Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3075

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3075: Ta vừa béo lại vừa có khí chất
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đường Dần nhìn Lục Thiếu Du, mãi một lúc sau hai hàng lông mày mới giãn da, trên mặt nở nụ cười khổ, chỉ có hắn mới cảm nhận được rõ ràng nhất. Áo nghĩa hắc ám mà tất cả mọi người kiêng kỵ ở dưới áo nghĩa kỳ lạ thứ năm của Lục Thiếu Du lại bị áp chế khắp nơi.

- Đa tạ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, quang mang áo nghĩa Âm Dương trên người từ từ thu liễm, thân hình đáp xuống Chiến đài, khí tức thương cổ tự nhiên biến mất.

Lúc này trong lòng Lục Thiếu Du cũng có chút kinh ngạc về áo nghĩa hắc ám của Đường gia, áo nghĩa hắc ám này không trong ngũ hành, ngũ hành không có cách nào tương khắc. Nhưng mà áo nghĩa hắc ám lại ở trong Âm dương, dùng áo nghĩa Âm Dương hóa thành hắc ám vô tận, vừa vặn có thể khắc chế áo nghĩa hắc ám. Bằng không mà nói, mặc dù áo nghĩa hắc ám này không phải hắn không có cách nào chống lại, thế nhưng cũng sẽ không đơn giản như vậy.

- Về sau vị trí thứ sáu trên Thiên bảng chính là của ngươi, đợi lát nữa sau khi ngươi thắng tên Lôi Tiểu Thiên hỗn đản kia, chúng ta sẽ đi uống rượu. Ta đối với áo nghĩa kỳ lạ thứ năm của ngươi rất ngạc nhiên, khi có thời gian ngươi có thể giảng giải cho ta một chút được không?

Đường Dần hỏi Lục Thiếu Du, nói mình chú ý áo nghĩa kỳ lạ thứ năm này.

Lục Thiếu Du mỉm cười gật đầu nói:

- Chuyện như uống rượu ta chưa bao giờ nói không đi.

- Ha ha, vậy ngươi nên giải quyết hỗn đản Lôi Tiểu THiên kia sớm một chút, đừng có chậm trễ thời gian của chúng ta.

Đường Dần cười to, không có vì bị thua mà ảnh hưởng tới tâm tình.

- Đường bàn tử, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ta nhất định sẽ thua sao?

Âm thanh củ Lôi Tiểu Thiên vang lên, khi âm thanh vừa dứt thân ảnh đã lập tức nhảy xuống Chiến đài, hắn quay đầu nhìn Đường Dần trên không trung nói:

- Đừng tưởng rằng ngươi thua thì ta sẽ thua, đừng quên, bài danh của ta cao hơn ngươi.

- Bài danh cao hơn thì có cái rắm gì?

Đường Dần trừng mắt nhìn Lôi Tiểu Thiên, lập tức nhìn qua Lục Thiếu Du nói:

- Lục Thiếu Du, ngươi coi chừng thuộc tính Lôi của Lôi Hỗn đản này, công kích rất mạnh, còn nữa, tốc độ của hắn cũng không chậm, lĩnh ngộ áo nghĩa không gian cũng không tệ.

- Đường Bàn Tử, ngươi bán đứng ta. Vô sỉ, hạ lưu.

Lôi Tiểu Thiên lập tức quát Đường Dần, nói:

- Vì muốn cho ta thua, ngươi sợ mất mặt mũi sao? Không ngờ lại bán đứng ta. Tiểu Tiểu tâm địa thiện lương như vậy, ngươi lại gian trá, hạ lưu, vô sỉ, ngươi còn béo như vậy, các ngươi nhất định không phải là thân huynh muội.

- Ta béo thì sao? Ta béo đẹp, lại có khí chất.

Đường Dần dường như nhìn thấy Lôi Tiểu Thiên khó chịu lại rất cao hứng, hắn lập tức phất tay, nhìn Lôi Tiểu Thiên nói:

- Ta sẽ chờ ngươi bị chà đạp, hắc hắc.

