← Ch.2546 | Ch.2548 → |
Mạc Kình Thiên vội vàng lôi kéo Lục Thiếu Du nói:
- Thiếu Du huynh đệ, vậy huynh đệ có thể nói cho ta nghe được không?
- Ta cũng muốn a, bất quá ta còn có chuyện quan trọng phải làm, thật sự cũng không có thời gian nghĩ a, cũng không có tâm tư nghĩ tới chuyện này.
Lục Thiếu Du nói với Mạc Kình THiên.
Tuy rằng Mạc Kình Thiên nóng vội, thế nhưng dù sao cũng là người có định lực, sau khi hít sâu một hơi rồi nói với Lục Thiếu Du:
- Không có việc gì, ta chờ ngươi vài ngày cũng không sao.
Vẻ mặt Lục Thiếu Du không có chút thay đổi nào, ánh mắt lóe lên, ngẩng đầu nói với Mạc Kình Thiên:
- Chỉ là chuyện quan trọng của ta rất nguy hiểm. Nếu như ta không thể trở lại mà nói, vậy thì có chút phiền phức. Cũng không có cách nào nhớ lại Kỳ Hồn bí pháp cho ngươi.
Mạc Kình Thiên nghe vậy lập tức cảm thấy sốt ruột, tinh quang trong mắt lóe lên, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Thiếu Du huynh đệ, ngươi quá không th ành thật rồi. Rõ ràng ngươi gặp phiền toái gì đó, ngươi cứ nói ra thử xem ta có thể giúp được ngươi hay không.
- Chuyện này...
Lục Thiếu Du ra vẻ ngại ngùng, do dự một lát rồi nói với Mạc Kình Thiên:
- Kỳ thật đây cũng không phải là chuyện lớn gì, trước mắt ta cũng không biết chuyện này có phải là phiền phức hay không. Nếu như có phiền phức, lúc đó mời Kình Thiên huynh đệ hỗ trợ cũng không muộn.
- Chuyện nhỏ.
Mạc Kình Thiên trực tiếp ngẩng đầu, trong mắt hiện lên vẻ vui vẻ, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Nhưng mà muốn ta ra tay cũng có một điều kiện, đến lúc đó Thiếu Du huynh đệ cần phải đem Kỳ Hồn bí pháp nguyên vẹn giao cho ta mới được.
- Giải quyết phiền phức cho ta, ta nhất định sẽ giao ra Kỳ hồn bí pháp nguyên ven cho Kình Thiên huynh đệ. HIện tại ta sẽ đưa cho Kình Thiên huynh đệ một ít thứ tốt.
Lục Thiếu Du cười cười, tay giao ra một ít ngọc giản cho Mạc Kình Thiên. Bên trong mấy ngọc giản này ghi lại phương pháp luyện chế chiến hạm, khôi lỗi tọa giá... nguyên vẹn. Đều là những vật bất phàm trên Thiên Linh Lục.
Mạc Kình Thiên lúc này cũng không đề phòng Lục Thiếu Du, tay tiếp nhận ngọc giản, tâm thần rót vào bên trong, khuôn mặt tức thì kinh ngạc một lúc lâu, không thèm để ý tới Lục Thiếu Du.
- Thiếu Du huynh đệ, huynh đệ đi ra ngoài tước đi. Thứ này là đồ tốt a, ta cần nghiên cứu một chút, ngươi có phiền phức cứ bảo ta. Đúng rồi, bên ngoài ta còn một ít người, ngươi đi sắp xếp dùm ta một chút. Để cho bọn họ ở lại trong Phi Linh môn là được. Có lệnh bài này bọn ọ sẽ biết được thật giả. Bằng không bọn họ đều là đạo phỉ, sẽ gây phiền phức cho ngươi.
Mạc Kình Thiên nói xong, vứt một khối lệnh bài nhỏ bằng lòng bàn tay về phía Lục Thiếu Du rồi không thèm để ý tới Lục Thiếu Du nữa.
