← Ch.2689 | Ch.2691 → |
Máu tươi từ trong khóe miệng Hoài Linh Ngọc, đồng thời từ trong máu mũi không ngừng tràn ra, sau khi bước một bước về phía trước, thân thể hắn đột nhiên run lên, khó có thể thừa nhận thêm được nữa. Thân thể từ từ cúi xuống, máu tươi chảy ròng, khuôn mặt dần dần vặn vẹo dữ tợn, khải giáp óng ánh như ngọc quanh thân lúc này rạn nứt, khe nứt càng lúc càng lớn.
- Vì cái gì? Tại sao? Tại sao ba người bọn họ đều có thể đi vào mà ta lại không thể?
Hoài Linh Ngọc lớn tiếng quát, miệng lập tức phụt ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người run le ne, không gian đột nhiên nổi lên chấn động, thân ảnh hắn lập tức biến mất trong hư không.
Sưu.
Trấn Thế tháp lại có chấn động, trong tầng mười hai có một thân ảnh bị đẩy ra bên ngoài, đám người bên ngoài lập tức yên tĩnh.
Khi nhìn rõ thân ảnh bị đẩy ra bên ngoài, khuôn mặt của Hoài Viễn Khôi lập tức giống như già thêm mười tuổi.
Sưu.
Trong tầng thứ mười hai của Trấn Thế tháp có một đạo thân ảnh bị đẩy ra, sau đó trong tầng thứ mười ba cũng có một đạo thân ảnh gầy gò bị đẩy ra. Thân ảnh gầy gò kia lúc này trong ánh mắt của đám người chung quanh lại có cảm giác giống như một ngọn núi lớn, nguy nga vô cùng.
- Hoài Linh Ngọc của Kỳ Phong thương hội đứng thứ tư.
- Người thứ ba kia hình như là...
- Người thứ ba là Thái A trong Vô Minh thế giới.
- Tiểu gia hỏa, ngươi thế nào rồi?
Thân thể mềm mại xinh đẹp của Tôn Oánh Oánh lập tức lóe lên, nhanh chóng đi tới bên người Thái A.
- Thái A, nhanh phục dụng đan dược, đan dược chữa thương bàn phẩm, hiệu quả không tệ.
Hướng Hầu Minh tự mình đi lên trên không trung, tay đưa một khỏa đan dược chữa thương Bàn phẩm giá trị liên thành vào trong miệng Thái A.
- Đa tạ Hướng lão.
Thái A cũng không có khách khí, sau khi dùng đan dược chữa thương, hắn lập tức vận chuyển Hỗn Độn Dương Linh quyết luyện hóa thôn phệ. Sau khi dùng toàn lực tiến vào trong tầng thứ mười ba, dưới cỗ áp lực cực kỳ lớn trong tầng thứ mười ba, Thái A khó có thể chống lại nữa cho nên nahnh chóng bị đẩy ra bên ngoài.
- Linh Ngọc, ngươi không sao chứ?
Trong Kỳ Phong thương hội có không ít thân ảnh vây quanh Hoài Linh Ngọc, Hoài Linh Ngọc lại lần nữa phun ra máu tươi, thân thể suy yếu, uể oải tới cực điểm.
Trong Trấn Thế tháp, tầng thứ mười ba vẫn là một mảnh hư không ba la, chỉ là trên hư không có tiếng sấm không ngừng vang vọng, bên trong còn có một cỗ áp lực mạnh hơn tầng thứ mười hai gấp mười lần.
Dưới áp lực khủng bố này, bàn chân Lục Thiếu Du đạp mạnh hư không, thân thể vững vàng như bàn thạch đứng tại chỗ, cố gắng chống lại áp lực khủng bố này.
Phụt.
Tiết Mặc Kỳ dưới quang mang kỳ dị bao phủ đột nhiên phun ra máu tươi, dưới cỗ áp lực này dường như nàng đã khó có thể chống lại.
