Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0513

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0513: Người thân bị kết án
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đới Cương Tử, không nghĩ tới ngươi lại trốn được. Đáng tiếc vận khí của ngươi quả thực không tốt cho lắm.

Nói xong, một yêu thú màu trắng xuất hiện trước mặt Đới Cương Tử.

- là ngươi...

Ngẩng đầu nhìn vào yêu thú xuất hiện trong bầu trời, hận ý mang theo vẻ mừng thầm trong mắt Đới Cương Tử trong nháy mắt như bị dội một chậu nước lạnh, trong lòng đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.

- Ngươi trốn không thoát đâu.

Lục Thiếu Du nói, người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư là Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du, sắc mặt Đới Đường xám ngắt. Lúc này hắn biết cơ hội đào tẩu đã rất xa vời, cũng không biết Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân có ở gần đây không.

- Mau đuổi theo, đừng để cho Đới Cương Tử chạy thoát.

Sưu Sưu.

Phía xa, có mấy đạo thân ảnh trong nháy mắt lăng không mà tới. Trong nháy mắt đã xuất hiện trong bầu trời, chính là Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi đang vô cùng sốt ruột. Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính, Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn Quan, Khang Tử Vân. Cũng chỉ có sáu người này hiện nay mới có thể lăng không mà đi.

- Tham kiến chưởng môn.

Sáu người nhìn thấy Lục Thiếu Du tức thì kinh hoảng hành lễ, thế nhưng khóe miệng lại đang cười thầm.

- Sáu người các ngươi trông coi không tới nơi tới trốn, lát nữa xử lý các ngươi. May mà Đới Cương Tử bị ta phát hiện bằng không ta làm sao ăn nói với Đới Đường, mau đưa người đi bắn hắn trở về cho ta.

Lục Thiếu Du lạnh lùng nói với sáu người.

- Vâng, chưởng môn.

Sáu người bối rối đáp.

- Các ngươi thả ta ra, ta và các ngươi cũng không có thù oán quá lớn.

Nhìn thấy đám người Âu Dương Lãnh Tật chạy tới, sắc mặt Đới Cương Tử xám như tro tàn, toàn thân uể ỏa. Những thứ mà hai ngày nay hắn phải chịu đựng khiến cho hắn sống không bằng chết, vô cùng thê thảm. Nghĩ tới mà trong lòng phát lạnh.

- Đới Cương Tử, so với Đới Đường ta càng thêm thưởng thức ngươi. Chí ít ngươi không thâm độc như Đới Đường, ta cũng không muốn giết ngươi. Thế nhưng Đới Đường cấp cho ta không ít chỗ tốt, ta lại không thể cự tuyệt. Vì vậy ta cũng chỉ có thể giết ngươi. Bằng không ta thực sự hi vọng có thể hợp tác với ngươi.

Lục Thiếu Du nói. Một cỗ sát ý lập tức khuếch tán.

- Lục Thiếu... Không, Lục chưởng môn. Ngươi thả ta. Những thứ Đới Đường cho ngươi ta cũng có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi không giết ta, ta đưa cho ngươi gấp bội. Thứ Đới Đường đáp ứng ngươi ta cũng có thể đáp ứng ngươi. Bằng không ta có chết cũng không rơi vào trong tay ngươi. Ta hận, ta hận bản thân không thâm độc bằng Đới Đường, ta hận....

Đới Cương Tử lớn tiếng rít gào, toàn thân run rẩy. Lúc này tâm tình của hắn vô cùng tuyệt vọng, như dựa lưng vào vách tường.

Lục Thiếu Du nhìn Đới Cương Tử dường như đang suy nghĩ điều gì, sát khí quanh người bắt đầu giảm bớt.

Cảm nhận được khí tức trên người Lục Thiếu Du, Đới Cương Tử như tìm được một cọng rơm cứu mạng trong tuyệt vọng, tức thì nói:

- Lục chưởng môn, nếu như người thả ta, sau khi ta đoạt chức vị tông chủ, những thứ Đới Đường cho ngươi ta cũng có thể cho gấp bội. Nếu như ngươi muốn toàn bộ Quỷ Vũ Tông ta cũng có thể cho ngươi. Chỉ cần ngươi không giết ta, cái gì ta cũng đáp ứng.

- Đới Cương Tử, ta đối với Quỷ Vũ Tông ngươi cũng không có hứng thú. Những thứ ngươi vừa nói đối với ta cũng có chút hấp dẫn. Thế nhưng, ta làm sao có thể tin tưởng ngươi đây?

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào Đới Cương Tử, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn khiến cho trong lòng Đới Cương Tử lạnh lẽo.

- Chuyện này.

