Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2539

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2539: Lục Thiếu Du, Diêu Quang
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ha ha, chỉ là Thông Thiên cảnh sơ giai mà thôi, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Diêu Quang cười to không ngớt, thân thể lần nữa lao thẳng xuống, nguyên lực nóng bỏng trong nháy mắt phô thiên cái địa tràn ra, rõ ràng hắn không muốn kéo dài thời gian, muốn dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết Bạch Kinh Đường.

- Thiên Phong trảo.

Bạch Kinh Đường cũng không phải là người dễ trêu, lập tức bố trí một kiện khải giáp màu trắng, lần nữa ngưng tụ một đạo trảo ấn.

Sưu Sưu.

Trảo ấn mang theo một cơn lốc cực lớn xoay tròn, giống như vòi rồng vậy. Trảo ấn lập tức xé rách không gian chung quanh thành mảnh vỡ, trảo ấn không ngờ trong lúc mơ hồ lại muốn xé nát quyền ấn của Diêu Quang kia.

- Hỏa Lang trảo.

Cảm nhận biến hóa, sắc mặt Diêu Quang khẽ biến, nguyên lực toàn thân bắt đầu khởi động, quanh thân có chấn động kỳ dị, nóng bỏng lan tràn ra. Cùng lúc chấn động quanh thân lan tràn, hóa chưởng thành trảo, đột nhiên có một cỗ hỏa diễm cực lớn được ngưng tụ ra.

Ngao.

Một tiếng sói tru rung trời giống như sấm sét vang vọng. Cùng lúc trong hỏa diễm ngập trời đột nhiên có một đầu hỏa lang cực lớn được ngưng tụ ra.

Đầu hỏa lang này tựa như vật còn sống, một đạo lang trảo mang theo hỏa diễm khủng bố giống như lưu tinh đánh về phía trước. Trảo ấn xé rách không gian tạo thành tiếng xoẹt xoẹt vô cùng rung động, trực tiếp xé rách trảo ấn của Bạch Kinh Đường. Trảo ấn còn lại trực tiếp đánh vào trên người Bạch Kinh Đường.

Ken két.

Thân thể Bạch Kinh Đường rung động, khải giáp màu trắng trên người trực tiếp bị rạn nứt, kình khí nóng bỏng khủng bố cuốn tới khiến cho Bạch Kinh Đường không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.

- Ha Ha, không biết tự lượng sức mình, Thông Thiên cảnh sơ giai sao có thể là đối thủ của ta. Người Phi Linh môn đều là bao cỏ.

Diêu Quang lạnh lùng quát một tiếng, thân thể xẹt qua không gian, áo nghĩa thuộc tính Hỏa lần nữa được thi triển, nhanh chóng đánh ra một quyền về phía Bạch Kinh Đường.

Ken két.

Trước quyền ấn không gian nứt vỡ từng khúc, trong nháy mắt phóng tới trước mặt Bạch Kinh Đường. Bạch Kinh Đường vừa rồi bị thương cho nên lúc này cũng không kịp tránh đi. Ánh mắt biến đổi, nếu như một quyền này mà nện xuống, sợ rằng hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Mà đệ tử Phi Linh môn phía xa thì hít sâu một ngụm khí lạnh, trong mắt đệ tử Thất Sát môn hiện lên sự vui vẻ.

Đệ tử Phi Linh môn xa xa đều hít sâu một ngụm khí lạnh, mà trong mắt đệ tử Thất Sát môn thì hiện lên sự vui vẻ.

Người cười đắc ý nhất chính là Diêu Quang, Bạch Kinh Đường chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai làm sao có thể là đối thủ của hắn.

- Người Phi Linh môn không dễ động như vậy.

Nhưng vào lúc này đột nhiên có một thanh âm ung dung vang vọng. Trong sát na một đạo thân ảnh màu xanh lập tức xuất hiện bên người Bạch Kinh Đường, không gian lúc đó giống như đình trệ, người này cùng với Bạch Kinh Đường lập tức biến mất tại chỗ.

Phanh.

Bạch KInh Đường đột nhiên biến mất, một quyền của Diêu Quang trực tiếp nện vào khoảng không, không gian bị đánh thành một cái động sâu, kình khí nóng bỏng nhuộm đỏ không gian.

- Ai, cút ngay ra đây cho ta.

Nhìn thấy Bạch Kinh Đường đang bị mình thu thập đột nhiên được người ta cứu đi, đây quả thực giống như đang động phòng lại bị kẻ khác cướp đi tân nương vậy, Diêu Quang lập tức cả giận nói.

- Nói năng lỗ mãng, xem ra người Thất Sát môn cũng chỉ có vậy mà thôi.

