Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0514

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0514: Trên quỷ vũ tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mấy vị trưởng lão lúc này nhìn nhau, Phó tông chủ hai ngày chưa trở về, cho nên có tám phần đã xảy ra chuyện, thế nhưng hiện tại trở về thì có chút...

Trong lòng mấy vị trưởng lão đều hiểu rõ, nếu cứ như vậy trở về thì căn bản không thể ăn nói với trong tông. Lẽ nào bọn họ lại nói cả đám người tới bên ngoài cửa Phi Linh môn, bảo vệ bên ngoài hai ngày rồi trở về sao? Có lẽ đến lúc đó toàn bộ bọn họ đều bị xử lý. Thế nhưng nếu như không quay về, bọn họ cũng không dám hạ thủ với Phi Linh môn.

- Trưởng lão, bằng không chúng ta trở về đi. Phi Linh môn quá quỷ dị, mấy ngày nay ngay cả một bóng người chúng ta cũng không thấy.

Một người trưởng lão khác nói.

- Được rồi, chúng ta...

Vị trưởng lão có tu vi Vũ Tướng thất trọng kia do dự một lát rồi cắn răng nói.

Sưu.

Lời còn chưa dứt, một đạo thân ảnh trong nháy mắt phá không mà tới.

- Là Phó tông chủ, Phó tông chủ đã trở về.

- Tham kiến Phó tông chủ.

Mọi người lập tức hành lễ, bộ dáng như trút được gánh nặng, mấy người trưởng lão cũng thở dài một hơi.

Sắc mặt Đới Cương Tử tái nhợt, làn da trên người tuy rằng đã bắt đầu khôi phục, thế nhưng dưới quần áo vẫn vô cùng thê thảm. Nơi nơi đều có vết tích, lúc làn da khôi phục lại kéo theo đau đớn khó chịu, điều này khiến cho Đới Cương Tử đối với Đới Đường càng thêm hận.

- Phó tông chủ, ngươi làm sao vậy? Hai ngày nay người đi nơi nào, Lưu trưởng lão hắn....

- Phó tông chủ? Lẽ nào ta chỉ có thể là Phó tông chủ sao?

Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống, hiện tại nghe được ba chữ Phó tông chủ khiến cho hắn cực kỳ không vui.

- Tông... Chủ.

Một trưởng lão sắc mặt nghi hoặc nói:

- Hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ? Lưu trưởng lão tối hôm qua đã bị cường giả đánh lén, có lẽ đã lành ít dữ nhiều.

- Ta biết rồi.

Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống, hắn lập tức nhíu mày nói:

- Chư vị trưởng lão, hộ pháp. Nếu như lần này trở về ta nhất định phải trở thành tông chủ, các ngươi sẽ ủng hộ ai?

- Chúng ta là người của tông chủ đương nhiên sẽ ủng hộ tông chủ.

Mấy vị trưởng lão, hộ pháp tức thì trả lời.

- Tốt, chờ sau khi ta trở thành Tông chủ nhất định sẽ không bạc đãi chư vị.

- Đới Cương Tử nói.

- Mọi người chú ý, người Phi Linh môn xuất hiện.

Lúc này một người trưởng lão đột nhiên nhìn thấy mấy đạo thân ảnh trong Phi Linh môn xuất hiện tức thì sợ hãi nói. Lập tức đám người Quỷ Vũ Tông hoảng loạn, chỉ có Đới Cương Tử không có biểu hiện gì.

- Hoảng loạn cái gì, Phi Linh môn hiện tại chính là minh hữu của chúng ta. Trước đây Quỷ Vũ Tông và Phi Linh chỉ hiểu lầm mà thôi.

Đới Cương Tử quát lớn.

Ngoài Phi Linh môn, lúc này bốn đạo thân ảnh xuất hiện, người đi trước chính là Lục Thiếu Du. Bên cạnh hắn có một người mặc hắc bào, một người mặc tố y, một người mặc trường bào màu đỏ. Có một điều kỳ quái chính là ba người này trên mặt đều đeo một tấm mạng che mặt, không nhìn thấy dung mạo.

