Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0243

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0243: Trốn thoát truy sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lục Thiếu Du nhìn thanh niên áo xám, nhếch môi:

- Linh Sư tứ trọng.

Thực lực của tám người không tệ nhưng không lọt vào mắt Lục Thiếu Du.

Vũ Sư thất trọng dẫn đầu nhìn Lục Thiếu Du đăm đăm, lạnh lùng cười:

- Tiểu tử, một mình dám đến sơn mạch Vụ Đô? Giao túi không gian ra đây, gã suy xét tha mạng cho ngươi.

- Không biết tự lượng sức mình.

Lục Thiếu Du cười khẽ:

- Để Linh Sư này lại, ta cho các ngươi cút đi.

Vũ Sư thất trọng mắng:

- Tiểu tử muốn chết!

Vũ Sư thất trọng giơ chưởng ấn vỗ hướng Lục Thiếu Du, dường như không muốn nói nhảm với hắn.

Trong chưởng ấn dấy lên khí lưu rít gào, lực lượng cuồng bạo vỗ xuống. Đòn công kích của Vũ Sư thất trọng tuyệt đối không yếu.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng:

- Vũ Sư thất trọng mà dám kiêu ngạo?

Người Lục Thiếu Du bộc phát ánh sáng vàng chói mắt.

Bùm!

Chưởng ấn của Vũ Sư thất trọng vỗ vào ngực Lục Thiếu Du như đập trúng khối tinh cương, cánh tay gã tê rần.

Lục Thiếu Du lạnh lùng quát:

- Chết đi!

Chân khí bộc phát, thân hình biến thành cái bóng mơ hồ, chỉ ấn gần trong gang tấc đâm ra.

Vũ Sư thất trọng cảm nhận khí thế từ người Lục Thiếu Du, hoảng sợ kinh kêu:

- Vũ Sư bát trọng!

Vù vù vù!

Trong phút chốc Vũ Sư thất trọng không kịp thụt lùi thì chỉ ấn nóng cháy đã đâm thủng trán gã, không có cả thời gian chống cự.

Bùm!

Mọi chuyện diễn ra trong hai giây. Thấy Vũ Sư thất trọng thủ lĩnh té dưới đất, mấy dong binh khác trợn mắt há hốc mồm.

- Gri gri!

Một luồng sáng vàng nhảy ra, thân hình biến to hai trăm thước. Tiểu Long há mồm nuốt một Vũ Sư tam trọng vào bụng.

- Chạy mau!

Sáu người khá co giò chạy. Cứ tưởng gặp một dong binh đơn độc sẽ dễ dàng trấn lột, ai ngờ đụng phải sát tinh lấy mạng.

- Muốn trốn? Muộn rồi.

Ánh sáng lóe lên dưới chân Lục Thiếu Du, hắn như hồn ma nhảy ra. Các chỉ ấn nóng rực nhanh như tia chớp bay ra, kình lực cường đại xẹt qua không trung từng vòng sáng nhạt, tiếng xé gió sắc bén vù vù bên tai.

- A!

Lục Thiếu Du hiện tại là Vũ Sư bát trọng, hắn thi triển Hỏa Ảnh Chỉ dễ dàng tàn sát Vũ Sư tứ trọng, ngũ trọng.

Tiểu Long vặn vẹo cơ thể khổng lồ lại nuốt hai Vũ Sư. Dường như Tiểu Long hoàn toàn phớt lờ các Vũ Sư công kích, thân thể cường đại không sợ trúng đòn.

Chân khí vận chuyển dưới chân Lục Thiếu Du, chớp mắt hắn chặn trước mặt thanh niên mặc áo xám Linh Sư tứ trọng.

- Còn muốn chạy sao?

Khó khăn lắm Lục Thiếu Du mới gặp một Linh Sư.

Xoẹt!

Linh Sư tứ trọng giật thót, linh hỏa dâng lên, ngọn lửa nóng cháy ập hướng Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Ngươi còn kém chút.

Lục Thiếu Du đánh ra thủ ấn, linh hỏa tuôn ra trước mặt hắn. Hai linh hỏa va chạm trong không trung, cùng tan biến.

