Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3286

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3286: Quyết đấu đỉnh phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chung quanh Chiến đài của mật địa Thiên giới, tất cả tin tức đã sớm phong tỏa. Mà lúc này tin tức lại được lưu thông, thành tích như vậy giống như một cơn lốc khuếch tán ra toàn bộ Thượng Thanh thế giới. Người nghe thấy đều rung động mãi một lúc lâu không thể phục hồi tinh thần lại.

Trong lúc nhất thời, sau khi tin tức nhanh chóng truyền ra, những nơi tin tức đi qua, cả đám đều mừng rỡ, Thượng Thanh thế giới trong Thương Khung chiến trường lần này có thành tích như vậy thật sự khiến cho người ta khiếp sợ và hưng phấn. Nghe thấy cảm thấy máu tươi sôi trào.

Loại tin tức này truyền ra khiến cho danh khí của Phi Linh môn cũng giống như bay, không ngừng tăng vọt trên Thượng Thanh thế giới.

Nhưng mà Thượng Thanh thế giới vui mừng, các cường giả đỉnh tiêm trong Thái Minh thế giới lúc này lại hối hận đứt ruột đứt gan.

Tịch Thiên Vũ của Thái Minh thế giới ở trong Thương Khung chiến trường bị thua, chỉ đạt được một khối Hồng Hoang lệnh, còn lần này Thượng Thanh thế giới nhận được bốn tòa Hồng Hoang điện. Nếu không phải minh ước trước đó bị hủy, danh ngạch trong bốn tòa Hồng Hoang điện này, hai tòa Hồng Hoang điện chính là của Thái Hoàng thế giới.

Thế nhưng cuối cùng chỉ có một ít danh ngạch từ Hồng Hoang lệnh, hai tòa Hồng Hoang điện đại biểu cho điều gì, các cường giả đỉnh tiêm trong Thái Minh thế giới sao lại không biết cơ chứ. Chỉ tiếc bọn họ đã sớm đổi ý, bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới lại có kết quả như vậy.

- Hay cho một Phong Hành, chiêu này rất tốt, dựa thế lui lại, rõ ràng đã sớm có mưu đồ từ trước.

Trong mật địa của Thái Minh thế giới, một đạo thân ảnh già nua nắm chặt hai tay, khuôn mặt đỏ bừng, gần như sắp bị nội thương, loại tổn thất này Thái Minh thế giới không thể thừa nhận được. Vốn lúc này Thái Minh thế giới cũng có thể theo đó mà ăn mừng, thế nhưng không ngờ bọn họ lại mạnh mẽ chặt đứt phần phúc duyên này.

Trong mật địa Thiên giới, trên không trung, một vầng trăng sáng nhu hòa lơ lửng chiếu rọi mặt đất. Ánh trăng nhu hòa giống như một tấm lụa trong suốt bao phủ sơn mạch, mặt đất phía dưới.

Khục khục.

Trên không trung, Phong Hành Thiên chủ hắt xì hơi hai cái, mái tóc màu trắng tung bay, khóe miệng nở nụ cười khổ, nói:

- Hắt xì liền hai cái, có lẽ là hai câu mắng a. Xem ra có người đang mắng ta.

- Thời điểm này có người chúc mừng ngươi còn chưa được nha.

Băng Thiên nhìn Phong Hành Thiên chủ, khóe miệng nhếch lên, nói:

- Nếu nói tới mắng chửi, lúc này người muốn mắng ngươi sợ rằng cũng chỉ có người của Thái Minh thế giới. Kết quả bực này ta có thể tưởng tượng ra, đám người của Thái Minh thế giới hiện tại có lẽ vô cùng hối hận, biểu hiện trên mắt nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.

- Những lão gia hỏa của Thái Minh thế giới kia tự gây nghiệt a, có hối hận cũng đã muộn.