- Tiết cô nương, cố gắng chống lại không phải là một chuyện tốt đâu.
Quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một cỗ khí tức man hoang cổ xưa, sắc mặt lúc này cũng trắng bệch. Áp lực trong này so với tầng thứ mười hai vừa rồi lần nữa cường hãn hơn nhiều.
Tiết Mặc Kỳ lúc này quả thực không muốn nói chuyện, thế nhưng nghe Lục Thiếu Du nói vậy lập tức nhìn về phía hắn, nhìn qua đạo thân ảnh đang ngạo nghễ đứng đó, đôi mắt xinh đẹp khẽ chuyển động, khóe miệng có vết máu nhàn nhạt, nàng khẽ mở miệng nói:
- Dường như ngươi cũng cưỡng ép chống lại a, để xem ai trong chúng ta có thể chống đỡ được tới cuối cùng. Đến thời điểm này thắng thua đã không còn quan tọng, ta chỉ muốn biết rõ cực hạn của ta tới đâu. Có lẽ có thể làm cho ta chính thức bước vào Niết Bàn cảnh, nếu như ngươi không chống lại được thì cũng đừng nên cố gắng chống đỡ.
- Khiêu chiến cực hạn, vậy thì ta đứng cùng một chỗ với Tiết cô nương thử xem.
Lục Thiếu Du nghe vậy khẽ nhíu mày, tự nhiên trên người có một cỗ khí thế bá đạo lan tràn ra. Bàn chân gian nan cất bước, trong hư không tràn ngập tiếng sấm Lục Thiếu Du ngạo nghễ đứng thẳng.
Nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt xinh đẹp của Tiết Mặc Kỳ lúc này tràn ngập vẻ rung động.
Ầm ầm.
Cả không trung ầm ầm vang vọng tiếng sấm, vào lúc này có hai đạo điện mang nhỏ bằng cánh tay đánh về phía Tiết Mặc Kỳ và Lục Thiếu Du.
Phá.
Một đạo lưu quang màu tím từ trong tay Lục Thiếu Du lướt đi, ầm ầm va chạm với đạo điện mang từ trên không trung đánh xuosng.
Ầm ầm. /
Lập tức thanh âm bạo liệt, trầm thấp giống như sấm sét giữa trời quang vang vọng trên không trung. Điện mang cuồng bạo lan tràn ra chung quanh. Một cỗ điện mang cực lớn tán loạn, lập tức tràn vào trên Thanh Linh Khải Giáp của Lục Thiếu Du, điện mang lan tràn ra bốn phía dường như muốn phá hủy tất cả trong cơ thể.
Mà thân thể Lục Thiếu Du đã sớm bị Tử Kim Huyền Lôi rèn qua, cho nên ảnh hưởng của điện mang cuồng bạo bị giảm xuống mức thấp nhất, tăng thêm có lực phòng ngự cường hãn, thân thể hắn chỉ trầm xuống, sau đó lùi lại mấy bước, cũng có thể chống lại được.
Chỉ là so sánh với Lục Thiếu Du, Tiết Mặc Kỳ còn chật vật hơn nhiều. Một đạo quang trụ bằng năng lượng va chạm với điện mang trên không trung đánh xuống, dưới công kích khủng bố như vậy, điện mang bắn tứ tung, không gian run rẩy kịch liệt. Dư âm kình khí còn lại trực tiếp xé rách không gian tạo thành vết nứt đen kịt. Điện mang ngập trời trực tiếp đánh vào trên quang mang chói mắt chung quanh thân thể Tiết Mặc Kỳ.
Xoẹt.
Dưới điện mang, quang mang trên người Tiết Mặc Kỳ bị nghiền nát, trong đôi môi vốn đã bị máu tươi nhuộm đỏ lần nữa có máu tươi phun ra, thân thể xinh đẹp bắt đầu lảo đảo lui lại.
Ầm ầm.
