Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0267

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0267: Tông chủ Vân Dương tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chư vị trưởng lão, Lục Thiếu Du phạm phải tông quy, các ngươi còn muốn thu làm đệ tử sao? Lẽ nào các ngươi không đặt tông quy trước mắt?

Vẻ mặt Triệu Vô Cực trầm xuống, hơn mười trưởng lão tranh nhau thu đồ đệ, tâm tình của hắn lúc này càng ngày càng kém đi.

- Triệu Vô Cực, bớt nói nhảm cho ta. Lục Thiếu Du giết hơn năm mươi đệ tử không phải là đại sự gì. Theo ta được biết, hơn năm mươi người đánh không lại một người chết là đáng. Lục Thiếu Du ta quyết định thu rồi, ngươi không phục cứ phóng ngựa tới đây.

Vũ trưởng lão quát lên một tiếng.

- Vũ trưởng lão, tông có tông quy.

Cơ mặt Triệu Vô Cực co quắp lại nói.

- Tông quy cái gì? Người khác cho ngươi vài phần mặt mũi thế nhưng ta lại không sợ. Có gì cứ phóng ngựa qua đây. Chọc giận ta ta đến Triệu gia các ngươi chơi một chút.

Vũ trưởng lão lại nói.

- Có sư phụ như vậy cũng không tồi.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng. Vũ trưởng lão này còn chưa chính thức thu hắn làm đồ đệ đã bao che khuyết điểm như vậy xem ra cũng có thể coi là một vị sư phụ tốt.

- Chư vị trưởng lão, tông chủ có lệnh.

Phía ra có một đầu yêu thú khổng lồ đang bay tới, trên lưng yêu thú lúc này có mấy người đứng đó.

- Yêu thú phi hành Hỏa hệ Xích Thứu tứ giai sơ kỳ.

Lục Thiếu Du đánh giá đầu yêu thú trước mặt này, thân thể mấy chục thước, hẳn là đã thu nhỏ thân thể một chút. Bản thể của yêu thú đạt tới tứ giai tuyệt đối không nhỏ.

Trên lưng đầu yêu thú này có một nam một nữ, tuổi chừng mười bảy mười tám, nam khuôn mặt anh tuấn, nữ dáng dấp xinh đẹp, khí chất bất phàm.

- Tham kiến chư vị trưởng lão.

Hai người tiến về phía trước hướng về phía các vị trưởng lão thi lễ, không kiêu ngạo không xiểm nịnh nói.

- Đều có tu vi Vũ suất.

Cảm nhận khí tức của hai người Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc. Tuổi tác hai người cũng không lớn, thế nhưng đã có tu vi Vũ suất, hẳn là Vũ suất nhị trọng. Thực lực như vậy hẳn thiên phú vô cùng mạnh.

- Lưu Tâm, tông chủ nói cái gì?

Nhìn thấy hai người này chúng trưởng lão tức thì khôi phục bộ dáng đạo mạo, Dương trưởng lão kia hỏi.

- Dương trưởng lão, chư vị trưởng lão. Tông chủ nghe nói có một đệ tử tên là Lục Thiếu Du là Vũ giả tam hệ cho nên mời chư vị trưởng lão cùng đệ tử Lục Thiếu Du tới đại điện.

Nữ tử xinh đẹp kia nói xong tức thì nhìn chung quanh.

- Tông chủ cũng biết?

Vẻ mặt đám người hơi đổi, mà người biến sắc nhanh nhất không nghi ngờ gì là Triệu Vô Cực.

- Đi thôi, chúng ta trở về.

Tạ trưởng lão nhẹ nhàng nói.

- Ai là Lục Thiếu Du? Lên núi với chúng ta một chuyến, Tông chủ muốn gặp ngươi.

Trên lưng đầu Xích Thứu kia, lúc này người thanh niên mở miệng nói.

- Là đệ tử.

