Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2263

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2263: Bễ nghễ thiên hạ
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dứt lời, Tử Hiên lão tổ tiến vào trong vòng xoáy không gian, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, lập tức đuổi theo. Ở trong không gian của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc có sơn mạch liên miên, mây mù lượn lờ, từng dãy núi trập trùng.

Trên những ngọn núi đều có không ít kiến trúc. Một lát sau, trên ngọn núi khổng lồ nhất, trên đỉnh ngọn núi giống như bị chém ngang tạo thành một quảng trường cực lớn.

Lục Thiếu Du theo Tử Hiên lão tổ đi tới quảng trường, quảng trường này vô cùng náo nhiệt, lúc này bốn phía đều có không ít Cửu Vĩ Yêu Hồ tụ tập. Cấp độ Thất cấp đều ở bộ dáng bản thể, cấp cao hơn mới có thể hóa thành hình dáng nhân loại.

Cơ hồ tất cả tộc nhân Cửu Vĩ Yêu Hồ Nhất tộc cộng lại cũng chỉ có bốn năm nghìn mà thôi. Số lượng cũng không nhiều. So với yêu tộc khác mà nói tuyệt đối thưa thớt. Thế nhưng ở phương diện tu vi lại có không ít cường giả.

Lục Thiếu Du nhìn ra xa, chỉ tính Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc bát giai đã có ba mươi mấy người. Tỉ lệ như vậy không phải yêu tộc bình thường có thể so sánh, đây cũng là điểm mạnh của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

Tử Hiên lão tổ đứng trên không trung, hắn không ngờ chỉ trong nháy mắt Lục Thiếu Du cũng xuất hiện bên người hắn. Lục Thiếu Du nhìn quảng trường trước mặt, hắn nhanh chóng nhìn thấy nữ tử mặc y phục màu trắng, lạnh lùng uy nghiêm mà lại yêu mị tới tận xương tủy, hấp dẫn thiên thành.

Bỗng nhiên, trên quảng trường, đạo thân ảnh xinh đẹp, khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi mắt xinh đẹp nhìn lên trên không trung. Xinh đẹp tới tận cùng, uyển chuyển vô song, tràn ngập yêu mị.

Lập tức trên quảng trường có vô số cường giả Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc, nam nhân hình dạng tuấn lãng, nữ nhân xinh đẹp nhanh chóng nhìn lên trên không trung.

- Là Lục Thiếu Du.

Chúng cường giả Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc biến sắc, đối với đạo thân ảnh màu xanh kia cơ hồ tất cả tộc nhân Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc sẽ không quên. Lúc trước chính nam tử áo xanh này mạnh mẽ đánh bại Thanh Ly Vương tử.

- Làm sao ngươi lại tới đây?

Nhìn nam tử áo xanh trên không trung, đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh khẽ đổi, yêu mị, xinh đẹp, lạnh lẽ như băng, lại tuyệt mỹ vô cùng. Giống như ngay cả thiên địa cũng phải động lòng. Giờ phút này không ngờ nàng lại mỉm cười.

- Ta nói rồi, ta muốn nàng làm nữ nhân của ta.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười vui vẻ, mắt nhìn nữ tử lạnh lùng uy nghiêm, yêu mị chúng sinh dưới quảng trường.

- Cái gì?

Nghe vậy cả Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc run rẩy, cơ hồ tất cả tộc nhân Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc đều nhìn vào Lục Thiếu Du và Bạch Linh.

- Xem ra dự cảm của ta lúc đầu đã đúng.

Trong đám người, một lão phụ nhân chừng bảy chục tuổi khẽ thở dài. Thế nhưng vẫn có thể nhìn ra lúc còn trẻ lão phụ nhân này tuyệt đối là một nữ tử tuyệt mỹ. Hai mắt thanh thịnh, tựa như một chiếc giếng sâu, vô cùng thâm thúy. Người này chính là Đại trưởng lão Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

- Ta là yêu tộc, ngươi là nhân loại.

Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, vẻ mặt lạnh nhạt, lười nhác, lạnh lùng mà uy nghiêm.