Lục Thiếu Du cũng không nói gì, khóe miệng mỉm cười, đây chính là kết quả mà Lục Thiếu Du muốn nhất. Tâm thần khẽ động, tiếp đó lập tức biến mất trong tầng thứ tư Thiên Trụ giới.
Tuy rằng Huyễn Sát Thiên Cương trận của Phi Linh môn đã ngừng vận chuyển, thế nhưng không có nghĩa đã hoàn toàn biến mất. Ít nhất đệ tử bên ngoài Phong Vân sơn vẫn không có cách nào đi vào trong Phi Linh môn.
Trong Huyết Sát thâm uyên, Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền lơ lửng trên không trung. Bên trên có không dưới năm trăm đạo thân ảnh đang đứng đó, toàn thân lộ ra khí tức bất phàm. Hổ Sơn cùng với ba tên mập mạp đang đứng phía trước.
Trong đội hình gần năm trăm người này có mấy chục Phá Giới cảnh, hơn mười Ngộ Chân cảnh, đây tuyệt đối là một cỗ thế lực bất phàm.
- Hổ Sơn, ngươi nói xem, liệu Nhị đương gia có xảy ra chuyện gì hay không?
Tên ở giữa ba tên mập mạp nhìn Hổ Sơn rồi hỏi.
- Bằng vào thực lực của Nhị đương gia làm sao có thể xảy ra chuyện? Ta thấy một mình Nhị đương gia cũng có thể giải quyết được Phi Linh môn a. Chúng ta chỉ cần đề phòng người Phi Linh môn trốn là được rồi, trốn một người giết một người.
Thân thể hùng vĩ của Hổ Sơn run lên, trong lòng hắn đã đợi ngày này rất lâu, lần này nhất định phải rửa sạch sỉ nhục khi trước mới được.
Ầm ầm.
Lúc này trong Huyết Sát thâm uyên đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, trước cửa Phi Linh môn lập tức có một đạo thân ảnh màu xanh xuất hiện bên ngoài cửa.
Người này chính là Lục Thiếu Du, nhìn con thuyền to lớn giống như hỏa diễm đang lơ lửng trên không trung, mấy trăm đạo khí tức sát phạt, có mấy chục Phá Giới cảnh, hơn mười Ngộ Chân cảnh, còn có bốn người có tu vi Thông Thiên cảnh, Lục Thiếu Du cũng có chút động dung.
Huống chi là đối với con thuyền lớn quen thuộc này, chỉ cần nhìn Lục Thiếu Du lập tức nhớ lại, ban đầu khi hắn vừa mới tiến vào trong đại thiên thế giới đã phải chạy trối chết khỏi con thuyền này đuổi giết.
Mà thời điểm này, Hổ Sơn trên Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền cũng nhìn thấy Lục Thiếu Du, nhìn thấy đạo thân ảnh quen thuộc này, trong lòng tức thì tràn ngập giận dữ.
Hổ Sơn vừa nhìn thấy Lục Thiếu Du xuất hiện, đây chính là người bị Nhị đương gia đuổi giết, cừu nhân gặp mặt vô cùng đỏ mắt, Hổ Sơn hét lớn một tiếng, thanh âm tựa như sấm sét vang vọng, trong thanh âm mang theo một cỗ uy áp cực lớn:
- Lục Thiếu Du, ngươi còn chạy đi đâu? Ngày hôm nay cho dù có chắp cánh ngươi cũng khó thoát khỏi bàn tay của ta.
Tiếng quát vừa dứt, thân thể hùng vĩ của Hổ Sơn dùng tốc độ như thiểm điện biến mất, khi thân ảnh xuất hiện cánh tay đã vung lên, một đạo quyền ấn bằng quang mang từ trong lòng bàn tay bắn ra. Thân thể hùng vĩ giống như diều hâu vồ mồi, nhanh như chớp đánh về phía Lục Thiếu Du. Không gian ven đường trực tiếp bị đánh vỡ, lộ ra vết nứt không gian đen kịt, dài, hẹp.
