Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2333

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2333: Cửu tự chân ngôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, bản Vô Tự Thiên Thư thứ tám rốt cuộc cũng xuất hiện, hắn không ngờ lại nằm trong tay của Hiên Viên Hoàng tộc. CHuyện này khiến cho Lục Thiếu Du có chút chấn động, thế nhưng hắn cũng không bận tâm quá nhiều. Trong Hoàng tộc có một bản Vô Tự Thiên Thư cũng là chuyện bình thường, không có gì quá kỳ quái.

Ngược lại chuyện Hiên Viên Hoàng tộc có một bản Vô Tự Thiên Thư khiến cho các Hoàng tộc khác rất kinh ngạc. Dường như bọn họ cũng không biết trong tay Hiên Viên Hoàng tộc có Vô Tự Thiên Thư.

- KHông biết bản Vô Tự Thiên Thư cuối cùng ở trong tay ai?

Ánh mắt Lục Thiếu Du lén lút đảo qua toàn trường, chín bản Vô Tự Thiên Thư trên người hắn ẩn giấu ba bản. Bên ngoài xuất hiện năm bản. Tổng cộng có tám bản Vô Tự Thiên Thư đã xuất hiện, cũng chỉ còn lại một bản Vô Tự Thiên Thư.

- Đã xuất hiện năm bản, vậy thì bản Vô Tự Thiên Thư thứ sáu này của ta có che dấu cũng vô dụng.

Ngay khi Lục Thiếu Du đang lén lút dò xét thì một thanh âm trầm thấp vang lên. Mọi người lập tức nhìn về phía vừa phát ra âm thanh. Trong đám người lúc này có một lão giả thân thể hùng vĩ đi ra. Một cỗ khí tức cường hãn lan tràn khiến cho không trung trong lúc mơ hồ có cảm giác hoa mắt.

Mà trong tay người này cũng xuất hiện một khối ngọc giản hình vuông giống như quyển sách. Bên trên có bí văn quanh quẩn, khí tức mênh mông khuếch tán.

Đây cũng tuyệt đối là Vô Tự Thiên Thư, không thể giả được. Bí văn lưu chuyển, trên bề mặt hiện lên một chữ Thống. Khi ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía người này, trong mắt lập tức có chút ngoài ý muốn.

- Hổ Khiếu lão tổ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, hắn không ngờ người mang bản Vô Tự Thiên Thư thứ chín lại là Hổ Khiếu lão tổ.

Chín bản Vô Tự Thiên Thư xuất hiện, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng run lên, rốt cuộc chín bản Vô Tự Thiên Thư đã tụ họp, xuất hiện ở trong Thiên Trủng.

- Linh phiêu thống hiệp giải tâm liệt tề thiện.

Nhìn qua chữ trên sáu bản Vô Tự Thiên Thư, tăng thêm chữ trên ba bản Vô Tự Thiên Thư mà hắn che giấu, Lục Thiếu Du thì thào nói. Chín chữ bên chín bản Vô Tự Thiên Thư chính là linh phiêu thống hiệp giải tâm liệt tề thiên. Đọc chín chữ này lên, trong lòng Lục Thiếu Du đột nhiên run lên, giống như có một cỗ lực lượng nào đó khiến cho hắn run lên vậy. Vô Tự Thiên Thư trong tay trong lúc mơ hồ nhảy lên.

- Cửu Tự Chân Ngôn. Đây là Cửu Tự Chân Ngôn của Mật Tông

Đọc chín chữ này lên, trong đầu Lục Thiếu Du đột nhiên lóe lên linh quang. Chín chữ này dường như có chút quen thuộc. Lập tức Lục Thiếu Du nhớ tới ở thế giới kiếp trước của hắn, trong truyền thuyết của Hoa Hạ có truyền thuyết về Cửu Tự Chân Ngôn.

