← Ch.2543 | Ch.2545 → |
Lục Thiếu Du nghiến răng nghiến lợi nói, con mắt không thèm nháy lấy một cái.
- Cũng coi như có chút khí phách, bình sinh ta cũng rất ghét những người như vậy.
Thanh niên áo xám tóc đen nói:
- Như vậy đi, tính cách chúng ta cũng không khác nhau là mấy, ta cũng đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc, không bằng chúng ta làm một bút giao dịch, được không?
- Đường đường chính chính và quang minh lỗi lạc có quan hệ gì với việc giao dịch? Giao dịch gì?
Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi thanh niên áo xám tóc đen.
- Bảo điển luyện khí của ngươi có lẽ còn có thứ quan trọng hơn a, giao ra đây, ta có thể tha cho ngươi một mạng. Ngươi xem giao dịch như vậy được không?
Thanh niên áo xám tóc đen cười nói với Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du thoáng run rẩy, thanh niên trước mắt tnayf rõ ràng muốn cướp đoạt a. Trước mặt thực lực tuyệt đối, Lục Thiếu Du cũng không có cách nào, trừ phi hắn vận dụng con át chủ bài cuối cùng.
- Bút giao dịch này ta rất không thích.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên rồi nói.
- Nhưng mà ta thích là được. Không cần tới lượt ngươi đồng ý.
Khi thanh niên áo xám dứt lời, thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện bên người Lục Thiếu Du.
- Áo nghĩa không gian, áo nghĩa thời gian.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lúc này cũng đại biến.
Trước mắt Lục Thiếu Du, không gian chung quanh thanh niên áo xám tóc đen kia có cảm giác giống như thời gian thác loạn, thân ảnh khẽ lóe lên rồi lập tức biến mất tại chỗ.
Bản thân Lục Thiếu Du là người luyện hóa thế giới chi nguyên cho nên chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra thanh niên này không chỉ tu luyện áo nghĩa không gian và thời gian, mà còn có áo nghĩa chi nguyên của thời gian và không gian trên người.
Sưu.
Trong chốc lát này, áo nghĩa thời gian, áo nghĩa không gian của Lục Thiếu Du cũng lập tức được thi triển, thân ảnh cũng nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Sưu.
Thanh niên áo xám tóc đen đánh xuống một trảo, thân ảnh Lục Thiếu Du dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi biến mất tại chỗ.
- Ngươi cũng là tu luyện giả áo nghĩa thời gian và không gian?
Thanh niên áo xám tóc đen kinh ngạc, lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du về áo nghĩa thời gian và không gian thậm chí còn không dưới hắn, chuyện này đủ để khiến cho hắn khiếp sợ.
- Có áo nghĩa thời gian và không gian, chỉ là thực lực của ngươi vẫn không đủ, cho nên khó có thể chạy thoát.
Thanh niên áo xám tóc đen kinh ngạc, thế nhưng cũng không có dừng lại mà khẽ phất tay đánh ra một đạo quang nhận trong không gian bổ về không gian bên trái.
Xoẹt.
Không gian giống như bị xé rách, những nơi qunag nhận không gian đi qua, không gian bị cắt nát thành từng khúc.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức chật vật xuất hiện, nguy hiểm chạy thoát ra, thân ảnh lần nữa biến mất.
Thân ảnh thanh niên áo xám tóc đen lập tức biến mất tại chỗ, khi thân ảnh lần nữa xuất hiện đã đi tới trước người Lục Thiếu Du.
- Tới đây.
Dưới tác dụng của áo nghĩa thời gian và không gian, không gian trực tiếp cứng lại, một cỗ nguyên lực mênh mông cùng với công kích linh hồn chấn động của thanh niên áo xám tóc đen ngưng tụ thành trảo ấn, trực tiếp chụp về phía Lục Thiếu Du.
- Thực lực của người này lẽ nào còn có ẩn giấu?
Trong chớp mắt này Lục Thiếu Du lại có chút hoài nghi, thanh niên này rõ ràng có tu vi Đại Đạo cảnh, tuy rằng uy năng của áo nghĩa và giai vị rất mạnh, thế nhưng thực lực lại có chút kỳ lạ, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du nghĩ mãi mà không ra.
Cảm nhận được biến hóa bực này, Lục Thiếu Du vốn định dùng át chủ bài, thế nhưng lúc này cũng cố nhịn xuống, thân thể lập tức run lên, toàn thân có lưu quang lưu chuyển, hình thái Hổ biến của Thanh Linh Khải Giáp lập tức được thi triển.
Xoẹt.
Dưới trạng thái Hổ biến, Lục Thiếu Du lập tức biến thành một đầu cự hổ, điện mang quanh quẩn.
