Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3217

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3217: Cửu Tuyệt Tháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lần sau cha muốn đi ra ngoài phải mang con theo đấy, bằng không con sẽ không để ý đến cha nữa đâu.

Lục Lộ vểnh cái miệng nhỏ nhắn, càng lộ ra vài phần đáng yêu, hai mắt linh vận trừng trừng nhìn Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy Lục Lộ, lập tức khiến đám người Kim Viên, Tiết Mặc Kỳ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ha ha, lần sau đi ra ngoài, nhất định mang theo nữ nhi bảo bối của cha mà.

Lục Thiếu Du cười ha ha, sau đó ôm tiểu nha đầu giới thiệu với bọn người Kim Viên...

Vào đêm, trên ngọn núi sau sơn phong đình viện, Lục Thiếu Du tẩy trần cho năm người Kim Viên, Hoàng Sa, Quỷ Oa, Tiết Mặc Kỳ, Tử Viêm, cũng gọi bọn người Lôi Tiểu Thiên và Đường Dần, Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân, Thiên Thương Ngân, Giang Đảo Lưu, Tuyệt Phong Hoa đến, rượu qua ba tuần, sau khi náo nhiệt một phen đến đêm khuya mới dần dần tán đi.

Mấy ngày tiếp theo, Lục Thiếu Du đều ở cùng tiểu nha đầu Lục Lộ, nha đầu kia hiện giờ cũng đã đến cấp độ Phá Giới cảnh cao giai, Lục Thiếu Du cũng đã trợ giúp nàng không ít ở mặt lĩnh ngộ lôi thuộc tính áo nghĩa. Thân là lôi thuộc tính áo nghĩa sủng nhi, ngộ tính lĩnh ngộ lôi thuộc tính của Lục Lộ tiểu nha đầu này khiến cho Lục Thiếu Du cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.

Trong mấy ngày này, Lục Thiếu Du cũng đi tìm Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, nói đại khái lại chuyện Tuyệt Linh Độc Cốc một lần, bất quá về chuyện Thái gia và Mộc Chi Thánh Nguyên thì Lục Thiếu Du cũng không nhiều lời.

Mà đối với chuyện Côn Vân thế giới Tuyệt Linh Độc Cốc, Hoàng Phủ Minh Long tựa hồ đã sớm biết rõ ràng, sau khi hai sư huynh đệ hàn huyên một thì Hoàng Phủ Minh Long nói cho Lục Thiếu Du một việc, trong hơn nghìn năm kế tiếp hắn có thể sẽ bế quan, đến lúc đó có chuyện gì có thể tìm đến Phong Hành thiên chủ.

Sáng sớm, trong Mật địa Thiên Giới, phía đông quần sơn lộ ra ngân bạch sắc, toàn bộ trong Mật địa Thiên Giới phảng phất như được bao quanh bởi một bức tranh thủy mặc, dãy núi bao la, cánh rừng xanh ngắt bao la bạt ngàn, gió sớm nhẹ phẩy, khiến người cảm thấy cực kỳ sảng khoái tinh thần.

Trên hậu sơn sơn phong đình viện, thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống trên núi, mấy ngày nay ngoại trừ tiểu nha đầu ra, tất cả mọi người đều đang bế quan tu luyện, bọn người Kim Viên, Tiết Mặc Kỳ cũng đã sớm tiến nhập vào các Bí Cảnh trong Mật địa Thiên Giới để lĩnh ngộ tu luyện, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy rất nhàm chán.

"Hô! "

Lục Thiếu Du vươn cái lưng mệt mỏi, hít sâu một hơi, cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái, hắn phóng mắt nhìn ra dãy núi ở xa xa, trên đỉnh núi mây mù nhàn nhạt lượn lờ, tựa như Tiên Cảnh vậy.

- Ai?

Bỗng dưng, ánh mắt Lục Thiếu Du đột nhiên bắn ra tinh mang, lập tức ngưng mắt nhìn về phía không trung bên trái.

- Xem ra hai năm qua linh hồn lực tựa hồ đã tăng tiến không ít a.

