Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2653

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2653: Phát hiện thạch bích
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Chúng ta đi tìm ngọc giản không gian, cũng không biết ngọc giản không gian ở nơi nào.

Lục Thiếu Du nhìn phía trước, lúc này ở phía trước hắn có vô số thân ảnh biến mất tại chỗ, hắn sợ bị kẻ khác nhanh chân tới trước.

- Ta biết rõ, hừ.

Ánh mắt Tôn Oánh Oánh nảy lên, lập tức vô cùng hăng hái.

- Sư phụ, trước khi đến con đã điều tra, ngọc giản không gian đặt ở trong Hoang Vu đại điện ở sâu trong này, cùng với ngọc giản không gian nghe nói còn có một khỏa Huyền Nguyên đan cấp độ Thiên phẩm cao giai, xem như là thứ mà Chiến Thiên liên minh và Vạn Thiên liên minh khen thưởng cho người nhận được ngọc giản. Hoang Vu mật địa này trước kia là động thủ của một Phi thiên đạo tặc vẫn lạc, về sau lại bị người khác phát hiện ra. Khi đó nơi này cũng không giống hiện tại, nghe nói trong này còn có không ít linh dược, nói không chừng còn có thể gặp được bảo vật.

Thái A một hơi nói với Lục Thiếu Du.

- Ngươi...

Tôn Oánh Oánh nhìn thấy Thái A không ngờ lại biết rõ tức thì tức tối giậm chân, thế nhưng không thể làm gì khác hơn là hung hăng trừng mắt nhìn Thái A.

- Phi Thiên đạo tặc?

Đây là lần thứ hai Lục Thiếu Du nghe nói tới Phi Thiên đạo tặc, mấy ngày hôm trước từ trong miệng Tam Kỳ lão nhân hắn cũng đã nghe được sự tồn tại của Phi Thiên đạo tặc.

- Phi Thiên đạo tặc là tồn tại kinh khủng nhất trong Đạo Phỉ thế giới. Mỗi một Phi Thiên đạo tặc đều là tồn tại khủng bố, bọn họ mới thực sự là tồn tại khủng bố. Đạo Phỉ thời gian chỉ là danh hiệu bình thường mà thôi. Phi Thiên đạo tặc, coi như là Vạn Thiên liên minh, Chiến Thiên liên minh cũng không dám trêu chọc, cơ hồ tất cả đạo phỉ trong thế giới Đạo Phỉ đều muốn trở thành Phi Thiên đạo tặc. Mỗi một Phi Thiên đạo tặc đều có thực lực khủng bố, thế giới Đạo phỉ bình thường cũng khó có lấy một Phi Thiên đạo tặc.

Thái A lần nữa nói ra.

- Tiểu gia hỏa, không ngờ ngươi lại biết nhiều như vậy.

Tôn Oánh Oánh chống nạnh trừng mắt nhìn Thái A.

Thái A trừng mắt nhìn Tôn Oánh Oánh nói:

- Trong sách có nói nữ nhân hung dữ, không nói lý, trừ mẫu thân ta ra, quả nhiên đều là như vậy.

- Tiểu gia hỏa, tức chết ta, ngày hôm nay ta nhất định phải thu thập ngươi.

Tôn Oánh Oánh nghe vậy hai mắt trợn tròn, lập tức nổi giận đùng đùng, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo.

- Được rồi, chúng ta lên đường đi, bằng không sẽ bị người ta nhanh chân tới trước.

Lục Thiếu Du nói, đám người trước mặt bọn họ khi trước hiện tại đã phân thành top năm top ba biến mất trên không trung.

- Chưởng môn, ta được rồi, tra được tin tức trong Vạn Cổ thế giới rồi.

Trong dãy kiến trúc liên miên, trong một đình viện yên tĩnh có một đạo thân ảnh nhanh chóng chạy tới, sau đó cung kính bẩm báo với một lão giả bộ dáng chừng năm mươi tuổi, ánh mắt âm trầm.

Lão giả này mặc trường bào, toàn thân mang theo khí tức âm hàn, người này nói:

- Tra được tin tức gì?

Người vừa mới tới cúi đầu nói tiếp:

Mấy ngày nay hai người chúng ta phái đi Vạn Cổ thế giới đều không có ai trở về. Bất quá chúng ta vừa mới thu được tin tức, Vạn Cổ thế giới có người tới tham gia Vạn Thế đối quyết, chỉ là cũng không có nhìn thấy người của Thải Hồng cốc. Cũng không nhìn thấy Phó môn chủ, tất cả là người được Hồng Linh các của Vạn Thiên liên minh sắp xếp tới.

- Hồng Linh các?

Ánh mắt âm trầm của lão giả khẽ đảo, có chút nghi ngờ lẩm bẩm.

