Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2274

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2274: Mẫu tử nhận nhau
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ngươi có ý gì?

Thân thể mềm mại của Mộ Dung Lan Lan giống như bị điện giật, ngơ ngác nhìn qua Lục Thiếu Du, thầm nghĩ lẽ nào hắn đã biết sự thật?

Nhìn phản ứng của Mộ Dung Lna Lan, Lục Thiếu Du càng khẳng định phán đoán trong lòng. Thân ảnh khẽ động, nắm lấy tay Mộ Dung Lan Lan.

Ngay khi Mộ Dung Lan Lan còn chưa kịp có phản ứng, một giọt máu trên tay nàng đã rơi vào trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du.

- Ngươi muốn làm gì?

Mộ Dung Lan Lan giãy khỏi tay Lục Thiếu Du, thân thể mềm mại lùi về phía sau mấy bước, có chút kinh hoảng và bất đắc dĩ.

Lục Thiếu Du không để ý tới Mộ Dung Lan Lan, trong tay hắn lập tức xuất hiện một giọt máu trên người Lục Kinh Vân. Thủ ấn biến hóa, xung quanh tay hắn xuất hiện chấn động kỳ dị, lập tức hai giọt máu tươi dung hợp với nhau, quang mang chói mắt lan tràn.

Nhỏ máu nhận thân là một loại phương thức xác nhận huyết mạch không khó nhìn thấy trên đại lục này. Hai giọt máu tươi dung hợp, ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, nhìn Mộ Dung Lan Lan noi:

- Nàng thực sự là mẫu thân của Kinh Vân?

- Đúng vậy, ta là mẫu thân của Kinh Vân. Rốt cuộc ngươi cũng biết rõ được chuyện này.

Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, trong đôi mắt xinh đẹp có chút buồn bã, điều che dấu trong lòng nàng đã lâu lúc này Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng đã biết được.

Sưu.

Ngoài cửa sơn động có mấy đạo thân ảnh đáp xuống, chính là đám người Đạm Đài Tuyết Vi, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Hàn Băng Đại Đế. Dẫn đầu là một đạo thân ảnh khuôn mặt như điêu khắc, ngũ quan góc cạnh, phóng đãng không câu nệ. Mái tóc đen nhánh rậm rạp, mày kiếm, đôi mắt đen nhánh, chỉ là giờ phút này người này lại đang run rẩy.

- Kinh Vân.

Nhìn thấy đạo thân ảnh này, Mộ Dung Lan Lan bỗng nhiên run lên.

- Lan Lan a di, hóa a người là mẫu thân của con.

Lục Kinh Vân nhìn Mộ Dung Lna Lan, chậm rãi tiến lên, đứng ở trước mặt Mộ Dung Lan Lan, hai mắt nhòe đi.

- Kinh Vân, ta...

Thân thể mềm mại của Mộ Dung Lan Lan bắt đầu run rẩy, vươn tay vuốt ve khuôn mặt trước mắt, yết hầu nghẹn ngào không nói nên lời, trong mắt đã sớm rung động.

- Mẫu thân, tại sao? Tạo sao người không nói sớm cho con biết?

Ánh mắt Lục Kinh Vân vẫn nhìn chăm chú vào thân ảnh quen thuộc này, đây là người mẫu thân mà hắn ngày nhớ đêm mong. Hắn thật không ngờ, Lan Lan a di này chính là mẫu thân của hắn. Khó trách mỗi một lần ở trước mặt nàng hắn đều có cảm giác thân cận như vậy. Trong chốc lát, nước mắt không nhịn được chảy xuống.

- Kinh Vân, mẫu thân có nỗi khổ tâm, mẫu thân thực sự phải xin lỗi con...

Thân thể mềm mại của Mộ Dung Lan Lan run rẩy, nàng đâu có muốn như vậy chứ? Giờ phút này trong lòng nàng ngổn ngang cảm xúc.

- Mẫu thân.

