← Ch.2680 | Ch.2682 → |
- Tiền Trùng đại ca, Đường tỷ của muội được không?
Tôn Oánh Oánh nhàn nhạt lườm Hướng Tiền Trùng từ đầu luôn nhìn vào người Tôn Tiểu Nhã mà không nói gì.
- Đẹp đẹp, đẹp lắm...
Hướng Tiền Trùng nghe vậy không khỏi gật đầu, sau đó dường như mới kịp phản ứng, lập tức lắc đầu nói:
- Không phải, vẫn là muội đẹp hơn, đẹp hơn.
- Không ngờ đại tiểu thư Tôn gia cũng tới, quả thực vô cùng trùng hợp.
Ngay khi bầu không khí giữa mấy người có chút xấu hổ thì bên ngoài có mười mấy đạo thân ảnh đang chậm rãi đi tới.
Nghe vậy Tôn Tiểu Nhã nhìn ra ngoài, hai hàng lông mi khẽ nhíu lại, Hoàng Sa cũng quay đầu lại nhìn, ánh mắt biến ảo.
- Tiểu Nhã, đã lâu không gặp, hẹn gặp không bằng vô tình gặp mặt. Chúng ta cùng nói chuyện có được không.
Trong mười mấy đạo thân ảnh đi tới, phía trước là một thanh niên nhìn qua có chút kiệt ngạo, người mặc hoa phục, khuôn mặt xem như tuấn lãng, chỉ là trong mắt có ánh mắt kiêu ngạo.
Nghe vậy Hoàng Sa nhíu mày, ánh mắt trầm xuống nói với thanh niên kiệt ngạo kia:
- Linh Hổ, Tiểu Nhã là bằng hữu của ta. Ngươi nên thu liễm thì tốt hơn, nếu không đừng trách ta không khách khí với ngươi.
- Ai ui, Hoàng Sa, ta tìm Tiểu Nhã liên quan gì tới nhà ngươi, nếu như không khách khí với ta thì cứ việc, ta cũng không ngại.
Linh Hổ nhìn Hoàng Sa kiêu ngạo nói
- Đừng quên, hai mươi năm trước ngươi còn là bại tướng trong tay ta.
- Nhưng mà đối phó với ngươi chỉ như vậy cũng đủ rồi.
Ánh mắt Hoàng Sa trầm xuống, hai mươi năm trước, trong lúc thi dấu giữa người trẻ tuổi của cả Vô Sắc thế giới, hắn thua nửa chiêu trong tay Linh Hổ này, tuy rằng chỉ thua nửa chiêu thế nhưng cũng là thua.
Hoài Linh Hổ nghe vậy, nhìn Hoàng Sa, trong mắt bắn ra hàn mang, trầm giọng nói:
- Hoàng Sa, hiện tại đã không còn giống trước đó, đừng tưởng rằng ngươi có thể thắng ta. Ta sợ ngươi hiện tại đã không còn tư cách này nữa.
Hai người nhìn nhau, đối chọi gay gắt, khí tức quanh thân trong lúc mơ hồ lan tràn ra, một cỗ khí tức vô hình va chạm, cả không gian bỗng nhiên căng cứng lại.
- Hoài thiếu gia, ta còn muốn trò chuyện với muội muội cho nên không rảnh.
Trong lúc bầu không khí căng cứng, TÔn Tiểu Nhã khẽ nói, khuôn mặt âm thầm biến ảo.
- Hoài Linh Hổ, ngươi có bao nhiêu thực lực thì ngày mai trong Trấn Thế tháp sẽ biết rõ. Hy vọng cuối cùng có thể nhìn thấy ngươi đi ra.
Nghe Tôn Tiểu Nhã nói vậy, khí thế trên người Hoàng Sa thu liễm lại, thân ảnh thối lui tới bên người Tôn Tiểu Nhã.
- Tốt, hẹn gặp trong Trấn Thế tháp.
