Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3282

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3282: Bán thánh khí quyết đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chân Lý Niết Bàn và Quy Chân Niết Bàn giao phong, hai người đang thiên chiến a.

Lục Thiếu Du nhìn lên trên không trung, ánh mắt rung động, Thần Linh Nghiễm Hồng này và đại ca Dương Quá, một Chân Lý Niết Bàn một Quy Chân Niết Bàn, hai người chính là hai loại Đại Thừa Niết Bàn giao thủ, đã không phải là đối chiến đơn thuần, mà là hai loại năng lượng thiên địa quyết đấu.

Loại trạng thái này cũng chỉ có Quy Chân Niết Bàn và Chân Lý Niết Bàn mới có thể đạt tới, thường nhân căn bản khó có thể chạm vào được.

Oanh... Oanh... Oanh.

Giao phong như vậy, không trung trong Thương Khung chiến trường liên tiếp run rẩy, trong thiên địa bắt đầu phát ra tiếng nổ trầm thấp, trong chớp mắt ngắn ngủi cả thiên địa rung chuyển không ngớt, thiên uy cuồn cuộn đổ xuống.

Xoẹt.

Không gian liên tiếp nổ vang, trên trời cao xuất hiện một lỗ đen cực lớn. Tia sáng chói mắt giống như mặt trời hàng lâm, từ chỗ sâu trong trời cao lan tràn ra.

Quang mang lan tràn, vô thanh vô tức, nhưng lại nương theo thiên uy cực lớn.

Thiên uy mạnh mẽ, yên lặng, thế nhưng lại khiến cho những cường giả đỉnh cấp trong đám người cùng thế hệ cảm thấy linh hồn bắt đầu rung động, toàn thân run rẩy, vô số người run run.

Dưới quang mang chói mắt dưới trời xanh này, chỉ có hai đạo thân ảnh cao ngất trên không trung đang lơ lửng đứng, giống như bàn thạch đứng sừng sững trên trời xanh, giống như là hòa vào một thể với thiên địa.

Sưu Sưu.

Bỗng nhiên hai con mắt nhắm chặt của hai người đồng thời mở ra, ánh mắt như sao, mờ ảo khôn cùng. Tinh mang giống như thực chất từ trong mắt hai người mạnh mẽ bắn ra.

Hai đạo tinh mang giống như thực chất va chạm với nhau, khiến cho gợn sóng trên không trung cuồn cuộn, gợn sóng trong cả phiến không gian chấn động, cuồn cuộn tự như nước sôi.

Ông.

Một tiếng sấm nổ ầm ầm vang vọng, hư ảnh một thanh trường kiếm rộng bản màu vàng đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Dương Quá rồi xoay quanh đầu hắn không ngớt.

Uy áp ngập trời lần nữa gia nhập, uy áp khủng bố tới từ thanh kiếm rộng bản màu vàng kia, uy áp này khiến cho người ta đứng từ phía xa nhìn vào cũng cảm thấy tâm thần rung động kịch liệt.

- Thứ này... Chấn Thiên. Uy áp bực này, Chấn Thiên là bán thánh khí, thực sự là bán thánh khí.

Lục Thiếu Du nhìn hư ảnh thanh kiếm rộng bản màu vàng kia, nhìn hư ảnh màu vàng đang xoay quanh đỉnh đầu Dương Quá, đây rõ ràng là hư ảnh của Chấn Thiên tới từ Linh Vũ thế giới.

Chỉ là uy áp trên thân Chiến Thiên lan tràn ra đã sớm không giống như lúc trước. Uy áp kinh người này không chút nào dưới Luân Hồi Hư Vọng đao, cho nên lúc này Lục Thiếu Du có thể khẳng định, Chấn Thiên trong tay đại ca Dương Quá lúc này đã đạt tới trình độ, đẳng cấp của thập đại bán thánh khí.