Cách đó hơn mười trượng, thân ảnh Bạch Kinh Đường xuất hiện, bên cạnh hắn còn có một thân ảnh mặc áo bào xanh, hiển nhiên người mặc áo bào xanh chính là người vừa mới cứu Bạch Kinh Đường. Chúng đệ tử Phi Linh môn lập tức nhìn về phía trước, có người nhanh chóng nhận ra thân phận người mặc áo bào xanh, trong lòng kinh hỉ, đạp không hành lễ, miệng kêu:

- Bái kiến chưởng môn.

Không ít những đệ tử Phi Linh môn còn lại chưa từng gặp qua chưởng môn, nhìn thấy không ít đệ tử cung kính hành lễ cho nên cũng không dám vô lễ, vội vàng đồng loạt hành lễ:

- Bái kiến chưởng môn.

- Chưởng môn, sao người tới đây?

Trong lòng Bạch Kinh Đường lúc này còn đang sợ hãi, quay đầu lại nhìn thanh niên mặc áo bào xanh vừa mới xuất hiện cứu hắn, trong mắt kinh ngạc không thôi, hắn hoàn toàn không ngờ, chưởng môn lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này.

- Nếu như chúng ta không đến có lẽ ngươi đã gặp nạn rồi.

Giữa không trung lần nữa xuất hiện một đạo thân ảnh, đúng là Vấn Thân Mạc.

Lục Thiếu Du cùng với Vấn Thân Mạc một đường định đi về sơn mạch Huyết Đô, thế nhưng Lục Thiếu Du lại đổi ý, muốn tới xem địa bàn Phi Linh môn, không ngờ lại vừa vặn nhìn thấy một màn này.

Dứt lời, thân ảnh Vấn Thân Mạc cũng đáp xuống bên cạnh Lục Thiếu Du và Bạch Kinh Đường.

Bạch Kinh Đường lập tức hành lễ, Lục Thiếu Du phất tay, đưa một khỏa đan dược cho Bạch Kinh Đường rồi nói:

- Trước tiên cứ dùng đan dược, chuyện còn lại giao cho ta.

Ánh mắt lão giả áo đỏ nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, ánh mắt biến ảo, dường như có chút kỳ quái vì nhìn không thấu được đối phương, chỉ là nhìn thấy chúng đệ tử Phi Linh môn hành lễ, ánh mắt hắn lúc này mới lóe lên, nói:

- Tiểu tử, ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn sao? Tới vừa vặn.

Bạch Kinh Đường thấp giọng nói với Lục Thiếu Du.

- Chưởng môn, đây chính là Diêu Quang của Thất Sát môn, tu vi Thông Thiên cảnh trung giai, hắn đã giết mười mấy đệ tử của chúng ta, Thất Sát môn này không dễ chọc.

Lục Thiếu Du hiểu ý nhẹ nhàng phất tay, để cho Bạch Kinh Đường lui xuosng trước. Tình huống đại khái về Thất Sát môn Lục Thiếu Du cũng biết một ít.

Sau khi thi triển Sưu Linh Thuật tra xét trí nhớ của không ít người Liệt Hỏa môn Lục Thiếu Du cũng biết được rất nhiều chuyện, thực lực của Thất Sát môn này cũng không yếu, bảy huynh đệ kết nghĩa sáng tạo ra, là thế lực nhị lưu. Thậm chí còn không dưới Liệt Hỏa môn.

Lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du căn bản không để ý tới mình, Diêu Quang giận dữ quát lên một tiếng:

- Này, tiểu tử, ngươi có nghe thấy gì không? Ta đang hỏi ngươi đó.

- Ta đang nói chuyện, ngươi có nghe thấy không? Hay là ngươi điếc? Về phần trả lời ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, thân thể đạp không mà đứng, áo bào mà xanh tung bay, chắp tay đứng rồi nói:

- Hiện tại có gì ngươi cứ nói.

- Tiểu tử hung hăng càn quấy, ta...

Diêu Quang giận dữ, ánh mắt biến ảo, nhớ tới trước lúc xuất hành lão đại đã phân phó cho nên cố nén sự tức giận trong lòng, trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Tiểu tử, giao ra năm, không, mười thành thì hôm nay ta sẽ tạm tha cho ngươi. Nếu như không giao ra thì ngươi đừng mong trở về.