- Vậy thì sao?

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

- Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt lạnh lùng uy nghiêm khiến cho người ta run sợ. Giống như tiên tử cao cao tại thượng, không có ai dám sinh lòng khinh nhờn, thế nhưng lại tựa như đóa băng sơn tuyết liên, mềm mại động lòng người.

- Tộc trưởng sao vậy?

Nhìn Bạch Linh, cơ hồ tất cả người của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc đều kinh ngạc, dường như tộc trưởng cũng không có tức giận a.

- Cùng ta rời đi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn thẳng về phía Bạch Linh. Vẻ mặt thâm tình, nữ tử này đã sớm khắc sâu trong lòng hắn. Lúc trước người yêu khác đường, mà hôm nay hắn làm sao có thể bỏ qua được.

Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt trong suốt khiến cho người ta nhìn vào không tự chủ được mà hãm sâu vào bên trong.

- Ta nói rồi, muốn làm nam nhân của ta thì trước tiên phải đánh bại ta mới được. Bằng không đừng có nghĩ tới. Dứt lời, thân ảnh xinh đẹp nhảy lên trên không trung. Y phục trắng như tuyết, lạnh lùng uy nghiêm tựa như băng sơn nữ thần, khiến cho người ta không dám sinh lòng khinh nhờn.

- Nàng ra tay trước đi.

Trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du run lên, thân ảnh lập tức vọt lên phía trước, bình tĩnh đứng đó. Không trung trong lúc vô hình cứng lại. Dưới uy áp của Kim Hoàng khí, cả Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc đều có cảm giác yêu nguyên bị ảnh hưởng.

- Đừng tưởng rằng bây giờ ngươi có thể thắng được ta.

Sưu.

Bàn tay trắng nõn như ngọc nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt trên bàn tay ngọc của Bạch Linh được ngưng tụ ra một đạo chưởng ấn. Chưởng ấn xuyên thấu không gian mang theo tàn ảnh trong chốc lát đánh tới trước người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, không có ý tứ tránh né.

- Ngươi nhanh tránh đi.

Bạch Linh yêu kiều quát, ánh mắt đại biến, chưởng ấn cấp tốc chuyển động, lập tức đánh vào bên cạnh Lục Thiếu Du.

Phanh.

Trên không trung lập tức vang lên âm thanh bạo liệt cực lớn. Chưởng ấn đánh nát không gian quanh thân Lục Thiếu Du. Lực lượng va chạm bắn ra quang mang chói mắt. Lực lượng cuồng bạo khuếch tán, gợn sóng trong không gian nứt vỡ từng khúc tựa như pháo hoa rơi rụng.

- Nàng thua rồi.

Khi Lục Thiếu Du dứt lời, thân ảnh đã xuất hiện bên người Bạch Linh.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh khẽ đổi, thân thể mềm mại đang định nhanh chóng lui lại thì eo đã bị một người ôm vào trong ngực. Nàng ngẩng đầu lên, trước mắt nàng là khuôn mặt quen thuộc kia. Khuôn mặt kiên nghị, dường như lúc nào cũng treo nụ cười tà dị.

- Ngươi chơi xấu.

Ánh mắt Bạch Linh nhảy lên, đôi mắt xinh đẹp động lòng người.

- Nếu như có thể ở bên cạnh nàng, chơi xấu thì đã sao? Năm đó nàng bảo vệ ta mấy năm, từ hôm nay trở đi ta sẽ bảo vệ nàng cả đời.

Lục Thiếu Du ôm lấy nữ tử trong ngực, nhìn đôi mắt khiến cho người ta không tự chủ được mà hãm sâu vào, âm thanh vang vọng đủ để tất cả mọi người trong quảng trường đều nghe thấy được.

Hai người lăng không đứng thẳng, hai đạo thân ảnh một trắng một xanh ôm nhau trên không trung, vô cùng đáng chú ý. Vô số ánh mắt dưới quảng trường đều thất thần nhìn hai người.

