Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3238

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3238: Tranh đoạt chỗ ngồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tuổi còn trẻ mà có thể đạt tới tu vi Tam Nguyên Hóa Hồng, thiên phú này cực kỳ khủng bố. Trong ba ngàn Đại thiên thế giới này người mạnh còn có người mạnh hơn, thiên ngoại hữu thiên, người trong cùng thế hệ có thể so sánh với những người này trong Thượng Thanh thế giới cũng chỉ có Phong Du Du mà thôi.

Đương nhiên giữa Tam Nguyên Hóa hồng cũng có chênh lệch cực lớn. Cảm nhận khí tức thu liễm trong lúc mơ hồ chấn động của ba người kia Lục Thiếu Du cũng không khó nhận ra. So với lúc đại ca Dương Quá thu liễm khí tức chấn động mà nói, giữa song phương không cùng một tần suất, loại tần suất này đại biểu cho thực lực khác biệt.

Về phần Tiểu Long thì càng không có cách nào so sánh được. Dùng tu vi Tam Nguyên Hóa Hồng đỉnh phong của Tiểu Long hiện tại, thực lực chân chính của Tiểu Long tới tình trạng nào trong lòng Lục Thiếu Du hiện tại cũng không có cách nào phỏng đoán được.

- Hóa Hồng cảnh không ít.

Long Yên công chúa nhìn bốn phía, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ chấn động.

Ánh mắt như sao của Dương Quá nhìn qua đại điện, ôn nhu nói với Long Yên công chúa:

- Nhân số không ít, dù sao đều là những người đỉnh phong trong đám người cùng thế hệ của Thương Khung minh, bản thân mình vốn là người nổi bật trong Đại thế giới của mình rồi.

Ngay khi bốn người chăm chú nhìn vào trong đại điện, vốn bốn người tiến vào trong đại điện cũng không khiến cho người ta quá chú ý. Thế nhưng trong bốn người lại có Long Yên công chúa, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt của các thanh niên nhìn tới.

Dùng khí chất và mỹ mạo của Long Yên công chúa, đủ để khiến cho tất cả nữ tử trong đại điện này ảm đạm thất sắc.

Khi bốn người đang dò xét chung quanh đại điện, từng đạo ánh mắt chung quanh đại điện lúc này cũng nhìn vào người Long Yên công chúa.

Thậm chí không ít nữ tử vốn đã quen bản thân là tiêu điểm ở những nơi đi qua, lúc này cảm thấy bị người ta đoạt đi ánh sáng cũng không khỏi dùng ánh mắt giận dữ nhìn về phía Long Yên công chúa. Trong ánh mắt giận dữ này còn có sự ghen ghét.

Tiểu Long nhìn đại điện một vòng, sau đó nói với Lục Thiếu Du:

- Lão đại, Thần Thú thế giới và Thiên Địa các hẳn có chỗ ngồi bên trên, chúng ta qua đó ngồi đi.

Long Yên công chúa cảm thấy khó chịu với ánh mắt chung quanh, lập tức khoác cánh tay Dương Quá rồi nói với Dương Quá:

- Chúng ta đi thôi.

Dương Quá gật đầu, nhìn Tiểu Long rồi đi lên phía trước.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, đứng chắp tay, cũng theo ba người Tiểu Long, Dương Quá, Long Yên công chúa chậm rãi đi vào trong đại điện.

Trong đại điện này tuy rằng đều là người trẻ tuổi nổi bật, thế nhưng với tu vi thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại, hắn có cảm giác đứng ở nơi này giống như là bắt nạt đám người trẻ tuổi này vậy.

- Tịch Thiên Vũ, ngươi muốn chết sao?

Ngay khi bốn người Lục Thiếu Du đi vào giữa đại điện, ở trong vị trí trung ương có một tiếng hét lớn vang vọng, âm thanh khiến cho đại điện chấn động rồi run lên.

Tiếng hét lớn đột nhiên xuất hiện khiến cho đám thanh niên nam nữ túm năm tụm ba, tạo thành đội ngũ đang trò chuyện nghe vậy đột nhiên sững sờ. Từng ánh mắt lập tức nhìn về trong đại điện, từng đạo thân ảnh lập tức tiến về phía trước.

Trên đại điện lúc này có mười ba chiếc ghế đá tràn ngập phong cách cổ xưa, tạo hình nặng nề mà nguy nga, khiến cho người ta nhìn vào lập tức có cảm giác áp bách.

Mà sau lưng mười ba chiếc ghế này bên trên có đặt một khối ngọc bài, ngọc bài bên trên chiếc ghế phía sau này có khắc bốn chữ Tôn Vũ thế giới.