Rống.
Một tiếng hổ gầm vang vọng, Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm về phía trước, toàn thân có lân phiến giống như lưỡi đao.
Thân thể cự hổ của Lục Thiếu Du đứng thẳng, trong nháy mắt đánh ra một trảo.
Oanh.
Ngay trong chốc lát, cả không trung run lên, một cỗ khí tức quỷ dị chấn động lan tràn, khí tức bắt đầu khởi động. Gợn sóng giống như thời không thác loạn lấy thân thể Lục Thiếu Du làm trung tâm bắt đầu lan tràn ra hai bên, khiến cho cả phiến không gian này run rẩy.
- Hư lao thời không.
Lục Thiếu Du lạnh lùng quát một tiếng, ngay khi trảo ấn của thanh niên áo xám tóc đen này đánh xuống, cả không gian đột nhiên thác loạn.
Trong không gian này tràn ngập lực lượng của áo nghĩa không gian và áo nghĩa thời gian, dưới sự ảnh hưởng của lực lượng không gian và thời gian, đạo trảo ấn của thanh niên áo xám tóc đen kia trực tiếp bị lắc lư rồi nghiền nát không còn tung tích, trảo ấn nhanh chóng bị hóa giải.
- Áo nghĩa không gian và thời gian dung hợp lại với nhau, tiểu tử, rốt cuộc ngươi đã làm như thế nào?
Thanh niên tóc xám áo đen khiếp sợ, trong không gian thác loạn này thân thể hắn bị ngăn cản giống như rơi vào trong vũng bùn, từng vết nứt không gian đen kịt giống như quang nhận đang phóng tới.
Sưu Sưu.
Vết nứt không gian lan tràn tới, phá hủy tất cả ven đường. Lúc này thanh niên áo xám cũng không dám để cho bị lan tới gần, ánh mắt ngưng trọng, nguyên lực lan tràn, áo nghĩa thời gian cùng với áo nghĩa không gian được phóng thích ra. Không gian nứt vỡ từng khúc, vết nứt không gian den kịt rốt cuộc cũng không có cách nào tới gần thân thể hắn, dần dần sắp thoát khỏi sự bao phủ của Hư lao thời không.
Sưu.
Lúc này Hư lao thời không không ngờ lại không vây khốn được thanh niên này bao lâu, trong mấy cái chớp mắt, thân thể đã từ bên trong thoát thân ra.
Chỉ là khi thanh niên áo xám tóc đen này thoát thân ra, Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, quanh thân đột nhiên có quang mang màu vàng phô thiên cái địa tuôn ra.
Oanh.
Cả không gian ầm ầm run lên, quang mang màu vàng rực rỡ che khuất bầu trời, một cỗ khí tức sắc bén lạnh lẽo nhanh chóng lan tràn.
- Thử cái này đi.
Khi thanh niên áo xám vừa mới thoát khỏi Hư lao thời không, Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, phất tay trực tiếp đánh ra một chưởng về phía thanh niên áo xám này.
Lập tức trên không trung có một đạo thủ ấn màu vàng cực lớn đột nhiên phá không đánh ra, giống như phật quang phổ chiếu, trong nháy mắt bao phủ cả thiên địa.
- Tại sao lại mạnh như vậy? Trên người tiểu tử ngươi dường như có áo nghĩa chi nguyên, không đúng, đây là áo nghĩa chi nguyên của thuộc tính kim. Trên người tiểu tử ngươi có áo nghĩa chi nguyên của thuộc tính kim.
Thanh niên áo xám tóc đen biến sắc, dường như nhận ra được đây là áo nghĩa chi nguyên của thuộc tính kim, lực lượng không gian trên người nhanh chóng lan tràn ra, nguyên lực tuôn ra, vô số đạo chưởng ấn lập tức giống như pháo hóa bắn lên trên trời. Trong giây lát từ đạo chưởng ấn lập tức ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn khổng lồ, không gian bị chấn vỡ, hung hăng va chạm với thủ ấn màu vàng.
Phanh.
Thủ ấn màu vàng cùng với chưởng ấn va chạm, không gian chung quanh mang theo khe nứt đen kịt ầm ầm nổ tung, năng lượng khủng bố giống như một cơn lốc khuếch tán, lan tràn.
*****
Phụt.
Trong miệng lập tức có máu tươi phun ra, thân thể khổng lồ cũng lảo đảo lui lại.
Xoạt Xoạt.
Thân thể thanh niên áo xám cũng liên tiếp lùi lại mấy bước, ánh mắt lần nữa kinh hãi.
Sưu Sưu.
Không gian bị nghiền nát, khi cơn lốc bằng năng lượng khuếch tán tới một phạm vi nhất định lại đột nhiên ngừng lại, lặng lẽ không một tiếng động biến mất.