Giữa không trung, lại có một đạo điện mang to bằng cánh tay trẻ con đánh xuống, trong nháy mắt xuyên thủng không gian đánh vào đỉnh đầu Tiết Mặc Kỳ.
- Cẩn thận.
Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, không chút do dự, nguyên lực phô thiên cái địa trong cơ thể tuôn ra, thân thể trong chớp mắt cấp tốc đi tới trước mặt Tiết Mặc Kỳ cách đó không xa, một đạo quang mang màu tím lần nữa được đánh ra.
Phanh.
Hai đạo công kích va chạm, điện mang khủng bố lan tràn ra chung quanh, dễ dàng đánh nát không gian chung quanh, trong lúc nhất thời, một mảnh hư không đen kịt hiện ra.
Phụt.
Trong sát na này trong miệng Lục Thiếu Du cũng có máu tươi phun ra, gợn sóng trong không gian chung quanh run run, thân thể không nằm trong sự khống chế của mình mà bị đẩy ra bên ngoài.
Cùng lúc này, không gian quanh thân Tiết Mặc Kỳ đột nhiên chấn động, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Lục Thiếu Du tràn ngập sự chấn động. Thân ảnh xinh đẹp cùng lúc với Lục Thiếu Du, đều đồng thời bị đẩy ra bên ngoài.
Sưu Sưu.
Trong tầng thứ mười ba của Trấn Thế tháp có hai đạo thân ảnh dưới ánh mắt kinh ngạc và ngoài ý muốn của mọi người đồng thời bị đẩy ra.
Hai đạo thân ảnh này chỉ trong chốc lát được vô số người chung quanh cùng với vô số người trong sơn mạch xa xa nhìn lên. Lúc này, hai người này chính là đại biểu cho tồn tại đỉnh phong trong đám người trẻ tuổi cửa Vô Sắc trung thiên thế giới.
- Lục đại ca.
- Mặc Kỳ.
Không ít thân ảnh lập tức nhảy lên trên không trung, nhanh chóng đáp xuống bên cạnh hai người vừa mới bị đẩy ra.
*****
- Nhanh dùng đan dược điều tức.
Hướng Hầu Minh đưa một khỏa đan dược chữa thương Bàn phẩm tới cho Linh Tướng d.
Lục Thiếu Du gật đầu, cũng không có khách khí mà nuốt đan dược xuống, lập tức thúc dục Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa.
- Lục Thiếu Du, nhanh trả lại mạng cho con trai ta.
Một tiếng hét lớn vang v ọng, thân thể của Hoài Viễn Khôi đã xuất hiện trên không trung, tiện tay đánh ra một đạo quang mang sáng chói. Nguyên lực từ trong cơ thể tuôn ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một mảnh không gian bằng năng lượng mênh mông cuồn cuộn. Bên trong còn có công kích linh hồn bàng bạc. Một đạo quang mang sáng chói lập tức hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du.
- Coi chừng, các ngươi mau lui lại.
Hướng Hầu Minh hét lớn một tiếng, trong lúc nguy cấp, thân ảnh lập tức bay vút về phía trước, nguyên lực phô thiên cái địa bắt đầu lan tràn, tay trực tiếp đánh ra một đạo chưởng ấn nghênh tiếp đạo quang mang của Hoài Viễn Khôi. Không gian ven đường trực tiếp bị rạn nứt, gợn sóng trong không gian bắn tung tóe.
Hai người trong nháy mắt ra tay, người trong nháy mắt ngăn cản, khí thế ngập trời tuôn ra. Năng lượng khủng bố cuồn cuộn, gợn sóng trong không gian lan tràn ra xa, lúc này thậm chí còn có không ít người chung quanh còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần.
Phanh.
Chưởng ấn và quang mang va chạm, thanh âm trầm thấp vang vọng, năng lượng mênh mông cuồn cuộn xé rách không gian. Nơi năng lượng va chạm, trực tiếp tạo thành vết nứt không gian dài, một cái động sâu cực lớn hiện ra, kình khí tán loạn nhanh chóng lan tràn, hóa thành hình cung.