Lục Thiếu Du nói. Trong lòng hắn hiện tại cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới động tĩnh hai ngày nay của hắn ngay cả tông chủ cũng bị làm cho kinh động.

- Đi lên đây, theo chúng ta lên núi một chuyến.

Lúc này ánh mắt hai người đều nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút kinh ngạc, dường như biết thứ gì đó.

Sưu...

Chân khí dưới chân Lục Thiếu Du chợt vận chuyển nhanh chóng bay lên trời đáp xuống lưng đầu yêu thú Xích Thứu kia. Tông chủ muốn gặp hắn quả thực không nên từ chối. Cũng tốt, đi xem vị tông chủ Vân Dương Tông này một phen.

Tông chủ Vân Dương Tông Vân Tiếu Thiên, Lục Thiếu Du đã từng nghe Vũ suất Thôi Hồn Độc Đông Vô Mệnh thỉnh thoảng nhắc tới, người này thực lực cường hãn, tu vi đạt tới cảnh giới Vũ Vương, phóng mắt ra toàn bộ Linh Vũ đại lục cũng là một cường giả.

Năm đó có người tạo ra cường giả bảng ghi lại mười người mạnh nhất đại lục Linh Vũ thì có Tông chủ Vân Dương Tông - Vân Tiếu Thiên ở trong đó. Mặt khác còn có môn chủ Tam tông - Tứ môn, bảy người này chiếm bảy vị trí, còn ba người còn lại phân biệt là người trong Cổ Vực và Thành Ma Vân.

Thập đại cường giả này mặc kệ là đúng hay sai, thế nhưng ít ra cũng có thể chứng minh mười người trên bảng tuyệt đối là có thực lực cường hãn.

- Chư vị trưởng lão, chúng ta lên núi. Tông chủ đang chờ.

Thanh niên Vũ suất kia nói xong đầu Xích Thứu kia bắt đầu đập hai cánh.

- Chúng ta đi thôi.

Chúng trưởng lão trong nháy mắt lăng không rời đi.

Chỉ có Vũ trưởng lão còn chưa đạt tới Vũ suất cho nên chỉ có thể cưỡi tọa kỵ yêu thú phi hành. Sở hữu một đầu Lam Ngọc Lang Ưng ngũ giai cũng đủ chống đỡ mặt mũi cho Vũ trưởng lão rồi.

Cưỡi yêu thú phi hành, Lục Thiếu Du đi qua mấy ngọn núi, hắn vẫn không quên chỉ định Thiên Sí Tuyết Sư ở phụ cận chờ mình.

Nhìn núi non dưới chân, diện tích của Vân Dương Tông quả thực không nhỏ. Lúc này hắn mới biết được, khu vực mà hắn tiếp xúc hai ngày nay chỉ là khu vực dành cho những tân sinh đệ tử mà thôi.

Lúc này trên lưng yêu thú nhìn xuống, từng ngọn núi lượn lờ sương mù, biến hóa khác nhau. Dưới ánh mặt trời núi non dường như được tẩy rửa một lần toát lên vẻ xanh tươi. Đỉnh núi nằm trong mây mù, như ẩn như hiện, mơ hồ có thể thấy được có không ít kiến trúc nằm trên đỉnh núi.

Dãy núi dài liên miên, dưới ánh mặt trời chiếu xuống tỏa ra quang mang nhàn nhạt, toát lên vẻ tráng lệ. Một lát sau, trước mắt Lục Thiếu Du xuất hiện một ngọn núi khổng lồ không gì sánh được.

Chỉnh thể của ngọn núi này vô cùng lớn, có thể hình như ngọn núi như một người khổng lồ chân đạp đất, đầu đội trời, sừng sững giữa vạn núi. Độ cao chừng ngàn thước, ngọn núi sừng sững, sườn núi có không ít đá sắp xếp theo một thứ tự nhất định, giống như chòm sao THương Long, khí thế phi phàm.

Trong ngọn núi, Lục Thiếu Du gặp không ít kiến trúc, loáng thoáng có thân ảnh không ngừng di chuyển.