- Ngươi cũng là Linh Sư? Sao có thể...

Linh Sư tứ trọng chưa nói hết câu thì trảo ấn chụp xuống đầu gã, lực cắn nuốt cuồng bạo chui vào não.

Linh Sư tứ trọng hét thảm:

- A!

Linh Sư tứ trọng đã thành cái xác khô.

Các Vũ Sư còn lại đều bị Tiểu Long ăn, cái xác khô thành món điểm tâm cho nó.

Phương xa vọng lại tiếng gầm.

- Grao grao!

Lục Thiếu Du biến sắc mặt, thanh âm này là của Cửu Đầu Yêu Giao.

- Tiểu Long, chúng ta chạy nhanh lên!

Chân khí vận chuyển dưới chân Lục Thiếu Du, hắn lại chật vật chạy trốn. Lục Thiếu Du có thể dễ dàng đối phó đám Vũ Sư nhưng đổi lại Cửu Đầu Yêu Giao thì hắn như con tép.

Lục Thiếu Du cắm đầu chạy, phối hợp thuộc tính phong nên tốc độ rất nhanh. Mặc dù Lục Thiếu Du biết bay, còn có Thiên Sí Tuyết Sư nhưng hắn không dám bay lên trời. Thiếu các cây to chọc trời và sơn mạch che chắn Lục Thiếu Du tuyệt đối không thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

Lục Thiếu Du chạy trốn nguyên một ngày, dọc đường đi gặp vài dong binh đoàn định làm thịt hắn nhưng không nhanh bằng hắn nên bỏ qua. Lục Thiếu Du không rảnh rỗi đối phó đám dong binh đoàn này, chạy trốn quan trọng hơn.

Trong một hiệp cốc, Lục Thiếu Du thở hổn hển. Kiểu chạy này cũng rất tiêu hao chân khí.

Lục Thiếu Du quan sát bốn phía, vỗ không gian thú nang trong ngực. Thiên Sí Tuyết Sư lại xuất hiện trên bầu trời hiệp cốc.

Lục Thiếu Du nhảy lên Thiên Sí Tuyết Sư:

- Tuyết Sư, chúng ta chạy mau!

Dường như Cửu Đầu Yêu Giao hết đuổi theo, không chừng hắn có thể thừa dịp này thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh bay lên, lao vút đi. Lục Thiếu Du ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nhìn đằng sau, không thấy bóng dáng Cửu Đầu Yêu Giao đâu. Lục Thiếu Du yên tâm luyện hóa năng lượng linh lực đã cắn nuốt. Linh lực Linh Sư tứ trọng đối với tu vi hiện tại của Lục Thiếu Du thì hơi yếu, luyện hóa xong hắn mới gần đến Linh Sư thất trọng trung kỳ.

Hai ngày sau, Lục Thiếu Du chậm rãi thở hắt ra, nhìn chằm chằm phía trước. Lúc này chắc đã đến giữa sơn mạch Vụ Đô, đi được một nửa chặng đường.

Tiểu Long ngoái đầu nhìn phía sau:

- Lão đại, Cửu Đầu Yêu Giao lại đuổi tới.

Phương xa có một cái bóng đỏ rực đuổi theo sát.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Grao! Nhân loại chết tiệt, ngươi không chạy thoát được! Ngươi đã chọc giận ta, ta phải xé xác ngươi!

Lục Thiếu Du biến sắc mặt chửi thầm:

- Chết tiệt, oan hồn không tan. Tuyết Sư, chúng ta xuống dưới!

Lục Thiếu Du ra lệnh Thiên Sí Tuyết Sư lại lao vào sơn mạch.

Cửu Đầu Yêu Giao lại rít gào:

- Nhân loại, ngươi trốn không thoát!

Lục Thiếu Du nói:

- Cửu Đầu Yêu Giao, ngươi nhớ kỹ cho bản công tử, sẽ có ngày bản công tử cho ngươi biết tay!

Lục Thiếu Du và Thiên Sí Tuyết Sư lao vào sơn mạch bên dưới.

