← Ch.2914 | Ch.2916 → |
Tám tu luyện giả linh hồn áo nghĩa tu vị Niết Bàn Cảnh và hai mươi tám tu luyện giả linh hồn áo nghĩa tu vị Đại Đạo Cảnh, còn có sáu tu luyện giả không gian áo nghĩa và thời gian áo nghĩa bay lên cao, bọn họ đứng ở các phương vị kết thành trận pháp huyền diệu.
- Kiền Khôn Hồn Dương Sát Thiên Trận!
Mọi người cùng kết thủ ấn thúc cục trận pháp hoạt động.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên ngoài sơn mạch có vô số cột sáng bay lên cao, giao thoa lẫn nhau, trong thời gian cực ngắn hình thành vòng sáng năng lượng bao phủ các hướng.
Hào quang năng lượng che khuất bầu trời, uy thế kinh khủng bao phủ các nơi, sát ý sôi trào.
- Dùng Tà Ảnh Hồn Dương Kiếm làm trận nhãn, ngưng tụ Kiền Khôn Hồn Dương Sát Thiên Trận!
Mi tâm Thái A có Tà Ảnh Hồn Dương Kiếm lướt đi, khí tức nóng bỏng bao phủ hư không.
Khi Tà Ảnh Hồn Dương Kiếm rơi vào giữa không trung, nó lập tức biến mất không thấy gì nữa, khí tức nóng cháy bao phủ các nơi, áp chế nội tâm mọi người.
Ầm ầm!
Cuồng phong gào thét, phong vân kích động, trong thiên địa tập trung các loại năng lượng tà ác, cả thiên địa lúc này bị sát khí tàn bạo bao phủ.
Trong lúc vô hình người thực lực thấp sẽ bị ảnh hưởng, cái uy áp khủng khiếp tỏa ra làm người ta sợ hãi.
- Đại trận thật cường đại, tuyệt đối không phải người bình thường đủ khả năng bố trí, trận pháp danh gia cũng khó sánh bằng, hạm đội, đại trận, Lục Thiếu Du và Thái A rốt cuộc có địa vị gì?
Cảm giác được khí tức đại trận, Băng Thiên Lý, Mục Hân Nhiên, Phá Thổ, đám người Hàn Minh rung động nhìn nhau.
Rầm rầm rầm.
Cột sáng năng lượng rơi xuống, vô số Minh Linh hóa thành sương mù, Linh Tinh lơ lửng, trực tiếp bị tru sát trong đại trận.
- Ah...
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng các nơi, vô số Minh Linh vẫn lạc, trong đó tu vị Niết Bàn Cảnh không thể chống lại bao lâu, cuối cùng vẫn bị giết.
Nhân tộc đã sớm tập trung lại một nơi, nhìn thấy cảnh này liền khiếp sợ không nhỏ.
- Đại ca lựa chọn đúng người rồi, trọng chấn quân đoàn Hùng Phong.
Truy Mệnh ngẩng đầu, đôi mắt kích động, hai tay xiết chặt.
Trong đại trận chỉ có một Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh sơ giai đỉnh phong vẫn còn chèo chống.
- Đi chết đi.
Lúc này thân ảnh Vô Tướng xuất hiện trước mặt đối thủ, sau khi giao thủ vài chiêu đã đánh đối thủ trọng thương, lại tìm được cơ hội ngưng kết thủ ấn, một thủ ấn hình thành giáng xuống.
- Không Không Ấn!
Trong thời gian ngắn, thủ ấn của Vô Tướng đánh thăng lên người tên Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh sơ giai.
Bành.
Tên Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh sơ giai bị thủ ấn của Vô Tướng đánh chết, trong đại quân Minh Linh không còn cường giả tọa trấn, lúc này chỉ có thể biến thành đối tượng bị đồ sát..
Thảm trạng này rất ít khi xảy ra trong đại chiến Minh Linh và Nhân tộc, trăm vạn Minh Linh gặp phải đồ sát thảm thiết.
...