- Lục chưởng môn, chúng ta có thể xuất phát.

Đới Cương Tử nhìn thấy Lục Thiếu Du lập tức hành lễ rồi nói.

- Đới tông chủ, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói. Trên vai trái hắn có một con rắn nhỏ đang không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi. Đôi mắt nhỏ không ngừng đảo qua trên người hai nghìn đệ tử Quỷ Vũ Tông. Trên vai phải hắn có một đầu yêu thú nhỏ như chuột đang lười biến ghé vào vai Lục Thiếu Du.

- Mời.

Đới Cương Tử gọi đầu yêu thú phi hành trên bầu trời, mọi người lập tức nhảy lên lưng yêu thú phi hành.

Những trưởng lão và hộ pháp của Quỷ Vũ Tông lúc này nhìn thấy quan hệ của Lục Thiếu Du và Đới Cương Tử đều vô cùng nghi hoặc.

- Vương hộ pháp, phân phó chúng đệ tử chạy về Quỷ Vũ Tông. Chúng ta trở về trước.

Đới Cương Tử lập tức nói với một hộ pháp bên người.

Sau khi sắp xếp thỏa đáng, hai cánh yêu thú phi hành dựng lên rồi chậm rãi biến mất trong không trung.

Tất cả đệ tử Quỷ Vũ Tông đều mừng rỡ không ngớt. Vốn bọn họ cũng không dám đối phó với Phi Linh môn, lúc này lại nghe Phó tông chủ bảo quay về trong lòng không khỏi thở ra một hơi.

Chúng đệ tử Quỷ Vũ Tông lập tức giục ngựa rời đi, tốc độ so với khi xuất phát còn nhanh hơn vài phần.

- Có chuyện gì xảy ra?

- Vì sao chỉ có như vậy? Ta đợi hai ngày hai đêm để xem náo nhiệt cứ như vậy mà không xảy ra sao?

- Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn không biết có chuyện gì.

Phía xa, lúc này sau hai ngày hai đêm đã có mấy nghìn dong binh tụ tập xem náo nhiệt. Những người không thể đi vào sơn mạch Vụ Đô cũng không muốn gia nhập những dong binh đoàn khác nghe thấy tin người Quỷ Vũ Tông sẽ đối phó với Phi Linh môn liền lập tức chạy tới. Nếu như Phi Linh môn bị diệt, sau này sơn mạch Vụ Đô lại được ra vào tự tiện như cũ.

Thế nhưng cảnh tượng này khiến cho mọi người kinh ngạc, dở khóc dở cười. Đợi hai ngày hai đêm, uống gió tây bắc đủ no. Cuối cùng náo nhiệt không thấy, Phi Linh môn cũng không bị diệt, một màn này khiến cho không biết bao nhiêu người mắng to.

- Ta kháo, đợi hai ngày hai đêm cuối cùng lại chỉ có như vậy.

- Là ngươi gọi ta tới đúng không? Náo nhiệt cái rắm, ngươi ăn no rửng mỡ hả?

- Lão đại, là chính ngươi muốn tới xem náo nhiệt mà?

Từng tiếng nghị luận cùng với tiếng mắng to vang lên. Trên lưng yêu thú phi hành của Quỷ Vũ Tông, lúc này ánh mắt chúng trưởng lão và hộ pháp của Quỷ Vũ Tông đều nhìn vào Lục Thiếu Du và ba người đang ngồi khoanh chân phía sau hắn. Khí tức trên người ba người này đều thu liễm lại, bọn họ không thể dò xét được khí tức của ba người này.

- Tiểu tử, nữ cường giả kia đâu? Không có nàng ta, một mình ta muốn giết Đới lão quỷ quả thực có chút khó khăn.

Thanh âm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vang lên trong tai Lục Thiếu Du.

- Đông lão yên tâm đi, đến lúc đó người sẽ gặp được nàng.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhàn nhạt rơi vào Bạch Linh trên vai.