Tất cả cường giả Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc lúc này mới biết được, hóa ra vị tộc trưởng lạnh lùng uy nghiêm, trái tim không có cách nào chinh phục đã sớm bị nhân loại có tên Lục Thiếu Du kia hòa tan.

Nhìn khuôn mặt quen thuộc này, ánh mắt Bạch Linh chấn động, mãi một lúc lâu sau nàng mới mở miệng nói:

- Nếu như ngươi không ngại, ta sẽ gắn bó sinh tử với ngươi.

- Ha ha, kiếp này có nàng, có Vô Song và Cảnh Văn, Lục Thiếu Du ta còn đòi hỏi gì nữa?

Lục Thiếu Du cười cười, lập tức quay đầu nhìn Tử Hiên lão tổ trên không trung thi lễ nói:

- Tiểu tử khẩn cầu Tử Hiên sư bá thành toàn.

- Bạch Linh xin lão tổ thành toàn.

Bạch Linh cũng lập tức khẩn cầu.

- Hai người các ngươi a. Chẳng lẽ hiện tại ta còn có thể phản đối hay sao?

Tử Hiên lão tổ bất đắc dĩ cười cười, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.

*****

- Đa tạ Tử Hiên sư bá.

- Đa tạ lão tổ thành toàn.

Trên không trung, hai đạo thân ảnh trắng xanh nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.

- Chúc mừng tộc trưởng, chúc mừng tộc trưởng.

Trên quảng trường, trong Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc, từng âm thanh chúc mừng truyền ra.

- Tộc trưởng kế nhiệm chư vị trưởng lão cứ lựa chọn là được rồi.

Khi âm thanh của Bạch Linh vang lên, thân ảnh hai người đã biến mất trên không trung.

Mấy ngày sau, trên Đông Hải, hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện trên hải vực bao la. Mấy người này chính là Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Lục Trung, Lục Đông, La Lan thị, Dương Quá, Lục Tâm ĐỒng, Thánh Thủ Linh Đế, Lục Tây, còn có mấy chục trưởng lão và người trẻ tuổi nổi bật của Lục gia.

Ầm ầm.

Lục Thiếu Du vung tay lên, trước không trung bỗng nhiên ầm ầm vang vọng, không trung run rẩy, cả hải vực cuồn cuộn.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trong không gian lập tức xuất hiện một cái động không gian cực lớn. khí tức bàng bạc tuôn ra, khiến cho trong lòng mọi người rung động.

Chỉ một lát sau không gian dần dần khôi phục lại, trong cái động kia không ngờ lại xuất hiện một mảnh hư không mênh mông, bao la. Hư không này hiện lên trên hải vực vô biên. Phía xa xa còn có lục địa, sơn mạch, mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh.

- Sau này Hư không bí cảnh này chính là mật địa của Lục gia ta. Trước tiên ta có thể sắp xếp một ít đệ tử Lục gia tiến vào trong đó tu luyện.

Lục Thiếu Du lơ lửng trên không trung, tất cả các đại Hoàng tộc đều bị lệnh cấm hạn chế. Nếu như có một ngày Lục gia cũng bị lệnh cấm này thì cũng có thể tìm được lối ra. Trong Hư không bí cảnh này còn có không ít mật địa và hiểm cảnh, thích hợp cho Lục gia sử dụng.

- Nơi tốt a.

Không ít người trong Lục gia đã đi qua Độc Cô Hoàng tộc và Bắc Cung Hoàng tộc, lúc này tự nhiên cũng có thể nhìn ra Hư không bí cảnh này so với mật địa của Độc Cô Hoàng tộc và Bắc Cung Hoàng tộc chỉ có mạnh hơn chứ không yếu.

Thời gian từ từ trôi qua, trên đại lục, tin tức chưởng môn Phi Linh môn, tân chủ nhân Hoàng tộc Lục Thiếu Du sắp cử hành đại hôn lần nữa tạo ra ảnh hưởng cực lớn. Một đám thế lực lớn nhỏ đã nhận được tin tức từ sớm, cả đám nhận cơ hội này chuẩn bị chu toàn rồi tiến về Phi Linh môn. Nếu như có thể gây dựng một ít quan hệ với Phi Linh môn, vậy thì sau này không cần phải nói.

