Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2646

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2646: Miểu sát Thông Thiên cảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thải Hồng cốc, Thiên Thủy môn, thủ đoạn thật lớn a.

Đại hán mặt sẹo nhìn bốn phía cùng với năm người trên không trung, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.

- Thứ không biết sống chết, dám quấy rồi ở nơi này, ngươi chán sống rồi.

Đỗ Lộc lạnh nhạt nói một tiếng, ánh mắt âm lệ trầm xuống, căn bản không có để đại hán mặt sẹo vào trong mắt.

- Chơi nhiều người sao?

Đại hán mặt sẹo kia khẽ thở dài, đột nhiên thân thể run lên, ngẩng đầu nhìn lên không trung, miệng hét lớn một tiếng, thanh âm tựa như sấm rền truyền ra:

- Đệ tử Thất Sát môn ngeh lệnh, phong tỏa thành Thải Hồng.

Thanh âm giống như tiếng sấm cuồn cuộn, quanh quẩn trên thành Thải Hồng, thanh âm đinh tai nhức óc.

Mọi người nghe vậy, vô số ánh mắt bỗng nhiên biến đổi, bắt đầu kinh ngạc.

Mà khi đại hán mặt sẹo kia nói xong, bên ngoài thành Thải Hồng lập tức vang lên từng tiếng hét lớn:

- Bẩm chưởng môn, thành Thải Hồng đã bị phong tỏa toàn diện, ai dám ra khỏi thành giết không tha.

- Bẩm chưởng môn, đường hầm thế giới của Vạn Cổ thế giới đã bị phong tỏa, chỉ có tiến vào không cho phép đi ra, người vi phạm giết không tha.

- Bẩm chưởng môn. Ba thời thần trước Thải Hồng cốc đã bị san bằng thành bình địa, người phản kháng giết không tha.

Từng tiếng hét lớn được nguyên lực bao bọc vang vọng, quanh quẩn cả thành Thải Hồng, đủ để lọt vào tai tất cả mọi người. Chỉ một thoáng, ánh mắt tất cả mọi người đại biến.

Ầm ầm.

Từng tiếng quát lớn vừa dứt, bốn phía Thải Hồng cốc đột nhiên run lên, giống như có mây đen cuồn cuộn kéo tới, cả phía chân trời bắt đầu run rẩy.

Từng tiếng hét lớn vang vọng, mắt nhìn động tĩnh ở phía chân tời, tất cả mọi người trên quảng bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt mang theo sự kinh hãi nhìn về bốn phía.

- Phong tỏa thành Thải Hồng, phong tòa đường hầm không gian.

- Thải Hồng cốc bị san bằng thành bình địa? Tại sao lại không có ai biết?

Cả thành Thải Hồng kinh hãi, từng ánh mắt nhìn chăm chú lên trên không trung, trong nháy mắt ngắn ngủi, từ bốn phương tám hướng của thành THải Hồng đột nhiên cuồn cuộn, có vô số tiếng xé gió rít lên.

Giữa không trung, một mảng lớn mây đen kéo tới, chỉ là nhìn kỹ mới phát hiện ra đây căn bản không phải là mây đen mà là một mảnh khôi lỗi tọa giá đông nghịt.

Từ bốn phương tám hướng có mấy trăm khôi lỗi tọa giá khổng lồ kéo tới, mà trước khôi lỗi tọa giá còn có vô số thân ảnh rậm rạp, chằng chịt che khuất bầu trời. Những nơi đi qua ánh sáng lập tức bị che đậy, mấy chục vạn thân ảnh di chuyển, thanh thế kinh người.

Oanh.

Mấy chục vạn người, từng cỗ khí tức sắc bén tuôn ra, hội tụ tạo thành một cỗ khí thế kinh người.

Khí tức trên thân thể những người này căn bản người bình thường không thể có được, mỗi một người đều mang theo khí tức sát phạt, coi như là có tu vi bằng nhau, đối phương dưới khí tức sát phạt của những người này cũng bị ảnh hưởng.