Mà mười hai chiếc ghế tiếp theo trên ngọc bài đều có khắc những chữ khác nhau, theo thứ tự là Sang Linh thế giới, Băng Tuyệt thế giới, Thần Thú thế giới, Thái Hoàng thế giới, Phượng Thiên thế giới. Minh Quang thế giới, Vô Tư thế giới, Thần Hổ thế giới, Xích Thiên thế giới, Thiên Địa các, Thiên Linh cung, Phi Thiên đạo tặc.

Tổng cộng có mười ba chiếc ghế phong cách cổ xưa, bên trên đều có ngọc bài khắc danh tự các thế giới, thế lực.

Nhưng lúc này trên mười ba chiếc ghế ngồi kia, trên chiếc ghế có ngọc bài khắc chữu Vô Tư thế giới lại có một nam tử khí khái hào hùng, ước chừng không tới ba mươi tuổi đang ngồi đó. Sau lưng có hai nam một nữ đang cung kính đứng.

Trước người nam tử khí khái hào hùng này có một nam tử khôi ngô rắn chắc đang trợn mắt đứng đó. Tiếng hét lớn kia rõ ràng là vừa từ trong miệng nam tử khôi ngô rắn chắc này truyền ra.

Chung quanh đã sớm có vô số thân ảnh đông nghịt tụ tập lại. Từng người đối với nam tử khôi ngô này đều không xa lạ gì. Ô Tự An của Vô Tư thế giới, tu vi Nhị Nguyên Hóa Hồng, lúc này dựa vào chiến công hiển hách mà ở trong Thương Khung minh có danh tiếng cực lớn.

Vô Tư thế giới thân là một trong mười đại thế giới bài danh đầu tiên, Ô Tự An này vừa mới tới Thương Khung chiến trường đã khiến cho không ít người chú ý.

Nam tử khí khái hào hùng kia nhìn nam tử khôi ngô đang trợn mắt nhìn mình phía trước, trong mắt không có bất kỳ chấn động nào. Thậm chí ngay cả đầu cũng không ngẩng lên mà chỉ nói:

- Ô Tự An, có chuyện gì mau nói, cần gì phải hét lớn như vậy. Hôm nay không phải là đấu giá hội. Hôm nay là đại hội tranh đoạt Hồng Hoang, ngươi làm như vậy là làm mất mặt mũi của Vô Tư thế giới ngươi a.

Ô Tự An nghe vậy vẫn trợn mắt nhìn đối phương, nhìn nam tử khí khái hào hùng kia, hắn trầm giọng nói:

- Tịch Thiên Vũ, đây cũng không phải là ghế của Thái Minh thế giới các ngươi. Muốn ngồi, sợ rằng thực lực của Thái Minh thế giới ngươi còn chưa đủ.

Tịch Thiên Vũ vẫn ngồi đó, dường như không tức giận bởi vì lời nói của Ô Tự An một chút nào, trong lòng bàn tay không biết từ khi nào đã xuất hiện một chiếc khăn che mặt màu trắng, vô cùng mềm mại. Cánh tay giương lên nhẹ nhàng lau mặt, nói:

- Nhỏ giọng một chút, nước miếng của ngươi phun hết lên người ta rồi. Chú ý vệ sinh một chút.

Nói xong, Tịch Thiên Vũ thu chiếc khăn tay kia lại, lúc này mới khẽ ngẩng đầu nhìn qua Ô Tự An, nói:

- Ta nhớ có một quy củ a, những chỗ ngồi này cũng không phải là dành riêng cho các ngươi. Nếu như ai có thực lực là có thể ngồi, có đúng như vậy không?

- Quả thực đúng là như vậy. Nếu ai có thực lực là có thể đi lên ngồi, nhưng mà Tịnh Thiên Vũ ngươi còn không có tư cách, Thái Minh thế giới ngươi còn chưa đủ tư cách ngồi lên trên đó.

Một tiếng hét lớn vang lên, Ô Tự An hoàn toàn không có bất kỳ khách khí nào, nguyên lực thuộc tính Thổ hùng hồn lập tức tuôn ra, năng lượng cường hãn mang theo uy áp hàng lâm khiến cho đám người có thực lực hơi thấp chung quanh lập tức cảm nhận được cảm giác áp bách cực lớn.

Vẻ mặt Tịch Thiên Vũ vẫn lạnh nhạt như cũ, ánh mắt trên khuôn mặt khí khái hào hùng kia thậm chí còn không thèm nhìn Ô Tự An lấy một cái.

- Cút xuống dưới cho ta.

Lại một tiếng quát vang lên, nguyên lực trong người Ô Tự An tuôn ra, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, phảng phất như muốn đem phiến không gian lớn trước mắt nắm vào trong lòng bàn tay. MỘt đạo quyền ấn ầm ầm đánh về phía Tịch Thiên Vũ.