- Chẳng lẽ... Chấn Thiên... Chấn Thiên của Thánh Hoàng, Chấn Thiên là Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm, một trong thập đại bán thánh khí sao?

Lục Thiếu Du thì thào nói, ánh mắt chấn động kịch liệt, từ uy áp và năng lượng trên Chấn Thiên có thể nhìn thấy, sợ rằng đã đạt tới trình độ bán thánh khí như Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm trong lời đồn kia.

Tử Lôi Huyền đỉnh cũng có thể xuất hiện trong Linh Vũ thế giới, Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm có thể xuất hiện trong Linh Vũ thế giới Lục Thiếu Du cũng không có quá nhiều kinh ngạc. - Chủ nhân, đó là Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm, một trong thập đại Bán thánh khí, nó cũng chưa còn khôi phục. Trình độ khôi phục hiện tại có lẽ không kém Luân Hồi Hư Vọng đao là bao.

Lúc này, trong đan điền Lục Thiếu Du, Tử Lôi Huyền đỉnh lên tiếng nói.

- Đúng là Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm trong thập đại Bán thánh khí sao? Ồ.

Bỗng nhiên, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào trên người Thần Linh Nghiễm Hồng, trên trán hắn ta xuất hiện hư ảnh một chiếc trượng. Chiếc trượng này toàn thân tràn ngập kim quang rực rỡ, khắc vô số ký tự giống như phạn văn, quang mang lập lòe, tràn ngập tiếng phạm âm giống như tiếng sấm minh.

Hư ảnh chiếc trượng này xuất hiện, lại uy áp kinh người tới tận cùng hàng lâm trong trời xanh, nương theo uy áp Chân Lý Niết Bàn quanh thân Thần Linh Nghiễm Hồng, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, uy năng càng thêm mạnh mẽ.

Ông.

Trong sát na này, Tử Lôi Huyền đỉnh trong cơ thể Lục Thiếu Du trong lúc vô hình lần nữa run run không hiểu, âm thanh kinh ngạc từ trong người Lục Thiếu Du truyền ra:

- Chủ nhân, là Phật Nộ Cực Kim trượng, người Thần Linh tộc kia đang thúc dục Phật Nộ Cực Kim trượng, từ khí tức xem ra, hiện tại Phật Nộ Cực Kim trượng đã khôi phục mạnh hơn Luân Hồi Hư Vọng đao và Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm không ít, so với ta cũng không hơn kém là bao.

- Là một trong thập đại Bán thánh khí, Phật Nộ Cực Kim trượng. Trên người Thần Linh Nghiễm Hồng cũng có Phật Nộ Cực Kim Trượng, một trong thập đại Bán thánh khí.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thập đại Bán thánh khí, tuy rằng Tử Lôi Huyền đỉnh xếp ở vị trí đầu tiên, thế nhưng đó không phải là bài danh uy năng, có thể nói là khó phân trên dưới, Phật Nộ Cực Kim trượng, không dưới Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm.

Thập đại Bán thánh khí, bất luận một kiện nào đều là chí bảo đỉnh tiêm nhất trong thiên địa này, bình thường ngay cả một kiện cũng khó có thể nhìn thấy. Hôm nay thập đại Bán thánh khí trừ Tử Lôi Huyền đỉnh trên người hắn ra đã có ba kiện hiện thân. Tăng thêm Tử Lôi Huyền đỉnh là bốn kiện thánh khí có mặt ở đây. Chuyện này cũng đủ để khiến cho Lục Thiếu Du khiếp sợ một hồi.

Mà trong lúc khiếp sợ, đồng thời trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ ngưng trọng. Tử Lôi Huyền đỉnh cảm giác Phật Nộ Kim Cương trượng khôi phục hơn nhiều Luân Hồi Hư Vọng đao và Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm, đại ca Dương Quá gặp phải phiền phức rồi.

- Đi.

