Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2308

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2308: Đại trận tự nhiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Có yêu thú trong nước nhìn thấy, lúc đó trên Địa Viêm đảo có biển lửa ngập trời. Khiến cho toàn bộ Địa Viêm đảo biến mất. Mãi đên hôm sau Địa Viêm đảo mới hiện lên trên Đông Hải.

Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Theo cường giả Thiên Địa các ta phỏng đoán, lúc ấy hẳn đã có cường giả chuẩn bị từ sớm, dùng thủ đoạn thông thiên, đem trọn không gian chung quanh Địa Viêm đảo phong ấn lại. Lúc này mới có thể vô thanh vô tức tiêu diệt Địa Viêm đảo. Sau đó cường giả Thiên Địa các ta đã tự mình đi qua Địa Viêm đảo điều tra qua. Phát hiện trong đảo lưu lại lực lượng quỷ dị âm hàn. Thế nhưng lại có khí tức nóng bỏng. Cho nên cường giả ra tay với Địa Viêm đảo có lẽ hơn phân nửa là Đế giả thuộc tính hỏa hoặc là thuộc tính thủy. Thiên Địa các ta cũng chỉ biết rõ như vậy mà thôi.

- Rốt cuộc là ai tiêu diệt Địa Viêm đảo? Sau đó có tìm được Vô Tự Thiên Thư hay không?

Lục Thiếu Du nghi hoặc suy tư hỏi, tất cả đầu mối quá ít.

- Chín bản Vô Tự Thiên Thư, từ thời viễn cổ tới nay đã nhiều lần xuất hiện qua. Nhưng sau này đều không rõ tung tích. Lần này không biết có thể hội tụ chín bản Vô Tự Thiên Thư trong Thiên Trủng hay không. Người có Vô Tự Thiên Thư có lẽ đều mang tới Thiên Trủng, chỉ sợ..

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên tràn ngập vẻ ngưng trọng.

- Sợ nhất cái gì?

Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn chưa từng thấy Tử Yên nghiêm trọng như vậy bao giờ.

- Sợ nhất còn không biết Vô Tự Thiên Thư ở nơi nào, căn bản còn không tiến vào trong Thiên Trủng. Đến lúc đó sẽ không có cách nào gom đủ Vô Tự Thiên Thư. Dựa theo các tiền bối trong tộc nói, nếu như không gom góp đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư, tuyệt đối không có cách nào đạt được đại cơ duyên kia. Mà chúng ta tới lúc đó hơn phân nửa sẽ vẫn lạc ở trong này.

Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng nở nụ cười khổ.

- Sẽ không, chúng ta còn có hy vọng, không nhất định sẽ không tìm thấy.

Lục Thiếu Du nói, hắn cũng chi có thể tự an ủi bản thân mình. Thế nhưng trong lòng cũng ôm một tia hy vọng. Ít nhất sư phụ Chí Thánh Đại Đế có thể làm cho một đạo linh hồn phân thân đi ra. Sư phụ Bất Bại Kiếm Đế của đại ca Dương Quá cũng trốn đc ra ngoài.

- Hy vọng là vậy.

Tử Yên chỉ cho rằng Lục Thiếu Du nói như vậy là an ủi nàng, khóe miệng nở nụ cười khổ. Trải qua hơn một ngày khôi phục, vẻ mặt nàng đã hồng nhuận hơn trước.

- Đúng rồi, đại cơ duyên này cụ thể là cái gì? Có giống như lời Âm Minh hay không?

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi.

- Đại cơ duyên gì?

Tử Yên hỏi.

Lục Thiếu Du đem chuyện Âm Minh muốn dẫn mình đi tìm đại cơ duyên nói với Tử Yên.

- Ta không biết việc này thật giả ra sao, cũng không biết Âm Minh kia thật tâm hay là có ý đồ gì khác. Nếu như thật tâm thì chúng ta có thể đi xem. Dù sao Âm Minh kia so với chúng ta còn quen thuộc nơi này nhiều hơn. Nếu như là thực, chúng ta có đạt được hay không cũng là vấn đề lớn. Bởi vì nếu như không có Vô Tự Thiên Thư, tất cả chỉ là nói suông.

Tử Yên ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du nói.

Lục Thiếu Du gật đầu, bất kể như thế nào hắn cũng phải đi nhìn xem, nếu như vận khí tốt có lẽ sẽ thu được cơ duyên. Tử Yên thấy ý Lục Thiếu Du đã quyết cho nên cũng chỉ có thể nhắc nhở Lục Thiếu Du cẩn thận một chút.