Một lần hắn vô tình biết được trong Mật Tông giáo có Cửu Tự Chân Ngôn gọi là linh phiêu thống hiệp giải tâm liệt tề thiện. Nghe nói theo lời Lạt Ma trong giáo phái này chỉ cần thường niệm Cửu Tự Chân Ngôn này là có thể khai phá rất nhiều sự huyền bí cùng với tiềm năng trong cơ thể. Chỉ cần thông qua pháp môn của Mật Tông phối hợp với thủ ấn tu luyện đặc biệt cùng với sự cố gắng không ngừng là có thể khiến cho người tu hành phát huy toàn bộ thực lực. Để cho thân thể câu thông với vũ trụ đạt tới cảnh giới người và trời hòa vào một thể.

Lúc ấy Lục Thiếu Du cũng không cho rằng là đúng, cũng không tin những thứ này. Thế nhưng lúc này nhìn thấy trên chín bản Vô Tự Thiên Thư có Cửu Tự Chân Ngôn khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi suy nghĩ một chút. Không phải thứ này có quan hệ với Mật Tông kiếp trước chứ? Không có khả năng a, đây là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.

- Sáu bản Vô Tự Thiên Thư.

Sáu bản Vô Tự Thiên Thư xuất hiện, sáu cỗ khí tức mênh mông lan tràn khiến cho hai mắt người ta càng thêm nóng bỏng. Sáu bản Vô Tự Thiên Thư hội tụ, chỉ còn ba bản nữa là có thể có được đại cơ duyên. Chuyện này đối với tất cả Đế giả mà nói đều là hấp dẫn khó có thể cự tuyệt.

- Sáu bản, còn ba bản còn lại ở trong tay ai? Bắc Cung Ân Triều, Hổ Khiếu, đại hán mặc trường bào màu trắng xanh của Thiên Địa các, Hiên Viên Cương Phong và mọi người lần nữa nhìn chung quanh. Bọn họ chỉ thấy sáu bản Vô Tự Thiên Thư, còn có ba bản Vô Tự Thiên Thư còn chưa có xuất hiện.

- Không biết trong tay ai, ai còn Vô Tự Thiên Thư mau giao ra đây. Bằng không đến lúc đó cho dù là ai cũng không sống được.

Bắc Cung Ân Triều nhìn chung quanh nói.

Đám người nhìn nhau, trong lòng đều âm thầm suy đoán không biết trong tay ai còn Vô Tự Thiên Thư. Chỉ tiếc khiến cho mọi người thất vọng chính là cũng không có ai tiếp tục đứng ra.

Ngược lại hai người Nam thúc, Thánh Thủ Linh Đế lén lút nhìn về phía Lục Thiếu Du. Hai người bọn họ biết rõ trong tay Lục Thiếu Du ít nhất còn có một bản Vô Tự Thiên Thưu khác. Lúc trước tiểu tử này mới chỉ giao cho Huyết Kiếm Đại Đế một bản mà thôi.

- Còn ai còn Vô Tự Thiên THư? Đừng lề mề, giữ lại cũng không có tác dụng, chẳng lẽ muốn tất cả cùng chết hay sao?

Hổ Khiếu lão tổ quát một tiếng, ánh mắt lần nữa đảo qua không trung.

Mọi người nghe vậy lập tức náo loạn, nếu như không có đủ Vô Tự Thiên Thư vậy sẽ không có cách nào thoát ra, đồng thời cũng không có bất kỳ ai nhận được đại cơ duyên. Tất cả mọi người sẽ bị chôn cùng một chỗ.

- Có Vô Tự Thiên Thư thì lấy ra đi. Đừng có để cho mọi người cùng chết.

- Giữ lại cũng không có tác dụng. Lấy ra đi, đừng hại mọi người.

- Ai mà thiếu đạo đức như vậy a. Không ngờ lại cất dấu Vô Tự Thiên Thư, muốn chúng ta cùng chết sao?

Quần chúng lập tức giận dữ, chuyện liên quan tới sinh tử của bọn họ, bọn họ sao không khẩn trương cho được. Nếu như không xuất ra Vô Tự Thiên Thư sẽ là công địch của tất cả mọi người.

