Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0503

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0503: Trên quỷ vũ tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sưu.

Thân ảnh phóng qua, Lục Thiếu Du dẫn theo Chu Minh tiến vào trong đại điện Thiên Nhất môn tìm một căn phòng yên tĩnh, Lục Thiếu Du cười lạnh nhìn Chu Minh trong tay mình.

Vẻ mặt Chu Minh lúc này kinh hãi, ngay cả giọng nói cũng bị cấm chế không thể nói ra lời, cả người vô lực.

- Vũ Tướng cửu trọng, dưới tình huống bị thương nặng, có lẽ có thể thôn phệ.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, lập tức trong tay đánh ra vài đạo thủ ấn, trong lòng bàn tay một cỗ chân khí hóa thành vòng xoáy, dưới sự kinh hãi của Chu Minh chụp vào thiên linh cái của hắn.

Dưới một cỗ lực lượng thôn phệ lớn này, khuôn mặt Chu Minh lập tức biến thành dữ tợn sau một lát đã trở thành một cỗ thây khô, dưới linh hỏa trong tay Lục Thiếu Du hóa thành tro tàn.

- Chân khí thật tinh thuần.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, sắc mặt hắn lúc này ửng đỏ, giống như uống rượu quá độ. Dưới tình huống Chu Minh Vũ Tướng cửu trọng bị thương năng, Lục Thiếu Du vốn nghĩ mình có thể đơn giản thôn phệ, hắn thật không ngờ tới, Chu Minh dưới tình huống bị thương nặng nhưng chân khí lại cực kỳ dồi dào, nếu như có nhiều hơn nữa thì có lẽ hắn chỉ có thể bỏ qua. Cho nên mới có câu nói, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo là ở chỗ đó. Chu Minh bị thương nặng nhưng chân khí trong đan điền cũng không thể khinh thường.

Cảm nhận cỗ chân khí thôn phệ này Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ sau khi luyện hóa hắn sẽ đột phá tới Vũ Tướng lục trọng vô cùng dễ dàng.

Mà vừa rồi Lục Thiếu Du cũng thi triển sưu linh thuận chiếm được không ít tin tức của Quỷ Vũ Tông trong đầu Chu Minh. Có mấy tin tức này, biết người biết ta, đối phó với Quỷ Vũ Tông sẽ dễ dàng hơn một chút.

Đối với thực lực của mình Lục Thiếu Du cũng có chút lý giải. Bằng vào thực lực Vũ Tướng ngũ trọng, dựa vào đan điền khổng lồ và thân thể cường hãn, lại thêm ưu thế về tốc độ có thể chống lại Vũ Tướng thất trọng, nếu như muốn giết đối phương thì có một chút khó khăn.

Nếu như dùng vũ kỹ Huyền cấp sơ giai liên tục công kích có lẽ chống lại Vũ Tướng bát trọng cũng không có vấn đề gì. Nếu như phối hợp với Hư Linh Huyễn Ấn thì đủ để đối phó với Vũ Tướng cửu trọng.

Đương nhiên, Lục Thiếu Du cũng hiểu rõ cấp bậc này chỉ tượng trưng với những Vũ Tướng bình thường mà thôi. Chu Minh này tuy rằng là Vũ Tướng cửu trọng thế nhưng trên phương diện vũ kỹ, xuất thân ở Quỷ Vũ Tông cho nên cũng không có vũ kỹ Huyền cấp trên người thực lực bình thường tới mức không thể bình thường hơn. Không giống như những đệ tử trong đại phái như Tam tông Tứ môn thực lực đều cao hơn tu vi rất nhiều.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ, nếu như Chu Minh này mà là Phách Đao Long Tam, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong trong Vân Dương Tông, đám người này tất cả đều là Vũ Tướng cửu trọng thì cho dù hắn có dùng các con bài chưa lật, lại thêm thực lực Vũ Tướng ngũ trọng cũng chỉ có thể liều mạng mà thôi. Vì vậy, thực lực tiêu chuẩn của hắn chỉ có thể tính với những vũ giả bình thường. Nếu như đụng phải những vũ giả cũng có con bài chưa lật của mình thì lúc đó mới có thể biết được.

Về phần thực lực của hắn đủ để đối phó với Vũ Suất hay không, Lục Thiếu Du cảm thấy không có khả năng. Dù sao Vũ Suất và Vũ Tướng khác biệt vô cùng lớn, hắn đối phó với Chu Minh này không thành vấn đề, thế nhưng Chu Minh này cũng không phải là người gần với Vũ Suất nhất, cho nên hiện tại không thể phán đoán được.