- Quỷ Vũ Tông hẳn là phải có một đại trận hộ sơn, ngươi có cách nào phá không?

Thanh âm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lần thứ hai truyền vào trong tai Lục Thiếu Du.

- Đại trận hộ sơn của Quỷ Vũ Tông do mấy Linh Tướng khống chế, mấy Linh Tướng kia đại đa số đều là người của Đới Đường. Đến lúc đó Lộc Sơn lão nhân mang theo Đới Cương Tử đối phó với Đới Đường. Thanh Hỏa lão quỷ và ta sẽ đối phó với mấy Linh Tướng kia. Không để chúng khởi động đại trận hộ sơn. Đông lão thì đối phó với Đới lão quỷ. Chờ sau khi Đới lão quỷ phát hiện ra thì có lẽ đã muốn. Đến lúc đó Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân sẽ giúp Đông lão lược trận.

Lục Thiếu Du nói.

- Như vậy là tốt nhất, chỉ cần không phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì có lẽ không thành vấn đề.

Thanh âm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vang lên:

- Không nói nữa, miễn cho Đới Cương Tử âm thầm dò xét. Tất cả theo như kế hoạch mà tiến hành.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước rồi khoanh chân ngồi xuống. Âm Dương Linh Vũ quyết được vận chuyển, bắt đầu luyện hóa cỗ chân khí được thôn phệ khi trước.

*****

Theo sự luyện hóa, chân khí được thôn phệ vào trong cơ thể đang nhanh chóng bị luyện hóa, cuối cùng trở thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền của Lục Thiếu Du.

Trong đan điền của Lục Thiếu Du, vũ đan ngũ sắc lúc này xoay tròn. Huyết Lục cùng với vũ đan kia cùng nhau hấp thu chân khí, màu sắc trên Huyết Lục ngày càng sáng bóng.

Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du đã được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt, tiến vào trạng thái tu luyện. Có Tiểu Long hộ pháp, tuy rằng bên cạnh hắn có không ít người của Quỷ Vũ Tông thế nhưng Lục Thiếu Du cũng có thể yên tâm tu luyện.

Đến Quỷ Vũ Tông cần thời gian ba ngày, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng không suy nghĩ nhiều. Vốn hắn còn lo lắng một mình lão độc vật không thể đánh chết Đới lão quỷ, thế nhưng hiện tại đã không giống khi trước. Bạch Linh đã xuất quan. Có Bạch Linh và Đông lão xuất hủ muốn giết Đới lão quỷ tuyệt đối không thành vấn đề.

Thời gian chậm rãi trôi qua. Trên lưng yêu thú phi hành khổng lồ, lúc này chúng trưởng lão và hộ pháp cũng cảm giác được một cỗ áp lực vô hình mà quỷ dị.

Trong Phi Linh môn, tất cả đều giống như bình thường. Không có biến hóa gì. Thế nhưng trong trấn Hoa Môn, lúc này hoạt động kiến tạo thành trì đang được tiến hành. Lưu lượng người trên trấn Hoa môn ngày càng nhiều, cũng bởi vì dược liệu mà tới. Trấn Thiên Tinh phía xa lúc này đã không còn như xưa, không ít thương nhân đã di chuyển tới trấn Hoa môn, thương nhân tới trấn Hoa Môn càng nhiều, dòng người càng thêm đông đúc. Đây vốn là phản ứng dây chuyền.

Dòng người càng ngày càng tăng, từng kiến trúc đột ngột xuất hiện trên trấn Hoa môn, trấn nhỏ ngày càng được mở rộng.

Lúc này cửa hàng của Phi Linh môn trên trấn Hoa môn chính là long đầu của những cửa hàng cung cấp dược liệu. Giá cả trong cửa hàng Phi Linh môn cũng trực tiếp có ảnh hưởng tới giá cả dược liệu trong biên giới sát Cổ Vực.