Đại chiến trong sơn mạch Thủy Tinh đã qua năm ngày, lần này Minh Linh tổn thất trăm vạn đại quân, đánh chết trên trăm Minh Linh tu vị Niết Bàn Cảnh, ba Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, một Tuyên Cổ Cảnh trung giai, tin tức này sớm truyền ra ngoài.
Nhưng không ít người không biết là, trên thực tế đánh chết tới bốn Tuyên Cổ Cảnh trung giai.
Lúc này toàn thắng đã làm đệ tử quân đoàn Hùng Phong sôi trào, đại trận và hạm đội khủng bố làm cho đệ tử quân đoàn Hùng Phong cảm thấy nhiệt huyết bành trướng.
Tru sát trăm vạn Minh Linh, đây là toàn thắng, loại này chiến tích này cho dù là quân đoàn cao cấp nhất vẫn không làm được.
Tổng bộ quân đoàn Hùng Phong có hơn mười người đang ngồi, Truy Mệnh, Hồ Hải, Nham Sơn, thậm chí là Bì Bang cũng đang ngồi đấy.
Vô Tướng, Lý Cụ, Vu Mã Tam Giới, Bắc Đông, Tô Nhan cũng ở đây, nhưng đám người Vô Tướng, Vu Mã Tam Giới, Lý Cụ cung kính đứng sau lưng Lục Thiếu Du và Thái A.
Còn có Hàn Minh, Phá Thổ, Hỏa Phong, Băng Thiên Lý, Mục Hân Nhiên, cùng với một ít cường giả trong quân đoàn Phá Vân quân đoàn Thiết Huyết cũng đang ngồi đây.
Ánh mắt tất cả mọi người đang nhìn Lục Thiếu Du và Thái A, không ít trong ánh mắt vẫn chưa hết rung động, đại chiến trong sơn mạch Thủy Tinh làm mọi người khiếp sợ hai người bọn họ, chấn động thật sự quá lớn.
- Hàn đại ca, cảm tạ quân đoàn Thiết Huyết tương trợ, thu hoạch Linh Tinh cũng có phần của quân đoàn Thiết Huyết.
Mọi người nhìn mình, Lục Thiếu Du giao một nhẫn trữ vật cho Hàn Minh.
Hàn Minh tiếp nhận nhẫn trữ vật, vừa nhìn qua liền khiếp sợ, bên trong có nhiều Linh Tinh, trọng yếu nhất là còn có một viên Linh Tinh Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, tuy là Linh Tinh không thể đánh đồng với những người đã chết, nhưng mà từ trình độ nào đó mà nói, số Linh Tinh này đã vượt qua giá trị thương vong của đoàn Thiết Huyết lúc này.
- Ta không khách khí, đa tạ Lục huynh đệ.
Hàn Minh ngạc nhiên với sự hào phóng của Lục Thiếu Du, cũng không có khách khí, bởi vì hắn biết đó không phải dành riêng cho mình, mà là quân đoàn Thiết Huyết lúc này chết tổn thương quá lớn, hắn cũng phải có bàn giao và đền bù tổn thất với thủ hạ.
Mấy cường giả quân đoàn Thiết Huyết thấy thế cũng vui vẻ, cực kỳ thỏa mãn với biểu hiện của quân đoàn Hùng Phong.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn người trong đại điện, lập tức nói với Phá Thổ:
- Phá Thổ đoàn trưởng, ta hiện rất trân trọng nói cho ngươi biết, Diệt Hồn đã chết, đây là Linh Tinh của hắn.
Vừa dứt lời, trong tay Lục Thiếu Du xuất hiện một viên Linh Tinh, khí tức âm hàn tỏa ra làm cho những người thực lực thấp chấn động, năng lượng chấn động trên Linh Tinh làm người ta sợ hãi.
Đây là Linh Tinh của Diệt Hồn, trong nội thế giới Thái Cổ U Minh Viêm, ba người Diệt Hồn không kiên trì bao lâu đã bị luyện hóa thành hư vô.
- Đây là Linh Tinh Diệt Hồn?