Bộ hoa phục trên người Hoài Linh Hổ run lên, nhìn Tôn Tiểu Nhã nói:
- Tiểu Nhã, chờ sau khi ta tiến vào trong Thượng Thanh thế giới, nhất định sẽ đi tới Tôn gia cầu hôn. Chờ tin tức tốt của ta, ta muốn nàng là của ta, nhất định là của ta.
- Khẩu khí khá lớn, chỉ là lại có chút đáng ghét.
Tôn Oánh Oánh không nhịn được mà nói.
- Tiểu nữu, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Lại đây bổn thiếu gia sờ một cái, bổn thiếu gia sẽ tha cho ngươi.
Khi Tôn Oánh Oánh vừa mới nói xong, một thanh niên cẩm bào bên người Linh Hổ cười lạnh một tiếng, lập tức phất tay mang theo vẻ mặt dâm tà nhanh như thiểm điện sờ tới khuôn mặt của Tôn Oánh Oánh.
- Vô sỉ.
Tôn Oánh Oánh yêu kiều quát lên một tiếng, khuôn mặt trầm xuống, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, một cỗ khí thế bàng bạc lan tràn. Đồng thời nàng phất tay đánh ra một đạo chưởng ấn, mục tiêu của chưởng ấn chính là thanh niên mặc cẩm bào đang phóng về phía nàng.
Thanh niên mặc cẩm bào dường như cũng thật không ngờ thực lực của Tôn Oánh Oánh lại mạnh như vậy, thân thể lúc này muốn tránh cũng không kịp.
- Thông Thiên cảnh trung giai đỉnh phong, thực lực của tiểu nữu này cũng không tệ nha.
Hoài Linh Hổ vươn tay kéo thanh niên mặc cẩm bào ra phía sau lưng mình, đồng thời trong nháy mắt đánh ra một đạo chưởng ấn. Hai đạo chưởng ấn va chạm, lập tức biến mất không còn tung tích, cũng không tạo thành chấn động quá lớn. Hoài Linh Hổ ra tay sau có thể hóa giải chưởng ấn của Tôn Oánh Oánh, đủ để thấy được thực lực của hắn ta đã mạnh hơn Tôn Oánh Oánh không ít.
- Có đánh nhau.
- Là Hoài Linh Tổ của Kỳ Phong Thương hội cùng với Hoàng Sa của Hoàng gia.
- Quan hệ của Kỳ Phong thương hội và Hoàng gia luôn luôn không tốt, chuyện này cũng không lạ gì.
Động tĩnh này lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt cùng với khí tức mịt mờ quét tới.
- Oánh Oánh, muội không sao chứ?
Hướng Tiền Trùng lập tức khẩn trương đi tới trước mặt Tôn Oánh Oánh.
- Người chúng ta mang tới không phải muốn động là có thể động. Chỉ một lần này thôi, nếu như có lần sau sẽ không còn như thế này nữa, bằng không các ngươi tự chịu hậu quả.
Thanh âm nhàn nhạt từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, ánh mắt bình thản không có quá nhiều chấn động. Quanh thân thậm chí không có một chút khí tức nào chấn động, ánh mắt chỉ nhìn vào Hoài Linh Hổ, khiến cho trong lòng hắn tự nhiên có chút run sợ.
Thanh âm truyền ra, ánh mắt hai người Tôn Tiểu Nhã và Hoàng Sa lập tức kinh ngạc, chấn động. Mà ánh mắt kiệt ngạo của Hoài Linh Hổ lại nhìn về phía Lục Thiếu Du, sau đó nhìn thanh niên mặc cẩm bào bên người nói:
- Về sau chú ý một chút, vị tiểu thư này có lẽ chính là muội muội của Tiểu Nhã, ngươi còn không mau xin lỗi?
- Thật sự xin lỗi, ngại quá.
Thanh niên cẩm bào kia dường như rất sợ Hoài Linh Hổ, cho nên vội vàng xin lỗi Tôn Tiểu Nhã.
