Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2417

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2417: Nữ tử kính trang
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một lát sau, tên đại hán khôi ngô Hổ Sơn mang theo Lục Thiếu Du đến bên ngoài một gian phòng, cung kính hỏi thăm.

– Một đám phế vật, nhiều người như thế, tu vị còn cao hơn không ít, đã vây công còn đào tẩu hai tên.

Trong phòng, một giọng nói nũng nịu truyền ra.

– Là phế vật, đều là một đám phế vật.

Đại hán khôi ngô cung kính gật đầu, trong mắt mang theo cung kính tuyệt đối, không có chút không phục.

– Ngươi cũng là phế vật, bình thường bảo ngươi hảo hảo tu luyện, ngươi hết lần này tới lần khác chỉ ăn uống chơi gái đánh bạc, bằng không nếu ngươi ra tay, bọn chúng có thể bỏ chạy sao?

Giọng nói nũng nịu trong phòng truyền tới.

– Tam đương gia, ta ăn uống đánh bạc, nhưng ta không có chơi gái a.

Đại hán khôi ngô lập tức hô to oan uổng.

– Còn dám mạnh miệng, ngươi có biết kẻ tu vị Hậu Thiên bỏ chạy là gì không, đây chính là linh vật trời sinh, linh vật trời sinh cấp độ Hậu Thiên, nếu các ngươi bắt trở về, sau khi về, đại ca cùng nhị ca nhất định sẽ khen thưởng các ngươi, chỉ tiếc các ngươi không công bỏ qua cơ hội này.

Trong phòng, giọng nói nũng nịu bình thản không ít, giọng nói thanh thúy dễ nghe.

– Tam đương gia, ngươi nói là thật sao, một linh vật trời sinh?

Nghe vậy, đại hán khôi ngô lập tức nghẹn họng nhìn trân trối, lập tức kinh ngạc như muốn rớt mắt ra ngoài, linh vật trời sinh cấp độ Hậu Thiên, đây chính là trọng bảo ah, bao nhiêu cường giả khắp nơi đi tìm, đúng là báo vật khó lường.

Lục Thiếu Du lúc này cũng kinh ngạc, nghe được nữ tử trong phòng nói chuyện, dường như niên kỷ còn sẽ không quá lớn, đương nhiên, trong ba ngàn đại thế giới, tuổi không lớn chỉ là tương đối, người chừng ba mươi tuổi có khi đã sống vài ngàn năm.

Nữ tử trong phòng, trong tình huống biết bản thể Mẫu Đan là linh vật trời sinh lại không ra tay, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy giật mình không nhỏ.

Mà đại hán thực lực cao gọi nữ tử là Tam dương gia, thực lực tuyệt đối của nàng tuyệt đối còn mạnh hơn không ít.

– Đây chính là bỏ qua cơ hội tốt đấy.

Đại hán khôi ngô oán hận không thôi, oán hận trực tiếp vỗ vỗ bắp đùi mình, trong bảo này mất đi, sớm biết như vậy hắn ra tay từ sớm, khi đó hai người bỏ chạy kia sẽ không thể chạy được nữa.

– Ai bảo ánh mắt của ngươi vụng về, linh vật trời sinh cũng không nhìn ra.

Nữ tử tiếp tục trách mắng.

– Tam đương gia, ngươi biết đó là linh vật trời sinh, ngươi vì sao...

Đại hán khôi ngô cẩn thận nói.

– Vì sao ta không ra tay đúng không?

Nữ tử lại chen ngang lời đại hán, nói:

– Ta tại sao phải ra tay, ta còn có việc trọng yếu hơn cần hoàn thành, các ngươi vừa rồi ảnh hưởng ta, nếu không phải xem ngươi đã bắt được gia hỏa kỳ dị này, ta hiện tại sẽ cho ngươi đẹp mặt, ngươi ra ngoài chờ đi.

Xoẹt zoẹt~!

