Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2673

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2673: Một đao đánh chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Không gian đã hỗn loạn từ trước, căn bản không có cách nào dò xét được bên trong. Chỉ có thể nhìn thấy cả không trung ỗn loạn, lung lay giống như sắp đổ. Không ngừng vỡ nát, khí tức hủy diệt giống như một cơn lốc khuếch tán ra phía chân trời.

Trong không gian hỗn loạn, trong đám người cũng chỉ có một mình Linh Động công tử Hướng Hầu Minh mới có thể nhìn rõ bên trong một ít. Nương theo tâm thần dò xét hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ đang bị sáu mươi tám đạo công kích linh hồn khủng bố tập trung.

Hướng Hầu Minh cũng không dám dò xét quá mức, một khi tâm thần tiến vào quá sâu sẽ lập tức bị khí tức huyết sát âm hàn kia làm cho ảnh hưởng.

Mà lúc này trong không gian kinh khủng kia, uy năng mênh mông kia khiến cho HƯớng Hầu Minh biết rõ vì sao Lục Thiếu Du lại có tự tin chống lại Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ.

- Phạm Anh Kỳ này sợ rằng lành ít dữ nhiều rồi a.

Nhìn không gian hỗn loạn đang bị hủy diệt, Hướng Hầu Minh vô cùng rung động thì thào nói nhỏ. Dưới công kích linh hồn khủng bố như vậy, coi như hắn là tu luyện giả áo nghĩa linh hồn, nếu như bị vây khốn thì tuyệt không có cách nào ứng phó được.

Sáu mươi tám đạo công kích tương đương với sáu mươi tám người có tu vi Niết Bàn cảnh sơ giai đánh ra công kích linh hồn, trong đám người cùng cấp có ai có thể chống lại được cơ chứ?

Sáu mươi tám đạo công kích linh hồn, tuy rằng không nhất định tất cả công kích có thể đánh vào trên người Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ, thế nhưng cho dù chỉ có mấy đạo công kích đánh xuống cũng đủ để khiến cho Hỏa Quỷ Đạo nhân lành ít dữ nhiều.

Cả không trung hỗn loạn, tất cả mọi người căn bản không có cách nào dò xét sâu bên trong, cơ hồ ngay khi sáu mươi tám đạo công kích linh hồn lướt đi, trong miệng Lục Thiếu Du thấp giọng nói:

- Kỳ lão, tiểu tử đã chuẩn bị xong.

Một giây sau, trên người Lục Thiếu Du, khí tức Bán Đạo cảnh đột nhiên tăng vọt, trong nháy mắt ngắn ngủi giống như tới Niết Bàn cảnh, dường như còn không phải là Niết Bàn cảnh bình thường.

Sưu.

Bản thể Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng có hành động, thân thể đạp mạnh hư không, lập tức phóng về phía trước.

Khi không trung nứt vỡ từng khúc dần dần khôi phục, thân ảnh Hỏa Quỷ Đạo nhân đã xuất hiện trên không trung.

Nhưng thời điểm này ánh mắt Hỏa Quỷ Đạo nhân lại ngốc trệ, thất khiếu chảy máu, khóe miệng có máu tươi đỏ thẫm không ngừng trào ra. Trên thân thể được áo nghĩa thuộc tính Hỏa huyền ảo bao phủ, dưới công kích linh hồn mênh mông cuồn cuộn vừa rồi không ngờ hắn còn có thể sống sót được.

Sưu.

Thế nhưng lúc này thân ảnh bản thể Lục Thiếu Du đột nhiên trống rỗng xuất hiện trước người Hỏa Quỷ Đạo nhân.

Oanh.

Giờ phút này khí tức trên người Lục Thiếu Du đạt tới một độ cao hoàn toàn mới, vô cùng khủng bố. Cỗ khí tức khủng bố này dường như đột nhiên hàng lâm không gian này khiến cho cả thế giới này run rẩy, khiến cho người ta sợ hãi, kinh hồn táng đảm.

- Tại sao lại đột nhiên mạnh như vậy?

Dưới cỗ khí tức mênh mông như vậy, Linh Động công tử Hướng Hầu Minh run rẩy, linh hồn run run, dưới cỗ khí tức này ngay cả hắn cũng cảm thấy sợ hãi.

Ngao.

Một tiếng long ngâm vang vọng trong hư không, huyết quang lóe lên trong tay Lục Thiếu Du, một thanh huyết đao tràn ngập huyết quang lập tức xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.

- Duệ Kim Hồn Đao.

Nương theo tiếng long ngâm, trong vạn ức ánh mắt của mọi người, Lục Thiếu Du nhấc huyết đao trong tay lên, một đạo đao mang huyết sắc mang theo khí tức bàng bạc lạnh lẽo ầm ầm xẹt qua không trung.

