Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2379

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2379: Kim đao ẩn giấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nữ tử mặc bộ cẩm bào màu tím thì thào nói rồi lập tức quay người rời đi. Mái tóc màu đen sau lưng xõa xuống giống như một thác nước màu đen từ trên chảy xuống dưới trong đêm đen yên tĩnh.

Trong Tổ Yêu lâm, một đạo thân ảnh mặc trang phục màu lam, da thịt sáng long lanh như ngọc mang theo vẻ mềm mại như nước, cũng có một cỗ khí chất cao quý, bên trong cao quý lại mang theo vẻ lạnh lùng cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm. Coi như là so sánh với đám người Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh cùng với những nữ tử khác cũng không sai biệt bao nhiêu. Bộ y phục màu lam bao phủ lấy bờ mông ngọc ngạo nghễ, đôi ngọc thỏ đầy đặn tạo thành hấp dẫn trí mạng.

- Mười năm, các ngươi không có việc gì chứ? Ta tin các ngươi sẽ một lần nữa đi ra được.

Nữ tử mặc trang phụ màu xanh da trời thì thào nói.

Trên Linh Hoàng nhai, trong Thanh Long Hoàng tộc, trên một ngọn núi cực cao giống như sắp sụp đổ, từ xa nhìn lại, ngọn núi xoay quanh, uốn lượn, tựa như cự long xoay tròn.

Trên ngọn núi có một đạo thân ảnh màu xám đạp không mà đứng, ánh mắt thâm thúy đen kịt, nhìn chăm chú vào ngọn núi giống như cự long xoay tròn, miệng thì thào nói:

- Tỷ tỷ, ta tới chờ tỷ...

Trong chốc lát, những nơi tâm thần Lục Thiếu Du đi qua, Cổ Vực, đại lục Linh Vũ, Đông Hải, Linh Hoàng nhai, Tổ Yêu Lâm đều nằm dưới tâm thần dò xét của hắn, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc không thôi. Giờ phút này chỉ cần trong đầu hắn có ý niệm là hắn có thể dò xét bất kỳ động tĩnh nào trong thế giới này.

Lục Thiếu Du có một loại cảm giác, bây giờ hắn chỉ cần nghĩ là có thể làm cho hải vực cuồn cuộn, khiến cho ngọn núi sụp đổ, mây mưa thất thường, quả thực không nói chơi a. Hàng tỷ sinh linh trên đại lục này đều nằm trong sự khống chế của hắn, cuối cùng lại liên kết với hắn, giống như dung nhập vào trong tứ chi bách hải, kinh mạch toàn thân, tựa như một phần tử trong cơ thể hắn vậy.

Mãi một lúc lâu sau Lục Thiếu Du mới phục hồi tinh thần lại, trong đôi mắt thâm thúy mà đen kịt kia có cảm giác tang thương, khám phá vạn vật, toàn thân còn có một cỗ khí tức chấn động dị thường.

- Ồ, tại sao lại có thể như vậy?

Lục Thiếu Du lập tức phát hiện ra một chuyện càng thêm kinh ngạc, Lục Thiếu Du kinh ngạc phát hiện ra đan điền của hắn đã được mở rộng thêm rất nhiều, vũ đan sáu màu của hắn đã biến mất không còn thấy tung tích, mà đổi lại là quang mang chữ Vạn bằng năng lượng ở trong đó.

Quang mang chữ Vạn bằng năng lượng lớn chừng bàn tay đã chuyển thành sáu màu, tràn ngập chấn động, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được đây là vũ đan của mình, thế nhưng bây giờ lại biến thành bộ dáng chữ Vạn. Quang mang chữ Vạn bằng năng lượng xoay tròn, tương liên tới Tử Lôi Huyền Đỉnh và Huyết Lục trong đan điền.

Trong đan điền khổng lồ, chân khí bao la như biển cũng biến mất không thấy gì nữa, mà đổi thành một loại năng lượng mới, năng lượng này cuồn cuộn, tuyệt đối không phải là chân khí.

Điều khiến cho Lục Thiếu Du tiếp tục kinh ngạc chính là lúc này ở khôn gian trong đầu, không gian linh lực cũng biến mất không thấy gì nữa. Linh lực cũng không thấy, không gian linh hồn ngược lại tăng trưởng không ít, lúc này trong đầu chỉ có không gian linh hồn, không gian linh lực cũng biến mất không thấy gì nữa.

Chân khí hóa thành một loại năng lượng mới, linh lực biến mất, tất cả biến cố khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du kinh ngạc, đồng thời còn cả kinh, ánh mắt chấn động. Bởi vì cảnh tượng trước người khiến cho hắn nhìn qua lập tức có cảm giác thời không thác loạn.

