Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2622

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2622: Thời khắc cuối cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tiểu tử, ngươi lấy cái gì cống lại ta.

Trong tầng mây huyết sắc truyền ra tiếng hét lớn của Huyết Phách, vài vòng xoáy năng lượng lập tức bao phủ hư không.

- Long hồn kiếm giáp.

Lục Thiếu Du quát một tiếng, tâm thần khẽ động, hai tay chém ra, chỉ trong chốc lát, hai tay cầm hai thanh bí vân đoản kiếm và năm chuôi bí vân trường kiếm bay ra khỏi vỏ.

Ầm ầm!

Bảy chuôi bí vân bảo kiếm sinh ra hào quang chói mắt, trong nháy mắt không gian gió nổi mây phun, bảy chuôi bí vân kiếm hóa thành cự long linh hồn.

Ngao ngao ngao...

Âm thanh long ngâm vang vọng hư không, hư ảnh cự long giống như vật còn sống, mang theo long uy kinh ngừi bao phủ hư không, linh hồn lực mênh mông quét qua tất cả, không gian sụp đổ, lập tức dây dưa với khí huyết sát đáng sợ.

Phong vân kích động, tầng mây huyết sát bao phủ bầu trời, bảy đầu cự long mang theo uy áp linh hồn khổng lồ, ẩn chứa linh hồn áo nghĩa quét qua tất cả như phong bạo.

Xoẹt!

Va chạm như thế, cả thiên địa bị xé nát, làm cho người ta sợ hãi.

- Tiểu tử, chỉ dựa vào áo nghĩa linh khí mà thôi, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu.

Cuồn cuộn trong tầng mây huyết sát, giọng của Huyết Phách xuyên thủng tầng mây, vòng xoáy huyết sắc dây dưa với cự long, lăng không đánh ra một chưởng ấn phá không lao xuống, lập tức quét qua Lục Thiếu Du.

- Đến đây đi, ngươi có thể kiên trì được bao lâu?

Lục Thiếu Du quát một tiếng, hai tay không ngừng chém ra, lăng không đánh ra vài đạo chưởng ấn, mang theo tàn ảnh, va chạm với chưởng huyết sắc.

Ầm ầm!

Va chạm sinh ra âm thanh như sấm, khí kình khủng bố quét qua chung quanh, sát khí ngập trời làm thiên địa chấn động.

- Thực lực thật mạnh, đây mới thật sự là cường giả.

Tất cả mọi người sợ hãi thán phục, giao phong này bọn họ khó nhìn thấy.

Trong nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào, thân ảnh Lục Thiếu Du đạp không đứng đó, giao phong với tầng mây huyết sát khổng lồ, tốc độ nhanh dần dần nhanh tới mức không ai nhìn rõ ràng.

Rầm rầm rầm!

Lục Thiếu Du lại lách người qua, năng lượng va chạm cực kỳ khủng bố, âm thanh truyền ra như tiếng sấm.

Khí kình khủng bố phá hủy hư không, mỗi lần va chạm đều rất kinh người, trong không gian có tiếng sấm cuồn cuộn, năng lượng tán loạn khắp nơi.

Phần phật!

Trong công kích khủng bố như vậy, tầng mây huyết sắc không ngừng bị chấn vỡ, hư ảnh cự long và vòng xoáy huyết sắc không ngừng chạm nhau, từng vết nứt không gian đen kịt làm cho người ta hãi hùng khiếp vía, tâm thần rung động rất mạnh.

Lục Thiếu Du vào lúc này dựa vào Tam Kỳ lão nhân tương trợ, thực lực tăng vọt, toàn thân được cung cấp năng lượng cuồn cuộn không dứt, giờ phút này cảnh giác cũng tăng cao.

Đương nhiên đây là nhờ sự trợ giúp của Tam Kỳ lão nhân, cũng chỉ có Tam Kỳ lão nhân hiện tại mới có thể chống lại Huyết Phách, dùng lúc này được sự trợ giúp của Tam Kỳ lão nhân, thực lực của Lục Thiếu Du thúc dục long hồn kiếm giáp, long hồn kiếm giáp cũng tỏa ra uy năng vô cùng khủng bố.