Phá Thổ, Băng Thiên Lý, Mục Hân Nhiên, Hàn Minh nhìn vào Linh Tinh trong tay Lục Thiếu Du, từ khí tức tỏa ra, khí tức Diệt Hồn vẫn còn cho nên không khó nhận ra.
- Đại ca, thù của ngươi được báo rồi!
Hai mắt Truy Mệnh run lên, dần dần ướt át, hắn quỳ xuống và nói:
- Đa tạ đoàn trưởng báo thù cho đại ca.
- Nghiêm trọng rồi, ta bây giờ là đoàn trưởng quân đoàn Hùng Phong, báo thù cho Truy Hồn đoàn trưởng là việc nên làm.
Lục Thiếu Du dùng lực lượng nhu hòa nâng Truy Mệnh dậy, gật đầu với Truy Mệnh, lại nói với Phá Thổ:
- Phá Thổ đoàn trưởng, đổ ước ngươi còn nhớ rõ chứ?
Nghe vậy, Hàn Minh, Hồ Hải, Nham Sơn, Băng Thiên Lý nhìn Phá Thổ, lúc trước lập thành đổ ước Hàn Minh và Băng Thiên Lý đều là nhân chứng, ai giết Diệt Hồn, quân đoàn đối phương sẽ đổi chủ, nói rõ chính là chiếm đoạt.
Phong Hỏa và không ít cường giả quân đoàn Phá Vân ánh mắt co rúm lại, vô thanh vô tức nhìn Phá Thổ, chờ hắn trả lời.
- Ha ha.
Mọi người nhìn mình, Phá Thổ cười to, tiếng cười lại mang cảm giác bất đắc dĩ và đắng chát, cũng có chút tự giễu.
Khi tiếng cười thu liễm, Phá Thổ đứng lên, nhìn Thái A, ánh mắt lại nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Ta thua, ngay từ đầu đã thua, Truy Hồn tìm được người nối nghiệp tốt, ta tâm phục khẩu phục, từ nay về sau, quân đoàn Phá Vân đổi thành quân đoàn Hùng Phong, nếu Lục đoàn trưởng không chê ta, ta sẽ đi theo Lục đoàn trưởng.
*****
- Đoàn trưởng.
Phong Hỏa và mấy cường giả quân đoàn Phá Vân đang ngồi đây kêu lên.
Phá Thổ giơ tay bảo mọi người không nói, lại nhìn Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi nhúc nhích, xem ra Phá Thổ là hán tử không tệ, tuy lúc trước có xung đột cùng mâu thuẫn, nhưng từ lập trường không sai, lúc này nói:
- Quân đoàn Phá Vân nhập vào quân đoàn Hùng Phong, Phá Thổ đoàn trưởng và Truy Mệnh Phó đoàn trưởng cộng đồng đảm nhiệm chức phó đoàn trưởng quân đoàn Hùng Phong.
- Bái kiến đoàn trưởng.
Phá Thổ nghe xong lại sững sờ, lúc này hành lễ.
Cường giả quân đoàn Phá Vân nhìn nhau, lại cùng hành lễ:
- Bái kiến đoàn trưởng.
Mục Hân Nhiên thấy thế, đôi mắt chấn động, lúc này âm thầm đánh giá nam tử áo xanh trước mặt.
Người quân đoàn Phá Vân hành lễ, chỉ có Phong Hỏa vẫn đứng đó, có chút không biết làm sao, trong lòng bất định.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua Phong Hỏa, nói nhỏ:
- Phong Hỏa, chẳng lẽ ngươi có ý định khác?
Phong Hỏa cắn răng, nói:
- Ta tự biết trong quân đoàn Hùng Phong không có chỗ ngồi, đắc tội Truy Mệnh và Hồ Hải, cũng có lỗi với Lục đoàn trưởng, cho nên ta nên rời khỏi mới tốt.
Vừa dứt lời, Phong Hỏa rời đi.
- Phong Hỏa, quân đoàn Hùng Phong đang lúc dùng người, ngươi lại là phó đoàn trưởng quân đoàn Phá Vân, cường giả Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, nếu ngươi đi là tổn thất của quân đoàn Hùng Phong.
