Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3071

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3071: Đừng có lớn lối
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mọi người thấp giọng nghị luận, tiếng ồn ào hội tụ lại một chỗ.

Giữa không trung, Ba người Băng Nhu đứng đầu đội ngũ của Băng gia, Đường gia, Lôi gia vẫn đang khép hờ hai mắt dưỡng thần, thân hình lơ lửng trên không trung.

Sưu Sưu.

Bỗng nhiên hai con mắt khép hờ của ba người Băng Nhu, Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần mở ra, tinh mang trong mắt mang theo khí tức cổ xưa từ từ thu liễm, ánh mắt nhìn chăm chú lên trên không trung.

Sưu Sưu.

Trên phía chân trời xa xa, có vô số tiếng xé gió vang vọng.

Đám người rậm rạp chằng chịt bốn phía Chiến đài lập tức bạo động, trên ngọn núi xa xa bốn phía Chiến đài, không ít khí tức chấn động.

Dưới ánh mắt của mọi người, trên không trung có mấy trăm đạo thân ảnh tựa như lưu quang lướt tới, lưu quang thu liễm, lập tức dừng lại trên không trung, đứng lơ lửng trước mặt đội ngũ của Băng gia, Đường gia, Lôi gia.

Đám người vừa mới xuất hiện chính là Mạc Kình Thiên, Lục Linh, Thái A, Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân, Vô Tướng, Vu Mã tam giới.

Lục Thiếu Du dẫn đầu, nhìn chung quanh, trường bào màu xanh khẽ tung bay, khuôn mặt mỉm cười, bộ dáng nhẹ nhàng.

- Phía trước chính là Lục Thiếu Du kia.

- Kia chính là Lục Thiếu Du sao? Người lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ thứ năm và Chân lý Niết Bàn sao?

Bốn phía Chiến đài, vô số ánh mắt lập tức nhìn vào người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn ba đạo thân ảnh cao ngất trước đội ngũ của Băng gia, Lôi gia, Đường gia, ba người vừa vặn cũng ngẩng đầu, từng ánh mắt nhìn thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Lập tức tám con mắt nhìn nhau, chỉ một thoáng, cả không gian hoàn toàn yên tĩnh.

Bỗng nhiên, trong tám con mắt có bốn cỗ khí thế vô hình bắn ra, nhanh như thiểm điện va chạm vào nhau.

Oanh.

Cả phiến không trung này đột nhiên ru lên, tám con mắt nhìn nhau, trong chớp mắt này đều xuất hiện chiến ý cuồn cuộn, từng cỗ khí tức hùng hồn ở trong cơ thể lan tràn ra.

- Khí tức thật mạnh.

Sau lưng bốn người, đội ngũ sau lưng lập tức liên tiếp lui lại.

Lập tức trên không tủng này chỉ còn bốn người lơ lửng đạp không đứng lơ lửng, y phục trên thân bốn người bay phấp phới, không gian run rẩy, từng đạo gợn sóng trong không gian rung động rồi lan tràn ra.

- Bốn người này đã bắt đầu giao phong rồi sao?

- Khí tức thật mạnh, không ngờ lại có thể áp chế nguyên lực.

Bốn phía Chiến đài, vô số ánh mắt rung động, khí tức vô hình bực này lan tràn trên không trung khiến cho nguyên lực trong cơ thể bọn họ giống như muốn đình trệ.

Trên không trung, bỗng nhiên hư không phía trên bốn người rạn nứt, khe nứt gợn sóng lan tràn ra chung quanh. Ba cỗ gợn sóng trong không gian lập tức va chạm với gợn sóng từ trước người Lục Thiếu Du lan tràn ra.

Ken két.

Bốn cỗ khí tức mang theo gợn sóng va chạm, cả không trung run lên, bốn cỗ khí tức kinh khủng lập tức lan tràn, khiến cho vô số ánh mắt chung quanh chiến đài run run.

- Ha ha ha ha.

Trên không trung, trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du bỗng nhiên run lên, khí tức vô hình quét ngang, hai tay huy động, thân hình giống như đại bàng vỗ cánh phá không đáp xuống Chiến đài phía dưới.

Đặt chân lên Chiến đài, Lục Thiếu Du thu hai tay lại rồi chắp tay đứng. Quanh thân có khí tức vô hình cuồn cuộn, hắn ngẩng đầu nhìn lên ba người trên không trung, tinh mang bắn ra, khí thế bá đạo và chiến ý ngập trời bắn ra.

Tiếng cười vừa dứt, khí tức lan tràn, cả không trung hoàn toàn yên tĩnh, Lục Thiếu Du nhìn ba người trên không trung, hét lớn:

- Ai tới trước? Hoặc là ba người các ngươi cùng tới đi.

