← Ch.3051 | Ch.3053 → |
Oanh!
Thời điểm thanh niên tục tằng đáp xuống chiến đài, cả chiến đài run lên, quanh người hắn có khí tức hùng hồn bộc phát, không gian chung quanh thân thể của hắn chấn động không nhỏ.
Nhìn thấy cái này một khôi ngô tục tằng thanh niên, người chung quanh không ngừng động dung.
- Xem ra gia hỏa này tới đây vì Lục Linh.
Trên không trung, Băng Nhu nhìn thanh niên tục tằng kia, nàng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn bao nhiêu, đã sớm phát hiện ra hắn.
- Hắn cũng tới, không biết những năm qua thực lực của hắn như thế nào, lúc trước chúng ta đi tới, hắn thua trong tay Băng Nhu, sau đó chưa từng giao thủ qua, về sau vẫn dừng ở Thiên Bảng thứ mười bốn không động đậy.
Trên ngọn núi xa xa, Đường Dần nói về thanh niên tục tằng kia.
Lôi Tiểu Thiên nói:
- Nghe nói tên này đột phá Tuyên Cổ Cảnh cao giai cách đây không lâu, có thể nói rất mạnh, trong chấp pháp đội chỉ có hắn năm đó không ăn thiệt thòi trong tay Lục Thiếu Du, về sau cũng không có người nào dám chọc hắn.
- Nghe nói lúc trước tên này thua trong tay Băng Nhu tỷ, cũng chưa xuất toàn lực, dường như cũng không quá chói mắt.
Đường Tiểu Tiểu nói.
Lôi Tiểu Thiên nói:
- Tên này có thể đi tới bước này, những năm qua dừng chân ở Thiên Bảng thứ mười bốn, sợ rằng có bí mật không nhỏ.
- Không nghĩ tới hắn cũng tới.
- Chấp pháp đội Pháp Vương, từ trước đến nay gia hỏa này rất ít khi xuất hiện, không nghĩ tới cũng tới.
- Lần trước người trong chấp pháp đội đi vào Thương Khung chiến trường, chỉ có Pháp Vương là còn tu luyện trong Mật Địa Thiên Giới...
Nhìn qua thanh niên tục tằng trên đài, nhiều người chấn động.
Chấp pháp đội Pháp Vương, hắn khó có thời điểm ra tay.
Chấp pháp đội, đây chính là tồn tại kỳ lạ trong Mật Địa Thiên Giới, là đội tuần tra và quản lý trong mật địa, mỗi lần có người trẻ tuổi đi vào mật địa tu luyện đều bị bọn chúng hạn chế, địa vị không thấp.
Mà chấp pháp đội lần trước địa vị đặc biệt cường thế, bởi vì trong chấp pháp đội có tám đội trưởng, theo thứ tự là Trùng Liệt, Thanh Khải, Mỹ Cơ, Mị Linh, Thiết Thủ, Vô Tình, Sát Thiên, Pháp Vương.
Tám người này đều có tư cách tiến vào mật địa tu luyện, địa vị thậm chí không kém gì phong hào Chiến Hoàng của hai đại liên minh.
Nhưng chỉ khi Lục Thiếu Du xuất hiện, làm cho chấp pháp đội tổn binh hao tướng, ngay cả đệ nhất nhân Sát Thiên dưới Pháp Vương cũng bị Lục Thiếu Du đánh chết.
Nhưng tình hình này cũng không quá ảnh hưởng tới chấp pháp đội, chấp pháp đội vẫn còn Pháp Vương tồn tại, ổn cư vị trí Thiên Bảng thứ mười bốn, đủ để vững chắc địa vị chấp pháp đội.
Từ khi Lục Thiếu Du bị xử trí không biết đi nơi nào, chấp pháp đội yên lặng sau một khoảng thời gian, vẫn là thế lực khó bị dao động dưới cổ tộc trong Mật Địa Thiên Giới.
Trên chiến đài, Lục Linh nhìn thanh niên tục tằng kia, nói:
- Ngươi chính là Pháp Vương?