Nói xong với Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần lập tức nói với Lục Thiếu Du:

- Lục Thiếu Du, coi chừng áo nghĩa không gian và Lôi thuộc tính của hắn, chà đạp hắn cho ta, không cần để cho hắn ta mặt mũi.

Dứt lời, Đường Dần phất tay, dậm chân tại chỗ rồi nhanh chóng trở lại trên đội ngũ của Đường gia.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng rồi không nói gì, thuộc tính Lôi, lần trước ở trước mặt Lục Thiếu Du Vô Tướng cũng vô tình đề cập qua một lần.

Lôi thuộc tính của Lôi gia có lực công kích bá đạo vô cùng, mà đối với lôi điện lực, thân mang Tử Lôi huyền đỉnh, có Tử Kim Huyền Lôi, Lục Thiếu Du cũng không lạ lẫm gì. Lôi thuộc tính không dễ chọc, nếu như cùng cấp độ mà nói, lực công kích của lôi thuộc tính so với thuộc tính thổ còn mạnh hơn.

- Đường bàn tử, ngươi cứ chờ đó cho ta.

Lôi Tiểu Thiên bất đắc dĩ nhìn Đường Dần, lập tức quay đầu lại nhìn Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên sự vui vẻ, trường bào màu tím bay phấp phới, mái tóc đen không gió mà bay, khí chất bất phàm, hắn cực kỳ khách khí nói:

- Lục huynh đệ, ta nói với huynh đệ này, Đường bàn tử này hèn hạ vô sỉ, rất hạ lưu, sau này huynh đệ cách hắn xa một chút, chúng ta nên thân cận hơn một chút a.

- Cái này...

Lục Thiếu Du sững sờ, có chút kinh ngạc nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ, ta cảm thấy Đường Dần huynh đệ không tệ nha.

- Không tệ mới là lạ, hắn không biết xấu hổ là gì, lần trước dám gạt ta thua trong tay hắn, sau đó tiến vào trong bí cảnh Lôi gia ta lĩnh ngộ, còn lấy đi một kiện bảo vật của Lôi gia. Nếu không phải vì Tiểu Tiểu ta sẽ không khách khí với hắn như vậy.

Lôi Tiểu Thiên nhìn đôi mắt đen nhánh mà sáng ngời của Đường Dần, ánh mắt âm thầm chuyển động, lập tức nói với Lục Thiếu Du:

- Không nói tới Đường bàn tử kia nữa, về sau huynh đệ ở cạnh hắn nhiều sẽ biết hắn ta vô sỉ thế nào. Huynh đệ cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng cho hắn biết huynh đệ có bảo vật gì, bằng không cho dù hắn nằm mơ cũng sẽ nhớ tới nó.

- Không sao, dù sao ta cũng chỉ có hai bàn tay trắng, không có bảo vật nào a.

Lục Thiếu Du xấu hổ cười cười, mặc kệ Lôi Tiểu Thiên nói thật hay giả, nhưng mà phải có một chút gió, trong lòng Lục Thiếu Du ghi nhớ tới Đường Dần này, xem ra Đường Dần cũng không phải loại lương thiện, nhất định Lôi Tiểu Thiên đã thua thiệt ở trong tay hắn.

Đường Dần ở trên không trung nghe vậy, không thể nhịn được nữa với Lôi Tiểu Thiên, cũng không thèm để ý tới hình tượng mà mở miệng nhổ ra một ngụm nước bọt, mắng to một tiếng nói:

- Ta nhổ vào, Lôi hỗn đản, ngươi cũng không biết xấu hổ sao?

