Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0423

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0423: Khách tới Lục gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chuyện kế tiếp nàng chỉ nghe người khác nói qua mà thôi, mà chính nàng lại chưa từng trải qua, cho nên lúc này nàng không thể nghe rõ tiếng tim mình đập được nữa, hít thở ngày càng dồn dập

Thấy Vân Hồng Lăng như vậy, Lục Thiếu Du mỉm cười khẽ hôn lên trán Vân Hồng Lăng. Lập tức cởi nốt hai thứ ngăn cản trên người cuối cùng, trong nháy mắt Vân Hồng Lăng đã trần như nhộng.

Mùi hương xử nữ từ trên người Vân Hồng Lăng truyền đến. Lúc này Vân Hồng Lăng vì ngượng ngùng mà đã nhắm chặt hai mắt từ lâu.

Nhìn nữ tử dưới thân mình lúc này, mái tóc đen nhánh mềm mại rối tui trên giương. Cái miệng nhỏ nhắn không ngờ lại mê người như vậy. Da thịt trắng như ngọc, vô cùng mịn mà, trước ngực có đôi ngọc thỏ cao vút cứng rắn, trên đó có một quả nho đỏ tươi khiến cho kẻ khác nhìn vào thèm rõ dãi. Tiểu phúc trơn nhẵn, .... .

- Tiểu tặc, chàng nhớ kỹ phải nhẹ một chút.

Vân Hồng Lăng khẽ mở mắt nhìn thấy lúc này Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã không còn quần ào trên người, lập tức nhắm mắt lại.

Lục Thiếu Du mỉm cười, toàn bộ thân thể đặt trên người nữ tử kia khiến cho toàn thân Vân Hồng Lăng run lên, đôi môi hai người bắt đầu dây dưa.

Thân thể hai người nhanh chóng ma sát, cảm giác toàn thân tràn ngập lửa nóng, miệng phát ra âm thanh nguyên thủy nhất.

Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân nóng bỏng, hít thở không thông, vì vậy hai tay liều mạng di chuyển trên thân thể mềm mại kia.

Vân Hồng Lăng đâu có thể chịu nổi khiêu khích như vậy, nhất thời không chịu nổi khẽ hừ một tiếng thân thể mềm mại rung lên, vẻ mặt kia quả thực khiến cho người ta phát cuồng.

Cứ như vậy một lát sau cự long rốt cuộc có thể tiến vào nơi đào nguyên. Lục Thiếu Du lập tức thẳng lưng trong nháy mắt thuận thế tiến vào.

- A..

Một thanh âm đánh vỡ sự yên lặng cũng mang đến xuân sắc vô biên. Nơi đào nguyên của Vân Hồng Lăng rốt cuộc cũng nghênh đón chủ nhân của mình.

Vân Hồng Lăng nhanh chóng cảm nhận được sự đau đớn, cũng cảm thấy được sự hạnh phúc, nàng biết, rốt cuộc mình đã trở thành một nữ nhân chân chính.

....

Một lúc lâu sau, một cỗ nhiệt lưu từ trong cơ thể Vân Hồng Lăng tuôn ra khiến cho Lục Thiếu Du tê dại, tâm thần rung động, toàn thân tức thì sảng khoái, một cỗ nhiệt lưu tuôn ra. Lúc này trong gian phòng, dần dần yên tĩnh lại.

Sắc trời gần sáng, hai người ôm ấp một chỗ, lẳng lặng nằm trong vòng tay Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn phu quân của mình.

- Làm sao vậy?

Lục Thiếu Du hỏi, cánh tay không ngừng di chuyển trên mông Vân Hồng Lăng.

- Bây giờ còn hơi đau, tiểu tặc thối nhà chàng.

Vân Hồng Lăng nói.

- Hắc hắc.

Lục Thiếu Du cười gian nói:

- Sau này sẽ quen.

Lúc La Lan thị gọi hai người dậy ăn bữa sáng, lúc này hai người mới rời giường. Nhìn kỹ khuôn mặt đang e thẹn, đỏ bừng của Vân Hồng Lăng, thân là người từng trải La Lan thị đương nhiên hiểu rõ, không khỏi lập tức mỉm cười.

Tiểu thư Vân Dương Tông tới Lục gia, lại còn đính hôn với Lục Thiếu Du của Lục gia, tin tức này không biết là ai truyền ra bên ngoài. Sáng sớm ngày hôm nay, toàn bộ người có chút uy danh trong trấn Thanh Vân, Tần gia, Dương gia đều tự mình tới Lục gia.

Thế nhưng mọi người cũng vô cùng thức thời, bọn họ cũng không có ý nghĩ muốn gặp Vân Hồng Lăng, tiểu thư của Vân Dương Tông, không phải là người mà những tiểu gia tộc như bọn họ nói gặp là có thể gặp được, bọn họ còn chưa có mặt mũi lớn như vậy.

