← Ch.2692 | Ch.2694 → |
Hướng Hầu Minh ngừng một lát, tiếp tục nói:
- Khu vực săn bắn kia chính là một không gian hình tròn do Hỗn Độn thế giới diễn sinh ra, không gian hình tròn này vây quanh cả Thượng Thanh Đại thiên thế giới, cơ hồ tương liên với tất cả Trung thiên thế giới. Nghe nói rất lâu trước kia từng có cường giả lợi dụng thủ đoạn vô cùng cải tạo không gian kia. Sau đó trực tiếp biến thành khu vực săn bắn hiện tại. Không gian bên trong so với bất luận Trung thiên thế giới nào còn lớn hơn nhều.
- Tương liên với thế giới Hỗn Độn, lại gần với thế giới Hỗn Độn, thảo nào năng lượng thiên địa lại nồng đậm hơn Trung thiên thế giới.
Lục Thiếu Du nhíu mày, cảnh tượng trong khu vực săn bắn nửa tháng sau nhất định sẽ vô cùng thảm thiết.
Hướng Hầu Minh nhìn qua Lục Thiếu Du, cười nhạt nói:
- Con của Hoài Viễn Khôi Kỳ Phong thương hội có lẽ chết trên tay tiểu huynh đệ ngươi đúng không?
- Đúng vậy, tự mình đưa tới cửa cho nên thuận tay tiêu diệt.
Lục Thiếu Du cũng không có dấu diếm gì, dù sao chuyện này cũng không cần phải dấu, Hoài Viễn Khôi cũng không cắn được hắn.
- Diệt thì diệt a. Nhưng mà trong khoảng thời gian này ngươi phải chú ý Kỳ Phong thương hội một chút. Ở đây dù sao cũng là Vô Sắc thế giới, tuy rằng hiện tại Kỳ Phong thương hội không dám có hành động, thế nhưng cũng khó có thể biết được liệu lão gia hỏa Hoài Viễn Khôi kia có đau thương quá mà làm ra chuyện gì điên cuồng hay không.
Lục Thiếu Du biết rõ Hướng Hầu Minh có ý tốt, cho nên hắn gật đầu, dù sao Vô Sắc thế giới cũng là địa bàn của người khác.
Hướng Hầu Minh lại nói:
- Trong khoảng thời gian này ngươi có tính toán gì không?
Trong khu vực săn bắn của Vạn Thế đối quyết nhất định là một hồi tranh đoạt kịch liệt a. Nếu nhưu có thể đột phá tới Đại Đạo cảnh sẽ càng thêm nắm chắc. Lục Thiếu Du do dự một lát rồi nói:
- Ta sẽ bế quan mười ngày.
- Cũng tốt, ta sẽ giúp ngươi hộ pháp, đồng thời cũng chuẩn bị sẵn sàng đi tới khu vực săn bắn.
Hướng Hầu Minh gật đầu, về phần Kỳ Phong thương hội, quả thực Hướng Hầu Minh cũng không lo lắng cho Lục Thiếu Du quá nhiều. Ngược lại trong lòng còn âm thầm lo lắng cho Kỳ Phong thương hội. Nếu như bọn họ biết rõ người bọn họ đang muốn đối phó với bọn họ hiện tại có Vạn Thiên tạp hồng cấp, sau lưng còn có Tuyên Cổ điện, sợ rằng khi đó đã hối hận mắt mình mù a.
Lục Thiếu Du lần nữa tiến vào trong Thiên Trụ giới, Thái A, Kim Viên cũng nên chuẩn bị cho khu vực săn bắn này, hai người cũng được Lục Thiếu Du ném vào trong tầng thứ hai.
Lần này Kim Viên đột phá trong Trấn Thế tháp đã vượt quá dự đoán của Lục Thiếu Du, Kim Viên đột phá tới Đại Đạo cảnh, tăng thêm linh khí áo nghĩa trên người đủ để chiếm cứ một nơi trong khu vực săn bắt.