Khuôn mặt Lục Thiếu Du không có một chút biểu tình nào, lén lút biến đổi, ba bản Vô Tự Thiên Thư ở trong tay hắn, người khác có thể mang ra được mới là lạ.

Mà Lục Thiếu Du cũng không định mạo hiểm xuất ra lúc này, nếu như hắn xuất ra ba bản Vô Tự Thiên Thư lúc này nhất định sẽ trở thành công địch của tất cả mọi người.

Lục Thiếu Du cũng không ngốc, huống chi nếu xuất ra ba bản Vô Tự Thiên Thư mà nói thì chín bản Vô Tự Thiên Thư cũng không phải là của hắn. Chẳng lẽ người khác sẽ can tâm tình nguyện giaio những bản Vô Tự Thiên Thư còn lại cho hắn sao? Đương nhiên sẽ không, bởi vậy Lục Thiếu Du quyết định yên lặng theo dõi diễn biến. Dù sao số Vô Tự Thiên Thư còn lại đều ở trong tay hắn, hắn cần gì phải lo lắng cơ chứ.

- Rốt cuộc là ai cất giấu Vô Tự Thiên Thư? Lấy ra cho ta.

Hổ Khiếu lão tổ lần nữa quát lên một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm chung quanh, dường như có chút không kiên nhẫn.

- Rốt cuộc còn có ai không lấy ra vô Tự Thiên Thư? Đừng hại chúng ta cùng chết a.

Mọi người ngày càng hỗn loạn, chỉ là vẫn không có người nào đứng ra. Thế cho nên mọi người không thể không hoài nghi ba bản Vô Tự Thiên Thư còn lại căn bản không tiến vào trong Thiên Trủng. Không có chín bản Vô Tự Thiên Thư không có ai đạt được cơ duyên, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ phải chết.

*****

Nghĩ vậy ánh mắt chúng Đế giả lần nữa ngưng trọng hẳng lên, vốn bọn họ cho rằng Thiên Đế cải biến quy tắc cho nên có hy vọng sống sót. Thế nhưng ai ngờ cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái chết.

- KHông có ai giao ra Vô Tự Thiên Thư sao? Hỗn trướng, đừng để cho ta tìm ra ai giấu Vô Tự Thiên Thư, ta nhất định sẽ khiến cho hắn đẹp mặt.

Hổ Khiếu lạnh lùng quát một tiếng, ánh mắt có chút bất đắc dĩ và giận dữ.

- Hổ Khiếu, ngươi còn định thế nào nữa? Có bản lĩnh thì ngươi giết từng người đi, nói không chừng còn có thể tìm ra Vô Tự Thiên Thư.

Hiên Viên Cương Phong nhìn Hổ Khiếu, lạnh nhạt nói.

- Hiên Viên Cương Phong, ngươi cho rằng ta không dám sao? Thế nhưng ta không có rảnh rỗi như vậy.

Hổ Khiếu nhíu mày nhìn Hiên Viên Cương Phong.

- Chư vị, Thiên Đế đại nhân không lừa gạt chúng ta. Trong lời nói của hắn cho thấy rõ ràng chín bản Vô Tự Thiên Thư đã ở trong này, nhất định có người dấu Vô Tự Thiên Thư.

Sau lưng Hiên Viên Cương Phong có một đạo thân ảnh nhảy ra. Đây chính là một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm bào, khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, nhìn qua vô cùng nhàn nhã, lạnh nhạt. Đây chính là thần tử Hiên Viên Triệt của Hiên Viên Hoàng tộc.

- Giữ lại Vô Tự Thiên Thư cũng không có tác dụng gì. Nếu như thực sự có Vô Tự Thiên Thư tại sao lại không có ai lấy ra.