Tiếng quát quanh quẩn, ánh mắt đám người bốn phía Chiến đài nhảy lên, Lục Thiếu Du này không ngờ lại cuồng ngạo tới cực điểm, không đem ba người trẻ tuổi có thực lực đỉnh phong trong đám người đồng lứa của Cổ tộc vào trong mắt, để cho ba người cùng tiến lên, đây chính là hành động không chút khách khí a.

- Lục Thiếu Du, chớ có lớn lối.

Tiếng quát khẽ vang lên, trên không trung, một đạo thân ảnh mềm mại lập tức đáp xuống Chiến đài, người mặc bộ váy dài màu xanh trắng, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt như tranh vẽ, chính là một nữ nhân tuyệt sắc. Trong dôi mắt trong sáng mà tĩnh lặng kia lúc này cũng có chiến ý trào ra, nàng nhìn Lục Thiếu Du, bờ môi son khẽ mở rồi nói:

- Băng gia - Băng Nhu, thứ bảy Thiên bảng, ra tay đi.

Lục Thiếu Du nhìn Băng Nhu, vẫn đứng chắp tay, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Ta chưa bao giờ ra tay với nữ nhân trước, Băng Nhu cô nương, mời cô nương ra tay trước.

- Trong tu luyện giả chúng ta mà nói, giữa nam nữ không có bất kỳ khác nhau. Xem thường nữ nhân không phải là một chuyện tốt.

Băng Nhu nghe vậy ánh mắt khẽ đảo, chiến ý với hàn ý trong đôi mắt giống như trăng sáng tràn ra.

Lục Thiếu Du cười cười, nói:

- Ta chưa từng xem thường nữ nhân, tôn trọng mà thôi. Bất kể như thế nào nam nhân cũng nên có một chút phong độ.

- Cũng có chút ý tứ.

Băng Nhu nghe vậy, bộ váy dài màu xanh khẽ tung bay, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du có chút chấn động, miệng khẽ mỉm cười, nhìn qua vô cùng cao quý. Nàng lập tức nói:

- Vì phong độ của ngươi, vậy thì ta không khách khí nữa, bất quá ta cũng rất muốn biết một khi ngươi bại, không biết phong độ gì đó còn có hay không a.

Âm thanh dịu dàng vang lên, trên thân hình xinh đẹp nhìn như nhu nhược của Băng Nhu bỗng nhiên có khí tức lạnh lẽo phô thiên cái địa tràn ra. Cả Chiến đài to lớn như vậy, trên không trung bắt đầu xuất hiện băng sương, không gian bỗng nhiên giống như đóng băng.

- Băng hàn chi khí thật làkhủng khiếp.

Chỉ một thoáng, người có thực lực không đủ chung quanh biến sắc, dưới khí tức băng hàn khủng bố này nguyên lực bị đọng lại, linh hồn giống như sắp bị đóng băng.

Đặc biệt là đối với những người có chủ thuộc tính là thuộc tính Thủ ở đây mà nói, dưới băng hàn chi khí trên người Băng Nhu tràn ra, tất cả đều bị ảnh hưởng, gần như muốn phủ phục.

Xoẹt.

Thân hình xinh đẹp mà mềm mại phối hợp với băng sương trên không trung, bộ váy dài khẽ tung bay nhìn như tiên nữ giáng trần. Khí tức bắt đầu tràn ra, thiên địa đột nhiên biến sắc.

Trong sát na, thân hình của Băng Nhu lập tức xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, rõ ràng cho thấy có dấu vết của áo nghĩa thời gian, tốc độ nhanh như thiểm điện, thân hình xinh đẹp giống như quỷ mị biến ảo thất thường. Trong tay Băng Nhu, bàn tay trắng như ngọc khẽ nắm chặt, khí tức man hoang khuếch tán, bên trong còn có băng hàn chi khí lạnh lẽo thấu xương từ trong cơ thể nàng lan tràn ra. Nhanh chóng ngưng tụ thành một không gian bằng năng lượng lạnh lẽo mênh mông, băng hàn chi khí bàng bạc gần như muốn đem cả Chiến đài đóng băng.

- Hàn Băng Thiên Long quyền.

Âm thanh vang lên, hàn băng chi khí nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo quyền ấn cực lớn, quyền ấn lập tức rời khỏi tay Băng Nhu.

Xoẹt.

Quyền ấn bằng băng lập tức hóa thành một đầu cự long bằng băng lơ lửng trên phía chân trời, chung quanh thân hình cự long bằng băng tràn ngập khí tức lạnh lẽo thấu xương, chung quanh hiện lên vết nứt không gian đen kịt như ẩn như hiện.

*****

Ngao.