Pháp Vương nhìn Lục Linh, nói:
- Nghe nói ngươi ở trong Thương Khung chiến trường có quan hệ không nhỏ với Lục Thiếu Du?
- Đúng vậy, nghe nói Lục soái lúc trước giết không ít người chấp pháp đội, ngươi thân là kẻ đứng đầu tám đại đội trưởng, nhưng chưa bao giờ lộ diện qua.
Lục Linh lạnh nhạt nói một câu, những năm này hắn từ lời Thái A biết được chuyện năm đó trong Mật Địa Thiên Giới.
Nghe vậy, sắc mặt Pháp Vương khó coi không ít, trên mặt bắn ra thần sắc lạnh giá, nhìn Lục Linh nói:
- Lục Thiếu Du đã chết, ngươi có quan hệ sâu với Lục Thiếu Du, sáng sớm ngày mai, trên chiến đài, ta sẽ xem ngươi là Lục Thiếu Du, ngươi tự cầu phúc cho mình đi. Vô thượng Niết Bàn không có tư cách kiêu ngạo trước mặt ta.
- Có bản lãnh cứ tìm ta.
Lục Linh lẳng lặng đứng đó, nhìn Pháp Vương, khí thế đối chọi gay gắt, khi tức lăng lệ và sát khí bộc phát.
- Xem ra trận chiến ngày mai chắc chắn không đơn giản.
Cảm giác hai người đối chọi gay gắt, người chung quanh nghị luận với nhau, ngày mai Lục Linh và Pháp Vương chiến đấu không đơn giản, sợ rằng không đơn thuần là khiêu chiến.
- Hy vọng ngày mai ngươi vẫn còn có thể được như vậy.
Pháp Vương lạnh lùng nhìn Lục Linh, hắn cười đầy lãnh ý.
- Ta nghĩ không cần chờ ngày mai đâu, hôm nay luôn đi.
Pháp Vương vừa dứt lời, trên ngọn núi xa xa có hơn mười thân ảnh xuất hiện.
Khi lời này vang lên, trên chiến đài, Lục Linh vẫn đứng đó, đột nhiên thân thể run lên, ánh mắt nhìn thẳng vào những thân ảnh vừa đi tới.
Hơn mười thân ảnh này xuất hiện giữa không trung, nam tử áo bào xanh đi đầu lẳng lặng đạp không, khí độ lạnh nhạt.
Xuy xuy...
Khi nam tử áo bào xanh này vừa xuất hiện ở đây, lập tức có mấy đạo khí tức chấn động.
Trên ngọn núi, Đường Dần, Đường Tiểu Tiểu, Lôi Tiểu Thiên nhìn nhau, bọn họ nhìn nam tử áo xanh kia như nhìn thấy quỷ.
- Đường Bàn Tử, có phải ta hoa mắt hay không, ngươi mau nhìn xem có phải tên kia trở về không?
Lôi Tiểu Thiên dụi mắt hỏi Đường Dần.
- Ta cũng không biết ta có hoa mắt hay không, dường như là gia hỏa kia, nhưng làm sao có thể, tên kia không phải đã bị cường giả Hóa Hồng Cảnh của Thiên Ma nhất tộc cùng Dạ Xoa nhất tộc vây công vẫn lạc rồi sao, tại sao có thể...
Đường Dần cũng hoài nghi vào ánh mắt của mình.
- Chúng ta không có nhìn lầm, là hắn trở về, xem ra tin đồn là giả, Lục Thiếu Du căn bản không có vẫn lạc, khó trách từ khi Lục Thiếu Du bị Thiên La minh phục kích, trong Mật Địa Thiên Giới có không ít tin đồn lan truyền, ngay cả chúng ta cũng khó biết được, xem ra tất cả đều có quan hệ với Lục Thiếu Du.
Đôi mắt dễ thương của Đường Tiểu Tiểu chấn động không nhỏ.
- Khí tức của tên kia càng ngày càng khó nhìn trộm.
Ánh mắt Lôi Tiểu Thiên chấn động nói.