Xoạt Xoạt.
Hoài Viễn Khôi và Hướng Hầu Minh đồng thời bị đẩy lui, chỉ là Hoài Viễn Khôi chỉ bị đẩy lui vài bước thì lập tức ổn định thân thể.
Sau khi Hướng Hầu Minh lui lại mấy bước trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Hắn chỉ có tu vi Niết Bàn cảnh sơ giai, Hoài Viễn Khôi là Niết Bàn Cảnh trung giai, tuy rằng cả hai đều là Niết Bàn cảnh, thế nhưng chênh lệch lại quá lớn, bởi vậy Hướng Hầu Minh khó có thể chống lại.
- Lục Thiếu Du, ngươi dám giết con ta, ngươi nhất định phải trả giá.
Hoài Viễn Khôi vừa mới ổn định thân thể, lần nữa đạp mạnh hư không, thân thể giống như mũi tên lần nữa đánh về phía Lục Thiếu Du. Lại là một đạo quyền ấn, quyền ấn mang theo linh hồn lực mênh mông cuồn cuộn hóa thành một đạo quang mang mơ hồ, mà ngay cả đám người bên cạnh Lục Thiếu Du hắn cũng không buông tha, trực tiếp phẫn nộ đánh xuống.
- Hoài Viễn Khôi, ngươi dám ra tay với quán quân của Vạn Thế đối quyết trong Vô Sắc thế giới sao? Lá gan của ngươi thật không nhỏ a.
Một đạo thân ảnh lúc này đột nhiên xuất hiện trước người Lục Thiếu Du không xa, nahnh chóng đánh ra một đạo quyền ấn. Nguyên lực thuộc tính thổ ngập trời bắt đầu lan tràn, cả không gian trong chướp mắt này run lên.
Hai đạo quyền ấn lập tức va chạm vào một chỗ, cả không gian chung quanh dưới công kích khủng bố bực này phát ra tiếng nổ trầm thấp.
Oanh.
Dư âm kình khí còn lại trực tiếp xé rách không gian tạo thành vết nứt đen kịt, sau đó trực tiếp xác nhập lại một chỗ. Kình khí đáng sợ hóa thành một cơn lốc lan tràn, sau khi kình khí tán đi, hai người trực tiếp bị đẩy lùi, dường như hai người đều có thực lực sàn sàn nhau.
Thân thể trước người Lục Thiếu Du bị đẩy lui, một cỗ nguyên lực thuộc tính Thổ mênh mông được thu liễm lại. Trường bào run lên, lập tức ngừng lui lại, hắn lăng không mà đứng, quanh thân có một cỗ khí tức ngập trời lan tràn, toàn thân tản ra khí thế bá đạo. Người này chính là gia chủ Hoàng gia - Hoàng Thiên Tứ.
Trong quá trình này, tuy rằng khuôn mặt Lục Thiếu Du tái nhợt thế nhưng ánh mắt lại không nháy lấy một cái. Khuôn mặt tái nhợt dần dần âm trầm, Kim Viên và Thái A không nói gì, chỉ đứng ở bên cạnh hắn.
- Lục Thiếu Du này giết con của ta, HOàng Thiên Tứ, ngươi dám ngăn ta, chẳng lẽ muốn đại chiến với Kỳ Phong thương hội của ta hay sao?
Giữa không trung, Hoài Viễn Khôi nhìn Hoàng Thiên Tứ, khuôn mặt đã tái nhợt.
- Hoài Viễn Khôi, con của ngươi chết mà lại đổ tội cho người khác sao? Coi như con của ngươi chết trong tay người khác thì thế nào? Người chết trong Trấn Thế tháp vô cùng nhiều, chết cũng là do thực lực không đủ. Nếu muốn khai chiến Hoàng gia ta chơi với ngươi. Chẳng lẽ Hoàng gia ta lại sợ ngươi sao?