Mà lập tức Lục Thiếu Du cũng cảm giác được, tu vi của hắn bây giờ đã đạt tới một độ cao mới, loại cấp độ này đã vượt quá phạm vi hiểu biết của hắn.

Sưu.

Không gian vô thanh vô tức chấn động, một đạo thân ảnh tập tễnh lập tức xuất hiện, mà lúc này Lục Thiếu Du lại lập tức cảm thấy được chấn động, ánh mắt khẽ đổi, thân ảnh Lão Ảnh đã xuất hiện trước người hắn.

- Lão Ảnh.

Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại, cảm giác tang thương trong đôi mắt dần dần biến mất, giờ phút này thậm chí thanh âm của hắn còn bắt đầu có cảm giác tang thương.

- Sau khi đột phá lại đốn ngộ ba năm, xem ra ngươi có thu hoạch cực lớn.

Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du, cảm nhận khí tức trên người Lục Thiếu Du lúc này ánh mắt trong lúc mơ hồ chấn động. Loại khí tức này chỉ có hắn hiểu rõ điều này đại biểu cho cái gì.

- Đã qua bao lâu rồi?

Lục Thiếu Du lập tức hỏi, vẻ tang thương trong đôi mắt, khí tức tang thương dần dần thu liễm, giống như dấu ở sâu trong linh hồn, khiến cho người ta thậm chí còn không thể phát giác ra.

- Ồ? Trên người của ngươi dường như có chút kỳ quái a.

Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy có chút kỳ quái, ánh mắt biến đổi, một cỗ chấn động quỷ dị từ từ phóng về phía trước rồi bao phủ lấy thân thể Lục Thiếu Du.

Sưu.

Chỉ một thoáng, Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy có một cỗ năng lượng vô hình chấn động. Trong nháy mắt trực tiếp tiến vào trong đầu hắn, cỗ năng lượng chấn động này vô thanh vô tức, bản thân hắn không thể ngăn cản, thế nhưng lại có thể cảm giác được khí tức này hoàn toàn không có ác ý, chỉ muốn dò xét thứ gì đó mà thôi.

Sưu.

Nhưng vào lúc này, kim đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du đột nheien run lên, lúc này không phải hóa thành quang mang màu vàng mà có kim quang lóe lên, giống như cảm nhận được cái gì đó mà trực tiếp tiến vào trong cơ thể tiểu hồn anh rồi biến mất không thấy. Ẩn nấp vô thanh vô tức, coi như là tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du cũng không cảm giác được sự tồn tại của nó.

Ầm ầm.

Ngược lại dưới cỗ khí tức này chấn động, trong đầu Lục Thiếu Du ầm ầm vang vọng. Trong tiểu hồn anh, chín chữ to Linh, Tiêu, Thống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện bằng bí văn xuất hiện mang theo tiếng sấm sét xoay tròn tiểu hồn anh, giống như cảm giác được thứ gì đó cho nên vô cùng cảnh giác.

- Tiểu tử, ngươi nên khống chế một chút, ta cũng không có ác ý.

Khi thanh âm vừa dứt, cỗ khí tức kia lập tức rời khỏi cơ thể Lục Thiếu Du. Đồng thời Lão Ảnh dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Lục Thiếu Du, mắt nhìn Lục Thiếu Du, tiếp tục hoài nghi một lát, dường như cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì hắn cũng không phát hiện ra trên người Lục Thiếu Du có cái gì khác.

Ông.

Khí tức của Lão Ảnh rút lui, trong tiểu hồn anh, trong kim đao màu vàng lần nữa vang lên tiếng sấm nổ, chín chữ to bằng bí văn lúc này mới lập tức tiến vào trong tiểu hồn anh. Kim đao màu vàng lại tiếp tục xoay tròn bên trên tiểu hồn anh.

- Lão Ảnh, sao vậy?

Lục Thiếu Du sững sờ, hỏi Lão Ảnh.

- Không có gì.

Sắc mặt Lão Ảnh vẫn còn có chút hoài nghi, nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Về sau phải chú ý, dưới tình huống không có thực lực tuyệt đối, ngàn vạn lần không nên bạo lộ bí mật trên người ngươi. Cho nên nhất định phải thu liễm.

- Bí mật gì?

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.

- Hiện tại có thể nói cho ngươi biết một ít chuyện.

Lão Ảnh liếc nhìn Lục Thiếu Du, vung tay lên, không gian tiếp tục xuất hiện chấn động.