Trên chiến đài, Lục Linh nhìn qua nam tử áo xanh trước mặt, ánh mắt rung rung, bỗng dưng quỳ một gối hành lễ:
- Bái kiến Lục soái!
Người đến chính là Lục Thiếu Du và Thái A, Vô Tướng, Vu Mã Tam Giới, Lý Cụ, Bắc Đông, Tô Nhan, đều là người Hộ Hoàng đội.
Lục Thiếu Du đã sớm đi tới chiến đài, hắn vẫn quan sát Lục Linh giao thủ với Băng Trần, từ khi Pháp Vương xuất hiện hắn mới hiện thân.
- Lục Linh đang hành lễ, người nọ là ai thế?
- Không ngờ có thể làm cường giả như Lục Linh hành đại lễ, người nọ có địa vị gì?
- Người tới là ai, trong đó còn có Thái A, nghe nói hắn là đệ tử của Lục Thiếu Du.
- Không ngờ lại là hắn, là hắn trở về, hắn không có vẫn lạc.
- Trời ạ, đồn đãi là giả, hắn trở về!
- Người nọ rốt cuộc là ai, có địa vị gì?
- Lục Thiếu Du, là Lục Thiếu Du đứng đầu cửu hoàng lúc trước, người lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ thứ năm, chân lý Niết Bàn!
- Đồn đãi hắn không phải vẫn lạc ở Thương Khung chiến trường hay sao, vì sao có thể...
Trong khoảng thời gian ngắn, khi Lục Thiếu Du xuất hiện, không ít người trong nơi này nhận ra Lục Thiếu Du, lập tức bọn họ nghị luận không ít.
Ba chữ Lục Thiếu Du này tuyệt đối có thanh danh hiển hách trong Mật Địa Thiên Giới.
Trên chiến đài, Pháp Vương nghe xong liền ngẩng đầu nhìn qua thanh niên áo bào xanh trên không trung, ánh mắt lạnh nhạt biến thành khiếp sợ.
*****
Xùy.
Trường bào của Lục Thiếu Du run lên, thân ảnh của hắn đáp xuống bên cạnh Lục Linh, một tay nâng Lục Linh lên, nói:
- Thiên Bảng thứ mười bốn này cho ta được chứ?
Lục Linh đứng dậy, nhìn Lục Thiếu Du trước mặt, hắn khiếp sợ thật lâu, sau khi nội tâm bình tĩnh hắn thu liễm khí tức, nhìn qua Pháp Vương, nói:
- Lục soái muốn, thì lấy thôi.
Vừa dứt lời, Lục Linh đạp lên chiến đài sau đó bay vút lên không trung, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Thái A cùng Vô Tướng.
Hô!
Lục Linh nhìn Thái A, sau đó phát hiện khí tức của hắn không đúng, lại nhìn đám người Vô Tướng Hộ Hoàng đội bên cạnh, hắn lập tức chấn động, bộ dáng khó mà tin được.
- Hắn chính là Lục Thiếu Du sao, xem ra tin tức hắn vẫn lạc là giả, chẳng lẽ cấp trên cố ý thả tin tức giả hay sao?
Trong đám người Băng gia, Băng Nhu nhìn nam tử áo bào xanh trên chiến đài, đôi mắt thanh tịnh hơi biến hóa.
Trên chiến đài, Pháp Vương lúc này khôi phục tinh thần, ngăn chặn trong nội tâm rung động chấn động, nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt ánh mắt y nguyên mang theo một chút lành lạnh, nói:
- Ngươi chính là Lục Thiếu Du, ngươi không chết trong Thương Khung chiến trường hay sao?
- Thiên Bảng thứ mười bốn, chấp pháp đội Pháp Vương.
Lục Thiếu Du đứng chắp tay, không có trực tiếp trả lời Pháp Vương, nhìn qua Pháp Vương, ánh mắt nhắm lại, nói:
- Ngươi là người Ô gia đúng không?
- Không sai!
Pháp Vương âm thầm nghi hoặc một hồi, không biết Lục Thiếu Du hỏi thế là ý gì, hắn là người Ô gia, tin tức này cũng không phải quá nhiều người biết.