Mười ngày sau, sơn cốc trong sơn mạch Vụ Đô, Thiên Sí Tuyết Sư lại vọt lên trời cao. Lục Thiếu Du chật vật trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, mười ngày qua hắn vì thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát đã chịu nhiều đau khổ. Trong thời gian này Lục Thiếu Du không rảnh rỗi, hắn lại nuốt ba Vũ Sư, một Vũ Sư lục trọng, một Vũ Sư tam trọng, tu vi cao nhất là Vũ Sư thất trọng. Đẳng cấp tu vi Vũ Giả của Lục Thiếu Du cách Vũ Sư cửu trọng không còn xa.

Lục Thiếu Du triệu hoán Huyết Tích Dịch ra khỏi không gian thú nang:

- Huyết Tích Dịch, vì sao Cửu Đầu Yêu Giao luôn có thể tìm đến ta?

Sắp hai mươi ngày mà Cửu Đầu Yêu Giao luôn theo đuôi Lục Thiếu Du như bóng với hình, làm hắn vô cùng khó hiểu.

Huyết Tích Dịch trả lời:

- Chủ nhân, trong sơn mạch Vụ Đô này tất cả yêu thú, dã thú đều là tai mắt của Cửu Đầu Yêu Giao, nên Cửu Đầu Yêu Giao có thể dễ dàng tìm đến chủ nhân.

- Ra là vậy.

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống, xem ra hắn không cách nào thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát, phải tìm cách khác.

Huyết Tích Dịch mở miệng nói:

- Chủ nhân, chắc sắp ra khỏi sơn mạch Vụ Đô rồi, chỉ cần rời xa sơn mạch Vụ Đô thì Cửu Đầu Yêu Giao sẽ không đuổi theo nữa.

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi:

- A? Tại sao vậy?

Huyết Tích Dịch trả lời:

- Yêu thú chúng ta không dám tùy tiện xông vào địa bàn nhân loại, dễ khiến cường giả nhân loại ra tay.

Tiểu Long ngước đầu nhìn sau lưng, cảnh báo:

- Lão đại mau nhìn kìa, Cửu Đầu Yêu Giao lại đuổi theo, âm hồn không tan.

*****

Cửu Đầu Yêu Giao lại xuất hiện trong không trung.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Nhân loại, ta nói rồi, ngươi không chạy thoát được!

Lục Thiếu Du quát lớn:

- Cửu Đầu Yêu Giao, lần sau ta sẽ lột da, rút gân ngươi ra!

Cửu Đầu Yêu Giao nhanh chóng đuổi theo, gầm rống:

- Nhân loại nhỏ bé kia, ngươi không có thực lực đó, ta sẽ lột da ngươi trước!

Lục Thiếu Du hừ mạnh.

- Ngươi có giỏi thì cứ đến, ta chống mắt xem ngươi làm sao đuổi kịp ta?

Lục Thiếu Du buộc phải chui vào sơn mạch Vụ Đô, trên trời không thể thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

- Grao!

Cửu Đầu Yêu Giao tức giận quát:

- Nhân loại chết tiệt, có giỏi thì đừng chạy!

Cửu Đầu Yêu Giao nhìn Lục Thiếu Du lại lao vào sơn mạch nó càng giận điên lên. Cửu Đầu Yêu Giao không dễ tìm người trong sơn mạch, nếu không nó đã sớm bắt kịp nhân loại chết tiệt.

Trong sơn mạch Vụ Đô, một số nơi dong binh đoàn tạm trú gần đây có tin đồn là Cửu Đầu Yêu Giao đang liều mạng truy sát một nhân loại, không biết nhân loại này làm gì mà chọc giận Cửu Đầu Yêu Giao như phát điên vậy.

Mọi người suy đoán là ai chọc phải Cửu Đầu Yêu Giao vẫn chạy tung tăng như thường, chắc chắn là cường giả.

Lúc này Lục Thiếu Du đang chật vật trốn trong sơn mạch Vụ Đô, may mắn hắn quen thuộc cách thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát. Chỉ cần Lục Thiếu Du chạy đông né tây, Cửu Đầu Yêu Giao không dễ tìm ra hắn trong sơn mạch Vụ Đô.