Lục Thiếu Du cũng tự biết lúc này giao thủ với cường giả như Huyết Phách, nếu dựa vào chính mình là không có khả năng, cho dù thực lực mạnh nhất cũng không làm gì được, tuyệt đối không phải đối thủ của Huyết Phách, chứ đừng nói là chống lại.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Thiếu Du thúc dục long hồn kiếm giáp, tăng thêm thế công của Linh Vũ Quyết, hắn đã giao thủ hai trăm hiệp với Huyết Phách trong tầng mây.

Giao phong này làm sấm sét nổi lên cuồn cuộn, gió nổi mây phun, sát khí ngập trời, khí kình khủng bố xé tan tất cả.

Rống!

Trong tầng mây huyết sắc, đột nhiên có tiếng thú rống vang lên, lập tức trong tầng mây huyết sát có một hư ảnh dị thú dữ tợn xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, quét ngang Lục Thiếu Du.

Ngao!

Trước mặt Lục Thiếu Du, long hồn kiếm giáp sinh ra đồ án dữ tợn, một đạo hòa quang từ trong đồ án bay ra ngoài, đó là hư ảnh cự long.

Cự long gào thét, nó lao thẳng xuống nhanh như đạn pháo, gợn sóng không gian quét qua, cuối cùng va chạm với cự thú huyết sắc.

Đùng!

Hai hư ảnh cự thú va chạm với nhau, nhưng không sinh ra âm thanh phong bạo quá lớn, chỉ nghe tiếng sóng âm khủng bố vang lên, làm cho lỗ tai người nghe đau đớn, hai dị thú này quá mạnh.

PHÁ...

Huyết Phách hét lớn, trong tầng mây huyết sắc, mấy huyết sắc sát khí phong bạo nổ tung, âm thanh nổ vang ầm ầm vang lên, bảy hư ảnh cự long chôn vùi trong đó, hóa thành bảy chuôi bí vân bảo kiếm, lập tức quét qua các nơi.

PHỤT.

Yết hầu của Lục Thiếu Du sinh ra tiếng rên rỉ trầm thấp, thân thể lui lại, toàn thân chảy máu tươi.

XIU.... XIU...

Thất Kiếm quét ngang, nó xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, bước chân của Lục Thiếu Du đạp mạnh vào hư không, thân hình lúc này mới ổn định lại.

- Linh hồn tên này quá mạnh, tà khí thật quỷ dị, không phải bình thường, lực lượng của ta không cách nào tuôn ra, thân thể của ngươi này mạnh tới biến thái, nhưng hoàn toàn thừa nhận lực lượng của ta, sợ rằng ngươi khó làm được, hơi vô ý sẽ ảnh hưởng tới tu vị của ngươi.

Tam Kỳ lão nhân nói, tình huống của Lục Thiếu Du, hắn hiện tại cảm giác rất rõ ràng.

- Tên này thật sự quá cường hãn.

Lục Thiếu Du phất tay lau vết máu trên khóe miệng, ánh mắt đầy ngưng trọng.

- Tiểu tử, mượn lực lượng, ngươi căn bản không cách nào thừa nhận, căn bản không thể chống lại ta.

Trong tầng mây huyết sắc cuồn cuộn, thân ảnh hư ảo của Huyết Phách giống như lỗ đen tối tăm, ánh mắt nhìn tới đâu, không gian cứng tới đó, linh hồn cũng run rẩy không nhỏ.

- Hừ, cứ thử lần nữa!

Lục Thiếu Du quát lớn, tâm thần lại nói với Tam Kỳ lão nhân:

- Kỳ lão, cứ thả toàn lực đi, ta có thể chống lại!

- Tiểu tử, không thể cậy mạnh ah.

Tam Kỳ lão nhân trầm giọng nói.

