Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2466

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2466: Chiêu cũ cách dùng mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Có tin hay không là tùy ngươi.

Lục Thiếu Du ngoài ý muốn, hắn đã nói sự thật, Ma Linh Yêu Nữ không tin.

- Còn có Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư của ta đâu, ngươi thả ở đâu rồi?

Ma Linh Yêu Nữ đánh ra vài đạo thủ ấn lên người Lục Thiếu Du, ánh mắt cảm thấy ngoài ý muốn, trong người đối phương không còn Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, cũng không ở trên thân thể, nhưng nàng lại cảm giác được liên hệ vô hình trong đó, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư nhất định vẫn còn ở trên người của hắn.

Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi biến đổi, dường như với Ma Linh Yêu Nữ thì Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư còn quan trọng hơn Tử Linh Thánh Dịch chút ít, bởi vậy Lục Thiếu Du cũng có ý định, dù thế nào cũng không thể giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra.

Sợ rằng mình vừa giao ra, kết cục là mình thê thảm, mà một khi trong tay vẫn còn Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, yêu nữ sẽ có điều cố kỵ, cho nên mình sẽ có cơ hội.

- Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, ta không mang theo, nhưng ta có thể mang ngươi đi lấy.

Lục Thiếu Du đảo mắt, nói với Ma Linh Yêu Nữ.

- Ngươi nói láo, cho rằng có thể lừa gạt ta hay sao, ta có thể đủ cảm giác được Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư đang ở trên người của ngươi.

Ma Linh Yêu Nữ nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, lại lườm lườm Kim Viên bên cạnh, nói:

- Nếu ta suy đoán đúng, sâu trong sơn mạch Cổ Lan lúc trước, ngươi nhất định biến ảo bộ dáng, tên đại hán mặt sẹo là ngươi, còn có thiên hỏa, thiên hỏa cuối cùng biến mất, tuyệt đối có quan hệ với ngươi.

Lục Thiếu Du lập tức sững sờ, không nghĩ tới việc này bị Ma Linh Yêu Nữ suy đoán ra.

- Xem ra, ta suy đoán đúng rồi.

Nhìn phản ứng của Lục Thiếu Du, Ma Linh Yêu Nữ cũng có chút ngoài ý muốn, ánh mắt chớp động, nói:

- Trung thực giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch ra đây, bằng không ngươi tuyệt đối sẽ hối hận.

- Tử Linh Thánh Dịch bị ta ăn rồi, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà có thể mang ngươi đi, ngươi không tin thì tùy ngươi.

Lục Thiếu Du nói, tóm lại Tử Linh Thánh Dịch bị chính mình ăn rồi, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư hắn không thể giao ra.

- Muốn đàn ông các ngươi nói thật, tốt nhất dùng thứ này ra nói chuyện.

Trong tay Ma Linh Yêu Nữ xuất hiện một thanh dao găm, nhẹ nhàng dán lên giữa hai chân Lục Thiếu Du, dao găm toát ra hàn quang, nàng chỉ nói mấy lời rất êm tai, lọt vào tai Lục Thiếu Du không khác gì tiếng ác quỷ đang thì thầm.

Lục Thiếu Du sững sờ lần nữa, khó trách nữ nhân này gọi là Ma Linh Yêu Nữ, thật sự là yêu nữ, giữa hai chân cảm thấy mát lạnh, Lục Thiếu Du cũng không dám cam đoan đồ chơi của mình bị cắt cơ mọc ra giống như tay chân hay không, có thể khôi phục hoàn hảo vô khuyết hay không, vạn nhất có chút tác dụng phụ, vấn đề lớn lắm.

Về phần Ma Linh Yêu Nữ có dám cắt đồ chơi giữa hai chân của mình hay không, Lục Thiếu Du hoàn toàn không nghi ngờ, yêu nữ này không việc gì không làm được, vạn nhất thực sự nhất đao lưỡng đoạn, chỉ sợ mình khóc không ra nước mắt.

Cho nên thời điểm dao găm rét lạnh bao phủ đồ chơi, Lục Thiếu Du lập tức không nói thêm gì nữa, miễn nói ra lời nào đó chọc yêu nữ tức giận, sau đó đồ chơi giữa hai chân của mình sẽ tai bay vạ gió.

- Đã không nói lời nào, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn nhất đao lưỡng đoạn hay sao?

Nhìn thấy Lục Thiếu Du không nói lời nào, Ma Linh Yêu Nữ còn tưởng rằng Lục Thiếu Du bỏ qua nàng, lập tức trừng mắt, đùi ngọc thon dài lay động, làn da tuyết trắng hiện ra, váy ngắn che chắn không hết, lúc này bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên, thân thể của nàng tạo thành hấp dẫn trí mạng, chủy thủ trong tay cũng vẽ giữa hai chân hắn.