Xoẹt.

Những nơi đao mang đi qua, không gian trực tiếp giống như đậu hũ, nhanh chóng bị xé rách tạo thành một cái khe lớn, gợn sóng chung quanh không gian trực tiếp hóa thành tro tàn.

Uy năng của một đao kia giống như vốn không nên tồn tại ở trên đời này, cũng không biết Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ đã lấy lại tinh thần hay chưa, cũng không biết lúc này rốt cuộc hắn đã xảy chuyện gì.

Sưu...

Chỉ là dưới đao mang huyết sắc này, đồng tử của hắn co rút lại, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi, trực tiếp bị một đao của Lục Thiếu Du xoẹt qua cổ, đầu từ trên không trung rớt xuống phía dưới.

Ken két.

Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ, dưới một đao thân thể lập tức chia lìa, một đao bị chém làm đôi.

Một đao nhìn như yên tĩnh, đao mang đánh xuống, kình khí giống như thực chấn chấn động, không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Sát khí ngập trời bắt đầu lan tràn, sắc bén mà lạnh lẽo, thiên địa rung chuyển.

Phanh Phanh.

Thân thể Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ bị chém làm đôi, đầu một nơi thân thể một nơi. Chỉ là cái đầu và thân thể lập tức rạn nứt, kim quang sắc bén mà lạnh lẽo từ trong thi thể hắn bắn ra, thi thể lập tức hóa thành huyết vụ tiêu tán.

Đây là triệt để thần hồn câu diệt, bị nghiền nát thành tro tàn.

- Hít.

Đám người vây xem bên ngoài lập tức yên tĩnh, chỉ có tiếng hít sâu một ngụm khí lạnh không ngừng truyền ra, cơ hồ tất cả mọi người trợn mắt.

Sợ rằng ai cũng thật không ngờ, đường đường là lão tổ Thiên Thủy môn, Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ, cường giả tu vi Niết Bàn cảnh không ngờ dưới hai chiêu trực tiếp bị diệt sát.

- Những người này là người ở đâu a? Biến thái, quá biến thái.

Tôn Oánh Oánh rung động nhìn đạo thân ảnh màu xanh kia, đôi mắt trên khuôn mặt mỹ lệ trợn ngược.

- Đồ đệ có thể chính diện chống lại NIết bàn cảnh, ta nên sớm nghĩ tới chuyện này a.

Trên không trung, Linh Động công tử Hướng Hầu Minh rung động thu hồi ánh mắt, miệng thì thào nói:

- Cỗ thực lực này dường như cũng không phải là thực lực vốn có của bản thân hắn. Chẳng lẽ trên người còn có tồn tại kinh khủng hơn hay sao?

Ực.

Hướng Vấn Thiên và Tôn Oánh Oánh cùng với người Vạn Thiên liên minh nhìn nhau, yết hầu không ngừng nuốt nước bọt, đồng thời còn vươn tay lau mồ hôi lạnh trên trán.

Sưu.

Trên không trung, vô số linh hồn phân thân vòng qua vòng lại, khí tức Đại hồn anh lập tức suy yếu.

Lục Thiếu Du đặt chân trên không trung, trường bào màu xanh bay phất phới, tay cầm huyết đao, hàn ý trong mắt bắn ra. Khí tức quanh thân khiến cho cả không trung giống như rơi vào trong hầm băng, miệng quát:

- Tất cả đệ tử Thiên Thủy môn trong Vô Minh thế giới nghe cho ta, Phạm Sàm, Phạm Anh Kỳ đã chết, mau giải giáp quy hàng, người dám có gan phản kháng thần hồn câu diệt, bị nghiền nát thành tro tàn.

Lục Thiếu Du dứt lời, tiếng gầm cuồn cuộn tựa như tiếng sấm minh vang vọng trên không trung. Thanh âm mang theo khí thế bá đạo quanh quẩn trên Thiên Thủy thành, thanh âm khuếch tán ra bốn phía, truyền ra tất cả Vô Minh thế giới.

Nhìn đạo thân ảnh mang theo khí phách ngập trời trên không trung, mấy chục vạn đệ tử Phi Linh môn run rẩy, máu tươi trong cơ thể sôi trào, kích động không thôi.

- Người dám phản kháng thần hồn câu diệt, nghiền nát thành tro.

Trong Phi Linh môn, mấy chục vạn đệ tử lập tức hét lớn, thanh âm hội tụ cuồn cuộn trên không trung tạo thành tiếng sấm vang vọng không ngừng.

Rống! Rống! Rống.

Vô số Phi Hổ chiến hạm khủng bố dữ tợn rít gào, chờ sức phát động, động khẩu đen kịt lập tức nhằm về phía đệ tử Thiên Thủy mon.

*****

- Ta đầu hàng.

- Đầu hàng, ta đầu hàng...