- Tại sao lại mạnh như vậy?
Thanh niên áo xám tóc đen nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt cực kỳ nghi hoặc.
Thanh niên áo xám này vừa rồi đã tự mình thử qua, rõ ràng tu vi của Lục Thiếu Du chỉ là Thông Thiên cảnh sơ giai mà thôi, thế nhưng thực lại hơn xa những người đồng cấp, người có tu vi đồng cấp không thể nào so sánh được.
Trong lòng của thanh niên áo xám hiện tại, thực lực khủng bố của Lục Thiếu Du này cộng thêm các loại thủ đoạn áo nghĩa, sợ rằng trong đám Thông Thiên cảnh cao giai cũng không có người nào làm được tới mức này.
Lục Thiếu Du lau sạch vết máu ở khóe miệng, tuy rằng nhổ ra một ngụm máu, thế nhưng Lục Thiếu Du lại có chút kỳ quái, công kích của thanh niên áo xám này đối với hắn dường như còn không có dùng quá nhiều lực, có cảm giác lòng có dư mà lực chưa đủ.
Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng, tu vi và cảnh giới của thanh niên áo xám tóc đen, đồng thời còn có lĩnh ngộ đều ở trên hắn, thế nhưng hết lần này tới lần khác dường như không có thực lực duy trì, cho nên vừa rồi cũng không làm cho hắn trọng thương được. Nếu không bây giờ hắn đã gặp phiền phức lớn.
- Tiểu tử, tiêu tử giao thủ với ngươi có phải trên người có áo nghĩa không gian, áo nghĩa linh hồn, còn có áo nghĩa thời gian hay không?
Lúc này trong Thiên Trụ giới, thanh âm của Kỳ lão vốn đang chữa thương từ trong Thiên Trụ giới truyền ra, thanh âm quanh quẩn trong tâm thần của Lục Thiếu Du.
Tam Kỳ lão nhân ở trong tầng thứ năm Thiên Trụ giới, bên ngoài cũng đã hơn ba năm, thời gian trong THiên Trụ giới cũng đã được hơn một trăm năm mươi năm.
Khi nghe thấy thanh âm của Tam Kỳ lão nhân truyền ra, tâm thần Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong tầng thứ năm Thiên Trụ giới, lúc này Tam Kỳ lão nhân đang khoanh chân ngồi đó, dường như cũng có thể cảm nhận được một ít tình huống bên ngoài.
Lúc này Kỳ lão có động tĩnh, Lục Thiếu Du vô cùng mừng rỡ, vội vàng hỏi:
- Kỳ lão, người khôi phục rồi hay sao?
- Khôi phục cái rắm, còn rất sớm, bên ngoài vừa rồi có tu luyện giả áo nghĩa linh hồn, áo nghĩa không gian, còn có áo nghĩa linh hồn đúng không?
Tam Kỳ lão nhân hỏi.
Lục Thiếu Du lập tức dùng tâm thần truyền âm vào trong tầng thứ năm Thiên Trụ giới, nói:
- Đúng vậy, một cường giả ít nhất là Đại Đạo cảnh, một đối thủ trên người có áo nghĩa không gian, thời gian, linh hồn.
Tam Kỳ lão nhân nói:
- Đại Đạo cảnh tính là cái rắm gì, ngươi thử hỏi hắn có phải tu luyện Kỳ Hồn bí pháp hay không.
- Tiểu tử, thực lực của ngươi không tệ nha.
GIờ phút này nhìn thấy Lục Thiếu Du dường như đang ngẩn người, thanh niên áo xám tóc đen nhíu mày nói.
Thân thể cự hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du đứng thẳng, đạp không mà đứng rồi nhìn thanh niên áo xám tóc đen nói:
- Có phải ngươi tu luyện Kỳ Hồn bí pháp hay không?
Nghe vậy thanh niên áo xám tóc đen này lập tức biến sắc, tuyệt đối là biến sắc.
- Kỳ lão, tiểu tử kia tu luyện Kỳ Hồn bí pháp.
Tâm thần Lục Thiếu Du lập tức truyền âm vào trong tầng thứ năm Thiên Trụ giới.
- Nhất định là Kỳ Hồn bí pháp, Kỳ Hồn bí pháp do ta tự nghĩ ra chẳng lẽ ta còn không biết sao.
Ánh mắt Kỳ lão trắng lên, trong mắt lại hiện lên vẻ nghi ngờ, so với lúc thanh niên áo xám tóc đen nhìn Lục Thiếu Du còn nghi hoặc hơn nhiều.
- Kỳ lão, Kỳ Hồn bí pháp là do người tự nghĩ ra, chẳng lẽ tiểu tử này là truyền nhân của người sao?