Cự long bằng băng khổng lồ dẫn động năng lượng thiên địa lạnh lẽo bàng bạc, năng lượng lạnh lẽo đóng băng không gian khiến cho không gian lung lay giống như sắp đổ, lập tức mang theo năng lượng lạnh lẽo khủng bố ầm ầm đánh về phía Lục Thiếu Du.

Băng Nhu vừa mới ra tay đã không lưu tình một chút nào, vô cùng lưu loát, trái ngược với khí chất cao quý, dịu dàng của nàng.

- Không ngờ Băng Nhu vừa mới ra tay đã dùng toàn lực, xem ra nàng ta không hề xem thường Lục Thiếu Du kia.

- Thân là người bài danh thứ bảy trên Thiên bảng, là nhân vật đầu lĩnh trong đám người trẻ tuổi của Băng gia, Băng Nhu cũng không phải dễ trêu.

- Ba ngày trước Băng Trần cũng thúc dục Hàn Băng Thiên Long Quyền của Băng gia, thế nhưng uy năng so với khi Băng Nhu thúc dục ra cách biệt một trời một vực a.

Băng Nhu công kích, bốn phía lập tức vang lên tiếng nghị luận, mọi người sôi trào. Có một ít người hiểu biết về Băng Nhu chỉ cần liếc là có thể nhìn ra, đối mặt với Lục Thiếu Du Băng Nhu vừa mới ra tay đã dùng toàn lực, không có một chút chủ quan nào.

- Băng Nhu này không hổ là cường giả bài danh thứ bảy trên Thiên bảng a.

Ánh mắt Lục Linh cũng âm thần biến sắc, Băng Trần bài danh thứ mười lăm so với Băng Nhu mà nói, Băng Nhu hiển nhiên mạnh hơn quá nhiều. Tuy rằng lúc đối phó với Băng Trần cũng không dùng toàn lực và sát chiêu, thế nhưng Lục Linh đoán chừng Băng Trần cũng không phải là không có sát chiêu. Thân là người nổi bật trong đám đệ tử Cổ tộc, trên người không có sát chiêu mới là lạ. Do đó một khi liều mạng có đôi khi cũng không giống như luận bàn.

Nhưng mà chung quy, lúc này Lục Linh có cảm giác, nếu để hắn đối mặt với Băng Nhu lúc này, hắn không có bao nhiêu phần thắng, tối đa chỉ lưỡng bại câu thương mà thôi.

Ngao.

Dưới vạn chúng chú mục, thân hình cự long bằng băng khủng bố trong nháy mắt mang theo khí tức lạnh lẽo khủng bố lan tràn tới trước người Lục Thiếu Du. khí tức đóng băng thiên địa kia sau khi lan tràn tới quanh thân Lục Thiếu Du lại vô thanh vô tức biến mất không thấy gì nữa.

- Hàn băng chi khí cũng chỉ tới từ áo nghĩa thuộc tính Thủy mà thôi.

Trên Chiến đài, trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay, miệng khẽ nhếch lên, khi âm thanh truyền ra, Lục Thiếu Du khẽ vung tay lên, tay phải hóa chưởng thành quyền, trên nắm tay có quang mang bàng bạc ngập trời mạnh mẽ bắn ra.

Ngao

Bỗng nhiên, trong quang mang có một tiếng long ngâm vang vọng trên không trung, lập tức ở trong quang mang ngập trời kia có một hư ảnh hoàng kim cự long rít gào phóng ra, lập tức va chạm với cự long bằng băng.

Ngao Ngao.

Hai đầu cự long va chạm, đầu cự long kinh khủng bằng băng trong lúc vô hình dường như bị một loại lực lượng nào đó áp chế, không gian chung quanh thân hình khổng lồ bị nghiền nát.

Xoẹt.

Năng lượng lạnh lẽo khủng bố giống như cơn lốc khuếch tán ra chung quanh, băng sương tràn ngập không trung. Sau khi năng lượng lạnh lẽo khuếch tán tới một phạm vi nhất định lập tức ngừng lại, lặng lẽ không một tiếng động biến mất trong thiên địa.

Ngao.

Thân hình Hoàng kim cự long kia lúc này cũng không có tiêu tán mà rít gào liên tục, nhanh như thiểm điện rít lên với Băng Nhu.

Băng Nhu biến sắc, hàn băng chi khí của nàng vừa rồi không ngờ lại bị áp chế, thân là Cổ tộc nắm giữ hàn băng chi khí, loại cảm giác này dưới tính huống bình thường sẽ không xuất hiện, áo nghĩa Cổ tộc chỉ có áp chế áo nghĩa người khác chứ chưa từng bị người khác phản lại, áp chế áo nghĩa của Cổ tộc.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, thân hình xinh đẹp của Băng Nhu lơ lửng, khí tức lạnh lẽo quanh người bỗng nhiên hóa thành khí tức sinh cơ bừng bừng. Chỉ một thoáng, cơ hồ tất cả tu luyện giả thuộc tính Mộc chung quanh Chiến đài bị áp chế, gần như muốn phủ phục.