Lục Thiếu Du nghe vậy ánh mắt thoáng biển đổi, xem ra Thất Sát môn tới dây là thăm dò nông cạn, vài trăm người đi tới phân đà Phi Linh môn, hắn mỉm cười nói:

- Như vậy đi, nếu như ngươi có thể thắng ta, ta sẽ đem cả Phi Linh môn cho ngươi. Thế nhưng nếu ngươi thua thì Thất Sát môn phải đem cho Phi Linh môn ta mười thành. Bằng không thì ngươi cút cho ta, đổi nhân vật khác có thể quyết định tới nói chuyện với ta

*****

Nghe vậy từng đạo ánh mắt lập tức nhìn chăm chú vào người Lục Thiếu Du, mà ngay cả một ít đệ tử Phi Linh môn cũng rất là kinh ngạc. Người kia chính là Diêu Quang của Thất Sát môn a, vừa rồi ngay cả Bạch Kinh Đường cũng không phải là đối thủ, chưởng môn cũng quá mạnh miệng a.

Mấy trăm người của Thất Sát môn đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn Diêu Quang, không biết vị Diêu Quang trưởng lão này sẽ quyết định như thế nào.

Oanh.

Tiếng quát vừa dứt, quanh thân Lục Thiếu Du ầm ầm run lên, nguyên lực phô thiên cái địa tuôn ra, khí tức Thông Thiên cảnh sơ giai trong chốc lát bộc phát, không chút giữ lại nào.

Dưới cỗ khí thế kinh người này, mọi người chung quanh đều bị uy áp, nguyên lực trong cơ thể đình trệ, linh hồn run rẩy, không thể không lùi về phía sau.

- Thì ra là Thông Thiên cảnh sơ giai.

Lúc này Diêu Quang còn có thể có lựa chọn nào khác nữa, hắn vô cùng giận dữ, đã lâu rồi hắn chưa từng bị người khác không đặt vào trong mắt như vậy, lại còn dám nhục mạ hắn. Hắn cũng nghe nói chưởng môn của Phi Linh môn cũng không có gì đặc biệt, bằng không lần trước cũng không có lời đồn đồng quy vu tận với Cương Hỏa của Liệt Hỏa môn.

Mà lúc này khi Diêu Quang biết rõ tu vi của đối phương, chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai, hắn cần gì phải sợ, khuôn mặt vì giận dữ mà đỏ lên, quát với Lục Thiếu Du:

- Tiểu tử hung hăng càn quây, cứ quyết định như vậy đi. Nếu như ngươi thắng ta, lão tử cho ngươi mười thành. Hiện tại lão tử sẽ giáo huấn ngươi, cho ngươi biết thế nào là trời cao đất rộng.

Tiếng quát vừa dứt, nguyên lực quanh thân Diêu Quang run run, bên trên y phục màu đỏ có hỏa diễm giống như thực chất lan tràn ra. Khuôn mặt lạnh lẽo, bàn chân đạp mạnh hư không, hỏa diễm bao phủ thân thể lao thẳng về phía trước. Nguyên lực thuộc tính Hỏa phô thiên cái địa lập tức tạo thành một biển lửa trên không trung.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng nhảy lên, thân thể không có một chút nhúc nhích nào, thế nhưng ánh mắt lại lặng lẽ biến thành màu vàng.

Diêu Quang không hổ là người có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai, vừa mới động đã xuất hiện ở trước người Lục Thiếu Du. Cánh tay mạnh mẽ vung lên, nguyên lực thuộc tính Hỏa dẫn động năng lượng thuộc tính Hỏa bàng bạc trong thiên địa, không ngừng cuồn cuộn kéo tới, trong thoáng chốc hội tụ tạo thành một thủ ấn bằng hỏa diễm trên không trung. Một cỗ uy áp khiến cho linh hồn nóng bỏng lan tràn ra chung quanh.

- Liệt Diễm Sát Ấn.

Diêu Quang lạnh lùng quát một tiếng, thủ ấn bằng hỏa diễm nhanh như chớp xé rách không gian mang theo thanh âm bạo liệt, không gian bị thiêu đốt, vết nứt không gian ven đường lan tràn. Cả không trung hung hăng run rẩy.

Vừa mới ra tay đã dùng toàn lực, rõ ràng DIêu Quang này muốn một chiêu giải quyết Lục Thiếu Du, thủ ấn bằng hỏa diễm giống như mặt trời mọc lên từ phía Đông, nhiệt độ kéo lên khiến cho không trung sôi trào, cuồn cuộn, một cỗ kình khí nóng bỏng lập tức hóa thành một cơn lốc cuồng bạo đột nhiên khuếch tán ra chung quanh. Dưới cỗ uy thế kinh người này, tất cả mọi người căn bản không dám nhìn thẳng, trực tiếp nhanh lùi lại, nhiệt độ khurngb ố này khiến cho linh hồn mọi người phỏng rát, toàn thân run rẩy.