Trong lúc hư ảnh kiếm quang trên đầu xoay quanh, trong tay Dương Quá đánh ra một đạo kiếm quyết phóng lên trời. Quang mang trên hư ảnh kiếm quang đang xoay quanh ở đỉnh đầu hắn đại thịnh, chỉ một thoáng nhanh chóng phóng lên trời bắn về phía Thần Linh Nghiễm Hồng.

- Đi.

Trong miệng Thần Linh Nghiễm Hồng cũng vang lên một tiếng đi, hư ảnh chiếc trượng trên trán cũng giống như một đạo lưu quang màu vàng phóng đi.

Hư ảnh kiếm quang cùng với hư ảnh chiếc trượng va chạm. Hai đạo lưu quang màu vàng, hai cỗ uy áp kinh người lập tức va chạm, cũng không có tạo thành tiếng sấm minh, cũng không có mây đen cuồn cuộn, sau khi va chạm, vô thanh vô tức.

Nơi hai đạo lưu quang màu vàng này va chạm, bên trong đều có quang mang chói mắt giống như hình tròn lan tràn ra bốn phía, khiến cho gợn sóng trong không gian chung quanh rung động kịch liệt, giống như sóng nước khuếch tán trên trời xanh.

Hai cỗ quang mang va chạm, trong lúc nhất thời giằng co không dứt, quang mang chói mắt giống như mặt trời ban trưa kia khuếch tán ra bốn phía, uy áp vô thanh vô tức bao phủ không trung, khiến cho những cường giả đỉnh cấp trong đám người cùng thế hệ ở đây cảm thấy ngực mình như có một tảng đá đè nặng, vô cùng khó thở.

Xoẹt.

Hai cỗ quang mang chói mắt va chạm với nhau, có ánh mắt chờ đợi, hãi hùng khiếp vía cùng với rung động nhìn vào. Rốt cuộc, hai đạo hư ảnh trường kiếm và quải trượng đồng thời tiêu tán từng khúc, hai cỗ quang mang chói mắt giống như pháo hoa mỹ lệ lập tức tiêu tán.

*****

Khi hai đạo hư ảnh tiêu tán, quang mang chói mắt trên trời xanh đồng thời được thu liễm.

Sưu.

Trên không trung, thân hình Dương Quá lảo đảo lui về phía sau một bước, khóe miệng có máu tươi từ từ tràn ra.

Thân hình Thần Linh Nghiễm Hồng run lên, sắc mặt biến thành tái nhợt, thế nhưng từ vẻ bề ngoài có thể thấy được nhẹ nhàng hơn Dương Quá không ít.

- Người Chân Lý Niết Bàn, Phật Nộ Kim Cương trượng, quả thực rất mạnh. Ta thua.

Ánh mắt giống như sao hiện lên vẻ quái dị, Dương Quá nhìn Thần Linh Nghiễm Hồng, ống tay áo màu xám lau vết máu ở khóe miệng, tuy rằng bị thua thế nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt tới cực điểm, cũng không có quá nhiều chấn động. Đối phương là Chân Lý Niết Bàn, trên người lại mang Phật Nộ Kim Cương trượng, vô luận là thiên phú hay là linh khí cũng không dưới hắn, thua cũng không có gì không chấp nhận được.

- Đa tạ.

Thần Linh Nghiễm Hồng mỉm cười, tuy rằng chiếc thắng, thế nhưng trên không mặt tuấn mỹ cũng không có vẻ gì là vui mừng, khuôn mặt lạnh nhạt, giống như không hề bận tâm.

- Dương Quá vẫn thua.

Âm thanh của Mẫu Đơn có chút bất đắc dĩ, lập tức nhìn về phía trước nói:

- Thần Linh Nghiễm Hồng này rất mạnh, đánh bại Dương Quá, thậm chí ngay cả khí tức tu vi hiện tại trên người hắn ta cũng không nhìn ra, người này quá quỷ dị.

- Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia. Thần Linh Nghiễm Hồng không phải là người bình thường.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du vẫn lạnh nhạt như vậy, lập tức nói với Mẫu Đơn:

- Thần Linh Nghiễm Hồng này luôn ẩn dấu tu vi, sợ rằng trên người cũng có thủ đoạn gì đó che dấu. Muốn nhìn thấu tu vi chính thức của hắn, sợ rằng phải khiến cho hắn ta bộc lộ hết thực lực mới được.

- Thần Linh Nghiễm Hồng đánh bại Dương Quá, cũng không dùng toàn lực sao?

Mẫu Đơn quay đầu lại, con mắt màu đỏ nhìn qua Lục Thiếu Du, không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ.

- Thần Linh Nghiễm Hồng này khiến cho người ta nhìn không thấu.

Lục Thiếu Du nhíu mày, những năm gần đây, người có tu vi cho dù mạnh mẽ hơn hắn chỉ cần nhìn một cái đều có thể nhìn trộm được một ít khí tức.

Nhưng mà Thần Linh Nghiễm Hồng này lại là người đầu tiên khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác càng dò xét càng thâm bất khả trắc, cảm giác ngày càng mờ ảo, loại cảm giác này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày.

Oanh.

Trên không trung, Dương Quá bị thua, khối cự thạch dưới chân hắn hạ xuống, vẻ mặt lạnh nhạt đáp xuống khối cự thạch, nhét mấy viên đan được vào trong tay.

Khối cự thạch dưới chân Thần Linh Nghiễm Hồng nâng lên, lập tức đứng song song cùng đám người Bắc Cung Vô Song, Phong Du Du, Nguyên Nhược Lan, Tiểu Long đã chiến thắng từ lâu ở phía xa.

- Dựa theo quy tắc, bên thua sẽ lên đài trước, Thiên La minh chỉ còn có một người. Mà chúng ta còn có hai.

Mẫu Đơn nhìn qua Lục Thiếu Du nói.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nhìn sang bốn phía, trận đầu Nguyên Nhược Lan bắt đầu, Đại hồn anh, linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm, Bắc Cung Vô Song, Phong Du Du, Tiểu Long, sáu người thắng được sáu tòa Hồng Hoang điện, còn lại hai tòa Hồng Hoang điện, Thiên La minh chỉ còn lại một người, quy tắc này dường như có chút phiền phức nho nhỏ.

Nhưng mà loại tình huống này những năm qua cũng chưa phải chưa từng nhìn thấy qua. Một người còn lại cuối cùng phải khiêu chiến bất luận một ai đã chiến thắng, nếu như chiến thắng thì có thể nhận được một tòa Hồng Hoang điện, đối phương vốn đã có Hồng Hoang điện trong tay, nếu như đối phương tiếp tục ra tay, dưới tình huống đã giao thủ từ trước cho nên vốn đã tiêu hao, ở trong hoàn cảnh xấu.

Nhưng nếu như bất hạnh mà thua, vậy thì tòa Hồng Hoang điện thứ chín này cũng bị đối phương bỏ vào trong túi. Cho nên vạn nhất khiêu chiến đối phương bị thua, đối phương chiến thắng, vậy là có thể nhận được hai tòa Hồng Hoang điện.

Mẫu Đơn nhìn qua Lục Thiếu Du, con mắt màu đỏ khẽ đảo, tiếp tục nói:

- Dựa theo quy tắc, trận này ngươi lên, nếu như có thể chiến thắng là có thể nhận được tòa Hồng Hoang điện thứ tám, nhưng ta sợ rằng đến lúc đó không có cách nào làm gì được Thần Linh Nghiễm Hồng. Chi bằng trận này ta lên, nếu như có thể đánh bại Thích Thiên kia là có thể nhận được một tòa Hồng Hoang điện. Nếu như bị thua, đối với Thương Khung minh cũng không có ảnh hưởng quá lớn. Mà ngươi ít nhất sẽ không để cho bọn chúng có cơ hội nhận được hai tòa Hồng Hoang điện.