Trường bào trên người Hoàng Thiên Tứ run lên, khí tức bắt đầu khởi đọng, gợn sóng trong không gian chung quanh chấn động kịch liệt.
- Người khác chết ta mặc kệ, người chết là con của ta thì không được. Con của ta nhất định là bị Lục Thiếu Du giết chết. Người có thể giết chết Linh Hổ cũng chỉ có một mình Lục Thiếu Du này.
Khuôn mặt của Hoài Viễn Khôi vì nổi giận mà lúc này đã bắt đầu vặn vẹo.
- Hoài Viễn Khôi, tiểu huynh đệ Lục Thiếu Du này chính là quán quân Vạn Thế đối quyết của Vô Sắc Trung thiên thế giới chúng ta. Vô Sắc thế giới cũng không phải là của riêng Kỳ Phong thương hội ngươi, ngươi dám động tay động chân, Thải Vân thương hội ta tuyệt đối sẽ không khách khí.
Trong đám người, chân An Thế Hải của Thải Vân thương hội đạp mạnh quảng trường, thân thể lập tức xuất hiện đứng song song với Hoàng Thiên Tứ, một cỗ khí tức linh hồn bàng bạc trong thoáng chốc khởi động, khiến cho một phương không gian biến sắc.
- An Thế Hải, Thải Vân thương hội ngươi cũng định đối đầu với Kỳ Phong thương hội ta sao?
Mắt thấy An Thế Hải, ánh mắt Hoài Viễn Khôi co rúm lại.
- Hoài Viễn Khôi, không phải là Thải Vân thương hội ta đối đầu với Kỳ Phong thương hội các ngươi. Mà Kỳ Phong thương hội các ngươi đối đầu với cả Vạn Thiên liên minh, tiểu huynh đệ Lục Thiếu Du này chính là người Vạn Thiên liên minh trong Vô Minh Tiểu thiên thế giới đưa tới, hiện tại trong lòng ngươi có sát tâm, ngươi có ý gì?
An Thế Hải trầm giọng nói.
- An Thế Hải?
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ chấn động, người của Thải Vân thương hội, nghe nói An Thế Hải này chính là đương giả của Thải Vân thương hội, cũng chính là phụ thân của An Thi Dao.
- Hay cho một Thải Vân thương hội, các ngươi chỉ đơn giản muốn mượn cơ hội này nhúng tay vào địa vị của Kỳ Phong thương hội trong Vô Sắc thế giới mà thôi, chỉ sợ Thải Vân thương hội các ngươi nuốt không trôi a.
Hoài Viễn Khôi nổi giận hét lớn, hắn hiểu rõ, từ đủ loại dấu hiệu xem ra người đánh chết Hoài Linh Hổ nhất định là Lục Thiếu Du, mà Lục Thiếu Du này thiên phú càng mạnh, ngày hôm nay càng phải đánh chết. Nếu như bỏ qua cơ hội ngày hôm nay, để cho Lục Thiếu Du này rời khỏi Vô Sắc thế giới, vạn nhất về sau có thành tựthafnhn lúc đó kẻ không may chính là Kỳ Phong thương hội của hắn.
Huống chi Kỳ Phong thương hội ở trong Thị Hoang thế giới bị trọng thương, hôm nay vừa vặn thù mới hận cũ tính toán một thể, nếu như bỏ qua cơ hội ngày hôm nay hậu hoạn vô cùng, đạo lý này Hoài Viễn Khôi sao có thể không rõ cơ chứ.
- Bất kể như thế nào ngày hôm nay Lục Thiếu Du này nhất định phải chết. Ai dám ngăn ta thì chính là tuyên chiến với Kỳ Phong thương hội ta. Kỳ Phong thương hội ta sẽ không tiếc tất cả mà tiến hành trả thù.
← Ch. 2689 | Ch. 2691 → |