Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0393

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0393: Tiền đặt cược lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong một chỗ tinh xảo ở thành Thiên Kiếm, có một đình viện có chút cổ xưa lúc này có mấy đạo thân ảnh đang ở trong đó, mà mấy đạo thân ảnh này chính là chưởng môn Cổ Kiếm Phong của Thiên Kiếm Tông, còn có Cổ Phong trưởng lão, Sử trưởng lão, Hồng Bào trưởng lão, mặt khác còn mấy lão giả khác ngồi đó, từ khí tức mà phán đoán có lẽ cũng là cấp bậc trưởng lão của Thiên Kiếm Môn.

Trừ bọn họ ra lúc này còn có một thân ảnh màu tím, khí chất cao quý chính là Nguyên Nhược Lan còn có một thanh niên mặc hắc y ở trong đó.

- Nhược Lan, hai ngày qua con có nhìn thấy ai có thể tạo thành uy hiếp tới con hay không?

Trong phòng, Cổ Kiếm Phong hỏi.

- Sư phụ, từ thực lực bọn họ thể hiện ra bên ngoài hai ngày nay đệ tử cảm thấy không có ai có thể uy hiếp được đệ tử.

Nguyên Nhược Lan nói.

- Vòng thứ ba ngày mai phải cẩn thận một chút, nếu như không cần thiết thì cố gắng không được bại lộ thực lực chân chính của con.

Cổ Kiếm Phong nói.

- Đệ tử hiểu rồi.

Nguyên Nhược Lan đáp, tinh quang trong mắt chợt lóe.

- Nhược Lan chính là đệ tử ngàn năm khó gặp của Thiên Kiếm Môn chúng ta, chúng ta phong tỏa tin tức vài chục năm chỉ chờ vào lần đại hội Tam tông Tứ môn này, tin tưởng tới lúc đó, thực lực của nó sẽ khiến cho mọi người giật mình.

Vẻ mặt của Cố Phong trưởng lão lúc này không khỏi hiện lên tiếu ý.

- Đúng thế. Thiên phú như vậy một trăm năm mươi lăm trở lại đây, hơn mười lần đại hội tam tông tứ môn cũng chính là đệ nhất.

Sử trưởng lão cười nói.

Ban đêm, trong thành Thiên Kiếm lại giống như ban ngày. Khắp nơi đều vô cùng náo nhiệt, người trong thành, người thì ở tửu quán, người thì ở tửu điếm bình dân, đều không ngừng nói chuyện về đại hội Tam tông Tứ môn. Vòng thứ ba vào ngày mai chính là tâm điểm nghị luận của mọi người.

Có đôi khi ý kiến không đồng nhất tức thì lớn tiếng đối đáp, vỗ bàn đứng dậy khắp nơi đều có. Coi như là vung tay đánh nhau cũng là chuyện bình thường.

Về phần chuyện đàm luận đương nhiên còn có cuộc chiến ban ngày của những đệ tử nằm trong top mười bốn đó. Không ít vũ giả trong thành hiện tại nước bọt văng tung tóe, không ngừng hăng hái vung tay kể lại như chính mình đang giao thủ trên vũ đài vậy..

Náo nhiệt như vậy cứ thế trôi qua. Một đêm kết thúc, ánh bình minh bắt đầu thay thế màn đêm, mà dòng người lúc này cũng bắt đầu đổ về phía diễn vũ trường. Hôm nay chỉ chọn ra năm người cho nên mọi người cực kỳ chờ mong, không biết là ai sẽ tiến vào vòng trong, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy.

Con đường dẫn tới Diễn võ trường lúc này chật như nêm, những đệ tử tuần tra của Thiên Kiếm Thành mấy ngày nay cảm giác mệt muốn chết. Có những đệ tử thậm chí vài ngày không ngủ. Diễn võ trường có thể chứa được trăm vạn người, thế nhưng số người trong Thiên Kiếm Thành hiện tại chỉ sợ đã tăng lên tới con số hàng ức.

Trên trời cao, màn đem biến mất, mấy ngôi sao vẫn đang lơ lửng trên bầu trời lưu luyến chưa muốn rời đi.

Cơn gió khẽ thổi qua khiến cho mọi người phía dưới cảm thấy thoải mái. Một lát sau toàn bộ Thiên Kiếm Thành được ánh sáng mặt trời nhu hòa bao phủ.

Nhân số trên Diễn võ trường của Thiên Kiếm Thành lúc này không ngừng tăng lên, ngay từ đầu vào trong chỉ mất hai mươi kim tệ, vòng thứ hai mất năm mươi kim tệ, về phần vòng thứ ba ngày hôm nay muốn đi vào xem mất tới tám mươi kim tệ.