Hai người rời khỏi Thiên Trụ giới cùng Tử Lôi Huyền Đỉnh. Trong Thiên Trụ giới hơn bốn mươi ngày, thế nhưng ở bên ngoài chỉ hơn mười thời thần mà thôi. Khi Âm Minh nhìn thấy Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Trong lúc mơ hồ nàng có thể cảm nhận được khí tức trên người Lục Thiếu Du trong lúc vô hình tăng cường không ít. Biến hóa trong thời gian ngắn ngủi tự nhiên khiến cho nàng giật mình. Thế nhưng nàng cũng không hỏi nhiều.

Lục Thiếu Du cùng Âm Minh tiếp tục xuất phát, Tử Yên đương nhiên theo sau lưng Lục Thiếu Du.

Trên đường đi, có Âm Minh có thể tận lực giảm bớt không ít nguy hiểm. Theo lời Âm Minh Lục Thiếu Du mới biết được có không ít nơi là hiểm cảnh. Còn có đại trận, lúc trước cường giả thứ mà cường giả tiến vào trong Thiên Trủng lưu lại, khắp nơi tràn ngập nguy cơ.

Đối với lời nói của Âm Minh Tử Yên hiểu rõ nhất, vốn trên đường đi nàng gặp không ít nguy hiểm.

Mấy thời thần sau, một sơn mạch khổng lồ liên miên không ngớt xuất hiện trước người Lục Thiếu Du. Ngọn núi sừng sững, hùng vĩ bao la.

Lục Thiếu Du nhìn ngọn núi, lại lập tức phát tay ý bảo Tử Yên đứng trên không trung. Nhìn ngọn núi liên miên cao ngất, trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du cảm nhận được chỗ không ổn. Trong sơn mạch liên miên hiện lên vẻ không bình thường. Trên không trung có sương mù màu trắng dày ngăn cản tầm nhìn.

Khiến cho Lục Thiếu Du ngưng trọng chính là sương mù màu trắng này có chút quỷ dị, tâm thần cũng không có cách nào dò xét quá xa, chịu ảnh hưởng cực lớn. Loại tình huống này Lục Thiếu Du không thể không cẩn thận từng ly từng tí.

- Phía trước chính là một nơi hung hiểm, chỉ có xuyên qua mảnh sơn mạch này mới có thể tiến gần tới đại cơ duyên kia. Nhưng nơi hung hiểm này không tầm thường, nơi này ta cũng không có nắm chắc. Tự ngươi quyết định xem có đi vào hay không.

Thân ảnh xinh đẹp của Âm Minh đứng trên không trung, nhìn sơn mạch liên miên, ánh mắt ngưng trọng vô cùng.

- Chỉ có xuyên qua mảnh sơn mạch này mới có thể tới hay sao?

Lục Thiếu Du hỏi Âm Minh.

- Đương nhiên, có lẽ ngươi có thể đi đường khác. Nhưng mà vẫn phải xuyên qua mảnh sơn mạch này. Bởi vì chỗ của đại cơ duyên chính là ở ngoài sơn mạch.

- Vậy vào đi thôi, cẩn thận một chút là được rồi.

Lục Thiếu Du gật đầu với Tử Yên, quyết định tiến vào sơn mạch. Bởi vì trên không trung có sương mù màu trắng quỷ dị che khuất bầu tời, cho nên ba người không thể phi hành trên không trung. Chỉ có thể mượn chân khí và linh khí đi trên mặt đất. Xuyên thẳng qua từng ngọn núi, tốc độ này so với phi hành ở trên không chậm hơn rất nhiều.

Trong quần phong, không có cảm giác xanh um tươi tốt giống bên ngoài. Khắp nơi đều tái nhợt, trên ngọn núi khổng lồ không có bao nhiêu cảm giác sinh cơ, lộ ra vẻ tang thương hùng vĩ. Ba người cẩn thận từng tí một, cho dù Âm Minh cũng không dám qua loa. Dường như bên trong này có vật khiến cho nàng cảm thấy được nguy hiểm.

- Cẩn thận, nơi này dường như có chút không đúng.

Ngay khi ba người bước vào trong hạp cốc, Tử Yên bỗng nhiên yêu kiều quát lên một tiếng, giống như phát hiện ra thứ gì đó.

Ầm ầm.

Tử Yên vừa mới dứt lời, cả hạp cốc bỗng nhiên rung chuyển, hai bên hạp cốc, trên vách đá màu xám đột nhiên có từng đạo hỏa trụ bắn ra.

Từng đạo hỏa trụ này dài mấy trăm thước, đường kính mấy thước. Tựa như một đầu hỏa mãng dài, lập tức phóng về phía ba người Lục Thiếu Du, Tử Yên, Âm Minh.

Ngọn lửa này cũng không phải là hỏa diễm bình thường, giống như là linh hỏa của linh giả. Dưới nhiệt độ nóng bỏng khiến cho làn da người ta có cảm giác phỏng, mà ngay cả linh hồn dưới nhiệt độ này cũng bị ảnh hưởng không ít.