Thế nhưng mọi người tới Lục gia lúc này là đưa lên lễ trọng, mọi người đều biết, Lục gia và Vân Dương Tông kết thân, sau này địa vị của Lục gia không cần nói cũng biết, những tiểu gia tộc như bọn họ chỉ đến nịnh bợ mà thôi.

Tròn một ngày đêm, đám người Lục Đông, Lục Tây của Lục gia bắt đầu tiếp đám người có chút danh tiếng trong trấn Thanh Vân, nhưng toàn là liên quan tới hôn sự.

Lúc này, Lục Thiếu Du cùng Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, còn có La Lan thị, Lục Tiểu Bạch, Tiểu Long, Bạch Linh đang đi dạo trong trấn Thanh Vân.

Trong bầu trời trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng có ba đầu yêu thú phân biệt là Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu giao ngồi trên đó, đang theo sau bọn họ trên không trung.

Cùng ba người đi dạo phố, tuy rằng không phải là chuyện Lục Thiếu Du thích lắm, thế nhưng bồi tiếp mẫu thân thì hắn vô cùng nguyện ý. Dưới sự cự tuyệt của La Lan thị, Vân Hồng Lăng vẫn mua không ít thứ tặng cho mẹ chồng, chỉ cần nàng thấy nó đẹp trực tiếp mua rồi sai người đem đến Lục gia.

Lục Thiếu Du tính toán sơ bộ, phỏng chừng tới hiện tại đã tiêu mấy vạn kim tệ, trong trấn nhỏ này tiêu hết mấy vạn kim tệ, mà lại không phải mua đan dược và tài liệu luyện khí, tuyệt đối làm cho người ta kinh ngạc.

Nhất thời chuyện này khiến cho toàn bộ trấn chú ý, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cười khổ, bởi vì cuối cùng những kim tệ này cũng do hắn trả.

Mấy vạn kim tệ, đối với Lục Thiếu Du hiện tại chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, cho nên cũng không để trong lòng.

- Phá sản a.

Lục Tiểu Bạch thì không giống như vậy, nhìn thấy không đến nửa ngày đã tiêu hết mấy vạn kim tệ khiến cho hắn há hốc mồm. Mấy vạn kim tệ, hiện tại hắn là tổng quản cao cấp, một năm cũng chỉ được hai mấy kim tệ mà thôi. Thế nhưng Lục gia cũng biết ý, mỗi tháng đều cho hắn tùy tiện tới phòng thu chi lĩnh kim tệ.

Trong Lục gia, lúc này vô cùng náo nhiệt. Đám người hầu Lục gia đều biết Lục Thiếu Du thiếu gia đã trở về, còn đính hôn với tiểu thử Vân Dương Tông đều vui vẻ và kích động, bỏi vì sự kiện này cho nên cao tầng Lục gia quyết định thưởng cho mỗi người hầu một năm tiền lương. Không duyên không cớ lại được một năm tiền lương khiến cho những người hầu này đối với thiếu gia Lục Thiếu Du này vô cùng cảm tạ, đối với bọn họ mà nói, thế lực Lục gia dù có mạnh tới mấy thì cũng không quan trọng bằng kim tệ.

Khi đám người Lục Thiếu Du trở lại Lục gia thì đã tới buổi chiều, vừa về tới đình viện thì có một tiểu tổng quản đang chờ.

- Công tử, Thiếu phu nhân, Tiểu thư, Đại gia mời mọi người tới đại điện, không ít khách nhân đã đợi lâu rồi.

Tổng quản kia chừng ba mươi tuổi, tóc ngắn mắt to, nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du trở về lập tức tiến lên nghênh đón, tổng quản này dường như cũng biết vị đại thiếu gia này dường như không thích người khác gọi hắn là thiếu gia.

Người này Lục Thiếu Du biết, người này ở trong Lục gia cũng được mười năm rồi, hắn nhíu mày rồi hỏi:

- Là ai tới?

Đám người kia Lục Thiếu Du không muốn gặp, cũng không có hứng thú.

Vân Hồng Lăng nghe thấy người này gọi mình là Thiếu phu nhân sắc mặt lập tức ửng đỏ, tay vẫn nắm lấy tay La Lan thị vô cùng thân thiết, giống như là hai mẹ con vậy.

- Công tử, tiểu nhân nghe nói là trưởng lão của Vân Dương Tông.

Tổng quản kia nói.

- Được, ta đi ngay.

Lục Thiếu Du nhíu mày, phỏng chừng người tới là trưởng lão ngoại môn a. Lập tức quay lại nói với mẫu thân:

- Mẫu thân, người cũng đi theo con.

Trong lòng Lục Thiếu Du cũng có quyết định của mình, lúc này trở lại Lục gia, địa vị của mẫu thân tại Lục gia cũng nên biến đổi rồi.