Trong tầng thứ bảy Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, qunah thân lập tức được một vòng quang mang màu vàng nhàn nhạt bao phủ.
Thời gian từ từ trôi qua, sau khi danh tự mười người cuối cùng trong Trấn Thế tháp truyền ra, tin tức Hoàng gia và Tôn gia trở thành thông gia cũng truyền khắp Vô Sắc thế giới. Lúc này Hoàng gia và Tôn gia thông gia, tăng thêm đại thiếu gia Hoàng gia Hoàng sa cùng với Đại tiểu thư Tôn gia Tôn Tiểu Nhã đều có tên trong mười người cuối cùng, cho nên chuyện này khiến cho mọi người âm thầm cản thán. Sau khi Tôn gia và Hoàng gia thông gian, về sau thế lực của hai nhà sẽ càng thêm khổng lồ.
Vô Minh thế giới hiện tại Phi Linh môn đã đem trọn Vô Minh thế giới khống chế trong tay, vốn tất cả tiểu thế giới là địa bàn của Thiên Thủy môn lúc này cũng dần dần bị Phi Linh môn tiếp thu.
- Tin tức tốt, chưởng môn, Thái A, Kim Viên cung phụng đều tiến vào top mười trong Vô Sắc thế giới, chưởng môn lại thu được vị trí quán quân.
Trong đại điện, Âm Minh Dạ Xoa nói với mọi người, Ám đường mà nàng bắt tay vào xây dựng lúc này đã bắt đầu phát huy ra tác dụng.
- Đám người chưởng môn đương nhiên không có chút vấn đề nào.
Đối với tin tức này, đám người Đường Ngũ, Thiên Xu, Thiên Tuyền Phong Đô không có một chút bất ngờ nào.
- Lại có thể kiếm một khoản lớn rồi.
Phạm Thống, Âm Quỷ, Vấn Thân Mạc chà xát tay, ba người nhìn nhau cười.
- Chẳng lẽ các ngươi cũng đặt cuộc trong Vô Sắc thế giới?
Nhìn bộ dáng của ba người Vấn Thân Mạc, Phạm Thống, Âm Quỷ, Đường Ngũ hỏi.
- Không chỉ là Vô Sắc thế giới, chúng ta còn đặt không ít trong các tiểu thế giới khác. Cũng không có đặt bao nhiêu a, chỉ là có mấy ngàn vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm mà thôi.
Phạm Thống cười nói.
- Ngoan độc a.
Mọi người nghe vậy lập tức biến sắc, mấy ngàn vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm, chơi cũng quá lớn a.
- Có một ít thế giới không chơi nỏi, xem ra Vũ đường cùng Ngoại đường các ngươi lại sắp bận rộn rồi, chuyện còn lại giao cho các ngươi xử lý.
Phạm Thống cười hắc hắc.
Trong một sơn động yên tĩnh, phong cách cổ xưa, dưới quang tráo trong suốt bao phủ, khí tức đang chấn động trên người một đạo thân ảnh lúc này mới dần dần bình tĩnh lại.
Phù.
Một lát sau, quang tráo từ từ thu liễm lại, khi một tia quang mang bằng năng lượng giống như linh xà tiến vào trong cơ thể người này, miệng hắn lập tức thở ra một ngụm trọc khí, khuôn mặt trắng bệch lúc này đã khôi phục vẻ hồng nhuận một chút.
Đạo thân ảnh đang khoanh chân mà ngồi chính là Hoài Linh Ngọc từ trong Trấn Thế tháp đi ra đã bị ảnh hưởng cực lớn.
- Linh Ngọc, con thấy thế nào rồi?
Hoài Viễn Khôi khẩn trương đến tới bên người Hoài Linh Ngọc rồi nói.
- Phụ thân, con không sao, chỉ cần chút thời gian nghỉ ngơi, tu dưỡng là được rồi.
Hoài Linh Ngọc ngẩng đầu, chậm rãi đứng lên.
