Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0300

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0300: Đầu tháng ứng chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cuồng Ngưu sau khi quan sát một lượt trong đại điện thế nhưng không nhìn thấy Lục Thiếu Du, hắn hỏi.

- Yêu nghiệt kia sao? Dường như hắn còn đáng sợ hơn Hồng Lăng.

Nhị hộ pháp cười khổ một tiếng rồi nói.

- Hắn đã làm gì vậy?

Cuồng Ngưu trừng mắt hỏi.

- Hắn à? Trong vòng tám canh giờ vượt qua bốn trọng, hiện tại đã ở tứ trọng tầng bốn được ba canh giờ rồi.

Liếc mắt nhìn Cuồng Ngưu, Nhị hộ pháp nhàn nhạt nói.

- Cái gì?

Cuồng Ngưu tức thì hít sâu một hơi. Tám canh giờ từ nhất trọng tới tứ trọng. Mà trong khi đó Lục Thiếu Du mới chỉ là Vũ Phách nhất trọng mà thôi. Khi trước Hồng Lăng sau khi đột phá Vũ Phách trong mười canh giờ cũng chỉ có thể đi từ nhất trọng tới tam trọng cũng đã khiến cho toàn bộ Vân Dương Tông chấn kinh.

- Thời điểm hắn còn là Vũ Sư cửu trọng đã có thể một chiêu đánh bại Hoàng Hổ, có thể tứ trọng này cũng không vây khốn được hắn.

Cuồng Ngưu bất đắc dĩ cười khổ nói.

- Lúc này, Lục Thiếu Du đang nhìn chăm chú vào một khôi lỗi khổng lồ đang đứng trước mặt hắn. Cả thân khôi lỗi đỏ sậm giống hình người, có thêm bốn tay, mỗi một tay đều có lợi trảo sắc bén bắn ra hàn quang.

Lục Thiếu Du vượt mọi chông gai một đường vọt tới tứ trọng của tầng bốn, ba trọng đầu chỉ có một ít yêu thú tứ giai sơ kỳ, còn có khôi lỗi cấp bốn sơ giai, quả thực không thể ngăn cản bước tiến của hắn.

Chỉ là khôi lỗi trước mặt hắn lúc này khiến cho hắn vô cùng hứng thú. Đầu khôi lỗi này có cấp bậc tứ giai trung kỳ, lực công kích tuyệt đối cường hãn, giống như gặp phải Vũ Phách ngũ trọng vậy. Cho dù là Vũ Phách ngũ trọng gặp nó cũng phải sứt đầu mẻ trán một phen.

Sưu sưu...

Trong sát na, thân ảnh đầu khôi lỗi này như thiểm điện đánh tới, bốn cánh tay phân thành hai đạo chưởng ấn, hai đạo trảo ấn trong nháy mắt đánh tới, không gian chung quanh như gấp khúc, tiếng xé gió vang lên.

- Hỏa Viêm Bạo.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, một đường đi tới đây hắn đã tu luyện Hỏa Viêm Bạo và Phong Quyển Tàn Vân không ít, cho nên hiện tại có chút thuận tay.

Một đạo thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến hóa, trên tay phải lúc này có một hỏa cầu trong nháy mắt xuất hiện. Hỏa cầu này xuất hiện toàn bộ không gian chung quanh lúc này nóng lên, khí tức cường hãn tỏa ra, trực tiếp bao phủ chu vi không gian chung quanh.

Hỏa cầu xoay tròn, không ngừng bành trướng, không gian chung quanh hỏa cầu lúc này dường như cũng bị đốt cháy, một cỗ nhiệt độ kinh khủng tỏa ra chung quanh.

- Bạo.

Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến đổi, tay hướng về phía trước nắm lại. Hỏa cầu đang bành trướng kia sau khi tới trước người khôi lỗi đã lớn hơn mười thước rồi đột nhiên nổ tung.