Bảy tám chục vạn đệ tử Thiên Thủy môn run rẩy, sau khi Phạm Sàm và Phạm Anh Kỳ thần hồn câu diệt, cơ hồ tất cả đệ tử Thiên Thủy môn không còn tâm tư chống lại. Dưới thực lực khủng bố như vậy, người chống lại chỉ là muốn chết mà thôi.

Trong khoảng thời gian ngắn, cơ hồ tất cả đệ tử Thiên Thủy môn quỳ một chân xuống mặt đất, bất kể là thực tâm đầu hàng hay không đều miệng kêu to đầu hàng. Không có người nào không sợ chết, trước mặt thực lực tuyệt đối không có cách nào phản kháng, không có ai dám chơi đùa với tính mạng của mình.

- Hai mươi năm, chỉ hai mươi năm...

Đôi mắt đen nhánh của Phượng Thải Y lúc này cũng vô cùng chấn động, không có ai biết lúc này trong lòng nàng phức tạp và bất đắc dĩ ra sao. Nàng biết rõ tất cả chuyện này đối với nàng mà nói chính là số mệnh.

Trước người bàn Sấu hòa thượng, Phương Chí Thành bị bắt run rẩy, ánh mắt triệt để như tro tàn, ảm đạm. Kết quả như vậy đâu giống như trong tưởng tượng của hắn. Trong vòng hai mươi năm, hai mươi năm thương hải tang điền, vật đổi sao dời.

Trong thời gian hai mươi năm, đạo thân ảnh mặc áo bào xanh kia không ngờ lại phát triển tới tình trạng như vậy.

- Tất cả người Chiến Thiên liên minh nghe đây, ta chỉ đối phó với THiên Thủy môn mà thôi. Không có quan hệ với các ngươi. Thế nhưng tất cả địa bàn của Thiên Thủy môn về sau đều do Phi Linh môn ta tiếp nhận, ai dám nhúng chàm giết không tha.

Lục Thiếu Du nhìn tất cả người Chiến Thiên liên minh chung quanh rồi nói.

Đám người Chiến Thiên liên minh nhìn nhau, nhìn đạo thân ảnh mặc áo bào xanh xa xa, không có người nào dám nói chữ không.

- Vô Minh thế giới sắp biến đổi rồi.

Hướng Vấn Thiên thấp giọng nói, không ngờ Phi Linh môn muốn trực tiếp tiếp nhận Thiên Thủy môn. Khẩu vị quá lớn, sợ rằng Phi Linh môn đã sớm có ý định như vậy, bằng không bọn họ cũng sẽ không mang tới đội hình mênh mông cuồn cuộn như vậy, rõ ràng đã sớm có chuẩn bị mà đến.

- Vô Minh thế giới sắp thay đổi.

- Về sau không còn Thiên Thủy môn, chỉ có Phi Linh môn.

Đám người vây xem bên ngoài cảm thán, vốn hôm nay Vô Minh thế giới chọn lưa năm người trẻ tuổi có thực lực đỉnh phong tiến tới Trung thiên thế giới tham gia thi đấu giữa các tiểu thế giới trong Trung thiên thế giới, thế nhưng kết quả hiện tại lại vượt quá dự đoán của tất cả mọi người, cũng khiến cho tất cả mọi người rung động.

- Lục chưởng môn...

Một đạo thân ảnh xinh đẹp mang theo váy dài phiêu động lập tức đáp xuống quảng trường bừa bộn, nhìn đạo thân ảnh mặc áo bào xanh trước mắt, đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ rung động, nữ tử này khẽ cắn môi, sau đó quỳ hai gối xuống đống đá vụn trên quảng trường.

- Thải Y, ngươi làm gì vậy?

Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, thu Huyết Lục vào trong cơ thể, thân ảnh lập tức như thiểm điện rơi xuống trước người Phượng Thải Y, lập tức nâng nàng dậy.

- Lục chưởng môn, trước tiên ngươi cứ nghe ta nói hết đã.

Phượng Thải Y phất tay, khuôn mặt động lòng người lúc này vô cùng ảm đạm, nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Hai mươi năm trước phụ thân ta làm sai, cũng giấu diếm ta, thế nhưng chung quy phụ thân là phụ thân của ta. Ta biết ta không có tư cách khẩn cầu ngươi cái gì. bất quá ta không thể mặc kệ phụ thân ta, ta không thể nhìn thấy phụ thân chết trước mặt ta. Cho nên ta cầu ngươi thả phụ thân ta, bằng không mong ngươi giết ta cùng với phụ thân.

- Thải Y tỷ.

Tôn Oánh Oánh vừa mới lên tiếng, lập tức bị Tôn Cao Mộc nắm tay, ý bảo nàng không được nhúng tay vào.