- Đúng vậy. Giữ lại Vô Tự Thiên Thư cũng không có tác dụng, nếu như không lấy ra tất cả mọi người sẽ chết. Chẳng lẽ người này cố ý muốn tất cả chúng ta chết hay sao?

Nghe Hiên Viên Triệt nói vậy, tiếng nghị luận lập tức ồn ào hẳn lên, không ít ánh mắt nhìn về phía HIên Viên Triệt.

Hiên Viên Triệt mặc dù chỉ là Vũ Đế nhất trọng, thế nhưng khí chất lại bất phàm. Hắn khẽ mỉm cười, trước mặt không ít Đế giả cường hãn và trưởng bối vẫn lạnh nhạt, thong dong như cũ, nói:

- Người ẩn tàng Vô Tự Thiên Thư không phải là cố ý muốn hại chết tất cả mọi người. Theo ta suy đoán bọn họ cũng chỉ muốn đục nước béo cò mà thôi. Bọn họ muốn đạt được chỗ tốt cuối cùng trong Vô Tự Thiên Thư, do đó đạt được đại cơ duyên mà thôi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, Hiên Viên Triệt này quả thực bất phàm, chỉ tiếc thực lực của hắn trong hoàn cảnh này không thay đổi được điều gì. Nếu như thực lực người này mạnh hơn, có lẽ cũng không dễ trêu vào.

- Nói có đạo lý.

Nghe Hiên Viên Triệt nói vậy, lập tức có không ít người gật đầu.

- Ta rất muốn biết rốt cuộc là ai giấu Vô Tự Thiên Thư muốn đục nước béo cò. Chẳng lẽ đám người này muốn chúng ta hỗn chiến một hồi, cuối cùng ngư ông đắc lợi hay sao?

Bắc Cung Ân Triều nhìn chung quanh, ánh mắt đảo qua từng người, thế nhưng cũng khó có thể biết rõ được rốt cuộc là ai giấu Vô Tự Thiên Thư. Cũng có khả năng Vô Tự Thiên Thư không ở trong Thiên Trủng này.

Lục Thiếu Du im lặng, dù sao ba bản Vô Tự Thiên trong tay hắn, vô luận như thế nào cũng không thể xuất ra được. Tốt hơn nên nghĩ cách đoạt bảy bản Vô Tự Thiên Thư mới là vương đạo.

Bốn bản Vô Tự Thiên Thư còn lại phân biệt ở trong tay bốn thế lực là Hiên Viên Hoàng tộc, Thiên Địa các, Bắc Cung Hoàng tộc, Bạch Hổ Hoàng tộc. Bốn thế lực này cũng khiến cho Lục Thiếu Du có chút đau đầu, muốn đạt được chín bản Vô Tự Thiên Thư là chuyện tuyệt đối không dễ. Đặc biệt là Bắc Cung Hoàng tộc hắn không thể mạnh mẽ đoạt. Gia tộc khác cũng không phải dễ trêu. Đối mặt với một cỗ thế lực đã khó rồi lại còn phải đồng thời đối mặt với bốn cỗ thế lực. Chuyện này không phải dễ.

Huống chi Lục Thiếu Du biết rõ, giới chủ Linh Vũ giới còn ở phía sau. Người này tuyệt đối không có ý tốt, không công mà đưa cho hắn hai bản Vô Tự Thiên Thư. Chỉ là hắn có mục đích của hắn, Lục Thiếu Du có mục đích của mình. Hiện tại hai người đang âm thầm giao phong với nhau.

Trong lúc Lục Thiếu Du dò xét, ánh mắt hắn cũng nhìn về phía Hiên Viên Hoàng tộc. Lúc này Hiên Viên Triệt đang nói gì đó với Hiên Viên Cương Phong. Hiên Viên Cương Phong khẽ gật đầu, ống tay áo run lên, ý bảo Hiên Viên Triệt lùi về phía sau một chút.

- Chư vị, nếu như có người đã có chủ ý cất giấu Vô Tự Thiên, có lẽ chúng ta cũng không thể nào tìm trên người tất cả mọi người một lần. Cho nên ta có một đề nghị.

