Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2961

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2961: Uy lực Thanh Trụ Hư Không Dực
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chủ nhân, thúc dục công kích mạnh nhất ' Trụ Không Bạo Loạn ' của ta, dùng tu vị của chủ nhân nếu tiêu hao đủ, vậy phải bài trừ vây công của chúng, nhưng mà muốn kích giết bọn chúng, sợ rằng...

Giọng nữ đồng non nớt nói với Lục Thiêu Du.

- Sợ rằng cái gì?

Lục Thiếu Du nghe vậy, ánh mắt sáng ngời hỏi Thanh Trụ Hư Không Dực hỏi.

- Muốn đánh chết mấy Tuyên Cổ Cảnh trung giai sơ giai này, thực lực của chủ nhân không làm được, trừ phi ta vận dụng không gian chi lực trong không gian của ta. Nhưng mà chỉ tối đa đối phó sáu người kia thôi, tên Tuyên Cổ Cảnh cao giai không làm được.

Giọng nữ hài non nớt nói với Lục Thiếu Du.

- Nhưng mà đến lúc đó ta không thể yểm hộ chủ nhân rời đi, ta hao hết năng lượng không gian, ta sẽ suy yếu cực điểm, so với thời điểm mới gặp chủ nhân còn yếu hơn, cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục. Mà khi đó vạn nhất ta rơi vào tay kẻ khác, có thể không hề phản kháng bị luyện hóa, lúc đó chủ nhân nguy hiểm ta cũng không cứu được.

Lục Thiếu nhíu mày, mình có Thanh Trụ Hư Không Dực còn có thể tránh Nguyên Hồn, ít nhất rời đi không vấn đề, một khi không thể vận dụng Thanh Trụ Hư Không Dực, bản thân mình sẽ nguy hiểm.

- Lục phó thống lĩnh nguy hiểm.

- Nhanh trợ giúp đoàn trưởng một tay, không thể làm bị bọn chúng vây công.

Lúc này mấy tên Tuyên Cổ Cảnh của Phệ Hồn nhất tộc không quan tâm tất cả đánh tới, Thú tộc và Nhân tộc của Thái Hoàng thế giới và Thượng Thanh thế giới cũng thoát thân ra, nhìn thấy Lục Thiếu Du bị nhốt, thấy thế không ổn, Phá Thổ cầm đầu lao tới.

- Đều lui ra phía sau, thối lui.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu hét lớn một tiếng, những người này có tới cũng không làm được gì, vạn nhất Nguyên Hồn ra tay thì đó là ác mộng.

Tiếng quát vang lên, Lục Thiếu Du lập tức câu thông với Thanh Trụ Hư Không Dực, nói:

- Vận dụng nội không gian chi lực ra tay đi, ta cần ngươi hỗ trợ.

- Chủ nhân, sau khi ta vận dụng nội không gian, không thể giúp ngươi rồi.

Nữ đồng non nớt khuyên nhủ Lục Thiếu Du.

- Không có sao, ta sẽ nghĩ biện pháp.

Tâm thần Lục Thiếu Du trầm giọng nói.

- Tốt, chủ nhân cẩn thận!

Nữ đồng đáp lại, sau đó Thanh Trụ Hư Không Dực run lên.

Xoẹt.

Trên không trung sinh ra tiếng nổ rất lớn, Thanh Trụ Hư Không Dực trực tiếp bay ra sau lưng Lục Thiếu Du, hào quang mê người lập tức mở rộng ra, nhất thời bay thẳng lên cao mấy trăm trượng.

Hào quang cực lớn che khuất bầu trời, khí tức hủy diệt như có như không bao phủ tất cả, uy áp khủng bố của thông linh bảo khí trấn áp mọi thứ.

Vào lúc này, đám cường giả Phệ Hồn nhất tộc đang kết thủ ấn lập tức cả kinh.