Nhưng bây giờ Thiếu Du cũng ít nhiều có thể lý giải thực lực của chính mình, dù sao hắn cũng có một ít con bài chưa lật, có lẽ hiện tại cho dù đối đầu với Vũ Suất nhất trọng thì hắn cũng có năng lực để chiến một trận, tuy rằng Vũ Suất và Vũ Tướng là một khoảng cách lớn, thế nhưng mỗi người mỗi khác, cái này thực sự rất khó nói.

Sau khi thu thập một phen, ống tay áo run lên, Lục Thiếu Du lập tức đi ra ngoài sân rộng. Lúc này trên sân rộng, tiếng chém giết kinh thiên động địa đã biến mất. Dưới sự hỗ trợ của mấy đầu yêu thú khổng lồ, Phi Linh môn đã hoàn toàn chiếm được đại thắng. Mấy nghìn đệ tử Thiên Nhất môn lúc này đã trở thành thi thể. Thế nhưng số lượng thi thể trên mặt đất hiện tại cũng không nhiều, đại bộ phận chúng đã trở thành điểm tâm của mấy đầu yêu thú, trên sân rộng lúc này máu đã chảy thành sông.

Cái hố sâu do Lục Thiếu Du thi triển Đại Địa Nộ Hống tạo ra lúc này bị máu tươi chảy xuống tạo thành một cái vũng máu lớn.

- Chủ nhân, mấy linh giả người muốn đều ở đây, có mấy người đã bị đánh chết.

Lúc này Thái Âm Yêu Thỏ đã thu nhỏ lại thân thể còn hai thước chạy tới, hai chân trước của nó mang theo một đạo lam quang bao vây lấy mấy thân ảnh trong đó.

Lục Thiếu Du khẽ nhìn qua, tổng cộng có năm Linh giả, thực lực cao nhất là Linh Tướng nhị trọng, một Linh Phách tứ trọng, một Linh Phách nhất trọng còn có hai linh sư.

Năm Linh giả, Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, mấy người này chính là đá kê chân cho việc linh lực tiến bộ.

- Lão đại, tất cả đã xong.

Thân thể nho nhỏ của Tiểu Long nhảy lên vai Lục Thiếu Du. Một cỗ sát khí như ẩn như hiện quanh người nó, mấy đầu yêu thú khổng lồ còn lại cũng thu nhỏ thân thể.

- Tiểu Long, thực lực của đệ đã tăng cường không ít nha.

Lục Thiếu Du nói. Vừa rồi Vũ Tướng nhất trọng của Thiên Nhất môn trong nháy mắt đã bị Tiểu Long nuốt vào trong bụng. Loại thực lực này so với lần đột phá trước của Tiểu Long thì đã mạnh hơn không ít.

- Chưởng môn, Thiên Nhất môn đã bị diệt, đệ tử đào tẩu của Thiên Nhất môn có mấy trăm, còn lại đều đã đánh chết. Đệ tử Phi Linh môn ta chết năm mươi sáu người, bị thương hơn một trăm bốn mươi người.

Một canh giờ sau, Lưu Á Lôi đi tới trước người Lục Thiếu Du rồi bẩm báo.

- Chưởng môn, đây là thu hoạch lần này.

Chu Ngọc Hậu đưa cho Lục Thiếu Du không ít túi trữ vật, toàn bộ Thiên Nhất môn đều bị cướp đoạt. Loại chuyện như thế này Chu Ngọc Hậu cũng không cần Lục Thiếu Du phân phó đi làm.

- Đi về Phi Linh môn thôi, không được động tới người trong thành.

Lục Thiếu Du phân phó, người của Phi Linh môn chết năm mươi sáu người. Thế nhưng vừa rồi đệ tử Phi Linh môn cũng không tham gia đại chiến thực sự, nếu như chỉ dựa vào đệ tử Phi Linh môn đi diệt Thiên Nhất môn hiển nhiên là điều không có khả năng.

- Chưởng môn, chúng ta không chiếm luôn nơi này sao.

Chu Ngọc Hậu lập tức nói.

- Ai nói không chiếm? Trước tiên ngươi dẫn chúng đệ tử trở về, không được xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn vào Chu Ngọc Hậu.

- Vâng, chưởng môn.

Chu Ngọc Hậu tức thì cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, không dám hỏi thêm gì nữa.

Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn vào Thiên Nhất môn, nơi này sớm muộn sẽ là của hắn. Chỉ là hiện tại Phi Linh môn chưa phát triển tới độ cao đó, thế nhưng điều đó cũng không quá xa vời nữa.

Một lát sau, hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, thân thể to lớn biến mất phía chân trời, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này có năm linh giả bị cấm chế, còn có mấy tiểu yêu thú.

