← Ch.2617 | Ch.2619 → |
- Khốn!
Tham Lang cuối cùng quát lớn một tiếng, quán chú nguyên lực toàn thân vào trong đại trận, đại trận run lên, hào quang đồ án Bắc Đấu Thất Tinh sáng ngời, lập tức hóa thành bảy đạo hào quang lướt qua không gian.
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc, bảy khô lâu đang định công kích run lên, thân thể bị áp chế xuống đất.
Chung quanh bảy bộ xương khô hào quang khôn cùng, chúng bị hào quang của ngôi sao bao phủ, khí tức sát phạt toàn thân bị phá, hào quang nương theo khí tức cổ xưa quét qua các nơi.
XIU.... XIU....
Bảy bộ xương khô tương liên với nhau rất quỷ dị, từng đạo hào quang giăng khắp nơi, năng lượng tương liên với nhau như mạng nhện, trói buộc bảy bộ xương khô này với nhau.
Trong nháy mắt bảy bộ xương khô nhắm mắt lại, khí tức toàn thân yên lặng, nhưng năng lượng trói buộc trên người vẫn tồn tại.
- Chấm dứt sao?
Bảy người nhìn bảy khô lâu bị trói buộc, nội tâm thả lỏng một hơi, bảy khô lâu này quá khó đối phó.
Vèo...
Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt Tham Lang thầm trầm xuống, ánh mắt đầy nóng bỏng, hắn lập tức xông thẳng về phía khô lâu sinh ra năng lượng chấn động, mục tiêu chính là vật trong tay của khô lâu.
- Tham Lang muốn đoạt thông linh bảo khí, đó chắc chắn là thông linh bảo khí.
Thấy thế, khí tức Tham Lang vừa mới chấn động, Chu Thiệu Khôn, Chúc Hỏa và lão giả thương hội Thải Vân nhanh chóng cảm giác được, thân ảnh ba người không rớt lại phía sau, lập tức lao tới.
Ánh mắt Mộc Vương âm trầm người ngoài khó nhìn thấy được, áo bào màu vàng quanh người phất phơ, thân ảnh phá không lao đi.
Lục Thiếu Du vào lúc này kích động, thông linh bảo khí tuyệt đối là trọng bảo, nó đang ở ngay trước mắt, mình phải tranh đoạt mới được, lúc Lục Thiếu Du muốn tiến lên tham gia tranh đoạt, Tam Kỳ lão nhân truyền âm lần nữa.
- Tiểu tử, nơi này ngoài quỷ dị ra, ta cảm giác còn có khí tức mờ mịt đang ẩn nấp, khí này tức cực mạnh, phải cẩn thận đấy.
- Còn có cường giả ẩn nấp sao?
Ánh mắt Lục Thiếu Du ngây ngốc, ánh mắt không tự chủ nhìn qua chung quanh, tâm thần nhìn trộm, đột nhiên ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, trong tâm thần hắn quan sát, Lục Thiếu Du thật sự phát hiện trong không gian, chẳng biết lúc nào còn có một tia sát khí thẩm thấu vào, sát khí này Lục Thiếu Du rất quen thuộc.
Sưu sưu!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, Tham Lang bảy người đã lao vào khô lâu chính giữa, lúc này sắp tới bên người nó.
Ầm ầm!
Đúng vào thời điểm này, giờ phút này, cả không gian trực tiếp run rẩy.
Đột nhiên không gian lờ mờ, khí tức quỷ dị xuất hiện một cách vô hình, khí tức này làm người ta sởn tóc gáy, trong nội tâm run lên, đám người Tham Lang sắp xông tới gần khô lâu có năng lượng chấn động thì dị biến sinh ra.
- Khặc khặc, mấy con sâu cái kiến, nơi này không phải là nơi các ngươi có thể nhúng chàm.
Trong thời gian ngắn, cũng không biết từ chỗ nào có một đạo huyết quang hiện ra, trong nháy mắt huyết quang này hóa thành hào quang huyết sắc xuất hiện trước mặt Tham Lang.
