Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3097

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3097: Lục Thiếu Du với Phong Du Du
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không ngờ áo nghĩa linh hồn của Lục Thiếu Du lại mạnh mẽ tới tình trạng như vậy.

Trên ngọn núi, đám người Nhâm Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng, Đường Ám, Lôi Quang, Mộc Nguyên cùng chúng cường giả không khỏi cảm thán, đám người trẻ tuổi đồng lứa bày ra thực lực như vậy cũng khiến cho bọn họ cảm thấy xấu hổ.

Mà nếu Hoàng Dật chỉ bị thua đơn thuần, có lẽ mọi người còn có thể tiếp nhận dễ dàng hơn một chút, Hoàng Dật lúc này không những thua, mà còn thua trong áo nghĩa linh hồn của Lục Thiếu Du. Chuyện này khiến cho mọi người không khỏi rung động, đồng thời còn khó có thể tiếp nhận.

- Ta dùng toàn lực cũng không có cách nào ngăn cản hắn. So với trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn. Không hổ là người Chân lý Niết Bàn.

Hoàng Dật trở lại ngọn núi, nhìn Phong Bá Nam nói. Sắc mặt đám đệ tử Hoàng gia sau lưng lập tức khó coi.

Ánh mắt Phong Bá Nam thu hồi từ trên người Hoàng Dật, nhìn vào Phong Du Du, nhíu mày nói:

- Du Du, Lục Thiếu Du kia hôm nay có lẽ đã tiêu hao không ít, bằng không muội hôm khác lại chiến với hắn một trận cũng được.

- Đại ca, Lục Thiếu Du có lẽ không tiêu hao bao nhiêu, hắn còn chưa dùng toàn lực.

Phong Du Du nói, trong đôi mắt thanh tịnh, sáng ngờ có chút rung động, lại nói tiếp:

- Muội thấy hôm nay muội không ra tay hắn cũng sẽ không bỏ qua, huống chi muội cũng đã đồng ý, tự nhiên không thể nuốt lời.

- Thế nhưng mà...

Phong Bá Nam dường như còn muốn nói điều gì, nhìn đôi mắt thanh tịnh, sáng ngời của Phong Du Du, hai mắt biến ảo bất định, nói:

- Vậy muội cẩn thận một chút. Cũng chỉ có thể dựa vào muội đối phó với hắn.

- Muội cũng không có nắm chắc, nếu như hắn dùng toàn lực, có lẽ muội cũng khó có thể chống lại hắn.

Phong Du Du cười nhạt một tiếng, y phục màu trắng trên người khẽ tung bay, khi âm thanh vừa dứt. Thân hình xinh đẹp màu trắng mang theo đường cong động lòng người, duyên dáng nhảy về phía Chiến đài.

Bốn phía Chiến đài, vô số ánh mắt đang còn rung động vì cảnh tượng vừa rồi, nhìn thấy trên không trung đã có một đạo thân ảnh xinh đẹp mang theo đường cong động lòng người đi tới, dáng người uyển chuyển, từ từ đáp xuống Chiến đài, y phục màu trắng khẽ bay.

Đạo thân ảnh này đáp xuống, không gian chung quanh có chút rung động như ẩn như hiện. Đây là một nữ tử tuyệt mỹ, một khuôn mặt thoát tục, cao quý, thánh khiết không mang theo khói lửa nhân gian. Giống như đáng lẽ không nên tồn tại trên đời này, thế nhưng lại cao quý đến mức người ta không dám khinh nhờn.

- Đẹp quá.

Nhìn thân ảnh xinh đẹp mà mềm mại trên Chiến đài, trong mắt vô số người bốn phía nổi lên sự chấn động. Mà ngay cả ánh mắt đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng cũng chấn động.

- Rốt cuộc nàng ta cũng xuất hiện.

Đám người Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần, Lý Tương tập trung vào trên Chiến đài. Nhìn đạo thân ảnh nhỏnhắn, mềm mại, nhìn như yếu đuối kia, thế nhưng lại khiến cho bọn họ kiêng kỵ thật sâu. Thứ nhất Thiên bảng, là tồn tại phía trên Phong Bá Nam và Hoàng Dật. Các lão nhân trong tộc bọn họ đã từng nói qua, đây là một tồn tại yêu nghiệt.

- Tại sao lại giống như vậy được?

Mạc Kình Thiên nhìn qua Chiến đài, lập tức có cảm giác giống như gặp quỷ, ánh mắt lập tức nhìn về phía Thái A.

Thái A lắc đầu với Mạc Kình Thiên, nói:

- Kình Thiên sư bá, sư phụ nói không phải, thế nhưng người này rất giống. - Không đúng, ở trong đó nhất định có nguyên nhân gì đó, chẳng lẽ...

Mạc Kình THiên lắc đầu một chút, sau đó lập tức ngẩng đầu, ánh mắt chấn động không thôi.