Lục Thiếu Du càng nghi hoặc, đồng thời cũng đang thầm tính toán, nếu như người này là truyền nhân của Kỳ lão thì mọi chuyện cũng dễ giải quyết.
- Nói nhảm, cả đời này của ta căn bản không thu đệ tử, đệ tử ký danh thì có vài tên, thế nhưng cũng không có ai có thể tu luyện được Kỳ Hồn bí pháp của ta. Bởi vì muốn tu luyện Kỳ Hồn bí pháp của ta trên người phải có ba loại áo nghĩa đó là thời gina, không gian, linh hồn thì mới có thể tu luyện được.
Kỳ lão trả lời Lục Thiếu Du.
- Tiểu tử, ngươi nhanh nói. Chẳng lẽ ngươi cũng tu luyện Kỳ Hồn bí pháp sao?
Nhìn thấy Lục Thiếu Du lại không nói lời nào, thanh niên áo xám tóc đen hỏi dồn dập, trong lòng vô cùng sốt ruột.
Ngay lúc đó Tam Kỳ lão nhân truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử, ta nói một câu ngươi nói lại một câu, để xem phản ứng của tiểu tử động thủ với ngươi. Hỗn độn vô ngã, vô hình vô tượng, yểu minh hoảng hố, tiên thiên nhất khí... (DG: đoạn này tối nghĩa khó hiểu quá, các bác đọc bỏ quá)
Lục Thiếu Du nghe vậy, lập tức nói theo Tam Kỳ lão nhân:
- "Yểu hề minh hề, kỳ trung hữu tinh, kỳ tinh thậm chân, kỳ trung hữu hồn, bất thức bất tri, hỗn hỗn độn độn, không không động động..." (DG: đoạn này tối nghĩa khó hiểu quá, các bác đọc bỏ quá)- Tại sao ngươi lại biết Kỳ Hồn bí pháp? Ngươi cũng biết...
Thanh niên áo xám tóc đen kinh ngạc không thôi, dùng ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn Lục Thiếu Du, há hốc mồm không thể ngậm lại được.
- Kỳ lão, tiểu tử kia vô cùng chấn động, bước tiếp theo tiểu tử nên làm thế nào bây giờ?
Lục Thiếu Du nhìn thanh niên áo xám tóc đen đường như mất bình tĩnh, trong lòng mừng rỡ không thôi. Thanh niên này tu luyện Kỳ Hồn bí pháp, thực lực khủng bố kinh người. Thế nhưng hắn lại có Tam Kỳ lão nhân trong Thiên Trụ giới a, đây chính là người sáng tạo ra Kỳ Hồn bí pháp, là sư tổ của Kỳ Hồn bí pháp a.
- Tiểu tử kia có thể tu luyện thành một ít Kỳ Hồn bí pháp của ta, tuyệt đối không phải là người bình thường, sao ngươi lại trêu chọc vào tiểu tử này?
Tam Kỳ lão nhân nói với Lục Thiếu Du.
- Ta cũng không biết, người này ta căn bản không biết, thế nhưng thiên phú của người này không tệ, tu luyện áo nghĩa linh hồn, áo nghĩa không gina, áo nghĩa thời gian. Còn có áo nghĩa chi nguyên của áo nghĩa thời gian và không gian trên người hắn ta.
Lục Thiếu Du nói.
- Cái gì? Còn có hai loại áo nghĩa chi nguyên sao? Thiên phú quả thực không tệ.
Nghe vậy trong mắt Kỳ Hồn lão nhân hiện lên vẻ chấn động, lập tức nói với Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử ngươi đừng động thủ với hắn, gọi tiểu tử kia tới đây, ta hỏi hắn một chút chuyện.
- Lục Thiếu Du, sao ngươi lại biết Kỳ Hồn bí pháp? Ngươi cũng tu luyện Kỳ Hồn bí pháp sao?
- Nếu như muốn biết thì đi theo ta.
Lục Thiếu Du nhìn thanh niên áo xám tóc đen, thân ảnh lóe lên, lập tức lướt về phía sau.
Thanh niên áo xám tóc đen không có một chút do dự nào, lập tức lách mình nhanh chóng theo đuôi Lục Thiếu Du.
- Chưởng môn không có việc gì chứ?
- Nói thừa, dường như chưởng môn có chút nắm chắc, nhất định không có việc gì.
Đệ tử Phi Linh môn thấp giọng nghị luận. Đối với thực lực của thanh niên áo xám tóc đen mọi người đều vô cùng kiêng kỵ, thế nhưng thời điểm này bọn họ cũng không giúp đỡ được cái gì.
← Ch. 2543 | Ch. 2545 → |