Âm thanh già nua vang lên, sau khi một chữ cuối cùng như chuông lớn vừa dứt, một thân ảnh tóc trắng già nua được đáp xuống bên người Lục Thiếu Du. Người này thân mặc cỗ trường bào màu lam, thân hình hùng vĩ, trên gương mặt già nua tràn đầy vô số nếp nhăn, tựa hồ như dấu vết pha tạp do tuế nguyệt vô tận lưu lại trên mặt vậy.

- Vấn an Phong Hành thiên chủ.

Nhìn thấy người tới, Lục Thiếu Du cảm thấy rất ngạc nhiên, đây không phải là Phong Hành thiên chủ thì là ai nữa, hắn lập tức có chút hành lễ.

Phong Hành thiên chủ nhìn Lục Thiếu Du, con ngươi đen nhánh thâm thúy như trời xanh, sâu không thấy đáy vô biên vô hạn, nói:

- Gần đây thế nào rồi?

Lục Thiếu Du nghe vậy hơi bất ngờ, đây là lần đầu tiên Phong Hành thiên chủ nói việc nhà với mình, thế này cũng không giống như Phong Hành thiên chủ, nhẹ gật đầu, mang theo nghi ngờ nói:

- Cũng không tệ lắm.

Phong Hành thiên chủ nghe vậy, lập tức liếc qua Lục Thiếu Du, nói:

- Ý của ta là, ta đưa cho ngươi bức đồ thứ sáu ngươi đã lĩnh ngộ chưa?

- Cái này khoảng cách cũng quá xa đi, ai có thể hiểu được chứ?

Lục Thiếu Du nhìn qua Phong Hành thiên chủ trong lòng thầm nhũ lấy, đương nhiên những lời này tự nhiên không thể nói ra miệng được, nhìn qua Phong Hành thiên chủ nhẹ gật đầu, nói:

- Đã sớm lĩnh ngộ bức cổ đồ thứ sáu rồi.

Nghe vậy, trên gương mặt già nua của Phong Hành thiên chủ lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, một lúc sau vẻ khiếp sợ kia mới dần biến mất, nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Ngươi thật sự đã lĩnh ngộ thành công cả sáu bức cổ đồ kia rồi sao?

Lục Thiếu Du khẳng định nhẹ gật đầu, nói với Phong Hành thiên chủ:

- Đã triệt để lĩnh ngộ thành công, bất quá ta chung quy cảm giác sau khi lĩnh ngộ sáu bức cổ đồ kia luôn luôn cảm thấy có chút thiếu khuyết, vẫn chưa thỏa mãn, xin hỏi Thiên chủ, sáu bức cổ đồ kia có phải có lai lịch gì đó không?

- Sáu bức cổ đồ kia lai lịch thật sự có chút bất phàm.

Phong Hành thiên chủ sau khi nhẹ gật đầu với Lục Thiếu Du, lập tức nói:

- Có chuyện gì cần nhắn nhủ không, nếu không có thì đi cùng ta, có lẽ ngươi sẽ cần bế quan một thời gian ngắn đấy.

- Ta đi nói với tiểu nha đầu một chút, bằng không có thể có chút phiền phức.

Sau khi Lục Thiếu Du suy nghĩ một chút liền nói với Phong Hành thiên chủ, thân ảnh lập tức lướt về phía đình viện.

Mắt nhìn thân ảnh Lục Thiếu Du rời đi, trên gương mặt già nua của Phong Hành thiên chủ không khỏi lại lần nữa nổi lên vài phần rung động, thì thào nói nhỏ:

- Không nghĩ tới có người thật sự có thể hành công, chỉ là không biết cuối cùng có thể thành công không, nếu như có thể thành công, cơ hội trong Thương Khung chiến trường sẽ càng thêm bảo đảm rồi...

Sâu trong dãy núi bao la, đây hẳn là một nơi ít người lui tới. Thậm chí chung quanh nơi này còn lộ ra chút hoang vu, đã không vẻ xanh biếc nồng đậm mà trong Mật địa Thiên Giới nên có nữa rồi.

