← Ch.2815 | Ch.2817 → |
- Lục chưởng môn, kia chính là Đoạn Linh Chưởng cùng với Đoạn Linh Tuệ, An Thi Đình.
Hoàng chấp sự nhìn ba người kia sau đó lập tức nói với Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du đã sớm nhìn qua ba người, Đoạn Linh chưởng này có tu vi Niết Bàn cảnh cao giai đỉnh phong, loại thực lực này quả thực không thấp. Trong cả ba ngàn Đại thiên thế giới cũng được coi như cường giả.
- Thi Đình, muội muội của con đâu? Chuyện này có quan hệ với con không?
Nhìn thấy An Thi Đình, An Thế Hải lập tức hỏi nàng ta.
Ánh mắt An Thi Đình khẽ biến đổi, nói:
- Phụ thân, không phải muội muội ở trong Thị Hoang thế giới sao? Tại sao còn hỏi con?
- Thi Đình, con nói cho ta biết, việc này có quan hệ với con hay không?
An Thế Hải lần nữa nghi hoặc hỏi.
- Phụ thân, con căn bản không biết xảy ra chuyện gì, rốt cuộc là thế nào vậy?
An Thi Đình có chút nghi hoặc hỏi.
- An Thi Đình, ta cho ngươi thời gian ba tức, giao ra An Thi Dao.
Khi Lục Thiếu Du nói xong, thân ảnh đã đi tới trước người An Thi Đình, ánh mắt nhìn thẳng vào An Thi Đình.
- Lục chưởng môn, chuyện Thi Dao quả thực ta không biết.
Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt An Thi Đình hiện lên vẻ mị hoặc.
- Loại nữ nhân như ngươi có tư cách gì khoe khoang làm dáng trước mặt ta? Ngươi không nói vậy thì ta sẽ tự mình động thủ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, khẽ phất tay một cái, một đạo trảo ấn xuyên thủng không gian chụp về phía An Thi Đình.
- Lục chưởng môn bớt giận, Thi Đình không hiểu chuyện, mong Lục chưởng môn thông cảm.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du ra tay, Bôn Thiên biến sắc, quanh thân lập tức có chấn động lan tràn ra. Một đạo trảo ấn mang theo linh hồn chấn động ngăn cản Lục Thiếu Du. Chỉ là ngăn cản mà thôi, cũng không dám chống lại.
- Chết đi cho ta.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, sát ý trong mắt bắn ra, đạo trảo ấn trên không trung hóa thành chưởng ấn. Trong sát na này, khí tức giống như thời không thác loạn đột nhiên lan tràn ra, lan tràn ra toàn bộ sơn mạch bao la.
Oanh.
Ở giữa thiên địa đột nhiên run rẩy, cả không trung rung chuyển, đột nhiên chuyển thành phong vân biến sắc. Mây đen dày đặc bỗng nhiên tuôn ra, trong thoáng chốc thiên địa như lâm vào trong bóng tối. Khí tức năng lượng vô hình đột nhiên chấn động rồi hàng lâm.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, lấy Lục Thiếu Du làm trung tâm, cả không gian nổi lên gợn sóng không gian giống như thời gian thác loạn. Từng vết nứt không gian đen kịt lan tràn ra giữa không trung, khí tức giống như hủy diệt tràn ra, khí tức này giống như khiến cho vạn vật không còn, thiên địa bị hủy diệt.
Ầm ầm.
Trong sát na, dưới ánh mắt hoảng hốt của Đoạn Linh Chưởng, chưởng ấn Lục Thiếu Du ầm ầm lao thẳng vào chưởng ấn của Đoạn Linh Chưởng, hung hăng va chạm.
Hai đạo chưởng ấn va chạm, không gian chung quanh vặn vẹo rồi sụp đổ. Thiên địa lung lay giống như sắp đổ, núi non chung quanh rung động, thiên băng địa liệt, cả sơn mạch tự nhiên rạn nứt giống như mạng nhện lan tràn ra chung quanh.
- Lục chưởng môn tha mạng, ta sẽ bảo hai đứa chúng nó giao ra An Thi Dao.
Chưởng ấn của Đoạn Linh Chưởng bị đập nát, ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi, sợ hãi, muốn nhanh chóng thoát thân, chỉ tiếc hắn hoàn toàn không ngờ, Lục Thiếu Du vừa mới ra tay chính là sát chiêu, căn bản không có ý định buông tha hắn.
Phanh Phanh.
Dưới chưởng ấn, Đoạn Linh Chưởng căn bản không có cách nào thoát thân, không gian chung quanh sơn băng địa liệt, cả phiến không gian dưới chưởng ấn này bị đập nát thành tro tàn.