Lục Thiếu Du nhìn Phong Hỏa, nói:
- Nếu ngươi nguyện ý, chức trung đoàn trưởng quân đoàn Hùng Phong sẽ do ngươi đảm nhiệm, Hồ Hải có an bài khác.
- Đoàn trưởng, ngươi nói thật sao?
Phong Hỏa sững sờ, dường như có chút không tin, nhưng hắn thấy sắc mặt Lục Thiếu Du nghiêm túc, lập tức cung kính hành lễ:
- Bái kiến đoàn trưởng.
- Ha ha, chúc mừng Lục lão đệ.
Hàn Minh mỉm cười, ánh mắt rung động, đến thời điểm này hắn cũng không khó biết rõ, từ khi mới bắt đầu Phá Thổ đã bị tính kế, trong khoảng thời gian ngắn, quân đoàn Hùng Phong chiếm đoạt quân đoàn Phá Vân, chiêu bài của quân đoàn Hùng Phong xem như bảo trụ.
- Lúc này quân đoàn Hùng Phong đã đánh chết trăm vạn đại quân Minh Linh, quy mô chiến thắng to lớn, đánh chết mấy tên cường giả Tuyên Cổ Cảnh sơ giai và trung giai của Phệ Hồn nhất tộc, ngay cả thiếu chủ Ám Linh của Phệ Hồn nhất tộc cũng bị đánh chết, đây là đại công không tầm thường, chờ ta trở về quân bộ liên minh, nhất định sẽ nghĩ biện pháp thỉnh công cho quân đoàn Hùng Phong.
Băng Thiên Lý đứng dậy, ôm quyền nhìn Lục Thiếu Du, lúc này trong mắt vô cùng cung kính, cũng không dám có ngạo khí, đối diện thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế không là gì cả.
- Vậy đa tạ Băng đoàn trưởng, trong đó có không ít công lao của quân đoàn Thiết Huyết và hai vị.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng.
- Ha ha.
Hàn Minh, Băng Thiên Lý cười làm lành, nhìn Lục Thiếu Du vui vẻ, mọi người rõ ràng, nam tử bình đạm trước mặt và người sau lưng hắn đều là sát thần.
Vào đêm, bầu trời thâm thúy, ánh sao lập lòe, trăng mờ thanh tĩnh, không gian tiêu diều tĩnh mịch, lúc này sâu trong sơn mạch có hai tiếng gào thê lương vang lên sau đó biến mất không thấy gì nữa, làm người ta sơn gai ốc.
- Bốn Tuyên Cổ Cảnh trung giai, trên trăm Niết Bàn Cảnh, trăm vạn đại quân không sót một ai, Phệ Hồn nhất tộc ta chưa từng thảm bại như thế...
Bỗng dưng có tiếng gầm gừ vang vọng bầu trời đêm, khí tức thật lâu mới bình thường trở lại.
Oanh.
Lúc này bầu trời xuất hiện mây đen cuồn cuộn, không ngừng trấn áp nơi nơi.
Ầm ầm.
Đột nhiên trên đỉnh núi vang lên tiếng sấm sét, giữa không trung gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc!
Trong sơn mạch đìu hiu, núi sông rung chuyển, thiên địa dị tượng hàng lâm phiến không gian này, triều tịch triều trướng, điện thiểm lôi minh!
Khí tức năng lượng lạ lẫm bao phủ hư không, cả không gian bị khí tức này thẩm thấu, khí tức sát phạt bộc phát giống như sát thần hàng lâm.
Xùy.
Trong sơn mạch vô tận, trong đại điện phong cách cổ xưa, một thân ảnh như pho tượng mở mắt ra, ánh mắt bắn ra tinh quang như xuyên thấu qua vách tường, thì thào:
- Sát khí thật lăng lệ, thiên uy hàng lâm, thiên địa dị tượng, có người lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ có đột phá ở gần đây, thiên uy như thế không tầm thường, rốt cuộc là ai có thiên phú này trong quân bộ chúng ta?
Vừa dứt lời, thân ảnh nhanh chóng biến mất.
Sưu sưu.