Nước mắt từ trong mắt Lục Kinh Vân trào ra, hai đầu gối quỳ xuống trước mặt Mộ Dung Lan Lan. Hắn biết rõ, nếu như mẫu thân không quan tâm hắn thì tại sao lại thường xuyên tới gặp hắn? Đối với nỗi khổ tâm của mẫu thân hiện tại hắn đã không còn là tiểu hài tử, tự nhiên cũng hiểu rõ được một chút.

- Kinh Vân, con của ta. Mẫu thân thực sự xin lỗi con. Mẫu thân cũng chỉ muốn tốt cho con mà thôi. Cho nên mẫu thân mới rời khỏi con.

Một tiếng mẫu thân của Lục Kinh Vân khiến cho trong lòng nàng trùng xuống, thân hình mềm mại run rẩy, hai mắt nhòe đi, nàng cũng lập tức quỳ xuống mặt đất, ôm Lục Kinh Vân vào trong ngực, nước mắt thi nhau chảy xuống.

- Con biết, con chỉ muốn mẫu thân mà thôi.

Nước mắt của Lục Kinh Vân không ngừng chảy xuống, trong sơn động, mẫu tử hai người không ngừng rơi lệ.

Cảnh này khiến cho đám người Thánh Linh lão tổ, Đạm Đài Tuyết Vi, Lục Tâm Đồng, Kính Hoa, Thủy Nguyệt cùng với những người khác đi tới đây rơi lệ. Trong lòng chua xót không thôi. Mà đám người Tiểu Long, Dương Quá, Kim Huyền, Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế cũng không khỏi cảm khái.

Lục Thiếu Du nhìn cảnh này, hai mắt có chút ướt át, trường bào màu xanh tung bay, thân thể lập tức biến mất tại chỗ.

Trên một ngọn núi khác lúc này có ba đạo thân ảnh đứng đó. Chính là Thanh Quán Tôn giả, Đông Cung Huyên cùng với lão phụ nhân tu vi Linh Đế tam trọng kia.

- Mị Huyễn sư thúc, chuyện của Lan Lan chúng ta phải làm gì bây giờ? Lục Thiếu Du này đã biết rõ Lan Lan chính là mẫu thân của Lục Kinh Vân, sợ rằng hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Thanh Quán Tôn giả nhìn về phía lão phụ nhân rồi hỏi.

- Thiên Vân đảo có đảo quy, nếu như lúc trước trong lòng hai người các ngươi thương xót đồ đệ thì hiện tại cũng không như vậy.

Lão phụ nhân này nhìn Thanh Quán Tôn gia và Đông Cung Huyên nói.

- Mị Huyễn sư thúc, có lẽ một ít đảo quy của Thiên Vân đảo ta đã lỗi thời rồi.

- Huyên nhi, có phải con đang nghĩ tới chuyện năm đó hay không?

- Chuyện năm đó con đã sớm quên rồi.

Đông Cung Huyên do dự một chút rồi nói. Có khăn che mặt màu hồng, ánh mắt nàng không có chút biến hóa nào.

- Chư vị, chúng ta có thể thương lượng một chuyện được không?

Nhưng vào lúc này sau lưng ba người đột nhiên có một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện.

Ba người quay đầu lại, lập tức biến sắc, người này chính là Lục Thiếu Du.

Ánh mắt lão phụ nhân kia kinh ngạc, Lục Thiếu Du có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng nàng, thực lực như vậy nàng rất rõ đại biểu cho cái gì.

- Ngươi muốn thương lượng chuyện gì?

Đông Cung Huyên nhìn về phía Lục Thiếu Du hỏi.

- Đầu tiên ta phải đa tạ chư vị.

Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ với ba người.

- Đa tạ chúng ta cái gì?

Thanh Quán Tôn giả nghi hoặc hỏi, vừa rồi nàng còn có chút cảnh giác, nàng thật không ngờ lúc này Lục Thiếu Du lại khách khí với mình như vậy.