Đới Cương Tử sửng sốt, hắn rất sợ Lục Thiếu Du sẽ thay đổi chủ ý, cho nên hoảng sợ nói:

- Lục chưởng môn, chỉ cần ngươi tin tưởng ta, ngươi muốn ta làm cái gì cũng được.

- Ở đây có một viên độc đan, sau khi ăn vào nếu trong một năm không có giải dược tới lúc đó gân cốt cơ thể sẽ đứt thành từng khúc. Không có giải dược ai cũng không thể cứu ngươi. Nếu như ngươi ăn vào khỏa độc đan này, ta tạm thời tin tưởng ngươi.

Lục Thiếu Du nói xong, trong tay xuất hiện một khỏa Phệ Huyết Hóa Cốt Đan rồi vứt cho Đới Cương Tử.

Lúc này Đới Cương Tử không có chút do dự nào trực tiếp nuốt vào độc đan, vội vàng nói:

- Lục chưởng môn, hiện tại ngươi có thể tin tưởng ta được chưa?

- Được rồi, tạm thời tin tưởng ngươi.

Lục Thiếu Du nở nụ cười thỏa mãn.

Phía sau, đám người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi âm thầm cười trộm, đối với tiểu chưởng môn trước mặt này cả đám vô cùng bội phục.

Một lát sau, trong đại điện phân đà, Đới Cương Tử chưa hoàn hồn lúc này đã ngồi trong đại điện, toàn thân vẫn còn run rẩy.

- Đới phó tông chủ, những việc hai ngày qua mang Đới phó tông chủ thứ lỗi, chúng ta cũng chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi.

Âu Dương Lãnh Tật lạnh lùng nói với Đới Đường, thanh âm vẫn luôn lạnh lùng như vậy.

- Ta biết, chuyện này không liên quan tới chư vị, Đới Đường kia quả thực quá ác độc.

Đới Cương Tử vội vã nói.

- Đới Cương Tử, những lời ngươi vừa mới nói có thật không? Điều kiện nào của ta ngươi cũng có thể đáp ứng?

Trong đại điện, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Đới Cương Tử rồi nói.

- Không sai, bất luận là điều kiện gì của Lục chưởng môn ta cũng có thể đáp ứng.

Đới Cương Tử nói, vẻ mặt đối với Lục Thiếu Du lúc này vô cùng cung kính.

- Thế nhưng ngươi chỉ là Phó tông chủ của Quỷ Vũ Tông, cho dù lần này ngươi trở về có lẽ Đới Đường kia cũng sẽ mau chóng nghĩ cách giết ngươi, ngươi dựa vào cái gì để đáp ứng điều kiện của ta?

Lục Thiếu Du nói.

Đới Cương Tử lập tức sửng sốt, vừa rồi tuyệt vọng cầu sinh cho nên mấy vấn đề này hắn chưa từng nghĩ qua.

- Lục chưởng môn, hắn bất nhân bất nghĩa với ta, lần này ta sống sót trở về ta sẽ trực tiếp giết hắn. Mấy năm nay, thực lực của ta ở trong Quỷ Vũ Tông cũng không kém Đới Đường chút nào, muốn lật đổ hắn cũng không phải không có khả năng.

Đới Cương Tử cắn răng nói.

- Lần trước một người trưởng lão Vũ Tướng cửu trọng là người của ngươi sao? Để suy yếu thực lực của ngươi Đới Đường đã phái hắn đi Thiên Nhất môn âm thầm loại bỏ. Ngày hôm qua một Vũ Tướng bát trọng đi theo ngươi tên là Lưu trưởng lão cũng bị đánh chết. Dựa theo ý tứ của Đới Đường những người ta đánh chết đều là thế lực tàn dư của ngươi. Hiện tại xem ra thực lực của ngươi so với Đới Đường kia đã yếu hơn không ít.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Đới Cương Tử nói.

Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống, lúc này mất đi sợ trợ giúp của hai vị trưởng lão, thế lực của hắn đã yếu đi non nửa. Mà hai vị trưởng lão bị Phi Linh môn giết hại cũng là người nổi bật nhất trong thế lực của hắn.

- Còn nữa, theo như lời Dưỡng Thần Hóa Vương Đan nói, trước mặt cha ngươi hắn nói ngươi kết bè kéo phái có ý định chia rẽ Quỷ Vũ Tông, cha ngươi đối với ngươi cũng cực kỳ thất vọng. Cho dù ngươi giết Đới Đường thì chức vị tông chủ Quỷ Vũ Tông chỉ sợ cha ngươi cũng không cho ngươi được như ý.

Lục Thiếu Du tiếp tục nói.

