Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0238

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0238: Tạm rời khỏi Cổ vực
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đám người Trương Khiếu, Lưu Á Lôi, Dương Lệ giữ chức hộ pháp. Trương Khiếu tu vi Vũ Phách cửu trọng tất nhiên thành đại hộ pháp, gã vừa là hộ pháp vừa là trưởng lão, mỗi tháng được số đan dược để tu luyện rất khá khẩm. Lục Thiếu Du tuyên bố Lưu Nhất Thủ tạm thời là đệ tử thân truyền, chức vị khác sau này điều chỉnh sau.

Ai đều nghe hiểu Lưu Nhất Thủ chắc chắn sẽ thăng cấp, giờ mấy trưởng lão, hộ pháp đều làm việc phụ gã.

Qua nghi thức nhập môn có chút long trọng, hai vị cung phụng, mấy vị trưởng lão và hộ pháp chính thức tham gia vào Phi Linh Môn.

Nghi thức qua đi, Lục Thiếu Du nhìn mọi người, nghiêm túc nói:

- Chuyện thứ hai là ta sẽ rời đi hai năm, mọi chuyện trong Phi Linh Môn giao cho Bạch cung phụng toàn quyền quản lý. Ai không phục thì giết không tha!

Các đệ tử đồng thanh kêu lên:

- Không dám làm trái!

Vẻ mặt ai nấy ngạc nhiên, bất ngờ vì chưởng môn rời đi hai năm, một khoảng thời gian khá dài.

Lục Thiếu Du nói:

- Mấy vị trưởng lão, hộ pháp, Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên, Lưu Nhất Thủ, Phương Tân Kỳ, Nhan Kỳ ở lại, những người khác đi xuống.

Đám đệ tử đi ra, hâm mộ nhìn đệ tử ở lại, thầm quyết tâm chăm chỉ tu luyện để được chưởng môn nhìn với cặp mắt khác.

Các đệ tử rời đi chỉ còn lại người trong đại điện. Lục Thiếu Du quét mắt nhìn qua, những người này tuyệt đối trung thành Phi Linh Môn. Đám người Trương Khiếu đầu hàng Phi Linh Môn sau khi uống Phệ Huyết Hóa Cốt đan của Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh thì không dám phản bội.

- Các vị, kêu các người ở lại vì muốn nói rằng hiện tại các người là thế lực trung kiên và cũng trụ cột của Phi Linh Môn.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nói:

- Tuy hiện tại thực lực Phi Linh Môn chúng ta không quá mạnh nhưng ta tin không lâu sau Phi Linh Môn chắc chắn là thế lực hạng nhất trong Cổ vực. Khi đó các vị sẽ lưu danh Cổ vực, còn bây giờ Phi Linh Môn cần các vị chung tay góp sức. Ta tin tương lai các vị sẽ không hối hận.

Mọi người cùng hành lễ:

- Chúng ta thề sống chết theo chưởng môn!

Đám người cực kỳ kích động, điều này chứng minh bọn họ được chưởng môn xem như người nhà.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người, nói:

- Bắt đầu từ bây giờ Phi Linh Môn ta tuyệt đối không bị người khi dễ nữa.

- Quân không thấy, sư tử hổ báo săn mồi lấy uy, nai đáng thương có ai tội?

- Cuộc đời trước nay mạnh ăn thịt yếu, dù có lý về mình cũng uổng công.

- Quân đừng hỏi, nam nhi có nam nhi hành.

- Nam nhi hành, là thô bạo.

- Sự và người không đứng chung.

- Sự nam nhi ở đấu trường giết chóc, gan như gấu mắt như sói.

Những lời nhiệt huyết làm máu mọi người sôi trào, ai nấy rất phấn khởi. Đinh Thành Kiệt mắt đỏ ngầu, hoàn toàn bị cảm nhiễm.

- Chúng ta nguyện dốc hết sức vì Phi Linh Môn, thề sống chết theo cùng chưởng môn!

Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh liếc Lục Thiếu Du rồi quay sang nhìn nhau cười. Hai người thầm nhủ tiểu tử này rất giỏi kích động lòng người.

Lục Thiếu Du nói:

- Chắc các vị không biết thân phận của hai vị cung phụng, giờ ta sẽ nói cho lão nghe. Nhưng nghiêm cấm lộ ra thân phận của hai vị cung phụng, ai làm trái sẽ phạt nặng.

Lục Thiếu Du bình tĩnh nói:

- Thân phận của Đông lão chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, chắc các vị đều biết chút ít?

- Thật sự là Thôi Hồn Độc Suất!?

- Thì ra đúng là Đông lão, Linh Suất cửu trọng!

Đám trưởng lão, hộ pháp biến sắc mặt. Nhiều người từng thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh ra tay vài lần nên suy đoán được chút ít nhưng không dám khẳng định, lúc này nghe Lục Thiếu Du nói Đông lão là Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh thì rất ngạc nhiên.

Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, Linh Suất cửu trọng, người đầy kịch độc, nhân vật phong vân trong toàn Cổ vực. Đặc biệt ở trung ương Cổ vực, các đại thế lực ai không biết tiếng Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, cường giả tuyệt đối? Vô số môn phái giành giật lôi kéo Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, không ngờ lão đến Phi Linh Môn.

Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh cười cười nhìn biểu tình của mọi người, không mấy ngạc nhiên.

Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh hờ hững nói:

- Các vị, bây giờ chúng ta là người một nhà, sau này Phi Linh Môn còn cần các người góp sức. Nếu ai không xem Phi Linh Môn là người nhà thì thủ đoạn của ta sẽ không nhẹ tay.

Đám người hút ngụm khí lạnh. Trước mặt Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, bọn họ không dám hai lòng.

- Các vị trưởng lão, hộ pháp, không biết mọi người có từng nghe nói danh hiệu của Doanh tỷ?

Lục Thiếu Du bình tĩnh nói:

- Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh.

Trong đại điện, Trương Khiếu biến sắc mặt, kiếm quang kinh sợ tột độ:

- Là nàng... !

Trương Khiếu kinh kêu:

- Xin hỏi cung phụng chính là Quỷ Tiên Nữ mười lăm năm trước diệt bốn ngàn người Địa Ngục Môn, trong đó bao gồm hai Vũ Suất, mười hai Vũ Tướng?

Quỷ Tiên Nữ thản nhiên nói:

- Hình như có chuyện này, nhưng ta nhớ rõ là mười bốn Vũ Tướng.

Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh dứt lời, mọi người hút ngụm khí lạnh. Mười bốn Vũ Tướng, hai Vũ Suất đều bị Quỷ Tiên Nữ tiêu diệt, bốn ngàn người, kiểu giết chóc tàn ác đến tột độ.

Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên, trông Quỷ Tiên Nữ như tiên vậy là giết chóc tàn nhẫn khiến tim người đập nhanh.

Mọi người vừa kinh sợ vừa biết thân phận hai vị cung phụng, toát mồ hôi lạnh ròng ròng, cũng rất hưng phấn. Trong Phi Linh Môn có cường giả như vậy thì sớm muộn gì sẽ vùng lên, bọn họ cùng Phi Linh Môn nước lên thì thuyền lên, tương lai uy chấn một phương nào khó gì?

Buổi sáng hôm sau, trong Phi Linh sơn mạch còn phủ lớp sương mỏng, mặt trời chưa ló. Làn gió âm từ trong núi thổi tới, có chút mát lạnh ẩm ướt. Cro dại mềm xanh mướt, rừng cây rậm rạp xanh ngắt lung lay trong gió, phong cảnh dạt dào sứcc sống.

Các đệ tử Phi Linh Môn đứng trước sơn môn nhìn mấy bóng người đằng trước, hôm nay chưởng môn sẽ rời đi.

Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh dặn dò:

- Tiểu tử, đi đường cẩn thận chút, nếu gặp Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô thì nhanh chân chạy đi, nghiệt súc đó không dễ chọc. Chờ ta lành hẳn vết thương rồi sẽ thu nó.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Ta biết, nếu gặp Cửu Đầu Yêu Giao chắc chắn sẽ trốn ngay.

Cửu Đầu Yêu Giao trong khu vực nguy hiểm sơn mạch Vụ Đô không dễ chọc, hiện tại Lục Thiếu Du không có sức chống lại nó. Nhưng sơn mạch Vụ Đô rộng lớn, chưa chắc sẽ gặp lại Cửu Đầu Yêu Giao, trừ phi Lục Thiếu Du quá xui xẻo.

Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh nói:

- Cứ yên tâm đi đi, hai năm sau ta sẽ giao một Phi Linh Môn hoàn toàn mới cho ngươi.

Lục Thiếu Du hành lễ:

- Mọi chuyện xin làm phiền Đông lão và Doanh tỷ.

Đám người Lưu Nhất Thủ, Trương Minh Đào, Phương Tân Kỳ, Hoàng Bác Nhiên lên tiếng:

- Chưởng môn, đi đường cẩn thận.

Lục Thiếu Du dặn dò:

- Các người hãy cố gắng tu luyện. Lưu Nhất Thủ, ta cho ngươi khôi lỗi, hãy luôn mang theo bên người.

Thực lực Lưu Nhất Thủ quá kém, gã chỉ là Vũ Đồ. Đêm qua Lục Thiếu Du tặng Lang Nhân khôi lỗi cho Lưu Nhất Thủ, đã giúp gã nhận chủ. Có Lang Nhân khôi lỗi là an toàn.

*****

Lưu Nhất Thủ cảm kích:

- Ta biết rồi, đa tạ chưởng môn.

Đôi mắt trong veo ngấn lệ, biết Lục Thiếu Du sắp đi làm Lục Tâm Đồng khóc suốt đêm:

- Hu hu, ca ca, Tâm Đồng sẽ nhớ ca ca.

Lục Thiếu Du vuốt đầu Lục Tâm Đồng, hắn cũng luyến tiếc:

- Tâm Đồng ngoan, ca ca sẽ nhanh chóng trở về.

Thiên Sí Tuyết Sư bay lượn trên bầu trời, đôi cánh chấn động dòng không khí.

- Grao grao!

Lục Thiếu Du nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, nhẹ nhàng nói:

- Tuyết Sư, chúng ta đi.

Lục Thiếu Du phất tay với đám người bên dưới. Thiên Sí Tuyết Sư nhanh như tia chớp vọt tới trước.

Lục Tâm Đồng hét to:

- Ca ca, Tâm Đồng sẽ cố gắng tu luyện chờ ca ca trở về!

Lục Thiếu Du ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư mấy canh giờ, sơn mạch Vụ Đô bao la vô biên ngay trước mặt.

Lục Thiếu Du ngước nhìn sơn mạch Vụ Đô, thì thào:

- Vân Dương tông, ta đã trở về.

Tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư cực nhanh nhưng không thể ra khỏi sơn mạch Vụ Đô trong vòng ba, năm ngày. Từ sơn mạch Vụ Đô đến thành Vụ Đô cần nửa tháng.

Ban đêm, trong một sơn cốc ở sơn mạch Vụ Đô có một tiểu đội mười người ngồi quanh đống lửa.

Vù vù vù!

Chợt một bóng dáng nhanh như tia chớp từ trên trời giáng xuống, chỉ có không gian nhẹ dao động.

Đội dong binh đoàn bừng tỉnh, các thành viên nhanh chóng thụt lùi.

- Có yêu thú phi hành, cẩn thận!

Vũ Giả có thể kiếm ăn trong sơn mạch Vụ Đô đều có lực phản ứng cực cao, chỉ một giây đã vọt ra xa.

Bóng người đó tốc độ nhanh vượt qua dự đoán của mọi người.

- Lại đây đi!