Lục Thiếu Du nhìn ba người nói:

- Quy củ của Thiên Vân đảo ta cũng biết, nếu như không có ba vị lưu tình sợ rằng mẫu tử Kinh Vân và Mộ Dung Lan Lan cũng không còn trên đời này. Cho nên Lục mỗ phải đa tạ chư vị.

- Không cần khách khí. Lan Lan cũng là đệ tử của ta.

Đông Cung Huyên nói.

- Lục Thiếu Du, rốt cuộc ngươi muốn gì? Nói thẳng ra đi.

Ánh mắt lão phụ nhân biến hóa, trong mắt vẫn còn một tia cảnh giác.

- Ta hy vọng chư vị có thể thành toàn cho mẫu tử nàng.

Lục Thiếu Du nhìn lão phụ nhân, lão phụ nhân này chính là người có quyền quyết định cao nhất ở Thiên Vân đảo hiện tại.

- Thiên Vân đảo có đảo quy, nếu như ta không thành toàn thì sao?

Lão phụ nhân nhìn Lục Thiếu Du nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, nói:

- Ta không phải là người nhân từ dễ nương tay, điểm này chư vị nên biết rõ.

Sắc mặt lão phụ nhân âm trầm, ý tứ trong lời nói của Lục Thiếu Du nàng hiểu rõ. Trước mặt thực lực tuyệt đối nàng không có lựa chọn nào khác. Nàng trầm giọng nói:

- Ta sẽ trục xuất Mộ Dung Lan Lan ra khỏi Thiên Vân đảo, chuyện sau này không có liên quan tới Thiên Vân đảo ta.

- Thứ ta muốn không phải là như vậy.

Lục Thiếu Du lắc đầu, chuyện này cũng không khó. Thế nhưng sợ rằng trong lòng Mộ Dung Lan Lan sẽ không muốn như vậy. Có lẽ hắn phải suy nghĩ thay cho nàng một chút. Trục xuất khỏi Thiên Vân đảo, mấy chữ này cũng không dễ nghe một chút nào.

*****

- Lục Thiếu Du, rốt cuộc ngươi muốn làm thế nào?

Lão phụ nhân hỏi Lục Thiếu Du.

- Một ít đảo quy của Thiên Vân đảo có lẽ phải sửa đổi.

Lục Thiếu Du nhìn ba người nói.

- Lục Thiếu Du, ngươi đừng ỷ vào thực lực mạnh mẽ mà khinh người quá đáng.

Lão phụ nhân âm trầm nói, Thiên Vân đảo của nàng tuyệt đối không phải quả hồng mềm mà ai muốn bóp cũng được.

- Nếu như ta nhìn không sai thì người này hẳn là tiền bối của Thiên Vân đảo các ngươi, tu vi khi còn sống ít nhất cũng là Linh Đế ngũ trọng. Lại còn có thần khí thượng cổ trong tay, không biết ba vị có hứng thú hay không?

Lục Thiếu Du dứt lời, thân thể Đế giả lập tức xuất hiện trước người, tay cầm một thanh thần khí thượng cổ quái dị tựa như song đao,

Mặc dù chỉ là thi thể thế nhưng khí tức kinh người kia cùng với uy của thần khí cũng khiến cho lão phụ nhân, Đông Cung Huyên, Thanh Quán Tôn giả biến sắc. Ánh mắt tràn ngập sự nóng bỏng, truyền thừa của Linh Đế ngũ trọng, thần khí thượng cổ đủ để khiến cho các nàng thèm thuồng. Càng quan trọng là trên thân thể Đế giả này còn có khí tức mà các nàng vô cùng quen thuộc. Đây chính là khí tức của những người tu luyện qua Huyễn Linh Chân Kinh. Đây tuyệt đối là người của Thiên Vân đảo.

- Lục Thiếu Du, ngươi có ý gì?

