← Ch.2368 | Ch.2370 → |
- Từ phương diện nào đó mà nói, Thái Cổ U Minh Viêm cũng là do lão nhân gia lựa chọn, nếu không phải bởi vì có một ít nguyên nhân, ngươi so với Thái Cổ U Minh Viêm thì tuyệt đối Thái Cổ U Minh Viêm còn có tư cách hơn so với ngươi.
Lão Ảnh ngừng một lát rồi nói tiếp với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du sững sờ, rất nhiều chuyện cho tới bây giờ hắn nghe mà vẫn cảm thấy mơ mơ màng màng, giống như là rơi vào trong sương mù vậy.
- đúng rồi, ngươi vừa mới nói đại chủng tộc bên ngoài, rồi các thế lực lớn, rốt cuộc là có chuyện gì?
Lục Thiếu Du đột nhiên nhớ tới chuyện mà Lão Ảnh vừa nói, các đại chủng tộc và thế lực lớn bên ngoài, mấy chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du hơi run lên.
- Sao nào? Có vấn đề gì sao?
Lão Ảnh hỏi lại Lục Thiếu Du.
- Thiên... Lão Ảnh tiền bối, ý của người là ngoài đại lục Linh Vũ còn có thế giới khác, hoặc gọi là đại lục khác hay sao?
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào Lão Ảnh rồi hỏi.
- Lão Ảnh là Lão Ảnh, không cần thêm tiền bối làm gì.
Thân thể tập tễnh của Lão Ảnh nhẹ nhàng đi đi lại lại hai bước, đồng thời nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng trong trời đất mênh mông này chỉ có một đại lục Linh Vũ nho nhỏ hay sao?
Nghe vậy ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, đến từ kiếp trước cho nên khiến cho Lục Thiếu Du biết rõ, trong kiếp trước, ở trong vũ trụ mênh mông, ngoài địa cầu còn có vô số những tinh cầu khác.
Cho dù là ai cũng không có cách nào khẳng định được trên những tinh cầu này có sinh mạng hay khống, thế nhưng đối với tình huống ở nơi này Lục Thiếu Du đã âm thầm suy đoán từ trước rồi.
- Ngươi đã nói như vậy đương nhiên ta sẽ tin, ngoài đại lục Linh Vũ còn có đại lục khác hoặc là thế giới khác. Thậm chí trên Đế giả còn có tồn tại rất cao.
Lục Thiếu Du nói với Lão Ảnh, là người tới từ kiếp trước, đối với gần như tất cả mọi chuyện trên đời này Lục Thiếu Du tuyệt đối sẽ không có cảm giác kinh ngạc quá lớn, trên phương diện tu vi hắn cũng chứng kiến được thực lực siêu việt Đế giả của sư phụ Chí Thánh Đại Đế, còn chứng kiến Thiên Đế Lão Ảnh này, Lục Thiếu Du đã tin, ngoài Đế giả ra còn có cường giả cấp bậc cao hơn nữa.
- Không ngờ ngươi lại có thể từ một suy ra ba, cũng không tính là ếch ngồi đáy giếng.
Lão Ảnh nhìn qua ánh mắt Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ chấn động, tiếp tục nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Ngươi đã đi tới nơi này ta có cho ngươi biết cũng không sao.
- Xin chỉ giáo.
Lục Thiếu Du tôn kính thi lễ, trước mặt Lão Ảnh này hắn không dám vô lễ một chút nào, hắn cũng có thể cảm giác được Lão Ảnh hoàn toàn không có ác ý với hắn.
Thân thể tập tễn của Lão Ảnh tiến lên, vỗ bả vãi hắn, giống như đôi vai này đã lâu chưa từng hoạt động, sau đó mới nhìn Lục Thiếu Du chậm rãi nói:
- Nói tới cũng dài, cũng không biết ngươi hiểu hay không hiểu.
- Lão Ảnh cứ nói đừng ngại, ta nghe, có thể hiểu được bao nhiêu thì hiểu.