*****

Lục Thiếu Du lập tức ngẩng đầu, hỏa diễm phô thiên cái địa trong lúc mơ hồ mang theo năng lượng thuộc tính hỏa bàng bạc, bên trong không có bao nhiêu khí tức.

Nhưng khí tức này lại Lục Thiếu Du lại cảm giác được một ít.

Một đám hỏa mãng dài trong nháy mắt bao phủ ba người, ba người muốn thoát thân cũng không kịp.

Phanh Phanh.

Trong tay ba người lập tức có từng đạo công kích bắn ra, tựa như cầu vồng va chạm với đám hỏa mãng chung quanh. Âm thanh cực lớn vang vọng, hỏa mãng bắn tứ tung, tựa như pháo hoa vậy.

Nhưng những đầu hỏa mãng bị đánh nát lại một lần nữa được ngưng tụ, căn bản không có cách nào khiến cho nó triệt để biến mất.

Ngược lại bởi vì thực lực của Tử Yên thấp nhất cho nên phải lập tức bố trí kiện khải giáp màu trắng xanh quỷ dị kia. Dưới nhiệt độ nóng bỏng cùng với kình khí cường hãn, thân thể mềm mại của nàng liên tiếp bị đẩy lui.

Phanh.

Lục Thiếu Du vung quyền đánh nát mấy đầu hỏa mãng trước người. Dưới lực lượng mạnh mẽ, thân hình hắn cũng hơi lảo đảo. Mỗi một đầu hỏa mãng đều có thực lực mà ít nhất Vũ Đế nhị trọng cũng khó có thể chống lại. Hỏa mãng rậm rạp chằng chịt, lúc này Lục Thiếu Du còn phải bảo vệ Tử Yên một chút, dù sao thực lực của Tử Yên vẫn thấp nhất.

- Có lẽ chúng ta đã xông vào một đại trận. Lại là đại trận tự nhiên.

Tử Yên dịu dàng nói.

- Đại trận tự nhiên?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, đại trận tự nhiên không phải là đại trận bình thường. Chính là nơi năng lượng hội tụ, ngưng tụ trở thành đại trận.

Đại trận tự nhiên không giống như đại trận do vũ giả, linh giả bố trí, có tác dụng dẫn dắt năng lượng. Mà đại trận tự nhiên dung năng lượng phun trào tạo ra công kích. Từ mức độ nào đó có thể nói đại trận tự nhiên còn hung hiểm hơn.

Thân ảnh Âm Minh bay múa, từng đạo lực lượng mênh mông bắt đầu lan tràn, phá hủy hỏa diễm chung quanh. Thế nhưng sắc mặt nàng lại có chút lúng túng, âm khí nặng nề nói:

- Nhanh nghĩ biện pháp rời khỏi đây. Ngọn lửa này khiến cho ta rất không thoải mái.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Âm Minh thân là linh hồn thể, tuy rằng thực lực cường hãn, thế nhưng bản năng luôn cảm thấy kiêng kỵ với lôi điện lực và hỏa diễm lực.

Phanh Phanh.

Tử Yên lần nữa đánh nát hai đầu hỏa mãng, thân thể mềm mại lảo đảo đẩy lui. Vô số hỏa mãng rậm rạp lướt về phía trước, căn bản không có cách nào triệt để phá hủy. Đây mới là vấn đề khiến cho ba người đau đầu.

- Trận pháp tự nhiên? Đừng nói là, chẳng lẽ đây là...

Lục Thiếu Du lần nữa đánh nát vài đầu hỏa mãng. Những đầu hỏa mãng này lại hóa thành năng lượng nóng bỏng. Vừa mới bị nghiền nát lập tức ngưng tụ lại một chỗ. - Bằng không chúng ta nghĩ biện pháp lui xuống, sau đó lại nghĩ biện pháp khác.

Âm Minh âm trầm nói, sát khí linh hồn mênh mông chấn động, ngăn cản đám hỏa diễm ở bên ngoài. Nàng vô cùng kiêng kỵ đám hỏa diễm này tới gần.

- Ta thử lại lần nữa xem.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lao ra, xuất hiện trước người một đầu hỏa mãng, trong tay phải có lực lượng cắn nuốt được ngưng tụ. Hình thành một vòng xoáy trước người. thôn phệ một đầu hỏa mãng vào vòng xoáy, lập tức bị Lục Thiếu Du thu vào trong cơ thể.

Hỏa mãng tiến vào trong cơ thể, lập tức hóa thành năng lượng thiên địa thuộc tính hỏa mênh mông, mang theo khí tức nóng bỏng vô cùng. Lực lượng mạnh mẽ bắn tứ tung, trong nháy mắt tàn sát bừa bãi trong cơ thể Lục Thiếu Du. Lực lượng mạnh mẽ này nếu như là Vũ Đế nhị trọng bình thường thì thân thể tuyệt đối sẽ bị phá hủy thành tro tàn.