"Sưu sưu! "

Hai đạo thân ảnh đáp xuống trên một thạch cốc nham thạnh bóng loáng, đúng là hai người Phong Hành thiên chủ và Lục Thiếu Du.

- Đây là nơi nào?

Lục Thiếu Du nhìn bốn phía hỏi Phong Hành thiên chủ, ở trong Mật địa Thiên Giới lâu như vậy, hắn thật sự không biết lại còn một nơi thế này, trong trời đất chung quanh nơi này trong lúc mơ hồ thẩm thấu ra một loại khí tức khiến Lục Thiếu Du cảm giác được có chút thuộc tính.

Phong Hành thiên chủ không nói gì, vươn tay vào không gian trước người xé mở ra một vết nứt không gian.

"Phần phật á..."

Theo vết nứt không gian này xé mở, một cỗ khí tức hung thần sát phạt lập tức bạo tuôn ra, khí tức sát phạt ngập trời từ trong vết nứt không gian kia cuốn ra như gió bão, tràn ngập một cỗ Diệt Tuyệt chi khí, sát phạt ngập trời, loại khí tức này đủ để khiến tâm chí người tu vị Hóa Hồng cảnh phải dao động.

- Là Diệt Tuyệt chi khí.

Dưới sát phạt chi khí khủng bố ngập trời kia, ánh mắt Lục Thiếu Du thoáng chốc đại biến, khí tức này không ngờ là Diệt Tuyệt chi khí trong một trong sáu bức cổ đồ.

- Đến đây.

Phong Hành thiên chủ dứt lời, lập tức liền lách mình tiến vào trong vết nứt không gian.

Lục Thiếu Du không do dự, theo sau Phong Hành thiên chủ lập tức tiến nhập vào trong vết nứt không gian.

*****

"Phần phật"

Trong không gian u ám bao la, không có Nhật Nguyệt Tinh Thần, khắp nơi một mảnh lờ mờ, chỉ có một cỗ Diệt Tuyệt chi khí ngập trời cuốn khắp, nương theo cổ khí tức hung hãn ngập trời chấn động lòng ngươi này, trong lúc mơ hồ còn lộ ra vô diệt chi khí và vô sinh chi khí vô cùng vô tận, dù là Hóa Hồng cảnh sợ rằng cũng không dám dừng lại trong không gian lờ mờ này quá lâu.

Trong hư không lờ mờ, phía trước xuất hiện một tòa đại tháp khổng lồ, tổng cộng chín tầng, như cao vút trong mây vậy. Trong không gian lờ mờ này chính là tồn tại duy nhất, diệt tuyệt thô bạo, vô diệt vô sinh khí tức vô cùng vô tận vây quanh đại tháp khổng lồ, như vòi rồng xoay tròn không ngớt, khiến cho người ngẩng đầu nhìn lên thôi cũng cảm thấy tâm thần rung động rồi.

- Chính là chỗ này, đây là nơi duy nhất bị phong ấn trong Mật địa Thiên Giới, tên là Cửu Tuyệt Tháp.

Xa nhìn đại tháp chín tầng bị khí tức khủng bố vô cùng vô tận bao lấy xoay tròn kia, Phong Hành thiên chủ nhẹ giọng nói.

- Cửu Tuyệt Tháp, chẳng lẽ có liên quan đến cổ độ mà ta lĩnh ngộ sao?

Lục Thiếu Du hỏi Phong Hành thiên chủ, từ khí tức thuộc tính khủng bố trong không gian nơi này cũng có thể cảm giác được sợ rằng sáu bức cổ đồ mà mình lĩnh ngộ có liên quan rất lớn đến Cửu Tuyệt Tháp này.

Phong Hành thiên chủ nhẹ gật đầu, quay đầu, nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Đúng vậy, sau bức cổ đồ mà ngươi lĩnh ngộ, đều là ta từ nơi này phục chế ra cho ngươi, hiệu quả không bằng một phần ngàn phong ấn Cửu Tuyệt Tháp nơi này.