Phong Hành Thiên chủ cười nhạt một tiếng, trên khuôn mặt già nua lập tức hiện lên vẻ ngưng trọng.

Băng Thiên thấy vậy nhìn qua Phong Hành Thiên chủ rồi nói:

- Ngươi lo lắng cho ngày mai sao?

Phong Hành Thiên chủ gật đầu, nói với Băng Thiên:

- Ngươi cũng biết đó, tuy rằng hiện tại Thượng Thanh thế giới chúng ta lấy được bốn tòa Hồng Hoang điện, thế nhưng so sánh với tòa Hồng Hoang điện đầu tiên kia. Tòa Hồng Hoang điện đó mới là quan trọng nhất, nếu không nắm được tòa Hồng Hoang điện thứ nhất, về sau vẫn không chiếm được tiện nghi.

- Yên tâm đi.

Băng Thiên nhìn về phía Phong Hành Thiên chủ cười cười, nói:

- Có hắn ra tay, Thần Linh Nghiễm Hồng của Thần Linh tộc kia tuy rằng bất phàm, thế nhưng sợ rằng cũng không chiếm được tiện nghi.

- Ngày mai tất cả phải nhờ vào tiểu tử kia.

Phong Hành Thiên chủ thì thào, thấp giọng nói.

Đêm từ từ trôi qua. Một đêm này, trong cả ba ngàn Đại thiên thế giới không biết có bao nhiêu người đang khẩn trương chờ mong.

Khi đêm tối dần dần trôi qua, sắc trời hơi sáng, trong ba ngàn Đại thiên thế giới, một mảng lớn khí tức thức tỉnh, từng ánh mắt tràn ngập tinh mang lập lòe, từng ánh mắt nhìn vào trong truyền tống trận hình chiếu thời không.

Phù.

Trong chỗ sâu trong Thương Khung chiến trường, trên khối cự thạch giống như ngọn núi, Lục Thiếu Du ngồi khoanh chân, miệng chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, con mắt đang khép hờ lập tức mở ra, tinh mang trong mắt cùng với khí tức man hoang, thái cổ từ bên trong tràn ra.

Một đêm điều tức cũng khiến cho Lục Thiếu Du điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh phong. Trận chiến ngày hôm nay Lục Thiếu Du cũng không dám chủ quan.

Sưu Sưu.

Trong Thương Khung chiến trường, trên một khối cự thạch, vô số khí tức thức tỉnh, từng ánh mắt tinh mang chớp động, cuối cùng đều nhìn về phía trước.

- Trận chiến cuối cùng sắp bắt đầu.

- Lục Soái ngày hôm nay rốt cuộc cũng ra tay.

- Không biết thực lực chân chính của Lục Soái đã tới tình trạng nào rồi.

Oanh.

Không gian khẽ run lên, khối cự thạch lướt ngang, một đạo thân ảnh đặt chân lên khối cự thạch xẹt qua không trung. Lập tức đáp xuống giữa không trung, dáng người thon dài, người mặc hoa bào màu lam, mái tóc đen nhánh búi lại thành búi, nhìn qua có vẻ cao quý. Làn da trắng nõn, khuôn mặt tuấn mỹ, anh tuấn tuyệt luân, người này chính là nguyên soái của Thiên La minh - Thần Linh Nghiễm Hồng.

Oanh.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, trường bào màu xanh run lên, ống tay áo khẽ phất, khối cự thạch dưới chân bắn về phía trước. Đứng song song với Thần Linh Nghiễm Hồng, trên khuôn mặt cương nghị, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ, dường như lúc nào cũng nở nụ cười tà.

Ở chỗ sâu trong hư không của Thương Khung chiến trường lúc này chỉ có hai đạo thân ảnh cao ngất này lơ lửng, chung quanh vô cùng yên tĩnh.

Hai người này lẳng lặng mà đứng, thế nhưng khí tức quanh thân tràn ngập ra lại khiến cho cả hư không cảm thấy áp lực khó hiểu.