Đội hình mênh mông cuồn cuộn như vậy, mấy trăm khôi lỗi tọa giá khổng lồ, mấy chục vạn thân ảnh mang theo khí tức sát phạt xuất hiện, cả không trung bỗng nhiên phong cân biến sắc, tất cả mọi người cơ hồ rung động, kinh ngạc không thôi.

Mấy trăm đầu khôi lỗi tọa giá tựa như mây đen kéo tới trên không trung, từng đạo thân ảnh hội tụ mang theo khí tức sát phạt che khuất bầu trời khiến cho mọi người ngẩng đầu lên nhìn vào vô cùng kinh hãi.

Trong mấy cái chớp mắt, mấy chục vạn thân ảnh mang theo khí tức sát phạt này vây chặt không trung thành Thải Hồng, uy thế khủng bố lan tràn ra. Trên không trung, vô số khí tức hùng hậu khuếch tán khiến cho thiên địa chung quanh rung chuyển không ngớt.

- Nhiều cường giả như vậy sao?

Không ít người nhìn lên khôn trung lập tức há hốc mồm. Trong mấy chục vạn người vừa mới xuất hiện này người có tu vi Phá Giới cảnh nhiều vô số kể, Ngộ Chân cảnh không có một ngàn thì có chín trăm. Mà người có tu vi Thông Thiên cảnh rõ ràng có vô số.

- Mấy Thông Thiên cảnh sơ giai cũng dám hung hăng càn quấy, muốn chết.

Đột nheien từ trong đám người mênh mông cuồn cuộn có một tiếng hét lớn vang lên, mấy đạo thân ảnh đã giống như chớp nhảy ra.

Sưu Sưu.

Cơ hồ trong giây lát, năm đạo thân ảnh trực tiếp phá không xuất hiện trước mặt năm người có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai vừa mới từ sau lưng Đỗ Lộc nhảy ra. Trong sát na, nguyên lực mênh mông bỗng nhiên bộc phát, không gian trong chốc lát bị cứng lại.

Sưu Sưu.

Một giây sau, trảo ấn, quyền ấn, kiếm quang, chưởng ấn, chỉ ấn xuyên thủng không gian, lộ ra quang mang đen kịt.

Ầm ầm ầm.

Năm thanh âm trầm thấp vang vọng, năm người có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai cực kỳ không may này còn chưa có một chút phản ứng nào thân thể đã hóa thành huyết vụ.

Trong sát na, năm Thông Thiên cảnh sơ giai trực tiếp bị miểu sát.

Âm Minh Dạ Xoa, Đường Ngũ, Thiên Xu, Thanh Kiền, Địa Long, năm người đạp không mà đứng, mà đám người phía sau chính là đệ tử Thất Sát môn đi tới.

- Các ngươi đừng như vậy, ta không theo kịp a. Một người cũng không để lại cho ta, ta đã nói để cho ta động thủ trước rồi mà.

Thân thể to lớn của Kim Viên phá không xuất hiện, chỉ là lúc tới đã không còn chuyện gì của hắn. Hắn bất đắc dĩ trừng mắt nhìn năm người Âm Minh Dạ Xoa, hung hăng cầm hai lão giả trên người vết thương chồng chất, máu tươi không ngừng chảy ra ném về phía trước mặt đám người Phương Chí Thành trên quảng trường. Hai lão giả kia tiếp tục phun ra máu tươi.

- Cốc chủ, Thải Hồng cốc bị diệt, bị san thành bình địa rồi.

- Thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông. Về sau không có Thải Hồng cốc, cơ nghiệp bao nhiêu năm của Thải Hồng cốc cũng bị hủy rồi.

- Những người này đều là ma quỷ a, giết người không nháy mắt lấy một cái.

Hai người bị ném trên mặt đất, miệng kêu thảm một tiếng, hai người này cũng chính là hai trưởng lão của Thải Hồng cốc.