Lôi Tiểu Thiên không để ý tới Đường Dần, tiếp tục nhìn qua Lục Thiếu Du, trên da dẻ dường như có lưu quang lưu chuyển, trên khuôn mặt tuấn lãng, hai mắt chuyển động, nhìn qua giống như có một loại quang mang kỳ lạ, quang mang này khiến cho người ta nhìn vào một cái lập tức cảm thấy tim đập nhanh, linh hồn run run, hắn nghiêm túc nói:

- Dù sao huynh đệ cũng nên cẩn thận mập mạp kia là được rồi. Ta nói thật với huynh đệ, ta không giống hắn ta, ta đối với bằng hữu, đối với huynh đệ từ trước tới nay đều không tiếc mạng sống, cũng không vô sỉ hạ lưu như Đường bàn tử này.

Lục Thiếu Du dường như có chút kinh ngạc mà nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, nói:

- Nói như vậy, đối với huynh đệ, bằng hữu giúp không tiếc mạng sống, vì nữ nhân sẽ chọc huynh đệ hai đao, không biết Lôi huynh đệ có như vậy không?

- Cái này...

Khuôn mặt Lôi Tiểu Thiên lập tức cứng đờ, mở miệng thế nhưng lại không nói nên lời.

- Ha hah a....

Bốn phía Chiến đài, đám người vây xem chung quanh không nhịn được cười, nhị nữ Băng Nhu và Đường Tiểu Tiểu trên không trung cũng phải che miệng cười.

- Ha ha ha...

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, người cao hứng nhất không ai khác ngoài Đường Dần, hắn cười to không thôi.

- Lục huynh đệ, ta không phải người như vậy a.

Lôi Tiển Thiên phất tay, khuôn mặt có chút xấu hổ, khoát tay nói với Lục Thiếu Du:

- Ta thì huynh đệ coi như biết rõ, ta là loại người này sao? Nói thí dụ như hiện tại, chúng ta chiến một trận, công kích của thuộc tính Lôi của Lôi gia chúng ta rất mạnh, ta lại tu luyện áo nghĩa không gian cho nên tốc độ cực nhanh. Ta sẽ dùng để đối phó với huynh đệ và bằng hữu của ta sao? Sẽ không, nhất định là như vậy, đúng không?

*****

Lôi Tiểu Thiên nói xong, nhìn qua Lục Thiếu Du, cực kỳ chân thành nói:

- Ta cùng với Lục huynh đệ tuy rằng thời gian quen biết không dài, thế nhưng lúc trước vừa mới biết đã trở nên thân quen. Về sau nghe nói Lục huynh đệ bị đám tạp chủng Thiên La minh vây công vẫn lạc, ta thiếu chút nữa muốn xông tới tìm đám người này liều mạng. Cũng may hiện tại Lục huynh đệ bình yên vô sự, ta vui mừng cao hứng không thôi. Đợi lát nữa chúng ta phải đi uống vài chén, quan hệ của Lục huynh đệ và Lục Linh sư đệ cũng không phải là nông cạn, về sau huynh đệ chính là huynh đệ của Lôi Tiểu Thiên ta. Về sau ai dám trêu vào huynh đệ thì chính là đụng vào Lôi Tiểu Thiên ta, ta sẽ không để yên cho hắn ta.

Nói xong, Lôi Tiểu Thiên có chút kích động, giống như hận không thể uống máu ăn thề với Lục Thiếu Du, kết nghĩa huynh đệ, khí thế giống như không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, thế nhưng lại cầu chết cùng ngày cùng tháng cùng năm vậy.

- Lôi Tiểu Thiên này có chút không giống a.

Bốn phía Chiến đài, người biết rõ Lôi Tiểu Thiên nhìn thấy lời nói và cử chỉ của Lôi Tiểu Thiên lúc này trong mắt đều hiện lên vẻ nghi hoặc. Dùng ngạo khí và tính tính của Lôi Tiểu Thiên, một người là nhân vật dẫn đầu trong Cổ tộc, hắn ta chưa từng tỏ vẻ khiêm tốn và nhiệt tình với một ai khác như vậy. Chẳng lẽ Lôi gia muốn triệt để lôi kéo Lục Thiếu Du, một Chân lý Niết Bàn tiền đồ vô lượng này hay sao?