Trong không gian tiêu điều, chung quanh ngọn núi có nhiều thân ảnh hiện ra, từng ánh mắt rung động nhìn vào giữa núi.
- Bất kể là ai, đến dừng lại.
Thiên uy hàng lâm ngọn núi, hai nữ một nam ba đạo thân ảnh lập tức đứng giữa không trung, nam tuấn lãng, gương mặt lạnh lùng, khóe miệng tươi cười đầy tà khí, lúc này ánh mắt cảnh giác, đúng là Lục gia lão bát Lục Tượng.
Hai nữ phi phàm, người bên trái đôi mắt sáng như minh châu, mặc trang phục có vài phần nóng bỏng và dã tính, chính là Lục gia lão cửu Lục Xảo, bên cạnh là mỹ nữ tuyệt thế, chính là Bối Nhi.
- Tiểu đội Phi Linh nghe lệnh, hộ pháp cho đội trưởng.
Lục Xảo lơ lửng giữa không trung, thân ảnh nóng bỏng giống mẫu thân, cổ tay trắng phất một cái, lập tức có hơn ngàn thân ảnh lao lên không trung.
- Tiểu đội Phi Linh nghe lệnh, không cho ai tiến lên, người vi phạm giết không tha.
Hơn ngàn người hét lớn, cố áp chế thiên uy hình thành trận pháp, lập tức bao quanh ngọn núi này, hiển nhiên được huấn luyện nghiêm túc.
- Nha đầu Lục Xảo thật có chút thủ đoạn, rất có bóng dáng của đại ca Lục Kinh Vân của nàng.
- Tiểu đội Phi Linh không đến một năm đã có xu thế trở thành tinh anh, đã không như lúc trước, huynh muội Lục Kinh Vân đúng là có bổn sự.
- Mấy tiểu nha đầu kia không tầm thường.
Giữa không trung có không ít khí tức than thở, đôi mắt nhìn cảnh tượng trước mặt đầy rung động.
- Tất cả mọi người nghe đây, Lục Kinh Vân đang lĩnh ngộ tân sinh áo nghĩa bổn nguyên, ai dám quấy rầy, giết chết bất luận tội, các ngươi hộ pháp cho hắn, không được sai sót.
Một thân ảnh mập mạp như viên thịt, đó là nam tử trung niên mập mạp nhưng khí tức trầm ổn như núi cao, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngọn núi.
- Vâng.
Dám người chung quanh đáp lời, đều phân tán canh gác.
- Tân sinh áo nghĩa thật mạnh, khí tức sát phạt này cũng chỉ có tiểu tử Lục Kinh Vân mới có.
- Cũng không biết tiểu tử kia có địa vị gì, ba tháng trước dùng tu vị Đại Đạo Cảnh cao giai đỉnh phong đánh chết một tên Minh Linh tu vị Niết Bàn Cảnh trung giai.
- Rốt cục dẹp loạn rồi, thiên phú của tiểu tử này thật mạnh.
Trong tiếng thấp giọng nghị luận, mọi người cũng dần dần buông lỏng một hơi, ánh mắt nhìn qua ngọn núi.
Oanh.
Thời điểm khí tức trở lại bình thường, trên ngọn núi có ánh sáng bay lên cao.
Trên ngọn núi có một đạo huyết quang phóng lên trời, bắn thẳng vào sâu trong hư không giống như thần tích.
Khi huyết quang phóng lên cao, năng lượng trong thiên địa bị thứ gì đó dẫn dắt, năng lượng từ sâu trong hư không thẩm thấu ra, bắt đầu hội tụ vào ngọn núi này.
Thanh thế khủng bố làm núi sông rung chuyển!
- Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là tiểu tử Lục Kinh Vân gây ra?
Nhiều ánh mắt trong hư không chấn động.
Trung niên mập mạp nói:
- Lục Kinh Vân lĩnh ngộ tân sinh áo nghĩa, lúc này mượn nhờ áo nghĩa bổn nguyên, muốn bắt đầu đột phá Niết Bàn Cảnh.
← Ch. 2914 | Ch. 2916 → |