Trong Phi Linh môn vô cùng náo nhiệt, từ sáng đã có không khí vui mừng.

- Phụ thân, Nhật Sát các và Tiêu Dao Bang đã tới Phi Linh môn.

Trước mộ Đông Vô Mệnh, Lục Thiếu Du đang lau sạch bia mộ cho Đông Vô Mệnh, thân ảnh Lục Kinh Vân lặng lẽ tiến tới. Khi mở miệng, đồng thời cũng vươn tay dùng ống tay áo lau bia mộ của Đông Vô Mệnh.

- Dường như nhanh hơn nửa tháng a.

Lục Thiếu Du từ từ đứng dậy, nhìn Lục Kinh Vân, ánh mắt khẽ đổi nói:

- Kinh Vân, con muốn có mẫu thân không?

- Đương nhiên là có.

Lục Kinh Vân ngẩng đầu, nói:

- Phụ thân, người quả thực không nghĩ ra mẫu thân của con là ai hay sao?

- Đây cũng là do ta hồ đồ cho nên mới làm chuyện hồ đồ.

Lục Thiếu Du vỗ bả vai Lục Kinh Vân rồi cười khổ, đây quả thực là chuyện mà hắn nghĩ mãi không ra. - Chỉ có thể trách phụ thân quá phong lưu.

Lục Kinh Vân mỉm cười, khóe miệng nhếch lên tạo thành đường cong tà dị. Tà khí kia dường như còn hơn Lục Thiếu Du, hắn nói:

- Phụ thân, Du Thược phải làm sao bây giờ? Con thấy trong lòng muội ấy rất muốn có phụ thân, chỉ là trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận mà thôi. Có lẽ muội ấy trách cứ phụ thân đối đãi không tốt với mẫu thân của muội ấy.

- Con lớn rồi.

Bàn tay Lục Thiếu Du đặt vào bả vai Lục Kinh Vân, nói:

- Ta đang tìm kiếm tin tức của hai người, ta cũng đã nhờ tất cả các sơn môn trong Đế Đạo minh tìm kiếm. Một khi có tin tức ta sẽ nghĩ biện pháp đi xem.

Trong Thiên Trụ giới, gợn sóng không ngừng quanh quẩn giống như thời gian thác loạn. Bên ngoài trôi qua mười lăm ngày thì bên trong đã được năm tháng. Trong khoảng thời gian này, đặc biệt là hai tháng gần đây, thi thoảng có chấn động cực lớn xuất hiện. Không ít cường giả Phi Linh môn liên tiếp đột phá.

Kim Xà Tôn giả tới Thiên Trụ giới, vẻ mặt vô cùng kinh hãi. Lập tức từ trong miệng đám người Hỏa Sí Tôn giả biết được chỗ tốt của Thiên Trụ giới khiến cho hắn rung động không thôi. Trọng bảo như vậy khó trách tu vi của chưởng môn lại tiến bộ khủng bố như vậy.

- Thời gian không sai biệt lắm, kế tiếp có một ít chuyện phải bận rộn. Chư vị cũng có thể đi ra được rồi.

Âm thanh của Lục Thiếu Du vang vọng trong Thiên Trụ giới, cơ hồ tất cả cường giả Phi Linh môn lập tức bị trục xuất khỏi Thiên Trụ giới.

Sưu Sưu.

Từng đạo thân ảnh từ trong gợn sóng không gian bước ra, mang theo khí tức hùng hồn, sau đó lập tức xuất hiện trong đại điện Phi Linh môn. Trên mặt mỗi người đều xuất hiện sự vui vẻ. Chỗ tốt mà mọi người lần này nhận được to lớn ra sao, trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ.

- Bái kiến chưởng môn.

- Công tử.

- Chủ nhân.

- Sư phụ.