Đây là yêu nữ, thân thể là thiên sứ kết hợp với ma quỷ, lúc này gần nàng dựa vào Lục Thiếu Du gần trong gang tấc, ánh mắt Lục Thiếu Du không thể không tỏa sáng, đây tuyệt đối là vưu vật trong vưu vật.

Trọng yếu nhất là, yêu nữ này cầm dao vẽ vài vòng giữa hai chân Lục Thiếu Du, loại tình huống này, đối với Lục Thiếu Du mà nói là khiêu khích không thể nói thành lời, dục vọng cũng không dám sinh ra.

Bởi vậy, đồ chơi của Lục Thiếu Du chỉ chấn động một chút chứ không vươn lên ngạo nghễ, nhưng nó vẫn đâm vào dao găm của Ma Linh Yêu Nữ.

- Ngươi... Leng keng!

Ma Linh Yêu Nữ lập tức liền phát hiện đồ chơi giữa hai chân Lục Thiếu Du phản ứng, sững sờ sau đó phục hồi tinh thần lại, chẳng biết tại sao, sắc mặt ửng đỏ từ cổ tới tận mang tai, dao găm trong tay run run sau đó rơi xuống đất.

- Ngươi vô sỉ, hạ lưu.

Ma Linh Yêu Nữ đỏ mặt mắng to Lục Thiếu Du, bộ dáng này rất đáng yêu, nhưng ánh mắt của nàng lại vụng trộm nhìn vào giữa hai chân Lục Thiếu Du, nhìn nơi vừa sinh ra biến hóa.

- Tại sao lại nói ra vô sỉ hạ lưu, là chính ngươi sờ loạn, không liên quan tới ta, ta cũng... không thể khống chế nó.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thứ này mình thật sự không thể khống chế.

- Ta sờ loạn lúc nào?

Ma Linh Yêu Nữ nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, nàng trừng mắt, tức giận không thôi, nàng làm gì có sờ loạn, quả thực là mắc cở chết người, tức giận dậm chân, thân thể mềm mại run lên, hai gò má ửng hồng.

Ma Linh Yêu Nữ không chú ý tới Lục Thiếu Du, trực tiếp cầm nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du lên xem, tâm thần quan sát và dễ dàng xóa bỏ cấm chế, nhưng trong nhẫn trữ vật này không có thứ nàng muốn.

- Hừ!

Nhìn thấy không có thứ mình muốn, Ma Linh Yêu Nữ tức giận hừ một tiếng, bàn tay trắng như ngọc vung lên, dao găm lại bay vào trong tay của nàng.

- Lục Thiếu Du, ngươi có giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch ra hay không, nếu ngươi không giao, ta sẽ giết hắn trước.

Chủy thủ trong tay Ma Linh Yêu Nữ trực tiếp đặt lên cổ Kim Viên trên.

Ánh mắt Kim Viên hơi chuyển động, hắn vốn không có chuyện gì, nhưng đột nhiên lại kéo việc này lên người hắn, lập tức cảm giác oan uổng, nhưng lại không thể nhúc nhích, thậm chí còn không thể nói chuyện.

- Yêu nữ, ngươi...

Lục Thiếu Du sợ ném chuột vỡ bình, nếu yêu nữ đối phó mình, Lục Thiếu Du còn không sợ, nhưng đối phó Kim Viên lại khác.

- Ta chính là yêu nữ, chuyện gì ta không làm được, rốt cuộc ngươi giao hay không gia?

Ma Linh Yêu Nữ nhìn qua Lục Thiếu Du.

- Được rồi, ta giao, ngươi thả huynh đệ ta ra.

Lục Thiếu Du biết rõ mình không có lựa chọn khác, vạn nhất yêu nữ thực động thủ, bản thân mình hối hận không kịp, cho nên Lục Thiếu Du trực tiếp lựa chọn đáp ứng.

- Còn rất nghe lời, ta biết ngay ở trên người của ngươi, hừ!

Ma Linh Yêu Nữ cười đắc ý, cảm giác như mình đã chiến thắng, trong mắt mang theo một tia giảo hoạt.

- Ngươi phải thả ta ra trước mới được, ngươi cấm chế ta, ta không thể giao đồ vật cho ngươi được.

Lục Thiếu Du nói với Ma Linh Yêu Nữ.

- Thả ngươi cũng không sao, dù sao ở trước mặt ta, ngươi cũng trốn không thoát, huống chi, ngươi còn ở trong tay ta.