Trên Chiến đài, Lục Thiếu Du nhìn nữ tử trước mắt, trong đầu có cảm giác giống như ảo giác. Nữ tử này cùng yêu nữ kia quả thực là hai người sao? ngay cả bản thân Lục Thiếu Du cũng hoài nghi.

- Không ngờ thực lực của ngươi lại tới một bước này. Chân lý Niết Bàn quả nhiên danh bất hư truyền.

Phong Du Du nhìn qua Lục Thiếu Du, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ rung động. Bàn tay trắng nõn nắm góc áo, nhất cử nhất động, dù một cái nhăn mày hay nụ cười đều cao quý tự nhiên, khiến cho người ta không khỏi động dung, khí chất cao quý thánh khiết vô cùng.

Lục Thiếu Du nghe vậy, ánh mắt từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ nói:

- May mắn mà thôi, hy vọng ngươi có thể dùng toàn lực. Ta có thể cảm giác, ngươi so với bọn họ còn mạnh hơn rất nhiều.

- Trước mặt đại ca ta và Hoàng Dật, dựa vào may mắn không có cách nào chiến thắng.

Phong Du Du nhìn qua Lục Thiếu Du, đôi mắt trong sáng, thanh thịnh giống như sao trên trời, âm thanh như âm thanh của thiên nhiên, nàng nói tiếp:

- Không thể không nói, ngươi muốn liên tiếp khiêu chiến ba người chúng ta quả thực có chút cuồng ngạo. Bài danh trên Thiên bảng đối với ngươi quan trọng như vậy sao?

- Bài danh trên Thiên bảng sao?

Lục Thiếu Du nhìn qua Phong Du Du rồi lắc đầu, nhìn nữ tử có chút giống người kia trước mắt, ánh mắt lại lần nữa hoảng hốt, hắn nói:

- Đã từng có một người con gái nói với ta, ta muốn trở thành nam nhân của nàng thì phải đứng trong Vạn Thế đối quyết, đứng trong Thương Khung chiến trường. Khi đó ta mới có tư cách trở thành nam nhân của nàng. Từ khi ta tiến vào Vạn Thế đối quyết cho tới ngày hôm nay, trừ lý do muốn bảo vệ tất cả người bên cạnh mình ra cũng là bởi vì nàng. Ta hy vọng có một ngày ta có thể đứng trước mặt nàng, nói với nàng hãy làm nữ nhân của ta.

Phong Du Du nghe vậy, chẳng biết tại sao những lời này khiến cho nàng có một loại cảm giác quen thuộc. Giống như lúc trước nàng đã từng nghe nói qua ở đâu đó, thậm chí trong đầu nàng, mơ hồ từ sâu trong linh hồn còn hiện lên cảnh tượng đó. Thân hình mềm mại run lên, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ rung động nhìn qua Lục Thiếu Du, một lát sau môi son khẽ mở rồi nói:

- Người ngươi nói chẳng lẽ chính là người rất giống ta hay sao?

- Đúng vậy, cơ hồ giống như đúc.

Lục Thiếu Du gật gật đầu, lập tức nói:

- Hiện tại ta cũng không biết nàng ở nơi nào.

- Tên này, lại hái hoa ngắt cỏ.

Giữa không trung, đám người Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lam Linh nghe vậy sắc mặt lập tức biến hóa không ít. Ánh mắt ba người lập tức nhìn về phía Thái A. Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Lăng Thanh Tuyền, tam nữ nhìn qua không có quá nhiều chấn động.

Thái A bị ba sư mẫu nhìn qua, lập tức cúi đầu không dám nói gì, lặng lẽ đi ra sau lưng Mạc Kình Thiên.

- Một ngày nào đó ngươi sẽ tìm được nàng. Đến lúc đó ta cũng muốn nhìn một chút, người giống ta như đúc dưới gầm trời này rốt cuộc có bộ dáng như thế nào.

Trên Chiến đài, Phong Du Du nhìn qua Lục Thiếu Du, trong đôi mắt trong sáng mà thanh tịnh hiện lên một chút tò mò, bờ môi son khẽ mở, nói:

- Hiện tại ngươi ra tay đi, hy vọng ngươi có thể thẳng ta. Thắng ta, trong Thương Khung chiến trường, đến lúc đó ngươi sẽ có một chỗ cắm dùi. Ta thấy nữ nhân kia của ngươi trước đó dường như có gì đó cố kỵ. Nếu như cuối cùng ngươi có thể ở trong Thương Khung chiến trường, đến lúc đó nàng cũng sẽ không cần phải cố kỵ nữa.

*****

Lục Thiếu Du nhìn qua Phong Du Du, khóe miệng giật giật, nói:

- Thật không ngờ, ta nhất định sẽ thắng ngươi.