Vào lúc huyết quang này xuất hiện, tất cả mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào huyết quang kia, trong huyết quang này có khí tức vô cùng quỷ dị truyền ra.
Dưới khí tức quỷ dị này bao phủ, tâm thần mọi người chấn động khó hiểu, khí tức này làm người ta cảm giác không khỏe.
Cảm giác tim đập chân rung bao phủ tâm thần, người thực lực thấp sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu.
- Cút ngay cho ta.
Trong huyết quang này có tiếng quát giống như truyền từ cửu u địa ngục tới trần gian, tiếng quát hung tàn và âm độc làm người ta cảm thấy không khỏe, giống như bên tai có tiếng thét thê lương chói tai.
Ầm ầm!
Lúc quát chói tai, trong huyết quang có năng lượng sát khí khủng bố lan tràn ra, năng lượng sát khí này làm linh hồn người ta sinh ra chấn động dữ dội, đột nhiên tâm thần kinh hãi.
Sát khí lan tràn ra chung quanh, không gian rung động rất mạnh, khí huyết sát bức người, cuồng phong không ngừng gào thét, huyết quang tỏa sáng chói mắt.
Trong khí tức ngập trời này, sát khí bao phủ đám người Mộc Vương, Tham Lang, Chu Thiệu Khôn, Ôn Thiên Cương vào bên trong.
Đạp đạp...
Sát khí ngập trời quét qua tất cả, sáu người Mộc Vương lảo đảo không ngừng lui ra phía sau, thân ảnh sáu người đáp xuống đất, một cước đạp mạnh vào mặt đất mới có thể đứng vững.
Ánh mắt sáu người mang theo vẻ kinh ngạc nhìn qua huyết quang trước mặt, dường như trong huyết quang này ẩn chứa tồn tại cực kỳ đáng sợ.
- Thật mạnh!
Trong huyết quang khủng khiếp này, đám người Mộc Vương run sợ tuyệt đối, tóc gáy dựng đứng, trong huyết quang mơ hồ có có hai mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm vào bọn họ.
- Là đám huyết quang này, huyết quang bay ra khỏi huyết sát thâm uyên lúc trước.
Lúc này Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào, hắn quan sát huyết quang, Lục Thiếu Du đã nhớ ra, ban đầu lúc mở huyết sát thâm uyên lầm đầu tiên, huyết quang này bay ra khỏi Huyễn Sát Thiên Cương Trận, khí tức lúc trước làm hắn cảm giác mình nhỏ bé như con sâu cái kiến.
Khí tức này không phải Lục Thiếu Du có thể chống lại, trong sát khí khủng bố, cả không gian ảnh hưởng, thẩm thấu vào tận linh hồn.
Ông!
Vào thời điểm này, cây đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du cảm giác được sát khí xâm lấn, lập tức nhảy ra, kim mang hóa giải sát khí, làm cho linh hồn của Lục Thiếu Du bình tĩnh trở lại.
PHỤT!
Nhưng có người thực lực thấp đứng ở xa xa, bọn họ bị sát khí ảnh hưởng làm sắc mặt tái nhợt, không gian chung quanh cứng lại, lúc này toàn lực muốn tránh thoát nó, lại phát hiện nguyên lực toàn thân đình chỉ vận chuyển, căn bản là không cách nào chống cự.
Ngay cả linh hồn cũng bắt đầu đọng lại, thực lực thấp một ít phải phun máu tươi.
- Khặc khặc, qua nhiều năm như vậy, Huyết Thiên Đế đã chết, nhưng mà ta còn sống, ta vẫn tồn tại, ngươi đấu không lại ta, đám sâu kiến dám nhảy nhót trước mặt ta, ngươi không bao giờ giống lúc trước, cuối cùng cũng rơi vào trong tay ta.