*****

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang, không ngừng luyện hóa đám chân khí vừa được thôn phệ vào trong cơ thể.

Ánh mắt mấy linh giả còn lại trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư vô cùng kinh hoàng, nhưng vì toàn thân bị cấm chế, cho nên không thể nhúc nhích.

Trong thành Thiên Nhất, tiếng chém giết kinh thiên động địa kia sau khi chấm dứt thì lúc này mới có mấy người lá gan lớn một chút mở cửa ra, bắt đầu đi về phía sân rộng tràn ngập mùi máu tươi.

Đại chiến vừa rồi, cũng không phải tất cả mọi người đều trốn vào, trong thành Thiên Nhất dòng người qua lại cũng có vũ giả, trong đó cũng không thiếu Vũ Phách, thậm chí còn có mấy Vũ Tướng. Những vũ giả này đều ở phía xa nhìn chăm chú vào cảnh chém giết kia. Những yêu thú khổng lồ kia xuất hiện khiến cho bọn họ chỉ có thể trốn ở xa không dám lộ diện, không thể làm gì khác hơn là âm thầm nhìn xem.

Khi mấy đầu yêu thú và đệ tử Phi Linh môn rời đi lúc này mấy người này mới dám lộ diện, cả đám dùng ánh mắt kinh hãi nhìn vào sân rộng. Cảnh tượng vừa rồi có không ít người nhìn vào trong mắt, vị chưởng môn Phi Linh môn kia mang theo mấy đầu yêu thú kinh khủng quét ngang Thiên Nhất môn, hạ thủ tuyệt đối không lưu tình. Ngay cả một Vũ Tướng cửu trọng của Quỷ Vũ Tông cũng bị chưởng môn Phi Linh môn tự mình đánh chết.

Thi thể khắp nơi, không ít người thường nhìn vào cảnh tượng này phải nôn mửa.

- Thiên Nhất môn bị diệt, Quỷ Vũ Tông cũng không bảo vệ được.

- Mấy đầu yêu thú của Phi Linh môn quá kinh khủng, đệ tử Thiên Nhất môn hoàn toàn không phải là đối thủ.

- Nghe nói mấy ngày trước trên trấn Hoa Môn, chưởng môn Tỉnh Văn Khôn dám nháo sự, đó là địa bàn của Phi Linh môn, có người nói lúc đó chưởng môn Phi Linh môn đã đánh chết Tỉnh Văn Khôn, tuyên bố muốn diệt Thiên Nhất môn, không nghĩ tới hắn lại xuất thủ nhanh như vậy.

- Thiên Nhất môn này cũng thật không may, không ngờ lại gây sự trên địa bàn Phi Linh môn, xem ra hiện tại Phi Linh môn đã không đặt Quỷ Vũ Tông ở trong mắt rồi.

- Có lẽ sắp có trò hay để nhìn, Quỷ Vũ Tông lần này có lẽ sẽ xuất thủ với Phi Linh môn.

- Quỷ Vũ Tông tuy rằng rất mạnh, thế nhưng vừa rồi bên người chưởng môn Phi Linh môn dường như cũng có yêu thú lục giai, Quỷ Vũ Tông cũng khó mà đối phó được.

Trong tiếng nghị luận của mọi người, tin tức Thiên Nhất môn bị tiêu diệt nhanh chóng truyền ra bốn phương tám hướng, tức thì khiến cho không ít người quan tâm.

Lúc hoàng hôn, Lục Thiếu Du đã trở về Phi Linh môn, cũng không làm kinh động bao nhiêu người, liền trực tiếp vòng ra mật thất phía sau núi tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này trên trấn Hoa Môn kế hoạch kiến tạo một thành trì đã được bắt đầu. Một tòa thành đột ngột bắt đầu mọc lên, nhân khí trên trấn Hoa Môn càng ngày càng tăng.

Sơn mạch Vụ Đô bị phong tỏa càng ngày càng lâu, dược liệu càng lúc càng trở nên quý giá, giá đan dược cũng càng lúc càng cao.

Trên trấn Hoa Môn lúc này chỉ còn cửa hàng của Phi Linh môn bán ra một ít dược liệu, mỗi ngày đều có một đám lớn thương nhân xếp hàng từ sáng sớm ở ngoài cửa hàng của Phi Linh môn, chờ đợi dược liệu bán ra.

Chỉ có một chút dược liệu, cho dù mỗi ngày đều bán ra thế nhưng cũng không đủ cung ứng, điều này làm cho giá cả càng ngày càng cao. Mỗi ngày hai người Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ đều đứng ở trong cửa hàng của Phi Linh môn mà cười toe toét.