Hỏa diễm nóng bỏng bắn ra bốn phía, nhiệt độ vô cùng đáng sợ, trong nháy mắt khiến hơi nước trong không gian này giống như là đun sôi lên vậy. Ngay cả không gian chung quanh cũng biến thành màu đỏ, một âm thanh bạo liệt vang vọng trên không trung.

Phanh phanh.

Năng lượng khuếch tán, giữa không trung tiếng nổ ầm ầm vang lên, không gian kịch liệt rung động, một đám năng lượng màu đỏ trực tiếp bắn toán loạn lên trời giống như là pháo hoa vậy.

Trong hỏa diễm lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được, đầu khôi lỗi cấp bốn trung giai kia trong nháy mắt bị đánh bại rồi bị cỗ lực lượng này phá hủy hai tay của nó.

Sau khi tất cả năng lượng hóa thành hư vô trong không trung thì Lục Thiếu Du nhướng mày, đầu khôi lỗi cấp bốn trung giai kia không ngờ vẫn còn đứng lên được. Bất quá là bốn cánh tay thì mất đi hai cánh tay, da dẻ trên thân thể nứt nẻ mà thôi, cũng không đến tình trạng bị phá hủy hoàn toàn.

- Khôi lỗi cấp bốn trung giai quả thực vô cùng kinh khủng.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, hắn toàn lực thi triển vũ kỹ hỏa hệ Hoàng cấp cao giai Hỏa Viêm Bạo không ngờ lại không thể phá hủy triệt để khôi lỗi này.

Sưu.

Nhưng vào lúc này cảnh tượng trong mắt Lục Thiếu Du đột nhiên thay đổi, trước người xuất hiện hai cửa đá, một cánh trên mặt viết rời khỏi, một cánh khác thì ghi bốn chữ ngũ trọng chi cảnh. Đây là lần thứ tư Lục Thiếu Du nhìn thấy hai cửa đá như thế này.

- Lại qua sao?

Lục Thiếu Du nói, tứ trọng Vũ cảnh của tầng thứ tư này dường như đột khó cũng không lớn lắm.

- Đã đủ rồi, hôm nay dừng lại ở đây, hôm khác trở lại.

Lục Thiếu Du sau khi do dự một chút rồi đi tới cửa đá có ghi hai chữ rời khỏi kia. Vừa vào cửa đá trong nháy mắt trước mặt hắn xuất hiện một đám quang mang chói mắt khiến cho hắn không dám nhìn thẳng.

- Xông qua tứ trọng rồi sao?

Trong đại điện, nhị hộ pháp nhìn vào viên ngọc thạch, lúc này quang mang trên viên ngọc thạch không ngừng lóe lên, chỉ sợ cũng chỉ có hắn mới hiểu được sự huyền ảo bên trong. Sau khi nhìn vào quang mang trên ngọc thạch, mắt mặt nhị hộ pháp đại biến.

- Một ngay một đêm xông qua bốn trọng mà chỉ có tu vi Vũ Phách nhất trọng, quá kinh khủng.

Cuồng Ngưu há hốc mồm, hắn đương nhiên hiểu rõ, muốn xông qua tứ trọng ít nhất cũng phải có tu vi Vũ Phách ngũ trọng, thế nhưng Vũ Phách ngũ trọng cũng không nhất định có thể qua. Vì mỗi một trọng trong Vũ linh ảo ảnh này độ khó cũng không nhỏ, cũng không phải địa phương an toàn.

- Di, lẽ nào vừa rồi căn bản ta không hề di động?

Trong thạch thất, lúc này quang mang đã tán đi, Lục Thiếu Du mới phát hiện ra bản thân hắn vẫn ở trong thạch thất, căn bản là chưa từng di động một tí nào, tất cả giống như một giấc mộng, tất cả đều khắc vào trong đầu hắn vô cùng rõ ràng.

- Ảo cảnh thật mạnh mẽ.