Hiên Viên Cương Phong nhìn đám người Bắc Cung Ân Triều, Hổ Khiếu lão tổ, đại hán trung niên của Thiên Địa các, còn có Lục Thiếu Du nói.

Lời này của Hiên Viên Cương Phong đương nhiên cũng có ý tứ hỏi đám người Lục Thiếu Du.

- Hiên Viên Cương Phong, có rắm mau phóng.

Bắc Cung Ân Triều mở miệng, ánh mắt chấn động. Dường như đối với đề nghị của Hiên Viên Cương Phong cũng cảm thấy có chút hứng thú.

- HIên Viên Cương Phong, có gì cứ nói.

Hổ Khiếu lão tổ nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du từ lâu đã nhìn vào trên người HIên Viên Cương Phong kia, không biết vừa rồi Hiên Viên Triệt lại có chủ ý quái quỷ gì.

- Chư vị, bây giờ chúng ta có tổng cộng sáu bản Vô Tự Thiên Thư. Người nắm ba bản Vô Tự Thiên Thư còn lại có lẽ cũng muốn đạt được Vô Tự Thiên Thư trong tay chúng ta. Có lẽ trong lòng mọi người cũng đều nghĩ tới Vô Tự Thiên Thư trong tay người khác đúng không?

Hiên Viên Cương Phong nhìn đám người Lục Thiếu Du, Hổ Khiếu, còn có đại hán trung niên của Thiên Địa các nói.

- Hiên Viên Cương Phong, rốt cuộc ngươi có đề nghị gì. Ngươi nhanh nói một chút đi. Lề mề, ngươi đừng làm chúng ta tò mò.

Hổ Khiếu lão tổ lớn tiếng nói với Hiên Viên Cương Phong.

Hiên Viên Cương Phong dường như cũng biết tính tình của Hổ Khiếu lão tổ cho nên cũng không để ý mà nói:

- Ta đề nghị bốn người chúng ta đọ sức môt hồi. Kẻ bại trận sẽ đem Vô Tự Thiên Thư cho kẻ thắng. Hai người chiến thắng lại giao thủ với nhau. Người chiến thắng cuối cùng sẽ có được sáu bản Vô Tự Thiên Thư.

- Ha ha, biện pháp tốt. Như vậy cũng có chút công bằng. Cũng có thể đề phòng người khác đục nước béo cò.

Trong Thiên Địa các, đại hán trung niên mặc trường bào màu trắng xanh nói, thế nhưng khóe miệng lại nở nụ cười khổ, có chút bất đắc dĩ.

- Được, biện pháp này cũng giống như ý của ta. Hiện tại bắt đầu đi.

Hổ Khiếu lão tổ lớn tiếng nói. Cách này vô cùng hợp khẩu vị của hắn, những người có mặt ở đây làm sao có thể có thân thể sánh được với Bạch Hổ Hoàng tộc hắn được chứ. Đây chính là chuyện có lợi nhất với hắn, cho nên làm sao hắn có thể sợ người khác được.

- Biện pháp này cũng không tồi.

Bắc Cung Ân Triều dường như cũng không có ý tức phản đối.

Lục Thiếu Du không nói gì, dường như cũng đồng ý. Biện pháp này đối với hắn có lợi nhất. Sau khi lần nữa đột phá tới Vũ Đế ngũ trọng khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du có chút suy đoán. Đối diện với lão tổ của mấy đại Hoàng tộc này hắn cũng không cần phải lo lắng. Nương theo thực lực mà hắn lộ ra quả thực cũng có một chút lực lượng tranh giành.

- Bất quá chúng ta có năm người a, dường như có chút khó phân chia.

Bắc Cung Ân Triều nhìn bốn người Lục Thiếu Du, sáu bản Vô Tự Thiên Thư ở trên tay năm người. Nếu như động thủ quả thực khó có thể phân chia đối thủ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)