Hào quang chói mắt che khuất bầu trời, cả không gian sinh ra gợn sóng không gian thác loạn, từng vết nứt không gian đen kịt lan tràn ra khắp hư không, không gian chung quanh vặn vẹo, lúc này những người có tu vị Niết Bàn Cảnh trở xuống bị không gian áp bạo.

Xoẹt.

- Không tốt, coi chừng.

Nguyên Hồn cảm giác được gì đó, trong nháy mắt biến sắc, lập tức quát to lên.

- Trụ Không Bạo Loạn.

Giọng nữ đồng non nớt từ trong Thanh Trụ Hư Không Dực truyền ra, hào quang xanh trắng bao phủ không gian.

Nhưng trong giây phút này, cả không gian bỗng nhiên xuất hiện khí tức hủy diệt, từng đạo hào quang xanh trắng thác loạn thời không sinh ra. - Ken két...

Vô số vết nứt không gian lan tràn, không gian áo nghĩa bao phủ các nơi, không gian loạn lưu bao phủ các hướng.

Thời không thác loạn sinh ra gợn sóng không gian, không gian to như thế sụp đổ, không gian sinh ra lỗ đen hủy diệt.

Khí tức hủy diệt tất cả thời không hủy diệt, tất cả mọi thứ biến mất không còn lại gì.

Sáu tên Tuyên Cổ Cảnh Phệ Hồn nhất tộc không thể tránh được lỗ đen thôn phệ.

Thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa hình lỗ đen trong thời không phong bạo, sáu người toàn lực cũng không thể giãy dụa ra ngoài, ánh mắt sáu người này cực kỳ sợ hãi và bất an.

XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!

Trong lỗ đen phong bạo có hào quang trắng xanh bao phủ bên trong, giống như có vô số lưỡi đao đang đảo qua, trực tiếp xuyên thủng không gian, khó có thể nhìn thấy rõ ràng, lập tức bị lực lượng thôn phệ kéo linh hồn người ta vào trong tận cùng lỗ đen.

Khí tức hủy diệt lan tràn ra các nơi, thời không hủy diệt làm vạn vật không còn, thiên địa hủy hết!

Khí tức hủy diệt khủng bố làm rất nhiều người không thể ngẩng đầu lên, khí tức hủy diệt như thế làm cho người ta tim đập chân run.

Xoẹt.

Khí tức khủng bố bao phủ chung quanh, lỗ đen thời không phong bạo từ từ yên tĩnh, sáu tên Tuyên Cổ Cảnh Phệ Hồn nhất tộc bị thôn phệ linh hồn, ánh mắt dần dần dị thường.

Xoẹt.

Trong thời gian ngắn ngủi, sáu thân ảnh khổng lồ này sụp xuống giống như núi đổ, lập tức hóa thành sương mù màu đen tiêu tán trong không trung.

Xoẹt.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của nhiều người, Thanh Trụ Hư Không Dực hóa thành hào quang màu xanh trắng quay trở lại lưng của Lục Thiếu Du. Lập tức lập tức thu liễm vào trong đan điền khí hải của hắn, trở về dưới nguyên đan chữ vạn, hấp lực sinh ra, nó nhanh chóng hấp thu nguyên lực bổ sung lực lượng của mình.

Lúc này Thanh Trụ Hư Không Dực giống như trước kia, nó giống như hài tử đói khát hấp thu năng lượng trong nguyên đan.

- Chủ nhân, ta tiêu hao cạn kiệt tất cả, trong thời gian ngắn không cách nào trợ giúp chủ nhân, chủ nhân cẩn thận!

Giọng nói nữ đồng thiều thào mang theo suy yếu, sau đó tất cả yên lặng.

- Đây mới là uy lực chân chính của thông linh bảo khí sao?

Đôi mắt mang theo sát khí ngập trời của Lục Thiếu Du cũng phải sững sờ, âm thầm khiếp sợ, thực lực của Thanh Trụ Hư Không Dực quá khủng bố, loại uy năng này không phải mình hiện tại có thể thúc dục được.