Tám mươi kim tệ, đối với người thường mà nói đó chính là một số tiền lớn, thế nhưng những người tiến vào Diễn võ trường đều là vũ giả, linh giả, tám mươi kim tệ cũng không phải là con số lớn, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy đắt.

Trên trăm vạn người vây quanh xem, một người tám mươi kim tệ, một vòng đấu xong chỉ sợ riêng tiền phí thu vào cửa cũng sáu trăm ngàn vạn, huống chi vị trí gần võ đài nhất ngoại trừ cấp cho một số thế lực khác ngoài Tam tông tứ môn ra cũng bán ra ngoài. Những người khác muốn ngồi chỗ này phí vào xem cũng là một ức kim tệ, đây mới chính là chỗ thu tiền tốt nhất của Thiên Kiếm môn trong khoảng thời gian này.

Phù.

Thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, Lục Thiếu Du mở mắt ra nhìn về phía ngoài cửa sổ, vòng thứ ba ngày hôm nay đã sắp bắt đầu.

Mang theo Tiểu Long và Bạch Linh thu nhỏ thân thể đi ra khỏi phòng, lúc này mọi người trong Vân Dương Tông cũng thấy trên vai của Lục Thiếu Du có Tiểu Long và Bạch Linh, thế nhưng bọn họ chỉ biết Tiểu Long vô cùng cường hãn mà thôi cũng không biết Bạch Linh ra sao.

Mà đối với Tiểu Long, Vân Khiếu Thiên không ngừng quan sát, có vẻ vô cùng hiếu ý với nó.

- Tiểu tặc, hôm nay nhất định phải tiến vào top năm đấy.

Vân Hồng Lăng đi tới bên người Lục Thiếu Du, quần áo che hết đường cong mê người, khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác gần đây vóc dáng của cô gái nhỏ Vân Hồng Lăng này dương như tốt lên không ít, nếu như nàng chịu ăn mặc như Lam Linh phỏng chừng còn mê hoặc hơn nhiều nha.

- Nàng cũng vậy, nhớ phải thận trọng không được khinh địch.

Lục Thiếu Du nói, tiến vào top năm không phải là một chuyện dễ dàng. Tuy rằng hắn biết Vân Hồng Lăng còn có con bài chưa lật, thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi có chút lo lắng.

- Được rồi, chúng ta đi thôi.

Vân Khiếu Thiên nói, hắn có thể nhìn ra được vẻ mặt vô cùng lo lắng của những trưởng lão trong Vân Dương Tông. Muốn tiến vào top ba thì nhất định phải tiến vào top năm. Mà tiến vào top năm tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng, mà bọn họ cũng không có điểm gì chắc chắn cả.

Sáng sớm mỗi ngày đều có một đầu yêu thú phi hành của Thiên Kiếm Tông tới đây chở mọi người tới thành Thiên Kiếm.

Khi Lục Thiếu Du đi tới Diễn võ trường thì bốn phía đã đông nghịt, theo sự xuất hiện của các đệ trong top mười bốn trong đám người lập tức vang lên tiếng gào thét ầm ĩ.

Lúc này, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, trong đám người rốt cuộc đã nghe thấy tên hắn, dường như lúc này hắn cũng đã có không ít người ủng hộ.

Sau hai vòng đấu, mọi người đối với quy tắc của đại hội đã hiểu vô cùng rõ ràng. Khi toàn bộ mười bốn người đứng trên Diễn võ trường thì Hồng Bào trưởng lão kia cũng đã xuất hiện chủ trì đại hội.

Đông.

Sau một tiếng chuông, tức thì chung quanh Diễn võ trường lập tức yên tĩnh lại. Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói một số quy tắc trong ngày hôm nay. Sau một vòng đấu còn lại bảy người thì có bốn người phải rút thăm phân chia cao thấp tiếp.

Vòng thứ ba này cũng lại dùng phương pháp có chút công bằng chính là rút thăm quyết định đối thủ. Lúc này trên khu vực số hai mươi tám của Diễn võ trường đã chia làm bảy chỗ khác nhau, mỗi một chỗ đều được dựng lên một võ đài.

- Số hai.

Nhìn ngọc bài trong tay, Lục Thiếu Du mỉm cười thầm nói, không biết đối thủ của hắn ở vòng này là ai.

- Tiểu tặc, ta là số ba, ngươi là số mấy?

Vân Hồng Lăng tay cầm ngọc bài đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi hỏi.

- Số hai.

Lục Thiếu Du đáp.

- Chúng ta phải cùng nhau tiến vào top năm.

