Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0474

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0474: Đi vào sơn mạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lục Thiếu Du mỉm cười, tay móc ra một ngọc giản, trên bề mặt ngọc giản có một cỗ năng lượng ba động, mơ hồ có âm thanh quanh quẩn.

- Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai?

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức nhận ra đây là một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Mà cảm nhận được năng lượng ba động trên ngọc giản này, nàng lập tức có chút nghi hoặc.

- Đây là một bộ vũ kỹ có chút đặc thù, trên đại hội Tam tông Tứ môn tiểu tử thu được bộ vũ kỹ này nên cố ý lưu lại, có người nói là do người của Huyễn Hồn môn lấy ra. Có tên là Thiên Âm Trấn Hồn Khúc. Bất luận vũ giả thuộc tính nào cũng có thể tu luyện, thế nhưng phải tinh thông âm luật. Ta nghĩ đây là thứ thích hợp với Oánh tỷ nhất.

Lục Thiếu Du nói xong lập tức đem ngọc giản trong tay giao cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, trên đại hội Tam tông Tứ môn Lục Thiếu Du khi nhận được bộ vũ kỹ này lập tức nghĩ tới cấp cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh. Vũ kỹ về âm luật vô cùng thưa thớt, so với vũ kỹ phòng ngự còn thưa thớt hơn, cực kỳ khó nhìn thấy một bộ vũ kỹ về âm luật.

- Vũ kỹ về âm luật ta tìm hơn mười năm cũng chỉ có thể tìm được một bộ vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai, còn vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có chút kích động, người thích âm luật như nàng luôn muốn tìm một bộ vũ kỹ về âm luật, thế nhưng cấp bậc lại quá thấp, uy lực quá nhỏ, cho dù nàng tìm thấy cũng vô dụng. Hiện tại có bộ vũ kỹ về âm luật Huyền cấp sơ giai này, tuyệt đối thích hợp với nàng.

- Thiếu Du, ta biết phải cảm ơn ngươi thế nào đây, ngươi lại nói ta là người ngoài. Thế nhưng ta vẫn phải cảm ơn ngươi một tiếng. Thánh quả Vũ Linh còn có Thiên Âm trấn hồn khúc, đối với ta mà nói đều có tác dụng vô cùng quan trọng.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Nếu nói tạ ơn phải là ta tạ ơn với hai người, trong khoảng thời gian này Phi Linh môn đã làm phiền hai vị nhiều.

Lục Thiếu Du thi lễ, tất cả những gì Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh làm cho Phi Linh môn, Lục Thiếu Du đều nhớ ở trong lòng.

- Ha ha.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mỉm cười, ánh mắt vô cùng thỏa mãn.

- Thiếu Du, bây giờ còn chưa đệ tử nào biết chuyện ngươi ở Vân Dương Tông, cũng không biết ngươi vốn là đệ tử Vân Dương Tông, ngươi có muốn nói cho bọn họ hay không? Ngươi tự suy xét đi. Hai đệ tử ta thu thập tư liệu về các thế lực lớn có lẽ đã biết ngươi chính là quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, hai người đã hỏi qua ta một lần, ta đã giúp ngươi giấu diếm một chút.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Tạm thời không cần nói với bọn họ, sau này cũng cố gắng không để đệ tử cũ nhắc tới tên của ta.

Lục Thiếu Du nói. Lúc này Lục Thiếu Du cũng lo lắng tới chuyện của Lục gia, sớm muộn cũng sẽ bị người khác tìm tới Phi Linh môn, nếu như tên của hắn xuất hiện thì có lẽ các thế lực lớn muốn tìm hắn rất dễ. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du phải cố kỵ.

Khi Lục Thiếu Du hộ tống Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh về tới Phi Linh môn thì đã là canh ba, dọc đường đi, Lục Thiếu Du lại tiếp tục thương nghị với hai người về kế hoạch phát triển sau này của Phi Linh môn. Mà lúc này Lục Thiếu Du đã dự định để Phi Linh môn quật khởi triệt để.

Sáng sớm hôm sau, khi ánh thái dương xuất hiện, Lục Thiếu Du từ trong đình viện đi ra, tối hôm qua hắn mới tu luyện ba canh giờ thì trời đã sáng.

Phù.

Không khí tươi mát sáng sớm khiến cho cơ thể Lục Thiếu Du cũng có cảm giác vui sướng, nghĩ tới việc hôm nay đi vào trong sơn mạch Vụ Đô, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, lúc này nên thoải mái thôn phệ môn phen đã lâu rồi hắn chưa đột phá.