Theo giá cả dược liệu trong cửa hàng Phi Linh môn giảm xuống đã hấp dẫn vô số thương nhân tới đây mua. Giá này đã là cái giá thấp nhất trong vòng ba bốn năm trở lại đây.

Không ít người không biết từ đâu nghe được tin tức này, nói là dược liệu sẽ liên tục duy trì ở mức thấp, cả đám người tức thì nhanh chóng chạy tới cửa hàng của Phi Linh môn.

Thế nhưng lúc này cũng có không ít người đau đớn. Đoạn thời gian trước bọn họ trắng trợn thu mua dược liệu, vốn định trữ hàng đợi lần tăng giá tiếp theo, sau đó đả kích cửa hàng Phi Linh môn, ai ngờ hiện tại lại gậy ông đập lưng ông. Chỉ sau hai ngày giá dược liệu đã hạ hấp tới ba bốn lần khiến cho bọn họ thiếu chút nữa thổ huyết.

Nghe nói gần đây có người ở trấn Hoa môn âm thầm trắng trợn thu mua dược liệu, giá cả so với Phi Linh môn bán ra còn cao hơn một chút. Nếu như bọn họ bán thì vẫn thiệt lớn. Những thế lực này vẫn cắn răng chuẩn bị bán ra. Hiện tại Phi Linh môn càng ngày càng hạ giá xuống, bọn họ không dám chờ đợi nữa. Nói chung trong khoảng thời gian này bọn họ đã làm không công mà còn lỗ lớn.

Trên trấn Hoa môn, bên trong Linh Phi tông kia mỗi này đều có một hội đấu giá nho nhỏ, thỉnh thoảng xuất hiện một đấu giá hội lớn, cũng có không ít thứ tốt xuất hiện khiến cho nhân khí trong trấn cũng tốt hơn rất nhiều.

Phi Linh môn, lúc này vẫn đang không ngừng phát triển trong yên ổn, thời gian chậm rãi mà qua. Ba ngày sau, trên lưng yêu thú phi hành, khí tức trên người Lục Thiếu Du đột nhiên kéo lên, quang mang quanh người càng ngày càng đậm.

Sưu Sưu.

Giữa không trung, một cỗ hơi thở ba động mãnh liệt, một cỗ quang mang từ trên người Lục Thiếu Du bắn ra, sau đó lượn lờ bên ngoài thân thể Lục Thiếu Du.

- Đột phá.

Cảnh này những người trên yêu thú phi hành đều có thể nhìn được. Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, dường như không nghĩ tới có người ở trên lưng yêu thú phi hành mà cũng có thể đột phá được.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại càng thêm kinh ngạc. Hắn biết cách lần đột phá trước của Lục Thiếu Du không bao lâu. Trước đấu giá hội lần trước mới đột phá, không ngờ lúc này lại tiếp đột phá, loại tốc độ này quả thực quá kinh khủng.

Mà lúc này Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng không biết, lúc đấu giá hội Lục Thiếu Du đã đột phá Vũ Tướng lục trọng, đây đã là lần đột phá thứ hai tính từ khi đấu giá hội mở ra.

Chỉ trong chốc lát, quang mang quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm. Trên bề mặt da dẻ cũng toát ra quang mang. Đột nhiên một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa bắt đầu hội tụ, lập tức tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.

Dát Dát.

Đầu yêu thú phi hành kia của Quỷ Vũ Tông đột nhiên kinh hoàng, lúc này dưới năng lượng khổng lồ trong thiên địa hội tụ tới khiến cho toàn thân nó run rẩy.

Chỉ trong nháy mắt, cùng với khí tức trên người Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, năng lượng trong thiên địa càng lúc càng kịch liệt. Cuối cùng một tiếng trầm muộn từ trong đan điền Lục Thiếu Du truyền ra, dưới cỗ hấp lực mạnh mẽ, năng lượng vô hình trong thiên địa lập tức bị thôn phệ vào cơ thể, khí tức của hắn lúc này đã tới Vũ Tướng thất trọng.