Oanh.
Một quyền kinh người của Hổ Sơn lập tức đập tới trước người Lục Thiếu Du, thế nhưng ngay khi quyền ấn sắp đánh xuống, thân ảnh Lục Thiếu Du đã biến mất không thấy gì nữa.
- Đại Địa Vô Ảnh Cước.
Ngay khi thân ảnh Hổ Sơn đang phóng tới, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện, thanh âm vang vọng sau lưng Hổ Sơn. Cả không gian vào lúc này trực tiếp cứng lại, vô cùng hỗn loạn.
Sưu...
Trong sát na, quang mang màu trắng dưới chân Lục Thiếu Du lóe lên, hung hăng đá ra một cước. Một đạo tàn ảnh cước ấn trực tiếp bắn ra, dùng xu thế mạnh mẽ đánh vỡ gợn sóng trong không gian, sau đó hung hăng đá vào trên người Hổ Sơn.
Phanh.
Một đạo thanh âm cực lớn vang lên, thân thể hùng vĩ của Hổ Sơn giống như diều đứt dây hung hăng bắn về phía sau.
Hổ Sơn thậm chí còn không kịp phản ứng, thân thể trực tiếp bắn vào vách núi đá trên Huyết Sát thâm uyên, tạo thành một cái động sâu rộng mấy thước, cũng không biêu sâu bao nhiêu.
Ầm ầm.
Huyết Sát thâm uyên ầm ầm run lên, nơi thân thể Hổ Sơn bắn vào, gợn sóng trong không gian vỡ nát từng khúc. Vách núi đá rung động, rạn nứt, kình phong đáng sợ từ bên trong phô thiên cái địa tràn ra.
Nhìn Hổ Sơn nhanh như thiểm điện bắn vào trong vách núi đá, đám người Phong Vân sơn trên Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền không biết là rung động hay là khiếp sợ mà chưa lấy lại tinh thần, cả đám ngây dại đứng tại chỗ.
*****
Hổ Sơn có tu vi Thông Thiên cảnh, vậy mà không ngờ lại bị đối phương đánh bay giống như đá banh, loại thực lực này khiến cho bọn họ rung động.
Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, Hổ Sơn này động thủ với hắn trước, cho nên Lục Thiếu Du cũng cố ý ra tay hung ác một chút. Lúc trước chính là tên Hổ Sơn này bắt hắn lên Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền, hại hắn hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Mẫu Đơn và Tiểu Long cũng mất tích.
Nhưng mà lúc này có Ma Linh yêu nữ và Diệu Thủ Mạc Không Mạc Kình Thiên, Lục Thiếu Du cũng phải cho hắn ta một chút mặt mũi, chỉ thừa cơ giáo huấn tên này một chút. Dù sao khắp nơi trong ba ngàn đại thiên thế giới đều tràn ngập nguy hiểm. Hắn cũng không thể trách Hổ Sơn, nếu như không phải vì người này thực lực của hắn cũng không tiến bộ nhanh như vậy.
Phụt.
Một lát sau, tiếng máu tươi phun từ trong thạch bích vang lên. Ngay sau đó thân thể hùng vĩ của Hổ Sơn tràn ngập máu tươi, chật vật, vô cùng thê thảm từ trong động sâu leo ra.
- Là ai? Là ai ẩn nấp ra tay với ta?
Hổ Sơn đi ra, khí tức trên người suy yếu, lơ lửng đứng trên không trung, ánh mắt đánh giá khắp nơi, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Nghe vậy chân phải Lục Thiếu Du khẽ đạp, nói:
- Hổ Sơn, nếu như ngươi không phục, ta cũng không ngại lại đá nugoiw một cước. Thế nhưng cước tiếp theo ta nhất định sẽ dùng toàn lực, sẽ không lưu tình với ngươi như cước vừa rồi.
dứt lời, khí tức Thông Thiên cảnh quanh thân Lục Thiếu Du không chút do dự nào lan tràn ra.
