Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2669

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2669: Một mình chiến một trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Hừ, Hướng Hầu Minh, ngươi có nhìn thấy không? Tiểu tử này không lĩnh tình của ngươi. Chuyện này hiện tại không có quan hệ với ngươi a.

Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ cười lạnh nói với Hướng Hầu Minh.

- Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ, bớt châm ngòi thổi gió đi, cũng không cần phải châm ngòi ly gián.

Lục Thiếu Du nhìn Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ, trầm giọng nói:

- Phạm Sàm của Thiên Thủy Môn vì thủ tạ lệnh mà ra tay với ta. Về phần Chiến Thiên liên minh sẽ xử trí Thiên Thủy môn các ngươi thế nào ta cũng mặc kệ, thế nhưng người chủ mưu là Phạm Sàm ta sẽ không bỏ qua, Thiên Thủy môn nhất định phải bị diệt.

- Ha ha...

Nghe vậy Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ trên không trung cười lớn không ngớt, hai mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, âm trầm nói:

- Tiểu tạp chủng, ngươi là thứ gì, diệt Thiên Thủ môn ta? Ngươi đủ tư cách sao? Ngày hôm nay không nghiền nát tiểu tạp chủng ngươi thành tro, người khác còn tưởng rằng Thiên Thủy môn chúng ta không còn có ai khác.

- Phạm Anh Kỳ, ngay cả Thủ Tạ lệnh mà Thiên Thủy môn các ngươi cũng dám động tay động chân, xem ra lá gan không nhỏ a. Chuyện của tiểu bối không ngờ lão gia hỏa nhà ngươi cũng dám ra tay.

Hướng Hầu Minh trầm giọng nói:

- Hướng Hầu Minh, chuyện này không liên quan tới ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn thay tiểu tạp chủng này không chết không thôi với ta sao?

Mắt nhìn Hướng Hầu Minh, Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ giận dữ tới tận cùng nói.

HƯớng Hầu Minh cũng nhìn chằm chằm vào Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ nói:

- Phạm Anh Kỳ, con mẹ ngươi đừng có hù ta, không chết không thôi thì thế nào? Chẳng lẽ lão tử lại sợ ngươi? Ta cũng nói cho ngươi biết, người trẻ tuổi kia ta nhất định sẽ bảo hộ, ngươi không ra tay ta sẽ không ra tay, thế nhưng nếu như ngươi ra tay thì đừng trách ta không khách khí. Hướng gia bảo ta chưa từng sợ Thiên Thủy môn các ngươi. Sau lưng Hướng gia bảo còn có Vạn Thiên liên minh, về phần Thiên Thủy môn các ngươi lần này có được Chiến Thiên liên minh bảo hộ hay không thì cũng khó mà biết được.

Nghe lời Hướng Hầu Minh nói, khuôn mặt Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ càng thêm khó coi, ánh mắt không ngừng âm trầm run rẩy, dường như đang suy tư thứ gì đó.

Lời nói của Hướng Hầu Minh đối với Hỏa Quỷ Đạo Nhân Phạm Anh kỳ lúc này tuyệt đối có lực chấn nhiếp cực lớn. Nếu như thực sự không chết không thôi với Hướng Hầu Minh hắn cũng không dám.

Suy nghĩ một lát, Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ nhìn Hướng Hầu Minh nói:

- Hướng Hầu Minh, đây là tự bản thân ngươi nói, ta không ra tay ngươi cũng không được động thủ.

- Đương nhiên, ngươi không ra tay ta cũng không rảnh mà ra tay.

Hướng Hầu Minh nói.

Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ hung hăng liếc Hướng Hầu Minh, lại nhìn Phạm Sàm, dường như đang truyền âm nói gì đó.

Trên khuôn mặt tái nhợt của Phạm Sàm lập tức nở nụ cười lạnh, nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:

- Lục Thiếu Du, không phải ngươi nói muốn giết ta sao? Ta cho ngươi cơ hội, ngươi có dám chiến một trận với ta không? Nếu như có thể giết ta thì coi như là ngươi có bổn sự.

Giữa không trung, Linh Động công tử Hướng Hầu Minh nhìn Phạm Sàm phía dưới, lại nhìn về phía Lục Thiếu Du, hai hàng lông mày nhíu lại.

Mắt nhìn Phạm Sàm, ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, nhìn Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ trên không trung, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười lạnh. Thân thể chậm rãi bước ra một bước, một cỗ khí thế vô hình quanh thân lan tràn, không gian theo đó cũng run lên.

Bước ra một bước, Lục Thiếu Du lập tức ngẩng đầu nhìn Phạm Sàm trầm giọng nói:

- Phạm Sàm lão cẩu, tới đây đi, ta đang có ý đó. Nếu như ngươi có thể giết ta coi như là báo thù cho tiện nhân Kiếm nhân kia.

