Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2260

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2260: Chết có thể diện
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Số lượng linh giả trong Linh đường cũng không ít. Tăng thêm hiện tại Phi Linh môn có vô số cường giả, có thể nói là nhân tài đông đúc.

Mà Hình đường hiện tại cũng phát triển không tệ. Trong Yêu đường, cường giả như mây. Trong đám Tôn sứ hộ môn, hơn phân nửa đều là cường giả yêu thú, linh thú.

Về phần Kim đường, hiện tại phát triển thuận buồm xuôi gió. Dưới sự quản lý của đám người Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, Hoàng Đan. Sinh ý của Kim đường đã bắt đầu lan tràn ra đại lục Linh Vũ và Đông Hải.

Đối với sự phát triển trước trước mắt Lục Thiếu Du cực kỳ thỏa mãn.

- Sư phụ, lần này chúng con còn bắt được hai người Gia Cát Tây Phong và Gia Cát Tử Vân, không biết sư phụ có muốn tự mình xử trí hai người này hay không?

Niếp Phong hỏi Lục Thiếu Du.

- Dẫn tới đây.

Lục Thiếu Du mỉm cười, Gia Cát Tây Phong và Gia Cát Tử Vân cũng coi như người quen biết cũ của hắn. Lúc này cũng nên gặp một chút, nghe nói không ít chủ ý trong Thên Địa mình đều từ Gia Cát Tây Phong này. Người này coi như một người có tâm cơ, tâm trí không dưới nhạc phụ Vân Khiếu Thiên.

Niếp Phong vung tay lên, lập tức có đệ tử Phi Linh môn dẫn hai phụ tử Gia Cát Tây Phong và Gia Cát Tử Vân vào trong đại điện, ném xuống đất.

Gia Cát Tây Phong dường đường là trang chủ Lan Lăng sơn trang, thế nhưng lúc này đã không còn bộ dáng nho nhã lúc trước nữa. Toàn thân chật vật, khí tức uể oải. Mà dáng vẻ Gia Cát Tử Vân thì kinh hãi. Nếu như không phải lúc này đang bị cấm chế, sợ rằng toàn thân hắn đã sớm run rẩy.

- Để lại súc sinh này.

Nhìn thấy Gia Cát Tử Vân, trong mắt Diệp Phi bắn ra hàn ý.

- Diệp Đường chủ, sao vậy?

Lục Thiếu Du nhìn Diệp Phi, dường như nàng có không ít ân oán với Gia Cát Tử Vân.

- Chưởng môn có lẽ không biết Gia Cát Tử Vân này lần trước có ý đồ với Diệp đường chủ và Bạch Toa Toa, kết quả còn bị Diệp đường chủ phế mệnh căn. Về sau nghe nói Lan Lăng sơn trang tốn không ít thời gian chữa tốt cho tiểu tử này.

Lưu Nhất Thủ nói.

- Tên tiểu tử này nhất định phải bị phanh thây xé xác.

Khang Tử Vân mắng to một tiếng, dường như đặc biệt tức giận.

- Khang đường chủ không cần tức giận, Diệp đường chủ cũng không bị làm sao a.

Lưu Nhất Thủ khẽ mỉm cười nói.

- Bớt ngồi đó châm ngòi thổi gió đi. Nhớ năm đó nhị thế tổ của một tiểu gia tộc đùa giỡn Toa Toa cô nương, không phải ngươi còn mời yêu đường ra tay hay sao? Chạy ba ngày ba đêm, chém tiểu tạp chủng đang chạy nửa đường ra làm tám khối. Mà ngay cả tiểu gia tộc kia cũng bị ngươi diệt.

Khang Tử Vân trừng mắt nhìn Lưu Nhất Thủ, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn về phía Gia Cát Tử Vân. Giống như hận không thể chém Gia Cát Tử Vân thành tám khôi vậy.

- Cái này là chuyện lúc trước, chỉ là đơn phương tương tư mà thôi. Không đề cập tới, không đề cập tới.

Lưu Nhất Thủ có vẻ xấu hổ, cuối cùng Toa Toa cô nương cũng không vừa ý hắn, hắn cũng không muốn nhắc lại việc này.

- Khang đường chủ, trước mặt chưởng môn ngươi phải chú ý thân phận của mình.

Diệp Phi nhìn Khang Tử Vân nói.

Khang Tử Vân nhìn Diệp Phi lập tức trung thực hơn. Lục Thiếu Du nhìn Khang Tử Vân và Diệp Phi, dường như đã hiểu ra thứ gì đó. Có lẽ đường chủ Linh đường Khang Tử Vân đang theo đuổi Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi. Hắn mỉm cười, sau đó lập tức cởi bỏ cấm chế trên thân hai người Gia Cát Tử Vân. - Gia Cát Tây Phong, chúng ta lại gặp mặt.