Trong huyết quang, âm thanh chói tai truyền ra, dường như không đặt đám người Mộc Vương, Chu Thiệu Khôn, Ôn Thiên Cương vào trong mắt, cho nên hoàn toàn không quan tâm tới.
Thời điểm âm thanh chói tai vang lên, đột nhiên huyết sắc quang đoàn chấn động, huyết quang thật lớn thu liễm, sát khí cuồn cuộn hoạt động, giống như có ánh mắt hư ảo nhìn qua mọi người.
Thân thể huyết quang này cực kỳ hư ảo, linh hồn lực mênh mông nương theo khí huyết sát ngưng tụ lại, hai mắt mở ra, ánh mắt thâm thúy và âm trầm, nhìn không gian chung quanh, những nơi ánh mắt nhìn qua, không gian run rẩy.
- Linh hồn thể Tuyên Cổ Cảnh, tên này lúc toàn thịnh là Tuyên Cổ Cảnh trung giai, khó trách ta khó có thể nhìn thấy hắn ngay.
Giờ phút này Lục Thiếu Du đang rung động, Tam Kỳ lão nhân đã truyền âm vào tai của hắn..
- Tuyên Cổ Cảnh.
Nghe ba chữ này, nội tâm Lục Thiếu Du chấn động mạnh, ba chữ Tuyên Cổ Cảnh này không nghi ngờ giống như sấm sét vang lên trong đầu Lục Thiếu Du, hắn nuốt nước bọt một chút, khó trách đối mặt người này, bản thân hắn có cảm giác mình biến thành sâu kiến, tu vị bán đạo chi cảnh của hắn không thể so sánh với Tuyên Cổ Cảnh.
*****
- Khí tức thật mạnh!
Đám người xem đứng ngoài bị áp chế, tất cả không cách nào nói chuyện, có người thậm chí không cách nào nhúc nhích, toàn thân không ngừng run rẩy, Mạc Kình Thiên, Ma Linh Yêu Nữ hai người, ánh mắt nhìn qua hư ảnh với thần sắc ngưng trọng.
- Các hạ rốt cuộc là người phương nào, chúng ta nên phân trước sau chứ?
Tham Lang rất đỏ mắt với thông linh chi bảo, cho nên hắn cũng bất chấp cứ nói ra.
- Ngươi nói cái gì?
Thân ảnh huyết sắc nhìn qua Tham Lang, ánh mắt âm trầm thâm thúy như xuyên thủng lòng người.
Thân ảnh hư ảo khinh thường, nhìn Tham Lang nói:
- Thứ tự đến trước và sau, so với tới trước, các ngươi tới được bao nhiêu năm, ta chờ ở đây còn trước khi các ngươi ra đời, nếu không phải bởi vì ta cố ý chờ cấm chế của ngục giam buông lỏng, các ngươi cũng căn bản không tìm thấy nơi này, cho dù là trăm vạn năm nữa cũng thế.
- Tất cả do ngươi mà ra?
Ánh mắt Mộc Vương chấn động, mộc thuộc tính áo nghĩa bao phủ toàn thân, lúc này mới không bị khí huyết sát áp bách sụp đổ..
Thân ảnh hư vô nói:
- Đương nhiên, chỉ có ta biết rõ nơi này, thậm chí vô số năm trước ta đã cố ý an bài tin tức, trong này có được thông linh bảo khí, thậm chí làm không ít tàn đồ, chỉ tiếc không ai có thể tìm được nơi ở của Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế, cường giả hai đại liên minh tìm không bao nhiêu năm, chỉ tiếc Huyết Thiên Đế tên này vô cùng giảo hoạt, thủ đoạn ẩn nấp không ai có thể so sánh, cho nên căn bản cũng không có người nào tìm được Huyết Thiên Đế, chỉ có ta hiểu hắn.
Mọi người nghe vậy đều kinh ngạc, cũng không biết thật giả.