Hổ Sơn ở phía đối diện sững sờ, há hốc mồm, dùng ánh mắt giống như nhìn thấy quỷ nhìn về phía Lục Thiếu Du, kinh hãi vô cùng nói:
- Lục Thiếu Du, ngươi... Ngươi làm sao lại đột phá Thông Thiên cảnh?
Hổ Sơn nhớ rõ, mấy năm trước trong Vạn Cổ thế giới, Lục Thiếu Du mới chỉ là Phá Giới cảnh sơ giai, sơ giai mà thôi. Ban đầu trong trong thế giới kia hắn muốn bắt Lục Thiếu Du vô cùng dễ dàng, giống như diều hâu bắt một con gà chết vậy.
Thế nhưng vừa rồi hắn lại bị Lục Thiếu Du này dùng một cước đạp bay, Hổ Sơn lúc này đã tin rằng người vừa mới đá bay mình chính là Lục Thiếu Du mà không phải là người khác đánh lén. Hắn cũng tự mình biết được sự khủng bố có thể vượt cấp chiến đấu của Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu.
- Ai dám giương oai trong Phi Linh môn ta?
Từng tiếng xé gió vang lên, trong Phi Linh môn lập tức có vô số thân ảnh lướt ra, tổng cộng có hơn ngàn đạo thân ảnh xuất hiện. Dẫn đầu là Bạch Kinh Đường, Viêm Hỏa, Bàn Sấu hòa thượng, Đồng Thất...
Mà Kim Viên vốn là Ngộ Chân cảnh cao giai đỉnh phong lúc này đã đột phá tới Thông Thiên cảnh. Hai người này vốn đã tới Ngộ Chân cảnh cao giai đỉnh phong, sau khi phục dụng Thông Thiên đan, muốn đột phá cũng không quá khó, vận khí của hai người dường như cũng không tệ, đều đột phá được, đặt chân vào hàng ngũ Thông Thiên cảnh. (DG: đoạn này text khá lủng củng, có thể dịch không sát nghĩa)Sau khi Kim Viên chịu đau khổ, ở trên Thông Thiên cảnh, dưới sự trợ giúp của Huyền Nguyên đan, tăng thêm kỳ ngộ củ bản thân cũng một lần đột phá tới Thông Thiên cảnh.
Bởi vậy lúc này trong đám người Phi Linh môn vừa mới xuất hiện, nếu như tăng thêm Lục Thiếu Du mà nói cũng đã có bảy người có tu vi Thông Thiên cảnh, Ngộ Chân cảnh và Phá Giới cảnh cũng tuyệt không ít, chuyện này khiến cho Hổ Sơn trực tiếp há hốc mồm.
Đám đạo phỉ của Phong Vân sơn trên Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền cũng lập tức ngưng trọng hẳn lên.
- Thì ra là ngươi?
Kim Viên dẫn đầu đạp không mà đứng, mắt nhìn về phía Hổ Sơn rồi mở miệng hỏi. Người này tự nhiên Kim Viên biết rõ, ban đầu ở trong sơn mạch Cổ Lan hắn đã từng nhìn thấy qua, cho nên Kim Viên cũng biết người này à người bên cạnh phu nhân.
- Các ngươi muốn thế nào? Nhị đương gia của chúng ta đâu?
Sắc mặt Hổ Sơn lập tức khó coi, hắn thật không ngờ trong Huyết Sát thâm uyên lại có đội hình như vậy. Lục Thiếu Du lại là chưởng môn, bên người có nhiều Thông Thiên cảnh như vậy, quan trọng nhất là bản thân Lục Thiếu Du cũng là Thông Thiên cảnh, lúc này mới có bao lâu a.
- Theo ta vào đi thôi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du quét qua toàn bộ đám người của Phong Vân sơn, tay móc ra khối lệnh bài do Mạc Kình Thiên đưa cho hắn.