- Cũng có chút tự tin.

Phong Du Du thản nhiên cười, hai má lúm đồng tiền xuất hiện trên khuôn mặt tinh xảo mà thánh khiết kia, âm thanh như thiên nhiên vang vọng:

- Kỳ thật ta rất thích ngươi tự tin và cuồng ngạo, hy vọng tới lúc đó sau khi tới Thương Khung chiến trường, ngươi còn có thể tiếp tục cuồng ngạo như vậy.

- Thương Khung chiến trường sao? Ta đã đi qua.

Lục Thiếu Du nói.

Phong Du Du lắc đầu nói:

- Ta biết rõ ngươi đã đi vào Thương Khung chiến trường rồi, nhưng lần này không giống. Đến lúc đó ngươi sẽ biết rõ, thời gian cũng không quá lâu nữa đâu.

Lục Thiếu Du nghe vậy, đang muốn nói tiếp thì Phong Du Du lại nói, đông mắt thanh tịnh giống như sau chấn động:

- Được rồi, chúng ta cũng nên động thủ thôi.

Âm thanh giống như âm thanh của thiên nhiên vừa dứt, y phục màu trắng bỗng nhiên run lên. khí tức vô hình từ trong cơ thể Phong Du Du lan tràn ra. Khí tức này nương theo khí tức vổ xưa.

Oanh.

Trong chớp mắt này, chẳng biết tại sao, chung quanh Chiến đài lập tức có từng cơn gió đập vào mặt, tóc trên đầu tung bay.

Sưu.

Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, đồng thời quanh thân có khí tức chấn động vô hình lan tràn ra. Toàn thân có khí tức cổ xưa chấn động.

Giờ phút này, quanh thân Lục Thiếu Du và Phong Du Du trên Chiến đài đều có hai cỗ khí tức vô hình lấy bản thân làm trung tâm lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng. Gợn sóng trong không gian nhộn nhạo, khí tức bực này lan tràn, trong lúc mơ hồ còn có thể thấy được dấu vết của trạng thái chân không.

Xoẹt.

Hai cỗ khí tức vô hình va chạm, tại nơi hai cỗ khí tức vô hình va chạm với nhau, quang mang hình cung lập tức bắn ra. Quang mang giống như gợn sóng bắn ngược ra. Cơ hồ cùng lúc, ngay khi quang mang bắn ngược ra, hai đạo quang tráo trong suốt giống như vô hình lập tức bao phủ thân hình hai người.

Sưu Sưu.

Trong sát na này, cũng không biết vì sao, sau khi được hai đạo quang tráo trong suốt giống như vô hình bao phủ, hai người lại đồng thời khép hờ hai mắt, được quang tráo nhấc lên, lập tức lơ lửng trên không trung.

Rầm Rầm.

Khí tức cổ xưa từ trong cơ thể hai người tuôn ra, từ từ lan tràn, giống như một cơn gió nhẹ thổi qua thiên địa, trong lúc mơ hồ có thể thấy được từng đạo năng lượng vô hình chấn động tạo thành một vòng tròn lan tràn ra chung quanh. Hai đạo năng lượng hình cung mỗi một lần va chạm với nhau đều có tia sáng chói mắt bắn ra.

Oanh.

Không trung run rẩy, thủy vực bao la phía dưới, sóng nước bắt đầu cuồn cuộn, nhộn nhạo không ngớt.

Trong sát na này, trong phiến thiên địa đột nhiên có năng lượng quỷ dị không thôi thẩm thấu vào trong thiên địa, khiến cho tất cả mọi người ở đây không khỏi run lên. Linh hồn chấn động không thôi. lực lượng áp bách tràn ngập thiên địa. Người thực lực thấp một ít, nguyên lực lặng lẽ đình trệ, sắc mặt trắng bệch.

Trong hư không bao la khôn cùng khắp nơi trắng xám, mây mù lượn lờ, tựa như hỗn độn.

Sưu Sưu.

Thân hình Lục Thiếu Du và Phong Du Du xuất hiện ở trong không gian giống như hỗn độn, hai mắt khép hờ lập tức mở ra. Tinh mang trong mắt cùng với khí tức cổ xưa lúc này vẫn còn như cơn lốc khuếch tán.

Sưu Sưu.

Ngay khi mắt hai người mở ra, thân hình giống như một tia chớp màu xanh cùng với điện mang màu trắng trong giây lát va chạm vào nhau.

Ầm ầm.

Hai người va chạm, không gian giống như hỗn độn này lập tức run rẩy không ngớt, nhất cử nhất động, mỗi cái giơ tay nhấc chân của hai người đều dẫn động năng lượng thiên địa bàng bạc.

Xoẹt.

Hai đạo thân ảnh nhanh chóng va chạm rồi phân ra, quanh thân đều được năng lượng thiên địa hội tụ rồi tạo thành một cơn lốc năng lượng cực lớn bao phủ.