Mà ngày thứ ba sau khi Lục Thiếu Du diệt Thiên Nhất môn, trong trấn Hoa Môn đột nhiên xuất hiện mấy dong binh đoàn lớn từ sơn mạch Vụ Đô đi ra, mỗi một dong binh đoàn đều mang theo một đám lớn dược liệu.

Những dong binh đoàn này vừa xuất hiện tức thì bị đám thương nhân vây quanh, dược liệu trong tay mấy dong binh đoàn này trong vòng một ngày đã bị những thương nhân dùng giá trên trời mua đi.

Vào ban đêm, trong hậu đường của cửa hàng Phi Linh môn, nếu như đám thương nhân bình thường có mặt ở đây thì nhất định sẽ nhận ra, thủ lĩnh của mười mấy dong binh đoàn lúc này đều tụ tập ở bên trong cừa hàng của Phi Linh môn. Mười mấy người này đều có tu vi Vũ Tướng. Mà những dong binh đoàn này đều là dong binh đoàn mà mười mấy ngày trước Lục Thiếu Du thu phục ở bên trong sơn mạch Vụ Đô.

Lúc này trong hậu đường còn có Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.

- Chư vị đội trưởng cực khổ rồi.

Lục Tiểu Bạch nói.

- Không dám, chúng ta đều vì Phi Linh môn mà tận lực.

Đám đội trưởng lập tức nói. Bọn họ đều ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan, lúc này cả đám không có ai dám phản bội Phi Linh môn.

- Chư vị đội trưởng, chưởng môn đã sớm có phân phó, sau này toàn bộ sơn mạch Vụ Đô sẽ do mọi người phục trách. Các ngươi cũng có thể hái dược liệu ở trong khu vực nguy hiểm. Đồng thời hiện tại có mấy nghìn dong binh không thể tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô, các ngươi có thể trắng trợn phát triển dong binh đoàn trong tay các ngươi. Sau nửa năm, dong binh đoàn nào phát triển lớn nhất đến lúc đó toàn bộ sơn mạch Vụ Đô sẽ do người đó phụ trách. Nhớ kỹ, tạm thời không thể nói ra quan hệ giữa các ngươi và Phi Linh môn.

Lục Tiểu Bạch nói với mọi người.

Chúng đội trưởng dong binh đoàn nhìn nhau rồi lập tức rời đi.

Trong thành Quỷ Vũ, lúc này mặt trời đã ngả về phía tây, cả Quỷ Vũ Tông lúc này được tắm bằng ánh sáng ráng hồng.

- Chư vị trưởng lão, ba vị trưởng lão tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô hiện tại có lẽ cũng nên đi ra, vì sao lại còn chưa về?

Trong đại điện của Quỷ Vũ Tông, sắc mặt Đới Đường ngưng trọng nói.

- Có lẽ ba vị trưởng lão có chuyện gì đó nên dừng lại, bằng vào thực lực của ba vị trưởng lão có lẽ cũng không xảy ra đại sự gì.

Một trưởng lão mặc áo xám nói.

- Trong trấn Thiên Tinh, dược liệu đã thiếu từ lâu sinh ra ảnh hưởng cực lớn, nếu như ba vị trưởng lão không mang dược liệu về thì chỉ sợ tổn thất với trấn Thiên Tinh vô cùng lớn.

Một trưởng lão khác nói.

- Đều là do Phi Linh môn chết tiệt, càng lúc càng quá phận. Chưởng môn, lão tông chủ nói thế nào, có động thủ với Phi Linh môn hay không?

Một lão giả mặc hoàng bào nói.

- Lão tông chủ có nói, chúng ta trước tiên nên nhịn một chút, nhìn xem Phi Linh môn muốn làm gì, sau đó mới quyết định tiếp.

Vẻ mặt Đới Đường trầm xuống, lập tức nói.

- Tông chủ, không tốt, xảy ra đại sự.

Ngoài đại điện, một đệ tử Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông vội vàng chạy vào trong đại điện, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

- Có chuyện gì mà bối rối như vậy?

Trong đại điện, chúng trưởng lão hộ pháp đang thương lượng chuyện tình quan trọng, lúc này nhìn thấy đệ tử hoang mang rối loạn chạy vào, tức thì khiến cho Đới Đường biến sắc, vẻ mặt tức giận, hỏi.

- Tông chủ, phân đà Cửu Hoa Sơn của chúng ta bốn ngày trước đã bị một cỗ thế lực thần bí tiêu diệt.

Đệ tử kia hoảng loạn nói.

- Cái gì...

Tức thì chúng trưởng lão, hộ pháp, kể cả Đới Đường tức thì đại biến, lập tức đứng lên.

- Tông chủ, không tốt, có đại sự.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)