Lục Thiếu Du nhìn qua Gia Cát Tây Phong, khẽ cười nhạt một tiếng.

- Được làm vua thua làm giặc, thua chính là thua, ta có thể cầu ngươi một chuyện được hay không?

Gia Cát Tây Phong ngẩng đầu, khí tức vô hình trong đại điện này áp chế khiến cho hắn khó ngẩng đầu. Cuối cùng hắn vẫn miễn cưỡng ngẩng đầu lên, tay nắm kiện linh khí hình quạt, bảo trì một phần phong độ cuối cùng.

- Nói đi.

Lục Thiếu Du hỏi, Gia Cát Tây Phong này cũng coi như một nhân vật có khí phách.

- Cho ta một cái chết có thể diện nhất, được không?

Gia Cát Tây Phong nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt của Lục Thiếu Du đã khiến cho hắn không dám nhìn thẳng. Giờ phút này hắn mới phát hiện ra, người thanh niên mà hắn chưa từng để trong mắt khi trước, cố kỵ sau này, tới bây giờ hắn đã không dám nhìn thẳng. Mà đây chỉ trong mười năm ngắn ngủi mà thôi.

- Được, ta sẽ cho ngươi chết một cách có thể diện.

Lục Thiếu Du gật đầu, dứt lời, một đạo chưởng ấn đột nhiên lăng không đánh vào trong mi tâm Gia Cát tây Phong, ánh mắt Gia Cát Tây Phong ngốc trệ, thân thể ngã xuống đại điện, sinh cơ toàn thân không có, đã trở thành thi thể.

Gia Cát Tử Vân bên người thấy thế lập tức run rẩy, không để ý tới Gia Cát Tây Phong mà đột nhiên run rẩy quỳ xuống đại điện, dập đầu với Lục Thiếu Du nói:

- Lục chưởng môn, Lục minh chủ tha mạng. Ta đã biết sai, ngài tha cho ta được không? Về sau ta can tâm tình nguyện phụng tùng Lục chưởng môn, muôn lần chết không chối từ. Lục chưởng môn coi như mở lòng thả kẻ hèn này đi.

- Gia Cát Tây Phong này cũng coi như có khí phách, an táng hắn cho tốt.

Lục Thiếu Du lập tức nhìn qua Gia Cát Tử Vân, ánh mắt khẽ thở dài. Lại cấm chế Gia Cát Tử Vân:

- Không giờ Gia Cát Tây Phong lại sinh ra nhi tử vô dụng như vậy. Khang đường chủ, người này giao cho ngươi.

- Đa tạ chưởng môn, ta nhất định sẽ khiến cho tiểu tạp chủng này muốn sống không được muốn chết không xong.

Khang Tử Vân vui mừng, tiến lên một bước nắm Gia Cát Tử Vân vào trong tay, lạnh nhạt nói:

- Tiểu tử, bổn đường chủ sẽ chăm sóc ngươi thật tốt.

- Chuyện Thiên Kiếm môn xử lý thế nào rồi?

Mấy ngày trước trong sơn mạch Thiên Kiếm, Lục Tâm Đồng bắt một trưởng lão của Thiên Kiếm môn còn lại, Lục Thiếu Du thi triển Sưu Linh thuật, từ trong trí nhớ của hắn đã biết được Thiên Kiếm môn còn lại hơn ngàn đệ tử trẻ tuổi được Thiên Kiếm môn sắp xếp tới Cổ Vực, Đông Hải, đại lục Linh Vũ. Còn có khu vực gần Tổ Yêu lâm và Linh Hoàng nhai. Muốn để lại một cơ hội quật khởi cho Thiên Kiếm môn.

- Bẩm chưởng môn, đã xử lý sạch sẽ.

Thiên Độc Yêu Long nói, mấy ngày nay yêu đường và ngoại đường liên thủ, đã phân tán ra mấy nơi, càn quét đệ tử Thiên Kiếm môn ẩn thân.

Lục Thiếu Du gật đầu, nhổ cỏ không nhỏ tận gốc, gió xuân tới sẽ mọc lại. Loại chuyện này Lục Thiếu Du không thể không đề phòng, đây chỉ là trách nhiệm đối với người bên cạnh mình.

- Niếp Phong, Hồng Chí. Lần này biểu hiện của hai người không tệ. Ta có ý định lựa chọn một trong hai người làm người phụ trách Phi Linh môn sau này. Các ngươi định thế nào?

Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhìn về phía hai người Đoan Mộc Hồng Chí và Niếp Phong, biểu hiện của hai người Lục Thiếu Du đã sớm biết rõ. Hắn cũng luôn chú ý biểu hiện của hai người.