Thế nhưng Lục Thiếu Du lại không có một chút ảnh hưởng nào, trên phương diện thể chất, Lục Thiếu Du cơ hồ có thể nói là bất tử chi thân, muốn phá hủy thân thể hắn cơ hồ rất khó khăn. Lực phá hoại của hỏa mãng tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng còn chưa tới tình trạng có thể phá hủy thân thể biến thái của Lục Thiếu Du.

- Âm Dương Linh Vũ Quyết.

Cùng lúc Lục Thiếu Du đã sớm có chuẩn bị, trong cơ thể thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết, năng lượng thuộc tính hỏa tiến vào trong cơ thể hắn không phải là năng lượng bình thường mà chính là năng lượng thiên địa tinh thuần. Căn bản không cần luyện hóa, chỉ hơi dẫn dắt là có thể chuyển thành chân khí cho Lục Thiếu Du sử dụng.

Sưu Sưu.

Nhưng vào lúc này lại có hai đầu hỏa mãng phá không bắn tới. Một trái một phải hung hăng bắn về phía Lục Thiếu Du. Khí tức nóng bỏng cùng với lực lượng mạnh mẽ phá hủy không gian chung quanh. Ven đường hiện lên vết nứt không gian đen kịt, mang theo dấu vể màu đỏ nhàn nhạt, tựa như sao chổi xẹt qua vòm trời lưu lại dấu vết vậy.

- Đến đây đi, càng nhiều càng tốt.

Đối mặt với lực lượng nóng bỏng hủy diệt như vậy, Lục Thiếu Du không có một chút động tác nào, ngược lại trong lòng còn mừng rỡ không thôi.

Khóe miệng nở nụ cười vui vẻ, trong hai tay của Lục Thiếu Du đều có vòng xoáy cuồng bạo được ngưng tụ. Lập tức hóa thành một vòng xoáy mấy chục thước trên không trung. Hai đầu hỏa mãng bằng năng lượng bị Lục Thiếu Du hút vào trong vòng xoáy, sau đó tiến vào trong cơ thể.

Hai đầu hỏa mãng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du, cũng hóa thành hai cỗ năng lượng thuộc tính hỏa mênh mông tàn sát bừa bãi. Cuối cùng bị Lục Thiếu Du thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa.

Năng lượng thuộc tính hỏa này đều là năng lượng thiên địa. Năng lượng thiên địa mới là năng lượng tinh thuần nhất trong thiên địa, so với chân khí thôn phệ vào trong cơ thể Lục Thiếu Du còn tinh thuần hơn. Lục Thiếu Du thôn phệ chân khí người khác còn phải bỏ tạp chất thì mới có thể sử dụng được.

Mà lúc này Lục Thiếu Du chỉ cần luyện hóa một chút là năng lượng thiên địa có thể chuyển hóa cho hắn sử dụng. Đúng như trong dự đoán của Lục Thiếu Du, năng lượng trong đại trận thiên nhiên này Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn có thể thôn phệ. Chuyện này đối với người khác mà nói chính là năng lượng công kích hung hiểm vô cùng. Mà đối với hắn mà nói, lại chính là vật đại bổ, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Bình thường muốn tìm năng lượng thiên địa cực kỳ khó tìm. Chỉ có lúc đột phá mới có thể khiến cho năng lượng thiên địa kéo tới quy mô lớn n hư vậy. Mà bây giờ gặp phải năng lượng thiên địa nhưu vậy, Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ không bỏ qua. Thứ này đối với hắn mà nói không phải là hiểm cảnh mà là vật đại bổ.

Có Âm Dương Linh Vũ Quyết, thôn phệ chân khí người khác không thể lập tức sử dụng ngay được. Thế nhưng năng lượng thiên địa trong này là năng lượng thiên địa tinh thuần nhất ngưng tụ thành công kích cuồn cuộn không dứt, Lục Thiếu Du căn bản không cần cố kỵ, dùng Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ là được rồi.

Từng đạo hỏa trụ giống như hỏa mãng đánh tới. Lục Thiếu Du vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết trong người, thôn phệ những hỏa mãng này vào trong cơ thể, lập tức chuyển hóa năng lượng thiên địa này chân khí của mình. So với thôn phệ chân khí của người khác còn nhanh hơn.

Vốn ban đầu những đầu hỏa mãng bị đánh nát còn có thể khôi phục, thế nhưng sau khi những năng lượng thiên địa này bị Lục Thiếu Du thôn phệ lại không xảy ra hiện tượng này nữa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)