Vừa chạm vào lập tức phân ra, hai người đừng ở phía xa nhìn nhau, ánh mắt bình thản, không có một chút chấn động nào. Bỗng dưng, thân hình hai người lần nữa giống như mũi tên lướt đi, công kích trong tay giống như mũi tên bắn ra, xuyên thủng không gian mang theo khí tức cổ xưa.

Xoẹt.

Trong sát na, hai người nhanh như thiểm điện giao thủ mấy chiêu. Phong Du Du ra tay quỷ dị, phóng khoáng. Lục Thiếu Du ra tay cường hãn, bá đạo, giao thủ giống như sấm sét khiến cho cả phiến không gian to lớn bị phá hủy thành hư không.

Sưu.

Thân hình mềm mại xinh đẹp, quanh thân được áo nghĩa thuộc tính Phong bao phủ, trong bàn tay ngọc có một đạo năng lượng tinh luyện nhanh như thiểm điện xuyên thấu không gian bắn về phía Lục Thiếu Du. Trong nháy mắt lập tức xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.

Gợn sóng áo nghĩa không gian nhộn nhạo khuếch tán, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức biến mất tại chỗ. Ngay khi thân ảnh Lục Thiếu Du biến mất, đạo năng lượng tinh luyện của Phong Du Du xuyên thủng không gian bắn tới, chỉ kém hơn đúng một hơi mà thôi.

Ngao.

Tiếp đó trong nháy mắt Lục Thiếu Du đã xuất hiện sau lưng Phong Du Du, trong tay có quang mang tuôn ra, một hư ảnh cự long bằng quang mang cực lớn rít gào một tiếng, xẹt qua không gian bắn về phía trước.

Sưu.

Phong Du Du dường như đã sớm có chuẩn bị, thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng lùi lại, môi son khẽ mở, một đạo lưu quang bằng năng lượng mang theo tiếng xé gió xuất hiện. Âm thanh chi chi vang lên, lưu quang hóa thành một hư ảnh phượng hoàng màu trắng khổng lồ, mỗi cái vỗ cánh đều khiến cho không gian vặn vẹo, mạnh mẽ dây dưa cùng với cự long màu vàng kia.

Ngao Ngao.

Chi Chi.

Tiếng long ngâm rung trời, tiếng phượng hoàng kêu vang vọng, cả hai đều giống như vật còn sống không ngừng dây dưa, va chạm trong không gian giống như hỗn độn. Trong chốc lát khiến cho cả phiến hư không cuồn cuộn.

Xoẹt.

Lúc này thân hình Lục Thiếu Du lần nữa tiếp cận Phong Du Du, hóa chưởng thành trảo, cả phiến không gian lớn vặn vẹo, hung hăng chộp về phía Phong Du Du đang đứng ở phía trước.

Sưu...

Thân ảnh xinh đẹp của Phong Du Du bỗng nhiên xoay tròn một trăm tám mươi độ, váy dài bồng bềnh, thân hình nhẹ như lông ngỗng, một đạo cước ấn mang theo một đạo quang trụ bằng năng lượng màu trắng giống như sấm sét đánh về phía trước.

Phanh.

Cước ấn, trảo ấn hung hăng va chạm. Lực lượng mạnh mẽ, cuồng bạo ẩn chứa bên trên lập tức nỏ tung, khiến cho thân hình Lục Thiếu Du cũng bị đẩy lui.

Chi.

Trong nháy mắt ngắn ngủi này, thủ ấn trong tay Phong Du Du lần nữa được ngưng kết, trong lòng bàn tay lần nữa có một đạo lưu quang lướt đi mang theo xu thế mênh mông cuồn cuộn vô cùng. Lại là một đầu phượng hoàng khổng lồ màu trắng vỗ cánh lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Thế như chẻ tre, vỗ cánh tạo thành một cơn lốc ngập trời.

Rống.

Tiếng hổ gầm vang vọng, trong lòng bàn tay của Lục Thiếu Du, một đầu cự hổ màu trắng lập tức xuất hiện trên trời cao, làm bộ vồ mồi, nhìn chằm chằm về phía trước, hung mãnh dị thường.

Ầm Ầm.

Đầu phượng hoàng màu trắng khổng lồ vỗ cánh, cự hổ rít gào, cũng như vật còn sống, cả hai lại lần nữa dây dưa.

Xoẹt.

Áo nghĩa thuộc tính Phong trên người Phong Du Du và trong thiên địa bắt đầu cuồn cuộn mang theo khí tức cổ xưa lan tràn, năng lượng bàng bạc ẩn chứa bên trong bắt đầu ngày càng cuồng bạo, tạo thành một cơn lốc bằng năng lượng xé nát không gian ven đường chung quanh, phóng về phía Lục Thiếu Du.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)