*****

Sưu.

Gợn sóng trong không gian trước quyền ấn bị nghiền nát, đạo quyền ấn này bắn ra, vết nứt không gian lan tràn, lập tức đánh tới trước người Tịch Thiên Vũ.

- Thực lực của ngươi dường như chưa đủ a.

Tịch Thiên Vũ rốt cuộc cũng có động tác, chiếc khăn tay màu trắng nhỏ không biết biến mất từ khi nào, vô cùng quỷ dị. Bàn tay trắng nõn đánh ra. quang mang khiến tim đập nhanh đen kịt mang theo khí tức cường hãn tựa như hủy diệt hung hăng va chạm với một quyền của Ô Tự An.

Tất cả chỉ trong sát na, khiến cho tất cả mọi người ở đây nhìn vào cảm thấy hoa mắt.

Phanh.

Chưởng quyền va chạm, âm thanh trầm đục do năng lượng va chạm truyền ra. kình khí cường hãn giống như gợn sóng lan tràn, thế nhưng cũng không lan tràn ra quá ra, dường như tất cả đều nằm trong sự khống chế.

Phụt.

Mà dưới năng lượng khủng bố như vậy, không gian quanh thân hình khôi ngô của Ô Tự An bỗng nhiên xuất hiện từng vòng kình phong rung động, vô cùng quỷ dị. Không gian quanh thân lập tức vặn vẹo, trong miệng có một ngụm máu tươi đỏ thẫm phun ra.

Khục khục.

Thân hình Ô Tự An lập tức lảo đảo lui lại vài bước mới có thể đứng vững thân hình. Mỗi khi lui về phía sau một bước, trong đại điện đều lộ ra dấu chân thật sâu. Mặt đất rạn nứt, ánh mắt hắn cũng rung động không thôi.

- Thực lực thật mạnh, Ô Tự An một chiêu đã bị thua.

- Tam Nguyên Hóa Hồng, Tịch Thiên Vũ không ngờ lại là Tam Nguyên Hóa Hồng.

Sau khi Ô Tự An bị thua, từng đạo ánh mắt lập tức nhìn về phía Tịch Thiên Vũ, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.

Nơi này hiện tại đều là những người trẻ tuổi tập trung, cả đám đều là người nổi bật trong đám người cùng thế hệ, ngạo khí mười phần.

Tu vi Tam Nguyên Hóa Hồng ở trong đám người trẻ tuổi đỉnh phong này mà nói là tồn tại đỉnh phong, chỉ có thực lực mới có thể đại biểu cho tất cả.

- Ngươi là Tam Nguyên Hóa Hồng?

Thân hình Ô Tự An ổn định lại, mắt nhìn Tịch Thiên vũ, đôi mắt vốn trợn lên lúc này tràn ngập vẻ rung động. Trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào. Muốn ra tay thế nhưng lại có chút do dự, trước mặt thực lực hắn biết tất cả chỉ là uổng công.

- Ô Tự An, nể mặt đều là người Thương Khung minh, ta đã để cho ngươi còn mặt mũi. Nên biết thức thời, bằng không sẽ tự rước lấy nhục.

Tịch Khung Thiên ngồi trên ghế đá, thân hình không có di động một chút nào. Thu hồi một chưởng, ánh mắt nhìn về phía Ô Tự An lúc này mới có chút chấn động, hàn ý không thèm che dấu lan tràn ra, nói:

- Ngươi phải hiểu rõ, trong này là Thương Khung bí cảnh, nên thu liễm ngạo khí của Vô Tư thế giới ngươi một chút. Bằng không ta muốn giết ngươi cũng không ai có thể cứu ngươi.

Thân hình khôi ngô của Ô Tự An khẽ run lên, sắc mặt tái nhợt, thế nhưng cũng không dám nói gì nữa. Trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn biết rõ mình có nói cũng không có tác dụng gì. Tất cả chỉ có thể nhịn.

Vô số người vây xem chung quanh đối với Ô Tự An có chút đồng tình, thế nhưng cũng chỉ là đồng tình mà thôi. Thậm chí trong ánh mắt đồng tình còn hiện lên vẻ trào phúng.

Cường giả vi tôn, không có ai sẽ để ý tới kẻ yếu. Tuy rằng Ô Tự An không phải là kẻ yếu, thế nhưng so với Tịch Thiên Vũ mà nói lại là kẻ yếu.

Lục Thiếu Du nhìn xuyên qua đám người vào Tịch Khung Thiên, đây là một trong ba kẻ có khí tức Tam Nguyên Hóa Hồng trong đại điện. Thái Minh thế giới, Lục Thiếu Du cũng không quên Ma gia kia chính là một phần tử trong Thái Minh thế giới. Xem ra Thái Minh thế giới vì Tịch Thiên Vũ cho nên lần trước mới cố ý sai Ma Tước tới mật địa Thiên giới dò xét thực lực của đám người cùng thế hệ, sau đó mới quyết định bội ước.