Loại áp lực vô hình này khiến cho cường giả đỉnh tiêm trong đám người cùng thế hệ ở trong Thương Khung chiến tường lúc này cảm thấy trước ngực mình dường như có một tảng đá lớn đè nặng.

Thần Linh Nghiễm Hồng lẳng lặng đứng đó, sau khi ống tay áo màu lam run lên, hắn đứng chắp tay, lạnh nhạt nhìn qua Lục Thiếu Du, miệng nở nụ cười mê hoặc, âm thanh dễ nghe, mờ ảo truyền ra, khiến cho người nghe cảm thấy cực kỳ thoải mái, hắn nói:

- Lục Soái, thời gian không còn sớm đâu.

Lục Thiếu Du duỗi lưng, mắt nhìn chỗ sâu trong hư không, lập tức thu hồi ánh mắt, nhìn qua Thần Linh Nghiễm Hồng rồi nói:

- Thời gian không sớm thì bắt đầu đi.

Đôi mắt đen láy dưới hai hàng lông mày kiếm bắn ra quang mang kỳ dị, tỏng mắt lơ đãng toát ra tinh mang khiến cho người ta không dám khinh thường, Thần Linh Nghiễm Hồng cúi đầu nhìn qua Lục Thiếu Du, mỉm cười nói:

- Chân Lý Niết Bàn, người lĩnh ngộ loại áo nghĩa kỳ lạ thứ năm. Từ ngày biết tới Lục Soái, trong lòng ta luôn chờ mong có một ngày có thể luận bàn một hồi với Lục Soái. Hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội này.

- Thật sao? Có lẽ ngày hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi khó quên.

Lục Thiếu Du nói.

- Mặc kệ ngày hôm nay trong chúng ta ai thắng ai thua, nhưng không thể nghi ngờ sẽ trở thành một kỷ niệm khó quên. Nhưng bất kể là vì bản thân mình hay là vì Hồng Hoang điện, hôm nay ta sẽ đánh bại Lục Soái.

*****

Thần Linh Nghiễm Hồng nhìn Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt tuấn mỹ lúc này cũng có chút lạnh lùng, quanh thân có khí tức quỷ dị lan tràn ra.

- Đây cũng là câu mà ta muốn nói, vậy thì tất cả dựa vào thực lực quyết định đi.

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt lập tức nhìn vào trên người Thần Linh Nghiễm Hồng, khí tức quỷ dị trên người hắn ta chấn động, khiến cho trên người Thần Linh Nghiễm Hồng đột nhiên có nhiều thêm cảm giác quỷ dị. Khí tức quỷ dị này cực kỳ ma mị, giống như là tới từ chỗ sâu trong địa ngục, hoặc là thần thánh từ trên chín tầng trời. Loại khí tức này khiến cho người có thực lực thấp cảm thấy lạnh lẽo từ sâu trong linh hồn.

- Đúng vậy, tất cả dùng thực lực quyết định đi. Ta có thể cảm giác ra được Lục Soái sợ rằng cũng che dấu không ít. Thế nhưng thắng bại cuối cùng phải đợi tới hồi kết mới biết được.

Thần Linh Nghiễm Hồng nói.

- Cứ phóng ngựa tới, ta sẽ đón.

Lục Thiếu Du nói.

Oanh.

Lục Thiếu Du nói xong, hai người nhìn nhau, trong chớp mắt này, trong mắt hai người đều bốc lên chiến ý cuồn cuộn, trong cơ thể đều có khí tức hùng hồn lan tràn ra, khiến cho phiến không gian này run rẩy không ngớt.

- Khí tức thật mạnh, sắp bắt đầu rồi.

- Hai người bọn họ chiến một trận mới thực sự là quyết đấu đỉnh phong. Mặc kệ ai thắng ai thua, trận chiến này đều là truyền kỳ trong thế hệ chúng ta.