Mọi người hành lễ, thực lực của tất cả đều có tăng cường.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua mọi người, Hỏa Sí tôn giả, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Kiếm đều có đột phá. Một khi dung hợp thần khí, đạt được truyền thừa, luyện hóa trọng bảo đều sẽ nhận được chỗ tốt cực lớn.

- Vũ Tôn tam trọng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào trên người Lục Tiểu Bạch, không ngờ trong năm tháng đã tới Tôn cấp tam trọng. Bàn Hủy, Long Linh và chúng cường giả đều có tiến bộ không ít, cơ hồ đều đạt tới bát giai hậu kỳ đỉnh phong.

- Cũng không tệ.

Nhìn hai người Đoan Mộc Hồng Chí và Niếp Phong, khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười vui vẻ. Hai người đều nhận được truyền thừa của Đế giả thượng cổ và thần khí thượng cổ. Thực lực của hai người lúc này đều là Vũ Vương cửu trọng, cách Tôn cấp cũng chỉ một bước khoogn xa. Đột phá Tôn cấp không còn là vấn đề quá lớn.

Mà khiến cho Lục Thiếu Du kinh hỉ chính là Thiên Sí Tuyết Sư và Hắc Vũ không ngờ khí tức trên người lại càng mạnh hơn nữa. Tuyệt đối đã đạt tới bát giai hậu kỳ đỉnh phong. Sợ rằng một khi có cơ hội, muốn đột phá cấp độ Yêu Đế sợ rằng cũng không phải không được.

Mắt nhìn thực lực của Phi Linh môn hiện tại, trong lòng Lục Thiếu Du cực kỳ thỏa mãn, ba năm sau tất cả Đế giả của Phi Linh môn sẽ đi tiến vào trong Thiên Trủng, đến lúc đó thực lực của Phi Linh môn cũng đủ ngạo nghễ toàn bộ đại lục.

Cực Lạc Tam Quỷ, Thiên Địa nhị lão, đám người Lục Kinh Vân đến lúc đó đột phá Đế giả, tuy rằng là khó, thế nhưng cũng không phải là không làm được. Đặc biệt là Lục Kinh Vân, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Lệ Quỷ và Thiên Địa nhị lão là người có hy vọng nhất.

- Ồ, đến rồi sao?

Trong đại điện, ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong tâm thần dò xét của hắn, ngoài Phi Linh môn đã có cường giả đến.

*****

- Linh Thiên môn tới bái phỏng Phi Linh môn.

- Vân Dương Tông tới bái phỏng Phi Linh môn.

Từng đạo âm thanh vang lên, cường giả của Linh Thiên môn và Vân Dương Tông đã tới nơi.

- Chúng ta đi nghênh đón cường giả Linh Thiên môn và Vân Dương Tông thôi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, khóe miệng mỉm cười, trường bào màu xanh vung lên, thân ảnh lập tức rời khỏi đại điện.

- Thiên Vân đảo tới bái phỏng Phi Linh môn.

- Nhật Sát các tới bái phỏng Phi Linh môn.

Trong Phi Linh môn, trong hai tòa đình viện nối tiếp nhau, bên trong có gần hai mươi cường giả Thiên Vân đảo. Trong tòa đình viện tinh xảo bên trái lúc này có mấy đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng. Trong phòng còn bố trí cấm chế của Đế giả.

Nhị nữ Kính Hoa, Thủy Nguyệt cũng ở bên trong. Kính Hoa mặc cung trang màu trắng nhạt, mái tóc búi lên cao, khí chất bất phàm. Thủy Nguyệt mặc một thân sa y, mái tóc xõa tung xuống vai, nhìn qua có vẻ ôn nhu, ưu nhã.

Bên người nhị nữ lúc này còn có Mộ Dung Lan Lan, Đạm Đài Tuyết Vi, Thanh Quán Tôn giả cùng với Đông Cung Huyên đeo khăn che mặt màu đỏ.

- Ài, ta thật không ngờ phụ thân Lục Kinh Vân lại là Lục Thiếu Du. Khó trách ngươi lại nghĩ biện pháp đưa Lục Kinh Vân tới Phi Linh môn.