Lục Thiếu Du nghe vậy nhìn thanh niên mặc trường bào đen như mực phía trước, sau đó nhìn Mẫu Đơn nói:

- Thích Thiên kia có lẽ rất mạnh, nàng có nắm chắc không?

- Ta có thể cảm giác được tên kia rất mạnh, thế nhưng dường như không còn lựa chọn nào khác.

Mẫu Đơn nói.

Lục Thiếu Du híp mắt lại, sau đó nói:

- Vậy nàng nên cẩn thận một chút.

- Yên tâm đi, lực bảo vệ mình ta vẫn có.

Âm thanh như chuông bạc của Mẫu Đơn vang lên, âm thanh giống như ma âm truyền ra. Dứt lời, thân ảnh lóe lên, thân hình mềm mại kia lập tức tiến lên, khối cự thạch sau lưng lập tức lướt ngang ra giữa không trung.

Oanh.

Khối cự thạch dừng lại giữa không trung, một đạo lưu quang màu đỏ theo sát đáp xuống khối cự thạch. Mẫu Đơn mặc một bộ cung trang màu đỏ giống như máu tươi lưu chuyển, bao phủ thân hình mềm mại, trước sau lồi lõm, khí tức toàn thân mê người lại mang theo kịch độc, giống như là một đóa hoa mẫu đơn diễm lệ thế nhưng lại bị nhiễm độc vậy.

- Thiên Linh cung - Mẫu Đơn của Thương Khung minh. Thiên La minh cũng chỉ còn lại một mình ngươi. Chân Lý Niết Bàn, không biết thực lực thế nào.

Trên khối cự thạch, Mẫu Đơn nhìn năm tử mặc trường bào màu đen như mực, đường cong động lòng người như ẩn như hiện, mị hoặc, máu tanh. Mái tóc màu đỏ rối tung xõa xuống tới bờ mông ngạo nghễ, khuôn mặt tuyệt mỹ, hai con mắt màu đỏ mang theo vẻ mê người, khí chất trang nhã, kiều mỵ, khiến cho tim người ta đập thình thịch.

Oanh.

Nam tử mặc trường bào màu đen này cực kỳ lạnh lùng, cũng không có trả lời nói của Mẫu Đơn mà trường bào màu đen run lên, khối cự thạch dưới chân lập tức lướt ngang về phía trước. Ầm ầm va chạm với khối cự thạch dưới chân Mẫu Đơn. Ánh mắt nhìn Mẫu Đơn, trên khuôn mặt tuấn lãng không có quá nhiều chấn động, nói:

- Ta đã nghe nói qua ngươi, bản thể là Huyết Linh Mẫu Đơn, nhân vật đại biểu đám người đồng lứa trong Thiên Linh cung. Nhưng mà ở trước mặt ta ngươi còn chưa đủ. Về tu luyện thêm hai ngàn năm nữa đi, nói không chừng còn có cơ hội thắng ta. Nể mặt ta và ngươi đều là linh vật trời sinh. Nếu như bây giờ ngươi đầu hàng có lẽ sẽ bớt chịu đau khổ một chút.

- Khanh Khách...

Mẫu Đơn nghe vậy lập tức cười tươi như hoa, vẻ mặt khẽ biến đổi. Quanh thân có khí tức huyết sát tuôn ra, chấn động giống như vô hình trong thiên địa từ trong cơ thể nàng trào ra, miệng nói:

- Vậy thì phải thử xem một chút mới biến được. Không chiến mà hàng cũng không phải là phong cách của ta.

- Chính ngươi đã muốn chịu đau khổ thì ta cũng không làm khó ngươi vậy. Động thủ đi, ta cũng muốn biết người mạnh nhất trong đám người đồng lứa của Thiên Linh cung rốt cuộc thực lực đã tới tình trạng nào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)