*****

Vân Hồng Lăng mỉm cười, dung nhan tuyệt mỹ khiến cho mấy nam đệ tử chung quanh nhìn đến thất thần.

Khi Lục Thiếu Du chạy tới khu vực số hai thì một thanh niên mặc áo bào màu xanh đã đứng ở đó rồi.

- Vũ Tướng tứ trọng.

Nhìn thanh niên trước mắt này Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày. Người này Lục Thiếu Du biết, hắn chính là đệ tử của Huyền Hồn Môn, thực lực Vũ Tướng tứ trọng. So với Hàn Phong bài danh thứ ba trên Long bảng của Vân Dương Tông, Khuất Đao Tuyệt đều mạnh hơn nhiều.

- Có lẽ phải thi triển một ít con bài chưa lật.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Bằng vào thực lực bình thường của bản thân muốn chống lại Vũ Tướng tam trọng đã vô cùng khó khăn, lúc này lại phải đối mặt với Vũ Tướng tứ trọng, không thi triển một ít con bài chưa lật thì rất khó có thể vượt qua.

Đông.

Tiếng chuông vang lên. Thi đấu vòng thứ ba chính thức bắt đầu.

Trong khu vực số hai lúc này hai đối thủ đang nhìn nhau, không ngừng đánh giá đối phương. Không ai sốt ruột xuất thủ cả. Tới vòng thứ ba này không một ai dám sơ ý.

- Vân Tông chủ, vũ giả tam hệ Lục Thiếu Du của Vân Dương Tông ngươi không ngờ lại đụng phải Sài Thanh nhân tuyển chưởng môn của Huyễn Hồn Môn a. Vận khí của hắn quả thực không tốt chút nào.

Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn nhíu mày nói với Vân Khiếu Thiên ở bên cạnh.

- Vũ Tướng tứ trọng, đệ tử trẻ tuổi của Huyễn Hồn Môn quả thực là bất phàm.

Vân Khiếu Thiên nhướng mày, đối phương là Vũ Tướng tứ trọng, Lục Thiếu Du cho dù mạnh thế nào đi nữa cũng chỉ là Vũ Tướng nhất trọng mà thôi, tu vi chênh lệch quá lớn.

- Hắc hắc, Vân Tông chủ, Lục Thiếu Du của các ngươi cũng coi như là rất mạnh rồi, vũ giả tam hệ nha, cho hắn thời gian phát triển tuyệt đối không phải là người bình thường.

Nhâm Trường Thanh, chưởng môn của Huyễn Hồn môn cười nói. Một đệ tử cực mạnh trong môn phái hắn đối phó với một Vũ Tướng nhất trọng, tuy rằng đó là vũ giả tam hệ, thế nhưng cũng không có khả năng chống lại Vũ Tướng tứ trọng.

- Lẽ nào Nhâm trưởng môn cho rằng đệ tử của ngươi đã nắm chắc chiến thắng?

Vân Khiếu Thiên nói, tuy rằng trong lòng hắn lo lắng, thế nhưng trên phương diện mặt mũi tuyệt đối không thể để thua thiệt được.

- Đúng vậy.

Nhâm Trường Thanh mỉm cười, ánh mắt không có chút ý tốt nào nói:

- Vân tông chủ đối với đệ tử của mình tự tin vậy tại sao chúng ta không đánh cược một ván. Nếu như Sài Thanh của chúng ta thua ta sẽ đưa cho Vân Tông chủ một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Nếu như Lục Thiếu Du của Vân Tông chủ thua vậy ngươi cũng mất một bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai. Vân tông chủ, ngươi có dám không?

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lóe lên, không nghĩ tới bản thân lại bị Nhâm Trường Thanh này khiêu khích. Xem ra Nhâm Trường Thanh này đối với Sài Thanh có tự tin vô cùng lớn. Tuy rằng hắn ôm hy vọng vô cùng lớn với Lục Thiếu Du, thế nhưng trước mặt một Vũ Tướng tứ trọng, nếu như Vũ Tướng nhất trọng muốn thắng lợi trừ khi phải thi triển một ít con bài chưa lật.

- Vân Tông chủ, ngươi thực sự không dám sao?

Nhìn thấy sắc mặt biến hóa của Vân Khiếu Thiên, Nhâm Trường Thanh lập tức cười nói.

- Chỉ là một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai nho hỏ mà thôi, có gì không dám.

Vân Khiếu Thiên nói:

- Vân mỗ sẽ bồi tiếp Nhâm trưởng môn.