Lục Thiếu Du cung kính gật đầu, thế nhưng trong lòng lại phiền muộn, chẳng lẽ lại không hiểu được một chút gì sao.
- Trong tinh không này mênh mông vô biên vô hạn, vô lượng, khôn cùng, cũng không chỉ có mình đại lục Linh Vũ nho nhỏ này. Nếu xét theo đại lục Linh Vũ mà nói, trong vũ trụ mênh mông thì đại lục Linh Vũ cũng chỉ là một giọt nước nhỏ mà thôi. Tương đương với một hạt cát nhỏ trong sa mạc, trong thiên địa mênh mông. Trong thiên địa này có ba ngàn đại thế giới tồn tại, dưới ba ngàn đại thế giới còn có ngàn trung thế giới và ngàn tiểu thế giới.
- Ba ngàn đại thế giới a.
Ánh mắt Lục Thiếu Du giật mình, quả thực đã bị khiếp sợ không nhẹ. Ba ngàn đại thế giới a, ở kiếp trước hắn đã nghe nói qua, trí giả phật giáo đã từng nói một câu mà hắn tưởng không có thực, không ngờ ở nơi này lại nói tới, một ngàn tiểu thế giới tương đương mười ngàn trung thế giới. Một ngàn trung thế giới mới bằng một đại thế giới. Mà ở trong thiên địa mênh mông này lại có ba ngàn đại thế giới.
Đại lục Linh Vũ chỉ là một tiểu thế giới nho nhỏ mà thôi, nếu như só sánh quả thực vẫn chỉ là một giọt nước trong biển rộng, một hạt cát trong sa mạch. Trong trời đất mênh mông này, một ngàn tiểu thế giới như đại lục Linh Vũ, mà ba ngàn tiểu thế giới mới được coi là mười ngàn trung thế giới, đổi lại, mười ngàn trung thế giới đương đương với ba trăm vạn thế giới như đại lục Linh Vũ.
Mà nếu là một đại thế giới thì tương đương với ba ngàn trung thế giới, cứ như vậy tính ra là chín tỷ a. Một đại thế giới có chín tỷ tiểu thế giới như đại lục Linh Vũ, mà nếu như tính ba ngàn đại thế giới một lượt mà nói, Lục Thiếu Du đã choáng váng đầu óc. Nếu cứ như vậy, tính ra đại lục Linh Vũ nho nhỏ quả thực chỉ là một cái rắm, thế giới bên ngoài mới là mênh mông nhất.
- Thế nào? Nghe hiểu không vậy?
Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du cười nói, nhìn bộ dáng kinh ngạc của Lục Thiếu Du hắn khẽ mỉm cười, dường như hắn rất nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc, khiếp sợ của Lục Thiếu Du.
- Hiểu, trong thiên địa mênh mông này thì đại lục Linh Vũ chỉ là cát bụi mà thôi.
Lục Thiếu Du cảm thán, khẽ lắc đầu, thế nhưng trong lòng kỳ thật cũng không quá khiếp sợ.
Đối với Lục Thiếu Du mà nói, cái gì hắn cũng đã trải qua, cho nên có một chút chuyện khiếp sợ ở trước mặt Lục Thiếu Du cũng đã giả đi rất nhiều.
- Ba ngàn đại thế giới vô lượng khôn cùng, đại lục Linh Vũ chỉ là tro bụi, như hạt cát trong sa mạc thiên địa mênh mông, vô biên vô hạn, không thể hạn lượng. Trong không gian vô hạn này có vô số thế giới lớn gọi là ba ngàn đại thế giới.
Lảo Ảnh lần nữa nói.
- Lảo Ảnh vô số tiểu thế giới này đều tương liên với nhau hay sao? Hay là phải xuyên thủng không gian đi tới không gian bên ngoài?