Nữ tử vừa dứt lời, cửa phòng lập tức mở ra, một lực hút kéo Lục Thiếu Du vào bên trong thân thể, Lục Thiếu Du bị lực hút này bao phủ, hắn không có lực phản kháng bị kéo vào bên trong, cửa phòng lập tức đóng lại.

Bành!

Trong phòng, lực hút biến mất, thân thể Lục Thiếu Du ngã xuống mặt đất, tuy thân thể cường hãn, nhưng mà bờ mông rất đau đớn.

Lục Thiếu Du tự nhiên không có lòng dạ thanh thản quan tâm bờ mông của mình, ánh mắt chuyển động, phát hiện gian phòng này không nhỏ, bố trí xa hoa, nhưng Lục Thiếu Du lại có thể cảm giác được, cảm giác này quá quen thuộc.

– Kịch độc, kịch độc nồng đậm.

Thần sắc Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống, trong gian phòng này tràn ngập kịch độc, khó trách quen như vậy, đó là bởi vì Lục Tâm Đồng và Đông lão đều luyện độc.

– Người cấp độ Phá Giới Cảnh sơ giai lại mang nhiều áo nghĩa, dường như có linh hồn áo nghĩa, thổ thủy hỏa mộc áo nghĩa, còn có thời gian áo nghĩa cùng không gian áo nghĩa, dường như còn có áo nghĩa khác mà ta không hiểu, ngươi có lai lịch gì?

Thời điểm Lục Thiếu Du đang dò xét nơi đây, một giọng nữ vang lên bên tai Lục Thiếu Du thời điểm giọng nói vang lên, một bóng hình xinh đẹp đã ngồi xổm bên người Lục Thiếu Du, mang đến không phải là hương thơm của nữ tử, mà là khói độc ập vào mặt.

Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi biến hóa, chỉ thấy bên người có một cô gái đang ngồi, đầu tiên xuất hiện trong mắt hắn là gương mặt tráng nõn, lông mi thon dài như vẽ, hai mắt lóe sáng như sao, ánh đèn sáng ngời, sống mũi tinh xảo và miệng nhỏ nhắn, bờ môi không dày, khóe môi hơi cong mang theo ý giảo hoạt.

Không hề nghi ngờ, đây là dung mạo thanh lệ thóa tục, thoát tục giống như không mang theo khói lửa nhân gian, nhưng mà có độc khí thổi vào mặt lại làm nội tâm Lục Thiếu Du rất rõ ràng, đây tuyệt đối không phải cửu thiên tiên tử, mà giống như độc ma Lục Tâm Đồng, hơn nữa có thể khẳng định nhìn nữ tử này cả người lẫn vật vô hại, thanh lệ thoát tục nhưng còn khủng bố hơn Lục Tâm Đồng nhiều lắm.

– Ta hỏi ngươi nói, ngươi tốt nhất nên thành thật khai báo, bằng không ngươi sẽ ăn rất nhiều đau khổ.

Nữ tử thoát tục ngồi xổm bên người Lục Thiếu Du, ánh mắt hiếu kỳ đánh giá hắn.

– Ta chỉ vô tình tiến vào khe hẹp thế giới mà thôi.

Lục Thiếu Du tự nhiên sẽ không nói cho người khác biết chính mình đến từ thế giới hỗn độn đại lục Linh Vũ, ánh mắt tiếp tục đánh giá cô gái này, cô gái này mặc trang phục hở rốn, tuy ngồi xổm bên cạnh Lục Thiếu Du nhưng không ảnh hưởng đến ánh mắt Lục Thiếu Du, thậm chí ánh mắt nhìn thấy rất rõ ràng.

Trang phục hở rốn này lại ôm chặt thân thể thanh xuân, dáng người của nàng rất mê người, bộ ngực vểnh lên như muốn xé tung tà áo thoát ra ngoài, vòng eo hết sức nhỏ, da thịt trắng sáng.

