, ta cũng không sợ ngươi chạy.

Huyết Kiếm Đại Đế nở nụ cười âm lệ, cởi bỏ cấm chế trên người Lăng Thanh Tuyền, lập tức ném nàng về phía Lục Thiếu Du.

- Nàng không sao chứ?

Cánh tay Lục Thiếu Du vung lên, lập tức dùng chân khí bao phủ lấy Lăng Thanh Tuyền, đặt nàng bên cạnh mình.

- Ta không sao, có lẽ ngươi nên cứu Du Thược trước.

Lăng Thanh Tuyền lau vết máu ở khóe miệng, ánh mắt lo lắng nhìn vào nữ nhi còn đang bị Huyết Kiếm Đại Đế cấm chế.

- Nhất định ta sẽ cứu nó.

Lục Thiếu Du nói với Lăng Thanh Tuyền xong, ném Vô Tự Thiên THư cùng với thanh trường kiếm màu vàng về phía Huyết Kiếm Đại Đế, lạnh nhạt nói:

- Còn một người nữa, ngươi muốn thứ gì?

Sưu.

Huyết Kiếm Đại Đế đón Thiên Linh Kim Kiếm và Vô Tự Thiên Thư, ánh mắt nhìn chăm chú vào Vô Tự Thiên Thư. Về phần Thiên Linh Kim Kiếm hắn cũng không có quá coi trọng.

Thỏa mãn thu hồi Vô Tự Thiên Thư, Huyết Kiếm Đại Đế cố nén sự kích động trong lòng, lúc này mới nhìn Du Thược trong tay, lại nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Còn nó hình như là nữ nhi của ngươi đúng không?

- Bớt nói nhảm đi, muốn trao đổi cái gì? Nếu như ngươi dám làm tổn thương nó một chút, ta nhất định sẽ khiến cho ngươi hối hận.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

- Ta biết rõ ngươi bất phàm, trên người còn có Thái Cổ U Minh Viêm, lực phòng ngự của bản thể cũng đặc biệt cường hãn. Thế nhưng dường như Thái Cổ U Minh Viêm ở trong Hư Không Bí Cảnh gặp phải chuyện gì cho nên thực lực giảm lớn.

Nhìn Lục Thiếu Du, Huyết Kiếm Đại Đế như cười như không nói:

- Muốn trao đổi nữ nhi của ngươi rất đơn giản, ngươi hủy linh hồn phân thân của ta, ta rất công bằng, không đuổi tận giết tuyệt. Chỉ cần ngươi tự bạo linh hồn phân thân và bản thể, để lại hồn anh là được. Thế nào? Ta rất công bằng, khặc khặc.

Lúc trước đại chiến một hồi, Huyết Kiếm Đại Đế không khó biết được dường như Thái Cổ U Minh Viêm gặp phải chuyện gì cho nên thực lực giảm lớn. Bằng không dùng thực lực trong lời đồn của Thái Cổ U Minh Viêm, sợ rằng hắn không phải là đối thủ. Có lẽ Lục Thiếu Du này khống chế Thái Cổ U Minh Viêm, nếu như Lục Thiếu Du chết, hắn thu được Thái Cổ U Minh Viêm kia, thực lực không chừng còn tăng lên một mảng lớn. Cho nên Thái Cổ U Minh Viêm này hắn nhất định phải thu được.

Đương nhiên, dùng quan hệ của Lục Thiếu Du và Thái Cổ U Minh Viêm, đoạt xá linh vật trời sinh, dựa theo lời nói của Mẫu Đơn, trên đại lục này không có mấy người biết rõ.

- Tự bạo linh hồn phân thân và bản thể.

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền biến đổi, tự bạo linh hồn phân thân cùng với bản thể, chỉ để lại hồn anh. So với chết chẳng khác là bao.

Ánh mắt Du Thược giờ phút này nhìn chằm chằm vào trên người Lục Thiếu Du. Tự bạo linh hồn phân thân và bản thể, nàng biết rõ hậu quả phía sau. Chỉ còn lại hồn anh, so với chết cũng không khác là bao.

Phía xa xa, ánh mắt Nguyên Nhược Lan cũng theo đó mà chấn động, biến hóa. Thế nhưng giờ phút này nàng biết rõ mình vô lực, thực lực của nàng đã kém hắn quá xa.

- Lục Thiếu Du, ngươi có thể lựa chọn đáp ứng, hoặc là nữ nhi của ngươi sẽ chết.

Huyết Kiếm Đại Đế nhìn Lục Thiếu Du nở nụ cười lạnh lẽo, lạnh nhạt nói:

- Nhưng mà xem ra dường như ngươi không còn lựa chọn nào khác.

- Lục Thiếu Du, ngươi không được đáp ứng. Nếu như ngươi chết ta và Du Thược cũng không có cách nào rời khỏi đây. Huyết Kiếm này rõ ràng đang đùa bỡn ngươi. Hắn chỉ muốn ngươi chết mà thôi.

Lăng Thanh Tuyền lắc đầu, đôi mắt xinh đẹp có chút khẩn trương nhìn Lục Thiếu Du.

Nhìn ánh mắt Lăng Thanh Tuyền, trong lòng Lục Thiếu Du có chút xúc động, cúi đầu nói:

- Chẳng lẽ nàng có biện pháp cứu Du Thược sao?

Lăng Thanh Tuyền nghe vậy, nhìn Lục Thiếu Du không nói gì. Lúc này nàng cũng không có biện pháp cứu Du Thược, thế nhưng nàng cũng không muốn hắn chết. Nàng cảm thấy bất lực, trừ phi...

- Những năm này khổ cho nàng rồi.

Lục Thiếu Du nhìn Lăng Thanh Tuyền, vươn tay vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của Lăng Thanh Tuyền, lau vết máu ở khóe miệng nàng, khẽ nói:

- Chuyện trước kia là ta không đúng, tha thứ cho ta.

- Ngươi không chết ta mới xem xét tha thứ cho ngươi.

Đôi mắt của Lăng Thanh Tuyền nhìn về phía Lục Thiếu Du, giờ phút này chỉ bằng một câu nói của Lục Thiếu Du, dường như không ít ủy khuất trong lòng nàng đã biến mất.

- Khặc khặc, cảnh tượng thật cảm động. Nhưng mà nhanh lựa chọn đi, ta không có thời gian nghe người một nhà các ngươi nói chuyện yêu đương.

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh lẽo cười.

- Ta đồng ý.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, nhìn Huyết Kiếm Đại Đế nói.

- Lục Thiếu Du, ta không muốn ngươi cứu ta. Ta không nhận ngươi, ngươi đừng có phí tâm cơ.

Du Thược nghe vậy nhìn Lục Thiếu Du quát lớn.

Lục Thiếu Du không để ý tới Du Thược, tiếp tục nhìn Huyết Kiếm nói:

- Ngươi thả người trước.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)