Bóng người áo xanh chớp mắt xuất hiện, trảo ấn kéo theo lực lượng cuồng bạo hùng hổ xẹt qua. Mơ hồ thấy người áo xanh đeo bao tay sắc bén lóe ánh sáng lạnh.

Vũ Sư ngũ trọng bên trái bị giật đứt cánh tay, gã rút lên:

- A!

Mặt Vũ Sư ngũ trọng trắng bệch.

Người áo xanh không dừng lại, tay trái chộp Vũ Sư ngũ trọng vào tay, chân khí ngưng tụ thành đôi cánh sau lưng bay vọt lên cao.

Đám người vẻ mặt kinh hoàng:

- Là Vũ Giả phong hệ, mọi người cẩn thận!

Người đánh lén không phải yêu thú phi hành mà là Vũ Giả phong hệ. Nhưng Vũ Giả phong hệ bắt đi một người rồi mất tích, đám người thầm thắc mắc.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư bay lượn, thanh niên đứt tay đã thành cái xác khô trước mặt Lục Thiếu Du. Linh hỏa hiện ra trong tay Lục Thiếu Du đốt thanh niên thành tro tàn.

Mới rồi người đánh lén tiểu đội dong binh trong sơn cốc chính là Lục Thiếu Du. Bay trong sơn mạch Vụ Đô bình thường yêu thú tam giai mất hai tháng, dù tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư tăng nhanh nhiều, nhưng cộng với thời gian nghỉ ngơi cũng cần hơn một tháng để ra khỏi đây. Trong thời gian ở sơn mạch Vụ Đô tất nhiên Lục Thiếu Du sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.

Thôn phệ một Vũ Sư ngũ trọng xong Lục Thiếu Du cảm giác năng lượng chân khí trong người mới được lửng dạ. Hiện tại Lục Thiếu Du là Vũ Sư thất trọng, hắn dư sức thôn phệ một Vũ Sư bát trọng. Trong tiểu đội vừa rồi chỉ có Vũ Sư ngũ trọng là thực lực cao nhất.

Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng chậm rãi luyện hóa năng lượng chân khí mình vừa thôn phệ được. Thời gian trôi dần, Thiên Sí Tuyết Sư bay suốt đêm không ảnh hưởng Lục Thiếu Du.

Một ngày sau, Lục Thiếu Du luyện hóa hết chân khí Vũ Sư ngũ trọng, đẳng cấp tu vi từ Vũ Sư thất trọng sơ kỳ miễn cưỡng đến trung kỳ, thậm chí còn kém một chút mới tới.

Lục Thiếu Du thở hắt ra hơi đọng trong đan điền khí hải:

- Phù.

Lục Thiếu Du mở ra đôi mắt sáng, ước chừng cứ liên tục cắn nuốt hơn một tháng sẽ đến Vũ Sư cửu trọng. Trong sơn mạch Vụ Đô khó bắt Linh Sư, có lẽ linh lực sẽ chậm chạp hơn.

Thiên Sí Tuyết Sư bay nhanh, một số yêu thú phi hành gần đó cảm giác hơi thở từ người nó liền trốn thật xa.

Mấy canh giờ sau, Lục Thiếu Du để cho Thiên Sí Tuyết Sư nghỉ ngơi một lúc, hắn lại thôn phệ một Vũ Sư tứ trọng.

Bảy ngày sau, chính giữa một dãy sơn mạch, Lục Thiếu Du thở mạnh ra, hơi đổi sắc mặt. Đã đến khu vực nguy hiểm trong sơn mạch Vụ Đô, phạm vi khu vực nguy hiểm khá lớn, Thiên Sí Tuyết Sư phải bay ba ngày mới vượt qua được.

Đến khu vực này làm Lục Thiếu Du hơi căng thẳng. Lúc trước trong khu vực nguy hiểm, Lục Thiếu Du chính mắt thấy thực lực của mấy con yêu thú tứ giai, ngũ giai.

Yêu thú tứ giai, ngũ giai là yêu thú trung giai, có thể nói tiếng người, thực lực cực kỳ cường đại.