Lục Thiếu Du hỏi, lĩnh ngộ được lực lượng không gian khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy nghi hoặc, khó hiểu về sự tồn tại của ba ngàn đại thế giới trong miệng Lão Ảnh.
- Lòng hiếu kỳ của tiểu tử nhà ngươi quả thực không ít, cũng được, ngày hôm nay ta sẽ nói cho ngươi biết một ít. Ngươi cẩn thận nghe cho kỹ, về sau vạn nhất ngươi đi ra ngoài thì cũng hiểu rõ được, tiểu thế giới này chỉ thấy được, có cách mà không cách, không cách mà cách.
Lão Ảnh khoát tay nói, tiếp tục giảng giải cho Lục Thiếu Du.
Dưới sự giảng giải của Lão Ảnh, Lục Thiếu Du mới biết được một ngàn tiểu thế giới chính là một tiểu thiên thế giới, mà một ngàn tiểu thiên thế giới này tương liên với nhau, thế nhưng cách mà không cách, không cách mà cách.
Một ngàn tiểu thế giới dưới lực lượng không gian, trong lúc vô hình hình thành trong không trung. Dưới đủ loại lực lượng trong thiên địa khiến chi tiểu thế giới có cùng một trung tâm, thế nhưng lại hoàn toàn bị cách ly. Mà tất cả các tiểu thế giới đều tương liên với trung tâm này, chỉ là lại mênh mông bao la vô cùng.
Mà một cách mà không cách, không cách mà cách tiểu thế giới, tạo thành một Tiểu Thiên Thế Giới, mà một cách mà không cách, không cách mà cách Tiểu Thiên Thế Giới, lại tạo thành lớp 10 ngàn thế giới, mà một cách mà không cách, không cách mà cách trong ngàn thế giới, lại là tạo thành một đại thế giới, cơ hồ tất cả thế giới, đều là cách mà không cách, không cách mà cách.
*****
Đương nhiên Lão Ảnh Thiên Đế cũng cố ý nói cho Lục Thiếu Du biết, ba ngàn tiểu thiên thế giới, trong ba ngàn trung thiên thế giới cùng với ba ngàn đại thiên thế giới cũng chỉ là ước lượng mà thôi chứ không phải là số lượng thực tế, chỉ có thể ví von tương đối.
Cũng không phải ở trong thiên địa mênh mông này có nhiều thế giới tồn tại như vậy, điểm này tất cả mọi người cũng không nói rõ ràng được.
Lục Thiếu Du nghe lời Lão Ảnh nói, cẩn thận suy nghĩ một chút cuối cùng cũng hiểu được, chuyện này không dễ giải thích tí nào.
- Lão Ảnh, thực lực của cường giả thế giới bên ngoài thế nào? So với cường giả trên đại lục Linh Vũ thì sao?
Lục Thiếu Du lại càng quan tâm tới vấn đề này nhiều hơn, ngoài đại lục Linh Vũ không ngờ lại còn có nhiều thế giới như vậy, vậy thì thực lực của những cường giả kia tới cấp độ nào rồi. Có phải giống như trên đại lục Linh Vũ hay không, hay là thấp hơn đại lục Linh Vũ, hoặc giả cường hãn hơn nhiều.
- Nực cười, bằng vào thực lực của Đế giả trên đại lục Linh Vũ sao? Coi như là cường giả a, nói ra sợ rằng khiến cho người ta cười rớt răng hàm. Người mạnh nhất trong các ngươi nếu đi ra ngoài còn chưa đủ để người ta tát một cái.
Lão Ảnh trực tiếp khinh thường nói với Lục Thiếu Du.
- Cái gì? Nói đùa sao?
Lục Thiếu Du trực tiếp sững sờ, nhìn Lão Ảnh hỏi, quả thực chuyện này khiến cho hắn có chút không tin. Chuyện này quá mức kinh người a, thực lực Đế giả ngay cả một cái tát của người ta cũng không chịu nổi. Chẳng lẽ người ở bên ngoài đều là thần sao.