Chung quanh thân thể Lục Thiếu Du vô hình trung có một cỗ khí thế mạnh mẽ tràn ra. Chỉ trong chốc lát cỗ khí thế này được thu liễm lại, không có bất kỳ khí tức nào bị tiết ra ngoài.

- Vũ Tướng thất trọng, không phải là Vũ Tướng lục trọng sao?

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì kinh hãi, khuôn mặt giống như là gặp quỷ vậy. Trước khi đấu giá hội khai mạc, Lục Thiếu Du đột phá rõ ràng là Vũ Tướng ngũ trọng. Hiện tại đã là Vũ Tướng thất trọng. Hắn thực sự không biết Lục Thiếu Du tu luyện thế nào, tốc độ này quả thực quá dọa người.

Trên lưng yêu thú phi hành cũng có thể đột phá khiến cho đám người Quỷ Vũ Tông, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân đều vô cùng kinh ngạc.

Phù.

Lục Thiếu Du chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí từ đan điền, hai mắt mở ra, ánh mắt càng thêm thâm thúy.

Vũ Tướng thất trọng, có lẽ cũng không tệ.

Cảm nhận chân khí bàng bạc trong cơ thể mình lúc này, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười thỏa mãn. Đúng như dự đoán của hắn, thôn phệ một Vũ Tướng bát trọng sau khi bỏ đi tạp chất cũng giúp hắn đột phá tới Vũ Tướng thất trọng, quả thực không sai chút nào.

Cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể, Lục Thiếu Du cũng rất thỏa mãn. Lần đột phá này, gân cốt, lục phủ ngũ tạng đều được rèn rũa qua, thân thể lại được tăng cường. Diện tích trong đan điền lại lớn hơn không ít, lúc này thực lực của hắn lại được tăng trưởng một bước lớn.

- Chúng mừng Lục chưởng môn đột phá.

Đới Cương Tử kinh ngạc nói.

- Đới tông chủ, chúng ta sắp tới chưa?

Lục Thiếu Du nhìn vào phía trước, hắn đoán có lẽ đã sắp tới Quỷ Vũ Tông.

- Có lẽ phải mất một canh giờ nữa.

Nhìn vào phái trước, sắc mặt Đới Cương Tử càng thêm lạnh lẽo, một cỗ sát ý ngập tràn.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, trong lòng cũng có chút ba động. Hôm nay chỉ sợ khó tránh khỏi một trận đại chiến, chỉ hy vọng mọi thứ đều thuận lợi.

*****

- Đới tông chủ, trên Quỷ Vũ Tông có một đại trận hộ sơn, thế nhưng nó lại nằm trong tay Đới Đường, ngươi cần phải nghĩ biện pháp nào đó, bằng không chút ta có thể sẽ phải thất bại.

Lục Thiếu Du nói. Lần trước tới Quỷ Vũ Tông Lục Thiếu Du cũng phát hiện ra trên Quỷ Vũ Tông có một đại trận hộ sơn, uy lực hẳn là bất phàm. Nếu như Quỷ Vũ Tông khởi động đại trận hộ sơn, đến lúc đó sẽ phiền phức lớn.

- Lục chưởng môn yên tâm đi, đại trận hộ sơn của Quỷ Vũ Tông là đại trận địa sát, trận giác đều ở chung quanh, chúng ta trực tiếp tiến vào đại điện sau đó nhổ một trận giác, đại trận sẽ bị phá phân nửa, tới lúc đó đại trận sẽ không còn là vấn đề.

Đới Cương Tử nói.

- Vậy là tốt rồi. Đây là địa bàn của Đới tông chủ, tất cả do Đới tông chủ định đoạn, Phi Linh môn ta sẽ liều mình tiếp quân tử, cùng Đới tông chủ liều mạng một phen.

Lục Thiếu Du nói.

- Đa tạ Lục chưởng môn.