- Kình Thiên sư bá, người có cảm giác Lôi Tiểu Thiên trên không kia có chút quái dị hay không?

Giữa không trung, Thái A nghi hoặc nói với Mạc Kình Thiên.

- Cái này... Ta cũng không nói rõ được.

Mạc Kình Thiên vuốt vuốt mũi, ánh mắt nghi hoặc, hắn cảm thấy Lôi Tiểu Thiên này có chút quái dị, thế nhưng cụ thể là quái dị ở đâu lúc này hắn cũng không nói nên được.

- Không đúng, có che dấu bên trong.

Trong mắt Lục Linh cũng hiện lên vẻ nghi hoặc, dùng hiểu biết của hắn về Lôi Tiểu Thiên này, đây cũng không giống như tính tình thường ngày của Lôi Tiểu Thiên.

- Ồ, tiểu tử này muốn làm gì?

Ngay cả Đường Dần trên không trung cũng cảm thấy nghi ngờ không thôi.

Lục Thiếu Du vẫn lạnh nhạt cười, thế nhưng ánh mắt dường như nhìn về phía Lôi Tiểu Thiên vô cùng cảm động, giống như bị thái độ nhiệt tình của Lôi Tiểu Thiên làm hòa tan, bộ dáng giống như được sủng ái mà lo sợ, hắn nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ nghiêm trọng rồi, xem ra Tiểu Thiên huynh đệ cũng là người có tình nghĩa, vậy thì lát nữa ta nhất định phải uống hai chén với Tiểu Thiên huynh đệ.

- Uống rượu là đương nhiên, chờ chúng ta thi đấu xong rồi uống rượu cũng không muộn.

Lôi Tiểu Thiên nhìn thấy bộ dáng cảm động của Lục Thiếu Du cũng vô cùng hưởng thụ, lập tức cao hứng nói:

- Bất quá chúng ta là huynh đệ, thi đấu cũng tùy tiện đi, công kích của thuộc tính Lôi rất mạnh, ta tu luyện áo nghĩa không gian nên tốc độ cũng cực nhanh. Ta sẽ không dùng để đối phó với huynh đệ và bằng hữu của ta. Nhưng mà ta cũng muốn biết thực lực chân chính của Lục huynh đệ tới trình trạng nào, Lục huynh đệ nhất định phải khiến ta mở mang tầm mắt nha.

- Ý Tiểu Thiên huynh đệ là...

Lục Thiếu Du có chút nghi hoặc nhìn Lôi Tiểu Thiên.

Lôi Tiểu Thiên nói:

- Ý của ta chính là chúng ta đổi phương thức thi đấu, vừa rồi Lục huynh đệ với Băng Nhu, Đường bàn tử chiến một trận, ta cảm thấy Lục huynh đệ cũng không toàn lực ứng phó, cho nên dứt khoát như vậy đi. Ta và huynh đệ mỗi người đánh ba quyền, nhìn xem ai ngã xuống trước, ai ngã xuống trước thì thua. Lục huynh đệ cảm thấy thế nào?

Dứt lời, Lôi Tiểu Thiên lập tức dùng vẻ mặt chờ mong nhìn Lục Thiếu Du.

- Thì ra là thế, không ngờ lại có chủ ý này, chỉ sợ lần này hắn không trộm được gà mà còn mất nắm gạo rồi, tự mình tìm tai vạ a.

Nhìn Lôi Tiểu Thiên trước mặt, Lục Linh bỗng nhiên hiểu ra, dường như hắn đã biết Lôi Tiểu Thiên muốn gì.

- Lôi Tiểu Thiên này muốn so lực phòng ngự với sư phụ sao?

Thái A dường như cũng hiểu ra, lập tức cảm thán nói với Lục Linh bên người.