- Lão đại, Tịch Thiên Vũ của Thái Minh thế giới này đủ độc a.

Trong đám người, Tiểu Long truyền âm tới trong tai Lục Thiếu Du.

- Người này không phải loại lương thiện, Ô Tự An không chỉ có thực lực không phải là đối thủ của hắn, mà ngay cả tâm trí cũng không phải là đối thủ.

Lục Thiếu Du trả lời, thầm nghĩ sợ rằng Thái Minh thế giới có vài phần nắm chắc với Tịch Thiên vũ này, cho nên mới bội ước với Thượng Thanh thế giới.

Lục Thiếu Du âm thầm mở miệng cười, nhưng mà những người sau lưng Thái Minh thế giới kia lại không chơi được Phong Hành Thiên chủ, đoán chừng hiện tại đám người này vẫn chưa biết gì, đến lúc đó sợ rằng chỉ có hối hận tới mức đứt ruột đứt gan.

- Bội ước tốt.

Lục Thiếu Du thì thào nói một tiếng, bất kể như thế nào đến lúc đó hắn đoạt được Hồng Hoang điện mà lại phải vô duyên vô cớ giao một nửa cho người khác, đây chính là chuyện mà hắn không muốn thấy nhất.

- Không ngờ thực lực của Tịch huynh đệ lại manh như vậy, lần này chúng ta tranh đoạt Hồng Hoang lệnh lại thêm một phần nắm chắc a.

Một âm thanh hồ hởi vang lên, trong đám người có một nam tử mặc y phục màu đen, áo khoác ngắn, sau lưng có áo choàng màu đỏ nhàn nhạt bước ra, đi tới chỗ ngồi của Tôn Vũ thế giới chính giữa, áo choàng màu đỏ trên người run lên, lập tức ngồi ngay ngắn vào chỗ của mình.

Mà sau khi nam tử này ngồi vào chỗ của mình, lập tức có mười người đứng ở phía sau hắn, khí tức bất phàm lập tức khởi động. Một nửa đều có tu vi Hóa Hồng cảnh, thậm chí còn có một Nhất Nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, tất cả đều cung kính đứng sau lưng nam tử mặc áo choàng màu đỏ này.

- Tranh đoạt Hồng Hoang lệnh, còn phải nhờ Vũ huynh đệ và mọi người sắp xếp a.

Tịch Thiên Vũ cũng không dám vô lễ với nam tử mặc áo choàng màu đỏ này, khẽ gật dầu, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, thần thái lạnh nhạt.

- Ha ha, Hồng Hoang lệnh lần này tự nhiên chúng ta phải tranh đoạt mấy khối. Về phần Hồng Hoang điện sao, lần này tự nhiên phải áp chế Thiên La minh một chút mới được.

Lại có một đạo thân ảnh đi ra, đó là một nam tử mặc y phục màu trắng tinh xảo, mái tóc dài sau lưng rũ xuống hai vai, che hai má trên khuôn mặt tinh xảo. Khuôn mặt trắng nõn trơn bóng, đôi mắt đen nhánh thâm thúy hiện lên vẻ mê người, quả là một mỹ nam tử.

Mỹ nam tử này xuất hiện, trong đại điện có không ít nữ tử hiện lên vẻ rung động. Tâm hồn thiếu nữ rung động, loại nam nhân này giống như nữ nhân chỉ cần nhìn một cái sẽ bị mê muội.

Huống chi hắn chính là Nhược Vô Trần, Nhược Vô Trần của Sang Linh thế giới, là cường giả đỉnh phong trong đám người cùng thế hệ của Sang Linh thế giới, ở trong Sang Linh thế giới lưu lại vô số truyền kỳ.

Y phục màu trắng trên người Nhược Vô Trần tung bay, ngồi ngay ngắn bên chiếc ghế đá của Sang Linh thế giới bên phải nam tử mặc áo choàng màu đỏ, sau đó khẽ gật đầu với nam tử này.

- Nghe nói không lâu trước ngươi vừa mới tiêu diệt mấy chục quân đoàn của Phệ Hồn nhất tộc cùng Ám Linh tộc. Chúc mừng.

Nam tử mặc áo choàng màu đỏ nói với Nhược Vô Trần.

- Không có gì, Hồng Hoàng lệnh và Hồng Hoang điện mới là trọng điểm.

Nhược Vô Trần nói.

- Vũ huynh, chúng ta lại gặp mặt.

- Vô Trần huynh đệ, đã lâu không gặp.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)