*****

Một lát sau, trong đại điện phong cách cổ xưa, Lão Ảnh ý bảo Lục Thiếu Du ngồi xuống, giống như có chuyện quan trọng muốn nói cho nên mới nghiêm túc nhìn Lục Thiếu Du.

Dưới ánh mắt của Lão Ảnh, sắc mặt Lục Thiếu Du lại có chút mờ mịt, lúc này trong đôi mắt thâm thúy tang thương kia mới có chút tinh mang, Lục Thiếu Du nói:

- Lão Ảnh, có việc gì ngươi cứ nói đi.

- Ngươi có biết thứ ngươi dung hợp là gì hay không?

Lão Ảnh nghiêm túc nhìn Lục Thiếu Du hỏi.

- Thế giới chi nguyên, thế giới chi nguyên của hỗn độn.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn Lão Ảnh, từ tin tức thu được trong đầu, Lục Thiếu Du đã biết được đại khái mình dung hợp với thứ gì.

- Ồ? Làm sao ngươi biết?

Lão Ảnh lần nữa dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cũng không biết vì cái gì mà dường như trong đầu hắn lại có một cỗ tin tức, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được giống như chuyện này có liên quan tới kim đao màu vàng, thế nhưng nghĩ tới kim đao màu vàng vừa rồi dường như cố ý trốn tránh khỏi sự dò xét của Lão Ảnh cho nên Lục Thiếu Du cũng không định nói ra.

- Ta cũng không biết, dường như đột nhiên lại hiểu rõ.

Lục Thiếu Du lắc đầu, tiếp đó lại nói ra tất cả những gì mà hắn biết về thế giới hỗn độn.

- Chẳng lẽ dung hợp thế giới chi nguyên của hỗn dộn là có thể biết rõ tất cả mọi chuyện sao?

Lão Ảnh khẽ lắc đầu, tuy rằng ánh mắt có chút nghi hoặc, thế nhưng hắn cũng chưa từng dung hợp với thế giới chi nguyên cho nên hắn cũng không biết.

- Lão Ảnh, tất cả đều là sự thực sao?

Lục Thiếu Du hỏi Lão Ảnh, đối với tất cả chuyện này, trừ những điều mà hắn nhận được trong cỗ tin tức ra, đối với tất chuyện khác Lục Thiếu Du cũng không quá rõ ràng.

- Đúng vậy, những điều ngươi biết dường như còn nhiều hơn ta, nhưng mà dường như tin tức cũng không được đầy đủ.

Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du nói:

- Đồn rằng thời điểm thiên địa hỗn độn, vũ trụ hồng hoang, thời gian không ngừng trôi, không gian không cố định, trong tuế nguyệt mênh mông, hỗn độn mở ra, vũ trụ xuất hiện, lúc này mới có trăng sao, thế giới này cũng xuất hiện thổ, thủy, hỏa, phong...

Theo lời Lão Ảnh nói, Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, điều này so với tin tức mà hắn biết cũng không sai biệt bao nhiêu. Hỗn độn mở ra, sau khi vũ trụ xuất hiện, thời gian trôi đi, trong thiên địa mênh mông bắt đầu xuất hiện vô số thế giới. Những thế giới này đều có vết tích, cách mà không cách, không cách mà cách. Ba ngàn thế giới trực thuộc vũ trụ thành hình. Cuối cùng bắt đầu dần dần thai nghén sinh mệnh, thai nghén ra các loại chủng tộc.

Cuối cùng trong hàng tỷ sinh mạng, đồn rằng có ba ngàn sinh linh bất phàm trước sau đạt được đại cơ duyên, khống chế ba ngàn thế giới này. Sau đó ba ngàn thế giới cuối cùng khuếch trương, phát triển tạo thành một tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới, đến cuối cùng là đại thiên thế giới. Sau đó lại diễn biến ra ba ngàn đại thiên thế giới.

Có thể nói ba ngàn đại thiên thế giới chính là ba ngàn thế giới diễn biến từ hỗn độn ra. Ba ngàn tiểu thế giới xuất hiện đầu tiên cũng được gọi là ba ngàn thế giới hỗn độn, ba ngàn thế giới hỗn độn xuất hiện trong thiên địa mênh mông, đến từ hỗn độn, cũng chỉ có ba ngàn thế giới hỗn độn này mới có thế giới chi nguyên.

Thế giới bên ngoài ba ngàn thế giới hỗn độn đều là thế giới mới hình thành sau ba ngàn thế giới hỗn độn.

- Lão Ảnh, ba ngàn thế giới hỗn độn kia đã bị người ta luyện hóa dung hợp, vậy thì tại sao đại lục Linh Vũ này lại còn có thế giới chi nguyên?