- Tiểu Nhã, tiểu tử này không biết cấp bậc lễ nghĩa, là do ta sai. Nếu như đã có lệnh muội trò chuyện với nàng, vậy thì hôm nào chúng ta lại nói chuyện vậy. Nếu như hôm nay vừa ý thứ gì trong đấu giá hội nàng cứ nói với ta. Ta sẽ mua cho nàng.
Hoàng Linh Hổ nói xong lập tức quay người rời đi, thế nhưng trước khi đi ánh mắt còn quét qua người Hoàng Sa và Lục Thiếu Du một vòng, trong lúc mơ hồ hiện lên vẻ âm tàn.
- Ngại quá, bởi vì ta mà mang tới phiền phức cho các ngươi.
Nhìn đám người Hoài Linh Hổ rời đi, Tôn Tiểu Nhã lập tức thấp giọng hành lễ nói với bốn người Lục Thiếu Du.
- Không sao, mấy tên nhãi nhép mà thôi, coi như bọn chúng chạy sớm.
Kim Viên nói.
Nghe vậy trong mắt Tôn TIểu Nhã và Kim Viên lần nữa hiện lên vẻ chấn động, Hoàng Sa dường như còn do dự một chút rồi mới nói:
- Chư vị, người vừa rồi chính là Hoài Linh Hổ của Kỳ Phong thực hội, thực lực rất mạnh. Thế lực của Kỳ Phong thương hội trong Vô Sắc thế giới không dưới Hoàng gia, nếu như sau này chư vị gặp phải đám người này, nhất là loại người này nên chú ý hơn một chút. Lần này khiến cho chư vị gặp phiền phức, nếu như có cơ hội, mời chư vị tới hàn xá làm khách một phen. Xem như để cho ta tận tình làm địa chủ.
- Kỳ Phong thương hội sao?
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ lạnh lẽo, lập tức gật đầu nói với Hoàng Sa:
- Nếu như có cơ hội ta nhất định sẽ đi quấy rầy một phen.
Ông.
Trong hội trường đấu giá hội truyền ra mấy tiếng vang trầm thấp, lập tức tiếng động ồn ào trong đấu giá hội biến mất.
*****
- Đấu giá hội sắp bắt đầu, TIểu Nhã tiểu thư, chúng ta đi qua đó thôi.
Hoàng Sa nói với Tôn Tiểu Nhã.
- Tiểu Nhã tỷ, tỷ ở đây đi. Muội vừa đi tìm đường thúc, bằng không cũng khó có thể tìm được tỷ a.
Tôn Oánh Oánh nói.
- Hoàng thiếu gia, chuyện này...
Tôn Tiểu Nhã nghe vậy khẽ gật đầu nói với Hoàng Sa.
- Vậy ta cũng ở đây với tiểu thư.
Hoàng Sa gật đầu với Tôn Tiểu Nhã, sau đó khuôn mặt vui vẻ nói với Lục Thiếu Du:
- Lục huynh đệ, ghế lô của huynh đệ cũng không nhỏ, không biết có thể cho chúng ta ngồi cùng một lát được không? Ta vô cùng cảm tạ.
- Hoàng thiếu gia khách khí rồi, cứ tự nhiên là được.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.
- Vậy quấy rầy rồi, đa tạ.
Hoàng Sa cười cười, cũng không chút khách khí mà lập tức ngồi xuống bên cạnh Tôn TIểu Nhã, mấy người sau lưng cũng lặng lẽ ngồi sau lưng hắn.
- Cảm ơn chư vị tham gia đấu giá hội đêm hôm nay của Thải Vân thương hội. Tin rằng bảo vật mà Thải Vân thương hội đấu giá hôm nay nhất định sẽ không khiến chư vị thất vọng.
Ở giữa đấu giá hội có một đài cao chừng ba trăm thước, lúc này có một nữ tử xinh đẹp, làn da trắng nõn từ từ đi lên.