Xoát Xoát.

Nghe vậy toàn thân Phương Chí Thành run lên, khuôn mặt trở nên trắng bệch, chân lảo đảo lùi về phía sau mấy bước.

Lão giả vừa rồi còn có chút hung hăng càn quấy sau lưng Phương Chí Thành lúc này cũng nghẹn họng, nhìn đội hình mênh mông cuồn cuộn trên không trung, khuôn mặt lúc này cứng lại, không nói nên lời.

Năm người có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai bị miểu sát, thân thể Đỗ Lộc run rẩy đứng dậy, nhìn năm người vừa mới ra tay, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt âm lệ vừa rồi bắt đầu run rẩy, thì thào nói:

- Đại Đạo cảnh, đều là Đại Đạo cảnh, tại sao lại có nhiều Đại Đạo cảnh cùng với nhiều Thông Thiên cảnh như vậy, những người này rốt cuộc là người nào?

- Thực lực thật mạnh, những người này là người từ nơi nào tới a? Thải Hồng cốc thực sự bị diệt rồi sao?

- Dường như nhằm vào Thải Hồng cốc, nhiều người như vậy, rốt cuộc là có địa vị gì?

- Đây không phải là Kim Viên sao? Nhi tử của tộc trưởng Hoàng Kim Long Viên a.

Cả quảng trường ngây ngốc, không ít người âm thầm hít sâu một ngụm khí lạnh, yết hầu nuốt nước bọt, đội hình ở giữa không trung lúc này tuyệt đối không phải là thứ mà tiểu thế giới có thể chống lại. Có thể xuất ra đội hình lớn như vậy không biết người này có địa vị gì.

- Các ngươi là người nào? Diệt Thải Hồng cốc ta, Chiến Thiên liên minh tuyệt đối sẽ không buông tha cho các ngươi.

*****

Sau khi Phương Chí Thành thu hồi ánh mắt rung động, thân thể nhìn qua già nua bỗng nhiên cao ngất hơn không ít, trên khuôn mặt rung động ánh mắt âm trầm tới cực điểm, thanh âm âm trầm vang vọng, hỏi đại hán mặt sẹo có thân thể vạm vỡ trên quảng trường.

- Chiến Thiên liên minh thì thế nào? Không phải ta cũng chưa từng giết qua người của Chiến Thiên liên minh.

Giữa không trung, Thiên Xu đảo qua phía dưới, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Đỗ Lộc, nói:

- Đỗ Lộc đã lâu không gặp, không ngờ ngươi vẫn chỉ là Đại Đạo cảnh sơ giai.

- Thất sát, Thiên Xu, ngươi là Thiên Xu, các ngươi là người từ Thị Hoang thế giới tới.

Đỗ Lộc nhìn THiên Xu trên không trung, ánh mắt run rẩy, trong Thị Hoang thế giới xảy ra chuyện lớn như vậy, bên ngoài đã có không ít người biết được, tự nhiên hắn cũng đã sớm nghe nói qua.

Đại hán mặt sẹo thân thể vạm vỡ nhìn Phương Chí Thành, chậm rãi nói:

- Phương Chí Thành, dù gì chúng ta cũng có một chút duyên phận thầy trò, ngươi cần gì phải độc ác như vậy? Tới Thị Hoang thế giới mà ngươi cũng không định buông tha ta, ngươi thực sự hy vọng ta chết như vậy sao? Chỉ tiếc không giống như mong muốn của ngươi, cho tới giờ ta vẫn sống tốt.

- Ngươi là...

Ánh mắt run rẩy nhìn đại hán mặt sẹo, thân thể vạm vỡ, Phương Chí Thành run rẩy.

- Những năm này ta luôn mai danh ẩn tích, chính là vì hôm nay, tất cả mọi chuyện nên chấm dứt đi.