Lão phụ nhân lập tức hỏi Lục Thiếu Du, ánh mắt nóng bỏng khó nhịn được. Khí tức trên thân thể Đế giả này tuyệt đối là tiền bối Thiên Vân đảo. Cũng đồng nghĩa với việc nếu như người Thiên Vân đảo thu được nó thì sẽ nhận được chỗ tốt cực lớn. Thậm chí trong thời gian cực ngắn tạo ra được một siêu cấp cường giả. Cả hai thứ đại biểu cho các gì trong lòng các nàng hiểu rõ.

- Thân thể Đế giả cùng với thần khí thượng cổ ta sẽ giao cho Đạm Đài Tuyết Vi, mà trên người của ta còn có thân thể Đế giả Linh Đế thất trọng, đến lúc đó ta sẽ giao cho Mộ Dung Lan Lan. Đối với chuyện mẫu tử nàng ta không muốn Mộ Dung Lan Lan khó xử, phải lựa chọn giữa sơn môn và mẫu tử. Ta hy vọng kết quả sẽ như ta mong muốn, nếu không...

Lục Thiếu Du dứt lời, lập tức thu hồi thân thể Đế giả và thần khí thượng cổ, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ không thấy.

Nhìn thân ảnh Lục Thiếu Du rời đi, lão phụ nhân, Đông Cung Huyên, Thanh Quán Tôn giả nhìn nhau. Thấy thân thể Đế gia của tiền bối Thiên Vân đảo và thần khí thượng cổ trên người Lục Thiếu Du, thế nhưng ba nàng cũng không dám ra tay tranh đoạt. Ba người rất rõ thực lực của Lục Thiếu Du, một khi động thủ sợ rằng Thiên Vân đảo sẽ không có cách nào thừa nhận được hậu quả.

- Mị Huyễn sư thúc, người xem...

Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du, mãi một lúc lâu sau Thanh Quán Tôn giả mới hỏi lão phụ nhân.

- Ài...

Lão phụ nhân thở dài, sắc mặt khẽ biến, nói:

- Chung quy ta cũng chỉ lo cho tiền đồ của Thiên Vân đảo. Sửa chữa một ít đảo quy có lẽ tiền bối Thiên Vân đảo có biết cũng không trách được ta.

Mấy ngày sau, trong Thiên Vân đảo truyền ra một tin tức kinh người. Thiên Vân đảo sửa chữa một ít đảo quy, chuyện này khiến cho bao nhiêu thanh niên tài tuấn trên đại lục mừng rỡ không thôi. Nghe nói sau này cơ hồ tất cả nữ đệ tử của Thiên Vân đảo đều có thể thành gia lập thất. Coi như đảo chủ cũng có thể như vậy.

Mà còn một tin tức khác khiến cho cả đại lục rung động, nghe nói tiền nhiệm đảo chủ Mộ Dung Lan Lan không ngờ lại là mẫu thân của Lục Kinh Vân - nhi tử của Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du.

Tin tức này truyền ra khiến cho người ta lập tức liên tưởng tới việc Thiên Vân đảo sửa chữa đảo quy.

- Những năm gần đây khổ cho nàng rồi. Đảo quy của Thiên Vân đảo đã sửa. Vì ta, vì Kinh Vân, nàng cũng nên có một danh phận.

Trong đình viện tinh xảo, Lục Thiếu Du nhìn Mộ Dung Lan Lan nói.

Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự vui vẻ, nói:

- Hiện tại cảm giác của ngươi đối với ta không phải là yêu, chi có áy náy với Kinh Vân, áy náy với ta cùng với tự trách mà thôi. Cho nên ngươi muốn đền bù đúng không?

- Chuyện này...

Lục Thiếu Du nghẹn lời, hoặc giả đúng như lời Mộ Dung Lan Lan nói: - Có Kinh Vân, giữa chúng ta đã có một loại tình cảm không có cách nào dứt bỏ. Loại tình cảm này còn trên cả tình yêu.