Trong đầu có cây đao màu vàng ảnh hưởng, Lục Thiếu Du vào lúc này không bị áp chế, sợ trong toàn trường thoải mái nhất cũng chỉ có Lục Thiếu Du.
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, mang theo vẻ cảnh giác, Lục Thiếu Du âm thầm suy đoán, nếu tên này nói đúng, linh hồn thể này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng rồi.
Trong năm tháng dài như thế, linh hồn thể vẫn tồn tại, đủ thấy thực lực hắn khủng bố, Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế sốn trước khi Thị Hoang Thế Giới hoang vu, cho nên không ai nhớ rõ.
- Chúng ta cũng là ngươi cố ý đưa tới?
Nguyên lực bao phủ toàn thân Ôn Thiên Cương, hắn toàn lực ngăn cản khí huyết sát ăn mòn.
Hư ảnh huyết sắc nói
- Đúng vậy, tất cả đều là ta an bài, các ngươi chỉ là đá thử mà thôi, Huyết Thiên Đế quá âm hiểm xảo trá, ta không cách nào xác định hắn có lưu lại thủ đoạn đối phó nằo không, mạo hiểm với hắn, không bằng để các ngươi mạo hiểm.
Nói đến đây, hư ảnh huyết sắc cảm thấy cực kỳ có thành tựu, gào thét chói tai:
- Hiện tại xem ra Huyết Thiên Đế đã thật sự chết, hắn không đấu lại ta, cuối cùng vẫn bại trong tay ta, ta mới được là người thắng cuối cùng, ta thắng tất cả, tất cả thuộc về ta.
- Các hạ rốt cuộc là ai?
Chu Thiệu Khôn ngẩng đầu, năng lượng bao phủ toàn thân, khí huyết sát đang vặn vẹo không gian.
- Ta là ai, ta đã quên rồi.
Thân ảnh hư ảo nói:
- Lúc trước, dường như mọi người gọi ta là Huyết Phách!
- Huyết Phách, ngươi chính là Huyết Phách!
Nghe vậy, Mộc Vương run lên, nghe hai chữ kia lập tức hoảng sợ lui ra sau.
Ánh mắt mọi người lập tức nhìn qua Mộc Vương.
Ánh mắt Mộc Vương kinh hãi, nhìn ánh mắt của mọi người, nói:
- Đồn đãi lúc trước Thị Hoang Thế Giới có đại chiến, Chiến Thiên Liên Minh và Vạn Thiên Liên Minh dùng Huyết Phách và Hồn lạc cầm đầu, trong đó Hồn lạc là người Vạn Thiên Liên Minh, Huyết Phách là người Chiến Thiên Liên Minh, thực lực hai người đều là Tuyên Cổ Cảnh.
- Tuyên Cổ Cảnh.
Mọi người nghe vậy, ánh mắt run lên, lập tức sinh ra thần sắc rung động, đối với bọn họ mà nói, Tuyên Cổ Cảnh là cấp độ quá xa.
Tuyên Cổ Cảnh, bọn họ khó có khả năng chạm tới.
Ba chữ Tuyên Cổ Cảnh đại biểu thực lực tuyệt đối, đồn đãi Tuyên Cổ Cảnh đủ sức phá hủy tiểu thế giới.
Cho nên, nói chung, thế giới hỗn độn đã có quy củ, bình thường thế giới hỗn độn cấm cường giả Tuyên Cổ Cảnh tùy ý động thủ trong tiểu thế giới.
Lúc này Lục Thiếu Du nghe vậy, hắn rung động không ít, hắn đã sớm từ lời Tam Kỳ lão nhân nói về cấp độ Tuyên Cổ Cảnh.
Toàn thân Mộc Vương hơi rung rung, tiếp tục nói:
- Huyết Phách, Hồn Lạc đều tới từ thế giới hỗn độn, là người thế giới hỗn độn chân chính, không phải nửa hỗn độn cùng ngụy hỗn độn, hai người liên thủ đối phó Huyết Thiên Đế, cuối cùng ba người lại đồng quy vu tận, trận chiến ấy thiên băng địa liệt, thế giới hủy diệt, Thị Hoang Thế Giới cũng biến thành bộ dáng như thế này.