- Chúng ta tới nơi rồi.

Từ lúc khởi hành cho tới bây giờ cũng chỉ có mấy phút mà thôi. Nếu như đi bộ thì đương nhiên sẽ rất xa. Lúc này đôi nam nữ kia nói với Lục Thiếu Du. Dọc đường hai người này cũng không nói gì với hắn, cũng không dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.

Đầu Xích Thứu này sau khi bay một vòng quanh đỉnh núi rồi đậu trên đó. Lục Thiếu Du theo hai người nhảy xuống đỉnh núi. Lúc này hắn mới cảm thán, những ngọn núi vừa rồi quả thực là nhỏ bé.

Đứng ở trên đỉnh núi nhìn về phía trước, những dãy núi khi trước đều ở dưới chân. Có vẻ trống trải, hắn có cảm giác mình giống như một vị tiên nhân ngao du đất trời, trong lòng không khỏi có một cỗ hào khí.

Sưu.

Lúc này chúng trưởng lão Vân Dương Tông cũng đáp xuống bên người Lục Thiếu Du. Ngoại trừ Triệu Vô Cực ra, mỗi trưởng lão đều hướng về phía Lục Thiếu Du mà mỉm cười.

- Chúng ta nhanh tới đại điện, đừng để tông chủ chờ lâu.

Dương trưởng lão nói xong, lập tức chúng trưởng lão đi tới phía trước, Lục Thiếu Du theo sau.

- Ra mắt chư vị trưởng lão.

Trên những bậc thang rộng chung quanh thi thoảng có đệ tử dừng lại hành lễ. Nhìn chung quanh đánh giá một chút tức thì Lục Thiếu Du chấn động, toàn bộ ngọn núi không lồ dường như đều bị người ta mài qua, vô cùng nhẵn nhụi.

Một lát sau, sau khi đi qua những bậc thang quanh co thì có một tòa cung điện lớn xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.

*****

Cung điện này ở trên đỉnh núi, diện tích mấy nghìn thước, hai bên cân đối, trên cung điện dường như được dát hoàng kim, dưới ánh sáng chiếu xuống lập lòe chiếu sáng, vô cùng rực rỡ.

Trước cung điện còn có một cái sân nhỏ, cả sân nhẵn mịn dường như là dùng một loại ngọc thạch không biết tên lát thành.

- Cung điện thật lớn nha. Không hổ là Vân Dương Tông trong Tam tông - Tứ môn.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, trên đỉnh núi xây dựng một cung điện như vậy độ khó vô cùng lớn, tiêu hao nhân lực cùng tài lực không kể xiết, tuyệt đối không phải là số ít.

- Tham kiến chư vị trưởng lão.

Trước cung điện, có mười mấy đệ tử Vân Dương Tông hành lễ.

- Đều có tu vi Vũ Phách.

Lục Thiếu Du ngẩn ra, hơn mười đệ tử này đều có tu vi Vũ Phách. Xem ra đều đứng canh cửa, thực lực của Vân Dương Tông quả thực quá kinh khủng.

Lục Thiếu Du cũng sớm chú ý tới, tổng cộng mười một vị trưởng lão Vân Dương Tông hắn đều gặp được. Thế nhưng trong mười một người này toàn bộ đều là Vũ giả. Đường đường Vân Dương Tông không có khả năng không có Linh giả tồn tại. Dù sao nếu có Linh giả lên núi sẽ trực tiếp thu làm đệ tử thân truyền. Vì vậy nhất định trong Vân Dương Tông còn có không ít Linh giả, chí ít cường giả Linh Suất vẫn phải có.

Thế mà hiện tại mười một trưởng lão một Linh giả cũng không có. Vì vậy Lục Thiếu Du thầm suy đoán, thực lực Vân Dương Tông mà hắn thấy có lẽ chỉ là mặt ngoài mà thôi.