Mộ Dung Lan Lan nheo mắt nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp dịu dàng, cực kỳ vũ mị, nàng mỉm cười nói:

- Đối với ta mà nói, danh phận cũng không quan trọng. Bởi vì ngươi mà Thiên Vân đảo đã sửa chữa đảo quy, cũng không ngăn cản quan hệ mẫu tử của ta và Kinh Vân. Ta cũng có thể ở lại Thiên Vân đảo, như hiện tại đã rất tốt rồi. Mà ngươi còn có sáu vị kiều thê. Có lẽ nếu như ngươi không có sáu vị kiều thê kia, phần danh phận này ta sẽ lấy. Chi là hiện tại ta còn không làm được.

- Nàng tội gì phải làm như vậy?

Lục Thiếu Du khẽ than.

- Không phải là ta đang so đo, cũng không phải là cố chấp. Đối đãi với sáu vị kiều thê của ngươi cho tốt. Cũng nhanh chóng tìm Lăng Thanh Tuyền trở về đi. Đợi một ngày nào đó ta cảm thấy thích hợp thì ta sẽ tìm gặp ngươi để lấy lại danh phận mà ta xứng đáng nhận được.

Mộ Dung Lan Lan cười cười, nụ cười quyến rũ động lòng người.

Trong Phi Linh môn, trong một đại sảnh, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm tư, một đạo thân ảnh xinh đẹp nhẹ nhàng bước tới bên người Lục Thiếu Du nói:

- Thiếu Du, có phải chàng đang nghĩ tới chuyện của Lan Lan tỷ hay sao?

- Cảnh Văn, nàng nói ta nên làm thế nào bây giờ?

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn về phía Độc Cô Cảnh Văn rồi hỏi.

Lúc này trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, Thiên Vân đảo đã sửa chữa đảo quy. Những năm gần đây là hắn thiếu nợ nàng cho nên hắn muốn đền bù. Muốn đón nàng tới Phi Linh môn, cũng có thể lập tức thành hôn, cho nàng một danh phận. Thế nhưng không ngờ lại bị nàng cự tuyệt.

Độc Cô Cảnh Văn nhẹ nhàng ngồi xuống bên người Lục Thiếu Du rồi nói:

- Lan Lan tỷ không phải là nữ tử bình thường. Chàng muốn đạt được trái tim của tỷ ấy sợ rằng cũng không đơn giản. Còn phải tốn một ít tâm tư. Bất kể như thế nào hiện tại Kinh Vân cũng đã tìm thấy mẫu thân.

Lục Thiếu Du cười khổ, hỏi:

- Kinh Vân đâu rồi.

- Hẳn vẫn còn ở trên Thiên Vân đảo, cứ để cho nó ở cùng với Lan Lan tỷ nhiều hơn một chút đi.

Độc Cô Cảnh Văn nói.

- Cũng tốt.

Lục Thiếu Du gật đầu, đoạn thời gian kế tiếp dường như hắn cũng vô cùng rảnh rỗi.

- Đúng rồi Thiếu Du, chàng có nhớ rõ phụ thân thiếp nói gì với chàng không?

Độc Cô Cảnh Văng ngẩng đầu hỏi Lục Thiếu Du, gò má đột nhiên ửng hồng.

- Chuyện gì?

Trong lúc nhất thời Lục Thiếu Du còn chưa lấy lại tinh thần.

- Là...

Độc Cô Cảnh Văn hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, hàm răng khẽ mở nói:

- Còn có hai năm rưỡi nữa chúng ta phải đi vào trong Thiên Trủng, cho nên Bắc Cung gia tộc và ĐỘc Cô gia tộc đều hy vọng Vô Song tỷ và thiếp có thể lưu lại huyết mạch. Vạn nhất ngay cả chúng ta cũng không có cách nào đi ra thì cũng có thể lưu lại truyền thừa. Dùng Hoàng khí của chúng ta, cam đoan có thể tạo ra huyết mạch có Hoàng khí.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)