Ma Linh Yêu Nữ cũng không có bao nhiêu do dự, nàng đưa tay ra đánh vài đạo thủ ấn vào người Lục Thiếu Du, lập tức cấm chế trên người Lục Thiếu Du được cởi bỏ.

*****

Hô.

Cấm chế mở ra, Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ánh mắt mắt nhìn thẳng vào Ma Linh Yêu Nữ, trong mắt mang theo thần sắc ngưng trọng.

- Giao ra đây, dám gạt ta, ta sẽ không khách khí.

Ma Linh Yêu Nữ nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, chủy thủ trong tay lại đặt lên cổ Kim Viên cảnh cáo Lục Thiếu Du, nhìn Lục Thiếu Du kinh ngạc trung thực trước mặt mình, lập tức cảm thấy đắc ý, so với đạt được một kiện bảo vật còn làm nàng cao hứng hơn.

- Biết rõ vì cái gì vừa rồi ta không giết ngươi hay không, còn muốn lấy nhẫn trữ vật của ngươi nữa?

Lục Thiếu Du nhìn thẳng vào Ma Linh Yêu Nữ, hắn đổi chủ đề, ánh mắt ngưng trọng.

- Bản tính các ngươi chưa tính là quá xấu, vừa rồi không có động sát ý, bằng không các ngươi hiện tại nhất định rất thảm, cũng không phải chỉ bị cấm chế đơn giản như vậy.

Ma Linh Yêu Nữ nói với Lục Thiếu Du, ánh mắt trừng hắn:

- Ngươi muốn nhẫn trữ vật của ta, vậy càng đơn giản, chỉ là thừa cơ phát tài mà thôi, ngay cả đồ của ta cũng dám mơ tưởng, thật sự to gan mà.

- Ngươi sai rồi, ta lấy nhẫn trữ vật của ngươi, chỉ muốn xem trong nhẫn trữ vật của ngươi có đan dược chữa thương hay không, ta nghĩ ngươi thương thế quá nặng, mà trên người ta quá nghèo, thật sự không có đan dược có thể giúp ngươi, ngươi hiểu lầm ta.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du nói rất chân thành.

- Miệng đầy gian dối, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao, đừng lẫn lộn chủ đề, nhanh giao Tử Linh Thánh Dịch và Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra đây.

Ma Linh Yêu Nữ khinh thường Lục Thiếu Du, nàng không ngu ngốc, nếu ngu ngốc cũng không có danh tiếng Ma Linh Yêu Nữ, loại chuyện ma quỷ gạt người này nàng không tin, nàng cũng không phải đứa bé ba tuổi.

- Mặc kệ ngươi tin hay không, ta vẫn muốn nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chân thành:

- Kỳ thật Tử Linh Thánh Dịch và Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư đang ở trên người của ta.

- Ta biết ngay, ngươi cũng không thể lừa ta được.

Ánh mắt Ma Linh Yêu Nữ nhảy lên, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nàng bố trí thủ đoạn lên Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, hiện tại Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư tuy bị cấm chế, nhưng nàng cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư một cách đại khái.

- Trên người ta mang theo Tử Linh Thánh Dịch và Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, vì sao ngươi biết ta không sớm rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, rời khỏi ngươi càng xa càng tốt?

Lục Thiếu Du nhìn thẳng Ma Linh Yêu Nữ, ánh mắt dần dần biến thành trong suốt.

Đương nhiên, loại tình huống này Lục Thiếu Du tự nhiên sẽ không nói với Ma Linh Yêu Nữ, bởi vì hắn là thái điểu, căn bản không biết cách rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới cũng không có địa phương đi, huống chi trong khoảng thời gian này hắn đang chạy trốn khỏi chết.

- Cái này...

Ma Linh Yêu Nữ tự nhiên không quá hiểu tình huống của Lục Thiếu Du, trong thế giới nhận thức của nàng, nếu Lục Thiếu Du muốn rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, tự nhiên rất dễ dàng, bởi vậy vấn đề này làm nàng cảm thấy không có đáp án, cũng không suy ra được.

Nhìn thần sắc Ma Linh Yêu Nữ, ánh mắt Lục Thiếu Du mang theo một tia tà dị đắc ý, rốt cục cũng hấp dẫn Ma Linh Yêu Nữ thay đổi chủ đề khác, yêu nữ này thật sự khó đối phó, lập tức thay đổi cảm xúc, trên mặt mang theo thần sắc ảm đạm, tăng thêm vài phần nhu tình, cảm giác này làm cho Ma Linh Yêu Nữ cảm thấy ngạc nhiên.