Theo chúng trưởng lão đi vào trong cung điện. Bên trong cung điện vô cùng xa hoa khiến cho hắn trợn mắt há mồm.

Sau khi đi qua mấy hành lang có không ít đệ tử Vân Dương Tông hành lễ thì rốt cuộc Lục Thiếu Du cũng theo chúng trưởng lão đi tới đại điện.

Lọt vào trong tầm mắt của hắn là một đại điện có thể chứa tầm ba trăm người, giống như hội trường của kiếp trước. Bốn phía đại điện có không ít đệ tử Vân Dương Tông đứng đó giống như đang mở trận địa sẵn sàng đón địch. Khí tức tất cả đệ tử đều không ngoại lệ là Vũ Phách.

Lúc này trong đại điện có một thân ảnh đang ngồi đó. Người này tuổi tác chừng bốn mươi, có lẽ nhiều hơn một chút, hai mắt sáng sủa trong suốt mang theo một chút thâm thúy khiến cho người khác không thể nhìn thấu. Mũi thẳng, ngũ quan giống như tạc tượng, góc cạnh rõ ràng mà anh tuấn. Mặc trường bào màu xanh, phía sau có áo choàng, toàn thân toát lên vẻ hoang dã không câu nệ kèm theo đó là uy thế khiếp người.

- Tham kiến tông chủ.

Chúng trưởng lão hành lễ.

- Đây là tông chủ Vân Dương Tông - Vân Khiếu Thiên sao?

Lục Thiếu Du sợ hãi than, so với trí tưởng tượng của hắn khác nhau quá lớn. Một trong thập đại cường giả của Linh Vũ đại lục, một trong những tông chủ của Tam tông - Tứ môn không ngờ lại trẻ như vậy.

Lục Thiếu Du cũng vội vàng hành lễ. Hắn khẽ cau mày, hắn có cảm giác vị tông chủ này và bản thân dường như đã gặp mặt, có chút cảm giác quen thuộc. Thế nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra. Chỉ là Lục Thiếu Du lại khẳng định mình chưa từng gặp mặt Vân Khiếu Thiên này, loại cảm giác này rất kỳ quái.

- Chúng trưởng lão, mời ngồi. Sư huynh, ngươi cũng tới sao? Mời ngò.

Trên ghế, Vân Khiếu Thiên khẽ cười, thanh âm trầm thấp dường như có thể xuyên thấu chung quanh.

- Tông chủ sư đệ, ta muốn nói chuyện với ngươi một chút. Ta định thu một đồ đệ, ngươi không có ý kiến gì chứ?

Vũ trưởng lão nhanh chóng tiến lên, trực tiếp ngồi xuống dưới bảo tọa thứ nhất, chúng trưởng lão cũng lần lượt ngồi xuống.

Lục Thiếu Du nhìn thoáng qua một chúng. Mười một trưởng lão lần lượt ngồi xuống phía sau Vũ trưởng lão. Cũng chính là Dương trưởng lão và một lão giả mặc trường sam màu đen. Hai người này cũng chính là hai người mà Lục Thiếu Du đoán cảnh giới đã đạt tới Vũ Vương. Mà Triệu Vô Cực lúc này ngồi đối diện bọn họ, lần lượt là những trưởng lão khác. Từ chỗ ngồi của mọi người Lục Thiếu Du có thể đoán ra địa vị cao thấp trong Vân Dương Tông. Thực lực của Triệu Vô Cực dường như cũng không mạnh hơn Tạ trưởng lão và Tống trưởng lão. Thế như vị trí lại cực cao, điều này làm cho hắn có chút nghi hoặc.

Chỉ là lúc này Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn thấy được tuy rằng Vũ trưởng lão có thực lực thấp nhất nhưng địa vị lại cao nhất, từ cách nói chuyện với Vân Khiếu Thiên là có thể biết được.

- Sư huynh, ngươi muốn thu đệ tử sao? Không thành vấn đề, thu ai cũng được.