Dứt lời, khuôn mặt sẹo khẽ nhúc nhích, thân thể vạm vỡ cũng rung động, một cỗ quang mang chói mắt từ quanh thân tràn ra. Quang mang tràn ngập, cả không trung trực tiếp có cảm giác thời gian thác loạn, không ngừng chấn động, không có ai ở đây có thể nhìn thấu bên trong.

Quang mang chói mắt trên không trung thu liễm, một đạo thân ảnh màu xanh từ từ bước ra, quang mang quanh thân biến mất. Trường bào màu xanh khẽ tung bay, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo, hai mắt như sao, đen nhánh mà thâm thúy, hàn ý trong mắt bắn ra.

- Đây mới là bộ dáng chính thức của chưởng môn hay sao?

Khi nhìn thấy đạo thân ảnh này, vô số thân ảnh ở phía dưới rung động, mà ngay cả đệ tử Thất Sát môn, đệ tử Phi Linh môn trên không trung cũng không có ngoại lệ.

Kể cả là Thất Kiếm, Độc Long, Tam Thú, đám người này còn chưa từng nhìn qua bộ dáng vốn có của chưởng môn, thậm chí còn không quá rõ ràng mọi chuyện.

- Lục Thiếu Du, đó là Lục Thiếu Du.

Trong sát na này vô số đệ tử Thải Hồng cốc run rẩy.

- Thất sư đệ...

Hai mắt mỹ phụ mặc cung trang rung động, thân thể lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, ánh mắt trầm xuống.

Phương Chí Thành nhìn đạo thân ảnh quen thuộc kia, cơ mặt co rúm lại. Ánh mắt của Đỗ Lộc cũng biến đổi, cơ mặt co rúm lại.

- Là Lục Thiếu Du, kia chính là Lục Thiếu Du sao?

- đúng vậy, chính là hắn. Hai mươi năm trước hắn đã tuyên bố sẽ trở về diệt Thải Hồng cốc, hiện tại hắn đã trở về rồi.

- Ta nhớ Thải Hồng cốc đã từng nói qua Lục Thiếu Du này chết trong Thị Hoang thế giới, sao lại đột nhiên xuất hiện vậy?

- Ngươi điếc sao? Không nghe Lục Thiếu Du vừa mới nói những năm này hắn ta mai danh ẩn tích sao?

Giờ phút này ngoài quảng trường lập tức truyền đến tiếng xôn xao, nghị luận.

- Ngươi còn chưa chết?

Phương Chí Thành hít sâu một hơi, nhìn thân ảnh mặc áo bào màu xanh cùng với đội hình khủng bố trên không trung, thân thể hắn lần nữa cứng hơn không ít.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, nhìn thân ảnh trước mắt, lúc trước hắn chỉ là Phá Giới cảnh, khi đó chính là con sâu cái kiến. Một đường bị đuổi giết, bị bao vây, cuối cùng không thể không trốn vào trong Thị Hoang thế giới.

Nhớ tới những chuyện này ánh mắt Lục Thiếu Du dần dần âm trầm, hàn ý lạnh lẽo từ quanh thân tuôn ra, nhiệt độ trong thiên địa bắt đầu lạnh lẽo:

- Lão thất phu, ta đã trở về. Thù đuổi giết lúc trước, khoản nợ kia ngày hôm nay ta sẽ tự mình đòi lấy.

Thanh âm của Lục Thiếu Du mang theo hàn ý âm trầm, cuồn cuộn vang vọng trong quảng trường, khiến cho người nghe cảm thấy run sợ.

Nhưng vào lúc này trên chân trời xa xa lần nữa truyền ra một tiếng hét lớn, thanh âm vang vọng không trung:

- Hoàng Kim Long Viên nhất tộc suất lĩnh thú tộc Vạn Cổ thế giới, nguyện đến trợ giúp một tay.

Thanh âm vừa dứt, ở phía sơn mạch Cổ Lan đột nhiên có vô số thân ảnh đông nghịt lướt tới.