- Công tử.

Lúc này Lục Tiểu Bạch cũng đi ra đình viện.

- Tiểu Bạch, những dược liệu Nam thúc cần ngươi đi tìm Lưu Nhất Thủ kia lấy về sau đó đưa cho Nam thúc. Trong khoảng thời gian này ngươi nên đi theo Lưu Nhất Thủ, làm quen một chút sinh hoạt của Phi Linh môn.

Lục Thiếu Du nói với Lục Tiểu Bạch.

- Tiểu nhân hiểu rồi công tử.

Lục Tiểu Bạch nói.

- Tham kiến chưởng môn.

Lúc này thân ảnh của Lưu Nhất Thủ đã tới bên ngoài đình viện, dáng vẻ vội vã, khuôn mặt có chút uể oải, xem ra cả đêm không ngủ.

- Chuẩn bị xong chưa?

Lục Thiếu Du hỏi.

- Bẩm tông chủ, một trăm đệ tử thân thủ khá nhất đã được đưa tới, do đại hộ pháp Trương Khiếu và Trương Minh Đào dẫn đầu đang ở bên ngoài chờ lệnh.

Lưu Nhất Thủ nói với Lục Thiếu Du.

- Được.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu rồi nói với Lưu Nhất Thủ.

- Lưu Nhất Thủ, đây là Lục Tiểu Bạch, mấy ngày này ngươi nên chịu khó mang theo Lục Tiểu Bạch giới thiệu cho hắn về Phi Linh môn, còn nữa, những dược liệu trong danh sách Lục Tiểu Bạch đưa cho ngươi, ngươi phải nghĩ biện pháp thu thập đủ.

- Vâng, chưởng môn.

Lưu Nhất Thủ đáp, ánh mắt nhìn về phía Lục Tiểu Bạch. Chưởng môn dường như đối với người này vô cùng tin cậy, đương nhiên hắn không dám đắc tội.

- Ca ca, huynh lại đi đâu vậy? Muội cũng muốn đi.

Một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn lập tức xuất hiện bên người Lục Thiếu Du.

- Tâm Đồng, ca ca phải đi sơn mạch Vụ Đô vài ngày. Mấy ngày sau sẽ trở lại, lần này không tiện mang theo muội đi, tu luyện cho tốt, sau này có thời gian ca ca lại mang muội đi.

Lục Thiếu Du nói.

- Vậy được rồi, huynh sớm trở về một chút.

Lục Tâm Đồng chu miệng nói.

- Đương nhiên, vài ngày nữa ca ca sẽ trở về.

Lục Thiếu Du nói.

- Chưởng môn, người lại muốn đi ra ngoài sao? Cẩn thận một chút.

Phương Tân Kỳ, Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, ba nữ nhân này xuất hiện, đồng thời còn có Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng đi ra khỏi đình viện.

- Được.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu rồi nói với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh:

- Oánh tỷ, ta đi trước, những việc khác tỷ tự mình sắp xếp đi.

- Ta sắp xếp rồi. Để mấy vị trưởng lão tự mình đi tới sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, sau đó đem sơn mạch Vụ Đô triệt để phong tỏa, không được tùy ý ra vào.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Tiểu Long, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long trên vai.

Rống.

Một tiếng rống trầm thấp vang lên, Thiên Sí Tuyết Sư lúc này lập tức xuất hiện. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư còn có Huyết Tích Dịch, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ.

Lục Thiếu Du nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rồi lập tức biến mất trong bầu trời.

- Cổ Vực lúc này sắp biến đổi rồi.

Nhìn vào bóng lưng của Lục Thiếu Du trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn nhau rồi khẽ lẩm bẩm nói.

- Lão gia hỏa này, lần này ánh mắt của ngươi không tồi, không nhìn lầm người nha.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhàn nhạt liếc nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.

- Tiểu tử này gian trá giảo hoạt, thủ đoạn độc ác thế nhưng lại nặng tình nghĩa, rất hợp khẩu vị của ta.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói nhỏ, khóe miệng mỉm cười.