- Kỳ lão, chúng ta còn có lựa chọn nào khác sao?

Lục Thiếu Du âm thầm cười khổ, hiện tại chính mình thật muốn đi cũng không được, Huyết Phách đã nhìn chằm chằm vào mình, chỉ có thể liều mạng.

- Vậy được rồi, chính ngươi cẩn thận, thật sự không cách nào thừa nhận cứ nói một tiếng, ngàn vạn lần không được ngạnh kháng, chúng ta phải đi, tên kia không ngăn cản được đâu.

Kỳ lão dứt lời, đột nhiên toàn thân Lục Thiếu Du run lên, năng lượng mênh mông hơn từ trong Thiên Trụ giới tuôn ra toàn thân.

Ken két!

Năng lượng này lớn tới mức tận cùng, thân thể Lục Thiếu Du run lên, năng lượng mênh mông không phải nguyên lực, lại có dấu vết nguyên lực, cũng không phải linh hồn lực đơn thuần, có thể nói tương liên với thiên địa, hấp dẫn năng lượng thiên địa.

- Phải giải quyết ngươi sớm hơn!

Nhìn thấy khí tức chấn động trên người Lục Thiếu Du, sắc mặt Huyết Phách ngưng trọng, tầng mây huyết sắc chấn động dữ dội.

Ầm ầm!

Tầng mây vặn vẹo, cả không gian áp súc, lập tức hóa thành một cửa động không gian thật lớn, bên trong có hắc ám tối tăm, sát khí tuôn trào, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, tiến tới thôn phệ bao phủ Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy cảnh tượng này, thân thể Ma Linh Yêu Nữ đứng xa run rẩy, mười ngón tay ngọc xiết chặt, ngón nắm chặt, hàm răng cắn bờ môi đỏ mọng, mắt phượng nhìn toàn cảnh trận chiến, tâm thần không yên lòng nhìn Lục Thiếu Du.

Tất cả mọi người lúc này ngừng thở, chỉ sợ Huyết Phách cũng đã vận dụng toàn lực, không biết ' Tây Phương Cầu Bại ' có thể chống lại hay không.

*****

- Đi!

Đối mặt với không gian huyết sắc bao phủ bản thân, ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng đến mức tận cùng, đột nhiên phất tay, Thất Kiếm bắn ra lần nữa, đồ án đầu rồng dữ tợn lại hiện ra trong hư không.

Trong chốc lát Thất Kiếm run rẩy, kiếm quang sáng ngời, linh hồn lực mênh mông tạo ra hư ảnh cự long.

Ngao...

Thân ảnh cự long gào thét, uy áp ngút trời, Thất Kiếm cùng bay, đột nhiên phá không đâm thẳng vào tầng mây huyết sắc.

Rầm rầm!

Cả không gian chấn động ' rầm rầm ', không gian sụp đổ như bị ai đó rút đao chém phá, không ai nhìn thấy cảnh tượng gì cả, chỉ có nhìn thấy không gian không ngừng bị phá hủy.

Bành!

Thời điểm này không gian bị phá tan như pháo hoa nổ tung, hư ảnh cự long và động sâu huyết sắc bị nghiền nát, bảy chuôi bí vân bảo kiếm đánh vào không gian, năng lượng đáng sợ quét qua tất cả.

PHỤT!

Năng lượng đáng sợ quét qua, thân ảnh chật vật của Lục Thiếu Du bay ngược, bảy chuôi kiếm nện vào mặt đất, miệng không ngừng thổ huyết.

Xoẹt!

Cùng lúc đó, thân thể hư ảo của Huyết Phách trực tiếp rút lui, trên thân thể có mấy dấu vết lõm vào, từ từ khôi phục, sau đó khí tức thân thể yếu đi không ít.

Xem ra Huyết Phách thân là linh hồn thể, lúc này cũng không chiếm được tiện nghi gì.

Lục Thiếu Du không khá hơn chút nào, lúc này không ngừng phun máu tươi.