Oanh.

Sau mấy lần chớp động, một mảng lớn thân ảnh lập tức xuất hiện trên không trung quảng trường, một cỗ khí tức hùng hồn khuếch tán khiến cho không gian không ngừng run run, từ khí tức trên không có thể nhận ra đây toàn bộ đều là cường giả Thú tộc mang theo khí tức hung hãn phóng tới.

Người dẫn đầu có thân thể to lớn, một cỗ bá khí, vương giả từ trên người lan tràn ra, chính là phụ thân của Kim Viên, hiện tại là tộc trưởng của Hoàng Kim Long Viên nhất tộc - Kim Trường.

- Phụ thân.

Kim Viên thấy vậy, bàn chân đạp mạnh hư không, thân ảnh lập tức đi tới trước người Kim Trường.

- Ca ca, chúng ta nhận được tin tức là lập tức tới đây.

Bên người Kim Trường có một nữ tử thân thể mềm mại, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mặc một bộ váy màu lam nhạt, nữ tử này nhìn thấy Kim Viên tới lập tức nói.

- Thiên Xu, không phải ngươi nói Lục Thiếu Du đã chết rồi sao? Ngươi thu chỗ tốt của Thiên Thủy môn ta, thế nhưng lại làm như vậy, Thiên Thủy môn ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi.

Nhìn Lục Thiếu Du, nhìn Thiên Xu, thanh âm âm trầm của Đỗ Lộc quanh quẩn, ánh mắt lần nữa lạnh lẽo không thôi.

- Có bản lĩnh thì Thiên Thủy môn ngươi cứ tới Thị Hoang thế giới thử xem.

Thiên Xu hoàn toàn không để ý tới Đỗ Lộc.

- Đỗ Lộc, lão cẩu nhà ngươi ngày hôm nay cũng không cần đi.

Sau khi Lục Thiếu Du gật đầu với tộc trưởng Kim Trường của Hoàng Kim Long VIên nhất tộc, ánh mắt lập tức nhìn về phía Đỗ Lộc, trở nên lạnh lẽo, bên trong đám người đuổi giết hắn khi trước, Đỗ Lộc này chính là một trong những người có mặt.

- Lục Thiếu Du, ngươi thật lớn mật, muốn khiêu chiến Chiến Thiên liên minh ta hay sao?

Sắc mặt Đỗ Lộc âm trầm, ánh mắt nhìn vào đội hình mênh mông cuồn cuộn trên không trung hiện lên vẻ kiêng kỵ.

- Lão cẩu, ta chỉ muốn đối phó với Thiên Thủy môn, không có liên quan tới Chiến Thiên liên minh, ngươi mang Chiến Thiên liên minh ra dọa ta cũng không có tác dụng gì. Thải Hồng cốc với ta mà nói, hiện tại ta chỉ cần lật tay là diệt. Một năm trước ta đã sắp xếp người diệt ba phân đà của ngươi vào một năm trước. Ta biết ngay tới lúc đó lão thất phu Phương Chí Thành này nhất định sẽ thông báo cho Thiên Thủy môn. Mà Phạm Sàm lão cẩu kia hơn phân nửa sẽ để cho lão cẩu nhà ngươi tới Vạn Cổ thế giới này, vừa vặn cũng để cho ta giải quyết.

Lục Thiếu Du nhìn Đỗ Lộc, khi nói chuyện hoàn loàn không để ý tới ánh mắt đang biến ảo bất định của Đỗ Lộc mà nhìn chung quanh, trầm giọng nói:

- Ta chỉ muốn đối phó với người của Thải Hồng cốc và Thiên Thủy mon, người không liên quan mau tránh, nếu không, giết không tha.

Nghe vậy đại hán mặc cẩm bào trên đài và người của Vạn Thiên liên minh do dự, do dự một hồi, cảm nhận khí tức khủng bố trên không trung, cả đám lui lại phía sau.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)