Hai tên Tuyên Cổ Cảnh trung giai, bốn tên Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, sáu cường giả của Phệ Hồn nhất tộc đã bị đánh chết cùng lúc, đánh chết quá dễ dàng, thần hồn câu diệt!

Lục Thiếu Du tận mắt nhìn thấy, nhiều người còn cho rằng là Lục Thiếu Du trực tiếp đánh chết.

Loại giết chóc này quá kinh người, một chiêu diệt sát hai Tuyên Cổ Cảnh trung giai, bốn Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, thực lực quá đáng sợ, đây mới là đồ sát chân chính.

Giờ phút này mọi thứ từ từ yên tĩnh, hai người Vô Tướng, Nguyên Hạt kịch chiến U La và Huyễn Lang cũng rung động nhìn qua bên này, bốn Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, hai Tuyên Cổ Cảnh trung giai bị đánh chết cùng lúc, cảnh tượng này quá kinh người.

Xì xào.

Không ít đại quân Phệ Hồn nhất tộc cùng Lang Linh nhất tộc nhìn thấy cảnh tượng như thế cũng rung động quá lớn..

- Giết ah, Minh Linh đã không xong, giết đi!

Đại quân Thái Hoàng thế giới cùng Thượng Thanh thế giới nhìn thấy cảnh tượng này, sau khi ngây ngốc ngắn ngủi, lập tức bộc phát sát khí khủng bố, giống như ăn phải thuốc kích thích, lại xông lên chém giết Phệ Hồn nhất tộc cùng Lang Linh nhất tộc thật hăng hái.

PHỤT...

Ánh mắt Nguyên Hồn nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, đôi mắt đỏ thẫm gần như đổ máu, sắc mặt dữ tợn của hắn tái nhợt, ngũ quan của hắn vặn vẹo, khóe mắt mở to như muốn nứt ra, mắt nhìn Lục Thiếu Du như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, ngay sau đó là mùi máu tươi gay mũi chảy ra.

*****

- Lục Thiếu Du, ta không bỏ qua cho ngươi, không chết không ngớt, khoản nợ này của Phệ Hồn nhất tộc sẽ dùng cửu tộc của ngươi hoàn lại.

Mùi máu tươi gay mũi khó nghe, giọng của Nguyên Hồn vô cùng oán độc, vốn bị hồn anh của Âu Dương Tiển tự bạo gây thương tích không nhẹ, giờ phút này hắn nhìn thấy cường giả Tuyên Cổ Cảnh hắn mang từ Phệ Hồn nhất tộc tới đây bị đánh chết không còn ai, hắn tức giận phun ra một ngụm máu tươi.

Lúc này vì đối phó Thượng Thanh thế giới và Thái Hoàng thế giới, cũng vì chuyện trong Long Dương mật cảnh, Phệ Hồn nhất tộc đã từ các nơi khác nhau điều cường giả Tuyên Cổ Cảnh đến Long Tích đại lục.

Đối với người có tu vị dưới Niết Bàn Cảnh mà nói, chết bao nhiêu người Phệ Hồn nhất tộc hắn cũng không quan tâm.

Nhưng mà người có tu vị Niết Bàn Cảnh và Tuyên Cổ Cảnh thì khác, những người này chính là cường giả trong Phệ Hồn nhất tộc.

Đặc biệt đối với người có tu vị Tuyên Cổ Cảnh mà nói, cả Phệ Hồn nhất tộc không nhiều, mỗi một người đều là lực lượng tuyệt đối của Phệ Hồn nhất tộc, còn lần này bị đánh chết nhiều người như thế, Nguyên Hồn đã tức giận tới mức tận cùng.

- Khặc khặc khặc khặc...

Nguyên Hồn cười lạnh, giận quá thành cười, tiếng cười chói tai giống như ma quỷ gào thét trong đêm tối.

Nguyên Hồn cho rằng Lục Thiếu Du còn có thể thúc dục thông linh bảo khí làm hắn không thể đuổi theo, lúc này bị trọng thương, Nguyên Hồn cũng có thương thế, cũng không muốn đuổi theo tiêu hao với Lục Thiếu Du, tiếng cười bỗng nhiên thu liễm, ánh mắt của hắn nhìn qua chiến trường.