Thanh Quán Tôn giả mặc một bộ váy dài màu trắng, mái tóc đen như mực, làn da trắng như tuyết. Ánh mắt nhìn vào trên người Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt khẽ than. Hai mắt sáng như nước, nhìn qua có chút vũ mị. Công pháp chủ yếu của Thiên Vân đảo chỉ thích hợp cho nữ tử tu luyện.

Cũng bởi vì nguyên nhân công pháp cho nên nữ tử Thiên Vân đảo nhìn qua đều vũ mị, hấp dẫn bất phàm, khiến cho tất cả nam tử trên đại lục theo đuổi không ít, đều cam nguyện quỳ gối dưới váy nữ đệ tử Thiên Vân đảo. Chỉ tiếc Thiên Vân đảo có đảo quy, người bên ngoài đừng mong có cơ hội yêu đương với đệ tử Thiên Vân đảo. Đặc biệt là đảo chủ thì càng không có bất kỳ cơ hội nào.

Cho nên lúc đầu Mộ Dung Lan Lan mang theo, vì giữ gìn hình tượng của Thiên Vân đảo, tăng thêm Mộ Dung Lan Lan được hai vị sư phụ yêu thương cho nên mới có thể tạo thành cục diện như ngày hôm nay. Người biết rõ việc này chỉ có mấy trưởng lão của Thiên Vân đảo mà thôi.

- Sư phụ...

Mộ Dung Lan Lan nhìn hai vị sư phụ, ánh mắt buồn rầu, không biết nên nói như thế nào. Lục Kinh Vân chính là con ruột của Lục Thiếu Du, chuyện này đã không còn là bí mật trên đại lục. Chuyện lúc trước nàng dấu diếm Lục Kinh Vân cũng đã không thể che dấu mọi người được nữa.

Trong sáu người lúc này chỉ có ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi âm thầm mờ mịt, mấy ngày trước khi nàng biết rõ việc này tâm tình không có cách nào nói nên lời. Nàng thật không ngờ Lục Kinh Vân là cốt nhục của hắn, mà sư phụ và hắn lại...

Trong lòng nàng đã sớm khắc ghi thân ảnh nam tử mặc áo bào xanh kia. Bắt đầu từ lúc còn ở trên Bình Nham đảo, thân ảnh này càng ngày càng in sâu trong lòng nàng. Nàng biết rõ mình thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, nhất định không có cách nào ở cùng một chỗ với hắn. Thế nhưng cho dù trước kia nàng có nghĩ như thế nào cũng thật không ngờ sư phụ lại có quan hệ kia với hắn.

Âm thầm than thở, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra cảm giác tùy mị không nói nên lời. Dường như khiến cho người ta nhìn qua có cảm giác yêu thương, xinh đẹp mà không tầm thường. Nữ tử của Thiên Vân đảo mỗi một người đều bất phàm. Nàng thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, càng là người nổi bật trong đám người Thiên Vân đảo, không dưới sư phụ nàng một chút nào.

- Chẳng lẽ Lục Thiếu Du không biết Lục Kinh Vân là cốt nhục của ngươi sao? Đông Cung Huyên nhìn Mộ Dung Lan Lan nói. Đôi mắt trên lớp khăn đỏ che mặt dường như có quang mang tràn ra, giống như có thể nhìn thấu linh hồn người khác, âm thanh lại có chút già nua.

- Hắn không biết, lúc trước hắn đang ở trong ảo cảnh mà đệ tử thi triển, thế nhưng không biết vì sao đệ tử cũng bị ảnh hưởng.

Đến bây giờ, Mộ Dung Lan Lan không có cách nào dấu diếm được nữa. Vốn bí mật này nàng định cả đời này không nói ra. Thế nhưng thật không ngờ hắn lại lĩnh ngộ thuộc tính mới tới đại thành. Trở thành Hoàng tộc, bí mật của Lục Kinh Vân cũng không có cách nào tiếp tục dấu diếm được nữa.