Hoài Viễn Khôi nâng Hoài Linh Ngọc nói:
- Xem ra hiệu quả của Tử Linh Thánh dịch cùng với Cửu Diệp Linh Hồn chi cũng không tệ lắm. Con không có việc gì là tốt rồi, chỉ cần con còn là còn có cơ hội.
- Phụ thân, Cửu Diệp Linh Hồn chi này vốn người định dùng a, hiện tại người lại cho con dùng, đối với việc đột phá của người sợ rằng sẽ tạo thành không ít ảnh hưởng.
Hoài Viễn Khôi khoát khoát tay nói:
- Con cố gắng chống lại áp lực trong Trấn Thế tháp, muốn đi vào tầng thứ mười ba, kết quả lại tự làm mình trọng thương. Tăng thêm khí huyết công tâm, nếu khôn phải có Tử Linh thánh dịch và Cửu Diệp Linh Hồn chi mà nói, về sau nhất định sẽ có di chứng. Không biết lúc nào ta mới đột phá, mà thiên phú của con so với ta còn cao hơn nhiều, sau này cả Hoài gia phải dựa vào con.
- Đáng tiếc con còn không đi tới được tầng thứ mười ba.
Hoài Linh Ngọc trầm giọng nói, trong ánh mắt hiện lên sự chấn động.
- Tiết Mặc Kỳ, Lục Thiếu Du, Thái A, ba người này đều có thiên phú bất pahfm, chỉ mà Lục Thiếu Du kia lại không chết. Hắn giết đệ đệ Linh Hổ của con, giết đệ tử Kỳ Phong thương hội ta. Nếu như để cho tiểu tử đó còn sống, sớm muộn cũng là đại họa của Kỳ Phong thương hội.
Nhìn Hoài Viễn Khôi, Hoài Linh Ngọc ngẩng đầu, khuôn mặt vẫn tái nhợt vô cùng, khí chất ôn hòa chuyển thành âm hàn, mở miệng nói:
*****
- Phụ thân, người quá nóng vội. Hiện tại Lục Thiếu Du có Hoàng gia, Tiết gia, mà ngay cả Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc cũng vuốt mông ngựa. ôn giả, Thải V ân thương hội cùng với các thế lực khác ở phía sau, chúng ta căn bản không có cách nào đối phó được với hắn. Huống chi coi như chúng ta thực sự giết được Lục Thiếu Du, sợ rằng cũng không dấu nổi bên trên, đến lúc đó nhất định sẽ có người bên trên truy cứu. Chuyện này đối với Kỳ Phong thương hội ta cũng không phải là chuyện tốt. Cho nên ba ngày con mới cố ý giả bộ bất tỉnh, để cho người có cơ hội lùi ra, bàn bạc kỹ hơn rồi tính.
- Linh Ngọc, ta biết con từ trước tới nay túc trí đa mưu, đệ đệ Linh Hổ của con trời sinh tính tính táo bạo, nóng tính, nếu nó có được sự trầm ổn, mưu trí như con thì lần này cũng không gặp bất trắc.
Hoài Viễn Khôi nói.
- Thù của Linh Hổ tự nhiên phải báo.
Hoài Linh Ngọc nắm chặt hai tay, khuôn mặt bắt đầu trở nên vặn vẹo, lạnh lẽo nói:
- Hiện tại muốn đối phó với Lục Thiếu Du cũng không dễ, chỉ là sau khi tới khu vực săn bắn kia, tính mạng đã không còn là của hắn nữa rồi.
Khuôn mặt Hoài Viễn Khôi âm trầm, nhìn Hoài Linh Ngọc nói:
- Linh Ngọc, ta lo lắng việc này nhất. Sợ rằng trong khu vực săn bắn đám người Lục Thiếu Du sẽ ra tay với con. Dùng thực lực của con, nếu như bọn chúng liên thủ sẽ chịu thiệt, trên cơ bản cũng không có khả năng làm gì được bọn chúng. Muốn diệt Lục Thiếu Du này, tới lúc đó không thể nghi ngờ sẽ càng thêm khó khăn.