Lục Thiếu Du không khỏi hít sâu một hơi, ảo cảnh này quá kinh khủng, bản thân hắn tới bây giờ vân còn nhớ như in. Trong ảo cảnh đã tu luyện Phong Quyển Tàn Vân và Hỏa Bạo Viêm có chút thành thạo, khi thi triển vũ kỹ công kích tất cả đều vô cùng rõ ràng. Thế nhưng sau khi tỉnh lại mới biết được, những yêu thú bao vây hắn đều là giả, ngay cả thân thể hắn cũng lấy ý thức của hắn mà ngưn tụ. Vì vậy hắn mới có thể kiên quyết cho rằng bản thân mình là thật. Kỳ thực trong ảo cảnh ngay cả chính hắn cũng là hư ảo. Cuồng Ngưu từng nói qua, ở bên trong bị đánh chết cũng không có việc gì, đó là bởi vì chỉ có ý thức bị đánh chết mà thôi, cũng không phải là bản thể.

Mở cửa đá ra, Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc đi ra ngoài, Vũ linh ảo cảnh này quả thực đúng là cường hãn.

- Thiếu Du huynh đệ, ngươi quá cường hãn nha. Một ngày một đêm xông qua bốn trọng ảo cảnh.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du đi ra, Cuồng Ngưu tiến lên nói.

- Cuồng Ngưu sư huynh, ngươi sao lại ở đây?

Lục Thiếu Du nói với Cuồng Ngưu.

- Cuồng Ngưu sư huynh, lẽ nào ta ở trong ảo cảnh một ngày một đêm rồi?

Lục Thiếu Du rất nghi hoặc, trong đó hắn lại có cảm giác đã qua bốn năm ngày, ở bên trong mỗi một ngày trôi qua đều có ban đêm mà.

- Trong Vũ linh ảo cảnh đều như thế, lúc ta mới tiến vào cũng rất kinh ngạc.

Thiết Chưởng Cuồng Ngưu nói.

- Lục Thiếu Du, ngươi đột phá tứ trọng ảo cạnh, có thể tiến vào ngũ trọng ảo cảnh, thời gian càng dài chỗ tốt với ngươi càng lớn, tốt nhất là nên bị đánh chết rồi mới ra. Thường thường trong lúc sinh tử con người ta sẽ lĩnh ngộ ra điều gì đó.

*****

Nhị hộ pháp nói với Lục Thiếu Du.

- Lĩnh ngộ trong sinh tử sao?

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, lời nhị hộ pháp nói hắn đương nhiên hiểu rõ, tôi luyện chân chính nên tôi luyện trong sinh tử mới là tốt nhất.

- Đa tạ nhị hộ pháp chỉ giáo, đệ tử ngày mai sẽ tiếp tục tới.

Lục Thiếu Du nói.

Nhị hộ pháp khẽ gật đầu, đối với Lục Thiếu Du lễ phép với mình như vậy có chút hài lòng.

Đi khỏi đại diện trong ngọn núi, Lục Thiếu Du mới phát hiện ra đã tới hoàng hôn liền lập tức gọi Thiên Sí Tuyết Sư, sau khi cáo biệt Cuồng Ngưu một tiếng rồi vội vã rời đi.

Trở lại ngọn núi của bản thân trước sau đó Lục Thiếu Du lại đi tới ngọn núi của Lục Vô Song thế nhưng vẫn không tìm được nàng, điều này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi nghi hoặc, lẽ nào nàng bế quan rồi?

- Lục Thiếu Du, cuối cùng ngươi cũng trở về, mỗi lần tìm ngươi đều không dễ dàng nha.

Sau khi Lục Thiếu Du trở lại ngọn núi của mình thì có một hộ pháp đi tới trước mặt Lục Thiếu Du nói.

- Đệ tử ban ngày đi Vũ Linh ảo cảnh, để hộ pháp phải đợi lâu rồi. Không biết hộ pháp đến đây là có chuyện gì?

Lục Thiếu Du thi lễ, hộ pháp này chính là một trong ba hộ pháp phụ trách Địa Long đỉnh, thực lực cũng không cường hãn bằng vị hộ pháp phụ trách Vũ linh ảo ảnh kia.