Lục Thiếu Du đi lên phía trước hai bước, nhàn nhạt nói:
- Đúng vậy là tốt rồi.
Khi thi triển Sưu Linh Thuật trong linh hồn Hoài Như Danh, Lục Thiếu Du mới biết được Pháp Vương trong chấp pháp đội chính là thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất của Ô gia, mà Ô gia này cũng ủng hộ Hoài Như Danh đối phó Lục gia và Phi Linh Môn.
Chính bởi vì Pháp Vương xuất hiện, Lục Thiếu Du mới hiện thân.
Lúc này Lục Thiếu Du nhìn qua Pháp Vương, nói:
- Ngươi không biết ta còn sống, xem ra chuyện bên ngoài người Ô gia không nói cho ngươi biết.
Nghe vậy, Pháp Vương nghi hoặc, hắn thật không biết tin tức ở bên ngoài, từ sau lần trước có đồn đãi Lục Thiếu Du bị Thiên La minh phục kích đánh chết, Mật Địa Thiên Giới cũng phong tỏa tin tức của bọn họ với bên ngoài, bọn họ thật không biết chuyện bên ngoài.
Ngay cả cường giả trong tộc của mình, cho dù là trong Mật Địa Thiên Giới cũng không biết chuyện bên ngoài.
Cho nên nghe được Lục Thiếu Du nói thế, Pháp Vương lập tức nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, hỏi:
- Bên ngoài phát sinh chuyện gì, chẳng lẽ Ô gia ta xảy ra chuyện gì?
Lục Thiếu Du bình tĩnh, ánh mắt khẽ nhúc nhích, từ lời Thái A hắn biết được, những năm qua trong Mật Địa Thiên Giới không liên lạc với bên ngoài, càng không biết có Diệt Linh Minh tồn tại, cũng không biết có người động vào Phi Linh Môn cùng Lục gia.
Lúc trước trước khi quay về Mật Địa Thiên Giới, Lục Thiếu Du cảm thấy kỳ quái, Lục Linh và Thái A đều ở trong Mật Địa Thiên Giới, nếu biết có người đối phó Phi Linh Môn chắc chắn sẽ quay trở về.
Trừ phi là trong Mật Địa Thiên Giới có gì đó, Lục Linh cùng Thái A cũng gặp chuyện không may, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du lo lắng thật lâu trước khi quay về Mật Địa Thiên Giới.
Lúc này nhìn thấy phản ứng của Pháp Vương, Lục Thiếu Du mới biết có người phong tỏa tin tức bên ngoài với Mật Địa Thiên Giới, không chỉ có Thái A cùng Lục Linh, mà là phong tỏa tin tức của mọi người.
Nhìn qua Pháp Vương, Lục Thiếu Du vẫn bình tĩnh, nói:
- Ô gia có chuyện gì hoàn toàn không quan hệ với ngươi, Thiên Bảng thứ mười bốn này, hôm nay ta muốn thử xem.
Nghe vậy, Pháp Vương tái mặt, ánh mắt âm tình bất định.
Lục Thiếu Du ban đầu ở Thương Khung chiến trường đại phóng dị sắc, Pháp Vương cũng nghe qua một ít, Lục Thiếu Du chính là chân lý Niết Bàn, đồn đãi có thể đánh bại cường giả Hóa Hồng Cảnh của Phượng Hoàng nhất tộc, mà đó là chuyện của một ngàn hai trăm năm trước.
- Hắn chính là Lục Thiếu Du sao, xảy ra chuyện gì, vì sao hắn còn chưa chết!
Người chung quanh chiến đài, thanh niên mặc hoa phục của Phượng Hoàng nhất tộc chấn động, ánh mắt đầy hàn ý.
Trên chiến đài, nhìn thần sắc Pháp Vương âm dương bất định, Lục Thiếu Du khinh thường, trêu tức nói với Pháp Vương:
- Như thế nào, ngươi không dám?
Đối mặt Lục Thiếu Du khinh thường như vậy, Pháp Vương khẽ cắn môi, trầm giọng nói:
- Tốt, ta muốn xem ngươi bất phàm ra sao.