Đới Cương Tử lúc này không nói gì, cho dù hắn đánh chết Đới Đường thì cha hắn quả thực sẽ không bỏ qua cho hắn.

*****

- Đới Cương Tử, thật ra ta có một biện pháp, không biết ngươi có dám dùng hay không. Thế nhưng vì tương lai của Phi Linh môn ta và Quỷ Vũ Tông, ta sẽ cùng ngươi đánh cược một phen.

Lục Thiếu Du mở miệng nói.

- Lục chưởng môn có biện pháp gì, tới lúc này Đới Cương Tử ta dù chết ta cũng sẽ làm.

Đới Cương Tử lập tức nói với Lục Thiếu Du.

- Thực lực của Phi Linh môn ta ngươi cũng thấy đó, bằng vào thực lực của ngươi là thế lực của ngươi muốn giết Đới Đường chỉ sợ rất khó.

Lục Thiếu Du nói xong rồi dừng lại một chút, tiếp tục nói:

- Nhưng chúng ta có thể giúp ngươi đánh chết Đới Đường, về phần cha ngươi chúng ta cũng có thể giúp ngươi liều mạng, giúp ngươi loại bỏ trở lại lớn nhất trên con đường trở thành tông chủ.

- Đánh chết Đới Đường không thành vấn đề, thế nhưng cha ta...

Đới Cương Tử có chút do dự không quyết, dù sao người này cũng là phụ thân của hắn.

- Đới Cương Tử, cha ngươi có đem ngươi đặt vào trong mắt không? Luận thực lực, luận tài trí, luận uy vọng tại trong tông, so với Đới Đường kia ngươi không thua kém chút nào. Nếu như ngươi là tông chủ, mấy năm nay Quỷ Vũ Tông chỉ sợ đã phát triển thêm một bậc. Thế nhưng ngươi lại không có cơ hội, ngươi vẫn chỉ là Phó tông chủ mà thôi. Cha ngươi căn bản không đem ngươi đặt vào trong mắt. Vì vậy Đới Đường mới dám giết ngươi, mới dám làm gì thì làm.

Nhìn Đới Cương Tử, Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

- Nam tử hán đại trượng phu há có thể quan tâm tới tiểu tiết. Nhất tướng công thành vạn cốt khô, giết một là tội đồ, giết vạn là anh hùng. Giết trăm vạn là anh hùng trong anh hùng. Nói cách khác, muốn mưu đồ sự nghiệp thì đừng quan tâm tới ánh mắt người đời, đừng quan tâm tới người đời nói gì. Phóng mắt nhìn xem trăm ngàn năm qua có bậc kiêu hùng nào không giết người hay không? Ngươi đừng để ta thất vọng.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Đới Cương Tử dường như có chút lĩnh ngộ, lúc này ngay cả Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Diệp Mỹ còn có Âu Dương Lãnh Tật, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Khang Tử Vân nghe Lục Thiếu Du nói vậy đều biến sắc. Vô hình trung lúc này bọn hắn cảm nhận được một cỗ sát ý bàng bạc trên người Lục Thiếu Du.

- Là bọn hắn bất nghĩa với ta trước vậy thì đừng trách ta vô tình. Không quan tâm tới người đời nghĩ gì, nói gì. Phóng mắt trăm ngàn năm qua có bậc kiêu hùng nào không giết người? Lục chưởng môn, ta nghe lời ngươi, giết, toàn bộ đều giết.

Đới Cương Tử cắn răng lạnh nhạt nói, một cỗ sát ý trong mắt bắn ra.

- Ha ha, tốt. Đới phó tông chủ quả nhiên là người thông minh. Không, sau này chính là Đới tông chủ rồi, hi vọng sự hợp tác giữa chúng ta sẽ mang tới không ít lợi ít cho Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn.

Lục Thiếu Du thỏa mãn nói.

- Tất cả phải nhờ vào Lục chưởng môn hỗ trợ, đến lúc đó những gì Lục chưởng môn muốn, Quỷ Vũ Tông ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời.

Đới Cương Tử nói.

Lúc này đám người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi trong đại điện đều không khỏi hít sâu một hơi sau đó khẽ mỉm cười.

Mấy canh giờ sau, trong đình viện phía sau hậu sơn Phi Linh môn, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Tất cả mọi thứ ngươi đã sắp xếp xong chưa? Nắm chắc mấy thành?

- Chín thành, Đới Cương Tử hẳn không còn nghi ngờ, lùi lại một bước mà nói, coi như là Đới Cương Tử không quan tâm tới cái mạng nhỏ của mình mà phản chiến chúng ta cũng không quan tâm. Thế nhưng ta lại lo lắng tới một chuyện khác. Quỷ Vũ Tông ta đã sớm không đặt vào trong mắt, thế nhưng khối đá lót đường này lại phải có.