- Chuyện này cũng không trách ngươi được.

Ánh mắt Đông Cung Huyên dường như thoáng than thở một chút.

- Linh Vũ song tu, vũ giả sáu hệ, huyết mạch đời thứ hai của Hoàng tộc. Mới mười sáu tám tuổi mà đã là Vũ Tôn, Linh Tôn cửu trọng. Thiên phú và kỳ ngộ như vậy, nếu như lúc trước có thể ở lại Thiên Vân đảo có lẽ Thiên Vân đảo ta sẽ hưng thịnh.

Ánh mắt Kính Hoa trưởng lão cũng có chút cảm thán.

Nghe vậy Thanh Quán Tôn giả nhìn về phía Đông Cung Huyên, ánh mắt trầm xuống, Đông Cung Huyên không nói lời nào, khiến cho mọi người không có cách nào biết rõ suy nghĩ trong lòng nàng.

Thanh Quán Tôn giả bất đắc dĩ, lập tức nhìn qua Mộ Dung Lan Lan nói:

- Ngươi định làm như thế nào?

- Việc này dừng ở đây đi.

Thanh Quán Tôn giả vừa mới dứt lời, Đông Cung Huyên nói nhỏ. Dứt lời nàng cởi bỏ cấm chế Đế giả, thân ảnh rời khỏi đình viện.

Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan khẽ đổi, hàm răng cắn cặp môi đỏ mọng. Đôi môi đỏ mọng so với hoa đào còn mê người hơn. Có lẽ đây đã là kết quả tốt nhất. Ít nhất Kinh Vân biết rõ phụ thân nó là ai, hắn cũng sắp sửa thành hôn.

Sáng sớm hôm sau, trong Phi Linh môn, tất cả cường giả của các sơn môn lớn hội tụ. Trong đại điện, lúc này người có thể tiến vào đại điện chỉ có thể là Tông chủ, Môn chủ các sơn môn lớn cùng cường giả Tôn cấp. Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Đạm Đài Tuyết Vi, Dạ Vị Ương, Lạc Kiến Hồng, Kỷ Diệu Tông, Tiêu Dao VƯơng, Thiên Ưng câu tử đều ở bên trong.

Đương nhiên, lúc này cũng có người ngoài ở trong đại điện này. Giờ phút này ngồi ở trong hàng đầu Vân Dương Tông chính là Vũ trưởng lão Vũ Ngọc Tiền.

Nhìn thấy Vân Dương Tông mang theo Vũ Ngọc Tiền tới, Linh Thiên môn cùng các sơn môn lớn lập tức dùng ánh mắt mang theo sự khinh bỉ nhìn về phía Vân Khiếu Thiên. Mục đích ngày hôm nay tới đây mọi người đều biết rõ ràng. Vân Dương Tông mang theo Vũ Ngọc Tiền tới, mục đích đã vô cùng rõ ràng.

Mà tất cả các sơn môn lớn đều có cường giả Đế cấp tọa trấn. Người của Vân Dương Tông là Vân Thủy Đế Tiên, Linh Thiên môn là Linh Hạo Đại Đế. Thiên Vân đảo là Đông Cung Huyên đeo khăn che mặt kia.

Trong Phi Linh môn, lúc này người ngồi trong đại điện ngoại trừ Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Dương Quá, Lục Tâm Đồng ra còn có Cực Lạc Tam Quỷ, Thiên Địa nhị lão, Kim Huyền. Bách Biến Tôn giả Khiên Bách BIến. Hắc Vũ, Long Linh, Bàn Hủy, Độc Long, Hỏa Sí Tôn giả, hơn chục siêu cấp cường giả.

Có thể nói thực lực của Phi Linh môn hiện tại có thể quét ngang cả Đế Đạo minh cũng không phải nói suông. Huống chi lúc này còn có cường giả Thánh Linh giáo như Bạch Long Đại đế, Khổng Tước Tôn giả, Thánh Pháp Thiên Tôn TIết Linh Phượng, Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên cùng với mấy cường giả Tôn cấp khác.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)