Khi Pháp Vương dứt lời, trên chiến đài tĩnh mịch.
Ai cũng muốn biết, thực lực Lục Thiếu Du có như lời đồn hay không, mà Pháp Vương cũng không phải kẻ yếu.
- Vậy là tốt rồi, ta cho ngươi động thủ trước.
Lục Thiếu Du cười nói rất thản nhiên, đồn đãi Pháp Vương vào một ngàn hai trăm năm trước chỉ là Tuyên Cổ Cảnh trung giai mà thôi.
Nhìn trộm khí tức trên người Pháp Vương, là cấp độ Tuyên Cổ Cảnh cao giai, có thể trong một ngàn hai trăm năm đặt chân Tuyên Cổ Cảnh cao giai, thiên phú này rất mạnh. Lục Linh ở trong Mật Địa Thiên Giới một ngàn hai trăm năm mới từ Tuyên Cổ Cảnh trung giai sơ kỳ đạt tới Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong.
Đương nhiên, Lục Thiếu Du cũng biết Pháp Vương không thể so sánh với Lục Linh, chấp pháp đội ở trong Mật Địa Thiên Giới nhiều hơn người khác cả ngàn năm, nếu như tính thời gian, Pháp Vương đã tu luyện trong Mật Địa Thiên Giới vượt qua hai ngàn năm,
Khi Lục Thiếu Du dứt lời, ánh mắt Pháp Vương âm trầm, trong thời gian ngắn thân ảnh tục tằng của hắn xuất hiện khí tức mạnh mẽ.
- Không biết Lục Thiếu Du này có mạnh như đồn đãi hay không.
Trong hàng ngũ Băng gia, Băng Nhu hiếu kỳ nhìn Lục Thiếu Du.
Vừa rồi Băng Trần chiến bại trong tay Lục Linh cũng nghi hoặc khó hiểu, giờ phút này hắn hiếu kỳ nhìn qua chiến đài, lập tức hỏi Băng Nhu:
- Băng Nhu tỷ, không phải tin tức trong tộc nói Lục Thiếu Du đã bị Thiên ma nhất tộc cùng Dạ Xoa nhất tộc vây công đánh chết rồi sao, trong tộc thậm chí còn xuất động cường giả trong Thiên La minh báo thù, vì sao Lục Thiếu Du lại xuất hiện?
Băng Nhu nghe vậy, trầm tư một hồi, đôi mắt dễ thương chấn động, nói với Băng Trần:
- Sợ rằng trong đó có nguyên nhân đặc thù, có lẽ cấp trên sợ Lục Thiếu Du lại bị tập kích lần nữa, kì thực Lục Thiếu Du vẫn không chết, chân lý Niết Bàn mà chết, đây là tổn thất quá lớn với thế giới Thượng Thanh, tự nhiên phải bảo hộ cẩn thận.
...
- Lôi khốn nạn, ngươi đoán Lục Thiếu Du và Pháp Vương, ai thắng ai thua?
Trên ngọn núi, Đường Dần nhìn chiến đài, ánh mắt của hắn không đổi, lại hỏi Lôi Tiểu Thiên.
Lôi Tiểu Thiên nhìn lên chiến đài, nói:
- Pháp Vương cũng có thể có át chủ bài, ta cảm giác được tên kia cũng nguy hiểm, nhưng nếu đồn đãi trong Thương Khung chiến trường không giả, sợ rằng Pháp Vương không làm gì được Lục Thiếu Du, dù sao Lục Thiếu Du quá mức biến thái.
- Pháp Vương đã động thủ.
Đường Tiểu Tiểu cảm giác khí tức trên người Pháp Vương chấn động, lập tức nói với hai người.
Mọi người nhìn, trong nháy mắt ngắn ngủi khí tức trên người Pháp Vương trở nên kỳ dị, loại khí tức kỳ dị này tràn ngập nguy hiểm, làm cho đám người quanh chiến đài sởn tóc gáy.
← Ch. 3051 | Ch. 3053 → |