Đới Cương Tử cảm kích nói. Lúc này hắn đã biết thế lực của Lục Thiếu Du, cho nên hắn không dám xem thường Lục Thiếu Du nữa. Lúc này phía sau Lục Thiếu Du có ba người, có hai người không cần đoán hắn cũng biết đó chính là Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân. Bất luận một người nào cũng không phải là người mà hắn có thể chống lại.

Một canh giờ sau, trước mắt Lục Thiếu Du xuất hiện một mảnh kiến trúc liên miên, chính là thành Quỷ Vũ. Nếu như bằng vào tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư muốn tới Quỷ Vũ Tông chỉ mất một ngày một đêm. Thế nhưng cưỡi yêu thú phi hành của Quỷ Vũ Tông lại mất tới ba ngày.

Trong nháy mắt này, Bạch Linh và Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã chui vào trong ống tay áo Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy thành Quỷ Vũ, ánh mắt của Đới Cương Tử lúc này không khỏi run rẩy.

Thành Quỷ Vũ phồn hoa không gì sánh được. Cư dân trong thành hơn một nghìn vạn, dòng người đông đúc, trong phương viên vạn dặm chung quanh đây chính là địa phương náo nhiệt nhất, cũng là nơi trọng yếu nhất của Quỷ Vũ Tông.

Sưu Sưu.

- Tham kiến Phó tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão.

Ngoài cửa thành, đệ tử của Quỷ Vũ Tông lập tức hành lễ, mọi người lập tức áp chế yêu thú tọa kỵ chậm rãi đi vào thành.

Trên lưng yêu thú phi hành, Lục Thiếu Du nhìn vào Thành Quỷ Vũ trước mắt. Liếc mắt nhìn một cái, kiến trúc liên miên không dứt. Trên những con đường chung quanh có không ít thương nhân, vũ giả lui tới, vô cùng náo nhiệt. Loại náo nhiệt này hơn xa trấn Hoa môn hiện tại.

Chúng trưởng lão và hộ pháp trên lưng yêu thú phi hành đã cảm nhận được áp lực, mà lúc này tiếng ồn ào trong thành Quỷ Vũ truyền tới, dòng người trên đường như nước chảy không ngừng di động, vô cùng náo nhiệt.

Yêu thú phi hành bay thẳng tới Quỷ Vũ Tông ở trung tâm Quỷ Vũ thành. Ngọn núi khổng lồ kia đứng sừng sững trong Quỷ Vũ thành, diện tích vô cùng lớn, từ trên nhìn xuống, bốn phía đều là một mảnh kiến trúc liên miên.

Trên ngọn núi cũng có không ít kiến trúc được kiến tạo, vô cùng đồ sộ.

Lúc này toàn bộ người trên yêu thú phi hành đều không khỏi xao động, mấy người trưởng lão và hộ pháp của Quỷ Vũ Tông lúc này đã biết bọn họ trở lại Quỷ Vũ Tông để làm gì.

Đông Vô Mệnh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân cũng có chút ba động, Quỷ Vũ Tông bọn họ không đặt vào trong mắt, thế nhưng trên Quỷ Vũ Tông có một người bọn họ không thể không dè chưng, đó chính là Đới lão quỷ, thực lực của Đới lão quỷ không phải tầm thường chút nào.

Phù.

Trên Quỷ Vũ Tông, yêu thú phi hành đáp xuống một cái sân rộng, mọi người trên lưng yêu thú nhảy xuống.

- Tham kiến Phó tông chủ.

Trên ngọn núi, không ít đệ tử nhìn thấy Đới Cương Tử lập tức hành lễ.

- Vương hộ pháp, Tôn hộ pháp, các ngươi xuống phía dưới sắp xếp, điều động tất cả những đệ tử chúng ta có thể điều động. Phong tỏa Quỷ Vũ Tông, bất luận một kẻ nào cũng không được lên núi, ai dám trái giết bất luận tội.

Đới Cương Tử nói.

- Vâng, tông chủ.

Tức thì, hai hộ pháp lập tức xuống phía dưới sắp xếp.