- Vân Tông chủ, Nhâm trưởng môn, các ngươi náo nhiệt như vậy không nên bỏ ta lại đằng sau chứ, ta cũng tới. Từ biểu hiện hiện tại dường như Sài Thanh có cơ hội lớn giành chiến thắng nha. Ta đặt cho Sài Thanh.

Duẫn Ngạc của Vạn Thú Tông lúc này nói.

- Ta cũng đặt một ván, trợ hứng cho mọi người, ta đặt Sài Thanh thắng.

- Không có lý nào bỏ ta lại phía sau nha, ta cũng đặt Sài Thanh thắng.

Trong nháy mắt, sáu sơn môn khác trong Tam tông Tứ môn gồm Cổ Kiếm Phong, Vi Bang Ngạn, Âu Dương Huyền Anh, Chu Hoành Xa đều yêu cầu tham dự, loại chuyện tình chiếm tiện nghi của kẻ khác thế này bọn họ sao có thể bỏ qua được cơ chứ.

- Cái này...

Vân Khiếu Thiên thầm mắng trong lòng không ngớt. Đám cáo già này đều là kẻ thành tinh, ở nơi nào có lợi sẽ lập tức bu tới. Tới mức độ này hắn lại không thể cự tuyệt, biết rõ không nắm chắc chiến thắng nhưng cũng chỉ có thể kiên trì mà thôi.

- Được, Vân mỗ bồi tiếp các vị lần này.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt lập tức chuyển về phía Lục Thiếu Du và Sài Thanh. Trong lòng cũng chỉ có thầm cầu khẩn Lục Thiếu Du không được thua Sài Thành, bằng không trong một lúc thua sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, đây tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Chảy máu rất lớn đó nha.

- Đồ đệ bảo bối, ngươi không được thua.

Vũ Ngọc Tiền nghe thấy Vân Khiếu Thiên và các sơn môn khác đặt cược, nhất thời lẩm bẩm nói.

Lúc này, bởi vì liên quan tới tiền đặt cược, hầu như các cường giả của các sơn môn tông phái khác đều nhìn về phía hai người Lục Thiếu Du và Sài Thanh.

Phanh Phanh.

Lúc này trên Diễn võ trường đã có không ít người giao thủ với nhau, tiếng binh khí va chạm trong nháy mắt truyền tới.

- Vũ Tướng nhất trọng lại có thể tiến vào vòng ba, quả thực ngươi vô cùng may mắn.

Nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, thanh niên mặc áo bào màu xanh nói.

- Ngươi cũng như vậy.

Lục Thiếu Du đáp, chân khí trong cơ thể vận chuyển, đối mặt với Vũ Tướng tứ trọng, Lục Thiếu Du không dám có một chút sơ ý nào.

- Ngươi ra tay trước đi.

Thanh niên áo xanh nói xong, một cây trường côn màu đỏ lập tức xuất hiện, tay cánh tay hắn vung lên, trường côn rơi xuống mặt đất, một cỗ kình phong tỏa ra chung quanh khiến cho bụi bặm dưới mặt đất bị thổi bay, trên mặt đất có những khe nhỏ lan tràn.

Binh khí của thanh niên áo xanh kia xuất hiện, quanh thân hắn có một tầng quang tráo màu đỏ bao phủ chugn quanh, khiến cho không gian lắc lư gợn sóng, bộc phát ra khí thế hung hãn. Trong không gian lúc này có một cỗ khí thế áp bách tràn ra khiến cho vô hình trung Lục Thiếu Du bị áp chết.

Cảm giác được cỗ khí thế này của Sài Thanh, Vân Khiếu Thiên không khỏi nhíu mày, trên Long bảng của Vân Dương Tông cũng không có ai có được khí thế như vậy.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn thanh niên áo xanh trước mặt này, một cỗ chân khí không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, hắn nói:

- Vậy ta sẽ không khách khí nữa.

Lời còn chưa dứt, thân ảnh của Lục Thiếu Du trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt này thân thể bắn về phía trước giống như một mũi tên rời cung, tốc độ cực nhanh, khiến cho những người xem chỉ thấy một đạo tàn ảnh mà thôi.

- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.

Không có bất luận chiêu thức thăm dò nào, Lục Thiếu Du trực tiếp thi triển vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Thiên Thủ Liệt Cương Ấn, thực lực đối phương đã không cần thử nữa, tuyệt đối khiến cho hắn phải toàn lực ứng phó. Trên chưởng ấn lúc này có vô số năng lượng thổ hệ nhanh chóng hội tụ, chưởng ấn phóng lên cao, trong nháy mắt hóa thành mấy đạo chưởng ấn không rõ ràng, đem theo từng đạo tàn ảnh liên miên trong nháy mắt đánh về thanh niên mặc áo xanh kia.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)