Ánh mắt nhìn qua Phá Thổ, Truy mệnh tu vị Tuyên Cổ Cảnh vừa được Lục Thiếu Du cứu, trong mắt sát ý dâng trào, khí tức âm hàn bao phủ các nơi.

- Lục Thiếu Du, không phải ngươi thích chạy sao, ta muốn xem bản lĩnh cứu người của ngươi nhanh thế nào.

Nguyên Hồn quát chói tai, hắn cũng không đuổi theo Lục Thiếu Du, thân thể của hắn sinh ra khói đen, cũng thúc dục phệ hồn linh thân, thân thể biến cao hai ba trăm mét, một bước nghiền nát ngọn núi, trực tiếp lao thẳng về phía đám người Phá Thổ, Truy Mệnh.

Thân hình khổng lồ của Nguyên Hồn tới trước mặt Phá Thổ, bàn tay to lớn của hắn đánh xuống giống như đè chết con kiến.

- Không tốt, mau lui lại.

Đám người Phá Thổ căn bản không thể chống lại cường giả tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai, huống chi lúc này còn bị thương rất nặng.

Xoẹt.

Một trảo quét qua không gian, nó giống như giòi bọ trong xương đuổi theo những người tránh né, lúc này một trảo đuổi theo một nữ tử, người này chính là phó đoàn trưởng của quân đoàn Nguyệt Hồng.

Răng rắc.

Một trảo đánh lên người nữ tử, cả không gian bị hắn giam cầm, một trảo kia biến thành cái đầu quỷ há to mồm cắn vào đầu của nàng, đầu quỷ lập tức cắn cái đầu dung nhan mỹ lệ thành hai nửa, cái đầu quỷ cười ô ô thỏa mãn khoái trá.

- Phó đoàn trưởng.

- Lăng La.

Quân đoàn Nguyệt Hồng và Cát Bạch Mị cùng hét lớn, trơ mắt nhìn nàng bị đánh chết mà bất lực.

- Không xong.

Lục Thiếu Du đặc biệt ngưng trọng, dường như Nguyên Hồn lúc này cũng dốc sức đánh chết cường giả Tuyên Cổ Cảnh thực lực kém hơn hắn. Đối mặt Nguyên Hồn, người Thú tộc cùng Thượng Thanh thế giới bây giờ không thể ngăn cản.

- Ta giết sạch tất cả mọi người, Lục Thiếu Du, tạp chủng ngươi có bản lĩnh cứu người đi.

Nguyên Hồn nổi giận hét lớn, hắn hét lên như sấm sét vần vũ trời cao, vừa dứt lời hắn lập tức lao về phía Phá Thổ có tu vị Tuyên Cổ Cảnh, dường như cũng giống như Lục Thiếu Du, hắn trước đánh chết người có tu vị Tuyên Cổ Cảnh rồi nói sau..

- Tất cả mọi người mau lui lại, nhanh.

Lục Thiếu Du hét lớn, thân ảnh của hắn căng như dây cung, muốn muốn lao tới nhưng thân ảnh lập tức đuổi theo Nguyên Hồn. Tuyệt đối không thể để Nguyên Hồn đánh giết những Tuyên Cổ Cảnh khác, đối với người Thú tộc và Thượng Thanh thế giới mà nói, đây là một cơn ác mộng.

Rống.

Thân ảnh hắn lao tới, mặc dù Lục Thiếu Du thúc dục Thanh Linh Khải Giáp hình thái hổ biến, hắn lao nhanh như thiểm điện tới gần Nguyên Hồn, hắn hóa thành một đầu điện hổ.

Hình thái cự hổ rất hung hãn, hổ trảo mở ra vồ mồi, hắn vận dụng ' Tê Thiên Liệt Địa trảo ', trong chốc lát đánh năm trảo vào Nguyên Hồn.