Lần này Lục Thiếu Du để cho Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí quét ngang thế lực còn sót lại trong Thiên Địa minh là muốn biết rốt cuộc ai phù hợp hơn một chút. Niếp Phong trầm ổn, Đoan Mộc Hồng Chí sát phạt, quyết đoán khiến cho Lục Thiếu Du khó có thể lựa chọn, không có cách nào quyết định.

*****

Nghe vậy vô số ánh mắt trong Phi Linh môn nhìn vào trên người Đoan Mộc Hồng Chí và Niếp Phong. Theo đủ loại dấu hiệu khi trước mà nói, mọi người đã sớm suy đoán ra nhân tuyển chưởng môn kế tiếp nằm trong tay hai người Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí. Chỉ là mọi người thật không ngờ nó lại nhanh như vậy.

Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí sững sờ, tuy rằng trong lòng hai người đã có dự cảm, thế nhưng giờ phút này cũng có chút ngoài ý muốn.

- Chưởng môn, chúng ta còn trẻ, sợ rằng chưa đủ nắm giữ Phi Linh môn.

- Sư phụ, chưởng môn Phi Linh môn trừ sư phụ ra sợ rằng còn chưa có ai có thể đảm nhiệm. Con và Đại sư huynh còn chưa đủ.

Niếp Phong hành lễ nói.

Lục Thiếu Du nhìn hai người, mỉm cười nói:

- Ta nói các ngươi làm được là các ngươi làm được.

Dứt lời, Lục Thiếu Du nhìn chúng cường giả Phi Linh môn, nói:

- Chư vị Tôn sứ hộ môn, cung phụng, trưởng lão. Các ngươi cảm thấy hai người Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí ai thích hợp làm chưởng môn Phi Linh môn hơn?

- Chuyện này...

Mọi người khó xử, Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí mọi người đều biết rõ, thực lực và tâm trí đều là nhân tuyển tốt nhất. Huống chi hai người đều là người thân cận, lúc này bọn họ làm sao có thể mở miệng được.

- Công tử, nếu như công tử muốn nghe ý kiến của các trưởng lão, tôn sứ hộ môn và cung phụng tiểu nhân cảm thấy mọi người cần phải thương nghị cho kỹ. Chuyện này sợ rằng phải mất một đoạn thời gian. Mặt khác còn một việc gấp, có lẽ nên xử lý trước mới tốt.

Lục Tiểu Bạch nhìn vẻ mặt mọi người, do dự một lát rồi tiến lên nói.

- Cũng tốt.

Lục Thiếu Du gật đầu, suy nghĩ trong lòng mọi người hắn cũng biết một chút. Vừa rồi hắn cũng chỉ thăm dò phản ứng của mọi người mà thôi. Ba năm sau Lục Thiếu Du phải tiến vào Thiên Trủng, cho nên có một chút chuyện Lục Thiếu Du không thể không sắp xếp thỏa đáng.

- Chưởng môn, Vân Dương Tông, Linh Thiên môn, Kiền Hiên đảo, Thiên Vân đảo đều truyền tới tin tức, hy vọng có thể thương nghị với chưởng môn về tình hình Cổ Vực, Đông Hải, đại lục Linh Vũ hiện tại.

Diệp Phi nói.

- Thông báo cho tất cả các sơn môn lớn nửa tháng sau tới Phi Linh môn một chuyến.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, cười nhạt một tiếng. Các thế lực còn sót lại của Thiên Địa minh đều bị quét sạch. Thế nhưng bây giờ hắn không nói gì, sợ rằng những địa bàn kia các sơn môn lớn cũng không tiện thu vào trong túi mình.

Trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rõ, đây là thực lực. Nếu như hắn không đủ thực lực, coi như có quan hệ với các sơn môn lớn, bọn họ tại sao lại làm như vậy? Đạo lý thực lực vi tôn vĩnh viễn không đổi ở thế giới này.

Chúng cường giả Phi Linh môn vui vẻ, lúc này Phi Linh môn đã trở thành người đứng đầu trong các sơn môn trên đại lục. Tất cả đều coi Phi Linh môn như thiên lôi sai đâu đánh đó. Đây là điều mà lúc trước tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi.

- Vâng.

Diệp Phi, Diệp Mỹ đáp.

- Mọi người đi đi.

Lục Thiếu Du nói, hắn đã đồng ý ra ngoài đi dạo với đám người Vô Song, Cảnh Văn.

- Ca ca, còn có một chuyện khác.

Khi mọi người đang định rời đi thì Lục Tâm Đồng đột nhiên lên tiếng.

- Tâm Đồng, muội có chuyện gì vậy?

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự nghi hoặc, những chuyện bình thường Lục Tâm Đồng không quản tới. Thế nhưng ngày hôm nay lại có chút hào hứng, ngay cả đại ca Dương Quá cũng vậy, hai người lại cùng đi tới đại điện.