- Thế nào? Ngươi không tin sao? Vậy thì ta cũng đành phải nói với ngươi vậy.
Lão Ảnh vẫn khinh thường liếc nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Ngươi đã tin trên Đế giả còn có cấp độ khác thì cũng giảm bớt chút ít nước bọt của ta. Trên Đế giả phân biệt gọi là Phá Giới Cảnh, Ngộ Chân Cảnh, Thông Thiên Cảnh, Đại Đạo Cảnh, Niết Bàn Cảnh, Tuyên Cổ Cảnh, Hóa Hồng Cảnh, Hư Vô Cảnh, cuối cùng là Tử Mông Cảnh.
- Phá Giới Cảnh, Ngộ Chân Cảnh, Thông Thiên Cảnh, Đại Đạo Cảnh, Niết Bàn Cảnh, Tuyên Cổ Cảnh, Hóa Hồng Cảnh, Hư Vô Cảnh, Tử Mông Cảnh. Trên Đế giả còn có nhiều cấp độ như vậy sao?
Lục Thiếu Du vốn đang vô cùng ngạo khí, thế nhưng nghe Lão Ảnh một hơi nói ra nhiều cảnh giới như vậy lập tức cảm thấy bị đả kích.
- Phá Giới Cảnh, Ngộ Chân Cảnh, Thông Thiên Cảnh, Đại Đạo Cảnh, Niết Bàn Cảnh, Tuyên Cổ Cảnh, Hóa Hồng Cảnh, Hư Vô Cảnh, Tử Mông Cảnh. Bên trong chín cảnh giới này mỗi một cảnh giới đều có phân chia một chút. Cũng có thể nói chia làm sơ giai, trung giai và cao giai.
Lão Ảnh tiếp lời Lục Thiếu Du nói:
- Tuy rằng chỉ có ba giai vị, thế nhưng mỗi một giai vị cách nhau giống như trời va đất. Có người mấy chục vạn năm, trăm vạn năm đứng dậm chân tại một giai vị, mãi tới khi đại nạn tạo hóa. Loại người này chỗ nào cũng có, khắp nơi đều có.
- Không ngờ lại kinh khủng như vậy.
Lục Thiếu Du rung động, đồng thời ngạo khí trong lòng không tự chủ lại bị kích thích. Càng cao thì càng kích phát chiến ý trong lòng hắn. Mặc dù nói Phá Giới Cảnh, Ngộ Chân Cảnh, Thông Thiên Cảnh... mỗi một giai vị khác biệt cực lớn, thế nhưng cũng không có nghĩa là không có cách nào vượt qua.
- Xem ra ngươi không phục, ngươi cảm thấy thiên phú của ngươi thế nào?
Lão Ảnh dùng ánh mắt như cười như không nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Coi như miễn cưỡng không kém a.
Lục Thiếu Du theo thói quen vuốt mũi mình, ngoài miệng có chút khiêm tốn thế nhưng trong lòng lại thầm nói nhỏ, thiên phú của hắn ở trong toàn bộ đại lục Linh Vũ tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong, tuyệt đối không có ai bằng.
- Linh Vũ song tu, Vũ giả toàn hệ, linh hồn lực và chân khí đều rất mạnh, lĩnh ngộ thuộc tính không tệ, còn lĩnh ngộ vũ kỹ Thiên cấp, thậm chí còn lĩnh ngộ thuộc tính mới.
Lão Ảnh liên tiếp nói với Lục Thiếu Du, giống như tự bản thân Lục Thiếu Du nói ra vậy, hắn thuộc như lòng bàn tay khiến cho Lục Thiếu Du bắt đầu có chút kinh ngạc.
Lảo Ảnh nhìn thấy Lục Thiếu Du kinh ngạc, lại nói:
- Ta nói cho ngươi biết, bằng vào thiên phú của ngươi ở trong ba ngàn đại thiên thế giới không đáng khoe khoang một chút nào. Người có thiên phú giống như ngươi quả thực quá nhiều.