- Lý Đạt Giang khiêu chiến ngươi đã qua ba tháng, tháng thứ nhất ngươi bế quan, tháng thứ hai ngươi đột phá, còn mười một ngày nữa là tới đầu tháng, tháng này ngươi có thể ứng chiến hay không? Ta tới để xác định một chút.

Vị hộ pháp này nói.

Lý Đạt Giang khiêu chiến đã qua hơn hai tháng. Hôm nay Lý Đạt Giang lại tới gặp hắn xin khiêu chiến, cho nên hắn mới tới xác định một phen.

- Bài danh thứ hai mươi trên Long bảng, Vũ Phách thất trọng.

Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn sờ sờ mũi mình rồi nói.

- Đầu tháng đệ tử sẽ ứng chiến, phiền hộ pháp an bài một chút.

- Ngươi muốn ứng chiến thật sao? Hiện tại ngươi hối hận còn kịp. Nghe nói Lý Đạt Giang kia đã là Vũ Phách thất trọng đỉnh phong, cách độ phá bát trọng cũng không xa lắm.

Sắc mặt vị hộ pháp này do dự một chút rồi nói với Lục Thiếu Du.

- Ta đã quyết đinh rồi, đạ tạ ý tốt của Hộ Pháp.

Lục Thiếu Du mỉm cười.

- Được rồi.

Vị hộ pháp này nói một câu rồi gọi ra yêu thú phi hành tam giai lập tức rời đi.

- Triệu Vô Cực. Từ bây giờ ta sẽ cùng ngươi chơi đùa một chút.

Nhìn về phía xa, trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra một đạo hàn mang, đầu tháng chiến đấu trong lòng hắn đã sớm nghĩ tới.

- Tiểu Long.

Định tới phòng Lục Thiếu Du mới phát hiện ra một việc, một ngày một đêm hôm qua dường như Tiểu Long chưa từng xuất hiện trước mặt hắn một lần nào.

Tâm thần khẽ đảo quanh một lát, dựa theo chỉ dẫn vô hình của huyết khế Lục Thiếu Du tìm thấy Tiểu Long ở trong một cái góc của đình viện.

- Sắp đột phá sao?

Lục Thiếu Du có chút vui vẻ, lúc này quanh thân thể của Tiểu Long có quang mang nhàn nhạt. Trước đó Tiểu Long từng nói nó sắp đột phá lần hai, xem ra hôm nay Tiểu Long chuẩn bị đột phá rồi.

Sau khi phân phó Huyết Tích Dịch hộ pháp cho Tiểu Long, Lục Thiếu Du không trở về phòng tu luyện mà tiếp tục lên đỉnh núi, thủ ấn trong tay biến đổi, tiếp tục luyện tập Hỏa Viêm Bạo và Đại Địa Cương Thuẫn.

Tu luyện trong Vũ Linh ảo cảnh Lục Thiếu Du vẫn luôn sử dụng Đại Địa Cương Thuẫn và Hỏa Bạo Viêm, tuy rằng chỉ có một ngày hôm đêm, thế nhưng trong ý thức là năm ngày. Mà ở trong Vũ Linh ảo cảnh Lục Thiếu Du tu luyện hai loại vũ kỹ Đại Địa Cương Thuẫn, Hỏa Bạo Viêm này là tu luyện trong ý thức, tuy rằng có chút khác biệt thế nhưng cũng không lớn. Hiện tại hắn chỉ cần luyện tập dung hợp giữa tu luyện trong ý thức và hiện tại một phen là có thể đạt được những tiến bộ trong ý thức.

Tu luyện trong Vũ linh ảo cảnh chỉ là trong ý thức của hắn mà thôi, cho nên hiện tại tu luyện Hỏa Viêm Bạo và Đại Địa Cương Thuẫn chính là làm ít ăn nhiều.

Tu luyện trong Vũ Linh ảo cảnh khi ra bên ngoài còn phải tu luyện dung hợp những tiến bộ bên trong ảo cảnh, có thể nói đây cũng là chỗ thiếu hụt của Vũ linh ảo cảnh. Thế nhưng chỗ thiếu hụt này quá nhỏ bé so với tác dụng của Vũ Linh ảo cảnh, tác dụng quá lớn.