...
Gần một một tháng trôi qua, tin tức chưởng môn Phi Linh môn muốn đi tới Thất Sát môn thu mười thành cũng nhanh chóng trở thành tiêu điểm nghị luận của tất cả mọi người. Thậm chí còn có người đi đặt cược, đặt cược xem rốt cuộc Lục Thiếu Du của Phi Linh môn có thể thu được mười thành trong tay Thất Sát môn hay không.
Trong Phi Linh môn, sau khi Lục Thiếu Du móc ra lệnh bài của Mạc Kình Thiên, mấy trăm người của Phong Vân sơn lập tức trung thực hẳn lên. Lục Thiếu Du tức thì nói với Hổ Sơn và Phong Vân tam bàn một chút tình huống của Mạc Kình THiên, sau đó đưa mọi người vào trong Phi Linh môn.
Ma Linh yêu nữ bế quan, nói là bế quan vài ngày, thế nhưng đã vài tháng còn chưa có đi ra, một lát sau, trong lòng Lục Thiếu Du không yên cho nên mới đi tới nơi Ma Linh yêu nữ bế quan. Có cấm chế của Ma Linh yêu nữ tồn tại, khí tức chấn động không có một chút dị thường nào, Lục Thiếu Du do dự một chút, cuối cùng quyết định không quấy rầy nàng mà lặng lẽ rời đi.
Ba ngày sau, sáng sớm, mọi âm thanh dường như bắt đầu thức tỉnh. Đêm tối dần dần biến mất, từng tia nắng sớm chậm rãi đánh thức tất cả các sinh linh.
Sáng sớm, từng cơn gió nhẹ nhàng khoan khoái thổi qua đại địa.
Trong Thất Sát thành của Thất Sát môn hiện tại đã tụ tập không ít bóng người.
Trên một sơn mạch xanh biếc có không ít kiến trúc to lớn, khi ánh nắng mặt trời bắt đầu xuất hiện, chung quanh sơn mạch bắt đầu có một mảnh sương mù màu trắng tản ra.
Ầm ầm.
GIữa không trung đột nhiên run rẩy, ngay sau đó cả không trung đột nhiên run lên, từ phía chân trời đột nhiên có một đạo lưu quang nóng bỏng giống như một khỏa thiên thạch bằng hỏa diễm từ trên cao phóng xuống, lưu lại một đạo hỏa diễm nóng bỏng màu đỏ giống như tinh vân, tản ra khí tức nóng bỏng khuếch tán trong phiến thiên địa này.
Khỏa thiên thạch bằng hỏa diễm này phóng tới, sau mấy lần chớp động đã lơ lửng trên không trung. Đây chính là một đầu phi thuyền khổng lồ, toàn thân bí văn quanh quẩn giống như hỏa diễm.
Đây cũng chính là Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền của Phong Vân sơn, trên bong tàu lúc này có gần năm trăm đạo phỉ, còn có năm trăm đệ tử tinh anh của Phi Linh môn. Khí tức sắc bén trên người lan tràn khiến cho cả không trung trên sơn mạch gió nổi mây phun, trong lúc mơ hồ cảm thấy cực kỳ áp lực.
Đệ tử Phi Linh môn so với đạo phỉ mà nói tuyệt đối cũng không kém một chút nào. Mỗi một người trong đám đạo phỉ đều là người trả qua giết chóc, khí tức sắc bén, không phải là người có tu vi đồng cấp có thể so sánh. Mà đệ tử Phi Linh môn đều tới từ Thị Hoang thế giới, người tới từ Thị Hoang thế giới tuyệt đối không phải là người bình thường, cũng không phải là người lương thiện.
Bơi vậy đệ tử Phi Linh môn cùng với người Phong Vân sơn đứng song song, khí thế tuyệt đối không kém một chút mảy may nào.
← Ch. 2546 | Ch. 2548 → |