- Vì sao phải phong ấn Cửu Tuyệt Tháp?

Lục Thiếu Du cau mày lại, sau đó hỏi Phong Hành thiên chủ.

Phong Hành thiên chủ nhìn Lục Thiếu Du, đầu đầy tóc trắng không hề cột lại, tăng thêm vài phần phiêu dật, trong con ngươi thâm thúy lúc này cũng tuôn ra vài phần bất đắc dĩ cảm thán nói nhỏ:

- Bởi vì Cửu Tuyệt Tháp này đã làm tổn thất quá nhiều thế hệ thiên phú tuyệt đỉnh, những tổn thất kia, đã vượt ra khỏi phạm vi toàn bộ Thượng Thanh thế giới có thể thừa nhận, phá hủy Cửu Tuyệt Tháp này lại quá đáng tiếc, cho nên cuối cùng tất cả các đại Cổ Tộc đồng thời quyết định phong ấn Cửu Tuyệt Tháp này lại.

- Cửu Tuyệt Tháp là tồn tại bực nào vậy?

Lục Thiếu Du trên mặt nghi hoặc, xa xa nhìn Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ lơ lửng trong hư không kia, nó giống như một đầu hung thú khổng lồ đang mở ra miệng rộng dữ tợn, có thể thôn phệ hết tất cả vậy, càng nhìn càng làm cho người sởn hết cả gai ốc, không rét mà run.

Phong Hành thiên chủ quay người nhìn Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ kia, khuôn mặt già nua nghiêm lại, nhẹ giọng trả lời Lục Thiếu Du:

- Cửu Tuyệt Tháp chính là do một vị cường giả khủng bố ngoài Cổ Tộc trong Thượng Thanh thế giới lưu lại, đồn đãi vị cường giả này chính là cường giả cùng thời kỳ với các tiền bối lão tổ Cổ Tộc. Chỉ là không biết vì sao lại không lưu lại một cỗ Tộc nào cả. Nhưng thực lực chân thật thì theo như truyền thuyết, lúc trước chỉ dưới Phong gia lão tổ thôi. Trong Thượng Thanh thế giới, chính là đệ nhất nhân sau Phong gia lão tổ, lúc trước tung hoành 3000 đại thế giới, uy danh hiển hách, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.

- Cửu Tuyệt Tháp là do cường giả mạnh mẽ như vậy lưu lại, phong ấn Cửu Tuyệt Tháp có phải là quá mức đáng tiếc không?

Lục Thiếu Du hỏi Phong Hành thiên chủ.

Khuôn mặt già nua của Phong Hành thiên chủ có chút động, than nhẹ, nói:

- Đó cũng là hành động bất đắc dĩ thôi, trong Cửu Tuyệt Tháp chưa từng có người nào đi được đến tầng thứ 8, mà ta nhiều nhất cũng chỉ có thể đến tầng thứ 7, cho dù là siêu cấp cường giả trong Thượng Thanh thế giới mấy năm qua, kể cả Lục sư huynh ngươi Hoàng Phủ Minh Long cũng không thể đủ đặt chân tầng thứ 8.

Lục Thiếu Du nghe thấy lời Phong Hành thiên chủ nói, thần sắc trên mặt cũng giật mình không ít, dùng thực lực của Phong Hành thiên chủ và Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long cũng không thể đặt chân đến tầng thứ 8, việc này khiến trong lòng Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ chấn kinh.

Phong Hành thiên chủ nhìn Lục Thiếu Du một hồi, nói:

- Lớp trẻ Hóa Hồng cảnh tiến vào Cửu Tuyệt Tháp, thiên phú nhất tuyệt đỉnh nhiều nhất cũng chỉ có thể đặt chân đến tầng thứ tư, bình thường đặt chân tầng thứ ba là đã tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì tu vị tổn hao nhiều, linh hồn trọng thương. Nặng thì linh hồn xuất khiếu. Các loại diệt tuyệt bạo lệ chi khí, vô diệt vô sinh chi khí trong Cửu Tuyệt Tháp kia không phải thường nhân có thể chạm vào được.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, từ lĩnh ngộ mấy tấm cổ đồ kia mà xem, các loại diệt tuyệt bạo lệ, vô sinh vô diệt chi khí kia quả thật không phải thường nhân đủ khả năng chạm vào được.