- Lão Ảnh, không có nhiều như vậy chứ? Ngươi nói quả thực đả kích người nha.
Ánh mắt Lục Thiếu Du rung động, hư vinh nho nhỏ trong lòng đã bị Lảo Ảnh không chút khách khí đánh nát.
- Không có nhiều như vậy, vậy thì ta tính cho ngươi xem một chút. Cho dù là một tiểu thế giới một một tu luyện giả có chút bất phàm giống như ngươi thì một ngàn tiểu thế giới chính là một ngàn. Mà một trung thiên thế giới là ba trăm vạn, đổi lại nếu như là một đại thiên thế giới chính là ba tỷ. Ba ngàn đại thiên thế giới là bao nhiêu a. Ngươi có cái gì mà dám vỗ ngực bảo mình bất phàm?
Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du, không chút lưu tình mà đả kích.
- Cái này...
Lục Thiếu Du quả thực đã bị đả kích không nhỏ, một đường tu luyện tới đây, trải qua vô số hiểm cảnh, rốt cuộc hắn có thể coi như là tồn tại đỉnh phong trên đại lục này. Thế nhưng đó là trước khi biết được có sự tồn tại của các đại thế giới. Bằng vào tu vi của hắn hiện tại coi như là cái rắm. Mà thiên phú của hắn một đường tích lũy được, nếu dựa theo phép tính của Lão Ảnh mà nói, cho dù một tiểu thế giới chỉ có một thì cũng là mấy chục tỷ a, còn nói gì là bất phàm nữa.
- Còn nữa, ta quên không nói với ngươi một chuyện.
Lão Ảnh khe khẽ thở dài nói:
- Đại lục chính là một tiểu thế giới mới, thời gian còn chưa quá dài, cho nên...
- Cho nên cái gì? Sẽ không phải là chuyện không tốt đó chứ?
Lục Thiếu Du có chút sụp đổ nói.
- Cho nên nói dễ nghe một chút thì đại lục Linh Vũ chính là địa phương chưa khai phá. Nói khó nghe một chút thì nhân tộc và thú tộc trên đại lục Linh Vũ các ngươi ở trong ba ngàn đại thiên thế giới chính là thổ dân, thổ dân mà thôi. Đừng nói là tiểu thế giới, ít nhất bọn chúng cũng có vài Phá Giới Cảnh. Cao hơn chút, Ngộ Chân Cảnh cũng có, Phá Giới Cảnh thì càng nhiều. Cao cấp nhất còn có Thông Thiên Cảnh tọa trấn. Tiểu thế giới như vậy ở trong tiểu thiên thế giới mới được xem như tồn tại đỉnh cấp. Về phần trong Trung Thiên thế giới mà nói, tu vi vô cùng cao, ta cũng lười đả kích ngươi.
- Như vậy Đế giả các ngươi chỉ là chó má mà thôi, ngay cả Phá Giới Cảnh cũng không có. Các ngươi ở trong ba ngàn Đại Thiên thế giới mênh mông mà nói chính là thổ dân.
- Ài...
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ thở dài một hơi, hôm nay xem như hắn đã biết được thế giới này rốt cuộc rộng lớn thế nào. Tính ra đại lục Linh Vũ không được coi là thứ gì cả.
Dường như cảm thấy đả kích Lục Thiếu Du quá tay, Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du nói tiếp:
- Ngươi cũng không cần thở dài, thiên phú của ngươi tuy rằng miễn cưỡng hợp cách, thế nhưng lại có thể lĩnh ngộ phát triển thuộc tính mới, còn có thể dung hợp linh vật trời sinh như Thái Cổ U Minh Viêm, như vậy đã coi như không tồi rồi. Dù sao ngươi còn trẻ, ngươi chưa tu luyện lâu, chỉ cần ngươi chịu cố gắng là được rồi.
← Ch. 2368 | Ch. 2370 → |