Cảm nhận chiến ý cuồn cuộn của hai người trên không trung. Đám người Vũ Thoát Phàm, Nhược Vô Trần, Tịch Thiên Vũ chăm chú nhìn lên trên không trung. Chỉ cảm nhận được khí tức của chiến ý kia cũng khiến cho bọn họ biết rõ, hai nam tử cao ngất đang giằng co mới là tồn tại cường hãn nhất trong đám người đồng lứa bọn họ.

Xoẹt.

Trên không trung, theo chiến ý trên thân hai người Lục Thiếu Du, Thần Linh Nghiễm Hồng lan tràn ra, cả không trung không ngờ trong lúc vô hình bị ảnh hưởng. Không gian quanh thân hai người đồng thời nổi lên chấn động, thân ảnh hai người cũng đồng thời giống như quỷ dị lập tức biến mất tại chỗ không thấy.

Phanh.

Âm thanh trầm thấp bạo liệt sau khi hai người biến mất vang vọng trên trời cao. Năng lượng giống như pháo hoa rực rỡ tươi đẹp mà sáng lạn, thế nhưng lại ẩn chứa năng lượng cuồng bạo cường hãn, cùng lúc đó, hai đạo thân ảnh đồng thời bị đẩy lui.

Ngao.

Cùng một lúc, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức ngừng lui lại, bàn chân đạp mạnh hư không, nhanh như thiểm điện lần nữa vung quyền, trong lòng bàn tay có nguyên lực tuôn ra, hình thành một đạo quyền ấn màu vàng. Trong sát na, một hư ảnh cự long màu vàng rít gào phóng ra. Trong nháy mắt ngắn ngủi đã hung hăng đánh về phía Thần Linh Nghiễm Hồng.

Hư ảnh cự long màu vàng bắn ra, thân hình của Thần Linh Nghiễm Hồng cũng lập tức biến mất. Ngay khi cự long màu vàng mất đi mục tiêu, một đạo chưởng ấn đột nhiên vô thanh vô thức hiện lên trên lưng cự long màu vàng, nhanh như thiểm điện đánh vào trên hư ảnh cự long màu vàng này.

Phanh Phanh.

Kình phong bắn tứ tung, không trung mấy ngàn thước chung quanh hỗn loạn, gợn sóng trong không gian bạo liệt từng khúc. Cả không gian đều bị chấn động khiến cho sóng gió nổi lên, không gian chung quanh lập tức rạn nứt, hư ảnh cự long màu vàng chỉ một thoáng hóa thành mảnh vỡ biến mất không thấy gì nữa.

- Linh Vũ quyết.

Cùng lúc này, thân ảnh Lục Thiếu Du lại giống như quỷ dị xuất hiện sau lưng Thần Linh Nghiễm Hồng, một đạo quyền ấn nhanh chóng được ngưng tụ, uy áp chấn nhiếp linh hồn cực lớn tràn ngập ra, không trung lập tức run lên, dùng tốc độ không thể tưởng tượng được đánh về phía Thần Linh Nghiễm Hồng.

Quyền ấn như sấm sét, nhanh như thiểm điện, trong đó ẩn chứa công kích linh hồn càng khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía.

Trong chốc lát, quyền ấn lập tức xuất hiện sau lưng Thần Linh Nghiễm Hồng, nhưng mà khi đạo quyền ấn này sắp đánh trúng vào người Thần Linh Nghiễm Hồng, thân hình Thần Linh Nghiễm Hồng lại dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi nhanh chóng quay người, một đạo quyền ấn mang theo khí tức quỷ dị nhanh như thiểm điện đánh vào trên quyền ấn của Lục Thiếu Du.

Oanh.

Hai đạo quyền ấn va chạm, trong sát na cả không trung hung hăng run rẩy, không gian chung quanh bị nghiền nát, lộ ra vết nứt không gian đen kịt. kình khí, năng lượng chấn động kinh khủng hóa thành một cơn lốc cuồng bạo hình tròn, đột nhiên khuếch tán ra chung quanh.