Tác dụng lớn nhất của Vũ linh ảo cảnh chính là tôi luyện bản thân và lĩnh ngộ, tôi luyện trong sinh tử, quả lĩnh ngộ là điều chắc chắn. Thế nhưng trước mắt Lục Thiếu Du phải nhanh chóng tu luyện vũ kỹ.

Đêm khuya yên tĩnh, mọi âm thanh đều biến mất, trên ngọn núi của Lục Thiếu Du vẫn truyền đến âm thanh ầm ầm trong trời đêm, âm thanh giống như là sét đánh truyền về phía xa. Một đêm này có không ít đệ tử ở ngọn núi khác nhau đang chửi ầm lên, thế nhưng tất cả những lời này Lục Thiếu Du không thể nghe thấy được.

- Tông chủ, vừa mới nhận được tin tức Lục Thiếu Du trong vòng một ngày xông qua bốn trọng tầng thứ tư của Vũ linh ảo cảnh.

Dưới màn đêm, tại một chỗ yên tĩnh trong cung điện, Vân Khiếu Thiên đang ngồi tĩnh tọa thì bên ngoài có một lão giả mặc hắc bào bẩm báo.

- Thiên phú như vậy còn trên Hồng Lăng.

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên trầm xuống, càu, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

- Tông chủ còn chưa quyết định được sao? Lục Thiếu Du đã thành công đột phá Vũ Phách cũng được coi là chuẩn cường giả rồi.

Lão giả mặc hắc bào nói.

- Mãnh hổ, nghịch long, ngươi nói ta nên chọn gì?

Vân Khiếu Thiên nói.

- Tông chủ.

Lão giả mặc hắc bào do dự một chút rồi nhìn thoáng qua sắc mặt của Vân Khiếu Thiên rồi nói.

- Ta nghe nói quan hệ giữa tiểu thư và Lục Thiếu Du không tồi, lẽ nào?

- Ta sợ chính là điểm này.

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên tức thì ngưng trọng nói.

- ý tứ tông chủ là?

Lão giả mặc hắc bào nghi hoặc hỏi lại.

- Thiên phú của Lục Thiếu Du, tâm chí, tính cách đều là trong vạn người khó gặp, khó trách Hồng Lăng lại để ý tới hắn. Ta vốn không có lý do nào để phản đối. Chỉ là nếu như Lục Thiếu Du tiếp cận Hồng Lăng có mục đích, vậy thì hậu quả khó có thể tưởng tượng được.

Vân Khiếu Thiên nói.

- Lẽ nào tông chủ hoài nghi, Lục Thiếu Du chính là người mà thế lực thần bí kia phái tới? Thế nhưng thân phận của hắn trong sạch, bằng vào quan hệ của chúng ta và Lục gia, hẳn là còn chưa tới mức tin tức sai lệch.

Lão giả mặc hắc bào nói.

- Gần đây trong Cổ Vực, thành Ma Vân đã xuất hiện một việc, không ít thế lực bản địa đầu nhập vào trong cỗ thế lực thần bí kia, khó mà bảo đảm cánh cửa tam tông tứ môn chúng ta không có nội tuyến bị cài vào. Cỗ thế lực ẩn dấu kia so với trong tưởng tượng của chúng ta còn kinh khủng hơn nhiều.

Vân Khiếu Thiên ngưng trọng nói.

- Thế nhưng Lục Thiếu Du từ nhỏ lớn lên trong Lục gia, chỉ sợ không có khả năng này.

Lão giả hắc bào suy nghĩ một lát rồi nói.

- Một Vũ giả tam hệ, dấu diếm gia tộc mười bảy năm. Loại ẩn nhẫn này người bình thường có thể làm được sao? Là ai dạy hắn vũ kỹ? Ai dẫn dắt hắn tu luyện? Lẽ nào là thiên phú trời sinh? Ta sợ rằng sau lưng Lục Thiếu Du cũng có cường giả.

Vân Khiếu Thiên cười khổ nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)