- Không ngờ lần đấu giá hội này lại do đại tiểu thư An Thi Đình của Thải Vân thương hội tự mình chủ trì.
Hoàng Sa nhìn nữ tử phía dưới lập tức có chút ngoài ý muốn nói.
- An Thi Đình? Là tỷ tỷ của An Thi Dao sao?
Ánh mắt Lục Thiếu Du chăm chú nhìn vào người nữ tử này, tuổi chừng mười sáu, kiều diễm không thôi, người mặc một bộ váy dài, bên trên có thêu một đóa mẫu đơn, dây lưng màu hồng buộc ở eo, tư thái hoàn mỹ hiện lên rõ mồn một. Thành thục, vũ mị, trong mắt có tinh quang lập lòe, chứng minh nữ tử này tuyệt đối không phải là người bình thường.
An Thi Đình lên đài lập tức có vô số tiếng hoan hô vang vọng, cũng có vô số ánh mắt mang theo sự nóng bỏng nhìn nàng.
- Ta nghe nói An gia cố ý kết thân với Hoàng gia, cũng chí là đại tiểu thư An gia và Hoàng thiếu gia ngươi, không biết việc này có đúng hay không?
Tôn Tiểu Nhã dịu dàng cười cười hỏi Hoàng Sa.
- Không có chuyện đó, chỉ là trong tộc có ý mà thôi. Thế nhưng khi đó ta lại một lòng tu luyện, cũng không có ý tứ kia.
Hoàng Sa vội vàng lắc đầu.
- Lời ong tiếng ve nhất định cũng có, vật phẩm đấu giá thứ nhất này hôm nay chính là khôi lỗi tọa giá Thiểm Điệm độc nhất của Thải Vân thương hội ta. Đây là thứ mới nhất, khôi lỗi tọa giá cấp ba, tốc độ đủ để so sánh với khôi lỗi tọa giá cấp bốn. Ngay cả khôi lỗi tọa giá cấp bốn bình thường cũng khó có thể so sánh, đường cong hoàng mỹ, thiết kế hoàn hảo, tốc độ nhất lưu. Danh tự khôi lỗi tọa giá Thiểm điện có lẽ cũng không cần phải giới thiệu nhiều, đây tuyệt đối là thứ mới nhất, là kiện khôi lỗi tọa giá Thiểm điện cấp ba đầu tiên trong toàn bộ ba ngàn đại thiên thế giới.
Không thể không nói lời nói của An Thi Đình dường như có ma lực, đồ vật còn chưa có lấy ra đã khiến cho mọi người vô cùng chờ mong. Khi An Thi Đình vừa mới dứt lời, cách đó không xa lập tức có đệ tử Thải Vân thương hội móc một đạo lưu quang trong nhẫn trữ vật ra. Lập tức trên đấu giá hội có một kiện khôi lỗi tọa giá lớn chừng trăm thước hiện lên trong mắt mọi người, thể tích cực mỏng, hai cánh thon dài, đường cong linh động, hoàn mỹ.
- Thứ tốt.
Kiện khôi lỗi tọa giá này xuất hiện, đám người chung quanh lập tức chăm chú nhìn vào, lúc này đã có không ít khí tức chấn động, ánh mắt bắt đầu đỏ thẫm.
Nhìn qua kiện khôi lỗi tọa giá này, Lục Thiếu Du lập tức âm thầm cười, đây cũng không phải là khôi lỗi tọa giá mới nhất từ Phi Linh môn, mà là khôi lỗi tọa giá do đám người Mạc Kình THiên, Thiên Xu, Thiên Tuyền cùng nhau nghiên cứu ra. Hoàn toàn là phỏng theo hình thái máy bay chiến đấu tàng hình khi trước mà luyện chế ra. Đường cong linh động mang theo vẻ thần bí. Tuy rằng là cấp ba, thế nhưng ở phương diện tốc độ đủ để so sánh với khôi lỗi tọa giá cấp bốn. Ngay cả khôi lỗi tọa giá cấp bốn bình thường so sánh tốc độ với nó còn kém hơn. Đặc biệt nhất là trên khôi lỗi tọa giá này có dung nhập áo nghĩa không gian, khiến cho nó có tác dụng ẩn mình, nếu như ở xa bằng mắt thường khó có thể dò xét ra.