- Chưởng môn, chúng ta nhận được tin tức, Hồng Linh các lần này sắp xếp bốn người, thế nhưng trong đó có một người lại có chút đặc biệt.

Người kai do dự một chút rồi nói với lão giả âm trầm.

- Người nào? Nói mau.

Lão giả âm trầm nói.

- Chưởng môn, người này gọi là Lục Thiếu Du.

Phanh.

Người này vừa mới nói xong, đột nhiên đã có một cỗ khí tức lạnh lẽo bao phủ toàn thân, thân thể lập tức bị đóng băng, thanh âm trầm đục vang lên, sau đó thân thể hắn trực tiếp hóa thành mảnh vỡ.

- Hỏi một câu, nói một câu, giữ lại ngươi làm gì?

Lão giả có ánh mắt âm trầm kia khẽ nói:

- Lục Thiếu Du, chẳng lẽ Lục Thiếu Du thực sự không chết sao? Nếu không chết có lẽ Đỗ Lộc có thể giải quyết được, vì sao hắn ta còn chưa trở lại. Trong Vạn Cổ thế giới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại là người của Vạn Thiên liên minh đưa tới? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

- Thiếu Du huynh đệ, không ngờ tới nơi này còn có Thiên Linh Thủ Ô a. Nghe nói thứ này có thể luyejn chế đan dược Thiên phẩm.

Trong một ngọn núi, KIm Viên cầm một cây linh dược trong tay, khuôn mặt vui vẻ không thôi. Trên mặt đất chung quanh có vài thanh niên đang nằm, toàn thân tràn ngập máu tươi, vết thương chồng chất.

- Chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du nói, tuy rằng giá trị của Thiên Linh Thủ Ô không tệ, bất quá đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, hắn không có một chút húng thú nào. Thế nhưng tốt xấu giá đây cũng là linh dược có giá trị vài ức tinh thạch thế giới sơ phẩm, tự nhiên không thể buông tha.

- Mấy đồ vật không biết sống chết, bảo các ngươi giao ra bổn đại gia đỡ phải động thủ. Lần kế tiếp Kim Viên gia gia sẽ không ra tay nhẹ như vậy nữa đâu. Lần này tha cho các ngươi một mạng.

Kim Viên trầm giọng nói, bốn người lập tức biến mất tại chỗ.

Hoàng hôn, dãy núi được ánh trời chiều bao phủ, sắc trời dần dần tối đi. Ngọn núi phía xa lúc này đã gần như bị bao phủ trong màn đêm.

Bốn đạo thân ảnh xuất hiện trước hạp cốc, bốn người này chính là bốn người Lục Thiếu Du, Thái A, Kim Viên, Tôn Oánh Oánh.

- Ta nói chúng ta đã chạy liên tục không ngừng bốn ngày rồi, nghỉ ngơi một chút đi.

Tôn Oánh Oánh nhìn Lục Thiếu Du nói.

Lục Thiếu Du nhìn hạp cốc phía trước rồi nói:

- Đêm nay chúng ta đặt chân ở đây đi, sáng sớm ngày mai xuất phát, chúng ta đã đuổi kịp đám người phía trước, không cần nóng vội quá.

- Các ngươi là người của thế giới nào?

Khi bốn người đang tiến vào hạp cốc đột nhiên có năm đạo thân ảnh xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía bốn người Lục Thiếu Du tràn ngập hàn ý.

- Vạn Cổ thế giới.

Ánh mắt Thái A khẽ đổi, sau đó ngẩng đầu lên nói.

- Vạn Cổ thế giới?

Năm người nhìn bốn người Lục Thiếu Du nói:

- Nơi này chúng ta tới trước, các ngươi đi đi, muốn tìm chỗ đặt chân thì nên cách nơi này xa xa một chút.

Tôn Oánh Oánh nói.

- Ai ui, không ngờ lại có nữ nhân tươi ngon như vậy, nếu như ngươi theo hầu ta cả đêm, ta sẽ cho ngươi trú chân trong này, thế nào?

Trong năm người có một thanh niên áo trắng dùng ánh mắt dâm tà nhìn Tôn Oánh Oánh, đôi mắt tức thì tràn ngập vẻ nóng bỏng.

- Muốn chết, dám ăn đậu hũ của ta.

Sắc mặt Tôn Oánh Oánh lập tức trầm xuống, thân thể mềm mại run rẩy.

- Ít nói nhảm đi, có lăn ra xa hay không? Hạp cốc nay ta đã tới trước, không lăn sẽ chết.

Thanh niên đầu linh trong năm người trừng mắt nhìn thanh niên áo trắng, lập tức âm trầm nói với bốn người Lục Thiếu Du.

- Ai Ui, hung hăng cần quấy, chưa từng thấy ai dám hung hăng càn quấy trước mặt Kim Viên gia gia của ngươi như vậy a.