Lục Linh cười cười, có chút bất đắc dĩ nói với Thái A:

- Vị sư huynh kia của ta cũng có chút dựa vào, thế nhưng hắn lại không biết hắn đã tìm sai người, đợi lát nữa sẽ là lúc hắn khóc.

- Hắc hắc, thì ra là muốn so lực phòng ngự, có trò hay xem rồi.

Mạc Kình Thiên cười cười, ánh mắt có chút thâm ý.

- So lực phòng ngự, có trò hay rồi.

Đám người Tịnh Kiếm Hoàng, Nhâm Tiêu Diêu, Tuyệt Phong Hoa cũng lập tức hiểu ra, âm thầm cười hắc hắc không thôi. Ở trong Tương Hoàng không gian, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy lực phòng ngự khủng bố của Lục Thiếu Du.

Đặc biệt là Giang Đảo Lưu, hắn là người rõ ràng nhất phòng ngự của Lục Thiếu Du, cho nên lập tức cảm thấy bi ai thay cho Lôi Tiểu Thiên.

Trên Chiến đài, Lục Thiếu Du có chút giật mình nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ, như vậy được sao?

- Yên tâm đi, không có vấn đề, chúng ta chỉ tùy tiện đọ sức một chút mà thôi. Chỉ cần tới điểm là ngừng, như vậy cũng nhanh chóng, không dây dưa dài dòng, còn phải nhanh đi uống rượu a.

Lôi Tiểu Thiên vỗ ngực mình, nói với Lục Thiếu Du:

- Lục huynh đệ vừa rồi đã giao thủ qua với Đường bàn tử, Băng Nhu cho nên đã tiêu hao không ít, ta thân làm huynh đệ sẽ không chiếm tiện nghi của Lục huynh đệ. Huynh đệ cứ đánh ta ba quyền trước, nếu ta còn có thể chèo chống được thì Lục huynh đệ lại chịu ba quyền của ta.

- Ồ?

Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy kinh ngạc, khiếp sợ nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ, không được nha. Như vậy huynh đệ sẽ là người chịu thiệt, ta cũng không thể làm như vậy, như vậy quá chiếm tiện nghi rồi.

- Huynh đệ nói gì vậy? Chúng ta là huynh đệ, không có ai chiếm tiện nghi, huống chi Lục huynh đệ đã tiêu hao không ít, chỉ cần đến lúc đó hạ thủ lưu tình là được rồi.

Vẻ mặt Lôi Tiểu Thiên hào khí ngập trời, nói với Lục Thiếu Du:

- Lục huynh đệ, đừng từ chối.

Lục Thiếu Du lập tức lắc đầu, vẻ mặt không đành lòng nói với Lôi Tiểu Thiên:

- Tiểu Thiên huynh đệ, ngươi quả thực là trọng tình trọng nghĩa, vì huynh đệ mà không tiếng cả mạng sống a. Cho nên ta không thể làm như vậy, như vậy ngươi quá thiệt thòi, nếu như ta làm như vậy sau này Lục Thiếu Du ta sẽ không còn mặt mũi gặp người khác nữa.

- Lục huynh đệ, chẳng lẽ ý của huynh đệ là chịu ba quyền trước sao?

Lôi Tiểu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, cảm động không thôi, thiếu chút nữa cảm động tới khóc rống lên, hắn lắc đầu nói với Lục Thiếu Du:

- Thế nhưng nếu như vậy ta cũng sẽ không đành lòng ra tay với Lục huynh đệ a.

- Tiểu tử này không phải bị Lôi Tiểu Thiên lừa rồi đó chứ? Lôi Tiểu Thiên này quá vô sỉ a.

Nghe vậy đám người Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân, Tuyệt Phong Hoa lập tức khẩn trương, cách đấu này đừng nói là ai chịu ba quyền trước, cho dù chịu một quyền trước cũng là người bị thiệt.

- Yên tâm đi, sư phụ sẽ không bị lừa dối đâu, chỉ sợ kẻ nào đó bị lừa mà còn không biết thôi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)