- Tiểu tạp chủng, ngươi không trốn nữa sao?

Nguyên Hồn lúc này cũng không có định tránh né, quay người cười lạnh, ánh mắt đỏ thẫm, ngưng kết thủ ấn hội tụ mây đen bao phủ bầu trời, khí tức âm hàn rét lạnh thấu xương, ngưng tụ một quyền nghênh tiếp năm trảo của Lục Thiếu Du.

Dưới một quyền này không gian nghiền nát, không gian lung lay sắp đổ, trảo của Lục Thiếu Du va chạm với một quyền này, khí tức khủng bố tỏa ra, hắn ăn không ít thiệt thòi.

PHỤT.

Thân hổ to lớn của Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu tươi, đối kháng chính diện với cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai, Lục Thiếu Du hiện tại chưa đủ thực lực, huống chi còn vào thời điểm tiêu hao không còn.

Tuy thôn phệ Âm Hồn là cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai, nhưng năng lượng khổng lồ đang tích tụ trong người Lục Thiếu Du, trên đường đi tuy dựa vào Hỗn Độn Âm Dương Quyết bất phàm luyện hóa không ít, nhưng so với năng lượng khổng lồ hắn hấp thu chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.

Mà những nguyên lực mình luyện hóa được, Lục Thiếu Du vừa rồi thúc dục công kích đã tiêu hao sạch sẽ, lúc này cũng chỉ nỏ mạnh hết đà mà thôi.

Thậm chí năng lượng khổng lồ trong người Lục Thiếu Du không bị luyện hóa, lúc này tạo thành ảnh hưởng cực lớn của Lục Thiếu Du, hắn cũng trọng thương trong đại chiến, càng ngày càng khó áp chế.

Bành bành.

Thân hổ to lớn của Lục Thiếu Du rơi xuống đất, trực tiếp đụng nát một ngọn núi, ngọn núi biến thành đá vụn, cuối cùng nứt vỡ biến thành bình địa, chung quanh còn có vô số khe nứt lan rộng biến thành vực sâu.

Rống.

Thân hổ của Lục Thiếu Du leo ra khỏi đá vụn, trong hổ trảo lúc này máu thịt mơ hồ, máu tươi chảy ra như suối, hào quang tử kim không ngừng bộc phát khép vết thương lại.

Xùy.

Nguyên Hồn biến thân khổng lồ nhanh chóng vượt qua không gian, trực tiếp lao nhanh như cự nhân, trong lòng bàn tay ngưng tụ một cái đầu quỷ, khói đen cuồn cuộn mang theo tiếng thét thê lương.

Thân hổ của Lục Thiếu Du bộc phát thời gian và không gian áo nghĩa, thân ảnh nhanh chóng trốn một chiêu này.

- Tiểu tạp chủng, tốc độ chậm hơn rất nhiều, xem ra ngươi đã nỏ mạnh hết đà không cách nào thúc dục thông linh bảo khí nữa rồi.

Tiến thét chói tai vang lên, thời điểm thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện lần nữa, Nguyên Hồn cảm giác được hắn không thể chạy nhanh được nữa, hắn ngưng tụ một quỷ trảo đánh vào lưng hổ Lục Thiếu Du.

Xoẹt.

Một trảo giáng xuống, điện mang bộc phát, dùng hình thái hổ biến cũng không thể tránh được một trảo của Tuyên Cổ Cảnh cao giai, quỷ trảo này đánh vào lưng hổ lưu lại năm móng tay, vết máu loang lổ, từng đống da thịt lớn bị kéo ra, máu tươi chảy ròng ròng.

PHỤT.

Thân hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du lảo đảo đi về phía trước, trong miệng hổ lúc này phun huyết vụ ra ngoài.

- Tiểu tạp chủng, ngươi chạy đi, sao ngươi không tiếp tục chạy đi, ta rất hy vọng ngươi bỏ chạy đấy, ngươi chạy thì ta giết sạch người ở đây không chừa một ai, khặc khặc...

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)