Lục Thiếu Du tự tin có thể trốn khỏi yêu thú tứ giai bình thường, nhưng nếu gặp yêu thú ngũ giai phi hành chưa chắc Thiên Sí Tuyết Sư bay thoát khỏi. Cho nên Lục Thiếu Du không dám lơ là, tuy hắn rất muốn bắt một con yêu thú tứ giai mang theo nhưng thực lực hiện tại chưa đủ tầm. Nếu cộng thêm Tiểu Long có lẽ Lục Thiếu Du có thể liều mạng, nhưng Tiểu Long hiện đang chuẩn bị đột phá, Lục Thiếu Du tốt nhất là đừng mạo hiểm.

Một đường bay nhanh, Lục Thiếu Du bay trên cao không dám ở lại lâu trong khu vực nguy hiểm, chờ vượt qua khu vực nguy hiểm sẽ an toàn hơn nhiều.

Trong bảy ngày này ba ngày gần đây Lục Thiếu Du lại thôn phệ một Vũ Sư tứ trọng, cộng với một Vũ Sư ngũ trọng, hai Vũ Sư tứ trọng. Tu vi thực lực của Lục Thiếu Du đã đến đỉnh Vũ Sư thất trọng, thực lực tăng mạnh hơn nhiều lúc trước.

Ngày thứ hai sau khi vào khu vực nguy hiểm, Lục Thiếu Du đang tu luyện trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư chợt nhíu mày nói:

- Sắp bắt đầu đột phá sao?

Tiểu Long mấp máy trong ngực Lục Thiếu Du, vô số năng lượng được khuếch tán.

Lục Thiếu Du nói:

- Tuyết Sư, chúng ta đáp xuống đi.

Tiểu Long đã đến bờ đột phá, phải đáp xuống đất, trên trời cao thì Tiểu Long không đột phá được.

Vù vù vù!

Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư vạch đường cong lao xuống một sơn mạch, đáp xuống một hiệp cốc.

Vù vù vù!

Một luồng sáng vàng bắn ra từ ngực Lục Thiếu Du rơi xuống một khoảnh cỏ dại trong hiệp cốc. Khí thế hùng hồn chậm rãi dâng cao, Tiểu Long bình tĩnh đột phá.

Người Tiểu Long bao phủ ánh sáng rực rỡ, Uy hiếp kỳ dị dâng cao. Khí thế tăng vọt chứa sự cuồng bạo đáng sợ. Khí thế xuyên thấu linh hồn người. Thiên Sí Tuyết Sư ở gần đó bắt đầu táo bạo bất an, vì nó ở chung với Tiểu Long lâu nên không đến nỗi sợ hãi.

Ngay lúc này Lục Thiếu Du nhướng mày nói:

- Nguy rồi, có yêu thú đến!

Trong khu vực nguy hiểm nhất sơn mạch Vụ Đô khắp nơi là yêu thú lợi hại, khí thế từ Lục Thiếu Du rất có thể hấp dẫn yêu thú khác tìm đến. Lục Thiếu Du cảm ứng tinh thần, đã có một con yêu thú lợi hại lao nhanh đến.

Vù vù vù!

Trong rừng cây bên ngoài hiệp cốc có luồng sáng đỏ nhảy vọt mấy cái chớp mắt đáp xuống tảng đá to bên ngoài hiệp cốc.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm yêu thú trên tảng đá to ngoài hiệp cốc, biến sắc mặt nói:

- Là Huyết Tích Dịch!

Sợ cái gì là cái đó đến, yêu thú đến tấn công chính là Huyết Tích Dịch, yêu thú thổ hệ tứ giai sơ kỳ.

Lúc Lục Thiếu Du đi khắp nơi từng thấy Huyết Tích Dịch, cao hai thước, cái đuôi dài trăm thước, miệng dẹp to, lưỡi dài ngoằng, thân mình đỏ như máu, vảy dày phủ lên toàn thân, đôi mắt như chuông đồng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)