- Tiểu tạp chủng, ta sẽ chiến một trận với ngươi, có bản lĩnh đi lên đi.

Lục Thiếu Du một câu lão cẩu, hai câu lão cẩu khiến cho Phạm Sàm không nhịn được nữa, sắc mặt tái nhợt, lạnh lẽo, thân thể nhanh chóng bước về phía trước. Mỗi một bước rơi xuống cả hư không run lên, gợn sóng trong không gian chuyển thành sương lạnh, khí tức lạnh lẽo từ quanh thân lna tràn, bao phủ thiên địa chung quanh.

Lục Thiếu Du phất tay, ý bảo đám người Kim Viên và Thái A sau lưng lùi về phía sau một ít, mắt nhìn Phạm Sàm đang từng bước đi tới, chân lại lần nữa bước ra hai bước.

Cùng lúc này, lấy thân thể Lục Thiếu Du làm trung tâm, nguyên lực mênh mông phô thiên cái địa từ trong thân thể tuôn ra. Khí tức Bán đạo không còn ẩn giấu mà hiển hiện, khiến cho không gian chung quanh chấn động.

- Bán đạo chi cảnh.

Dưới cỗ khí thế này, Phạm Sàm ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên mặc áo bào xanh có khí thế khủng bố ngập trời kia, khuôn mặt không khỏi co rúm lại. Hắn biết rõ, hai mươi năm trước người thanh niên này chỉ là con sâu cái kiến, một Phá Giới cảnh mà thôi.

Trong thời gian hai mươi năm ngắn ngủi, thanh niên áo xanh này không ngờ lại đạt tới độ cao như vậy.

Giờ phút này Phạm Sàm đã hối hận thật sâu, sớm biết có kết quả như ngày hôm nay, nhi tử bị đánh chết, mấy chục vạn đệ tử trong môn bị giết, chuyện Thủ Tạ lệnh cũng lộ ra, đến lúc đó khó có thể ăn nói với bên trên. Nếu sớm biết sẽ phát triển tới bước này, lúc trước hắn nên nhẫn tâm một chút, trực tiếp dùng một chưởng đánh chết tiểu tử này.

Mà bây giờ hết thảy đều đã muộn, có hối hận cũng không kịp. Thanh niên mặc áo bào xanh trước mắt, lúc trước hắn không đặt vào trong mắt, mà lúc này đã có thể ngạo nghễ đứng trước mặt hắn, một câu lão cẩu, hai câu lão cẩu nhục mạ hắn.

Loại biến hóa trong hai mươi năm này khiến cho Phạm Sàm rung động, nổi giận, nói là rung động và giận dữ còn không bằng nói hắn đang sợ hãi.

Sợ hãi thật sâu, trong thời gian hai mươi năm từ Phá Giới cảnh đạt tới Bán Đạo cảnh, chuyện này khiến cho Phạm Sàm tuyệt đối sợ hãi, cho nên ngày hôm nay hắn phải đánh chết tên tiểu tử tai họa này.

Giờ phút này Phạm Sàm biết rõ, nếu như bỏ qua cơ hội này, hai mươi năm sau, thanh niên mặc áo bào xanh khủng bố trước mắt này, nếu cứ dựa theo phương thức phát triển khủng bố như vậy, thực lực không biết sẽ kinh khủng tới mức nào.

Sau mấy bước, Phạm Sàm cũng dừng lại trên không trung, âm trầm nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Tiểu tạp chủng, không thể không nói tu vi của ngươi tiến bộ rất nhanh, Bán Đạo cảnh, chỉ tiếc trong mắt ta ngươi vẫn giống như năm đó, không có bất kỳ khác biệt.

- Lão cẩu, kẻ sĩ ba ngày không gặp phải nhìn bằng con mắt khác, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, ngày hôm nay không còn là năm đó nữa.

Lục Thiếu Du cũng không nể mặt mà đả kích Phạm Sàm.

- Đủ hung hăng càn quấy, chỉ tiếc đây là Vô Minh thế giới, là địa bàn của ta. Bán Đạo chi cảnh trong mắt ta không có bất kỳ lực uy hiếp nào.

Dứt lời, quanh thân Phạm Sàm lập tức có một cỗ khí thế mênh mông, cuồn cuộn lan tràn ra. Dưới cỗ khí thế mênh mông này cả không trung lập tức run rẩy, một cỗ khí tức lạnh lẽo vô hình đột nhiên lan tràn ra, cả không gian tràn ngập băng sương.

- Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong, Phạm Sàm không ngờ lại tới bước này.

*****

Ánh mắt Hướng Vấn Thiên tràn ngập vẻ kinh ngạc, giật mình không nhỏ, lúc này Phạm Sàm đã đạt tới Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong, sợ rằng cách Niết Bàn cảnh cũng không xa. Tu vi bực này đã mạnh hơn hắn.

- Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong.

- Thực lực của Phạm Sàm lão cẩu này cũng không kém.

- Ta cược trong vòng ba chiêu có thể đánh chết hắn.

Cảm nhận khí thế khủng bố trên người Phạm Sàm, chúng cường giả PHi Linh môn dường như cũng không đặt vào trong mắt, vô cùng nhẹ nhõm nói. Mà ngay cả Thiên Thủy môn có một siêu cấp cường giả như Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ cũng không khiến cho chúng cường giả Phi Linh môn cố kỵ.

- Tiểu tạp chủng, ngày hôm nay vô luận thế nào ngươi cũng không có cơ hội chạy trốn lần thứ hai đâu.

Phạm Sàm cười lạnh lắc đầu, hắn biết rõ Lục Thiếu Du bất phàm, cho nên giờ phút này coi như giận dữ và sợ hãi hắn cũng phải thu liễm lại, giữ cho bản thân bình tĩnh.

Phạm Sàm tuyệt đối không phải là người không có chủ kiến, có thể làm chưởng môn Thiên Thủy môn đã đủ chứng minh hắn không phải là kẻ ngốc.

Nhưng mà lúc này Phạm Sàm lại nắm chắc, một khi giao thủ hắn có thể trực tiếp đánh bại Lục Thiếu Du này, đây là một loại khẳng định.

- Bởi vì hắn là người của Vô Minh thế giới, Vô Minh thế giới chính là tiểu thế giới, người khác sẽ phải chịu thiên địa áp chế mà hắn lại không bị. Hắn có tu vi Đại Đạo cảnh đỉnh phong, tu vi như vậy cũng không bị bất luận thứ gì áp chế.

Cho dù lui vạn bước mà nói, Lục Thiếu Du này chỉ là Bán Đạo cảnh mà thôi, loại tu vi như Bán Đạo cảnh này, coi như không bị thiên địa áp chế, cho dù Lục Thiếu Du này là nửa hỗn độn, hoặc là ngụy hỗn độn, thế nhưng nói cho cùng Bán Đạo cảnh cũng không phải chính thức là Đại Đạo cảnh.

Mà hắn đã là Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong, khoảng cách giữa hai tầng thứ cực kỳ rộng, Lục Thiếu Du coi như bay cũng không có cách nào vượt qua được.

Cho nên lúc này Phạm Sàm không có một chút lo lắng nào, coi như trong lòng hơi có chút nghi hoặc, Lục Thiếu Du này tại sao lại phải động thủ với hắn, có lẽ là do tiểu tử này không biết thực lực của hắn.

Cho nên Phạm Sàm cũng không có nghĩ nhiều nữa, bởi vì bất kể như thế nào cái hào rộng như vậy Lục Thiếu Du tuyệt đối không có cách nào vượt qua.

Mắt nhìn Lục Thiếu Du, khuôn mặt âm lãnh của Phạm Sàm trầm xuống, sát ý nổi lên.

Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, nhìn ánh mắt tràn ngập sát ý của Phạm Sàm, trong đôi mắt đen kịt của hắn cũng hiện lên hàn ý. Khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.

Hai người đạp không, giằng co với nhau, cách xa nhau chưa đủ ba trăm thước. Lấy hai người làm trung tâm, hai cỗ khí thế bàng bạc lan tràn, cả không gian sau lưng hai người trong lúc vô thanh vô tức phong vân biến sắc, gió nổi mây phun, bầu không khí căn cứng này khiến cho mọi người cảm thấy trong lòng như có một tảng đá đè nặng.

- Tiểu tạp chủng, chịu chết đi. Ngay hôm nay không ai cứu được ngươi đâu.

Phạm Sàm lớn tiếng quát lạnh, rốt cuộc cũng đánh vỡ bầu không khí căng cứng nay. Trên khuôn mặt âm trầm có hàn ý bắn ra, mũi chân kẽ điểm không trung, thân thể nhanh như thiểm điện, giống như mũi tên hung hăng phóng về phía Lục Thiếu Du. Khí thế khiến cho không gian gió nổi mây phun, run rẩy không ngớt. Làm cho đám người vây xem bên ngoài không khỏi hít sâu một hơi thay cho Lục Thiếu Du, đối với người Phi Linh môn bên ngoài mà nói, không ai biết Lục Thiếu Du có thể chống lại Phạm Sàm được hay không, thậm chí đối với người tinh mắt mà nói, cũng không có bao nhiêu tin tưởng với Lục Thiếu Du.