Lục Thiếu Du nói.

- Nếu như Phi Linh môn bại lộ quá sớm quả thực không phải là một chuyện tốt.

Đông Vô Mệnh nói.

- Ngoại trừ việc không muốn bại lộ thực lực hiện tại của Phi Linh môn ra, ta còn lo lắng Linh Thiên môn, hôm nay từ trong miệng Đới Cương Tử ta mới biết, thê tử của Đới Đường và thê tử của chưởng môn Linh Thiên môn là bà con, nếu như Phi Linh môn ta tiêu diệt Quỷ Vũ Tông, ta sợ rằng Linh Thiên môn sẽ có động tác.

Lục Thiếu Du nói.

- Vì vậy ngươi mới muốn âm thầm khống chế Quỷ Vũ Tông, đồng thời thử Linh Thiên môn. Cho dù Linh Thiên môn đến lúc đó có động tác thì Phi Linh môn cũng có thể thoát thân?

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du, hai hàng lông mày nhíu lại rồi thở dài nói:

- Tiểu tử, ta rất ít khi bội phục người khác, ngươi quả thực là khác ngươi, luận gian trá thâm độc, chỉ sợ không có mấy người có thể so được với ngươi.

- Đông lão, ngươi khen ta hay chửi ta vậy?

Lục Thiếu Du cười khổ nói.

- Ngươi đoán xem.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh như cười như không nói.

- Vì Phi Linh môn ta phải suy nghĩ nhiều một chút, mỗi một đường đều phải tỷ mỉ suy nghĩ, sai một bước sẽ mang tới không ít phiền phức, không chỉ có riêng ta mà là toàn bộ Phi Linh môn.

Lục Thiếu Du chắp tay đứng đó, ánh mắt nhìn vào giữa không trung.

- Ta không nhìn lầm người, bằng vào sự cơ trí, thâm hiểm của tiểu tử ngươi, lại thêm Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Diệp Phi Diệp Mỹ phụ trợ ngươi, trong Cổ Vực này chỉ sợ người có thể so sánh với ngươi chỉ đếm trên đầu ngón tay. Người có thể đấu với ngươi chỉ sợ càng không có.

Nhìn Lục Thiếu Du, Đông Vô Mệnh nói.

- Đông lão, những lời đánh giá này của người ta không dám nhận nha.

Lục Thiếu Du cười khổ nói.

- Tiểu tử, ngươi đừng giả bộ nữa.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Lúc nào xuất phát, lẽ nào ngươi định để ta và nữ nhân hôm qua liên thủ đối phó với Đới lão quỷ kia sao?

- Có nàng tương trợ Đông lão, lại thêm Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ bên cạnh hỗ trợ, ta đoán có lẽ tuyệt đối không thành vấn đề. Thế nhưng phải đợi sau khi xuất phát thì mới biết được.

Lục Thiếu Du nói.

Lão độc vật lại thêm Bạch Linh, trong suy nghĩ của Lục Thiếu Du. Trong Vũ Suất, Linh Suất tuyệt đối khó có thể xuất hiện đối thủ. Chỉ tính riêng thực lực của Bạch Linh chỉ sợ cũng có thể đánh chết Đới lão quỷ kia, dù sao Bạch Linh cũng là Cửu Vĩ Yêu Hồ.

- Tiểu tử ngươi đã nắm chắc như vậy tự nhiên không thành vấn đề. Đợi sau khi xuất phát rồi nói tiếp.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói xong, ánh mắt mang theo sự hiếu kỳ hỏi:

- Nữ nhân kia rốt cuộc là cao nhân phương nào, ngay cả ta cũng không nhìn thấu, ngươi tiết lộ một chút được không?

- Đông lão, chuyện này qua vài ngày nữa người sẽ biết. Ha ha.

Lục Thiếu Du cười nói.

- Tiểu tử ngươi, ngay cả ta cũng dấu.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du nói.

Ngoài Phi Linh môn, lúc này hai nghìn thiết kỵ đã hoảng loạn, vây quanh Phi Linh môn đã hơn hai ngày rồi thế nhưng bọn họ lại không biết làm gì. Muốn đánh Phi Linh môn, cũng không ai có lá gan này, người của Phi Linh môn không dễ chọc như vậy.

- Trưởng lão, chúng ta đi thôi. Các đệ tử đã hoảng loạn, cho dù tiếp tục cũng không làm nên chuyện gì. Phó tông chủ chỉ sợ đã xuất hiện chuyện gì đó ngoài ý muốn.

Trong Quỷ Vũ Tông, một hộ pháp nói với mấy vị trưởng lão.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)