*****

- Ngươi nói sai rồi, tiểu tử Thiếu Du này không chỉ có gian trá giảo hoạt, thủ đoạn độc ác mà còn vô cùng đen tối, xảo quyệt, chuyện đấu giá hội lần này hắn bắn một mũi tên trúng ba đích, ngay cả ta cũng tự thẹn không bằng... Ài, có hắn ở đây có lẽ từ bây giờ Cổ Vực sẽ triệt để đại loạn.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Ngoài Phi Linh môn, dưới tầng trời thấp lúc này có hơn một trăm đệ tử Phi Linh môn nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Một trăm đệ tử, người tu vi cao nhất là Vũ Sư lục trọng, thấp nhất cũng là Vũ Sư nhất trọng, đều là đệ tử cực mạnh được chúng hộ pháp, trưởng lão lựa chọn trong Phi Linh môn.

Thân thể Thiên Sí Tuyết Sư bành trướng tới hơn bốn trăm thước, chở một trăm người vô cùng dễ dàng. Thân thể to lớn cho nên cũng không có cảm giác chật chội, chúng đệ được một lần ngồi lên tọa kỵ của chưởng môn cho nên lúc này vô cùng kích động.

- Tham kiến chưởng môn.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Trương Khiếu, Trương Minh Đào hành lễ.

- Đại hộ pháp, Trương Minh Đào, hai người các người chuẩn bị một chút, ta mang mọi người tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô. Đến lúc đó các ngươi dùng tốc độ nhanh nhất lấy dược liệu, bảy ngày sau, ta sẽ sắp xếp cho các ngươi trở về.

Lục Thiếu Du nói với hai người, hai người này Trương Khiếu khi trước vốn là Vũ Tướng cửu trọng lúc này đã trở thành Vũ Suất nhị trọng. Trương Minh Đào lúc này cũng đã là Vũ Suất thất trọng, quả thực tiến bộ không ít.

- Vâng, chưởng môn.

Hai người đáp.

Trong sơn mạch Vụ Đô, núi non liên miên như sóng biển, lúc này trong sơn mạch đã vào cuối hạ, lá cây phất phơ, trong sơn mạch lúc này vô cùng mát mẻ.

- Đường chủ, rốt cuộc chưởng môn sai chúng ta tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô là để làm cái gì.

Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, lúc này trên đỉnh núi có một đoàn người đứng đó. Hai đạo thân ảnh đứng song sóng với nhau, chính là Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn, khí tức hai người đều vô cùng lạnh lẽo, giống như là cách xa ngàn dặm vậy.

- Đến lúc đó sẽ biết.

Âu Dương Lãnh Tật dường như không muốn nói chuyện, lúc này chỉ nhàn nhạt đáp một cái.

- Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Diệp Phi dường như có chút không phục.

Tương Viễn nói, ánh mắt cũng không chút biến hóa.

- Nếu muốn phục chúng há là chuyện dễ dàng như vậy, chúng ta chẳng phải cũng đang nhìn xem vị chưởng môn này có thể làm chúng ta tâm phục khẩu phục hay không sao?

Âu Dương Lãnh Tật nói.

Sưu Sưu.

Trong bầu trời, một đầu yêu thú khổng lồ bay tới, hai người ngẩng đầu nhìn về không trung phía trước, ánh mắt có chút kinh ngạc nói:

- Đây hình như là Thiên Sí Tuyết Sư nha.

- Hai vị đường chủ đợi lâu chưa, lên đi.

Lục Thiếu Du truyền âm nói với hai người.

Hai người nhìn nhau một chút, chân khí quanh thân chớp động, trong nháy mắt khiến cho không gian gấp khúc, lập tức thả người đáp xuống lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

- Tham kiến chưởng môn.

Hai người hành lễ.

- Hai vị có thể tu luyện một phen, chúng ta cần hai ngày mới tới nơi.

Lục Thiếu Du nói. Tốc độ nhanh nhất của Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại nếu muốn bay tới đại bản doanh của Cửu Đầu Yêu Giao cũng cần hai ngày.

Lục Thiếu Du vốn muốn mang Cửu Đầu Yêu Giao tới đây, thế nhưng Cửu Đầu Yêu Giao lại đang dưỡng thương. Bị Tiểu Long và Nghịch Lân Yêu Bằng hung hăng chà đạp vài ngày, thương thế của Cửu Đầu Yêu Giao nặng hơn trong tưởng tượng của hắn.

Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn nhìn Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Huyết Tích Dịch đã thu nhỏ thân thể một chút. Vẻ mặt có chút nghi hoặc, dường như đã nhìn ra cái gì đó thế nhưng lại không quá xác định cho nên lập tức khoanh chân ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư điều tức. Hai người cũng không nói nhiều, khí tức luôn luôn khiến cho người khác có chút cảm giác âm trầm.

Lục Thiếu Du cũng không để ý tới hai người này nữa, tâm thần lập tức mệnh lệnh cho Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng bay đi.

Ngay khi đám người Lục Thiếu Du tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô, một đạo tin tức từ đêm hôm qua nhanh chóng lan tỏa ra bốn phía. Tại một trấn nhỏ tên là trấn Hoa Môn mười ngày sau sẽ có một hội đấu giá vô cùng lớn. Có người nói hội đấu giá này không bình thường, không chỉ có khôi lỗi cấp năm khó có được mà còn đan dược cao giai lục phẩm, vũ kỹ Hoàng cấp cao giai.

Mà khiến cho mọi người kinh ngạc nhất chính là, không ngờ lại có người đem vũ kỹ Huyền cấp ra đấu giá, tuyệt đối khiến cho mọi người chấn kinh, lúc này đã có không ít thế lực biết tin đang chuẩn bị thăm gia. Mà tin tức này cũng càng ngày càng truyền ra xa.

Hai ngày sau, trong ngọn núi ở khu vực nguy hiểm trong sơn mạch Vụ Đô, bốn phía ngọn núi lúc này sương mù quanh quẩn, đại thụ che trời, một màu xanh ngắt hiện lên.

- Phù.

Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, hai mắt mở ra, trong mắt có một cỗ tinh quang chợt lóe. Nhìn xuống phía dưới, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi hiện lên chút tiếu ý. Tới sơn mạch Vụ Đô rồi hắn đã có thể tùy ý thôn phệ chân khí thỏa thích.

- Chư vị, chúng ta tới rồi.

Lục Thiếu Du nói.

- Đây là khu vực nguy hiểm trong sơn mạch Vụ Đô sao?

- Nghe nói nơi này có rất nhiều yêu thú tam giai, yêu thú tứ giai và ngũ giai cũng có.

Nhìn xuống phía dưới, một trăm đệ tử Phi Linh môn lập tức nhẹ giọng nghị luận, thầm nghĩ có khi nào hôm nay chưởng môn muốn mọi người đi vào trong khu vực nguy hiểm này sao?

Hai người Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn cũng dừng tu luyện, ánh mắt nhìn xuống phía dưới.

Lúc này, từng tiếng yêu thú rống vang lên, tiếng gầm quanh quẩn trong ngọn núi. Lập tức có một đoàn yêu thú nhanh chóng hội tụ tới dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Dẫn đầu là hai yêu thú có thân thể khổng lồ giống như một ngọn núi. Trong bầu trời còn có hơn trăm yêu thú phi hành bay tới, yêu khí tỏa ra khiến cho trăm đệ tử Phi Linh môn cực kỳ kinh hãi.

Hai yêu thú trước mặt bọn họ hiện tại, đầu thứ nhất chính là một con vượn, thân thể không có lông, chỉ có một bộ da màu trắng xám bao quanh thân thể giống như là một tảng đá vậy. Đầu yêu thú thứ hai toàn thân màu đen, trên đầu có một sừng, ánh mắt hung hãn, độ cao không thua kém Thạch Vượn Yêu Vương, thân thể chừng hơn bốn trăm thước, khí tức cường hãn nhanh chóng khuếch tán.

- Là Thạch Vượn Yêu Vương và Độc Giác Yêu Ngưu.

Tương Viễn dường như cũng không xa lạ gì đám yêu thú này, sắc mặt hắn lập tức biến đổi.

- Là yêu thú ngũ giai.

Đám người Trương Khiếu, Trương Minh Đào tức thì đại biến, những yêu thú này bọn họ không phải là đối thủ.

- Tham kiến chủ nhân.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai đầu yêu thú to lớn kia cung kính hành lễ rồi nói ngôn ngữ nhân loại.

- Thạch Vượn, Độc Giác Yêu Ngưu, các ngươi làm việc thế nào rồi?

Lục Thiếu Du hỏi, lúc này Thiên Sí Tuyết Sư đang bắt đầu hạ xuống.

- Chủ nhân, mấy ngày nay có không ít dong binh toàn tiến tới đây đều bị ta đánh chết, không thả đi một kẻ nào cả.

Thạch Vượn nhìn Lục Thiếu Du nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)