- Thần Linh diệt hồn.

- Hủy Diệt linh quyền.

- Linh Thần tam quyết.

Trong đám kình khí năng lượng khủng bố, thân ảnh Thần Linh Nghiễm Hồng nhân cơ hội lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Từng đạo thủ ấn được kết, từng đạo công kích mang theo năng lượng hùng hậu dẫn động áo nghĩa thuộc tính, một mảng lớn quyền ấn, chưởng ấn bay vút ra. Phô thiên cái địa đánh về phía Lục Thiếu Du.

- Thập Phương vũ trụ ấn.

- Thiên Linh hồn nhãn.

Dưới công kích cuồng bạo như vậy, ánh mắt Lục Thiếu Du cũng hiện lên vẻ ngưng trọng. Từng đạo công kích nhanh như thiểm điện được đánh ra. Nói với tốc độ cùng với công kích liên tiếp mà nói, đây chính là thứ mà Lục Thiếu Du mạnh, sợ rằng Thần Linh Nghiễm Hồng kia không biết được điểm này.

Rầm rầm.

Âm thanh trầm thấp, bạo liệt vang vọng không dứt bên tai. Hai đạo thân ảnh cao ngất trong giây lát giao thủ đã hơn mười chiêu. Tốc độ và không gian hỗn loạn, chấn động, người thực lực thấp một chút thậm chí còn không có cách nào nhìn rõ ràng.

Hai người trên không trung tuy rằng chỉ tùy ý giao thủ, thế nhưng lại tạo thành động tĩnh lớn như vậy. Cảnh này cũng khiến cho đám người cùng thế hệ trong Thương Khung chiến tường rung động, khuôn mặt tái nhột.

Đến thời điểm này tất cả mọi người không khó biết được, hai người Lục Thiếu Du và Thần Linh Nghiễm Hồng này quả thực có tư cách và thực lực để trở thành nguyên soái của hai minh.

Ngoài truyền tống trận hình chiếu thời không, vô số ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trong truyền tống trận hình chiếu thời không. Một là nguyên soái Thiên La minh, một là nguyên soái Thương Khung minh. Hai người chính là tồn tại đỉnh phong, chói mắt nhất trong đám người cùng thế hệ. Hai người này giao thủ, không biết được ai là người chiến thắng, ai là người bại cuối cùng. Ai có thể trở thành đệ nhất nhân cuối cùng.

Mà thắng bại của trận này, kết quả cuối cùng cũng khiến cho tất cả mọi người chú ý, chờ mong.

- Bạo Oanh Thiên Linh quyền.

Trên không trung, thân ảnh của Thần Linh Nghiễm Hồng quỷ mị, từng đạo quyền ấn rậm rạp chằng chịt hiển hiện. Trong chốc lát vây quanh không trung quanh thân Lục Thiếu Du, vô số quyền ấn giống như sấm sét đều đánh xuống.

- Tam Thiên Lưu Vân thủ.

Gió nổi mây phun, cuồng phong rít gào, trong sát na ngắn ngủi, ngay trên không trung chấn động khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía kia, trong tầng mây cuồn cuộn nổi lên rung động kỳ dị, lập tức vô số đạo thủ ấn khuếch tán, khí tức hủy diệt lập tức va chạm vào trên từng đạo quyền ấn kia.

Tam Thiên Lưu Vân thủ, dùng tu vi của Lục Thiếu Du hiện tại thúc dục ra, uy năng của nó đủ để tới tình trạng khủng bố.

Vô số quyền ấn, chưởng ấn chỉ trong nháy mắt ngắn ngửi lập tức va chạm vào nhau, bắn ra từng đường vòng cung đen kịt. Năng lượng giống như cơn lốc bài sơn hải đảo khuếch tán ra.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)