- Tiểu tử, ngươi thế nào, đừng cố sức được hay không, linh hồn của tên này quỷ dị, rất khó đối phó, ngươi thật sự không sợ khí huyết sát, bằng không càng phiền toái.

Tam Kỳ lão nhân quát Lục Thiếu Du.

- Ta không sao, gánh vác được, nhưng kế tiếp sợ rằng có phiền toái.

Lục Thiếu Du trầm giọng nói, lại nhìn về phía Huyết Phách, Lục Thiếu Du thật sự cảm thấy cái gì mới là chênh lệch, nếu không có Tam Kỳ lão nhân tương trợ, bản thân mình không có tư cách giao thủ với người ta.

- Mượn lực lượng, cuối cùng không phải của mình, ta muốn nhìn, rốt cuộc là ai giúp đỡ ngươi.

Sắc mặt Huyết Phách khó coi, khí huyết sát khủng bố bao phủ toàn thân, lại tiếp tục ra tay với Lục Thiếu Du lần nữa.

- Phiền toái lớn.

Lục Thiếu Du cười khổ, mặt sẹo run run, trạng thái của hắn lúc này không thể đối phó Huyết Phách.

Vèo!

Trong nháy mắt có thân ảnh mặc áo bào vàng xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, chính là Mộc Vương thương thế chồng chất, cắn răng lập tức nói:

- Đa tạ tây Phương chưởng môn tương trợ, bổn vương vô cùng cảm kích, Huyết Phách này ta sẽ ngăn cản một hồi, ngươi nhanh trốn đi.

Vừa dứt lời, mộc thuộc tính nguyên lực trong người Mộc Vương tuôn ra, thân ảnh lao thẳng tới Huyết Phách, hắn đã hạ quyết tâm, ít nhất phải kéo dài thời gian của Huyết Phách một hồi!

- Không biết tự lượng sức mình, muốn chết sao, ta sẽ thanh toàn ngươi!

Huyết Phách quát một tiếng, khinh thường nhìn Mộc Vương nhìn lao tới, chưởng ấn vặn vẹo không gian, đánh thẳng vào Mộc Vương.

Rầm rầm rầm!

Bỗng nhiên trong không gian có âm thanh nổ tung liên tục, chỉ thấy bảy kho lâu vẫn bị vây khốn trong Bắc Đấu Thất Tinh Khốn đột nhiên mở mắt ra, khí tức sát phạt bị trói buộc bạo phát, trực tiếp phá tan hào quang vây khốn bản thân.

Bảy khô lâu giãy dụa ra khỏi Bắc Đấu Thất Tinh Khốn Ma trận, khí tức ngập trời bắn ra khắp noi, nhưng lại không có tiếp tục công kích đám người Lục Thiếu Du.

Bỗng nhiên bảy khô lâu cảm nhận được khí tức gì đó, đám khô lâu nhanh chóng quay người lại, ánh mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm vào Huyết Phách.

- Đi chết đi!

Bảy khô lâu gào lên đầy sát khí, lập tức không chậm trễ chút nào, lập tức lao tới, lướt qua đám người Mộc Vương, công kích nhắm vòa Huyết Phách.

Xoẹt!

Bảy quỷ trảo xé tan không gian, khí tức sát phạt mênh mông làm thiên địa run rẩy.

- Bảy con sâu cái kiến, thật sự là âm hồn bất tán, chết còn không thành thật một chút, khi còn sống các ngươi cũng không phải đối thủ của ta, hiện tại càng không phải.

Đưa mắt nhìn qua đám khô lâu kia, dường như Huyết Phách cảm thấy rất không bình thường, ánh mắt càng âm trầm, một chưởng vốn định đánh về phía Mộc Vương lại biến lớn mấy trăm mét, trong thời gian ngắn áp thẳng về phía khô lâu.

Bành bành!

Dưới chưởng ấn này, không gian tan vỡ, đánh thẳng vào bảy bộ khô lâu.

- Hừ, không biết tự lượng sức mình, tử vật cũng dám hung hăng càn quấy.