Hướng Vấn Thiên và đám người Tôn Cao Mộc lúc này đều dùng ánh mắt lo lắng nhìn lên trên không trung, Bán Đạo cảnh chống lại Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong, nhớ tới chênh lệch tu vi giữa hai người khiến cho mọi người kinh hãi.

Phương Chí Thành và Phương Thải Y bị Bàn Sấu Hòa thượng cấm chế trên tay lúc này đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn lên trên không trung, không nháy mắt lấy một cái.

Khoảng cách vài trăm thước đối với cường giả như Phạm Sàm mà nói chỉ trong chớp mắt là phóng tới.

Oanh.

Trong giây lát, một đạo quyền ấn được Phạm Sàm ngưng tụ, năng lượng chấn động đáng sợ từ bên trong quyền ấn tràn ra.

XOẹt.

Những nơi quyền ấn lạnh lẽo đi qua, trong không gian đột nhiên xuất hiện vết nứt không gian đen kịt vô cùng khổng lồ, giống như một thông đạo đen kịt hiển hiện ở phía chân trời, quyền ấn lạnh lẽo giống như một tia chớp máu trắng trong chốc lát đã kéo tới trước mặt Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, khóe mắt liếc nhìn về phía Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ, trong mắt hiện lên hàn ý, một cỗ khí tức quỷ dị từ trong thân thể đột nhiên tràn ra, trực tiếp đồng hóa gợn sóng trong không gian.

Phanh.

Quyền ấn lạnh lẽo dùng xu thế như sấm sét đánh tới, dưới ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người nặng nề đập lên trên người Lục Thiếu Du, lập tức đóng băng cả thân thể và không gian chung quanh Lục Thiếu Du thành một khối băng lớn.

Ken Két.

Băng rạn nứt, sau đó bị nghiền nát.

Ầm ầm.

Không gian bị đóng băng nghiền nát mang theo từng vết nứt không gina xuất hiện, năng lượng lạnh lẽo khủng bố giống như một cơn lốc khuếch tán. Không gian trực tiếp bị phá hủy, một mảng lớn không gian hư vô xuất hiện, khí tức lạnh lẽo thấu xương từ bên trong lan tràn r. a

- Ồ?

Bất quá khi cơn lốc bằng năng lượng lạnh lẽo khuếch tán tới một phạm vi nhất định lại đột nhiên ngừng lại, không nhìn thấy bất luận chút máu tươi nào, cũng mất đi dấu vết thân ảnh của Lục Thiếu Du.

- Áo nghĩa không gian cùng áo nghĩa thời gian.

Trên không trung, Linh Động công tử Hướng Hầu Minh và Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ đồng thời biến sắc, bọn họ không khó nhìn ra biến hóa bên trong, cuối cùng khi quyền ấn đánh tới Lục Thiếu Du đã vận dụng áo nghĩa thời gian và không gian thoát thân.

Người đồng thời mang áo nghĩa thời gian và không gian, tính cả ba ngàn đại thiên thế giới cũng tuyệt đối không có nhiều.

Một quyền mất đi thân ảnh Lục Thiếu Du, sắc mặt Phạm Sàm cũng biến sắc, tâm thần lan tràn ra chung quanh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa. Ngoài ngàn thước phía xa lúc này có một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh đang từ từ hiện lên.

Phù.

Ở phía xa, nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào xanh kia lần nữa xuất hiện, Phượng Thải Y thở dài một hơi, bộ ngực no tròn run lên, vừa rồi tim nàng như ngừng đập.

- Phạm Sàm lão cẩu, tốc độ của ngươi dường như còn chưa đủ a.

- Hừ.

Phạm Sàm âm trầm khẽ hừ một tiếng, tu vi Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong không ngờ ngay cả một chiêu mà cũng không đụng được tới chéo áo của tiểu tử có tu vi Bán Đạo cảnh.

Sưu.

Tiếng hừ lạnh vừa dứt, thân ảnh Phạm Sàm lần nữa như thiểm điện bắn ra, khí thế lạnh lẽo bàng bạc từ trong thân thể lan tràn, thân thể của hắn lần nữa phá không bắn tới trước người Lục Thiếu Du.

- Đi chết đi.

Trong sát na tốc độ của Phạm Sàm đẩy nhanh hơn, cơ hồ trong sát na khẽ phất tay vỗ một cái, một cỗ khí tức lạnh lẽo vô hình đột nhiên bao phủ trước người Lục Thiếu Du.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)