Trên bảo tọa, Vân Khiếu Thiên cười nói với Vũ trưởng lão.

- Khục khục.

Tạ trưởng lão vội ho một tiếng rồi nói.

- Vũ trưởng lão thu đồ đệ đương nhiên là chuyện tốt, ngoại trừ Lục Thiếu Du ra thì những tân sinh đệ tử kia Vũ trưởng lão chọn ai ta cũng không có ý kiến.

- Thúi lắm, các ngươi có ý gì? Lần trước lựa chọn đệ tử thân truyền các đã chọn hết. Bây giờ ta chọn một người các ngươi lại không cho. Ta nói cho các ngươi biết, đồ đệ như Lục Thiếu Du ta quyết thu rồi.

Vũ trưởng lão lập tức nổi bão.

- Vũ trưởng lão, ngươi cũng không thể không giảng đạo lý như vậy chứ.

- Chúng ta nên bàn bạc lại một chút, xem ai thích hợp nhất thu Lục Thiếu Du làm đồ đệ.

Trên một tòa cự phong có một đình viện u nha, lúc này trong đình viện có hai thân ảnh xinh đẹp. Một nữ nhân trong đó tuổi chừng mười mấy, mặc trang phục màu xanh. Trang phục trên người không thể che đi đường cong lung linh, eo thon nhỏ nhắn, cặp đùi thon dài, ngũ quan tuyệt mỹ, quả thực giống như tiêu tử không ăn khói lửa nhân gian.

Một bóng hình xinh đẹp khác thì mặc trang phục giống như nhà hoàn, ngũ quan thanh tú, tuổi chừng mười mấy.

Nếu Lục Thiếu Du ở đây không chừng thấy hai nàng này sẽ lập tức chạy trối chết. Hai nàng này không phải ai khách chính là hai cô gái có trang phục tuyệt đẹp hắn từng gặp trong sơn mạch Vụ Đô. Ban đầu Lục Thiếu Du không ngờ nữ nhân này lại độc ác như vậy, mãi sau khi nếm thử tư vị không dễ chịu của Toàn Tâm Châm hắn mới chạy trốn chết, sau đó gặp được lão độc vật Thôi Hồn Độc Suất Đông kia.

- Vô Song tỷ, ngươi có ở đây không?

Nữ tử mặc trang phục màu xanh đi tới bên ngoài đình viện nũng nịu kêu lên một tiếng.

- Hồng lăng, sao ngươi lại rảnh rổi tới đây?

Trong đình viện lúc này có bốn thân ảnh đi ra. Chính là đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Thúy Ngọc còn có Dương Diệu trong đó.

Đối với nữ nhân trước mắt này mọi người vô cùng quen thuộc. Chính là yêu nghiệt nổi danh trong Vân Dương Tông, nữ nhi của Tông chủ, tuổi tác xấp xỉ chúng nữ. Sau khi trở thành đệ tử thân truyền bọn họ liền quen nàng. Người xưa có câu vật họp theo loài, những nữ tử tuyệt mỹ này tự nhiên sẽ nhanh chóng thân quen với nhau, xưng làm tỷ muội, tình cảm vô cùng tốt.

- Gần đây ta đều phải tu luyện khó chịu muốn chết, cho nên qua gặp mọi người.

Nữ tử mặc trang phục màu xanh mỉm cười nói. Dung nhanh tuyệt mỹ không dưới Lục Vô Song.

Mà thiên phú tu luyện của nữ tử này cũng khiến cho chúng nữ Vô Song, ngay cả Dương Diệu là Vũ giả song hệ cũng ảm đạm thất sắc không ít. Bởi vì nữ nhân này là yêu nghiệt nổi danh ở Vân Dương Tông, Vũ giả tam hệ, mới có mười chín tuổi mà tu vi đã đạt tới Vũ Phách tam trọng, loại thiên phú và thực lực khủng bố này khiến cho bọn họ xấu hổ không thôi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)