- Khôi lỗi tọa giá Thiểm điện mẫu mới nhất a, vô cùng đẹp đẽ.
Nhìn thấy kiện khôi lỗi tọa giá này, ánh mắt Hoàng Sa lập tức sáng ngời, nói với Tôn Tiểu Nhã bên người:
- Tiểu Nhã tiểu thư, tiểu thư cảm thấy khôi lỗi tọa giá này thế nào?
- Quả thực không tệ, chỉ là giá cả của loại khôi lỗi tọa giá này không thấp một chút nào.
Tôn Tiểu Nhã nói.
- Thứ tốt đương nhiên giá sẽ không thấp, thế nhưng lại đáng giá.
Hoàng Sa nói.
- Chư vị, khôi lỗi tọa gia Thiểm Điện mẫu mới nhất, nó có tên là Mị Ảnh, trừ tốc độ ra còn có công năng ẩn mình, chỗ tốt của tác dụng này ta không cần nói có lẽ trong lòng mọi người đều biết. Giá khởi điểm là năm mươi ức tinh thạch thế giới trung phẩm, mỗi lần ra giá thấp nhất là một ngàn vạn tinh thạch thế giới trung phẩm.
An Thi Đình nói xong, ánh mắt không biết cố ý hay vô tình mà vừa vặn nhìn về phía đám người ltd
- Nam mươi ức tinh thạch thế giới trung phẩm?
Giá tiền vừa mới nói ra, trong đám người chung quanh lập tức có không ít người hít sâu một ngụm khí lạnh. Khôi lỗi tọa giá cấp ba bình thường bất quá chỉ có giá năm sáu trăm vạn tinh thạch thế giới trung phẩm mà thôi.
- Đắt như vậy sao?
Hướng Tiền Trùng cũng hít sâu một ngụm khí lạnh, cả tài sản của Hướng gia bảo cộng lại sợ rằng cũng không mua nổi mấy kiện khôi lỗi tọa gia cấp ba này.
- Thật sự có chút quý trọng a.
Lục Thiếu Du cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, đây cũng không phải là một khoản tiền nhỏ.
- Năm mươi ức một ngàn vạn.
- Mươi mươi ức hai ngàn vạn.
- Mươi mươi ức ba ngàn vạn.
....
Tuy rằng là quý thế nhưng lại không ảnh hưởng tới việc tranh đoạt một chút nào. Lập tức có không ít thanh âm truyền ra, trên cơ bản đều là người trên tầng thứ tư ra giá, s trong nháy mắt giá cả đã vọt lên cao ngút trời.
- Năm mươi lăm ức.
Hoàng Sa rốt cuộc cũng không nhịn được mà ra gia năm mươi lăm ức, chỉ là chung quanh vẫn không ngừng có người ra giá.
Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cười khổ, lúc trước giá tiền của khôi lỗi tọa giá cấp ba này cũng không cao như vậy, thế nhưng Mị Ảnh này lại có tác dụng ẩn hình, cũng không phải là thứ mà khôi lỗi tọa giá bình thường có thể có được. Tăng thêm có tiền mà không mua được cho nên giá tiền lúc này không cao mới là lạ.
Trong chốc lát, giá cả đã tăng vọt tới tám mươi tám ức tinh thạch thế giới trung phẩm, giá tiền như vậy người trên tầng thứ tư cũng không còn bao nhiêu người theo đuổi. Vô số người dưới tầng ba cũng chỉ có thể im lặng.
- Tám mươi tám ức một ngàn vạn.
Hoàng Sa cắn răng lần nữa ra giá, dường như nhất định phải thu Mị Ảnh này vào trong tay vậy.
← Ch. 2680 | Ch. 2682 → |