- Tu vị Tuyên Cổ Cảnh rất khủng khiếp, có thể làm thiên băng địa liệt.
Mọi người cảm thán, Huyết Phách và Hồn Lạc là người thế giới hỗn độn, đối với thế giới hỗn độn mà nói, Tuyên Cổ Cảnh bị áp chế còn Niết Bàn Cảnh cao giai đỉnh phong ở Thị Hoang Thế Giới.
- Khặc khặc...
Nghe Mộc Vương nói, Huyết Phách cười to không ngớt, khí huyết sát chấn động, không có phản bác Mộc Vương nói, khí huyết sát tỏa ra ngập trời, lập tức tiếng cười bỗng nhiên thu lại, ánh mắt âm trầm đầy sát khí, nói:
- Hậu bối biết rõ cũng không phải ít, ta cũng mặc kệ các ngươi, các ngươi chỉ là cion sâu cái kiến không có ý nghĩa, cút đi cho ta.
Nghe vậy, đám người tu vị quá thấp biết được rời đi, thần sắc vô cùng vui mừng.
Nhưng đối với Tham Lang, Chu Thiệu Khôn lại đưa mắt nhìn nhau, trong khí huyết sát trước mặt, ánh mắt chớp động, thực lực đối phương nhìn như vô cùng cường hãn, nhưng mà trơ mắt nhìn thông linh bảo khí không có phần của mình, bị người ta đoạt đi, điều này làm bọn họ không bỏ được.
- Như thế nào, các ngươi còn chưa cút?
Nhìn thấy thần sắc mọi người, hư ảnh huyết sắc nói.
- Người có tu vị Tuyên Cổ Cảnh bị tiểu thế giới áp chế, thực lực cũng chỉ còn lại là Niết Bàn Cảnh, tuy ngươi chỉ là linh hồn phân thân, đã trôi qua lâu như vậy, chỉ có thanh thế mà thôi, nếu có thực lực thật sự sao cho chúng ta rời đi, tuyệt đối sẽ giết sạch chúng ta phong tỏa tin tức hắn có được thông linh bảo khí.
Tham Lang ngẩng đầu nhìn vào Huyết Phách, ánh mắt đầy âm trầm, thông linh bảo khí trước mặt, hắn không dễ dàng buông tha, cần phải thử.
- Nói có đạo lý, nếu thật có thực lực, tại sao cho chúng ta rời đi, tuyệt đối sẽ giết sạch chúng ta phong tỏa tin tức hắn có được thông linh bảo khí.
Mọi người nghe vậy, đều gật đầu không thôi, Tham Lang nói thật sự có đạo lý, đám người Chu Thiệu Khôn, Chúc Hỏa đều không muốn rời đi, sức hấp dẫn của thông linh bảo khí quá lớn.
- Những người này, tham niệm quá nặng, đủ để che phủ tâm trí.
Tam Kỳ lão nhân ở trong Thiên Trụ giới nội trầm giọng nói.
- Kỳ lão, chẳng lẽ thực lực Huyết Phách đã khôi phục?
Lục Thiếu Du hỏi, nếu thực lực Huyết Phách chỉ hư trương thanh thế, bị tiểu thế giới áp bách, có lẽ đám người Tham Lang liên thủ sẽ có cơ hội.
- Khí tức Huyết Phách tuyệt đối không có vấn đề, cho dù bị tiểu thế giới áp chế, nhưng tất cả mọi người cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn, thuần túy là muốn chết, duy nhất có cơ hội chống lại hắn, sợ rằng chỉ có nửa người, nhưng đây chỉ là suy đoán của ta mà thôi.
Tam Kỳ lão nhân nói.
← Ch. 2617 | Ch. 2619 → |