Xùy!

Nhưng mà Lục Thiếu Du vừa dứt lời, trên vai của hắn bị con dao đâm vào, con dao găm này tuyệt đối không phải vật phàm, trong tình huống Lục Thiếu Du bị cấm chế vẫn bị cắm vào trong da thịt, máu tươi lập tức bắn ra chung quanh, Lục Thiếu Du cảm thấy đau đớn mãnh liệt, nhưng chút đau đớn này với Lục Thiếu Du lại không là gì cả.

– Nói thật, muốn gạt ta cũng không dễ dàng như vậy, với thiên phú của ngươi chắc chắn có lai lịch lớn, cho dù ngươi không đến từ bát đại gia tộc, cũng là thành viên trọng yếu trong thế lực của hai đại liên minh, hoặc là đệ tử bảo bối của tán tu thành danh nào đó.

Nữ tử một tay giữ dao găm trên bờ vai Lục Thiếu Du, đôi mắt đen nhánh dễ thương của nàng lúc này không có chút tình cảm ba động, nói nhỏ:

– Nếu ngươi không thành thật nói ra một chút, ta sẽ cho ngươi ăn nhiều đau khổ, không hợp tác với ta, cho dù ngươi là tộc nhân bát đại gia tộc, ta cũng không cho ngươi mặt mũi.

– Tiểu thư, ta thật sự không có lai lịch gì, ta chỉ là...

Lục Thiếu Du còn chưa dứt lời, trên vai lại truyền ra cảm giác đau đớn, cô gái này lại văn vê dao găm, trực tiếp kéo lê thêm một đường dài vài cm, nói:

– Ngươi có thể không nói, ta không nóng nảy, dù sao ta không có gì cả, ta chỉ hiếu kỳ mà thôi, ngươi nói dối ta sẽ cho ngươi ăn đau khổ.

– Đại gia ngươi, ta nói chính là sự thật, ngươi thích tin hay không thì tùy, nếu như ta nhíu mày một chút sẽ không gọi là Lục Thiếu Du."

*****

Tính tình Lục Thiếu Du nổi lên, đúng là xuất sư bất lợi, một rời khỏi đại lục Linh Vũ hắn đã gặp phải nữ nhân này, tuy mất đi cánh tay cũng không sao, có Bất Diệt Huyễn Thể, chính mình hoàn toàn không cần lo lắng, hiện tại chuyện trọng yếu là phải nghĩ cách thoát khỏi đây.

– Thì ra ngươi tên là Lục Thiếu Du, khẳng định không phải tộc nhân bát đại gia tộc, ngươi cũng không giống, trong hai đại liên minh cũng không có người Lục gia.

Nữ tử lầm bầm suy tư một hồi, ánh mắt như cười mà không cười nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, nói:

– Không nghĩ tới ngươi còn có chút tính tình, cũng không phải bao cỏ, bên cạnh ngươi có một cường giả Thú tộc rất mạnh, còn có một linh vật trời sinh, cho nên nếu ngươi nói mình không có lai lịch, thật sự vũ nhục trí thông minh của ta.

– Nếu ta có chút lai lịch, cũng không bị ngươi bắt như hiện tại.

Lục Thiếu Du trầm giọng nói, bản thân hắn thật sự không có lai lịch gì, nếu có chỗ dựa, hắn đi lại trong ba ngàn đại thế giới mênh mông cũng có vài phần bảo đảm.

– Thật không có lai lịch sao.

Nữ tử tuyệt đối không tin, lại tìm tòi trên người Lục Thiếu Du vài lần, bàn tay trắng như ngọc lục tung người Lục Thiếu Du, mà Lục Thiếu Du bây giờ run như cầy sấy, nữ nhân này toàn thân là độc, tùy tiện thi triển chút thủ đoạn trên người của mình, đoán chừng sẽ không dễ chịu chút nào cả.

– Nhẫn trữ vật của ngươi sao?