Huyết Phách cũng không thèm nhìn bảy bộ khô lâu, lại đánh ra một chưởng vào Mộc Vương.

- Huyết Phách, huynh đệ và hậu nhân của ta, ngươi không thể động vào.

Thời điểm một chưởng của Huyết Phách vừa ngưng tụ, một giọng nói vang vọng không gian.

Vừa nghe được lời này, sắc mặt Huyết Phách biến hóa dữ dội, giống như gặp quỷ, thân thể hơi dừng lại, chưởng ấn đang ngưng tụ cũng tiêu tán trong vô hình.

Sưu sưu...

Bảy khô lâu vừa bị đánh trúng không hư hao chút nào, chúng lại nhảy ra lần nữa, sát khí không giảm, nhưng sau khi nghe được lời nói vừa vang lên, đôi mắt đỏ thẩm run rẩy, thân thể dừng lại.

Mộc Vương lúc này đứng lên, thân ảnh hơi dừng lại, đột nhiên nhìn thấy trước mặt có một khô lâu thứ tám xuất hiện.

Khô lâu này không có chút sinh khí nào, nhưng giờ phút này nó đột nhiên chấn động.

Chấn động này làm không gian run lên một cách khó hiểu, làm cho người ta tim đập chân run, giống như có thứ gì đó đột nhiên thức tỉnh..

Xoẹt!

Trong ánh mắt dò xét của mọi người, khô lâu không hề có sinh cơ, thân thể khô héo đột nhiên sinh ra khí tức chấn động, bỗng nhiên sinh cơ phun trào, mắt thường có thể thấy được trên thân thể khô lâu này có huyết nhục sinh trưởng, khí tức toàn thân tăng lên.

Ầm ầm!

Trong không gian, bầu trời rung chuyển, gió nổi mây phun, đảo hoang run rẩy không ngớt.

Hắc thủy giang hồ ở bên ngoài đảo hoang bắt đầu sôi trào như nước sôi, vô số bọt máu lăn tăn.

Trong thời gian ngắn ngủi, thần sắc mọi người kinh hãi, hắc thủy giang hà khổng lồ đã là biến thành một biển máu chảy cuồn cuộn, mùi huyết tinh tỏa ra ngập trời, trái tim mọi người co rút dữ dội, có cảm giác đau tim.

Ầm ầm.

Thiên địa run rẩy, trong biển máu có chín cột máu bắn thẳng lên trời, chúng hội tụ trên không trung sau đó vặn vẹo một lát, lại rơi xuống người khô lâu thứ tám.

Trong khoảng khắc chín cột máu đã bao phủ khô lâu.

Xoẹt!

Vào lúc này điệm thiểm lôi minh, phong vân biến sắc, cả đảo hoang và địa điện màu đen chấn động không dứt, tất cả năng lượng ở thế giới bên ngoài không ngừng hội tụ vào đây, không ngừng quán chú vào trong khô lâu.

Khí thế ngút trời bộc phát, khí thế khủng khiếp này làm mọi người phủ phục xuống đất.

- Ta không chịu nổi!

- Uy áp thật mạnh, ta không thể chống cự, đến từ huyết mạch và linh hồn!

Trong khí thế mênh mông này, mọi người đang đứng trong không gian này đột nhiên run lên, bắt đầu từ người thực lực thấp nhất, bọn họ quỳ xuống, thân bất do kỷ chịu cúi đầu phủ phục, uy áp mênh mông này không khác gì thiên uy.

- Ta không thể chống cự, tại sao uy áp này mạnh như thế!

- Đây là uy áp từ thiên địa, thiên uy cuồn cuộn không ai có thể tránh.

Ngay sau đó, ngay cả Thất Sát, Thất Kiếm, Vấn Thân Mạc, Âm Quỷ, Địa Long, Phong Đô Tam Hồn cũng khó có thể chống lại, lúc này không ngừng quỳ xuống, dưới thiên uy này, không ai có thể chống lại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)