- Lục chưởng môn, chúng ta có thể đi.

Đới Cương Tử nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, ánh mắt quét về chung quanh rồi lập tức đi theo phía sau Đới Cương Tử.

- Tiểu tử, tất cả phải cận thận, không thể sơ ý.

Đông Vô Mệnh truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Một lát sau, một tòa sơn môn to lớn xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du. Trên sơn môn có treo một tấm hoành phi lớn, trên mặt khắc ba chữ Quỷ Vũ Tông vô cùng khí phách.

Nhìn vào tấm hoành phi này, Lục Thiếu Du cũng không xa lạ gì, khóe miệng hắn khẽ mỉm cười, ngày này rốt cuộc cũng tới.

- Hôm nay tất cả phải dựa vào Lục chưởng môn tương trợ rồi.

Đới Cương Tử nói.

- Đới tông chủ yên tâm, chỉ cần ngươi không xao động, hôm nay chính là ngày ngươi giành được chức vị Tông chủ.

Lục Thiếu Du nói.

- Tham kiến Phó tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão.

Sau sơn môn là một thông đạo vô cùng dài hướng về phía trước. Lúc này có không ít đệ tử hành lễ, thế nhưng một tiếng Phó tông chủ kia cũng khiến cho Đới Cương Tử vô cùng khó chịu

Những đệ tử Quỷ Vũ Tông bình thường này Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong mắt. Chỉ cần giải quyết được Đới lão quỷ kia coi như đại thế của Quỷ Vũ Tông đã mất, hắn cũng có thể yên tâm không ít.

- Tham kiến Phó tông chủ.

Lúc này lại có mấy đệ tử trong tông hành lễ, mấy người này so với mấy đệ tử khi trước mạnh hơn không ít. Ba Vũ Phách tam trọng, một Vũ Phách ngũ trọng.

- Các ngươi đi đi.

Đới Cương Tử nói với bốn người này.

- Phó tông chủ, hôm nay là ngày chúng ta trông coi đại trận địa sát, nếu như rời khỏi đây tông chủ sẽ trách phạt.

Vũ Phách ngũ trọng kia nói.

- Vậy thì chết đi.

Vẻ mặt Đới Cương Tử trầm xuống, nói xong đồng thời thân ảnh nhoáng lên, ba vị trưởng lão phía sau Đới Cương Tử cũng lập tức ra tay.

Sưu Sưu.

Bốn đạo công kích, bốn cỗ chân khí trong nháy mắt tràn ra, bốn đệ tử Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông dường như không ngờ tới Phó tông chủ và chúng trưởng lão lại xuất thủ với bọn họ. Bốn người còn chưa kịp phản ứng thì từng đạo công kích mạnh mẽ trong nháy mắt đánh vào cơ thể bọn họ, ngay cả hộ thân cương khí cũng không kịp bố trí, trong nháy mắt bị đánh chết mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Hừ.

Đới Cương Tử lạnh lùng hừ một tiếng, thủ ấn nhanh chóng được kết, mấy đạo lưu quang ầm ầm đánh về phía một tảng đá phía trước.

Phanh.

Chỉ trong nháy mắt, bề ngoài tảng đá kia đột nhiên nứt nẻ, một cỗ khói xanh toát ra, trong nháy mắt một ngọn giản nhỏ bằng bàn tay hiện lên trước mặt mọi người.

- Trận giác.

Lục Thiếu Du nhíu mày, trên ngọc giản này có một cỗ năng lượng rất mạnh, đối với thứ này Lục Thiếu Du cũng không xa lạ, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra đây chính là trận giác của một trận pháp.

- Thu.

Vẻ mặt Đới Cương Tử trầm xuống, thủ ấn lần thứ hai biến đổi, một cỗ chân khí khổng lồ trong tay nhanh chóng bao phủ trận giác kia, trong nháy mắt từ xa hút lại.

Ầm ầm.

Trận giác này bị rút ra tức thì toàn bộ ngọn núi lay động một chút.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)