Từ đỉnh núi tới mặt đất của một ngọn núi khổng lồ dưới dư âm của chưởng ấn dễ dàng hóa thành mảnh vỡ, năng lượng cuồng bạo rung động giống như thực chất chấn động, điên cuồng nhộn nhạo lan tràn ra chung quanh.
Ầm ầm ầm.
Đoạn Linh Chưởng ở trong không gian bị hủy diệt, tu vi Niết Bàn cảnh cao giai đỉnh phong thế nhưng ngay cả linh hồn phân thân cũng không có cách nào chạy ra. Thân ảnh nứt vỡ từng khúc, thần hồn câu diệt, một khắc cuối cùng này hắn có hối hận cũng đã muộn. Hắn đã bị một chưởng của Lục Thiếu Du đập chết.
Sưu Sưu.
Năng lượng khủng bố, hủy diệt khuếch tán, bao phủ toàn bộ thiên địa, vô số ánh mắt chung quanh ngây ngốc như phỗng.
Hít.
Ực.
Nhìn qua tất cả chuyện này, vô số ánh mắt chung quanh ngây ngốc một phen, cả đám há hốc mồm, tiếng hít sâu một ngụm khí lạnh và nuốt nước bọt không ngừng vang vọng trong không gian.
Một người có tu vi Niết Bàn cảnh cao giai trong vòng một cái tát đã bị đánh chết, muốn làm được điều này cần thực lực khủng bố bực nào.
Trong Hộ Hoàng đội, Vu Mã tam tới cùng với hai người Vô Tướng hoàn toàn run động. An Song Dương, An Thế Hải cùng với người An gia toàn thân run rẩy, cảm thấy lạnh lẽo.
Hai người An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ thấy vậy bị dọa cho toàn thân run rẩy, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
- Tiện tỳ, tới đây cho ta, ngày hôm nay cho dù là ai cũng không cứu được các ngươi.
Lục Thiếu Du đánh chết Đoạn Linh Chưởng, cũng không có một chút trì hoãn nào mà bước ra một bước. Hai đạo trảo ấn phá không, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu của An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, trảo ấn lập tức đánh vào đầu An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, một đạo lưu quang quỷ dị lập tức bắn ra.
- Phụ thân, cứu con.
- Lục chưởng môn, tha mạng.
An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ bị dọa cho biến sắc, toàn thân run rẩy, lớn tiếng cầu xin tha mạng và cầu xin cứu mạng với Lục Thiếu Du và An Thế Hải.
- Ah...
Trong chớp mắt ngắn ngủi, nhị nữ đồng thời kêu thảm thiết, trong linh hồn truyền ra cảm giác đau đớn kịch liệt, tiếng kêu thê thảm vang vọng.
Dù nhị nữ kêu la, người của Thải Vân thương hội phía sau lại không dám nhúc nhích một chút nào, cả đám nhìn nhau, vô cùng kinh hãi, từ sâu trong linh hồn cảm thấy lạnh lẽo.
Nghe tiếng kêu thảm thiết của hai người An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, khuôn mặt An Thế Hải co rúm lại. Nhưng hắn cũng không dám tiến lên, trong lòng dường như đã nhìn thấy thứ gì đó. Có lẽ An Thi Dao mất tích có quan hệ với An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, tình huống bên trong làm sao hắn không rõ cơ chứ.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt Lục Thiếu Du âm trầm, từ trong linh hồn của hai người An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ Lục Thiếu Du thi triển Sưu Linh thuật mà biết được. An Thi Dao đang bị giam ở trong một mật thất của Thải Vân thương hội. Loại tra tấn kia khiến cho An Thi Dao hiện tại sợ rằng sống không bằng chết.
- Hai tiện tỳ rắn rết, không giết các ngươi thiên lý ở đâu. Giết các ngươi như vậy coi như là tiện nghi cho hai tiện tỳ các ngươi.
Một tiếng rít từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, âm thanh vừa dứt, trong lòng bàn tay đột nhiên có năng lượng đánh xuống đỉnh đầu hai người, đánh nát linh hồn hai người, đan điền cũng bị đánh nát.
- Ah...
Nhị nữ An Thi Đình kêu lên một tiếng thảm thiết, máu tươi phun ra, lập tức giống như là chó nhà có tang, đồng thời lúc này cả hai đã trở thành phế nhân.
Sưu...
Sau khi hai người An Thi Đình kêu lên một tiếng thảm thiết, bị Lục Thiếu Du ném như chó chết về phía hai người Bàn Sấu hòa thượng và người Phi Linh môn sau lưng.
← Ch. 2815 | Ch. 2817 → |