- Thải Y, tội gì ngươi phải làm như vậy?

Đôi mắt thâm thủy đen nhanh của Lục Thiếu Du nhìn Phượng Thải Y, khẽ thở dài nói.

Con mắt Phượng Thải Y khẽ đổi, cắn bờ môi đỏ hồng, nói:

- Phận làm con, ta nên làm trọn chữ hiếu.

Lục Thiếu Du nhìn khuôn mặt động lòng người trước mắt không khỏi nhớ tới Mộ Dung Lan Lan và Đạm Đài Tuyết Vi trong Linh Vũ thế giới, khuôn mặt động lòng người tuy rằng không xinh đẹp, hấp dẫn tự nhiên như Đạm Đài Tuyết Vi, không vũ mị như Mộ Dung Lan Lan.

Thế nhưng trên khuôn mặt động lòng người này lại có khí chất thanh nhã của Mộ Dung Lan Lan và Đạm Đài TUyết Vi, vốn nữ tử này có chút cơ trí, thế nhưng lúc này lại ảm đạm không thôi. Hai mươi năm này sợ rằng nàng cũng không sống được theo ý mình.

Nhíu mày, Lục Thiếu Du phất tay với đám người sau lưng, sau đó nâng Phượng Thải Y lên rồi nói:

- Thải Y, đứng lên đi, ta đồng ý với ngươi, tha cho hắn một mạng.

Phượng Thải Y nghe vậy, mắt nhìn Lục Thiếu Du vô cùng sững sờ, giống như không thể tin được được, sau đó từ từ đứng dậy.

- Chưởng môn.

Bàn Sấu hòa thượng dẫn theo Phương Chí Thành đi tới bên người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn Phương Chí Thành đang ảm đạm, khuôn mặt xám như tro tàn nói:

- Phương Chí Thành, nể mặt Thải Y, ta tha cho ngươi một mạng. Ngươi tự mình giải quyết cho tốt đi. Nếu không phải có Thải Y ta sẽ nghiền nát ngươi thành tro bụi.

Dứt lời, Lục Thiếu Du đánh ra mấy đạo chỉ ấn giải cấm chế trên người Phương Chí Thành.

- Phụ thân.

Thân ảnh xinh đẹp của Phương Thải Y lập tức đi tới bên người Phương Chí Thành.

- Thải Y.

Phương Chí Thành được giải cấm chế, nhìn nhi nữ bên cạnh khẽ than một tiếng.

- Phụ thân, sao người lại phải làm như vậy? Rõ ràng người đã đồng ý với con, người muốn thu Thiếu Du làm đồ đệ, thế nhưng bây giờ người...

Nhìn Phương Chí Thành, trong đôi mắt trong suốt của Phương Thải Y hiện lên vẻ bất đắc dĩ, phức tạp, trong đôi mắt có chút ướt át.

Nhìn Phương Thải Y, Phương Chí Thành khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Phương Thải Y, nói:

- THải Y, cả đời này của ta làm sai hai chuyện. Chuyện đầu tiên là để cho con có quan hệ với Thiên Thủy môn, vì Vạn Cổ thế giới, vì Thải Hồn cốc, ta đã làm chuyện có lỗi với con.

- Chuyện này không thể trách được phụ thân, đây là do con tự nguyện.

Đôi mắt ướt át của Phương Thải Y bắt đầu chấn động kịch liệt.

Nhìn qua khuôn mặt của Phương Thải Y, Phương Chí Thành tức thì nhìn về phía Lục Thiếu Du, chậm rãi tiến lên phía trước nói:

- Lục Thiếu Du, chuyện thứ hai ta làm sai trong cuộc đời này, nhắc tới cũng buồn cười đó là định giết ngươi. Giết đệ tử của chính mình, cũng là do ta lúc trước ta không có nhẫn tâm, không sớm đánh chết ngươi, bằng không hôm nay cũng không có biến thành như vậy.

Lục Thiếu Du nhìn Phương Chí Thành, ánh mắt chấn động mang theo hàn ý nhàn nhạt nói:

- Phương Chí Thành, ta có thể nói cho ngươi biết một chuyện, coi như thời gian quay lại hai mươi năm trước ta cũng có thể cam đoan nói cho ngươi biết, chỉ bằng vào ngươi cản bản không giết được ta.

Đôi mắt vốn ảm đạm như tro tàn của Phương Chí Thành lúc này nghe Lục Thiếu Du nói vậy khẽ cười khổ, bất đắc dĩ nói:

- Những thứ này đã không quan trọng, quan trọng là ta đã chọn sai. Coi như thời gian quay lại hai mươi năm trước, sợ rằng ta vẫn chọn sai. Hai mươi năm trước ta làm sao có thể nghĩ tới ngươi lại có thể phát triển tới tình trạng này.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)