*****

Kim Viên lập tức giận dữ hét lớn một tiếng. Thanh âm vạng vọng không gian, dứt lời, thân thể nhanh như thiểm điện đánh tới, quyền ấn bằng nguyên lực thuộc tính Thổ ngập trời nhanh chóng ngưng tụ, trực tiếp đánh về phía đại hán đầu lĩnh kia.

Phanh.

Thanh âm trầm đục vang lên, kình phong khủng bố rung động tuôn ra, không gian, mặt đất chung quanh bị năng lượng khủng bố còn lại phá hủy, chấn vỡ. Thanh niên đầu lĩnh kia còn chưa kịp phản ứng thì quyền ấn của Kim Viên đã đánh vào thân thể hắn, thân thể trực tiếp bị đánh thành mảnh vỡ.

Phanh.

Cùng một thời gian, một đạo thân ảnh xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trước người thanh niên áo trắng, một cỗ khí tức nóng bỏng đột nhiên lan tràn, một đạo chưởng ấn mang theo hỏa diễm giống như thực chất trực tiếp đánh xuống.

Phụt.

Chưởng ấn đánh xuống, kình phong nóng bỏng mà khủng bố khuếch tán, thanh niên áo trắng trực tiếp phun ra máu tươi, thân thể bị đánh bay.

- Thông Thiên cảnh, bọn họ có Thông Thiên cảnh.

Sắc mặt ba người còn lại lập tức trắng bệch, hoảng hốt, quay đầu nhìn qua hạp cốc, căn bản không dám dừng lại mà nhanh chóng chạy trốn, hận không thể chạy nhanh hơn một chút.

THanh niên áo trắng vừa mới rơi xuống mặt đất lập tức lồm cồm bò dậy, bàn chân đạp mạnh mặt đất, lập tức chạy trốn.

- Dám đùa bỡn bổn tiểu thư, nói ngươi chết chắc vậy thì ngươi nhất định sẽ chết.

Thân ảnh xinh đẹp mềm mại kia đạp mạnh hư không, không gian run lên một cái, trực tiếp bắn về phía phía thanh niên áo trắng đang chạy trốn, nhanh chóng xuát hiện sau lưng người này. Một đạo chưởng ấn xuyên thủng không gian xuất hiện, không gian ven đường bỗng nhiên nổ tung, chưởng ấn nhanh chóng đánh thẳng vào người thanh niên áo trắng.

Phanh.

Thân thể thanh niên áo trắng lập tức hóa thành huyết vụ, hồn anh và linh hồn phân thân cũng không trốn thoát.

- Không ngờ tiểu nha đầu ngươi ra tay lại gọn gàng như vậy.

Kim Viên nhìn ba người chạy trốn, cũng không có hứng thú đuổi theo. Chỉ có ba Ngộ Chân cảnh, cũng không tạo thành hứng thú với hắn. Trốn thì cho ba người này trốn, mà lúc này ánh mắt hắn nhìn về phía Tôn Oánh Oánh có chsut kinh ngạc.

- Hừ, ta nói rồi, ta sẽ không gây phiền phức cho các ngươi.

Tôn Oánh Oánh vỗ tay, hừ một câu.

- Một chiêu có thể đánh chết, không nên để tới hai chiêu, nếu như gặp phải nguy hiểm chính thức, hoặc là người này ẩn dấu thực lực thì ngươi chết chắc rồi.

Sau lưng Lục Thiếu Du, Thái A vẫn lạnh nhạt, không chút khách khí nhìn TÔn Oánh Oánh nói.

- Tiểu gia hỏa, ta và ngươi có cừu oán đúng không?

Khuôn mặt đang vui vẻ của Tôn Oánh Oánh nhanh chóng vì Thái A mà bắt đầu vặn vẹo.

Thái A không thèm để ý tới TÔn Oánh Oánh mà nói với Lục Thiếu Du:

- Sư phụ, mấy người kia dường như có chút không bình thường, có lẽ trong hạp cốc này có thứ gì đó cũng không nhất định.

- Là không quá bình thường, chúng ta đi xem một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Trong hạp cốc tràn ngập khí tức cổ xưa, hoang vu, bốn phía đều là vách núi đá, tảng đá dựng đứng, ở giữa có vô số khe nứt.

- Sư phụ, chẳng lẽ là nơi này sao?

Một lát sau, thân ảnh THái A xuất hiện trên một khối đá, ánh trời chiều như máu chiếu rọi vào tảng đá, khiến cho cả tảng đá được kim mang nhàn nhạt bao phủ.

- Trong này cũng không có gì đặc biệt a, cũng giống như những nơi khác, không có bất kỳ khí tức nào chấn động.

Kim Viên nhìn tảng đá mà Thái A chỉ, vô cùng nghi hoặc hỏi.