*****

- Ta không đi, con đi đi.

La La thị nói, đại điện Lục gia nàng chưa từng đi tới, cũng không muốn đi, mọi thứ có hiện giờ đã làm nàng vô cùng thỏa mãn.

- Tam a di, người đi cùng đi, trưởng lão Vân Dương Tông đến hẳn là vì hôn sự của Thiếu Du và Hồng Lăng, người là mẫu thân của Thiếu Du, nên đi là đúng.

Lục Vô Song nói.

- Đúng vậy mẫu thân, chúng ta cùng đi.

Vân Hồng Lăng nói.

- Được rồi.

Thấy Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng đều nói như vậy. Lại nghe Lục Vô Song nói trưởng lão Vân Dương Tông tới đây có lẽ là bởi vì hôn sự của nhi tử mình, cho nên mới đáp ứng đi tới đại điện.

Dưới sự dẫn đường của tổng quản, đám người Lục Thiếu Du lập tức đi tới đại điện.

- Lưu trưởng lão, Hoàng trưởng lão, La trưởng lão, ba vị cùng với ba vị chấp sự đại giá quang lâm khiến cho Lục gia vẻ vang a.

Trong đại điện, Lục Đông lúc này đang nói với ba hán tử trung niên trước mắt. Phía sau ba người này là ba vị chấp sự Vân Dương Tông ngồi phía sau.

- Khách khí, Lục gia hiện tại có ba vị đệ tử thân truyền trong Vân Dương Tông ta, chúng ta hôm nay đều nhận được tin tức, Lục Thiếu Du của Lục gia đã cùng với tiểu thư Vân Dương Tông ta đính hôn, sau này tiền đồ của Lục gia không cần phải nghĩ, sau này có lẽ còn cần Lục gia giúp đỡ chúng ta nhiều hơn nha.

Một hán tử trung niên nói. Ở Lục gia, hắn cũng không dám mất đi lễ nghĩa của mình. Những hán tử trung niên khác cũng không ngừng phụ họa, Lục gia lúc này đã khác xưa rất nhiều.

Trong lòng ba người này đều vô cùng rõ ràng, bọn họ chỉ là trưởng lão ngoại môn của Vân Dương Tông mà thôi, địa vị của bọn họ so với tộc trưởng của các tiểu gia tộc trong phạm vi địa bàn của Vân Dương Tông thì mạnh hơn nhiều. Một trưởng lão ngoại môn của Vân Dương Tông giống như là thành chủ của một thành nhỏ, trong một thành nhỏ lại có vài trấn.

Thế nhưng trưởng lão ngoại môn thủy chung vẫn chỉ là trưởng lão ngoại môn, huống chi trưởng lão ngoại môn cũng có cao có thấp, trưởng lão ngoại môn có thể ở lại trong Vân Dương Tông so với trưởng lão ngoại môn lưu lại bên ngoài như bọn họ địa vị cao hơn nhiều.

Cho nên địa vị của trưởng lão ngoại môn ở Vân Dương Tông so với đệ tử thân truyền bình thường không cao hơn bao nhiêu, thậm chí so với đệ tử thân truyền trên Long bảng lại càng không bằng. Những trưởng lão ngoại môn này vẫn luôn lưu ý tình huống trong tông, để tránh đắc tội với người khác trong địa bàn mình. Nhất là loại nhân vật phong vân trong Vân Dương Tông như Lục Thiếu Du này. Hơn nữa Lục gia còn có Lục Thiếu Hổ, Lục Vô Song đều là đệ tử thân truyền trong Long bảng, bọn họ sớm đã biết điều này, thế nên cho tới nay bọn họ đều vô cùng chiếu cố Lục gia.

Mà sáng sớm ngày hôm nay, bọn họ mới biết được tin tức Lục Thiếu Du trở về Lục gia, tiểu thư của Vân Dương Tông cũng tới Lục gia, còn đính hôn với Lục Thiếu Du cho nên bọn họ không hẹn mà gặp cùng chạy tới đây.

Ba ngoại môn trưởng lão này đều là người phụ trách mấy trấn gần đây, tiểu thư tới Lục gia, bọn họ cũng không dám thất lễ.

- Đâu có, mấy năm nay, Lục gia cũng nhờ mấy vị trưởng lão chiếu cố nhiều cho nên mới có ngày hôm nay.

Lục Đông nói.

- Không dám, tam phu nhân Lục gia cũng là hòn ngọc quý trên tay Triệu trưởng lão trong Vân Dương Tông ta, cho nên xét về điểm này chúng ta cũng coi như người một nhà.

Trong ba người, một trưởng lão bên trái nói, lập tức lại nói với Triệu Tuệ cũng ngồi cạnh đó:

- Tam phu nhân, người càng lúc càng đẹp, lần sau gặp Triệu trưởng lão, nhờ người vấn an dùm chúng ta.