Nữ tử kính trang trực tiếp tháo nhẫn trữ vật trên người Lục Thiếu Du xuống, tâm thần lập tức dòm xét, chỉ một lát ngắn ngủi trên mặt mang theo thần sắc xem thường, nói nhỏ:

– Xem ra ngươi thật sự không có lai lịch gì, đều là một đống phế vật.

Vừa dứt lời, nữ tử kính trang ném nhẫn trữ vật lên người Lục Thiếu Du, chẳng muốn nhìn nhiều.

Lục Thiếu Du lúc này có phần hối hận, vì bảo hiểm, lúc trước Lão Ảnh giao cho mình chiếc nhân trữ vật của lão nhân gia, Lục Thiếu Du ẩn nhân trữ vật này trong người, bên ngoài mang theo nhẫn trữ vật bình thường, bên trong trừ vài món quần áo thay đổi ra, cũng chỉ đặt một ít đan dược bình thường.

Sớm biết nữ tử kính trang muốn kiểm tra, trong lòng Lục Thiếu Du sớm hối hận, Lão Ảnh nói lão nhân gia lưu lại nhẫn trữ vật này, nếu có kẻ muốn mở ra, không chết tắc trọng thương, sớm biết như vậy hắn đã mang theo nhẫn trữ vật, dùng làm bảo vật ám toán tuyệt hảo.

Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng nghĩ tới, đây chính là địa bàn của người ta, mình lại bị cấm chế, bên ngoài còn có nhiều cường giả như thế, chỉ sợ kết cục còn thảm hơn.

– Chúng ta không thù không oán, ngươi bắt ta làm cái gì, trên người ta không có vật gì giá trị, không bằng ngươi thả ta đi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên thần sắc dấu diếm, nói với nữ tử mặc kính trang.

– Chúng ta không thù không oán, nhưng người bắt ngươi không phải ta, là Hổ Sơn bắt ngươi, không liên quan tới ta,

Nữ tử kính trang lườm Lục Thiếu Du, ngón tay vẽ lên mặt Lục Thiếu Du, lại vỗ ngực của hắn hai cái, dường như đang kiểm tra.

– Không phải ngươi bắt là được, ngươi có thể thả ta.

Ánh mắt Lục Thiếu Du sáng ngời, hắn như nhìn thấy hy vọng.

– Tại sao ta phải thả ngươi, ngươi có tiền chuộc không?

Nữ tử kính trang hỏi Lục Thiếu Du.

– Tiền chuộc.

Lục Thiếu Du sững sờ, nữ tử kính trang rõ ràng đã kiểm tra nhẫn trữ vật của mình, chính mình làm gì có tiền chuộc, đây rõ ràng cố ý làm khó.

– Đương nhiên là tiền chuộc, chúng ta thân là đạo phỉ thế giới, ngươi nằm trong tay của chúng ta, vậy cũng chỉ có ba kết cục, đầu tiên là giao ra tiền chuộc, thứ nhì là chết, đệ ba là vật tận kỳ dụng (*xài cho đúng tác dụng), xem ra ngươi không có tiền chuộc.

Nữ tử kính trang nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt không có quá nhiều chấn động, trên gương mặt tú lệ hơi cười, không biết đang suy nghĩ gì.

– Lại là đạo phỉ thế giới.

Trong lòng Lục Thiếu Du xem như nhớ kỹ bốn chữ đạo phỉ thế giới, chính mình năm lần bảy lượt dây dưa với đạo phỉ thế giới.

– Người mang theo rất nhiều áo nghĩa, ngươi chết cũng đáng tiếc, thiên phú như ngươi rất hiếm thấy, nếu ngươi chịu gia nhập chúng ta, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Nữ tử kính trang nhìn Lục Thiếu Du, dường như rất chờ mong Lục Thiếu Du trả lời.