- Ngươi ba lần bốn lượt tìm ta muốn Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch, ta không giao cho ngươi, kỳ thật không phải bổn ý của ta, ta không phải sợ sau khi ta giao cho ngươi, ngươi sẽ giết ta diệt khẩu, mà là sợ giao cho ngươi rồi sẽ không còn cơ hội gặp ngươi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chân thành, thần sắc ảm đạm, ngẩng đầu nhìn Ma Linh Yêu Nữ:

- Ta không rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, cũng bởi vì ngươi, cho dù toàn bộ Thải Hồng Cốc truy nã ta, ta cũng không bỏ được mà rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, chính vì sợ ngươi không tìm thấy ta.

- Đây là vì cái gì?

Dường như nội tâm Ma Linh Yêu Nữ trong lúc mơ hồ cảm giác được chuyện gì đó, ánh mắt mang theo một ít chấn động, nàng cắn bờ môi đỏ mọng.

- Ngươi vẫn không rõ sao, bởi vì ta thích ngươi, nhưng ta biết ngươi là cường giả, ta chỉ là một tiểu Phá Giới Cảnh, ta căn bản không xứng với ngươi, từ lần đầu tiên gặp được ngươi, ta đã thích ngươi, cho dù là ngươi đâm ta một đao, đặt Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vào trong người ta, ta cũng không trách ngươi, bởi vì ta nguyện ý vì ngươi làm bất cứ chuyện gì, ta cố ý không trả Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch cho ngươi, đó là vì ta thích ngươi.

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt đầy tình cảm nhìn vào mắt Ma Linh Yêu Nữ, mặt không đỏ tim không nhảy, đến thời điểm này Lục Thiếu Du cũng chỉ đánh cược một keo, nữ nhân, dường như có đặc tính này, lúc trước Tiểu Linh cũng là thế.

- Ngươi...

Ma Linh Yêu Nữ nghe Lục Thiếu Du nói thế, thân thể mềm mại run lên, đầu óc trống rỗng, còn chưa từng có người nào trực tiếp nói lời này với nàng, ngay cả lời nói cũng khó nói hơn trước, nhìn Lục Thiếu Du, nói:

- Ngươi người này... Cũng quá to gan lớn mật, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không, dám đùa giỡn ra, ta giết ngươi...

Vừa dứt lời, ánh mắt Ma Linh Yêu Nữ chớp động, nàng đã phát hiện tim mình đập nhanh hơn, trong lòng rung động khó hiểu.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, đột nhiên ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào Ma Linh Yêu Nữ, nói:

- Chết trong tay ngươi, tốt hơn chết trong tay Thải Hồng Cốc rất nhiều, tốt, giao đồ vật cho ngươi, ngươi giết ta đi, nhưng mà hy vọng ngươi giết ta là được rồi, thả huynh đệ của ta, hắn không đắc tội với ngươi.

Lục Thiếu Du nói xong, hắn cầm nhẫn trữ vật trong tay, nhẫn trữ vật này là nhẫn trữ vật lão nhân gia lưu cho hắn.

Cầm nhẫn trữ vật trong tay, ánh mắt Lục Thiếu Du dấu diếm một ít ánh sáng chớp động, mình bây giờ chỉ nghĩ ra ba lựa chọn, thứ nhất, chính là thực ngoan ngoãn giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra, nhưng Tử Linh Thánh Dịch không giao được, cuối cùng cũng không biết Ma Linh Yêu Nữ có thật giết mình hay không.

Lựa chọn thứ hai, đưa nhẫn trữ vật mà Kỳ lão cho hắn, nói là thời khắc nguy cấp nên ném ra ngoài là có thể cứu chính mình một mạng, nhưng Kim Viên còn nằm trong tay yêu nữ, cho nên Lục Thiếu Du cũng không dám lựa chọn.

Cuối cùng Lục Thiếu Du chỉ có thể lựa chọn phương pháp thứ ba, Lão Ảnh đã từng nói qua, lão nhân gia lưu lại nhẫn trữ vật, người khác muốn nhìn trộm là tự tìm khổ, muốn chết.

- Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch đều trong này, ta giao cho ngươi, hy vọng ngươi có thể thả Kim Viên huynh đệ ra.

Lục Thiếu Du do dự, khẽ cắn môi, cầm nhẫn trữ vật ném cho Ma Linh Yêu Nữ.

Xùy.

Ma Linh Yêu Nữ vươn tay cầm nhẫn trữ vật vào tay, ánh mắt nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, trên mặt mang theo một ít ửng đỏ, nói:

- Kỳ thật ta vốn không nghĩ sẽ giết các ngươi, ta chỉ muốn tìm đồ của ta mà thôi, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư quá trọng yếu với ta, Tử Linh Thánh Dịch nếu ngươi thật uống cũng không sao, về sau có thể nghĩ biện pháp khác tìm Tử Linh Thánh Dịch cho nhị ca là được.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)