- Nhất định.

Triệu Tuệ đáp, lúc này ngồi trong đại điện Triệu Tuệ không ngừng mỉm cười, thế nhưng trong lòng cũng không quá thoải mái.

Phía sau Triệu Tuệ còn có ba người, lúc này sắc mặt ba người cũng không tốt lắm, thế nhưng vẫn duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt. Phía sau Triệu Tuệ phân biệt là Lục Nam, Chu Lập Hưng còn có Chu Hải Minh, ba người nghe thấy tin tức gần đây của Lục Thiếu Du vẫn luôn thấp thỏm không yên. Trước đây bọn họ không ngừng giúp đỡ Triệu Tuệ dằn vặt Lục Thiếu Du, hiện tại Lục Thiếu Du ở trong Vân Dương Tông rất là nổi danh, trong lòng bọn họ lại vô cùng lo lắng.

Đi qua mấy hành lang, đám người Lục Thiếu Du rốt cuộc đã tới đại điện, dọc đường đi có không ít người hầu thấy bọn họ liền vúi đầu hành lễ.

Sưu.

Tiểu Long và Bạch Linh nhẹ nhàng rơi vào trên vai Lục Thiếu Du khiến cho không ít người hầu Lục gia len lén đánh giá, trong lòng vô cùng hiếu kỳ.

Ngoài đại điện, La Lan thị có chút lo lắng, nhìn vào trong đại điện vô cùng chăm chú, dường như chân không nhấc lên được, từ trước tới giờ nàng còn chưa bước vào đại điện Lục gia lần nào.

- Mẫu thân, chúng ta vào thôi.

Lục Thiếu Du nói.

- Tam a di, chúng ta vào thôi.

Lục Vô Song nắm tay phải La Lan thị nói. Lúc này La Lan thị mỉm cười, cũng chỉ có thể bước vào đại điện.

Lúc Lục Thiếu Du tiến vào đại điện, ánh mắt lập tức quét qua mọi người một lần. Trong Lục gia ngoài Lục Đông và Lục Tây ra thì bên người bọn họ còn có đại thẩm Hoàng Thị, Tứ thẩm Trần Thị.

Còn có một nữ tử mặc cẩm bào trong đó, toàn thân tỏa ra vẻ quyến rũ, dáng người yểu điệu, đường con mê người, chính là Lục Mị. Nhìn thấy nữ tử này, Lục Thiếu Du có cảm giác so với ba năm trước đây nàng ngày càng mê người, ba năm trước ngực nàng chỉ hơi hiện ra, mà hiện tại đã cao ngất.

- Thiếu Du, ba vị trưởng lão chờ ngươi lâu rồi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du, Lục Đông lập tức đứng lên.

Nhìn thấy thân ảnh xuất hiện trong đại điện, đám người trong đại điện lập tức đứng lên, ngay cả ba vị trưởng lão cùng chấp sự của Vân Dương Tông cũng không ngoại lệ, chỉ có Triệu Tuệ, Lục Nam, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh, vẻ mặt bốn người co quắp một chút, không đứng dậy mà thôi.

- Ra mắt tiểu thư.

Ba vị trưởng lão và chúng chấp sự nhất thời hành lễ.

- Sao các ngươi biết ta ở Lục gia?

Vân Hồng Lăng nhìn đám người này, trong đám trưởng lão ngoại môn này hình như nàng mới gặp qua một người, còn những người còn lại đều không nhận ra.

- Sáng ngày hôm nay chúng ta nghe được tin tức tiểu thư tới Lục gia cho nên mới tới đây.

Ba trưởng lão ngoại môn lập tức nói.

- Ồ, các ngươi có việc gì sao?

Vân Hồng Lăng hỏi.

- Không có việc gì, chỉ là đến đây chúc mừng tiểu thư đính hôn mà thôi.

Ba trưởng lão ngoại môn nói.

- Hồng Lăng tiểu thư, mời ngồi.

Lục Đông nhanh chóng tới bên người Vân Hồng Lăng nói.

- Đại bá, mẫu thân ta còn chưa ngồi, ta có thể ngồi sao?

Vân Hồng Lăng nhìn Lục Đông rồi nói.

- Chuyện này...

Lục Đông sửng sốt, dường như hắn không nghĩ tới Vân Hồng Lăng lại nói ra những lời này, lập tức nhìn chăm chú vào La Lan thị bên cạnh Vân Hồng Lăng rồi nói:

- La Lan, nhanh ngồi đi.

- Mẫu thân, ngồi đi.

Lục Thiếu Du cũng nói với mẫu thân mình.

La Lan thị ngạc nhiên, lập tức dưới sự nâng đỡ của Lục Thiếu Du, ngồi về vị trí dường như vốn chuẩn bị cho Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)