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi, lúc trước ba ngàn thế giới hỗn độn đã bị luyện hóa, đại lục Linh Vũ tại sao lại là thế giới hỗn độn được cơ chứ?

Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Thế giới mênh mông kỳ diệu vô cùng, thế giới bổn nguyên trong ba ngàn thế giới hỗn độn bị luyện hóa cũng chỉ là ước lượng, thực sự không phải con số chính xác. Lại có ai biết trong thiên địa mênh mông này rốt cuộc có bao nhiêu thế giới, chỉ là bất quá từ đó về sau không có người nào phát hiện ra thế giới hỗn độn nữa mà thôi.

- Lão Ảnh, ý ngươi là trong thiên địa mênh mông này kỳ thực vẫn còn sự tồn tại của thế giới hỗn độn?

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.

- Ngươi nghĩ thật đơn giản, trong ba ngàn đại thiên thế giới, hàng tỷ sinh linh thậm chí đều nghĩ tới việc tìm kiếm thế giới hỗn độn, chỉ tiếc trăm triệu năm qua, trừ ba ngàn sinh linh kia ra không có bất kỳ người nào tìm được. Cho nên tất cả mọi người đều tin rằng trong thiên địa mênh mông này đã không còn sự tồn tại của thế giới hỗn độn.

Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Là linh vật trên đại lục chỉ là một cách nói khác, lúc trước khi lão nhân gia tìm thấy đại lục Linh Vũ này cũng đã trải qua thiên tân vạn khổ, quá trình vượt quá sự tưởng tượng của ngươi cho nên mới tìm ra được đại lục Linh v ũ. Mà chỗ tốt cực lớn này đủ để khiến cho tất cả cường giả trong ba ngàn đại thiên thế giới điên cuồng. Chỉ là cuối cùng nó lại rơi vào trong tay ngươi, ngươi chính là người cuối cùng lão nhân gia chọn lựa, có thể nhận được truyền thừa của lão nhân gia.

- Tất cả những việc này, đều là lão nhân gia mà ngươi nói an bài sao?

Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, hắn càng tò mò lão nhân gia mà Lão Ảnh nói là ai.

- Đương nhiên, từ khi lão nhân gia đạt được một phương thế giới đại lục Linh Vũ, hắn đã bắt đầu lựa chọn truyền nhân, bởi vì đạt được đại lục Linh Vũ này, lão nhân gia đã trả cái giá khó thừa nhận nổi.

Lão Ảnh cảm thán, nhắc đến lão nhân gia, hắn tôn kính từ tận đáy lòng, nói:

- Ngươi bây giờ cũng biết, đạt được thế giới hỗn độn sẽ có chỗ tốt gì chứ?

- Không biết.

Lục Thiếu Du lắc đầu, tin tức khổng lồ trong đầu hắn có liên quan đến thế giới hỗn độn, về phần thế giới hỗn độn đủ khả năng mang lại cho mình chỗ tốt cực lớn, nhưng hắn không có ấn ký.

- Đạt được thế giới hỗn độn, chẳng khác nào đạt được một đại thế giới.

Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt có phần kích động, một đại thế giới, điều này đại biểu cái gì, đại biểu hắn đạt được thế giới như đại lục Linh Vũ, nó cũng hơn một ngàn vạn.

Lục Thiếu Du cái hiểu cái không, từ tin tức mà mình biết rõ, Lục Thiếu Du cũng hiểu một ít, hiện tại có ba ngàn đại thế giới, ba ngàn đại thế giới này do hỗn độn diễn sinh ra, bởi vậy một thế giới hỗn độn, rất có thể sẽ sinh ra một ngàn tiểu thế giới, tiếp theo là mười ngàn thế giới, đến cuối cùng còn có thể diễn sinh ra một đại thế giới.

- Lão Ảnh, ý của ngươi nói, hỗn độn sinh ra rất nhiều thế giới sao?

Lục Thiếu Du nháy mắt, hắn vô cùng rung động, chính mình đạt được đại lục Linh Vũ, đến lúc đó diễn sinh ra nhiều thế giới như vậy, hắn chắc chắn sẽ phát tài.

Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du, tán thưởng gật gật đầu, nói:

- Trẻ nhỏ dễ dạy, đạt được thế giới hỗn độn, chỉ cần thực lực ngươi đầy đủ, ngươi có thể diễn sinh ra thế giới khác, thực lực ngươi càng mạnh, thế giới diễn sinh ra càng nhiều, thế giới càng nhiều thì thực lực của ngươi càng mạnh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)