Huống chi Phong Hành thiên chủ cũng đã loại khí tức mà mình lĩnh ngộ trên cổ đồ kia cũng chỉ là một phần ngàn của Cửu Tuyệt Tháp mà thôi, có thể tưởng tượng trong Cửu Tuyệt Tháp trước mắt này, các loại khí tức khủng bố diệt tuyệt bạo lệ, vô sinh vô diệt sẽ khủng bố đến mức nào.

Phong Hành thiên chủ lần nữa nói:

- Ngươi cảm giác không sai, sáu bức cổ đồ ngươi lĩnh ngộ quả thật không phải toàn bộ, chỉ là lục tuyệt chi khí từ tầng một đến tầng sáu trong cửu tuyệt chi khí của Cửu Tuyệt Tháp. Trong Cửu Tuyệt Tháp tổng cộng có Cửu Tuyệt chi khí, theo thứ tự là Đại Bi chi khí, Đại Từ chi khí, Diệt Tuyệt chi khí, Bạo Lệ chi khí, Vô Sinh chi khí, Vô Diệt chi khí.

- Còn tam tuyệt chi khí nữa là gì?

Lục Thiếu Du hỏi Phong Hành thiên chủ, Đại Bi chi khí, Đại Từ chi khí, Diệt Tuyệt chi khí, Bạo Lệ chi khí, Vô Sinh chi khí, Vô Diệt chi khí mới chỉ là lục tuyệt chi khí, nếu là cửu tuyệt, vậy thì hẳn nên còn tam tuyệt chi khí nữa.

Phong Hành thiên chủ nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, nếp nhăn trên gương mặt già nua khẽ nhúc nhích, lập tức nói:

- Còn có Tuyệt Linh chi khí! Tuyệt Địa chi khí! Tuyệt Thiên chi khí!

- Tuyệt Linh! Tuyệt địa! Tuyệt Thiên!

Lục Thiếu Du nghe xong, lục tuyệt chi khí Đại Bi chi khí, Đại Từ chi khí, Diệt Tuyệt chi khí, Bạo Lệ chi khí, Vô Sinh chi khí, Vô Diệt chi khí trong cơ thể trong lúc mơ hồ cũng khẽ rung lên.

Tóc trắng Phong Hành thiên chủ nhẹ bay, trường bào màu xanh da trời bay phất phơi, nhìn Lục Thiếu Du, trong đôi mắt sáng khẽ lộ ra chút chấn động, nói:

- Vị cường giả lúc trước lưu lại Cửu Tuyệt Tháp này gọi là Thất Tuyệt Hoàng Tôn, dựa vào thất tuyệt Diệt Tuyệt, Bạo Lệ, Vô Sinh, Vô Diệt, Tuyệt linh, Tuyệt Địa, Tuyệt Thiên tung hoành thiên hạ, đồn đãi thực lực của ông ta đủ để quét ngang 3000 đại thế giới, không gì cản nổi.

- Không phải còn có Đại Từ chi khí và Đại Bi chi khí sao?

Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.

Phong Hành thiên chủ nhìn qua Lục Thiếu Du, tiếp tục nói:

- Vốn chỉ có thất tuyệt chi khí, chỉ có điều sau khi tu luyện thành đệ thất tuyệt Tuyệt Thiên, bản thân Thất Tuyệt Hoàng Tôn cũng tẩu hỏa nhập ma, sau đó bắt đầu giết chóc thành tánh. Dùng thực lực Thất Tuyệt Hoàng Tôn lúc trước, ngoại trừ đại năng thân mang bổn nguyên Hỗn Độn Thế Giới ra, căn bản là không người nào có thể ngăn cản. Một ít cường giả thực lực kém hắn một chút thì dưới tình huống hắn tẩu hỏa nhập ma cũng không có cách nào làm gì được hắn cả.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)