Ngao.

Trên không trung vang lên tiếng rít gào, áo nghĩa thuộc tính Mộc ngập trời lan tràn, thủ ấn Băng Nhu khẽ kết, cổ tay trắng ngần hơi run, trong lòng bàn tay, năng lượng áo nghĩa thuộc tính Mộc mênh mông trào ra, dẫn động năng lượng thiên địa, tiếng long ngâm vang vọng trên không trung. Cuối cùng dưới vô số ánh mắt khiếp sợ của đám người chung quanh, một đầu cự long màu xanh va chạm với Hoàng kim cự long của Lục Thiếu Du.

Ngao Ngao.

Trên chiến đài, hai hư ảnh cự long lần nữa va chạm, hai cỗ năng lượng dây dưa.

- Đằng mẫu thân của Băng Nhu Băng gia chính là người Mộc gia, trên người mang hai loại khí của Cổ tộc. - Hàn Băng chi khí trên người Băng Nhu không phải mạnh hơn không ít sao? Tại sao lại vận dụng áo nghĩa thuộc tính Mộc?

- Ngươi không cảm giác được sao? Vừa rồi Hàn băng chi khí của Băng Nhu dường như bị áp chế.

- Ồ, khí tức của hai loại Cổ tộc.

Trên Chiến đài, hai hàng lông mày của Lục Thiếu Du vì hiếu kỳ mà nhíu lại, lúc này áo nghĩa thuộc tính Mộc trên người Băng Nhu cũng không phải là áo nghĩa thuộc tính Mộc bình thường, trong đó còn xen lẫn khí tức Cổ tộc, trên người đồng thời mang khí tức của hai loại Cổ tộc.

- Thì ra là thế.

Mà tâm thần tỏa ra nghe được tiếng nghị luận chung quanh Chiến đài, Lục Thiếu Du lập tức hiểu ra, sợ rằng Băng Nhu này giống như Tiểu Long, cho nên trên người mới đồng thời mang hai khí tức của hai loại Cổ tộc, Lục Doanh và Lục Trực cũng như vậy.

Ầm ầm.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, hai hư ảnh cự long tán loạn trên không trung, năng lượng khủng bố tán loạn, tán loạn trên không trung Chiến đài. Kình phong giống như tạo thành từng đường vòng cung huyền ảo, hóa thành quang mang phô thiên cái địa rồi tiêu tán.

- Thiếu Du huynh đệ chiến thế thượng phong a.

- Hai đạo công kích của Băng Nhu mới ngăn được, đã rơi vào thế hạ phong rồi.

Đám người Mạc Kình THiên, Nhâm Tiêu Diêu nhìn lên Chiến đài, ánh mắt không nháy lấy một cái, một màn vừa rồi khiến cho bọn họ rung động.

- Xem ra hôm nay ta khó thua được rồi. Phong độ cũng không mất được nha.

Trên Chiến đài, Lục Thiếu Du nhìn Băng Nhu cười nói.

- Còn không nhất định, ngươi quả thực rất mạnh, thế nhưng trước mắt dường như ngươi không còn bảo trì được khí độ này nữa.

Âm thanh như chuông bạc vang lên, con mắt của Băng Nhu khẽ đổi, cánh tay giơ lên, nhìn Lục Thiếu Du, khẽ cắn môi, lập tức nói:

- Kế tiếp ta sẽ vận dụng toàn lực, nếu muốn bảo trì phong độ nên cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du cười nhạt, ngẩng đầu nhìn nữ tử có thân hình mềm mại, tuyệt sắc trước mắt rồi nói:

- Sự phong độ của ta xâm nhập vào huyết mạch, linh hồn, từ trong ra ngoài, không bao giờ là không có.

- Tiểu tử này không biết xấu hổ hay sao?

Nhâm Tiêu Diêu nhìn Lục Thiếu Du trên Chiến đài rồi nói.

Lục Linh nhíu mày, nói:

- Lục Soái không biết đang chiến đấu hay là đang đùa giỡn với nữ nhân a.

- Băng Nhu của Băng gia cũng không tính là nữ nhân a.

Tịnh Vô Ngân ôm kiếm nói.

- Ý ngươi là Băng Nhu không tính là nữ nhân sao?

Nhâm Tiêu Diêu nhìn Tịnh Vô Ngân nói, ánh mắt như cười như không.

- Lão tử vốn không có ý đó, ngươi định để cho Băng Nhu tính sổ ta sao?

Tịnh Vô Ngân hung hăng trừng mắt nhìn Nhâm Tiêu Diêu.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)