- Ở trong khu vực săn bắn, con tin người muốn Lục Thiếu Du chết rất nhiều. Cần gì con phải tự mình ra tay.
Trong ánh mắt Hoài Linh Ngọc hiện lên vẻ lạnh lẽo, nói với Hoài Viễn Khôi.
- Phụ thân, con nghĩ lúc này chuyện mà chúng ta có thể làm cũng chính là đại trượng phu co được giãn được.
Mười ngày sau, hai nhà Tôn Hoàng trong Vô Sắc thế giới đính hôn, trở thành thông gia với nhau. Chuyện trọng đại như vậy khiến cho cả Vô Sắc thành vui sướng hớn hở.
Hoàng gia ở phía đông Vô Sắc thành, kiến trúc to lớn không ngớt, đã sớm giăng đèn kết hoa, tràn ngập không khí vui mừng.
- Đan Đao tông của Thiên Nam thế giới tới đây chúc mừng.
- Huyền Âm môn của Hán Linh thế giới tới chúc mừng.
...
Sáng sớm, ngoài cửa Hoàng gia đã có vô số người tới chúc mừng, biết được hai nhà Hoàng, Tôn đính hôn, người của các Tiểu thiên thế giới căn bản không có rời khỏi Vô Sắc thế giới, không ít tiểu thế lực nhận được tin tức này nhao nhao tới đây, cơ hội nịnh nợ Hoàng gia, Tôn gia như lần này có rất ít a.
Trong căn phòng tinh xảo, Tôn Tiểu Nhã ngày hôm nay có chút trang điểm, lông mi khẽ chau, dung nhan tuyệt sắc ngày càng động lòng người.
- Chúc mừng Nhã tỷ.
Tôn Oánh Oánh nhìn qua Tôn Tiểu Nhã, trong đôi mắt đen nhánh tràn ngập vẻ cao hứng.
Đôi mắt xinh đẹp của Tôn Tiểu Nhã chuyển động, khẽ mỉm cười nói với Tôn Oánh Oánh:
- Ta thấy Hướng Tiền Trùng kia đối với muội cũng không tệ, xem ra cũng sắp tới lượt muội rồi. Cần gì phải chúc mừng ta a.
- Tiền Trùng đại ca sao?
Tôn Oánh Oánh lập tức lắc đầu, nói:
- Muội luôn coi huynh ấy là đại ca, hôn sự này cũng là do phụ mẫu muội và phụ mẫu huynh ấy đặt ra, muội cũng không biết.
Tôn Tiểu Nhã khẽ mỉm cười, nụ cười vô cùng động lòng người, nói với Tôn Oánh Oánh:
- Nha đầu nhà muội, ta cảm thấy Hướng Tiền Trùng kia không tệ, không phải là trong lòng muội có người khác rồi đó chứ?
- Càng không a, chờ sau này muội có người khác rồi nói sau. Dường như có người tới, muội ra ngoài xem một chút, ngày hôm nay thật náo nhiệt a.
Tôn Oánh Oánh nở nụ cười giảo hoạt, nhanh chóng vui vẻ rời phòng giống như một con bướm nhỏ.
- Tiểu Nhã.
Tôn Oánh Oánh vừa mới rời khỏi, một thanh niên mặc trường bào màu vàng lập tức đi tới sau lưng Tôn Tiểu Nhã, mái tóc dài, mày kiếm, thân thể cao ngất, có vài phần khí độ hiên ngang, người này chính là đại thiếu gia Hoàng Sa của Hoàng gia.
- Thương thế của ngươi thế nào rồi?
Tôn Tiểu Nhã quay đầu lại nhìn thanh niên mặc trường bào màu vàng sau lưng dịu dàng nở nụ cười, gò má đỏ ứng.