- Nhị đệ, mẫu thân bảo ta và Tâm Đồng tìm đệ nói một chút. Hôn sự của đệ có phải cũng nên tiến hành rồi hay không?

Dương Quá vui vẻ nói.

- Hôn sự?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, lập tức cười cười, hắn đã quên mình cùng chúng nữ Vô Song, Cảnh Văn có hôn ước, thế nhưng chưa từng cử hành hôn lễ.

- Chưởng môn, gần đây trên đại lục có lẽ không có chuyện gì lớn. Cho nên chưởng môn cũng nên cử hành hôn lễ với chư vị phu nhân. Không thể để cho chư vị phu nhân đợi lâu được.

Hoa Mãn Ngọc mỉm cười, mặc dù không tới Tôn cấp, thế nhưng nàng đã được phục dụng Trú Nhan đan, dung nhan vẫn luôn bảo trì ở bộ dáng hai sáu hai bảy tuổi. Mái tóc dài đen nhánh sau đầu, trên y phục màu tím có những sợi tơ quấn quanh. Trên cổ tay có vòng tay tinh xảo, mắt ngọc mày ngài. Làn da nâu kia không những không làm mất đi vẻ đẹp của nàng, mà còn có cảm giác giống như hạc giữa bầy gà. Càng quyến rũ động lòng người.

- Chuyện này...

Nghe vậy khuôn mặt chúng nữ Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đỏ ửng, ánh mắt có chút dị sắc cúi đầu ngượng ngùng không nói. Thế nhưng ánh mắt lại vụng trộm nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Cũng tốt, vậy thì việc này giao cho Hoa Phó đường chủ xử lý.

Lục Thiếu Du mỉm cười, những năm này tu vi của Hoa Mãn Ngọc tiến bộ cực nhanh, đã là Linh Vương cửu trọng, chỉ kém một bước là có thể đột phá Tôn cấp. Nàng đã phục dụng vô số thiên tài địa bảo, đột phá Tôn cấp tuyệt đối không thành vấn đề.

- Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ xử lý thỏa dáng.

Hoa Mãn Ngọc đáp, khí chất của nàng khiến cho người ta liếc nhìn lập tức có cảm giác như một đầu báo mẹ. Trong nhanh nhẹn lại tràn ngập dã tính. Muốn thuần phục loại nữ nhân này nam nhân bình thường khó có thể làm được.

- Đơn giản một chút là được rồi, cũng không cần quá náo nhiệt.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, trong đầu không khỏi nhớ tới hai đạo thân ảnh, một đạo thân ảnh xinh đẹp màu xanh chính là Lăng Thanh Tuyền, mặt khác còn một đạo thân ảnh màu trắng, hấp dẫn vô cùng, yêu mị vô song.

- Chúc mừng chưởng môn, chúc mừng chư vị phu nhân.

Trong đại điện, cơ hồ tất cả đệ tử hạch tâm trong Phi Linh môn và cường giả chúc mừng Lục Thiếu Du.

Khuôn mặt chúng nữ, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đỏ ửng, ngượng ngùng cúi đầu không nói, thế nhưng trong lòng lại giống như được rót mật, vô cùng ngọt ngào.

- Thiên lão, Địa lão, Cực Lạc Tam Quỷ, Kim Xà Đà chủ, Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, Hoàng Đan, Hoa Mãn Lâu, Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp PHong, Thiên Sí Tuyết Sư, Bàn Hủy tôn sứ, Long Linh Tôn sứ, Lưu Kiếm, An Cát Tú Na...

Lục Thiếu Du đứng dậy, lập tức nói tên mấy cường giả Tôn cấp đỉnh tiêm trong Phi Linh môn rồi nói tiếp:

- Những người được gọi tên ở lại, những người khác lui xuống đi.

- Vâng.

Những đệ tử hạch tâm và trưởng lão hộ pháp không được gọi tên đều có chút thất vọng lui xuống. Nghe thấy chúng cường giả ở lại, tự nhiên bọn họ hiểu rõ sợ rằng chúng cường giả ở lại đều nhận được chỗ tốt cực lớn. Dựa theo tính cách của chửng môn mà nói, sau mỗi một lần đại chiến sẽ phân bảo. Lần này sợ rằng càng là trọng bảo.

Tuy rằng trong lòng mọi người có chút thất vọng nhỏ, thế nhưng lại không cảm thấy khó chịu, bọn họ tự biết thực lực của mình còn chưa đủ để đạt được trọng bảo. Mà đổi lại, hiện tại tài nguyên tu luyện đã đủ để cho bọn họ dùng không hết. Trọng bảo chỉ có thể là của cường giả. Còn có đệ tử đầy hứa hẹn của Phi Linh môn mới có được.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)