Giờ phút này kể cả là Bạch Kinh Đường cùng với Vấn Thân Mạc, cơ hò tất cả đều hoảng sợ vì thanh thế khủng bố của Diêu Quang, đồng thời không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay cho Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du vẫn chắp tay mà đứng, kình phong lan tràn khiến cho áo bào xanh trên người tung bay, Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, nhìn qua có chút lẫm liệt.

Nhìn đạo thủ ấn bằng hỏa diễm trong chốc lát đánh tới trước người mình, trong đôi mắt đã chuyển thành màu vàng của Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo. Trong nháy mắt, lấy thân thể hắn làm trung tâm, quang mang màu vàng phô thiên cái địa tuôn ra.

Ầm ầm.

Ngay khi Diêu Quang thúc dục thủ ấn bằng hỏa diễm đánh tới trước người Lục Thiếu Du, cả không gian trong chớp mắt ầm ầm run lên. Cuồng phong rít gào, kim quang rực rỡ che khuất bầu trời. Quang mang rực rỡ, một cỗ khí tức sắc bén lập tức lan tràn ra.

Cảnh tượng như vậy khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ, ngạc nhiên. Lúc này vô số người vây xem chung quanh ở trong thành Song Phong phía dưới đều ngẩng đầu nhìn lên động tĩnh cực lớn trên không trung.

Khí tức sắc bén này khiến cho toàn thân mọi người run rẩy, linh hồn cũng bị run rẩy, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy tim đập nhanh.

Trên không trung, quang mang màu vàng bao phủ thiên địa, Lục Thiếu Du lập tức thúc dục Lao ngục thời không thuộc tính Kim, quang mang màu vàng rực rỡ lan tràn ra chung quanh.

Lao ngục thời không thuộc tính Kim lập tức bao phủ Diêu Quang, dưới uy năng của các loại áo nghĩa thời gian, không gian, thân thể Diêu Quang trong Lao ngục thời không thuộc tính Kim trong nháy mắt bị ngăn cản, không gian chung quanh thân thể cứng lại. Một cỗ khí tức sắc bén lạnh lẽo lan trà, thủ ấn bằng hỏa diễm trực tiếp phai nhạt.

Sưu.

Giờ phút này Lục Thiếu Du có động tĩnh, thân thể dùng tốc độ không thể tưởng tượng được biến hóa nhanh chóng, trực tiếp vỗ về phía Lao ngục thời không thuộc tính Kim trước mặt.

Không gian trong Lao ngục thời không thuộc tính Kim có một đạo thủ ấn bằng kim quang rực rỡ đột nhiên phá không xuất hiện.

Thủ ấn màu vàng cực lớn giống như mặt trời rạng rỡ, thế nhưng khí tức lại vô cùng sắc bén, lạnh lẽo.

Oanh.

Thủ ấn màu vàng chụp xuống, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, khó có thể khôi phục, không gian ven đường trực tiếp hiện lên hư không đen kịt. Khí tức sắc bén lạnh lẽo kinh người khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ thiên địa.

Đạo thủ ấn màu vàng này lập tức đánh vào người Diêu Quang đang kinh hãi, hai mắt không thể tin nổi.

Không gian cứng lại, giờ phút này Diêu Quang căn bản vô lực thoát khỏi trói buộc, hắn chưa từng nghĩ tới, hắn có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai thế nhưng lúc này ở trước mặt tiểu tử có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai lại bị áp chế, giống như không có sức hoàn thủ vậy.

Lúc này Diêu Quang làm sao có thể biết được, khi Lục Thiếu Du còn là Ngộ Chân cảnh cao giai đã có thể đánh tới bất phân thắng bại với Cương Hỏa của Liệt Hỏa môn, cuối cùng còn có thể thôn phệ Cương Hỏa. Mà thực lực của Cương Hỏa kia so với hắn không kém là bao.

Mà hiện tại Lục Thiếu Du là Thông Thiên cảnh, tiến bộ trọn vẹn một đại cảnh giới, tăng thêm lĩnh ngộ cũng có tăng lên, cho nên thực lực không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần.

Diêu Quang muốn lập uy cho nên vừa ra tay đã dùng toàn lực, mà Lục Thiếu Du hiện tại cũng muốn lập uy cho Phi Linh môn. Cho nên vừa ra tay cũng dùng toàn lực, ngay cả Lao ngục thời không hắn cũng toàn lực ra tay, không có một chút lưu tình nào.

Phụt.

Đạo thủ ấn màu vàng giống như mặt trời của Lục Thiếu Du đánh xuống, Diêu Quang căn bản không kiên trì được bao lâu mà há mồn phun ra một ngụm máu tươi, thủ ấn màu vàng dễ dàng phá hủy không gian đánh xuống. Hung hăng nện thân thể hắn xuống con sông uống lượn phía dưới không trung.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)