Nhìn nữ tử trước mắt, Hoàng Sa có chút si mên, nửa ngày mới phục hồi tinh thần lại rồi nói:
- Thương thế của ta vốn không nghiêm trọng, chỉ là tiêu hao quá nhiều, nàng thế nào rồi? Khôi phục sao rồi?
...
- Địa Đao môn của Địa Hoang thế giới.
- Hỏa Diễm đảo của Vô Biên thế giới.
- Thất Thập Lục Sơn của Huyền Nam thế giới.
- Thải Vân thương hội tới.
Cũng không bao lâu, Hoàng gia vô cùng nhộn nhịn, thế lực khắp nơi tề tụ, cường giả ngồi cung với nhau. Đám người Thiên Dương lão quỷ Hồ Nhất đao, Hỏa Đạo nhân, Nam Bán Thiên, An Thế Hải của Thải Vân thương hội cũng tới.
Hoàng Thiên Tứ thân là tộc trưởng Hoàng gia, cùng với trưởng lão, hộ pháp Hoàng gia đều ra ngoài đón chào. Nếu là bình thường Hoàng Thiên Tứ và các trưởng lão Hoàng gia tự nhiên không cần tự mình đi ra.
Thế nhưng ngày hôm nay cường giả của các thế lực tới, có không ít người đều có chức hộ pháp của Chiến Thiên liên minh hoặc là Vạn Thiên liên minh, Hoàng Thiên Tứ cũng không dám vô lễ.
- Tiết gia Vô Sắc thế giới đến.
- Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc của Vô Sắc thế giới tới.
Thanh âm vang dội từ ngoài cửa truyền đến lập tức khiến cho đám người bên trong bạo động. Hoàng Thiên Tứ cũng nhanh chóng đi ra ngoài, không ít người sau lưng cũng không bỏ qua cơ hội này mà nhao nhao đi theo sau Hoàng Thiên Tứ.
Ngoài cửa lớn, hơn mười đạo thân ảnh đi tới, trân thân thể đều có khí thế hùng hồn trong lúc mơ hồ chấn động. Dẫn đầu chính là Tiết Hưng Quốc và Tử Huyền, Tiết Mặc Kỳ, Tử Viêm.
Chủ Tiết gia cùng với Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc tự mình tới, còn có hậu bối có thiên phú cường hãn như Tiết Mặc Kỳ và Tử Viêm tới, mọi người không tránh khỏi hàn huyên một phen.
Ngược lại Tiết Mặc Kỳ và Tử Viêm ngồi chung một góc, cũng không phải hai người này nói chuyện yêu đương, chỉ là khí chất của hai người khiến cho các thanh niên đồng lứa có mặt ảm đạm thất sắc, người duy nhất có thể so sánh với bọn họ cũng chỉ có hai thanh niên trầm mặc ít lời ở phía xa.
Hai thanh niên này một người mặc trường bào trắng như tuyết, hơi cúi đầu, khuôn mặt lạnh lùng mà góc cạnh, ánh mắt ẩn chứa ngạo khí, sự hung hãn, giống như một đầu sói hoang vậy.
Mà thanh niên thứ hai mặc một kiện trường bào lộng lẫy, thân thể có chút gầy gò, nhìn qua chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, khí tức toàn thân khiến cho người ta có cảm giác âm trầm, sắc mặt người này tái nhợt, tóc trắng như tuyết.
Hai người này đều lẳng lặng ngồi đó, khiến cho tất cả mọi người chung quanh tự biết thân phận, âm thầm tránh xa hai người này ra một chút.
- Hướng gia bảo của Vô Minh thế giới tới. Lục Thiếu Du Phi Linh môn tới.
Thanh âm vừa dứt, đám người chung quanh nghe vậy ánh mắt khẽ đổi, Hoàng Thiên Tứ nói:
- Chư vị, Hướng hộ pháp và quán quân Trấn Thế tháp tới, ta tự mình đi nghênh đón một phen a.
← Ch. 2692 | Ch. 2694 → |