– Gia nhập đạo phỉ thế giới, ta không có suy nghĩ này.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, đại lục Linh Vũ bị đạo phỉ thế giới ăn cướp, chính mình lại gặp gỡ đạo phỉ thế giới, tiểu Long và Mẫu Đan hai người tung tích không rõ, nội tâm Lục Thiếu Du sẽ không bao giờ gia nhập đạo phỉ thế giới.

– Đại ca, nhị ca, chuyện này không liên quan tới ta, nhưng ta tự mình hỏi hắn, là hắn không chịu gia nhập, ta sẽ không khách khí.

Nghe được Lục Thiếu Du trả lời như vậy, nữ tử kính trang không giận còn mừng, trong đôi mắt đen nhánh thanh tịnh hiện lên một tia vui mừng của thiếu nữ.

Lục Thiếu Du lúc này mới nhìn thấy toàn bộ dung mạo của nữ tử kính trang, lúc này Lục Thiếu Du mới biết cái gì gọi là vưu vật trời sinh, hơn nữa là vưu vật trong vưu vật.

Ánh mắt Lục Thiếu Du sáng ngời, nữ tử kính trang hoàn toàn thuộc về loại mỹ nữ làm nam nhân nhìn thấy lần đầu tiên hai mắt đỏ lên, hận không thể ôm lấy nàng âu yếm ngay lập tức.

Nói như vậy, nam nhân nhìn thấy nữ nhân, theo thói quen đại bộ phận đều nhìn gương mặt đâu tiên, nhưng lúc nữ tử kính trang đứng thẳng trước người, làm cho Lục Thiếu Du hoàn toàn không tự giác xem nhẹ dung mạo của nàng, bởi vì tư thái của nữ tử kính trang quá mê người, đặc biệt còn ăn mặc trang phục hở rốn.

Lục Thiếu Du nhìn thấy không ít mỹ nữ tuyệt thế, Lam Linh, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đều có tư thái nóng bỏng hoàn mỹ, nhưng thẳng thắn mà nói, so sánh với tư thái nữ tử trước mặt vẫn còn kém một chút.

Nữ tử kính trang mặc trang phục hở rốn, mà hạ thân lại mặt váy ngắn, váy ngắn này dài nhất chỉ có ba mươi cm, vừa vặn bao trùm bờ mông mà thôi, lộ ra đùi ngọc thon dài, da thịt tuyết trắng lóng lánh, không có một tia khuyết điểm nhỏ nhặt, làm người ta cảm thấy miệng khô lưỡi đắng..

Trang phục hở rốn, bộ ngực đầy đặn cũng hiện ra rõ ràng, bụng nhỏ eo thon, váy ngắn vừa đủ bao trùm bờ mông tròn trịa, đôi chân hoàn mỹ thon dài, toàn thân sinh ra hấp dẫn trí mạng với nam nhân.

Dung mạo thanh thoát không mang theo khói lửa nhân gian, nhưng hết lần này tới lần khác lại có tư thái ma quỷ, thân thể quả thật là kết hợp giữa thiên thân và ác ma.

Lục Thiếu Du cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, ánh mắt tỏa sáng, đúng là vưu vật trong vưu vật.

– Nhìn cái gì vậy, tiếp tục nhìn ta sẽ cắt chỗ dư thừa trên người ngươi đấy.

Dường như cảm giác được ánh mắt Lục Thiếu Du, nữ tử kính trang rút dao găm trên vai Lục Thiếu Du ra, lại vung vẩy dao găm, nhẹ nhàng đảo quanh hai chân Lục Thiếu Du một vòng.

Lục Thiếu Du có thể cảm giác rõ ràng, dao găm đã đảo quanh mệnh căn của hắn vài vòng, cảm giác nóng hổi vừa rồi lập tức bị giội chậu nước lạnh, đầu óc tỉnh táo hơn.

– Trung thực là tốt rồi, có nhiều thứ nhất đao lưỡng đoạn là không tốt, ngươi nói đúng không?

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)