- Đây không phải là thạch bích bình thường, Thái A, cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào bên trên thạch bích, dưới ánh chiều, dường như thạch bích đang tỏa ra quang mang yếu ớt.

- Yên tâm đi sư phụ, thứ này không làm khó được con đâu, trên thạch bích này có bố trí huyễn trận.

Đối với Thái A, hiện tại Lục Thiếu Du cũng không quá lo lắng, thực lực Đại Đạo cảnh đỉnh phong, nếu chỉ so tu vi thì so với hắn còn cao hơn nhiều. Hắn mới chí là Bán Đạo chi cảnh, mà đồ đệ của hắn đã là Đại Đạo cảnh, nhắc tới chuyện này bản thân Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cười khổ.

Mà lúc trước Thái A được bao mươi năm thống khổ tôi luyện, ông trời cũng công bằng, khiến cho tiểu tử này có thiên phú kinh người, đó là tinh thông trận pháp, khôi lỗi, là tu luyện giả áo nghĩa linh hồn. Đồng thời còn có thiên phú đặc biệt về áo nghĩa linh hồn, đối với chuyện này Lục Thiếu Du cũng vô cùng thỏa mãn. Ngay cả bản thân Lục Thiếu Du bây giờ cũng không biết rốt cuộc giới hạn của thực lực Thái A tới đâu, tính ra, Thái A thậm chí còn chưa toàn lực giao thủ với đối thủ nào.

- Trong này chẳng lẽ có bảo vật gì sao?

Nhìn thấy động tác của Thái A, Tôn Oánh Oánh lập tức có hứng thú, đôi mắt to nhìn vào trên thạch bích, xoa xoa tay, vô cùng kích động.

Phanh, một tiếng trầm đục vang lên, thủ ấn Thái A biến hóa, thạch bích dưới ánh trời chiều tỏa ra quang mang yếu ớt kia rạn nứt từng khúc, trực tiếp vỡ nát, lộ ra một sơn động lớn.

Sơn động này có chút bình thường, bốn phía đều là thạch bích dày đặc, trong động là một mảnh tối đen.

- Có bảo vật, ta đi trước tìm.

Tôn Oánh Oánh đạp mạnh mặt đất, thân thể được quang mang bằng năng lượng bao phủ, nhanh chóng lướt vào trong sơn động.

- Cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ khẽ quát một tiếng, đồng thời lập tức cùng với hai người Kim Viên, Thái A cẩn thận đi vào trong sơn động.

Sơn động này uốn lượn, xoay quanh hạp cốc này. Bốn người tìm kiếm hai lần trong sơn động uốn lượn này, thế nhưng cũng không có bất kỳ phát hiện nào. Sơn động này diện tích không nhỏ, những con đường nhỏ bên trong dường như tương liên với nhau.

- Không ngờ lại không có? Chẳng lẽ bị người khác nhanh chân tới trước hay sao?

Đang hào hứng bừng bừng thế nhưng cuối cùng lại không có bất kỳ phát hiện nào, Tôn Oánh Oánh chu miệng, vô cùng không phục.

- Thủ đoạn bố trí ngoài cửa động dường như đã bố trí vô cùng lâu, cho nên cũng không giống như bị người khác nhanh chân tới trước.

Thái A nói.

- Chẳng lẽ có ai đó cố ý bố trí thủ đoạn?

Kim Viên nói.

Khuôn mặt tuấn tú của Thái A trầm xuống, ánh mắt hơi đổi, nói:

- Có lẽ như vậy cũng không biết chừng, ảo trận bên ngoài cực kỳ cao minh. Người bình thường căn bản không thể phát hiện ra. Bố trí cực kỳ xảo diệu, thạch bích kia chính là Trở Hồn thạch, ngăn cản tất cả dò xét, nếu như không phải lúc này có mặt trời chiếu vào, ta cũng khó mà phát hiện ra được.

- Quả thực cực kỳ xảo diệu, cũng là thủ bút lớn. Trở Hồn thạch có giá trị vô cùng xa xỉ, cho dù có tiền cũng không mua được.

Lục Thiếu Du đứng trước thạch bích, tay vươn ra vuốt ve thạch bích.

- Sư phụ, chẳng lẽ...

Ánh mắt Thái A nhảy lên, trong thạch bích vang lên tiếng ken két rồi bị nghiền nát dễ dàng giống như đậu hũ. Sau khi thạch bích dày chừng một thước vỡ nát, một cái động sâu khác xuất hiện trước mắt mấy người Thái A.

Sau động sâu này xuất hiện nham thạch màu xám, so với thạch bích bên ngoài vô cùng tương phản, trên lớp nham thạch màu xám này không có bất kỳ năng lượng nào chấn động, tâm thần dò xét tràn ra, lớp nham thạch này so với bất kỳ lớp nham thạch nào cũng không có khác gì nhau.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)