Mấy ngày nay Lục Thiếu Du cảm giác thu hoạch lớn nhất của hắn là tốc độ tăng nhanh nhiều, toàn nhờ chạy trốn rèn luyện ra, xem như thu hoạch ngoài ý muốn.

Mười ngày sau, Lục Thiếu Du mượn cơ hội thôn phệ một Vũ Sư lục trọng xui xẻo, cưỡi trên Thiên Sí Tuyết Sư vọt lên cao. Sau khi rõ ràng tính tình, tốc độ của Cửu Đầu Yêu Giao thì Lục Thiếu Du không còn quá lo âu. Tóm lại Cửu Đầu Yêu Giao không đuổi kịp hắn, nên làm gì thì làm cái đó, chẳng qua dăm ba bữa lại trốn trong sơn mạch rừng rậm.

Bùm!

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, trong đan điền khí hải của Lục Thiếu Du phát ra tiếng nổ trầm đục, khí thế tăng vọt. Lục Thiếu Du vừa chật vật chạy trốn vừa không quên tu luyện, đã đột phá đến Vũ Sư cửu trọng.

Lục Thiếu Du hít sâu, mở mắt ra, nhìn chằm chằm cái bóng khổng lồ cách mấy ngàn thước sau lưng.

Lục Thiếu Du mỉm cười hét to:

- Cửu Đầu Yêu Giao, phía trước là địa bàn của nhân loại, nếu ngươi còn đuổi theo thì cường giả nhân loại sẽ không tha cho ngươi.

Cửu Đầu Yêu Giao giận thật:

- Coi như đến địa bàn nhân loại thì ta tuyệt đối không tha cho ngươi!

Đuổi theo hơn một tháng nhưng không bắt kịp nhân loại làm Cửu Đầu Yêu Giao phát cuồng, mắt lộ tia hung ác, nó hận không thể lập tức lao qua xé nát Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lục Thiếu Du phát ra khí lạnh:

- Cửu Đầu Yêu Giao, lần sau bản công tử trở về Cổ vực sẽ lột da rút gân ngươi ra!

Huyết Tích Dịch ở bên cạnh nói với Lục Thiếu Du:

- Chủ nhân, phía trước là thành Vụ Đô.

Phương xa dưới áng mây mù mỏng manh lộ ra dãy kiến trúc liên miên, một tòa thành khá to ngay trước mắt.

Lục Thiếu Du mừng rỡ:

- Rốt cuộc đến thành Vụ Đô!

Đến thành Vụ Đô thì Lục Thiếu Du không sợ Cửu Đầu Yêu Giao đuổi theo nữa. Cửu Đầu Yêu Giao dựa vào yêu thú, dã thú trong sơn mạch Vụ Đô nên biết tung tích của Lục Thiếu Du. Trong sơn mạch Vụ Đô thì Lục Thiếu Du dễ dàng thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

Lục Thiếu Du nói với Thiên Sí Tuyết Sư:

- Tuyết Sư, chúng ta xuống dưới.

Cửu Đầu Yêu Giao thấy nhân loại trước mắt sắp ra khỏi sơn mạch Vụ Đô, nó rống to:

- Nhân loại, ta xem ngươi trốn tới đâu!

Ánh sáng đỏ rực bộc phát từ người Cửu Đầu Yêu Giao, chắc nó đang dùng vũ khí bí mật, tăng tốc nhanh hơn nhiều. Ba ngàn thước, hai ngàn tám trăm thước, càng lúc càng nhanh.

Két két két!

Ngoài rìa sơn mạch Vụ Đô có ba con yêu thú phi hành xé gió lao ra. Ba con yêu thú phi hành nhị giai, trên lưng chúng nó có năm thanh niên đứng.

Một tiếng hét lớn vang lên:

- Người phía trước dừng lại, chưa đăng ký thì không được để yêu thú phi hành trên thành Vụ Đô!

Mười mấy thanh niên nhìn chằm chằm Thiên Sí Tuyết Sư lao vút tới, biểu tình ngạc nhiên. Ba con yêu thú phi hành nhị giai cảm nhận hơi thở từ Thiên Sí Tuyết Sư, chúng nó run rẩy.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm mười mấy thanh niên trước mặt, hỏi:

- Các người là đệ tử của Vân Dương tông?

Một thanh niên đẳng cấp Vũ Sư đáp:

- Đúng vậy! Chúng ta là người của Vân Dương tông.

Lục Thiếu Du quát to:

- Các ngươi mau tránh ra đi, ta cũng là đệ tử Vân Dương tông. Phía sau là Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô, nếu các ngươi không đi sẽ chết!

Lục Thiếu Du nói xong giục Thiên Sí Tuyết Sư vọt tới, mặc kệ mười mấy đệ tử Vân Dương tông.

Đám đệ tử Vân Dương tông biến sắc mặt nói:

- Cửu Đầu Yêu Giao, thật sự là Cửu Đầu Yêu Giao đến! Mau thông báo cho thành chủ!

Bóng đỏ khổng lồ từ xa lao tới, khí thế hung bạo, bộ dạng dữ tợn, đúng là Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô.

Bùm!

Một đệ tử Vân Dương tông phát đạn tín hiệu. Lục Thiếu Du nhếch môi cười tà, dụ Cửu Đầu Yêu Giao vào thành Vụ Đô là hắn an toàn. Thành Vụ Đô sẽ khiến Cửu Đầu Yêu Giao nhức đầu.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Grao! Nhân loại đáng chết, tránh ra hết cho ta!

Cơ thể to lớn đụng vào ba yêu thú phi hành nhị giai. Đệ tử Vân Dương tông trên lưng ba con yêu thú phi hành sợ hãi run lẩy bẩy.

Bùm bùm bùm!

Một con yêu thú phi hành nhị giai bị Cửu Đầu Yêu Giao đụng bay, rớt xuống đất. Năm đệ tử Vân Dương tông trên lưng yêu thú phi hành rơi xuống.

- Mau nhìn kìa, có yêu thú xông tới!

- Trời, hình như là Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô. Sao hung vật này đến đây? Trong thành Vụ Đô không ai chống lại nổi.

Đám người trong thành Vụ Đô kinh hoàng nhìn chằm chằm vật khổng lồ trên bầu trời. Yêu thú ngũ giai trung kỳ, chỉ có tu vi từ Vũ Tướng thất trọng trở lên mới ứng đối nổi. Trong thành Vụ Đô không có cường giả như thế, Vụ Đô thành chủ Vương Minh Nguyệt chỉ tới đẳng cấp Vũ Phách.

Trong thành Vụ Đô, Cửu Đầu Yêu Giao xoay quanh trên bầu trời:

- Nhân loại chết tiệt, đi ra cho ta, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!

Cửu Đầu Yêu Giao phun lửa nóng xuống đất, biển lửa thổi quét mấy con đường. Tiếng gào rú thảm thiết vang lên, nhiều người bị lửa đốt thành tro.

Chợt có tiếng hét lớn từ xa vọng lại:

- Cửu Đầu Yêu Giao, ngươi đi khỏi đây mau. Chỗ này là địa bàn của Vân Dương tông ta, nếu không đi thì Vân Dương tông sẽ nhổ hang ổ của ngươi!

Mấy bóng người đứng trên lưng một con yêu thú phi hành tam giai lao tới. Nam nhân trung niên đi đầu chính là Vương Minh Nguyệt.

- Grao grao! Ta chỉ muốn tìm một nhân loại, giao nhân loại đó ra ta liền đi ngay.

Cửu Đầu Yêu Giao nhìn chằm chằm mấy người trên lưng yêu thú phi hành tam giai, dường như nó e ngại Vân Dương tông.

Trên lưng yêu thú phi hành, bên cạnh Vương Minh Nguyệt có một lão nhân áo lam nhìn Cửu Đầu Yêu Giao chằm chằm:

- Cửu Đầu Yêu Giao, đi ngay cho ta, nếu không ta sẽ không khách sáo với ngươi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)